strong lèng xú qìng bài qiú zhǎn xióng fēi bìng jiǎng píng zhǐ yǐn chén qǐ wàng strong
愣徐慶拜求展熊飛 病蔣平指引陳起望
qiě shuō lú fāng zì bái yù táng wáng hòu, měi rì chá fàn wú xīn, bù guò yīng gè jǐng ér yǐ. bù duō shí, jiǔ fàn yǐ bì, sì rén xián zuò. lú fāng yīn yī yè bù céng hé yǎn, biàn yǒu xiē kùn juàn, zài yī páng hé yī ér wò. hán zhāng yǔ jiǎng píng èr rén jì yì rú hé dào qǔ gǔ shi, yòu zhāng luó xíng lǐ mǎ pǐ. dú dú bǎ gè lèng yé piē zài yī biān, bù chǒu bù cǎi, hǎo shēng qì mèn, xīn nèi zhǎn zhuǎn dào: tóng shì jié yì dì xiōng, rú hé tā men qù de, wǒ jiù qù bù dé ne? nán dào tā men jǐn dì xiōng de qíng zhǎng, dān bù xǔ wǒ jǐn diǎn xīn me? qǐ yǒu cǐ lǐ! wǒ kàn tā men shāng liáng de dé yì, shí shí lìng rén kě qì. zhàn qǐ shēn lái, chū le fáng wū, biàn bēn zhǎn yé de dān jiān ér lái.
且說盧方自白玉堂亡後,每日茶飯無心,不過應個景而已。不多時,酒飯已畢,四人閒坐。盧方因一夜不曾合眼,便有些睏倦,在一旁和衣而臥。韓彰與蔣平二人計議如何盜取骨殖,又張羅行李馬匹。獨獨把個愣爺撇在一邊,不瞅不睬,好生氣悶,心內輾轉道:「同是結義弟兄,如何他們去得,我就去不得呢?難道他們盡弟兄的情長,單不許我盡點心麼?豈有此理!我看他們商量的得意,實實令人可氣。」站起身來,出了房屋,便奔展爺的單間而來。
gāng rán jìn wū, jiàn zhǎn yé fāng cái shuì xǐng, zài nà lǐ cā liǎn, tā yě bù guǎn shì zhī qīng zhòng, pū fān shēn guì dǎo dào: āi yā! zhǎn dà gē ya! wěi qū shā xiǎo dì le. qiú nǐ lǎo bāng fú bāng fú ya! shuō bà, tòng kū. dǎo bǎ zhǎn yé xià le yī tiào, lián máng lā qǐ tā dào: sān dì, zhè shì wèi hé? yǒu huó qǐ lái shuō. xú qìng gèng huì sā pō, yī bì chōu qì zhe, yī bì shuō dào: dà gē, nǐ lǎo ruò yīng le bāng fú xiǎo dì, xiǎo dì fāng cái qǐ lái nǐ lǎo ruò bù yīng, xiǎo dì jiù sǐ zài zhè lǐ le! zhǎn yé dào: shì le, liè xiōng bāng fú nǐ jiù shì le. sān dì kuài xiē qǐ lái jiǎng. xú qìng yòu kē le yī gè tóu, dào: dà gē yīng le, zài wú fǎn huǐ. fāng lì qǐ shēn lái, shì qù lèi hén, zuò xià dào: xiǎo dì fēi wèi bié shì, qiú dà gē tóng xiǎo dì dào wǔ fēng lǐng zǒu zǒu. zhǎn yé dào: duān dì wèi zhe hé shì? xú qìng biàn jiāng lú fāng yào dào bái yù táng de gǔ shi shuō le yī biàn. tā men sān gè zěn me ná zhe wǒ bù dāng rén, dōu shuō wǒ bù hǎo. wǒ rú jīn piān yào dǔ dǔ zhè kǒu qì. méi nài hé, qiú dà gē bāng fú xiǎo dì zǒu zǒu. zhǎn yé tīng le, àn àn sī cǔn dào: yuán lái wèi zhe cǐ shì. wǒ xiǎng jiǎng sì dì shì gè jí qí jīng xì zhī rén, bì yǒu yī fān jiàn jiě. ér qiě dào gǔ shì jī mì zhī shì, shì tā zhè lǔ mǎng liè xìng, rú hé shǐ de ne? ruò yào bù qù, yǐ rán yīng le tā, yòu bù hǎo yì sī. ér qiě tā wèi cǐ shì qū tǐ xià lǐ, shuō bù dé le, hǎo dǎi zhǐ de tóng tā zǒu zǒu. biàn wèn dào: sān dì jǐ shí qǐ shēn? xú qìng dào: jiù zài jīn wǎn. zhǎn yé dào: rú hé nèn bān máng ne? xú qìng dào: dà gē bù xiǎo dé, wǒ èr gē yǔ sì dì dìng yú hòu rì qǐ shēn. wǒ jì yào dǔ zhè kǒu qì, xū zǎo liǎng tiān. jí zhì tā men dào shí, zán men gōng yǐ chéng le. nà shí fāng chū zhè kǒu è qì. hái yǒu yī zōng, dà gē qiān wàn bù kě jiào èr gē sì dì zhī dào. wǎn jiān wǒ yǔ dà gē qiāo qiāo de yī liū ér, jí jí gǎn xiàng qián qù, fāng miào. zhǎn yé wú nài hé, zhǐ de yīng le. xú qìng lì qǐ shēn lái dào: xiǎo dì hái dào nà biān zhào yīng qù. dà gē àn àn shōu shí xíng lǐ qì xiè mǎ pǐ. qǐ shēn yǐ qián, zài yá mén hòu qiáng zhuān děng. zhǎn yé diǎn tóu.
