strong gǎn ēn qíng xǔ hūn fāng lǎo zhàng tóu shū xìn duō kuī níng pó niáng strong
感恩情許婚方老丈 投書信多虧寧婆娘
qiě shuō jiǎng píng děng lái dào píng xiàn. xiàn guān lì kè shěn wèn wǔ píng ān. wǔ píng ān shuō tā zǐ zǐ yīn sī fàng le sān gōng zǐ hòu, jìng zì yì shēn sǐ. zhòng rén tīng le yǐ jué kě xī. hū yòu tīng shuō tā wài shēng dèng jiǔ rú yě sǐ le, gèng jué chà yì. xiàn guān wèn dào: dèng jiǔ rú duō dà le? wǔ píng ān shuō: jīn nián cái jiāo qī suì. xiàn guān shuō: tā xiǎo xiǎo nián jì, rú hé yě sǐ le ne? wǔ píng ān dào: zhǐ yīn mái le tā mǔ qīn zhī hòu, tā kǔ kǔ de hé xiǎo rén yào tā mā. xiǎo rén yī shí xìng qǐ, jiù jiāng tā tī le yī dùn jiǎo, tā jiù sǐ zài shān wā zi lǐ liě. zhào hǔ tīng dào cǐ, dēng shí nù qì tián xiōng, zhàn jiāng qǐ lái, jiù bǎ wǔ píng ān jǐn lì tī le jǐ jiǎo, tī dé tā mǎn dì dǎ gǔn. hái shì zhāng jiǎng èr rén quàn zhù. yòu wèn le liú zhì liú xiè, yě jiù zhāo rèn yīn pín qǐ jiàn, jiù bāng zhe wǔ píng ān měi yè xíng jié dù rì, jù gōng shì shí, yī qí jì jiān. xiàn guān yòu xiàng jiǎng píng děng shāng yì le yī fān, wéi yǒu gǎn jí fǎng chá sān gōng zǐ xià luò yào jǐn.
且說蔣平等來到平縣。縣官立刻審問武平安。武平安說他姊姊因私放了三公子後,竟自縊身死。眾人聽了已覺可惜。忽又聽說他外甥鄧九如也死了,更覺詫異。縣官問道:「鄧九如多大了?」武平安說:「今年才交七歲。」縣官說:「他小小年紀,如何也死了呢?」武平安道:「只因埋了他母親之後,他苦苦的合小人要他媽。小人一時性起,就將他踢了一頓腳,他就死在山漥子裡咧。」趙虎聽到此,登時怒氣填胸,站將起來,就把武平安盡力踢了幾腳,踢得他滿地打滾。還是張蔣二人勸住。又問了劉豸劉獬,也就招認因貧起見,就幫着武平安每夜行劫度日,俱供是實,一齊寄監。縣官又向蔣平等商議了一番,惟有趕急訪查三公子下落要緊。
nǐ dào zhè sān gōng zǐ táo tuō hé fāng qù le? tā què bēn dào yī jiā, zhèng shì xué jiū fāng shàn, nǎi shì yī gè bǎo xué de hán rú. jiā zhōng bìng wú duō shǎo fáng wū, zhǐ shì shàng fáng sān jiān, què shì fāng xiān shēng tóng nǚ ér yù zhī xiǎo jiě jū zhù, wài yǒu xiāng fáng sān jiān zuò shū fáng. nà bāo shì róng tóu dào tā jiā, jiù zài zhè wū nèi jū zhù. zhǐ yīn tā nián yòu shū shēng, cóng xiǎo jiāo shēng guàn yǎng, nà lǐ shòu dé zhè yàng xīn kǔ, yòu rú cǐ jīng xià, yī shí zhī jiān jiù rǎn qǐ bìng lái. duō kuī le fāng xiān shēng jīng xīn diào lǐ, fāng jué hǎo xiē.
你道這三公子逃脫何方去了?他卻奔到一家,正是學究方善,乃是一個飽學的寒儒。家中並無多少房屋,只是上房三間,卻是方先生同女兒玉芝小姐居住,外有廂房三間做書房。那包世榮投到他家,就在這屋內居住。只因他年幼書生,從小嬌生慣養,那裡受得這樣辛苦,又如此驚嚇,一時之間就染起病來。多虧了方先生精心調理,方覺好些。
yī rì, fāng shàn shàng jiē gěi gōng zǐ dǎ yào, zài lù shàng shí le yī zhī jīn zhuó, kàn le kàn ná dào yín pù nèi qù qiáo chéng sè qià bèi sòng shēng kàn jiàn, é chéng wō jiā, niǔ dào xiàn nèi, yǐ chéng sòng àn. jí yǒu rén sòng le xìn lái. yù zhī xiǎo jiě yī tīng tā diē diē zāo le guān sī, nà lǐ hái yǒu zhǔ yì liě, biàn kū kū tí tí. jiā zhōng yòu wú bié rén.
