strong chè dì shǔ ēn jiù èr gōng chāi bái yù táng zhì tōu sān jiàn bǎo strong
徹地鼠恩救二公差 白玉堂智偷三件寶
qiě shuō nà yuán wài yíng miàn jiàn le liǎng gè gōng chāi. shuí zhī tā què rèn dé jiāng fán, lián máng fēn fù jiā dīng kuài kuài sōng le bǎng fù, qǐng dào lǐ miàn qù zuò.
且說那員外迎面見了兩個公差。誰知他卻認得江樊,連忙吩咐家丁快快鬆了綁縛,請到裡面去坐。
nǐ dào zhè yuán wài què shì hé děng yàng rén? tā xìng lín dān míng yī gè chūn zì, yě shì gè bù ān běn fèn de. dāng chū tóng jiāng fán tā liǎng gè rén yuán shì pò luò hù chū shēn, zhǐ yīn lín chūn fā le yī zhù wài cái, biàn yǔ jiāng fán fēn shǒu. jiāng fán què yòu shàng le kāi fēng fǔ dāng zào lì, àn àn de áo shàng le chāi yì tóu mù. lín chūn jiǔ yǐ tīng dé jiāng fán zài kāi fēng fǔ dāng chà, jiù yào réng rán jié shí yú tā. shuí zhī jiāng fán jiàn le xiāng yé bǐng zhèng chú jiān, yòu jiàn zhǎn yé děng yīng xióng háo xiá, xīn zhōng xiàn mù, pō yǒu xiàng shàng zhī xīn. tā jìng gǎi xié guī zhèng. jiāng sù rì suǒ wèi zhī shì yī xiǎng, quán rán bú shì zài guī jǔ zhī zhōng, yǐ hòu zǒng yào zuò hǎo shì dāng hǎo rén cái shì. bù xiǎng jīn rì bèi lín chūn zhǔ guǎn léi hóng ná lái, jiàn le yuán wài, què shì lín chūn.
你道這員外卻是何等樣人?他姓林單名一個春字,也是個不安本分的。當初同江樊他兩個人原是破落戶出身,只因林春發了一注外財,便與江樊分手。江樊卻又上了開封府當皂隸,暗暗的熬上了差役頭目。林春久已聽得江樊在開封府當差,就要仍然結識於他。誰知江樊見了相爺秉正除奸,又見展爺等英雄豪俠,心中羨慕,頗有向上之心。他竟改邪歸正。將夙日所為之事一想,全然不是在規矩之中,以後總要做好事當好人才是。不想今日被林春主管雷洪拿來,見了員外,卻是林春。
lín chūn lián chēng shù zuì, jí kè jiāng jiāng fán huáng mào ràng zhì dài kè tīng shàng. xiàn chá yǐ bì, lín chūn qiàn shēn dào: shí shí bù zhī shì èr wèi shàng chà, duō yǒu de zuì. wàng qǐ kàn dāng chū de fēn shàng, wù qiú zhē gài yī èr. jiāng fán dào: nǐ wǒ yuán shì tóng guò huàn nán de, zhè yǒu shèn me yào jǐn. dàn qǐng fàng xīn. shuō bà, zhí shǒu. bié guò tóu lái, jiù yào qǐ shēn. zhè běn shì gè tuō shēn zhī jì. bù xiǎng lín chūn gèng shì jiān huá yóu tòu de, máng lán dào: jiāng xián dì, qiě bù bì máng. biàn xiàng xiǎo tóng yī shǐ yǎn sè. xiǎo tóng lián máng duān chū yī gè pán zi, lǐ miàn fàng dìng sì fēng yín zi. lín chūn xiào dào: xiē xū báo lǐ, wàng qǐ xiào nà. jiāng fán dào: lín xiōng, nǐ zhè jiù cuò le. shì zhè diǎn shì ér yǒu shèn yào jǐn, nán dào yòng zhè yín zi mǎi zhǔ xiǎo dì bù chéng? duàn nán cóng mìng. lín chūn tīng le, dēng shí fàng xià liǎn lái, dào: jiāng fán, nǐ hǎo bù zhī shí wù. wǒ hǎo yì niàn xī rì zhī qíng, shǎng liǎn gěi nǐ yín liǎng, nǐ jìng gǎn tuī tuō. xiǎng lái nǐ shì zhàng zhe kāi fēng fǔ miǎo shì yú wǒ. hǎo, hǎo! huí tóu jiào shēng: léi hóng, jiāng tā èr rén diào qǐ lái, gěi wǒ zhe shí kǎo dǎ. lì kè jiào tā xiě xià zì yàng, zài huí wǒ zhī dào.