剛然進屋,見展爺方才睡醒,在那裡擦臉,他也不管事之輕重,撲翻身跪倒道:「哎呀!展大哥呀!委屈煞小弟了。求你老幫扶幫扶呀!」說罷,痛哭。倒把展爺嚇了一跳,連忙拉起他道:「三弟,這是為何?有活起來說。」徐慶更會撒潑,一壁抽泣着,一壁說道:「大哥,你老若應了幫扶小弟,小弟方才起來;你老若不應,小弟就死在這裡了!」展爺道:「是了,劣兄幫扶你就是了。三弟快些起來講。」徐慶又磕了一個頭,道:「大哥應了,再無反悔。」方立起身來,拭去淚痕,坐下道:「小弟非為別事,求大哥同小弟到五峰嶺走走。」展爺道:「端的為着何事?」徐慶便將盧方要盜白玉堂的骨殖說了一遍。「他們三個怎麼拿着我不當人,都說我不好。我如今偏要賭賭這口氣。沒奈何,求大哥幫扶小弟走走。」展爺聽了,暗暗思忖道:「原來為着此事。我想蔣四弟是個極其精細之人,必有一番見解。而且盜骨是機密之事,似他這魯莽烈性,如何使得呢?若要不去,已然應了他,又不好意思。而且他為此事屈體下禮,說不得了,好歹只得同他走走。」便問道:「三弟幾時起身?」徐慶道:「就在今晚。」展爺道:「如何恁般忙呢?」徐慶道:「大哥不曉得,我二哥與四弟定於後日起身。我既要賭這口氣,須早兩天。及至他們到時,咱們功已成了。那時方出這口惡氣。還有一宗,大哥千萬不可叫二哥四弟知道。晚間我與大哥悄悄的一溜兒,急急趕向前去,方妙。」展爺無奈何,只得應了。徐慶立起身來道:『小弟還到那邊照應去。大哥暗暗收拾行李器械馬匹。起身以前,在衙門後牆專等。」展爺點頭。
xú qìng qù hòu, zhǎn yé yòu hǎo xiào yòu hòu huǐ, xiào shì xiào tā cū lǔ, huǐ shì bù gāi yīng tā. shì yǐ rú cǐ, wú kě rú hé, zhǐ de jiào guò bàn dāng lái, jiāng cǐ shì qiāo qiāo gào sù tā, jiào tā shōu shí xíng lǐ mǎ pǐ. yòu qǔ guò bǐ yàn lái, xiě le liǎng fēng zì ér cáng hǎo. rán hòu dào àn yuàn nà lǐ kàn le yī fān, yòu tóng zhòng rén chī guò le wǎn fàn. kàn tiān yǐ hūn hēi, biàn zhuǎn huí wū zhōng, wèn bàn dāng dào: xíng lǐ mǎ pǐ jù yǒu le? bàn dāng dào: fāng cái gēn xú yé de bàn dāng lái le, shuō tā jiā yé zài yá mén hòu tóu děng zhe ne. jiāng yé de xíng lǐ mǎ pǐ yě lǒng zài yī chù le. zhǎn yé diǎn le diǎn tóu, huí shǒu cóng huái zhōng tāo chū liǎng gè zì jiǎn lái dào: cǐ jiǎn shì gěi gōng sūn lǎo yé de, cǐ jiǎn shì gěi jiǎng sì yé de. nǐ zài cǐ wū děng zhe, hòu chū gēng zhī hòu zài jiāng cǐ zì sòng qù, jiù jiāo yǔ gēn yé men de cóng rén, bù bì miàn dì. jiāo dài míng bái, jí jí gǎn fù qián qù. wǒ men zài tú zhōng màn màn děng nǐ. zhè shì pà tā men zhuī gǎn zhī yì, shěng de xú sān yé bào yuàn yú wǒ. bàn dāng yī yī dá yīng.
