strong zào yuán tíng wèi chéng xiān mài tú chǎn yè yù qǔ gū yǔ strong
造園亭未成先賣 圖產業欲取姑予
shī yún:
詩云:
máo ān gǎi xìng shǔ zhū mén, bào qǔ qín shū guò bié cūn.
茅庵改姓屬朱門,抱取琴書過別村。
zì qǐ wēi lóu hái zì mài, bù jiāng dàng chǎn lèi ér sūn.
自起危樓還自賣,不將蕩產累兒孫。
yòu yún: bǎi nián nán miǎn shǔ tā rén, mài jiù hé rú zì mài xīn.
又云: 百年難免屬他人,賣舊何如自賣新。
sōng zhú méi huā dū rù quàn, qín shū jī quǎn shàng suí shēn.
松竹梅花都入券,琴書雞犬尚隨身。
bì jiān shī jù xiū yán zhí, kǎn wài yún yī bù suàn mín.
壁間詩句休言值,檻外雲衣不算緡。
tā rì huò lái xián tiào wàng, hǎo hū jiù zhǔ zuò jiā bīn.
他日或來閒眺望,好呼舊主作嘉賓。
zhè shǒu jué jù yǔ zhè shǒu lǜ shī, nǎi míng cháo yī wèi gāo rén wèi mài lóu bié chǎn ér zuò.
這首絕句與這首律詩,乃明朝一位高人為賣樓別產而作。
mài lóu shì zhuāng kǔ shì, zhèng gāi jiē tàn bù yǐ, yǒu shén me kuài lè dǎo fǎn xíng zhū gē yǒng? yào xiǎo dé shì jiān de chǎn yè dōu shì cǐ chuán shě qú lú, méi yǒu qiān nián bù biàn de jiāng shān, méi yǒu bǎi nián bù mài de lóu wū. yǔ qí dào ér sūn shǒu lǐ làn jiàn de sòng yǔ bié rén, bù ruò zì xún shòu zhǔ, hái bù shí fēn kuī zhé. jí shǐ mài bù dé jià, yě hái luò gè kāng kǎi zhī míng, shuō tā míng zhī fèi zhòng, gù yì mài qīng, yǔ shī sī zhàng yì yì bān, bú shì bèi rén qī piàn. ruò shǐ ér sūn jiàn mài, jiù yǒu xǔ duō yì lùn chū lái, shuō tā fèi zǔ fù zhī yí yè bù xiào, gē qián rén zhī suǒ ài bù rén, mèi chuàng yè zhī jiān nán bù zhì. zhè sān gè è míng dōu shì chuàng jiā lì yè de zǔ fù dài qiè tā shòu de. dào bù rú piàn wǎ bù liú zhuō zhuī wú dì zhī rén, fǎn shǐ hòu dài ér sūn bái shǒu chuàng qǐ jiā lái, hái dé gè bù jiē chǐ tǔ de měi hào.
賣樓是樁苦事,正該嗟嘆不已,有什麼快樂倒反形諸歌詠?要曉得世間的產業都是此傳舍蘧廬,沒有千年不變的江山,沒有百年不賣的樓屋。與其到兒孫手裡爛賤的送與別人,不若自尋售主,還不十分虧折。即使賣不得價,也還落個慷慨之名,說他明知費重,故意賣輕,與施思仗義一般,不是被人欺騙。若使兒孫賤賣,就有許多議論出來,說他廢祖父之遺業--不孝,割前人之所愛--不仁,昧創業之艱難--不智。這三個惡名都是創家立業的祖父帶挈他受的。倒不如片瓦不留、卓錐無地之人,反使後代兒孫白手創起家來,還得個「不階尺土」的美號。
suǒ yǐ wèi rén zǔ fù zhě, dào le sāng yú mù jǐng zhī shí, yě yào huí zhuǎn tóu lái, bǎ hòu miàn zhī rén kàn yī kàn, ruò hái guī mó jǔ dòng bù xiàng gè shǒu chéng zhī zǐ, dào bù rú yù xiān chū tuō, shěng de zuò bài zi fēng wēng, shòu rén jī qiào. cóng gǔ jí jīn, zuì zhù míng de dá zhě zhǐ yǒu liǎng wèi. yī gè jiào zuò táng yáo, yī gè jiào zuò yú shùn. tā jiàn ér zi shēng de bù xiào, jiāng lái zhè fèn dà chǎn yè shǎo bu dé yào bái sòng yǔ rén, bù rú sòng zài zì jiā shǒu lǐ, hái hé zhe gǔ yǔ èr jù, jiào zuò: bǎo jiàn zèng yǔ liè shì, hóng fěn sòng yǔ jiā rén. ruò jiào ér sūn dài sòng, jué xún bù chū zhè liǎng gè shòu zhǔ, shǎo bu dé nǐ zhēng wǒ duó, gōu qǐ gān gē. mò shuō ér zi xí fù méi yǒu zhù chǎng, lián zì jǐ liǎng zuò fén shān, yě bǎo bù dé bù lái qīn rǎo. yǒu tiān xià zhě shàng qiě rú cǐ, hé kuàng shù rén!