林春連稱「恕罪」,即刻將江樊黃茂讓至待客廳上。獻茶已畢,林春欠身道:「實實不知是二位上差,多有得罪。望乞看當初的分上,務求遮蓋一二。」江樊道:「你我原是同過患難的,這有甚麼要緊。但請放心。」說罷,執手。別過頭來,就要起身。這本是個脫身之計。不想林春更是奸滑油透的,忙攔道:「江賢弟,且不必忙。」便向小童一使眼色。小童連忙端出一個盤子,裡面放定四封銀子。林春笑道:「些須薄禮,望乞笑納。」江樊道:「林兄,你這就錯了。似這點事兒有甚要緊,難道用這銀子買囑小弟不成?斷難從命。」林春聽了,登時放下臉來,道:「江樊,你好不知時務。我好意念昔日之情,賞臉給你銀兩,你竟敢推託。想來你是仗着開封府藐視於我。──好,好!」回頭叫聲:「雷洪,將他二人吊起來,給我着實拷打。立刻叫他寫下字樣,再回我知道。」
léi hóng jí kè fēn fù zhuāng dīng kǔn le èr rén, dài zhì dōng yuàn sān jiān wū nèi. jiāng fán huáng mào yě bù yán yǔ, bèi zhuāng dīng tuī dào dōng yuàn, shèn shì kuān kuò. què yǒu sān jiān wū zi, shì liǎng míng yī àn. zhèng zhōng duò shàng yǒu liǎng gè dà huán. huán nèi yǒu liàn, liàn shàng yǒu gōu. cóng bèi fù zhī chù shēn xià gōu lái, gōu zhù yāo jiān sī tāo, wǎng shàng yī lā, diào de jiǎo gāng zhān dì, qián hòu bìng wú yǐ kào. léi hóng jiào zhuāng dīng bān gè zuò wèi zuò xià. yòu fēn fù zhuāng dīng yòng pí biān xiān chōu jiāng fán. jiāng fán dào le cǐ shí, biàn bǎ dāng chū de pō pí shī zhǎn chū lái, mà bù jué kǒu. zhuāng dīng lián chōu shù xià. jiāng fán tán xiào zì ruò, dào: sōng xiǎo zi! nǐ men dāng jiā de guàn huì dǎ suàn pán, yī diǎn hūn xīng ér yě bù gěi nǐ men chī, jǐn yǔ nǐ men dòu fǔ. chī de nǐ men yī diǎn náng jìn ér yě méi yǒu. nǐ zhè shì dǎ rén ne, hái shì yǔ wǒ qù yǎng yǎng ne? léi hóng wén tīng, jiē guò biān zi lái, yī lián chōu le jǐ xià. jiāng fán dào: hái shì dà xiǎo zi hǎo. tā dào dǐ ér gěi wǒ zhuā zhuā yǎng yǎng, xiào shùn xiào shùn wǒ ya. léi hóng yě bù lǐ tā, yòu chōu le shù xià. yòu jiào zhuāng dīng chōu huáng mào. huáng mào yě bù yán yǔ, bì yǎn hé jīng, wéi yǒu yǎo yá rěn téng ér yǐ. jiāng fán jiàn huáng mào āi sǐ dǎ, wéi kǒng tā yī hēng chū lái, jiù bú shì jìn ér le. tā què ná huà wǎng zhè biān lǐng zhe, shuō: nǐ men bù bì chōu tā le. tā de kùn dà, chōu zhe chōu zhe, jiù shuì zháo le. nǐ men hái shì xiào shùn wǒ bà. léi hóng tīng le, bù jué nù qì tián xiōng, xiàng zhuāng dīng shǒu nèi jiē guò pí biān zi lái, yòu dǎ jiāng fán. jiāng fán què shì xī pí xiào liǎn, nào dé léi hóng wú fǎ, zhǐ de xiē xī xiē xī.
雷洪即刻吩咐莊丁捆了二人,帶至東院三間屋內。江樊黃茂也不言語,被莊丁推到東院,甚是寬闊。卻有三間屋子,是兩明一暗。正中柁上有兩個大環。環內有煉,煉上有鈎。從背縛之處伸下鈎來,鈎住腰間絲絛,往上一拉,吊的腳剛沾地,前後並無倚靠。雷洪叫莊丁搬個座位坐下。又吩咐莊丁用皮鞭先抽江樊。江樊到了此時,便把當初的潑皮施展出來,罵不絕口。莊丁連抽數下。江樊談笑自若,道:「松小子!你們當家的慣會打算盤,一點葷腥兒也不給你們吃,盡與你們豆腐。吃的你們一點囊勁兒也沒有。你這是打人呢,還是與我去痒痒呢?」雷洪聞聽,接過鞭子來,一連抽了幾下。江樊道:「還是大小子好。他到底兒給我抓抓痒痒,孝順孝順我呀。」雷洪也不理他,又抽了數下。又叫莊丁抽黃茂。黃茂也不言語,閉眼合睛,惟有咬牙忍疼而已。江樊見黃茂挨死打,惟恐他一哼出來,就不是勁兒了。他卻拿話往這邊領着,說:「你們不必抽他了。他的困大,抽着抽着,就睡着了。你們還是孝順我罷。」雷洪聽了,不覺怒氣填胸,向莊丁手內接過皮鞭子來,又打江樊。江樊卻是嘻皮笑臉,鬧得雷洪無法,只得歇息歇息。
