strong dì wáng chī chén zǐ zhī cù guī fáng bà zhěn xí zhī huān strong
帝王吃臣子之醋 闺房罢枕席之欢
yù zi chāng sī xiǎng rào cuì, dé le wéi zhū, chū hūn de shí jié, wèi miǎn yǒu gè yuàn chàng zhī xīn, guò dào hòu lái, yě jiù xīn ān yì tiē, bǐ cǐ xiāng wàng, zhǐ yīn wéi zhū de yán sè yuán shì jiāo yàn bù guò de, dàn yǔ rào cuì xiāng xíng, jué de bǐ shèng yú cǐ, ruò hái fēn zài liǎng chù, yě jū rán shì dì yī wèi jiā rén. zhì yú fēng zī tài dù, yì kuàng shén qíng, jù yù zi chāng kàn lái, què xiàng hái zài rào cuì zhī shàng. sú yǔ èr jù dào dé hǎo: bú yào wén zhāng zhōng tiān xià, zhǐ yào wén zhāng zhōng shì guān.
郁子昌思想绕翠,得了围珠,初婚的时节,未免有个怨怅之心,过到后来,也就心安意贴,彼此相忘,只因围珠的颜色原是娇艳不过的,但与绕翠相形,觉得彼胜于此,若还分在两处,也居然是第一位佳人。至于风姿态 度,意况神情,据郁子昌看来,却像还在绕翠之上。俗语二句道得好:不要文章中天下,只要文章中试官。
yù zi chāng de xīn xìng yuán zài fēng liú yī biān, xū shì zhào fēi yàn yáng yù huán yī liú rén, fāng cái pèi dé tā shàng. qià hǎo zhè wèi fū rén shēng lái shì tā de pèi ǒu, suǒ yǐ shēn gǎn yuè wēng dǎo bǎ fú qíng bèi lǐ zhī xīn, xíng chū yī zhuāng hé lǐ shùn qíng zhī shì. fū qī liǎng kǒu, ēn ài yì cháng, wú lùn yǒu zi wú zi, shì bù qǔ qiè wú lùn nèi qiān wài zhuǎn, shì bù xiāng lí.
郁子昌的心性原在风流一边,须是赵飞燕杨玉环一流人,方才配得他上。恰好这位夫人生来是他的配偶,所以深感岳翁倒把拂情背理之心,行出一桩合理顺情之事。夫妻两口,恩爱异常,无论有子无子,誓不娶妾;无论内迁外转,誓不相离。
yào zuò yī duì bǐ mù yú ér, bù kěn shǐ bǎi suì liáng yuán dān wù le yī shí bàn kè.
要做一对比目鱼儿,不肯使百岁良缘耽误了一时半刻。
què shuō duàn yù chū chéng qīn zhī hòu, kàn jiàn qī zǐ wéi rén ráo yǒu gǔ dào, bù yǐ zī róng zhī yàn yě yǎn qí xìng gé zhī duān zhuāng, xīn shàng shí fēn huān xǐ. yě yǔ yù zi chāng yì bān, dōu kěn jiāng cuò jiù cuò. zhǐ shì duì le měi sè, kè kè dān yōu, shuō:" shì jiān dì yī wèi jiā rén, yǒu tóng zhì bǎo, qǐ kě yǐ jiǎo xìng de zhī? mò shuō péng yǒu wú yuán, dé ér fù shī, jiù shì yī wèi fēng liú tiān zǐ, shàng qiě méi fú xiāo shòu, xuǎn zhòng zhī hòu yī jiù fā huán. wǒ hé rén sī, gǎn yǐ tǎng lái zhī fú gāo chū dì wáng zhī shàng hū?' pǐ fū wú zuì, huái bì qí zuì.' fù jiā miè zú zhī huò, wèi bì bù jiē yú cǐ!" suǒ yǐ cháng zài xǐ zhōng dài qī, xiào lǐ hán chóu, zài bù gǎn sì yì xíng lè. jiù shì yún yǔ chóu móu zhī jì, hū rán xiǎng dào cǐ chù, yě yǒu xiē bù ān qǐ lái, jìng xiàng zhè wèi jiā rén bú shì zì jiā qī zǐ, yǒu xiē gàn míng fàn yì dì yì bān.