所以為人祖父者,到了桑榆暮景之時,也要迴轉頭來,把後面之人看一看,若還規模舉動不像個守成之子,倒不如預先出脫,省得做敗子封翁,受人譏誚。從古及今,最著名的達者只有兩位。一個叫做唐堯,一個叫做虞舜。他見兒子生得不肖,將來這份大產業少不得要白送與人,不如送在自家手裡,還合着古語二句,叫做:寶劍贈與烈士,紅粉送與佳人。 若叫兒孫代送,決尋不出這兩個受主,少不得你爭我奪,勾起干戈。莫說兒子媳婦沒有住場,連自己兩座墳山,也保不得不來侵擾。有天下者尚且如此,何況庶人!
wǒ rú jīn cái shuō yī wèi dá zhě yī gè yú rén, yǔ shù mín zhī jiā zuò gè bǎng yàng.
我如今才說一位達者、一個愚人,與庶民之家做個榜樣。
zhè liǎng fèn rén jiā de chǎn yè, hái dǐ bù dé táng yáo wū shàng yī piàn wǎ, yú shùn qiáng tóu jǐ kuài zhuān, wèi shén me yào shuō liǎng fèn xiǎo rén jiā, jìng yòng zhe zhè yàng de gāo bǐ? zhǐ yīn zhè liǎng gè shù mín yī jiā xìng táng, yī jiā xìng yú, dōu shuō shì táng yáo yú shùn zhī hòu, jiù yǐ guó hào wèi xìng, yī mài xiāng chuán xià lái de, suǒ yǐ jiè zǔ xíng sūn, bù shī běn yuán zhī yì. zhǐ shì zhè wèi dá zhě, biàn yǒu nǎi zǔ zhī fēng nà gè yú rén, jué shǎo jiā chuán zhī mì. xiào yǔ bù xiào, xiāng qù tiān yuān, yì kě wèi tóng yuán yì pài zhī jiàn ěr.