cǐ shí rì yǐ xián shān, jiāng yǒu zhǎng dēng shí hòu, zhǐ tīng xiǎo tóng shuō dào: léi dà shū, yuán wài jiào nǐ lǎo chī fàn ne. léi hóng jiào zhuāng dīng děng jiē chī fàn qù. zì jǐ chū lái, jiāng mén dài shàng, kòu le diào ér, tóng xiǎo tóng qù le. zhè wū nèi jiāng huáng èr rén, tīng le tīng wài miàn jì jìng wú shēng, huáng mào qiāo qiāo shuō dào: jiāng dà gē, fāng cái yào bú shì nǐ ná huà ér lǐng guò qù, wǒ yǒu diǎn wán bù kāi le. jiāng fán dào: nǐ děng zhe bà. huí tóu tā lái le, zhè dùn dǎ nà cái gòu tuó de ne. huáng mào dào: zhè kě zěn me hǎo ne? hū jiàn cóng lǐ jiān wū nèi chū lái yī rén, jiāng fán wèn dào: nǐ shì shèn me rén? nà rén dào: xiǎo lǎo ér xìng dòu. zhǐ yīn tóng xiǎo nǚ shàng biàn liáng tóu qīn qù, jiù zài qián miàn bǎo shàn zhuāng dǎ jiān. bù xiǎng zhè yuán wài yóu zhuāng shàng huí lái, kàn jiàn xiǎo nǚ jiù yào qiǎng lüè. duō kuī le yī wèi yì shì xìng hán míng zhāng, jiù le xiǎo lǎo ér fù nǚ èr rén, yòu zèng le wǔ liǎng yín zi. bù liào bù shí lù jìng, jìng zì zǒu jìn zhuāng nèi, què jiù shì yuán wài zhè lǐ. yīn cǐ bèi tā réng rán qiǎng huí, jiāng wǒ jū jìn zài cǐ. shàng bù zhī wǒ nǚ ér xìng mìng rú hé? shuō zhe, shuō zhe, jiù kū le. jiāng huáng èr rén tīng le, shuō shì hán zhāng, mǎn xīn huān xǐ dào: zán men tǎng néng tuō le cǐ nán, yào shì zhǎo dào hán zhāng, zhè cái shì yī jiàn měi chāi ne.
此時日已銜山,將有掌燈時候,只聽小童說道:「雷大叔,員外叫你老吃飯呢。」雷洪叫莊丁等皆吃飯去。自己出來,將門帶上,扣了吊兒,同小童去了。這屋內江黃二人,聽了聽外面寂靜無聲,黃茂悄悄說道:「江大哥,方才要不是你拿話兒領過去,我有點頑不開了。」江樊道:「你等着罷。回頭他來了,這頓打那才彀駝的呢。」黃茂道:「這可怎麼好呢?」忽見從裡間屋內出來一人,江樊問道:「你是甚麼人?」那人道:「小老兒姓豆。只因同小女上汴梁投親去,就在前面寶善莊打尖。不想這員外由莊上回來,看見小女就要搶掠。多虧了一位義士姓韓名彰,救了小老兒父女二人,又贈了五兩銀子。不料不識路徑,竟自走進莊內,卻就是員外這裡。因此被他仍然搶回,將我拘禁在此。尚不知我女兒性命如何?」說着,說着,就哭了。江黃二人聽了,說是韓彰,滿心歡喜道:「咱們倘能脫了此難,要是找到韓彰,這才是一件美差呢。」
zhèng shuō zhì cǐ, hū tīng le diào ér yī xiǎng, jiāng mén shǎn kāi yī fèng, què jìn lái le yī rén. huǒ shàn yī huǎng, jiāng huáng èr rén jiàn tā chuān zhe yè xíng yī kào, yī sè shì qīng. hū tīng dòu lǎo ér shuō: zhè yuán lái shì ēn gōng dào le. jiāng huáng yī tīng cǐ yán, zhī shì hán zhāng, máng dào: èr yuán wài yé, nǐ lǎo kuài jiù wǒ men cái hǎo! hán zhāng dào: bú yào máng. cóng bèi hòu chōu chū dāo lái, jiāng shéng fù gē duàn, yòu bǎ tiě gōu zi zhāi xià. jiāng huáng èr rén yǐ jué tòng kuài. yòu fàng le dòu lǎo ér. nà dòu lǎo ér yīn kǔn tā de gōng fū dà le, yòu yǒu le nián jì, yī shí xuè mài bù néng zhōu liú. hán zhāng biàn jiāng tā děng lǐng chū wū lái, qiāo qiāo dào: nǐ men zài hé chù děng děng? wǒ jiāng lín chūn ná zhù, jiāo fù nǐ èr rén, hǎo qù qǐng gōng. zài zhǎo zhǎo dòu lǎo de nǚ ér zài hé chù. zhǐ shì zhè yuàn nèi bìng wú cáng shēn zhī suǒ. nǐ men zài hé chù děng ne? hū jiàn xī qiáng xià yǒu gè jí dà de mǎ cáo, kòu zài nà lǐ. hán zhāng dào: yǒu le. nǐ men jiù cáng zài mǎ cáo zhī xià. rú hé ne? jiāng fán dào: jiào tā èr rén cáng zài lǐ miàn bà. wǒ shì mèn bù guàn de. wǒ yī rén hǎo zhǎo dì fāng, lìng cáng zài bié chù bà. shuō zhe, jiù jiāng mǎ cáo yī tóu xiān qǐ, huáng mào yǔ dòu lǎo ér pǎo jìn qù, réng rán kòu hǎo.