却说段玉初成亲之后,看见妻子为人饶有古道,不以姿容之艳冶掩其性格之端庄,心上十分欢喜。也与郁子昌一般,都肯将错就错。只是对了美色,刻刻担忧,说:“世间第一位佳人,有同至宝,岂可以侥幸得之?莫说朋友无缘,得而复失,就是一位风流天子,尚且没福消受,选中之后依旧发还。我何人斯,敢以倘来之福高出帝王之上乎?‘匹夫无罪,怀璧其罪。’覆家灭族之祸,未必不阶于此!”所以常在喜中带戚,笑里含愁,再不敢肆意行乐。就是云雨绸缪之际,忽然想到此处,也有些不安起来,竟像这位佳人不是自家妻子,有些干名犯义地一般。
rào cuì bù jiě qí gù, zhǐ shuō tā zhōng zài sān jiǎ, xuǎn bù zháo jīng guān, jiāng lái bì jū xiǎn dì, gù cǐ yù zuò qǐ rén zhī yōu, bù shí bǎ" yì mìng zì ān jí rén tiān xiàng" de huà qù ān wèi tā. duàn yù chū dào:" sǐ shēng yǒu mìng, fù guì zài tiān. wàn yī bǔ zài wēi jiāng, shēn sǐ guó nàn, yě shì chén zhí dāng rán, mìng gāi rú cǐ, hé zú jiè yì. wǒ suǒ lǜ zhě, yǐ yī bó mìng shū shēng, xiǎng sān zhǒng guò fèn zhī fú, zào wù jì yíng, wèi yǒu bù jiā qīng fù zhī lǐ, fēi shòu yīn zāi, bì méng xiǎn huò. suǒ yǐ yōu huàn ruò cǐ." rào cuì wèn:" shì nǎ sān zhǒng?" duàn yù chū dào:" shēng duō qí yǐng, miù qiè' shén tóng' zhī hào, yī guò fèn yě zǎo dēng jiǎ dì, làn dāo qīng zǐ zhī róng, èr guò fèn yě làng jù wēn róu xiāng, héng jié yuān yāng pǔ, shǐ jūn fù péng yǒu xiǎng wàng ér bù néng dé zhě, yī dàn rǎng wèi jǐ yǒu, sān guò fèn yě. sān zhě zhī zhōng, yǒu le yī jiàn, jiù néng zhé fú shēng zāi, hé kuàng jiān féng qí shèng, cǐ bì bài zhī dào yě. tǎng yǒu bù yú, fū rén dāng hé yǐ jiù wǒ?" rào cuì dào:" jué bù zhì cǐ. zhǐ shì xìng fú zhī xīn jì bù yí yǒu, mǐ zāi zhī jì yì bù kě wú.