一日,方善上街給公子打藥,在路上拾了一隻金鐲,看了看拿到銀鋪內去瞧成色;恰被宋升看見,訛成窩家,扭到縣內,已成訟案。即有人送了信來。玉芝小姐一聽他爹爹遭了官司,那裡還有主意咧,便哭哭啼啼。家中又無別人。
xìng xǐ yǒu gè lǎo jiē fāng, shì gè pó zǐ, xìng níng, wèi rén zhèng zhí shuǎng kuài, ài shuō ài xiào, rén rén jiē chēng tā wèi níng mā mā. zhè mā mā tīng jiàn cǐ shì, yǒu xiē bù píng, lián máng lái dào fāng jiā, jiàn yù zhī yǐ kū chéng lèi rén xiāng sì. níng mā mā hǎo shēng bù rěn. yù zhī yī jiàn rú qīn rén yì bān, jiù yāng qiú tā dào jiān zhōng kàn shì. nà mā mā mǎn kǒu yīng chéng, jí dào le píng xiàn. shuí zhī nèi xiē yá yì kuài tóu jù yǔ tā shú shí, zhòng rén yī jiàn, bǐ cǐ wán wán xiào xiào, biàn lǐng tā dào jiān zhōng kàn shì.
幸喜有個老街坊,是個婆子,姓寧,為人正直爽快,愛說愛笑,人人皆稱他為寧媽媽。這媽媽聽見此事,有些不平,連忙來到方家,見玉芝已哭成淚人相似。寧媽媽好生不忍。玉芝一見如親人一般,就央求他到監中看視。那媽媽滿口應承,即到了平縣。誰知那些衙役快頭俱與他熟識,眾人一見,彼此頑頑笑笑,便領他到監中看視。
jiàn le fāng xiān shēng, yòu xiàng zhòng rén shuō xiē fú qíng zhào yīng de huà, bìng wèn guān fǔ shěn dé rú hé. fāng xiān shēng shuō: zì cóng dào shí, gāng yào guò táng, bù xiǎng wèi shén me bāo xiāng yé de zhí ér yī shì, gù cǐ wèi shěn. cǐ shí xiàn guān jìng wèi cǐ shì wèi nán, wú xiá jí cǐ. fāng shàn yòu wèn le wèn nǚ ér yù zhī, jiù cóng xiù zhōng qǔ chū yī fēng zì jiǎn dì yǔ níng mā mā dào: wǒ yǒu yī shì xiāng qiú. zhǐ yīn wǒ jiā wài xiāng fáng zhōng zhù zhe gè róng xiàng gōng, míng huàn shì bǎo, wǒ jiàn tā xiàng mào fēi fán, pǐn xíng chū zhòng, ér qiě yòu shì dú shū zhī rén, kān yǔ wǒ nǚ ér pèi ǒu, qiú mā mā yù chéng qí shì. níng pó dào: xiān shēng xiàn yù cǐ shì, hé bì máng zài cǐ shí ne? fāng shàn dào: mā mā bù zhī. wǒ jiā zhōng bìng wú duō yú de fáng wū, ér qiě yòu wú pú fù yā huán, shǐ yuàn nǚ kuàng fū wèi miǎn yǒu guā tián lǐ xià zhī xián. mò ruò bǎ cǐ shì shuō dìng le, tā yǔ wǒ yǒu wēng xù zhī yì, yù zhī yǔ tā yǒu fū qī zhī fēn, tā yě kě yǐ zhào liào wǒ jiā zhōng, bié rén yě jiù méi de shuō le. wǒ de zhǔ yì yǐ dìng. zhǐ qiú mā mā jiāng cǐ fēng zì jiǎn yǔ xiàng gōng kàn le tǎng ruò bù yǔn, jiù jiāng wǒ yī fān kǔ xīn xiàng tā shuō míng, tā zài wú bù yīng zhī lǐ. quán zhàng mā mā yù chéng. níng mā mā dào: xiān shēng zhǐ guǎn fàng xīn. liàng wǒ zhè zhāng kǒu shuō le, cǐ shì bì yīng. fāng shàn yòu zhǔ tuō zhào liào jiā zhōng, níng pó yī yī yīng yǔn. jí máng huí lái, jiàn le yù zhī, xiān gào sù tā xiān shēng zài jiān zhī shì, yòu qiāo qiāo gào sù tā xǔ hūn zhī yì, xiàn yǒu shū xìn zài cǐ, shuō: zhè róng xiàng gōng rén pǐn xué wèn jù shì hǎo de, yě huó gāi shì qiān lǐ yīn yuán yī xiàn qiān. nà yù zhī xiǎo jiě jiàn yǒu fù mìng, yě jiù bù yán yǔ le.