這兩份人家的產業,還抵不得唐堯屋上一片瓦,虞舜牆頭幾塊磚,為什麼要說兩份小人家,竟用着這樣的高比?只因這兩個庶民一家姓唐,一家姓虞,都說是唐堯虞舜之後,就以國號為姓,一脈相傳下來的,所以借祖形孫,不失本源之義。只是這位達者,便有乃祖之風;那個愚人,絕少家傳之秘。肖與不肖,相去天淵,亦可為同源異派之鑑耳。
míng cháo jiā jìng nián jiān, sì chuān chéng dū fǔ chéng dū xiàn yǒu gè zhòu fā de fù wēng, xìng táng, hào yù chuān. cǐ rén sù yǒu tián tǔ zhī pǐ, dé le qián cái, zhǐ xǐ mǎi tián zhì dì, zài bù qǐ zào lóu fáng, lián dòng yòng de jiā huǒ, yě bù kěn qīng zhì yī jiàn. zhì yú yī fú yǐn shí, yī fā yǔ tā wú yuán le. tā de běn xīn, zhǐ wèi yào tú shēng xī, shuō: liáng tián měi chǎn, yī jìn le hù, jiù yǒu huā lì chū lái, kě yǐ rì shēng yuè dà. lóu fáng shí wù, bù dàn wú lì, hái pà yǒu huí lù zhī zāi, yī dàn guī zhī wū yǒu. zhì yú yī fú yī hǎo, jiù yǒu bù qíng zhī bèi zǒu lái jiè chuān yǐn shí yī fēng, jiù yǒu tuō shú zhī rén zuò lái tǎo chī, bù ruò zì ān cū lì, shǐ rén wú kě tuī qiú. tā ná dìng zhè gè zhǔ yì, suǒ yǐ chú le zhì chǎn zhī wài, bù kěn pò fèi fēn wén. xīn shàng rú cǐ, què yòu bù kěn ān yú bǐ sè, piān yào qiè gè zhì měi zhī míng, shuō tā shì táng yáo tiān zǐ zhī hòu, zǔ shàng yuán yǒu jiā fēng, zhù de shì máo cí tǔ jiē, chī de shì tài gēng xuán jiǔ, yòng de shì tǔ xíng tǔ guǐ, chuān de shì bù yī lù qiú, zǔ zōng jiǎn pǔ rú cǐ, wèi hòu yì zhě, bù kě bù zūn jiā xùn. zhòng rén jiàn tā qiān lìn tài guò, dōu zài bèi hòu liào tā, shuō: gǔ yǔ yǒu yún: bǐ sè zhī jí, bì shēng shē nán. shǎo bu dé yǒu gè hòu dài chū lái, tì tā biàn gǔ wèi jīn, shǐ táng fēng jiǎn bú dào dǐ. shuí xiǎng shēng chū lái de ér zi, yòu néng kù xiāo qí fù, zì xiǎo yín yuán rù xué, shì gè bái dīng xiù cái, yǐn shí yě bù qiú fēng, yī fú yě bù qiú chǐ, qì wán yě bù qiú jīng. dú yǒu fáng chǎn yī shì, què yǔ zhū yuàn bù tóng, bù kěn ān yú jiǎn pǔ. kàn jiàn suǒ zhù zhī wū yǔ fù guì rén jiā de kēng cè yì bān, zì jǐ shēn yǐ wèi chǐ. yào xiǎng zuò kěn táng kěn gòu zhī shì, yòu pà xìng gōng dòng zuò suǒ fèi bù zī, wén dé rén shuō qǐ xīn bù rú mǎi jiù, jiù yǔ fù qīn shāng yì dào: zhe zhì dé yī suǒ měi wū zuò le zhù jū, zài xún yī zuò huā yuán zuò le shū shì, shēng píng zhī yuàn zú yǐ. yù chuān sī xiǎng zuò fēng jūn, zhǐ de yào fèng chéng ér zi, bù zhī bù jué jiù biàn qǐ cháng xìng lái, huí fù tā dào: bù xiāo xìng jí.