绕翠不解其故,只说他中在三甲,选不着京官,将来必居险地,故此预作杞人之忧,不时把“义命自安、吉人天相”的话去安慰他。段玉初道:“死生有命,富贵在天。万一补在危疆,身死国难,也是臣职当然,命该如此,何足介意。我所虑者,以一薄命书生,享三种过分之福,造物忌盈,未有不加倾覆之理,非受阴灾,必蒙显祸。所以忧患若此。”绕翠问:“是哪三种?”段玉初道:“生多奇颖,谬窃‘神童’之号,一过分也;早登甲第,滥叨青紫之荣,二过分也;浪踞温柔乡,横截鸳鸯浦,使君父朋友想望而不能得者,一旦攘为己有,三过分也。三者之中,有了一件,就能折福生灾,何况兼逢其盛,此必败之道也。倘有不虞,夫人当何以救我?”绕翠道:“决不至此。只是幸福之心既不宜有,弭灾之计亦不可无。
xiàng gōng jì méng cǐ lǜ, bì jìng yǒu fǎ yǐ chù zhī, qǐng wèn jì jiāng ān chū?" duàn yù chū dào:" jù wǒ kàn lái, zhǐ yǒu' xī fú ān qióng', sì gè zì, kě yǐ bǔ jiù de lái, jiū jìng yě shì xī tú wàn yī,, jué wú xìng miǎn zhī lǐ." rào cuì dào:" hé wéi' xī fú'? hé wéi' ān qióng'?" duàn yù chū dào:" chù fù guì ér bù yín, shì wèi' xī fú'? yù diān wēi ér bù yuàn, shì wèi' ān qióng'. jiū jìng' xī fú' èr zì, yě wèi' ān qióng' ér shè, zǒng shì yī piàn lǜ hòu zhī xīn, yào yù xiān mó liàn shēn xīn, hǎo chēng chí huàn nàn de yì sī. yī fú bù kě tài huá, yǐn shí bù kě tài chǐ, gōng shì bù kě tài měi, chǔ chù liú xiē yú dì, yǐ zī míng fú. yě shěng de shòu yòng tài guò, jiāo zòng le shēn zi, hòu lái shòu bù dé jī hán. zhè zhǒng dào lǐ, hái róng yì míng bái. zhì yú fū qī yàn lè zhī qíng, rèn xí chóu móu zhī yì, yě bù yí nóng yàn tài guò. shí fēn lè shì, zhǐ hǎo shòu yòng qī fēn, hái yào liú xià sān fēn, yù wèi lí bié zhī jì. zhè zhǒng dào lǐ jí shì jīng wēi, cóng lái méi rén zhī dào, wèi fū fù zhě bù kě bù zhī, wèi luàn shì zhī fū fù zhě gèng bù kě bù zhī.
相公既萌此虑,毕竟有法以处之,请问计将安出?”段玉初道:“据我看来,只有‘惜福安穷’,四个字,可以补救得来,究竟也是希图万一,,决无幸免之理。”绕翠道:“何为‘惜福’?何为‘安穷’?”段玉初道:“处富贵而不淫,是谓‘惜福’?遇颠危而不怨,是谓‘安穷’。究竟‘惜福’二字,也为‘安穷’而设,总是一片虑后之心,要预先磨炼身心,好撑持患难的意思。衣服不可太华,饮食不可太侈,宫室不可太美,处处留些余地,以资冥福。也省得受用太过,骄纵了身子,后来受不得饥寒。这种道理,还容易明白。至于夫妻宴乐之情,衽席绸缪之谊,也不宜浓艳太过。十分乐事,只好受用七分,还要留下三分,预为离别之计。这种道理极是精微,从来没人知道,为夫妇者不可不知,为乱世之夫妇者更不可不知。
sú yǔ yún:' ēn ài fū qī bú dào tóu.' yòu yún:' lè mò lè xī xīn xiāng zhī, bēi mò bēi xī shēng bié lí.' fū fù xiāng yǔ yī shēng, zhōng yǒu lí bié zhī rì, yuè shì ēn ài fū qī, bǐ nà bù ēn ài de gèng lí bié dé zǎo.