徐慶去後,展爺又好笑又後悔,笑是笑他粗鹵,悔是不該應他。事已如此,無可如何,只得叫過伴當來,將此事悄悄告訴他,叫他收拾行李馬匹。又取過筆硯來,寫了兩封字兒藏好。然後到按院那裡看了一番,又同眾人吃過了晚飯。看天已昏黑,便轉回屋中,問伴當道:「行李馬匹俱有了?」伴當道:「方才跟徐爺的伴當來了,說他家爺在衙門後頭等着呢。將爺的行李馬匹也攏在一處了。」展爺點了點頭,回手從懷中掏出兩個字柬來道:「此柬是給公孫老爺的,此柬是給蔣四爺的。你在此屋等着,候初更之後再將此字送去,就交與跟爺們的從人,不必面遞。交待明白,急急趕赴前去。我們在途中慢慢等你。這是怕他們追趕之意,省得徐三爺抱怨於我。」伴當一一答應。
zhǎn yé què cóng cóng róng róng chū le yá mén, lái dào hòu qiáng, guǒ jiàn xú qìng yǔ bàn dāng lā zhe mǎ pǐ, zài nà lǐ zhāng wàng, shàng qián jiàn le. xú qìng wèn dào: gēn dà gē de rén ne? zhǎn yé dào: wǒ jiào tā suí hòu lái, wéi kǒng tóng háng jiào rén fàn yí. xú yīng dào: hěn hǎo. xiǎo dì hái wàng le yī shì, dà gē zhǐ guǎn tóng wǒ de bàn dāng màn màn qián xíng. xiǎo dì qù qù jiù lái. shuō bà, huí shēn qù le.
展爺卻從從容容出了衙門,來到後牆,果見徐慶與伴當拉着馬匹,在那裡張望,上前見了。徐慶問道:「跟大哥的人呢?」展爺道:「我叫他隨後來,惟恐同行叫人犯疑。」徐應道:「很好。小弟還忘了一事,大哥只管同我的伴當慢慢前行。小弟去去就來。」說罷,回身去了。
qiě shuō gēn zhǎn yé de bàn dāng, zài wū nèi hòu dào qǐ gēng, fāng jiāng zì jiǎn sòng qù. jiǎng yé de bàn dāng jiē guò zì jiǎn, lái dào wū nèi yī kàn, zhǐ jiàn lú fāng réng shì hé yī ér wò, hán zhāng zài nà lǐ chī chá, què bù jiàn sì yé jiǎng píng. zhǐ de wèn le wèn tóng bàn, shuō zài gōng sūn xiān shēng nà lǐ. bàn dāng jí lái dào gōng sūn cè wū nèi, jiàn gōng sūn cè ná guò zì jiǎn, zhèng zài nà lǐ jiǎng lùn, dào: zhǎn dà gē zhǔ fù xiǎo xīn jiān xì cì kè, cǐ lùn shèn shì. rán ér bù dāng gēn suí xú sān dì tóng qù. jiǎng píng dào: zhè bì shì wǒ sān gē mó zhe zhǎn dà gē qù de. gāng shuō zhe, yòu jiàn zì jǐ de bàn dāng qián lái, biàn wèn dào: shén me shì jiàn? bàn dāng dào: fāng cái gēn zhǎn lǎo yé de rén gěi lǎo yé sòng le gè zì jiǎn lái. shuō bà, chéng shàng. jiǎng yé jiē lái dǎ kāi kàn bì, xiào dào: rú hé? wǒ shuō shì wǒ sān gē mó zhe zhǎn dà gē qù de, guǒ rán bù cuò. jí jiāng zì tiè dì yǔ gōng sūn cè. gōng sūn cè cóng tóu zhì wěi kàn qù, shàng miàn xiě zhe: xú qìng guì qiú, yāng jí liè xiōng, duàn nán tuī cí, zhǐ de zàn shí suí qù. xián dì jiàn zì, wù yú míng rì jí sù jiù dào, gòng tóng bāng zhù. qiān wàn bú yào zhuī gǎn! wéi kǒng shí pò le, sān dì miàn shàng bù hǎo kàn. yún yún. gōng sūn cè dào: yán suī rú cǐ, míng rì èr wèi zài yào qǐ shēn, qǐ bù shèng le lú dà gē yī rén, nèi wài rú hé zhào yīng ne? jiǎng píng dào: xiǎo dì huí qù, yǔ dà gē èr gē shāng liáng. jì shì zhǎn dà gē yǔ sān gē xiān xíng, míng rì xiǎo dì yī rén zú yǐ gòu le. liú xià èr gē rú hé? gōng sūn cè dào: shén hǎo, shén hǎo.