正說至此,忽聽了吊兒一響,將門閃開一縫,卻進來了一人。火扇一晃,江黃二人見他穿著夜行衣靠,一色是青。忽聽豆老兒說:「這原來是恩公到了。」江黃一聽此言,知是韓彰,忙道:「二員外爺,你老快救我們才好!」韓彰道:「不要忙。」從背後抽出刀來,將繩縛割斷,又把鐵鈎子摘下。江黃二人已覺痛快。又放了豆老兒。那豆老兒因捆他的工夫大了,又有了年紀,一時血脈不能周流。韓彰便將他等領出屋來,悄悄道:「你們在何處等等?我將林春拿住,交付你二人,好去請功。再找找豆老的女兒在何處。只是這院內並無藏身之所。你們在何處等呢?」忽見西牆下有個極大的馬槽,扣在那裡。韓彰道:「有了。你們就藏在馬槽之下。如何呢?」江樊道:「叫他二人藏在裡面罷。我是悶不慣的。我一人好找地方,另藏在別處罷。」說着,就將馬槽一頭掀起,黃茂與豆老兒跑進去,仍然扣好。
èr yì shì què cóng hòu miàn shàng fáng, jiàn gè wū nèi dēng guāng míng liàng. tā què fú zài yán qián wǎng xià xì tīng. yǒu yī gè pó zǐ shuō dào: ān rén, nǐ zhè yī piàn hǎo xīn, měi rì shāo xiāng niàn fó de, zhǐ bǎo yòu yuán wài píng ān wú shì bà. ān rén dào: dàn yuàn rú cǐ. zhǐ shì zài yě quàn bù guò lái de. jīn rì yòu qiǎng le yī gè nǚ zǐ lái, hái suǒ zài nà biān wū zi lǐ ne. bù zhī yòu shì shèn me zhǔ yì? pó zǐ dào: jīn rì bù gù nà nǚ zǐ le. hán zhāng àn xǐ, xìng ér nǚ zǐ shàng wèi shī shēn. yòu tīng pó zǐ dào: hái yǒu yī zōng shì zuì è ne. yuán lái zán men zhuāng nán yǒu gè xī jiàng jiào shén me jì guǎng, tā de nǚ rén ní shì hé zán men yuán wài bù dà qīng chǔ. zhǐ yīn xī jiàng bìng cái hǎo le. zán men yuán wài jiù jiào zhǔ guǎn léi hóng dìng xià yī jì, jiào ní shì gào sù tā nán rén, shuō tā bìng shí céng xǔ xià zài bǎo zhū sì shāo xiāng. zhè sì zhōng yǒu gè hòu yuàn, shì yī kuài kòng dì, bìng qiū zhe yī kǒu guān cái, qiáng què dǎo tā bù zhěng. zán men léi hóng jiù zài nà ér děng tā. ān rén wèn dào: děng tā zuò shèn me? pó zǐ dào: zhè jiù shì tā men dìng de jì cè. nà ní shì shāo wán le xiāng, jiù yào shàng hòu yuàn xiǎo jiě. jiě xià qún zi lái, dā zài qiū zi shàng. jí zhì xiǎo jiě wán le, jiù bù jiàn le. yīn cǐ tā jiù huí le jiā le. dào le bàn yè lǐ, yǒu rén qiāo mén, rǎng dào: sòng qún zi lái le! ní shì jiào tā nán rén chū qù, jiù bèi rén gē le tóu qù le. zhè ní shì jiù gào dào xiáng fú xiàn shuō, miào nèi zuó rì shī qù qún zi, yè jiān zhǔ rén jiù bèi shā le. xiàn guān tīng bà, jiù yí huò miào nèi hé shàng shēn shàng, jí pài rén qián qù sōu xún, què yú miào nèi hòu yuàn qiū zi páng biān, jiàn yǒu fú tǔ yī duī. páo kāi kàn shí, jiù shì nà tiáo qún zi, bāo zhe jì guǎng de nǎo dài ne. chāi rén jiù bǎ běn miào de hé shàng fǎ cōng zhuō qù, yòng kù xíng shěn wèn. tā rú hé néng zhāo ne? shuí zhī fǎ cōng yǒu gè shī dì míng jiào fǎ míng, mù huà huí lái, tīng jiàn cǐ shì, tā què zài kāi fēng fǔ gào le. zán men yuán wài tīng jiàn cǐ xìn, kǒng pà kāi fēng fǔ wèn shì lì hài, wàn yī lòu chū mǎ jiǎo lái, bù dà wěn biàn yīn cǐ yòu jiào léi hóng ná le qīng yī xiǎo mào, jiào ní shì gǎi zhuāng cáng zài zán men jiā lǐ jiù zài dōng kuà suǒ, tīng shuō jīn wǎn chéng qīn. nǐ lǎo rén jiā xiǎng xiǎng, zhè shì shèn me shì? píng bái wú gù de shēng chū zhè děng dú jì.