俗语云:‘恩爱夫妻不到头。’又云:‘乐莫乐兮新相知,悲莫悲兮生别离。’夫妇相与一生,终有离别之日,越是恩爱夫妻,比那不恩爱的更离别得早。
ruò hái zài wèi bié zhī qián duō xiǎng yī fēn kuài lè, shǎo bu dé zài jì bié zhī hòu duō shòu yī fēn qī liáng. wǒ men xī fú de gōng fū, xiān yào cóng cǐ chù zuò qǐ. wēi hóng yǐ cuì zhī qíng bù yí guò rè, shěng de huān yú nán jì, lè jí shēng bēi zuàn xīn cì gǔ zhī yán bù yí duō jiǎng, shěng de guò hòu zhuī sī, gē rén cháng fù. rú cǐ guò qù, jí shǐ bǎi nián xié lǎo, yǒng bù fēn lí, yān zhī bù wéi xī fú fú shēng, dào rùn chū jǐ nián de ēn ài?" rào cuì tīng le cǐ yán, shí fēn jǐng shèng yòu wèn tā:" quán bǔ dāng zài hé shí, kě néng gòu jiǎo tiān zhī xìng, dé yí kuài píng jìng dì fāng, gǒu yán suì yuè?" duàn yù chū dào:" bó mìng shū shēng xiǎng le guò fèn zhī fú, jiù shēng zài tài píng zhī rì, shàng qiě gāi yǒu wú wàng zhī zāi, hé kuàng shēng dāng luàn shì, hái yǒu jiǎo xìng zhī lǐ?" rào cuì tīng le cǐ yán, bù jué lèi rú yǔ xià. duàn yù chū dào:" fū rén bù yòng bēi qī, wǒ fāng cái suǒ shuō' ān qióng' èr zì, jiù shì wèi cǐ. huò huàn wèi lái, yào yù xiān xī fú, huò huàn yī zhì, jiù yào lì yì ān qióng.
若还在未别之前多享一分快乐,少不得在既别之后多受一分凄凉。我们惜福的工夫,先要从此处做起。偎红倚翠之情不宜过热,省得欢娱难继,乐极生悲;钻心刺骨之言不宜多讲,省得过后追思,割人肠腹。如此过去,即使百年偕老,永不分离,焉知不为惜福福生,倒闰出几年的恩爱?”绕翠听了此言,十分警剩又问他:“铨补当在何时,可能够侥天之幸,得一块平静地方,苟延岁月?”段玉初道:“薄命书生享了过分之福,就生在太平之日,尚且该有无妄之灾,何况生当乱世,还有侥幸之理?”绕翠听了此言,不觉泪如雨下。段玉初道:“夫人不用悲凄,我方才所说‘安穷’二字,就是为此。祸患未来,要预先惜福,祸患一至,就要立意安穷。
ruò hái yǒu le dì fāng, wú lùn hǎo dǎi, shǎo bu dé yào xié jiā fù rèn. wǒ de huò fú, jiù shì nǐ de ān wēi. fū qī xiàng yǔ bǎi nián, zhōng yǒu yī bié. shì shàng rén bù zhī shēn qiǎn, dōu shuō sǐ bié zhī kǔ shèng sì shēng lí, jù wǒ kàn lái, shēng lí zhī cǎn, bǎi bèi yú sǐ bié. ruò néng gòu jiǎo tiān zhī xìng, yī tóng sǐ zài wēi bāng, miǎn de shòu shēng lí zhī kǔ, zhè yě shì rén shēng bǎi nián dì yī zhuāng kuài shì dàn kǒng zào wù jì rén, bù kěn jiào nǐ rú cǐ." rào cuì dào:" shēng lí suī shì kǔ shì, jiào zhī sǐ bié hái yǒu zàn cí yǒng jué zhī fēn, wèi shén me dào shuō bǐ shèng yú cǐ? qǐng dào qí xiáng."