見了方先生,又向眾人說些浮情照應的話,並問官府審得如何。方先生說:「自從到時,剛要過堂,不想為什麼包相爺的侄兒一事,故此未審。此時縣官竟為此事為難,無暇及此。」方善又問了問女兒玉芝,就從袖中取出一封字柬遞與寧媽媽道:「我有一事相求。只因我家外廂房中住着個榮相公,名喚世寶,我見他相貌非凡,品行出眾,而且又是讀書之人,堪與我女兒配偶,求媽媽玉成其事。」寧婆道:「先生現遇此事,何必忙在此時呢?」方善道:「媽媽不知。我家中並無多餘的房屋,而且又無僕婦丫環,使怨女曠夫未免有瓜田李下之嫌。莫若把此事說定了,他與我有翁婿之誼,玉芝與他有夫妻之分,他也可以照料我家中,別人也就沒的說了。我的主意已定。只求媽媽將此封字柬與相公看了;倘若不允,就將我一番苦心向他說明,他再無不應之理。全仗媽媽玉成。」寧媽媽道:「先生只管放心。諒我這張口說了,此事必應。」方善又囑託照料家中,寧婆一一應允。急忙回來,見了玉芝,先告訴他先生在監之事,又悄悄告訴他許婚之意,現有書信在此,說:「這榮相公人品學問俱是好的,也活該是千里姻緣一線牽。」那玉芝小姐見有父命,也就不言語了。
pó pó wèn dào: zhè róng xiàng gōng zài shū fáng lǐ me? yù zhī wú nài dá dào: xiàn zài shū fáng yīn rǎn bìng cái hǎo, shàng wèi quán yù. mā mā shuō: dài wǒ kàn kàn qù. lái dào xiāng fáng mén kǒu, gù yì gāo shēng wèn dào: róng xiàng gōng zài wū lǐ me? zhǐ tīng lǐ miàn dào: xiǎo shēng zài cǐ. bù zhī wài miàn hé rén? qǐng jìn wū nèi lái zuò. mā mā dào wū nèi yī kàn, jiàn xiàng gōng fú zhěn ér wò, suī shì bìng róng, guǒ rán qīng xiù, biàn dào: lǎo shēn xìng níng, nǎi shì fāng xiān shēng de jìn lín. yīn yù zhī xiǎo jiě qiú lǎo shēn wǎng jiān zhōng tàn wàng tā fù qīn, fāng xiān shēng què tuō wǒ dài le yī gè zì jiǎn gěi xiàng gōng kàn kàn. shuō bà, cóng xiù zhōng qǔ chū dì guò. sān gōng zǐ chāi kāi kàn bì, shuō dào: zhè rú hé shǐ de. wǒ shòu fāng ēn gōng mò dà zhī ēn, shàng wèi bào dá. rú hé chèn tā yù shì, què yòu dìng tā de nǚ ér. zhè shì nán yǐ cóng mìng. kuàng qiě yòu wú fù mǔ zhī mìng, rú hé gǎn zuò. níng pó pó dào: xiàng gōng zhè huà jiù shuō chà le. cǐ shì yuán fēi xiàng gōng běn xīn, què shì chū yú fāng xiān shēng zhī yì. zài zhě, tā yīn jiā zhōng wú rén, nán nǚ bù biàn, yǒu guā lǐ zhī xián, shì yǐ tuō lǎo shēn duō duō zhì yì. xiàng gōng jì shuō shòu tā mò dà zhī ēn, hé fáng yīng yǔn le cǐ shì, zài shāng liáng zhe jiù fāng xiān shēng ne? sān gōng zǐ yī xiǎng, nán dé fāng lǎo xiān shēng zhè fān hǎo xīn, ér qiě yòu míng fēn yōu guān, dǎo shì yīng le de shì.
婆婆問道:「這榮相公在書房裡麼?」玉芝無奈答道:「現在書房;因染病才好,尚未全愈。」媽媽說:「待我看看去。」來到廂房門口,故意高聲問道:「榮相公在屋裡麼?」只聽裡面道:「小生在此。不知外面何人?請進屋內來坐。」媽媽到屋內一看,見相公伏枕而臥,雖是病容,果然清秀,便道:「老身姓寧,乃是方先生的近鄰。因玉芝小姐求老身往監中探望他父親,方先生卻托我帶了一個字柬給相公看看。」說罷,從袖中取出遞過。三公子拆開看畢,說道:「這如何使得。我受方恩公莫大之恩,尚未報答。如何趁他遇事,卻又定他的女兒。這事難以從命。況且又無父母之命,如何敢做。」寧婆婆道:「相公這話就說差了。此事原非相公本心,卻是出於方先生之意。再者,他因家中無人,男女不便,有瓜李之嫌,是以托老身多多致意。相公既說受他莫大之恩,何妨應允了此事,再商量着救方先生呢?」三公子一想,難得方老先生這番好心,而且又名分攸關,倒是應了的是。