二義士卻從後面上房,見各屋內燈光明亮。他卻伏在檐前往下細聽。有一個婆子說道:「安人,你這一片好心,每日燒香念佛的,只保佑員外平安無事罷。」安人道:「但願如此。只是再也勸不過來的。今日又搶了一個女子來,還鎖在那邊屋子裡呢。不知又是甚麼主意?」婆子道:「今日不顧那女子了。」韓彰暗喜,幸而女子尚未失身。又聽婆子道:「還有一宗事最惡呢。原來咱們莊南有個錫匠叫甚麼季廣,他的女人倪氏合咱們員外不大清楚。只因錫匠病才好了。咱們員外就叫主管雷洪定下一計,叫倪氏告訴他男人,說他病時曾許下在寶珠寺燒香。這寺中有個後院,是一塊空地,並坵着一口棺材,牆卻倒塌不整。咱們雷洪就在那兒等他。……」安人問道:「等他作甚麼?」婆子道:「這就是他們定的計策。那倪氏燒完了香,就要上後院小解。解下裙子來,搭在坵子上。及至小解完了,就不見了。因此他就回了家了。到了半夜裡,有人敲門,嚷道:「送裙子來了!」倪氏叫他男人出去,就被人割了頭去了。這倪氏就告到祥符縣說,廟內昨日失去裙子,夜間主人就被殺了。縣官聽罷,就疑惑廟內和尚身上,即派人前去搜尋,卻於廟內後院坵子旁邊,見有浮土一堆。刨開看時,就是那條裙子,包着季廣的腦袋呢。差人就把本廟的和尚法聰捉去,用酷刑審問。他如何能招呢?誰知法聰有個師弟名叫法明,募化回來,聽見此事,他卻在開封府告了。咱們員外聽見此信,恐怕開封府問事利害,萬一露出馬腳來,不大穩便;因此又叫雷洪拿了青衣小帽,叫倪氏改妝藏在咱們家裡──就在東跨所,聽說今晚成親。你老人家想想,這是甚麼事?平白無故的生出這等毒計。」
hán yé tīng bì, biàn rào dào dōng kuà suǒ, qīng qīng là xià, zhǐ tīng wū nèi shuō dào: nà kāi fēng fǔ duàn shì rú shén. nǐ ruò dào le nà lǐ, sān yán liǎng yǔ bāo guǎn lòu chū mǎ jiǎo lái, nà hái liǎo de! rú jīn zhè gè fǎ zǐ, shuí xiǎng dé dào nǐ zài zhè lǐ ne? zhè cái shì wàn nián wú yōu ne. fù rén shuō dào: jiù zhǐ yī zōng, wǒ jīn rì lái shí yù jiàn liǎng gè gōng chāi, piān piān de yòu bǎ xuē zi diào le, lòu chū jiǎo lái, xǐ de hǎo zài ná zhù le. qiān wàn bié bǎ tā men fàng zǒu le. lín chūn dào: wǒ yǐ gào sù léi hóng, sān gēng shí bǎ tā men jié guǒ le jiù wán le. fù rén dào: ruò rú cǐ, shì qíng cái dé gān jìng ne. hán èr yé tīng zhì cǐ, bù yóu qì wǎng shàng zhuàng, àn dào: hǎo è zéi! què yòng shǒu qīng qīng de xiān qǐ lián lóng, lái dào táng wū zhī nèi. jiàn nà biān fàng zhe ruǎn lián, zǒu zhì gēn qián. měng rán jiāng lián yī xiān, kǒu zhōng shuō dào: rǎng, jiù shì yī dāo. què bǎ dāo yī huǎng, mǎn wū míng liàng. lín chūn zhè yī xià bù xiǎo, jiàn lái rén shēn liàng gāo dà, chuān zhe yī shēn qīng kào, shǒu chí míng liàng liàng de dāo, jiè dēng guāng yī zhào, gèng jué nán kàn. biàn guì dǎo āi gào dào: dài wáng yé ráo mìng! ruò yòng yín liǎng, wǒ qù qǔ qù. hán zhāng dào: ǎn zì huì qǔ, hé yòng nǐ qù. qiě xiān bǎ nǐ kǔn le zài shuō. jiàn tā chuān zhe duǎn yī, yī huí tóu kàn jiàn sī tāo fàng zài nà lǐ, jiù yī shēn shǒu ná lái, jiāng dāo yǎo zài kǒu zhōng, yòng shǒu jiāng tā kǔn le gè jié shí, yòu jiàn yǒu yī tiáo juàn zi, jiào lín chūn zhāng kāi kǒu gěi tā sāi shàng. zài kàn nà fù rén shí, yǐ jīng duō suo zài yī duī, shùn shǒu tí jiāng guò lái, què bǎ shuān zhàng gōu de tāo zi gē xià lái, jiāng fù rén kǔn le. yòu gē xià le yī fù piāo dài, jiāng fù rén de kǒu yě sāi shàng.