若还有了地方,无论好歹,少不得要携家赴任。我的祸福,就是你的安危。夫妻相与百年,终有一别。世上人不知深浅,都说死别之苦胜似生离,据我看来,生离之惨,百倍于死别。若能够侥天之幸,一同死在危邦,免得受生离之苦,这也是人生百年第一桩快事;但恐造物忌人,不肯叫你如此。”绕翠道:“生离虽是苦事,较之死别还有暂辞永诀之分,为什么倒说彼胜于此?请道其详。”
duàn yù chū dào:" fū zài tiān yá, qī jū hǎi jiǎo, shí zuò guī lái zhī xiǎng, zhōng wú jiàn miàn zhī qī, zhè shì shēng lí de jǐng xiàng. huò shì nǚ xiān nán sǐ, huò shì qī hòu fū wáng, tiān cí huì hé zhī yuán, dì jué xiāng féng zhī lù, zhè shì sǐ bié de qíng xíng. sú yǔ yún:' sǐ guǎ yì shǒu, huó guǎ nán áo.' shēng lí de fū fù, zhǐ wèi yī niàn bù sǐ, shēng chū wú xiàn áo jiān. rì xián xī jì xiāng féng, bǎ měi shí xiān yī rèn zuò kāng bǐ zhì gù yè lǐ sī liang huì hé, bǎ jǐn qīn xiù rù dāng le máng cì zhēn zhān. zhǐ yīn dù rì rú nián, yǐ zhì wèi shuāi xiān lǎo.
段玉初道:“夫在天涯,妻居海角,时作归来之想,终无见面之期,这是生离的景像。或是女先男死,或是妻后夫亡,天辞会合之缘,地绝相逢之路,这是死别的情形。俗语云:‘死寡易守,活寡难熬。’生离的夫妇,只为一念不死,生出无限熬煎。日闲希冀相逢,把美食鲜衣认做糠秕桎梏;夜里思量会合,把锦衾绣褥当了芒刺针毡。只因度日如年,以致未衰先老。
shèn zhì yǒu wèi zēng chū hù, xiān dìng guī qī, dào hòu lái yī sǐ yī shēng, suì chéng yǒng jué, zhè dōu shì shēng lí zhōng cháng yǒu zhī shì. dào bù ruò sǐ le yí gè, méi de sī liang, shuāng jū de suǒ xìng shuāng jū, dú chǔ de gān xīn dú chǔ, jìng xiàng chuí sǐ de tóu tuó bù sī liang huán sú, nà pú tuán shàng miàn jiù yǒu xǔ duō lè jìng chū lái, yǔ bù céng chū jiā de shí jié xiān háo wú yì. zhè qǐ bú shì sǐ bié zhī lè shèng sì shēng lí? hái yǒu yī zhǒng fū fù, xiān zài wèi shēng zhī shí dìng le tóng sǐ zhī yuē, liǎng gè bù xiān bù hòu yī qí zhōng liǎo tiān nián, lián yǒng jué de huà tóu dōu bù xiāo shuō de, yǎn lèi quán wú bàn diǎn, chóu róng bù lù yī háo zhè zhǒng bié fǎ, bù dàn shèng sì shēng lí, jìng yǔ bá zhái fēi shēng de wú yì, fēi xiū shàng jǐ shí shì zhě bù néng yǒu cǐ qí yuán. wǒ hé nǐ tóng rù wēi jiāng, wàn yī yù le dà nàn, zhǐ xiāo yī fù tóng xīn dài r jiù kě yǐ hé chéng zhèng guǒ.
甚至有未曾出户,先订归期,到后来一死一生,遂成永诀,这都是生离中常有之事。倒不若死了一个,没得思量,孀居的索性孀居,独处的甘心独处,竟像垂死的头陀不思量还俗,那蒲团上面就有许多乐境出来,与不曾出家的时节纤毫无异。这岂不是死别之乐胜似生离?还有一种夫妇,先在未生之时订了同死之约,两个不先不后一齐终了天年,连永诀的话头都不消说得,眼泪全无半点,愁容不露一毫;这种别法,不但胜似生离,竟与拔宅飞升的无异,非修上几十世者不能有此奇缘。我和你同入危疆,万一遇了大难,只消一副同心带儿就可以合成正果。
sú yǔ yún:' mǔ dān huā xià sǐ, zuò guǐ yě fēng liú.' zhè jù huà tóu hái shì dān shuō sī qíng, yǔ' gāng cháng' èr zì wú shè. wǒ men ruò dé rú cǐ, yí gè zuò le zhōng chén, yí gè zuò le jié fù, hé jiāng lǒng lái, yòu zuò le yī duì shēng sǐ fū qī, qǐ bú shì cóng gǔ jí jīn dì yī zhuāng lè shì?" rào cuì tīng le zhèi xiē huà, bù jué bǎ huì zhì lán xīn biàn zuò zhōng gān yì dǎn, yī xīn yào zuò liè fù. shuō qǐ wēi jiāng, bù dàn bù pà, dào yǒu xiē xiàn mù qǐ lái zhōng rì xǐ ěr tīng jiā yīn, kàn bǔ zài nǎ yí kuài jí xiáng zhī dì.