níng pó jiàn sān gōng zǐ chén yín, zhī tā yǒu xiē yǔn yì, yòu dào: xiàng gōng bù bì yóu yí. zhè yù zhī xiǎo jiě liàng xiàng gōng yě wèi jiàn guò, zhēn shì shēng de duān zhuāng měi mào, sài huà shì de, ér qiě xián dé guò rén, yòu jiān shī cí gē fù, wú bù tōng xiǎo, jiē shì gēn tā fù qīn xué de, zhì yú nǚ gōng zhēn zhǐ gèng shì jīng qiǎo fēi cháng. xiàng gōng ruò shì yǔn le, zhēn shì tiān pèi liáng yuán nǎ. sān gōng zǐ dào: duō chéng mā mā fēn xīn, xiǎo shēng yīng xià jiù shì le. níng pó dào: xiàng gōng jì rán yīng yǔn, dà xiǎo yǒu diǎn pìn dìng, lǎo shēn míng rì yě hǎo huí fù xiān shēng qù. sān gōng zǐ dào: pìn lǐ jǐn yǒu, zhǐ shì yù nán bēn táo, bù céng dài zài shēn biān, zhè biàn zěn me chù? níng pó pó dào: xiàng gōng bù bì wèi nán. zhǐ yào xiàng gōng ná dìng zhǔ yì, bù kě shí yán jiù shì le. sān gōng zǐ dào: zhàng fū yī yán jì chū, rú bái rǎn zào, hé kuàng shòu fāng fū zǐ mò dà zhī ēn ne. níng pó dào: xiàng gōng shí zài shuō dé bù cuò, sú yǔ shuō dé hǎo: zhī ēn bù bào ēn, wǎng wèi shì shàng rén. zài zhě nǚ xù yǒu bàn zǐ zhī láo, xiǎng gè shén me fǎ zǐ jiù jiù fāng xiān shēng cái hǎo ne? sān gōng zǐ shuō: ruò yào jiù fāng fū zǐ, jí qí róng yì. zhǐ shì xiǎo shēng bìng tǐ fǔ yù, bù néng dào xiàn. ruò yào jì yī fēng shū xìn, yòu pà wú rén gǎn dì qù, shì zài liǎng nán. níng mā mā dào: xiàng gōng ruò kěn jì xìn, dài lǎo shēn yǔ nǐ sòng qù rú hé? jiù shì pà nǐ de xìn bù zhōng yòng. sān gōng zǐ dào: mā mā zhǐ guǎn fàng xīn. nǐ yào gǎn sòng zhè shū xìn, dào le xiàn nèi jiào tā kāi zhōng mén, yào jiàn xiàn guān, miàn wèi tóu dì. tā ruò bù kāi zhōng mén, xiàn guān bù jiàn, qiān wàn bù kě jiāng cǐ shū xìn luò yú bié rén zhī shǒu. mā mā, nǐ kě gǎn qù me? níng mā mā dào: zhè yǒu shèn me ne. zhǐ yào xiàng gōng de shū xìn líng yīng, wǒ kě pà zěn de? dài wǒ qǔ bǐ yàn lái, xiàng gōng jiù xiě qǐ lái. shuō zhe huà, biàn xiàng nà biān zhuō shàng ná le bǐ yàn, yòu zài nà shū jiā zi lǐ qǔ le gè fēng tào jiān zhǐ, dì yǔ sān gōng zǐ.
寧婆見三公子沉吟,知他有些允意,又道:「相公不必游疑。這玉芝小姐諒相公也未見過,真是生得端莊美貌,賽畫似的,而且賢德過人,又兼詩詞歌賦,無不通曉,皆是跟他父親學的,至於女工針黹更是精巧非常。相公若是允了,真是天配良緣哪。」三公子道:「多承媽媽分心,小生應下就是了。」寧婆道:「相公既然應允,大小有點聘定,老身明日也好回復先生去。」三公子道:「聘禮盡有,只是遇難奔逃,不曾帶在身邊,這便怎麼處?」寧婆婆道:「相公不必為難。只要相公拿定主意,不可食言就是了。」三公子道:「丈夫一言既出,如白染皂,何況受方夫子莫大之恩呢。」寧婆道:「相公實在說得不錯,俗語說得好:「知恩不報恩,枉為世上人。」再者女婿有半子之勞,想個什麼法子救救方先生才好呢?」三公子說:「若要救方夫子,極其容易。只是小生病體甫愈,不能到縣。若要寄一封書信,又怕無人敢遞去,事在兩難。」寧媽媽道:「相公若肯寄信,待老身與你送去如何?──就是怕你的信不中用。」三公子道:「媽媽只管放心。你要敢送這書信,到了縣內叫他開中門,要見縣官,面為投遞。他若不開中門,縣官不見,千萬不可將此書信落於別人之手。媽媽,你可敢去麼?」寧媽媽道:「這有甚麼呢。只要相公的書信靈應,我可怕怎的?待我取筆硯來,相公就寫起來。」說着話,便向那邊桌上拿了筆硯,又在那書夾子裡取了個封套箋紙,遞與三公子。