且說跟展爺的伴當,在屋內候到起更,方將字柬送去。蔣爺的伴當接過字柬,來到屋內一看,只見盧方仍是和衣而臥,韓彰在那裡吃茶,卻不見四爺蔣平。只得問了問同伴,說在公孫先生那裡。伴當即來到公孫策屋內,見公孫策拿過字柬,正在那裡講論,道:「展大哥囑咐小心奸細刺客,此論甚是。然而不當跟隨徐三弟同去。」蔣平道:「這必是我三哥磨着展大哥去的。」剛說着,又見自己的伴當前來,便問道:「什麼事件?」伴當道:「方才跟展老爺的人給老爺送了個字柬來。」說罷,呈上。蔣爺接來打開看畢,笑道:「如何?我說是我三哥磨着展大哥去的,果然不錯。」即將字帖遞與公孫策。公孫策從頭至尾看去,上面寫着:「徐慶跪求,央及劣兄,斷難推辭,只得暫時隨去。賢弟見字,務於明日急速就到,共同幫助。千萬不要追趕!惟恐識破了,三弟面上不好看。……」云云。公孫策道:「言雖如此,明日二位再要起身,豈不剩了盧大哥一人,內外如何照應呢?」蔣平道:「小弟回去,與大哥二哥商量。既是展大哥與三哥先行,明日小弟一人足已夠了。留下二哥如何?」公孫策道:「甚好,甚好。」
zhèng shuō jiān, zhǐ jiàn kàn bān fáng de chāi rén huāng huāng zhāng zhāng jìn lái dào: gōng sūn lǎo yé, bù hǎo le! fāng cái xú lǎo yé dào le bān fáng, fēn fù dào: nǐ děng xiē xī, ǎn yào yǔ xìng dèng de shuō jù jī mì huà. dú liú xiǎo rén cì hou. xú lǎo yé jìn wū, shàng wèi zuò wěn, jiù jiào xiǎo rén kàn chá qù. shuí zhī xiǎo rén pēng le chá lái, zhǐ jiàn wū nèi qī hēi, jí jí huàn rén zhǎng dēng kàn shí, āi yā! lǎo yé ya! zhǐ jiàn dèng chē yǎng wò zài chuáng shàng, hūn mí bù xǐng, mǎn chuáng xuè zì. yuán lái dèng chē de shuāng jīng, bèi xú lǎo yé wān qù le. xiàn shí bù zhī dèng chē de shēng sǐ. tè lái huí bǐng èr wèi lǎo yé zhī dào. gōng sūn cè yǔ jiǎng píng èr rén tīng le, jīng hài fēi cháng, jí jiào cóng rén zhǎng dēng lái zhì wài miàn bān fáng kàn shí, duō shǎo chāi yì jiāng dèng chē fú qǐ, yǐ rán sū xǐng guò lái, dà mà xú qìng bù zhǐ. gōng sūn cè jiàn cǐ cǎn rán xíng jǐng, bù rěn zhù mù. jiǎng píng fēn fù chāi rén hǎo shēng fú shì jiāng yǎng, biàn tóng gōng sūn cè zhuǎn shēn lái jiàn lú fāng, shuō le xiáng xì, bù shèng hài rán. dà jiā jì yì le yī yè.