俗语云:‘牡丹花下死,做鬼也风流。’这句话头还是单说私情,与‘纲常’二字无涉。我们若得如此,一个做了忠臣,一个做了节妇,合将拢来,又做了一对生死夫妻,岂不是从古及今第一桩乐事?”绕翠听了这些话,不觉把蕙质兰心变作忠肝义胆,一心要做烈妇。说起危疆,不但不怕,倒有些羡慕起来;终日洗耳听佳音,看补在哪一块吉祥之地。
bù xiǎng děng shàng jǐ yuè, dào yǒu gè xǐ xìn bào lái. zhǐ wèi jīng zhí quē yuán, èr jiǎ jǐ shí míng bù gòu quán bǔ, lián sān jiǎ zhī qián yě xuǎn le bù shǔ. yù zi chāng dé le hù bù, duàn yù chū dé le gōng bù, bù jiǔ dōu yǒu měi chāi. jié yīn yí dào, rào cuì xǐ zhī bù shèng. duàn yù chū dào:" sài wēng dé mǎ, wèi bì fēi huò, fū rén qiě màn xiē huān xǐ. wǒ suǒ wèi zào wù jì rén bù kěn róng nǐ sǐ bié zhě, jiù shì wèi cǐ." rào cuì tīng le, zhǐ shuō tā shì guò lǜ, bìng bù dī fáng. bù xiǎng diǎn chū chāi lái, guǒ rán shì yī chǎng huò shì!
不想等上几月,倒有个喜信报来。只为京职缺员,二甲几十名不够铨补,连三甲之前也选了部属。郁子昌得了户部,段玉初得了工部,不久都有美差。捷音一到,绕翠喜之不胜。段玉初道:“塞翁得马,未必非祸,夫人且慢些欢喜。我所谓造物忌人、不肯容你死别者,就是为此。”绕翠听了,只说他是过虑,并不提防。不想点出差来,果然是一场祸事!
zhǐ yīn huī zōng huáng dì tīng le jiàn chén, zàn bà xuǎn fēi zhī zhào, guò hòu zhuī sī, wèi miǎn yǒu xiē ào wǔ. dāng rì jīng shī lǐ miàn yòu yǒu sì jù kǒu hào yún: chéng mén bì, yán lù kāi.
只因徽宗皇帝听了谏臣,暂罢选妃之诏,过后追思,未免有些懊侮。当日京师里面又有四句口号云:城门闭,言路开。
chéng mén kāi, yán lù bì.
城门开,言路闭。
zhèi xiē cóng jiàn rú liú de hǎo chù, yuán bú shì chū yú běn xīn, bù guò wèi chéng mén zhà kāi, rén xīn wèi dìng, zàn yǎn yī shí zhī ěr mù, yào dài fēng yān shào xī zhī hòu, yī jiù jǔ xíng. bù dàn dì yī wèi jiā rén bù kěn fàng shǒu, lián nà péi gòng de yī míng yě hái yào liú zuò bèi juǎn de.