sān gōng zǐ niān bǐ zài shǒu, zhǐ jué dé shǒu chàn, zài yě xiě bù xià qù. níng mā mā shuō: xiàng gōng sù rì hē lěng jiǔ ma? sān gōng zǐ shuō: mā mā yǒu suǒ bù zhī. wǒ bìng le liǎng tiān, shuǐ mǐ bù céng jìn, xīn nèi kōng xū, rú hé tí dé qǐ bǐ lái. bì xū yào jìn xiē yǐn shí fāng kě xiě bù rán, wǒ shí shí xiě bù lái de. níng pó dào: jì rú cǐ, wǒ zuò yī wǎn tāng lái, hē le zài xiě rú hé? gōng zǐ dào: duō xiè mā mā. níng pó lí le shū fáng, lái dào yù zhī xiǎo jiě wū nèi, jiāng huà yī yī shuō le. zhǐ shì gōng zǐ shǒu chàn bù néng xiě zì, xū jìn xiē gēng tāng, hē le hǎo xiě. yù zhī tīng le cǐ huà, àn dào: yào kāi zhōng mén jiàn guān fǔ qīn shǒu jiē xìn, cǐ rén bì yǒu lái lì. máng yǔ níng mā mā shāng yì, yòu wú hūn xīng, zhǐ de zuò sù miàn tāng, dī shàng diǎn ér xiāng yóu ér. níng mā mā duān dào shū fáng, xiàng gōng zǐ dào: tāng lái le. gōng zǐ zhēng zā qǐ lái, yǐ jué xiāng wèi pū bí, lián máng hē le liǎng kǒu, shuō: hěn hǎo! jí zhì jiāng tāng hē wán, liǎng bìn é jiǎo yǐ jiàn hàn, dēng shí shén qīng qì shuǎng, lüè lüè xiē xī, tí bǐ yī huī ér jiù. níng mā mā jiàn sān gōng zǐ xiě xìn bù jiā sī suǒ, xùn sù zhī jí, mǎn xīn huān xǐ, shuō dào: xiàng gōng xiě wán le, niàn yǔ wǒ tīng. sān gōng zǐ dào: shì niàn bù dé de. kǒng bèi rén qiè tīng le qù, zǒu lòu fēng shēng, nà hái liǎo de.
三公子拈筆在手,只覺得手顫,再也寫不下去。寧媽媽說:「相公素日喝冷酒嗎?」三公子說:「媽媽有所不知。我病了兩天,水米不曾進,心內空虛,如何提得起筆來。必須要進些飲食方可寫;不然,我實實寫不來的。」寧婆道:「既如此,我做一碗湯來,喝了再寫如何?」公子道:「多謝媽媽。」寧婆離了書房,來到玉芝小姐屋內,將話一一說了。只是公子手顫不能寫字,須進些羹湯,喝了好寫。玉芝聽了此話,暗道:「要開中門見官府親手接信,此人必有來歷。」忙與寧媽媽商議,又無葷腥,只得做素麵湯,滴上點兒香油兒。寧媽媽端到書房,向公子道:「湯來了。」公子掙紮起來,已覺香味撲鼻,連忙喝了兩口,說:「很好!」及至將湯喝完,兩鬢額角已見汗,登時神清氣爽,略略歇息,提筆一揮而就。寧媽媽見三公子寫信不加思索,迅速之極,滿心歡喜,說道:「相公寫完了,念與我聽。」三公子道:「是念不得的。恐被人竊聽了去,走漏風聲,那還了得。」
níng mā mā shì gè jīng míng lǎo liàn zhī rén, bù dài tóu jīn de nán zǐ, wéi kǒng shū zhōng yǒu le chuǎn cuò, zì jǐ dào le xiàn nèi shì yào chī yǎn qián kuī de. tā biàn dā shàn zhe, xiù le shū xìn, qiāo qiāo de ná dào yù zhī wū nèi, jiào xiǎo jiě kàn. xiǎo jiě kàn le, bù yóu àn àn huān xǐ, shēn fú diē diē yǎn lì bù chà. biàn bǎ bú shì róng xiàng gōng, què shì bāo gōng zǐ, tā jiāng míng zì diān dào, mán rén ěr mù, yǐ fáng bèi rén xiàn hài de huà shuō le. rú jīn tā zhè shū shàng xiě zhe, fèng xiāng yé yù jìn jīng, bù xiǎng xíng zhì sōng lín, zāo yù xiōng shì, xiǎn xiē bèi hài de qíng jié. mā mā zhǐ guǎn qián qù tóu dì, shì bù fáng shì de. zhè shū shàng hái yào xiàn guān de jiào zi jiē tā ne. pó zǐ tīng le, lè dé liǎng shǒu yī pāi bú dào yī kuài, jí jí lái zhì shū fáng, xiān jiàn le sān gōng zǐ, qǐng zuì dào: pó zǐ shí zài bù zhī shì guì gōng zǐ, duō yǒu jiǎn màn, wàng qǐ gōng zǐ yé shù zuì! sān gōng zǐ shuō: mā mā qiāo yán, qiān wàn bú yào shēng zhāng! níng pó dào: gōng zǐ yé fàng xīn. zhè yuàn zi nèi yī gè wài rén méi yǒu, zài yě méi rén tīng jiàn. qiú gōng zǐ jiāng shū xìn fēng tuǒ, dài pó zǐ hǎo qù tóu dì. sān gōng zǐ zhè lǐ fēng xìn, níng mā mā tā biàn chū qù le.