正說間,只見看班房的差人慌慌張張進來道:「公孫老爺,不好了!方才徐老爺到了班房,吩咐道:『你等歇息,俺要與姓鄧的說句機密話。』獨留小人伺候。徐老爺進屋,尚未坐穩,就叫小人看茶去。誰知小人烹了茶來,只見屋內漆黑,急急喚人掌燈看時,哎呀!老爺呀!只見鄧車仰臥在床上,昏迷不省,滿床血漬。原來鄧車的雙睛,被徐老爺剜去了。現時不知鄧車的生死。特來回稟二位老爺知道。」公孫策與蔣平二人聽了,驚駭非常,急叫從人掌燈來至外面班房看時,多少差役將鄧車扶起,已然甦醒過來,大罵徐慶不止。公孫策見此慘然形景,不忍注目。蔣平吩咐差人好生服侍將養,便同公孫策轉身來見盧方,說了詳細,不勝駭然。大家計議了一夜。
zhì cì rì tiān míng, zhǐ jiàn mén shàng de jìn lái, ná zhe bǐng tiē dì yǔ gōng sūn xiān shēng yī kàn, huān xǐ dào: hǎo, hǎo, hǎo. kuài qǐng, kuài qǐng. yuán lái shì běi xiá ōu yáng chūn shuāng xiá dīng zhào huì, zì cóng yā jiè jīn miàn shén lán xiāo sài fāng shuò fāng diāo zhī hòu, tóng dào mò huā cūn, běn yù yuē huì dīng zhào lán tóng fù xiāng yáng, wú nài dīng mǔ qiàn ān, shuāng xiá zhǐ de zài jiā shì fèng. běi xiá gào cí, dīng jiā dì xiōng kǔ kǔ xiāng liú. běi xiá yě shì wú shì zhī rén, quán qiě zhù xià. hòu lái le mǔ quán yù, shuāng xiá shāng yì, lǎo mǔ shì yǒu le nián suì zhī rén, wèi rén zǐ zhě bù kě yuǎn lí xī xià. yòu kǒng běi xiá jǔ jǔ liáng liáng yī rén shàng xiāng yáng, bù hǎo yì sī ér qiě yīn lǎo mǔ rǎn bìng, chén hūn wèn ān, dān gē le duō shǎo rì qī, zuǒ yòu wèi nán, zhǐ de réng jiào le èr yé suí zhe běi xiá tóng fù xiāng yáng, liú xià dīng dà yé zài jiā fèng qīn, yòu kě yǐ zhào liào jiā wù. yīn cǐ běi xiá yǔ dīng èr yé qǐ shēn.
至次日天明,只見門上的進來,拿着稟帖遞與公孫先生一看,歡喜道:「好,好,好。快請,快請。」原來是北俠歐陽春雙俠丁兆蕙,自從押解金面神藍驍賽方朔方貂之後,同到茉花村,本欲約會丁兆蘭同赴襄陽,無奈丁母欠安,雙俠只得在家侍奉。北俠告辭,丁家弟兄苦苦相留。北俠也是無事之人,權且住下。後來了母痊癒,雙俠商議,老母是有了年歲之人,為人子者不可遠離膝下。又恐北俠踽踽涼涼一人上襄陽,不好意思;而且因老母染病,晨昏問安,耽擱了多少日期,左右為難,只得仍叫了二爺隨着北俠同赴襄陽,留下丁大爺在家奉親,又可以照料家務。因此北俠與丁二爺起身。
zài lù xíng chéng, fēi zhǐ yī rì, lái dào xiāng yáng tài shǒu yá mén. kě qiǎo mén shàng zhèng shì jīn fú lù, shàng qián cān jiàn, jí jí huí bǐng le lǎo yé jīn huī, lì kè qǐng zhì shū fáng, zàn wèi shǎo dài. cǐ shí hēi yāo hú zhì huà zǎo yǐ jiē chū lái, bǐ cǐ xiāng jiàn, kuài lè fēi cháng. bù duō shí, jīn tài shǒu gēng yī chū lái, běi xiá yǔ dīng èr guān rén yào yǐ guān zhǎng jiàn lǐ. jīn gōng nà lǐ kěn shòu, kǒu kǒu shēng shēng yǐ ēn gōng hū zhī. dà jiā qiān ràng duō shí, réng shì yǐ bīn kè xiāng dài. zuǒ yòu xiàn chá yǐ bì, hán wēn xù guò, biàn tí qǐ àn yuàn yá mén jìn lái shì tǐ rú hé. hēi yāo hú zhì huà lián shēng tàn qì dào: yī yán nán jǐn! hǎo jiào rén xiōng xián dì dé zhī, yù táng bái wǔ dì zāo le hài le. běi xiá tīng le, hǎo shēng chà yì, dīng èr yé bù shèng jīng