明朝嘉靖年間,四川成都府成都縣有個驟發的富翁,姓唐,號玉川。此人素有田土之癖,得了錢財,只喜買田置地,再不起造樓房,連動用的傢伙,也不肯輕置一件。至於衣服飲食,一發與他無緣了。他的本心,只為要圖生息,說:「良田美產,一進了戶,就有花利出來,可以日生月大。樓房什物,不但無利,還怕有回祿之災,一旦歸之烏有。至於衣服一好,就有不情之輩走來借穿;飲食一豐,就有托熟之人坐來討吃,不若自安粗糲,使人無可推求。」他拿定這個主意,所以除了置產之外,不肯破費分文。心上如此,卻又不肯安於鄙嗇,偏要竊個至美之名,說他是唐堯天子之後,祖上原有家風,住的是茅茨土階,吃的是太羹玄酒,用的是土硎土簋,穿的是布衣鹿裘,祖宗儉樸如此,為後裔者,不可不遵家訓。 眾人見他慳吝太過,都在背後料他,說:「古語有云:『鄙嗇之極,必生奢男。』少不得有個後代出來,替他變古為今,使唐風儉不到底。」誰想生出來的兒子,又能酷肖其父,自小夤緣入學,是個白丁秀才,飲食也不求豐,衣服也不求侈,器玩也不求精。獨有房產一事,卻與諸願不同,不肯安於儉樸。 看見所住之屋與富貴人家的坑廁一般,自己深以為恥。要想做肯堂肯構之事,又怕興工動作所費不貲,聞得人說「起新不如買舊」,就與父親商議道:「着置得一所美屋做了住居,再尋一座花園做了書室,生平之願足矣。」玉川思想做封君,只得要奉承兒子,不知不覺就變起常性來,回復他道:「不消性急。
yǒu yī zuò lián yuán dài wū de mén miàn, jiù zài zhè lǐ xiàng zhī zhōng, hái bù céng qǐ zào dé wán, shǎo bu dé zào wán zhī rì jiù shì biàn mài zhī qī, wǒ hé nǐ lüè děng yī děng jiù shì le. ér zǐ dào: yào mài jiù bù qǐ, yào qǐ jiù bù mài, nǎ yǒu qǐ zào dé wán jiù xiǎng biàn mài zhī lǐ? yù chuān dào: zhè zhǒng jué qiào, nǐ nǎ lǐ dé zhī? yǒu wàn jīn tián chǎn de rén jiā, cái qǐ dé qiān jīn de wū yǔ ruò hái tián wū xiāng bàn, jiù jiào zuò shù dà yú gēn, shǎo bu dé bèi fēng chuī dào. hé kuàng zhè fèn rén jiā, méi yǒu bǎi mǔ tián zài, hū qǐ qiān jiān lóu wū, zhè jiào zuò wú gēn zhī shù, bù dài fēng chuī, zì rán huì dào de le. hé xū wèn dé!
有一座連園帶屋的門面,就在這裡巷之中,還不曾起造得完,少不得造完之日就是變賣之期,我和你略等一等就是了。」兒子道:「要賣就不起,要起就不賣,哪有起造得完就想變賣之理?」玉川道:「這種訣竅,你哪裡得知?有萬金田產的人家,才起得千金的屋宇;若還田屋相半,就叫做『樹大於根』,少不得被風吹倒。何況這份人家,沒有百畝田在,忽起千間樓屋,這叫做『無根之樹』,不待風吹,自然會倒的了。何須問得!」
ér zi tīng le zhè jù huà, shuō tā shì bù xiǔ míng yán, yī jiù xué le fù qīn, zhǐ qù qiú tián, bù lái wèn shě. bā bù dé tā zǎo wán yī rì, děng zì jǐ guò qù tì tā luò chéng. yuán lái cái zhǔ de suàn jì zài bù huì chà, dào hòu lái guǒ yīng qí yán, hé zhe shī jīng èr jù: wéi què yǒu cháo, wéi jiū jū zhī. nà gè zào wū zhī rén nǎi zhòng huá hòu yì, xìng yú, míng hào, zì sù chén, shì gè xǐ dú shī shū bù qiú wén dá de gāo shì. zhǐ yīn shū lǎn chéng xìng, zuì pà yīng chóu, bú shì zuò guān de cái liào, suǒ yǐ jué yì gōng míng, jì qíng shī jiǔ, yào zuò gè bù shān bù lǚ zhī rén. tā yī shēng yī shì méi yǒu bié de shì hào, zhǐ xǐ huān gòu zào yuán tíng, yī nián dào tóu, méi yǒu yī rì bù xìng gōng zuò. suǒ zào zhī wū dìng yào qióng jīng jí yǎ, bù lèi xún cháng. tā shuō rén shēng yī shì, rèn nǐ liáng tián wàn qǐng, hòu lù qiān zhōng, jiān jīn bǎi yì, dōu shì tā rén zhī wù, yǔ zì jǐ wú gàn zhǐ yǒu sān jiàn qì mǐn, shì shí zài shòu yòng de dōng xī, bù kě bù qiú jīng měi.