韓爺聽畢,便繞到東跨所,輕輕落下,只聽屋內說道:「那開封府斷事如神。你若到了那裡,三言兩語包管露出馬腳來,那還了得!如今這個法子,誰想得到你在這裡呢?這才是萬年無憂呢。」婦人說道:「就只一宗,我今日來時遇見兩個公差,偏偏的又把靴子掉了,露出腳來,喜的好在拿住了。千萬別把他們放走了。」林春道:「我已告訴雷洪,三更時把他們結果了就完了。」婦人道:「若如此,事情才得乾淨呢。」韓二爺聽至此,不由氣往上撞,暗道:「好惡賊!」卻用手輕輕的掀起簾櫳,來到堂屋之內。見那邊放着軟簾,走至跟前。猛然將簾一掀,口中說道:「嚷,就是一刀。」卻把刀一晃,滿屋明亮。林春這一嚇不小,見來人身量高大,穿著一身青靠,手持明亮亮的刀,借燈光一照,更覺難看。便跪倒哀告道:「大王爺饒命!若用銀兩,我去取去。」韓彰道:「俺自會取,何用你去。且先把你捆了再說。」見他穿著短衣,一回頭看見絲絛放在那裡,就一伸手拿來,將刀咬在口中,用手將他捆了個結實,又見有一條絹子,叫林春張開口給他塞上。再看那婦人時,已經哆嗦在一堆,順手提將過來,卻把拴帳鈎的絛子割下來,將婦人捆了。又割下了一副飄帶,將婦人的口也塞上。
zhèng yào huí shēn chū lái zhǎo jiāng fán shí, hū tīng yī shēng rǎng què shì léi hóng dào dōng yuàn chí dāo shā rén qù le, bù jiàn jiāng huáng dòu lǎo, lián máng hū huàn zhuāng dīng sōu xún, què zài mǎ cáo xià sōu chū huáng mào dòu lǎo, dú dú bù jiàn le jiāng fán, zhǐ jiàn lái bǐng yuán wài. hán yé zǎo yíng zhì yuàn zhōng, pī miàn jiù shì yī dāo, léi hóng yǎn kuài, yòng shǒu zhōng dāo jǐn lì yī kē, jǐ hū bǎ hán yé de dāo kē fēi. hán zhāng àn dào: hǎo lì liàng! èr rén wǎng lái duō shí. hán yé jì yì suī qiáng, chī kuī le lì ruǎn léi hóng de běn lǐng bù jì, pián yí lì dà, suǒ wèi yī lì jiàng shí huì. hán yé kàn kàn bù dí. měng jiàn yī kuài shí tóu fēi lái, zhèng dǎ zài léi hóng de bó xiàng zhī shàng, bù yóu de wǎng qián yī zāi. hán yé shǒu kuài, fǎn bèi jiù shì yī dāo bèi, dǎ zài jǐ liáng gǔ shàng. zhè liǎng xià cái bǎ xiǎo zi nào le gè zuǐ chī shǐ. hán yé gāng yào shàng qián, hū tīng dào: èr yuán wài, bù bì dòng shǒu. dài wǒ lái. què shì jiāng fán, shàng qián jiāng léi hóng bǎng le.
正要回身出來找江樊時,忽聽一聲嚷;卻是雷洪到東院持刀殺人去了,不見江黃豆老,連忙呼喚莊丁搜尋,卻在馬槽下搜出黃茂豆老,獨獨不見了江樊,只見來稟員外。韓爺早迎至院中,劈面就是一刀,雷洪眼快,用手中刀盡力一磕,幾乎把韓爺的刀磕飛。韓彰暗道:「好力量!」二人往來多時。韓爺技藝雖強,吃虧了力軟;雷洪的本領不濟,便宜力大,所謂「一力降十會」。韓爺看看不敵。猛見一塊石頭飛來,正打在雷洪的脖項之上,不由得往前一栽。韓爺手快,反背就是一刀背,打在脊梁骨上。這兩下才把小子鬧了個嘴吃屎。韓爺剛要上前,忽聽道:「二員外,不必動手。待我來。」卻是江樊,上前將雷洪綁了。
yuán lái jiāng fán jiàn léi hóng huàn zhuāng dīng sōu zhā, tā què yǐn zài hēi àn zhī chù. hòu jiàn ná le huáng mào dòu lǎo, léi hóng fēn fù zhuāng dīng: hǎo shēng kān shǒu, dài wǒ huí yuán wài qù. léi hóng qián jiǎo zǒu, jiāng fán què hòu biān àn àn gēn suí. yīn wú bīng rèn, zǒu zhe, jiù biàn jiǎn le yī kuài shí tóu zi ér zài shǒu nèi ná zhe. kě qiǎo yù hán yé tóng léi hóng jiāo shǒu. tā què àn dǎ yī shí, bù xiǎng jiù zài cǐ shí shàng chéng gōng. hán yé yòu sōu chū dòu nǚ, jiāo fù yǔ lín chūn zhī qī, fēn fù hòu cǐ àn wán jié shí, hǎo jiào dòu lǎo ér lǐng qù. fù yòu fàng le huáng mào dòu lǎo. jiāng fán děng yòu qiú hán yé hù sòng, hán yé biàn bǎ qiè tīng shè jì móu hài jì guǎng, fǎ cōng hán yuān zhī shì, yī yī xù shuō míng bái. jiāng fán yòu shuō: qiú èr yuán wài qīn zhì kāi fēng fǔ qù. bìng yán lú fāng děng yǐ rán shòu zhí. hán yé tīng le, què bù yán yǔ. zhuǎn yǎn zhī jiān, jiù bù jiàn le.