hài, tóng shēng shuō dào: jìng yǒu zhè děng shì! qǐng dào qí xiáng. zhì huà biàn cóng fǎng tàn chōng xiāo lóu shuō qǐ, rú hé yù jiàn bái yù táng, jiāng tā quàn huí hòu lái yòu tīng de àn yuàn shī qù yìn xìn, xiǎng lái bái wǔ dì jiù yīn cǐ shì pàn le xìng mìng, wù luò zài tóng wǎng zhèn zhōng qīng shēng sàng mìng, tāo tāo bù duàn, shuō le yī biàn. běi xiá yǔ dīng èr yé tīng bì, bù yóu de jù gè luò lèi tàn xī. suǒ wèi rén yǐ lèi jù, wù yǐ qún fēn, yuán shì shēng yīng qì qiú de dì xiōng, yān yǒu bù shāng xīn de dào lǐ. yīn cǐ yě bù zài tài shǒu yá mén dān gē, biàn yuē le zhì huà jí jí gǎn dào àn yuàn yá mén ér lái. zǎo jiàn gōng sūn cè zài qián, lú fāng děng suí zài hòu miàn, bǐ cǐ xiāng jiàn. suī wèi yǔ lú fāng dào nǎo, jiàn tā yǎn quān ér hóng hóng de, miàn páng ér bǐ xiān qián shòu le hǎo xiē, dà jiā wèi miǎn xī xū yī fān. dú yǒu dīng zhào huì lā zhe lú fāng de shǒu, yóu bù dé lèi rú yǔ xià. xiǎng qǐ dāng chū xiàn kōng dǎo yǔ mò huā cūn bù guò gé zhe lú huā dàng, bǐ cǐ yì qì xiāng tóu, hé děng de qīn mì, xiǎng bú dào wǔ dì què zài xiāng yáng sàng mìng, ér qiě yòu zài shào nián yīng yǒng zhī shí, jìng shì rú cǐ yāo shòu, yóu wèi kě shāng. èr rén kū qì duō shí, hái kuī le zhì huà yòng yán yǔ quàn wèi. běi xiá yě lán zhù dīng èr yé dào: èr dì, lú dà gē quán zhàng nǐ wǒ kāi dǎo jiě quàn, nǐ rú hé fǎn zhāo dà gē shāng qǐ xīn lái ne? shuō bà, dà jiā lái dào lú fāng de wū nèi, jiù zuò xiàn chá. běi xiá děng sān rén yòu wèn hòu yán dà rén de qǐ jū, gōng sūn cè jiāng yán dà rén dé bìng de qíng yóu shù le yī fān. sān rén fāng zhī dà rén yě shì wèi niàn wǔ dì qiàn ān, bù shèng hào tàn.
在路行程,非止一日,來到襄陽太守衙門。可巧門上正是金福祿,上前參見,急急回稟了老爺金輝,立刻請至書房,暫為少待。此時黑妖狐智化早已接出來,彼此相見,快樂非常。不多時,金太守更衣出來,北俠與丁二官人要以官長見禮。金公那裡肯受,口口聲聲以恩公呼之。大家謙讓多時,仍是以賓客相待。左右獻茶已畢,寒溫敘過,便提起按院衙門近來事體如何。黑妖狐智化連聲嘆氣道:「一言難盡!好叫仁兄賢弟得知,玉堂白五弟遭了害了。」北俠聽了,好生詫異,丁二爺不勝驚駭,同聲說道:「竟有這等事!請道其詳。」智化便從訪探沖霄樓說起,如何遇見白玉堂,將他勸回;後來又聽得按院失去印信,想來白五弟就因此事拚了性命,誤落在銅網陣中傾生喪命,滔滔不斷,說了一遍。北俠與丁二爺聽畢,不由的俱各落淚嘆息。所謂「人以類聚,物以群分」,原是聲應氣求的弟兄,焉有不傷心的道理。因此也不在太守衙門耽擱,便約了智化急急趕到按院衙門而來。早見公孫策在前,盧方等隨在後面,彼此相見。雖未與盧方道惱,見他眼圈兒紅紅的,面龐兒比先前瘦了好些,大家未免唏噓一番。獨有丁兆蕙拉着盧方的手,由不得淚如雨下。想起當初陷空島與茉花村不過隔着蘆花盪,彼此義氣相投,何等的親密,想不到五弟卻在襄陽喪命,而且又在少年英勇之時,竟是如此夭壽,尤為可傷。二人哭泣多時,還虧了智化用言語勸慰。北俠也攔住丁二爺道:「二弟,盧大哥全仗你我開導解勸,你如何反招大哥傷起心來呢?」說罷,大家來到盧方的屋內,就座獻茶。北俠等三人又問候顏大人的起居,公孫策將顏大人得病的情由述了一番。三人方知大人也是為念五弟欠安,不勝浩嘆。