寧媽媽是個精明老練之人,不戴頭巾的男子,惟恐書中有了舛錯,自己到了縣內是要吃眼前虧的。他便搭訕着,袖了書信,悄悄的拿到玉芝屋內,叫小姐看。小姐看了,不由暗暗歡喜,深服爹爹眼力不差。便把不是榮相公,卻是包公子,他將名字顛倒,瞞人耳目,以防被人陷害的話說了。「如今他這書上寫着,奉相爺諭進京,不想行至松林,遭遇凶事,險些被害的情節。媽媽只管前去投遞,是不妨事的。這書上還要縣官的轎子接他呢。」婆子聽了,樂得兩手一拍不到一塊,急急來至書房,先見了三公子,請罪道:「婆子實在不知是貴公子,多有簡慢,望乞公子爺恕罪!」三公子說:「媽媽悄言,千萬不要聲張!」寧婆道:「公子爺放心。這院子內一個外人沒有,再也沒人聽見。求公子將書信封妥,待婆子好去投遞。」三公子這裡封信,寧媽媽他便出去了。
bù duō shí, zhǐ jiàn tā dǎ bàn de qí zhěng, suī wú líng luó duàn pǐ, què yě gān jìng pǔ sù. sān gōng zǐ jiāng shū xìn dì yǔ tā. tā fǎng fú fèng shèng zhǐ de yì bān, dǎ kāi shān zǐ, chuāi zài tiē shēn xiōng qián zhǔ yāo zǐ lǐ. lín xíng yòu xiàng gōng zǐ fú le fú, fāng cái chū mén, jìng bēn píng xiàn ér lái.
不多時,只見他打扮的齊整,雖無綾羅緞疋,卻也乾淨樸素。三公子將書信遞與他。他彷佛奉聖旨的一般,打開衫子,揣在貼身胸前拄腰子裡。臨行又向公子福了福,方才出門,竟奔平縣而來。
gāng jìn yá mén, zhǐ jiàn cóng bān fáng lǐ chū lái le yī rén, jiàn le níng pó dào: yō! lǎo níng, nǐ zhè gè yàng zěn me lái le? bié shì yòu yào zhǎo gè zhǔ ér bà? níng pó dào: nǐ bú yào hú shuō. wǒ wèn nǐ, jīn ér gè shuí de bān? nà rén dào: jīn gè shì wèi tóu ér. yī bì shuō zhe, jiào dào: wèi tóu ér, yǒu rén zhǎo nǐ. zhè gè kě shì shú rén. zǎo jiàn wèi tóu chū lái. níng pó dào: yuán lái shì lǎo jiù gāi bān ne ma. xīn kǔ liě! méi yǒu shèn me shuō de, hǎo xiōng dì, jiě jie láo dòng láo dòng nǐ. wèi tóu ér shuō: yòu shì shén me shì? zuó rì jìn jiān tàn lǎo fāng, xǔ le wǒ men yī gè jiǔ ér, hái méi gěi wǒ hē ne. jīn rì yòu zěn me lái le? níng pó dào: kǒu zi dà xiǎo zǒng yào fèng, shì qíng yě yào bàn. jiě jie jīn ér lái, tè wèi cǐ yī fēng shū xìn, kě shì yào miàn dí jiàn nǐ men guān fǔ de. wèi tóu ér tīng le dào: āi yō! nǐ yuè nào yuè dà liě. yá mén lǐ dì shū xìn, huò zhě shǐ de wǒ men guān fǔ, yě shì nǐ qīng yì jiàn dé de? nǐ bié gěi wǒ nào luàn ér le. zhè kě bǐ bù dé zuó rì shì sī qíng ér. níng pó dào: shǎ xiōng dì, jiě jie shì zuò shén me de. dāng jiàn de wǒ cái jiàn ne, héng shù bù néng jiào nǐ shòu rè. wèi tóu ér dào: nǐ zhǐ guǎn zhè mò shuō, wǒ zǒng yǒu diǎn bù fàng xīn. tǎng huò nào chū luàn zi, nà kě bú shì wán de. páng biān yǒu yī rén shuō: lǎo wèi ya, nǐ tè dǎn xiǎo liě. tā jì zhè mò shuō, xiǎng lái yǒu ná shǒu, shì dāng jiàn de. nǐ zhǐ guǎn huí qù. lǎo níng bú shì wài rén, huí lái kě dé hē nǐ gè jiǔ ér. níng pó dào: yǒu liě, jiě jie qǐng nǐ èr rén.