兒子聽了這句話,說他是不朽名言,依舊學了父親,只去求田,不來問舍。巴不得他早完一日,等自己過去替他落成。原來財主的算計再不會差,到後來果應其言,合着《詩經》二句:維鵲有巢,維鳩居之。 那個造屋之人乃重華後裔,姓虞,名灝,字素臣,是個喜讀詩書不求聞達的高士。只因疏懶成性,最怕應酬,不是做官的材料,所以絕意功名,寄情詩酒,要做個不衫不履之人。他一生一世沒有別的嗜好,只喜歡構造園亭,一年到頭,沒有一日不興工作。所造之屋定要窮精極雅,不類尋常。他說人生一世,任你良田萬頃,厚祿千鍾,堅金百鎰,都是他人之物,與自己無干;只有三件器皿,是實在受用的東西,不可不求精美。
nǎ sān jiàn?
哪三件?
rì jiān suǒ zhù zhī wū.
日間所住之屋。
yè jiān suǒ shuì zhī chuáng.
夜間所睡之床。
sǐ hòu suǒ zhù zhī guān.
死後所貯之棺。
tā yǒu zhè gè jiàn jiě liè zài xiōng zhōng, suǒ yǐ hǎo xìng tǔ mù zhī gōng, zhōng nián wèi zhī ér bù juàn.
他有這個見解列在胸中,所以好興土木之工,終年為之而不倦。
táng yù chuān de ér zi děng le shù zài, zhǐ bù jiàn tā wán gōng, xīn shàng yǒu xiē jiāo zào, yòu duì fù qīn dào: wèi shén me děng le xǔ jiǔ, tā jiā de fáng zi zài zào bù wán, tā jiā de yín zi zài yòng bù jǐn? zhè děng kàn qǐ lái, shì gè yǒu jī xù de rén jiā, jiāng lái biàn mài zhī shì yǒu xiē bù wěn le. yù chuān dào: chí yī rì wěn yī rì, yòu qiě pián yí yī rì, nǐ zài bú yào lǜ tā. fáng zi qǐ bù wán zhě, zhǐ yīn zào chéng zhī hòu kàn bu zhōng yì, yòu yào chāi le zhòng qǐ, jīng ér yì qiú qí jīng, suǒ yǐ dān gē le rì zi. zhǐ dāng tì wǒ gǎi zào, hé děng pián yí! yín zi yòng bù jǐn zhě, zhǐ yīn jiè dài zhī jiā yǔ gōng jiàng zhī bèi, jiàn tā qǐ dé gāo xìng, qíng yuàn bǎ huò wù shē tā, gōng shí qiàn ér bù qǔ, duō zuò yī rì duō chèn tā yī rì de qián cái. ruò hái qǔ bī dé jǐn, tā jiù yào tíng gōng xiē zuò, méi yǒu shēng yì zuò le. suǒ yǐ tā de yín zi hái yòng bù wán. zhè jiào zuò wā ròu bǔ chuāng, bú shì zhēn yǒu jī xù. dào le chě zhuāi bù lái de shí jié, nèi xiē fàng zhàng de rén shǎo bu dé yī qí bī tǎo, niàn qǐ jǐn gū zhòu lái, bù pà tā bù xún tóu lù. tián chǎn mài liǎo bù gòu hái rén, zì rán xiǎng dào wū shàng. ruò hái shōu shí dé zǎo, suǒ qiàn bù duō, hái hǎo dài jià ér gū, jiù mài yě bù kěn jiàn mài. zhèng děng tā chí xiē rì zi, duō qiàn xiē zhài fù xià lái, mài de zháo huāng, cái kěn jiǎn jià. zhè dōu shì wǒ men de zào huà, wèi shén me fǎn qù chóu tā! ér zi tīng le, yù jiā zàn fú.