原來江樊見雷洪喚莊丁搜查,他卻隱在黑暗之處。後見拿了黃茂豆老,雷洪吩咐莊丁:「好生看守,待我回員外去。」雷洪前腳走,江樊卻後邊暗暗跟隨。因無兵刃,走着,就便揀了一塊石頭子兒在手內拿着。可巧遇韓爺同雷洪交手。他卻暗打一石,不想就在此石上成功。韓爺又搜出豆女,交付與林春之妻,吩咐候此案完結時,好叫豆老兒領去。復又放了黃茂豆老。江樊等又求韓爺護送,韓爺便把竊聽設計謀害季廣,法聰含冤之事,一一敘說明白。江樊又說:「求二員外親至開封府去。」並言盧方等已然受職。韓爺聽了,卻不言語。轉眼之間,就不見了。
jiāng huáng èr rén què wú nài hé, zhǐ de yā jiè sān rén lái dào kāi fēng, bǎ èr yì shì jiě jiù yǐ jí ná huò lín chūn ní shì léi hóng, bìng hán zhāng shuō de móu hài jì guǎng, fǎ cōng yuān wǎng zhī shì jù gè bǐng míng liǎo. bāo gōng xiān chāi rén dào xiáng fú xiàn tí fǎ cōng dào àn, rán hòu lì kè shēng táng, dài shàng lín chūn ní shì léi hóng děng yī gān rén fàn, yán jiā shěn xùn. tā sān rén jiē zhī bāo gōng duàn shì rú shén, jù gè yī yī zhāo rèn. bāo gōng mìng tā men jù huà zhāo jù jié shōu jìn, àn lì dìng zuì. réng pài jiāng fán huáng mào dài le dòu lǎo ér dào bǎo shàn zhuāng, jiāng tā nǚ ér jiāo dài míng bái.
江黃二人卻無奈何,只得押解三人來到開封,把二義士解救以及拿獲林春倪氏雷洪,並韓彰說的謀害季廣,法聰冤枉之事俱各稟明了。包公先差人到祥符縣提法聰到案,然後立刻升堂,帶上林春倪氏雷洪等一干人犯,嚴加審訊。他三人皆知包公斷事如神,俱各一一招認。包公命他們俱畫招具結收禁,按例定罪。仍派江樊黃茂帶了豆老兒到寶善莊,將他女兒交代明白。
jí zhì fǎ cōng tí dào, yòu bǎ yuán gào fǎ míng dài shàng táng lái, wèn tā děng wū yā zhī shì, èr rén fā zhēng. xiǎng le duō shí, fāng cái xiǎng qǐ. yuán lái zhè liǎng gè wū yā shì bǎo zhū sì miào nèi huái shù shàng de, yīn bèi fēng yǔ chuī luò, liǎng gè wū yā jiāng líng shuāi shāng. duō kuī fǎ cōng hǎo hǎo zhuāng zài pǒ luó nèi jiāng yǎng, rèn qí fēi téng zì qù, bù yì jìng yǒu míng yuān zhī shì. bāo gōng tīng le diǎn tóu, jiāng tā èr rén shì fàng wú shì.
及至法聰提到,又把原告法明帶上堂來,問他等烏鴉之事,二人發怔。想了多時,方才想起。原來這兩個烏鴉是寶珠寺廟內槐樹上的,因被風雨吹落,兩個烏鴉將翎摔傷。多虧法聰好好裝在笸籮內將養,任其飛騰自去,不意竟有鳴冤之事。包公聽了點頭,將他二人釋放無事。
cǐ àn yǐ jié. bāo gōng lái dào shū fáng, yòng bì wǎn fàn. jiāng yǒu chū gǔ zhī jì, jiāng huáng èr rén cóng bǎo shàn zhuāng huí lái, jiāng dài lǐng dòu lǎo ér jiāng tā nǚ ér jiāo dài míng bái de huà, huí le yī biàn. bāo gōng niàn tā èr rén qín láo xīn kǔ, měi rén shǎng yín èr shí liǎng. èr rén kòu xiè, yī qí lì qǐ. gāng yào zhuǎn shēn, yòu tīng bāo gōng huàn dào: zhuǎn lái. èr rén lián máng zhǐ bù, xiàng shàng shì lì. bāo gōng yòu xì xì xún wèn hán zhāng, èr rén cóng xīn xì bǐng yī fān, fāng cái chū lái.