剛進衙門,只見從班房裡出來了一人,見了寧婆道:「喲!老寧,你這個樣怎麼來了?別是又要找個主兒罷?」寧婆道:「你不要胡說。我問你,今兒個誰的班?」那人道:「今個是魏頭兒。」一壁說着,叫道:「魏頭兒,有人找你。這個可是熟人。」早見魏頭出來。寧婆道:「原來是老舅該班呢嗎。辛苦咧!沒有甚麼說的,好兄弟,姐姐勞動勞動你。」魏頭兒說:「又是什麼事?昨日進監探老方,許了我們一個酒兒,還沒給我喝呢。今日又怎麼來了?」寧婆道:「口子大小總要縫,事情也要辦。姐姐今兒來,特為此一封書信,可是要面覿見你們官府的。」魏頭兒聽了道:「哎喲!你越鬧越大咧。衙門裡遞書信,或者使得;我們官府,也是你輕易見得的?你別給我鬧亂兒了。這可比不得昨日是私情兒。」寧婆道:「傻兄弟,姐姐是做甚麼的。當見的我才見呢,橫豎不能叫你受熱。」魏頭兒道:「你只管這末說,我總有點不放心。倘或鬧出亂子,那可不是頑的。」旁邊有一人說:「老魏呀,你忒膽小咧。他既這末說,想來有拿手,是當見的。你只管回去。老寧不是外人,回來可得喝你個酒兒。」寧婆道:「有咧,姐姐請你二人。」
shuō huà jiān, wèi tóu ér yǐ huí bǐng le chū lái dào: zǒu bà! guān fǔ jiào nǐ ne. níng pó dào: lǎo jiù, nǐ hái dé xīn kǔ xīn kǔ. zhè fēng xìn běn rén jiāo yǔ wǒ shí, jiào wǒ gào sù yá nèi, bù kāi zhōng mén bù xǔ tóu dì. wèi tóu ér tīng le, jiāng tóu yī yáo, shǒu yī bǎi, shuō: nǐ zhè kě hú nào! wèi nǐ zhè fēng xìn yào kāi zhōng mén, nǐ zhè shì shì jiǎo me? níng mā shuō: nǐ jì bù kāi, wǒ jiù huí qù. shuō bà, zhuǎn shēn jiù zǒu. wèi tóu ér máng lán zhù dào: nǐ bié zǒu ya! rú jīn yǐ huí míng liǎo, nǐ ruò zǒu le, guān fǔ qǐ bù guài wǒ? zhè shì shén me chāi shì ne? nǐ zhēn zhè me zhe, wǒ liǎo bù le ya! níng pó jiàn tā zháo jí, bù yóu xiào dào: hǎo xiōng dì, nǐ bú yào zháo jí. nǐ zhǐ guǎn huí qù. nǐ jiù shuō wǒ shuō de, cǐ shì yào jǐn, bú shì xún cháng shū xìn, bì xū kāi zhōng mén fāng kěn tóu dì. guǎn bǎo guān fǔ jiàn le cǐ shū, bù dàn bù guài qiǎo liě, zán men jiě men hái yǒu diǎn cǎi tóu ne. sūn shū lì zài páng tīng níng pó zhī huà yǒu yīn, yòu zhī dào tā sù rì wèi rén zài bù gàn huāng táng shì, jiù míng bái shū xìn bì yǒu lái lì, shì bù néng bù yī zhe tā, biàn dào: wèi tóu ér, zài yǔ tā huí bǐng yī shēng, jiù shuō tā shì zhè mò shuō de. wèi tóu ér wú nài, fù yòu jìn qù, dào le dāng táng.
說話間,魏頭兒已回稟了出來道:「走罷!官府叫你呢。」寧婆道:「老舅,你還得辛苦辛苦。這封信本人交與我時,叫我告訴衙內,不開中門不許投遞。」魏頭兒聽了,將頭一搖,手一擺,說:「你這可胡鬧!為你這封信要開中門,你這是是攪麼?」寧媽說:「你既不開,我就回去。」說罷,轉身就走。魏頭兒忙攔住道:「你別走呀!如今已回明了,你若走了,官府豈不怪我?這是什麼差事呢?你真這麼着,我了不了呀!」寧婆見他着急,不由笑道:「好兄弟,你不要着急。你只管回去。你就說我說的,此事要緊,不是尋常書信,必須開中門方肯投遞。管保官府見了此書,不但不怪──巧咧,咱們姐們還有點彩頭呢。」孫書吏在旁聽寧婆之話有因,又知道他素日為人再不干荒唐事,就明白書信必有來歷,是不能不依着他,便道:「魏頭兒,再與他回稟一聲,就說他是這末說的。」魏頭兒無奈,復又進去,到了當堂。