唐玉川的兒子等了數載,只不見他完工,心上有些焦躁,又對父親道:「為什麼等了許久,他家的房子再造不完,他家的銀子再用不盡?這等看起來,是個有積蓄的人家,將來變賣之事有些不穩了。」玉川道:「遲一日穩一日,又且便宜一日,你再不要慮他。房子起不完者,只因造成之後看不中意,又要拆了重起,精而益求其精,所以耽擱了日子。只當替我改造,何等便宜!銀子用不盡者,只因借貸之家與工匠之輩,見他起得高興,情願把貨物賒他,工食欠而不取,多做一日多趁他一日的錢財。若還取逼得緊,他就要停工歇作,沒有生意做了。 所以他的銀子還用不完。這叫做『挖肉補瘡』,不是真有積蓄。 到了扯拽不來的時節,那些放帳的人少不得一齊逼討,念起緊箍咒來,不怕他不尋頭路。田產賣了不夠還人,自然想到屋上。若還收拾得早,所欠不多,還好待價而沽,就賣也不肯賤賣。正等他遲些日子,多欠些債負下來,賣得着慌,才肯減價。這都是我們的造化,為什麼反去愁他!」兒子聽了,愈加贊服。
guǒ rán dào shù nián zhī hòu, yú sù chén de bū qiàn jiàn jiàn jī lèi qǐ lái, zhōng rì shàng mén qǔ tǎo, yǒu xiē huí fù bù qù, suǒ zào de fáng chǎn jìng bù néng gòu luò chéng, jiù yào xún rén huò mài. dàn fán mài lóu mài wū, yǔ mài tián dì bù tóng, dìng yào zài jiù jìn zhī chù xún mì shòu zhǔ, yīn tā huò yǒu jī zhǐ xiāng lián, huò yǒu mén chuāng xiāng duì. jiù shì bié rén yào mǎi, yě yào fǎng wèn lín jū, lín jū kǒu lǐ ruò yǒu yī zì bù gān jìng, nà yào mǎi de rén yě bù kěn mǎi le. bǐ bù dé tián dì shān táng, luò zài kōng yě zhī zhōng, shì rén dōu kě yǐ guǎn yè. suǒ yǐ mài lǒu mài wū, dìng yào cóng jìn chù mài qǐ. táng yù chuān shì gè cái zhǔ, méi rén sài dé tā guò, shǎo bu dé fáng chǎn zhōng rén xiān qù xún tā.
果然到數年之後,虞素臣的逋欠漸漸積累起來,終日上門取討,有些回復不去,所造的房產竟不能夠落成,就要尋人貨賣。 但凡賣樓賣屋,與賣田地不同,定要在就近之處尋覓受主,因他或有基址相連,或有門窗相對。就是別人要買,也要訪問鄰居,鄰居口裡若有一字不乾淨,那要買的人也不肯買了。比不得田地山塘,落在空野之中,是人都可以管業。所以賣摟賣屋,定要從近處賣起。唐玉川是個財主,沒人賽得他過,少不得房產中人先去尋他。
yù chuān fù zǐ xīn shàng jí tān, kǒu lǐ zhǐ huí bú yào, děng tā shuō dé jǐn jí, fāng cái zǒu qù jiè guān. yòu gù yì zēng xián, shuō tā qǐ dé xiǎo qiǎo, bù xiàng gè dà mén dà miàn.
玉川父子心上極貪,口裡只回不要,等他說得緊急,方才走去借觀。又故意憎嫌,說他「起得小巧,不像個大門大面。
huí láng qū zhé, zǒu lù de dān gē gōng fū xiù hù líng lóng, fáng zéi shí quán wú bǎ bǐng. míng táng dà shì tīng wū, dì qì tài xiè, wú guài hū bù jù qián cái huā zhú duō shì sāng má, yóu wán zhě lái, shǎo bu dé cháng péi jiǔ shí. zhè yàng fáng zi zhǐ hǎo gǎi zuò ān táng sì yuàn, ruò yào zuò nèi zhái zhù jiā xiǎo, qí shí yòng tā bù zháo.