这些从谏如流的好处,原不是出于本心,不过为城门乍开,人心未定,暂掩一时之耳目,要待烽烟稍息之后,依旧举行。 不但第一位佳人不肯放手,连那陪贡的一名也还要留做备卷的。
bù xiǎng zhè wèi dà chén méi fú zuò huáng qīn guó qī, bǎ quán cí dāng le shí huà, jìng rèn zhēn gǎi pèi qǐ lái. huī zōng wén de liǎng wèi jiā rén dōu wèi xīn jìn shū shēng suǒ de, huǐ hèn bù liǎo, xiǎng zhe tā de shòu yòng, jiù bù jué niǎn suān chī cù qǐ lái, fēn fù gé chén dào:" zhè liǎng gè qióng suān è piǎo, wú duān qǔ le guó sè, bú yào pián yí le tā, sù jiǎn liǎng gè yuǎn chà, dǎ fā tā men chū qù, shǐ tā sān nián wǔ zài bù dé huán xiāng, fá zuò liǎng gè qiān niú xīng, gé zhe yín hé nán jiàn zhī nǚ, yǐ shú wàng qǔ guó fēi zhī zuì! yòu yào shāo jiā fēn bié, shǐ de rào cuì de rén yòu bǐ dé wéi zhū de duō qù jǐ nián, yǐ shì zuì zhòng zuì qīng zhī bié." gé chén dào:" mù xià zhèng yào qiǎn shǐ rú jīn jiāo nà suì bì, yuán gāi shì hù gōng èr bù zhī shì, jiù chà tā liǎng rén qù bà." huī zōng dào:" suì bì yì jiāo, jīn cháo yòu bù yuǎn, kǒng bù zú yǐ jǐn qí gū."
不想这位大臣没福做皇亲国戚,把权词当了实话,竟认真改配起来。 徽宗闻得两位佳人都为新进书生所得,悔恨不了,想着他的受用,就不觉捻酸吃醋起来,吩咐阁臣道:“这两个穷酸饿莩,无端娶了国色,不要便宜了他,速拣两个远差,打发他们出去,使他三年五载不得还乡,罚做两个牵牛星,隔着银河难见织女,以赎妄娶国妃之罪!又要稍加分别,使得绕翠的人又比得围珠的多去几年,以示罪重罪轻之别。”阁臣道:“目下正要遣使如金交纳岁币,原该是户、工二部之事,就差他两人去罢。”徽宗道:“岁币易交,金朝又不远,恐不足以尽其辜。”
gé chén dào:" suì bì zhī zhōng yuán yǒu jīn bó èr xiàng, wéi shù shén duō. jīn rén yào gù yì diāo nàn, fá tā péi bǔ, zuì bù róng yì jiāo xiè. jī jīn zhě duō zé sān nián, shǎo zé èr zài, hái néng gòu huí lái fù mìng. jī bó zhī guān, zì shí nián qián qù de, zhì jīn wèi fǎn. zhè shì dì yī zhuāng kǔ shì. wéi cǐ yī yì, zú jǐn qí gū." huī zōng dà xǐ, jiù chà yù tíng yán jī jīn, duàn pú jī bó, gè dǒng qí shì, bù dé xiāng jiān, yī qí rú jīn nà bì. xià le zhè dào zhǐ yì, guǎn jiào liǎng duì yuān yāng biàn zuò bó láo fēi yàn!
阁臣道:“岁币之中原有金、帛二项,为数甚多。金人要故意刁难,罚他赔补,最不容易交卸。赍金者多则三年,少则二载,还能够回来复命。赍帛之官,自十年前去的,至今未返。这是第一桩苦事。 惟此一役,足尽其辜。”徽宗大喜,就差郁廷言赍金,段璞赍帛,各董其事,不得相兼,一齐如金纳币。下了这道旨意,管教两对鸳鸯变做伯劳飞燕!
dàn bù zhī liǎng jiàn shì qíng hé gù jiān nán zhì cǐ, qǐng kàn xià huí, biàn zhī lái lì.
但不知两件事情何故艰难至此,请看下回,便知来历。