cǐ shí jiǎng zhāng zhào sān wèi yé lián bāo wàng sì gè rén, zhèng yǔ xiàn guān yào zhǔ yì ne. hū tīng chāi yì huí bǐng, yǒu yī pó zǐ tóu shū, yī xiàn guān shì miǎn jiàn. hái shì jiǎng yé jī biàn, jiù pà shì sān gōng zǐ de mì xìn, biàn zài páng shuō: róng tā xiāng jiàn hé fáng. qù le bàn shǎng, chāi yì huí bǐng, yòu shuō: nà pó zǐ yào jiào kāi zhōng mén fāng tóu cǐ xìn, tā shuō shì yǒu yào jǐn. xiàn guān wén tīng cǐ yán, bù jué chén yín, liào xiǎng bì yǒu guān xì, fēn fù dào: jiù yǔ tā kāi zhōng mén, kàn tā shì hé děng shū xìn. chāi yì yīng shēng kāi fàng zhōng mén, chū lái duì níng pó dào: quán shì nǐ chán bù qīng. chà yī diǎn wǒ méi chī shàng, kuài zǒu bà! níng pó bù huāng bù máng, mài kāi bàn chǐ de huā xié, gē dēng gē dēng, jìn le zhōng mén, zhí shàng dà táng, shǒu zhōng gāo jǔ shū xìn, lái dào táng qián. xiàn guān jiàn pó zǐ háo wú jù sè, shǒu qíng shū xìn, xiàn fǔ fēn fù chāi yì jiāng shū jiē shàng lái. chāi yì jiāng yào shàng qián, zhǐ tīng pó zǐ dào: cǐ shū xū tài yé qīn jiē, yǒu jī mì shì zài nèi. lái rén fēn fù dé míng bái. xiàn guān wén tīng shì yǒu lái lì, yě bù wèn shì shuí, jiù zhàn qǐ lái, chū le gōng zuò, jiāng shū jiē guò. pó zǐ tuì zài yī páng. chāi yuè yǐ bì, yòu shì jīng hài, yòu shì huān yuè.
此時蔣張趙三位爺連包旺四個人,正與縣官要主意呢。忽聽差役回稟,有一婆子投書,依縣官是免見。還是蔣爺機變,就怕是三公子的密信,便在旁說:「容他相見何妨。」去了半晌,差役回稟,又說:「那婆子要叫開中門方投此信,他說事有要緊。」縣官聞聽此言,不覺沉吟,料想必有關係,吩咐道:「就與他開中門,看他是何等書信。」差役應聲開放中門,出來對寧婆道:「全是你纏不清。差一點我沒吃上,快走罷!」寧婆不慌不忙,邁開半尺的花鞋,咯登咯登,進了中門,直上大堂,手中高舉書信,來到堂前。縣官見婆子毫無懼色,手擎書信,縣府吩咐差役將書接上來。差役將要上前,只聽婆子道:「此書須太爺親接,有機密事在內。來人吩咐得明白。」縣官聞聽事有來歷,也不問是誰,就站起來,出了公座,將書接過。婆子退在一旁。拆閱已畢,又是驚駭,又是歡悅。
jiǎng píng yǐ rán tōu kàn míng bái, biàn xiàng qián dào: guì xiàn lǐ yí pài jiào qián wǎng. xiàn guān dào: nà shi lǐ dāng rú cǐ. cǐ shí bāo wàng yǐ zhī yǒu le gōng zǐ de xià luò, jiù yào gēn suí qián wǎng. zhào hǔ yě yào gēn, jiǎng yé lán dào: nǐ wǒ fèng xiāng yù, gè yǒu zhuān sī, bǐ bù dé bāo wàng, tā shì dāng qù de, zán men hái shì zài cǐ děng hòu biàn liǎo. zhào hǔ dào: sì gē shuō dé yǒu lǐ, zán men jiù zài cǐ děng bà. chāi yì wèi tóu ér tīng dé míng bái, fāng cái fàng xīn.
蔣平已然偷看明白,便向前道:「貴縣理宜派轎前往。」縣官道:「那是理當如此。……」此時包旺已知有了公子的下落,就要跟隨前往。趙虎也要跟,蔣爺攔道:「你我奉相諭,各有專司,比不得包旺,他是當去的,咱們還是在此等候便了。」趙虎道:「四哥說得有理,咱們就在此等罷。」差役魏頭兒聽得明白,方才放心。
zhǐ jiàn níng pó dào: pó zǐ huí bǐng lǎo yé. jì jiào pó zǐ yǐn lù, tā men jiào fū tuǐ kuài, rú hé gēn de shàng? yǔ qí kōng jiào tái zhe mò ruò pó zǐ zuò shàng, yòu yǐn le lù, yòu bù wù shì, yòu jiào bāo gōng zǐ kàn zhe, zhī shì tài yé jìng gōng zǐ zhī yì. xiàn guān jiàn tā shì gè zhèng zhí wěn shí de lǎo pó ér, biàn fēn fù: jì rú cǐ, nǐ jí yā jiào qián wǎng.
只見寧婆道:「婆子回稟老爺。既叫婆子引路,他們轎夫腿快,如何跟得上?與其空轎抬着;莫若婆子坐上,又引了路,又不誤事,又叫包公子看着,知是太爺敬公子之意。」縣官見他是個正直穩實的老婆兒,便吩咐:「既如此,你即押轎前往。」
wèi shí hòu wén rú hé, xià huí fēn xiǎo.
未識後文如何,下回分曉。