迴廊曲折,走路的耽擱工夫;繡戶玲瓏,防賊時全無把柄。明堂大似廳屋,地氣太泄,無怪乎不聚錢財;花竹多似桑麻,遊玩者來,少不得常賠酒食。這樣房子只好改做庵堂寺院,若要做內宅住家小,其實用他不着」。
yú sù chén yī shēng xīn xuè fèi zài qí zhōng, fāng qiě dé yì bù guò, jìng bèi tā xián chū pì lái, xīn shàng shí fēn bù fú. zhǐ yīn chú le cǐ rén bié wú shòu zhǔ, bù hǎo yǔ tā zhēng lùn. nèi xiē jū jiān zhī rén quàn tā bù bì zēng xián, zǒng shì jià qián bù guì, jiù chāi le zhòng qǐ, nèi xiē gōng shí zhī fèi yě hái yǒu zài lǐ biān. yù chuān fù zǐ èr rén shǎo bu dé zuò hǎo zuò dǎi, hái yī gè jí shǎo de jià qián, bù shàng wǔ fēn zhī yī. yú sù chén wú kě nài hé, zhǐ de rěn tòng mài le. yī yīng tīng fáng tái xiè tíng gé chí zhǎo, dōu suí qì jiāo xiè zhǐ yǒu yī zuò shū lóu, shì tā qǐ zào yī shēng zuì dé yì de jié gòu, bù kěn xiě zài qì shàng, yào lìng shè qiáng yuán, bié kāi mén hù, hǎo dài tā zì jǐ qī shēn. yù chuān zhī zǐ dìng yào qiáng tā jǐn mài, hǎo còu fāng yuán. yù chuān bēi zhe zhòng rén nǔ yī nǔ zuǐ dào: mài bù mài yóu tā, hé xū qiáng dé. dàn yuàn tā liú cǐ yī xiàn, yǐ zuò huī fù zhī jī, hòu miàn fā qǐ cái lái, yī jiù hái guī yuán zhǔ, yě shì yī zhuāng hǎo shì. zhòng rén tīng le, dōu shuō shì zhǎng zhě zhī yán. nǎ lǐ zhī dào bìng bù zhǎng zhě, quán shì qīng báo zhī cí, liào tā bù néng huí shú, jiù liú cǐ yī xiàn yě shì wǎng rán, shǎo bu dé bìng zuò yī jiā, zhǐ zhēng chí zǎo. suǒ yǐ tīng tā fēn fù, jí kǒu yī cóng, jìng bǎ yī zhái fēn wèi liǎng yuàn, xīn zhǔ dé qí jiǔ, jiù rén dé qí yī.
虞素臣一生心血費在其中,方且得意不過,竟被他嫌出屁來,心上十分不服。只因除了此人別無售主,不好與他爭論。那些居間之人勸他「不必憎嫌,總是價錢不貴,就拆了重起,那些工食之費也還有在裡邊」。 玉川父子二人少不得做好做歹,還一個極少的價錢,不上五分之一。虞素臣無可奈何,只得忍痛賣了。一應廳房台榭、亭閣池沼,都隨契交卸;只有一座書樓,是他起造一生最得意的結構,不肯寫在契上,要另設牆垣,別開門戶,好待他自己棲身。玉川之子定要強他盡賣,好湊方圓。玉川背着眾人努一努嘴道:「賣不賣由他,何須強得。但願他留此一線,以作恢復之基,後面發起財來,依舊還歸原主,也是一樁好事。」眾人聽了,都 說是長者之言。哪裡知道並不長者,全是輕薄之詞,料他不能回贖,就留此一線也是枉然,少不得並做一家,只爭遲早。所以聽他吩咐,極口依從,竟把一宅分為兩院,新主得其九,舊人得其一。
yuán lái zhè jǐ jiān shū lóu, jìng dǐ le bàn zuò bǎo tǎ, shàng xià gòng yǒu sān céng, měi céng yǒu biǎn shì yī gè, dōu shì zì jǐ mìng míng gāo rén xiě jiù de. zuì xià yī céng yǒu diāo lán qū kǎn, zhú zuò huā liǎn, shì tā dài rén jiē wù zhī chù, biǎn é shàng yǒu sì gè zì yún: yǔ rén wèi tú.