zhì huà biàn wèn yá mén jìn lái shì tǐ rú hé. gōng sūn cè jiāng yǐ wǎng zhī shì yī yī xù shuō, jiàn jiàn shuō dào ná zhù dèng chē. jiǎng píng yòu jiē yán dào: bù xiǎng cóng cǐ yòu shēng chū shì lái. dīng èr yé jiān dào: yòu yǒu hé shì? jiǎng píng biàn shuō: yào dào wǔ dì de gǔ shi. shuí zhī ǎn sān gē àn qiú zhǎn dà gē bāng zhù, zuó wǎn yǐ rán qǐ shēn. qǐ shēn yě bà le, lín zǒu shí ǎn sān gē bǎ dèng chē èr mù wān qù. běi xiá tīng le zhòu méi, dào: zhè shì hé yì? zhì huà dào: sān gē bù néng bào chóu, zàn qiě ná dèng chē chū qì. dèng chē yě jiù yuān de hěn le. dīng èr yé dào: ruò lùn dèng chē de xíng wèi shāng tiān hài lǐ, shī qù èr mù yě jiù bù suàn yuān. gōng sūn cè dào: zhǐ shì zhǎn dà gē yǔ xú sān dì cǐ qù, xiǎo dì hǎo shēng fàng xīn bù xià. jiǎng píng dào: rú jīn ōu yáng xiōng zhì dà gē dīng èr dì jù gè lái le, tuǒ dāng de hěn. míng rì wǒ děng yī tóng qǐ shēn. xíng zhōng liú xià wǒ èr gē fú shì dà gē, zhào yīng nèi wài. xiǎo dì réng shì wèi dào wǔ dì gǔ shi zhī shì. ōu yáng xiōng sān wèi lìng yǒu yī zōng jǐn yào zhī shì. zhì huà wèn dào: hái yǒu shén me shì? jiǎng píng dào: zhǐ yīn qián cì ná huò dèng chē zhī shí, gōng sūn xiān shēng yǔ zhǎn dà gē tàn fǎng míng bái: yuán lái xiāng yáng wáng suǒ zhàng zhě fēi yòu tài bǎo zhōng xióng, ruò néng shōu fú cǐ rén, zé xiāng yáng bù nán pò yǐ. rú jīn jiù jiāng cǐ shì tuō fù sān wèi dì xiōng, bù zhī kěn yīng fǒu? zhì huà dīng zhào huì tóng shēng shuō dào: jì lái zhī, zé ān zhī. sì dì bù bì wèn wǒ děng yīng yǔ bù yīng, dào le nà lǐ, kàn shì zuò shì jiù shì le, hé néng yù wèi dìng zhǔn. gōng sūn xiān shēng zài páng, chēng zàn dào: shì jí! shì jí!
智化便問衙門近來事體如何。公孫策將已往之事一一敘說,漸漸說到拿住鄧車。蔣平又接言道:「不想從此又生出事來。」丁二爺間道:「又有何事?」蔣平便說:「要盜五弟的骨殖。誰知俺三哥暗求展大哥幫助,昨晚已然起身。起身也罷了,臨走時俺三哥把鄧車二目剜去。」北俠聽了皺眉,道:「這是何意?」智化道:「三哥不能報仇,暫且拿鄧車出氣。鄧車也就冤的很了。」丁二爺道:「若論鄧車的行為傷天害理,失去二目也就不算冤。」公孫策道:「只是展大哥與徐三弟此去,小弟好生放心不下。」蔣平道:「如今歐陽兄智大哥丁二弟俱各來了,妥當的很。明日我等一同起身。行中留下我二哥服侍大哥,照應內外。小弟仍是為盜五弟骨殖之事。歐陽兄三位另有一宗緊要之事。」智化問道:「還有什麼事?」蔣平道:「只因前次拿獲鄧車之時,公孫先生與展大哥探訪明白:原來襄陽王所仗者飛又太保鍾雄,若能收伏此人,則襄陽不難破矣。如今就將此事託付三位弟兄,不知肯應否?」智化丁兆蕙同聲說道:「既來之,則安之。四弟不必問我等應與不應,到了那裡,看勢做事就是了,何能預為定準。」公孫先生在旁,稱讚道:「是極!是極!」
shuō huà jiān, jiǔ xí zǎo yǐ bǎi kāi, dà jiā lüè wèi qiān xùn, jí pián rén xí. què shì ōu yáng chūn de shǒu zuò, qí cì zhì huà dīng zhào huì, yòu qí cì gōng sūn cè lú fāng, xià shǒu shì hán zhāng jiǎng píng. qī wèi yé bǎ jiǔ tán xīn, bù bì xì biǎo.