此案已結。包公來到書房,用畢晚飯。將有初鼓之際,江黃二人從寶善莊回來,將帶領豆老兒將他女兒交代明白的話,回了一遍。包公念他二人勤勞辛苦,每人賞銀二十兩。二人叩謝,一齊立起。剛要轉身,又聽包公喚道:「轉來。」二人連忙止步,向上侍立。包公又細細詢問韓彰,二人從新細稟一番,方才出來。
bāo gōng xì xiǎng: hán zhāng bù kěn lái, shì hé yuán gù? bìng qiě gào sù tā lú fāng děng shèng shàng bìng bù jiā zuì, yǐ jiē shòu zhí. tā tīng le cǐ yán yīng dāng yǒu xiàng shàng zhī xīn, wèi hé yòu yǐn bì ér bù lái ne? měng rán xǐng wù dào: ó! shì le, shì le. tā yīn bái yù táng wèi lái, tā shì jué bù kěn xiān lái de. zhèng zài sī suǒ zhī jì, hū tīng yuàn nèi pāi de yī shēng, bù zhī shì hé wù là xià. bāo xìng lián máng chū qù, què shí jìn yī gè zhǐ bāo ér lái, shàng xiě zháo jí sù chāi yuè sì zì. bāo gōng kàn le, yǐ wèi bì shì nì míng tiě zi, huò shì qí zhōng bié yǒu yǐn qíng. chāi kāi kàn shí, lǐ miàn bāo dìng yī gè shí zǐ, yǒu gè zì jiǎn ér, shàng xiě zhe: wǒ jīn tè lái jiè sān bǎo, zàn qiě xié huí xiàn kōng dǎo. nán xiá ruò dào lú jiā zhuāng, guǎn jiào yù māo pǎo bù liǎo. bāo gōng kàn bà, biàn jiào bāo xìng qián qù kàn shì sān bǎo, yòu lìng lǐ cái qǐng zhǎn hù wèi lái.
包公細想:「韓彰不肯來,是何緣故?並且告訴他盧方等聖上並不加罪,已皆受職。他聽了此言應當有向上之心,為何又隱避而不來呢?」猛然省悟道:「哦!是了,是了。他因白玉堂未來,他是決不肯先來的。」正在思索之際,忽聽院內拍的一聲,不知是何物落下。包興連忙出去,卻拾進一個紙包兒來,上寫着「急速拆閱」四字。包公看了,以為必是匿名帖子,或是其中別有隱情。拆開看時,裡面包定一個石子,有個字柬兒,上寫着:「我今特來借三寶,暫且攜回陷空島。南俠若到盧家莊,管叫御貓跑不了。」包公看罷,便叫包興前去看視三寶,又令李才請展護衛來。
bù duō shí, zhǎn yé lái dào shū fáng, bāo gōng jí jiāng zì jiǎn yǔ zhǎn yé kàn le. zhǎn yé máng wèn dào: xiāng yé kě céng chāi rén kàn sān bǎo qù le méi yǒu? bāo gōng dào: yǐ chà bāo xìng kàn shì qù le. zhǎn yé bù shèng jīng hài, dào: xiāng yé zhōng le tā pāi mén tóu shí wèn lù zhī jì le. bāo gōng wèn dào: hé yǐ wèi zhī tóu shí wèn lù ne? zhǎn yé dào: zhè lái rén běn bù zhī sān bǎo zài yú hé chù, gù xiě cǐ zì lìng rén shè yí. ruò bù shǐ rén kàn shì, tā què wú fǎ kě shī rú jīn yǐ chāi rén kàn shì, zhè shì lǐng le tā qù le. cǐ sān bǎo bì shī wú yí le. zhèng shuō dào cǐ, hū tīng nà biān yī piàn shēng xuān. zhǎn yé chī le yī jīng.
不多時,展爺來到書房,包公即將字柬與展爺看了。展爺忙問道:「相爺可曾差人看三寶去了沒有?」包公道:「已差包興看視去了。」展爺不勝驚駭,道:「相爺中了他「拍門投石問路」之計了。」包公問道:「何以謂之「投石問路」呢?」展爺道:「這來人本不知三寶在於何處,故寫此字令人設疑。若不使人看視,他卻無法可施;如今已差人看視,這是領了他去了。此三寶必失無疑了。」正說到此,忽聽那邊一片聲喧。展爺吃了一驚。
bù zhī suǒ rǎng wèi hé, xià huí fēn jiě.
不知所嚷為何,下回分解。