原來這幾間書樓,竟抵了半座寶塔,上下共有三層,每層有匾式一個,都是自己命名、高人寫就的。最下一層有雕欄曲檻,竹座花蘞,是他待人接物之處,匾額上有四個字云:與人為徒。
zhōng jiān yī céng yǒu jìng jǐ míng chuāng, yá qiān yù zhóu, shì tā dú shū lín tiē zhī suǒ, biǎn é shàng yǒu sì gè zì yún: yǔ gǔ wèi tú.
中間一層有淨幾明窗,牙籤玉軸,是他讀書臨帖之所,匾額上有四個字云:與古為徒。
zuì shàng yī céng jí shì kōng kuàng, chú míng xiāng yī lú huáng tíng yī juàn zhī wài, bìng wú zhǎng wù, shì tā bì sú lí xiāo jué rén píng jī de suǒ zài, biǎn é shàng yǒu
最上一層極是空曠,除名香一爐、《黃庭》一卷之外,並無長物,是他避俗離囂、絕人屏跡的所在,匾額上有
sì gè zì yún: yǔ tiān wèi tú.
四個字云:與天為徒。
jì bǎ yī zuò lóu tái fēn le sān yàng yòng chù, yòu hé lái zǒng tí yī biǎn, míng yuē sān yǔ lóu. wèi zēng qì chǎn zhī xiān, zhè sān zhǒng míng mù suī qǔ de hǎo, hái shì xū shè zhī cí, bù céng shí zài shòu yòng. zhǐ yǒu xià miàn yī céng, yīn tā hào kè bù guò, huò yǒu yuǎn rén xiāng fǎng, jiù xià tà yú qí zhōng, hái hé zhe yǔ rén wèi tú sì gè zì. zhì yú shàng miàn liǎng céng, zì lái bù céng zǒu dào. rú jīn yuán tíng jì qù, shě le yǔ gǔ wèi tú de qù chù, jiù méi yǒu dú shū lín tiē zhī suǒ, chú le yǔ tiān wèi tú de suǒ zài, jiù méi yǒu lí xiāo bì sú zhī chǎng, zhōng rì zuò zài qí zhōng, zhèng hé zhe mìng míng zhī yì. cái xiǎo dé shě shǎo wù duō, fǎn bù rú qì míng jiù shí. sú yǔ sì jù guǒ rán shuō dé bù chà: liáng tián wàn qǐng, rì shí yī shēng. dà shà qiān jiān, yè mián qī chǐ.
既把一座樓台分了三樣用處,又合來總題一匾,名曰「三與樓」。未曾棄產之先,這三種名目雖取得好,還是虛設之詞,不曾實在受用。只有下面一層,因他好客不過,或有遠人相訪,就下榻於其中,還合着「與人為徒」四個字。至於上面兩層,自來不曾走到。如今園亭既去,舍了「與古為徒」的去處,就沒有讀書臨帖之所,除了「與天為徒」的所在,就沒有離囂避俗之場,終日坐在其中,正合着命名之意。才曉得舍少務多,反不如棄名就實。俗語四句果然說得不差:良田萬頃,日食一升。 大廈千間,夜眠七尺。
yǐ qián nèi xiē wù lì dōu shì xū fèi le de! cóng cǐ yǐ hòu, bǎ qiú duō wù guǎng de jīng shén, hé lái yòng zài yī chù, jiù shǐ zhè zuò lóu gé fèn wài qí zhěng qǐ lái.
以前那些物力都是虛費了的!從此以後,把求多務廣的精神,合來用在一處,就使這座樓閣分外齊整起來。
yú sù chén zhù zài qí zhōng, bù dàn bù zhī mài yuán zhī kǔ, fǎn jué dé zhuì liú jì qù, jìng sōng shuǎng le xǔ duō. dàn bù zhī qiáng lín zài cè, zhè yī zuò lǒu gé kě zhù dé
虞素臣住在其中,不但不知賣園之苦,反覺得贅瘤既去,竟松爽了許多。但不知強鄰在側,這一座摟閣可住得
láo? shuō zài xià huí, zì yǒu zhuó luò.
牢?說在下回,自有着落。