說話間,酒席早已擺開,大家略為謙遜,即便人席。卻是歐陽春的首座,其次智化丁兆蕙,又其次公孫策盧方,下首是韓彰蔣平。七位爺把酒談心,不必細表。
dào le cì rì, běi xiá děng sì gè bié le gōng sūn cè yǔ lú hán èr rén, sì rén zài lù xíng chéng. piān piān de jiǎng píng dù xiè qǐ lái, xiān qián hái kě zhēng zhā, dào hòu lái lián lián xiè le jǐ cì, jué dé jīng shén juàn dài, shēn tǐ láo fá. běi xiá dào: sì dì jì yǒu guì yàng, mò ruò zhǎo gè yù suǒ zàn wèi xiē xī, míng rì zài zuò dào lǐ, yǒu hé bù kě ne. jiǎng píng dào: bú yào rú cǐ, nǐ sān wèi yǒu yào jǐn zhī shì, rú hé yīn wǒ yī rén dān gē. xiǎo dì xiǎng qǐ lái le, yǒu gè qù chù pō kě wèi jù huì zhī suǒ. lí dòng tíng hú bù yuǎn, yǒu gè chén qǐ wàng, zhuāng shàng yǒu láng èr rén, yī rén xìng lù míng bīn, yī rén xìng lǔ míng yīng, pō shàng xiá yì. sān wèi dào le nà lǐ, zhǐ yào tí chū xiǎo dì, tā èr rén zài wú bù sǎo tà xiāng yíng zhī lǐ. zán men jiù zài nà lǐ xiāng huì ba. shuō zhe, níng méi zǎn mù, yòu yào dù xiè qǐ lái. běi xiá děng sān rén jiàn cǐ guāng jǐng, zhǐ de yī cóng. jiǎng píng yòu jiào bàn dāng suí qù, yán tú hǎo shēng fú shì, bù kě dài màn. bàn dāng lián lián dá yīng, gēn suí qù le.
到了次日,北俠等四個別了公孫策與盧韓二人,四人在路行程。偏偏的蔣平肚泄起來,先前還可掙扎,到後來連連泄了幾次,覺得精神倦怠,身體勞乏。北俠道:「四弟既有貴恙,莫若找個寓所暫為歇息,明日再做道理,有何不可呢。」蔣平道:「不要如此,你三位有要緊之事,如何因我一人耽擱。小弟想起來了,有個去處頗可為聚會之所。離洞庭湖不遠,有個陳起望,莊上有郎二人,一人姓陸名彬,一人姓魯名英,頗尚俠義。三位到了那裡,只要提出小弟,他二人再無不掃榻相迎之理。咱們就在那裡相會吧。」說着,擰眉攢目,又要肚泄起來。北俠等三人見此光景,只得依從。蔣平又叫伴當隨去,沿途好生服侍,不可怠慢。伴當連連答應,跟隨去了。
jiǎng yé zhè lǐ zuǒ yī cì, yòu yī cì, xiè gè bù liǎo. kàn kàn de tiān sè wǎn le, xīn nèi hǎo shēng zháo jí, zhǐ de miǎn qiáng rèn dèng, shàng le zuò qí, wǎng qián jìn fā. xīn jí xián mǎ màn, yòu bù gǎn jí lì de cuī tā, kǒng zì jǐ qì lì bù jiā, chéng kòng bú zhù, zhǐ de huǎn pèi ér xíng. cǐ shí tiān yǐ hūn hēi, mǎn tiān xīng dǒu. hǎo róng yì lái dào yī gè cūn zhuāng, jiàn yī jiā lí qiáng zhī shàng, gāo gāo tiǎo chū yī gè bái zhǐ dēng lóng. jí zhì dào le mén qián, yòu jiàn chái mén zhī páng, guà zhe gè xiǎo xiǎo zhào lí, zhī shì cūn zhuāng xiǎo diàn, mǎn xīn huān xǐ, yóu rú dào le jiā lǐ yì bān, lián máng xià mǎ, gāo shēng huàn dào: lǐ miàn yǒu rén me? zhǐ tīng lǐ miàn chàn wēi wēi de shēng yīn dá yīng.
蔣爺這裡左一次,右一次,泄個不了。看看的天色晚了,心內好生着急,只得勉強認鐙,上了坐騎,往前進發。心急嫌馬慢,又不敢極力的催他,恐自己氣力不佳,乘控不住,只得緩轡而行。此時天已昏黑,滿天星斗。好容易來到一個村莊,見一家籬牆之上,高高挑出一個白紙燈籠。及至到了門前,又見柴門之旁,掛着個小小笊籬,知是村莊小店,滿心歡喜,猶如到了家裡一般,連忙下馬,高聲喚道:「裡面有人麼?」只聽裡面顫巍巍的聲音答應。
bù zhī guǒ shì hé rén, qiě tīng xià huí fēn jiě.
不知果是何人,且聽下回分解。