strong sǐ bié shèng shēng lí cóng róng shì jué yuǎn guī dāng xīn qǔ hū dì chéng kōng strong
死別勝生離從容示訣 遠歸當新娶忽地成空
sòng cháo nà bì zhī lì, qǐ yú zhēn zōng nián jiān, bèi jīn rén qīn fàn bù guò, zhǐ de chuàng xià zhè gè lòu guī. měi suì shū yín ruò gān, wèi kào bīng mò mǎ zhī fèi, shěng de tā lái sāo rǎo.
宋朝納幣之例,起於真宗年間,被金人侵犯不過,只得創下這個陋規。每歲輸銀若干,為犒兵秣馬之費,省得他來騷擾。
hòu lái zhú nián yì zēng, zēng dào huī zōng shǒu lǐ, jìng zú le bǎi wàn zhī shù. qǐ xiān míng wèi suì bì, qí shí dōu shì yín liǎng. jiě dào hòu lái, yòu bèi zhōng guó zhī rén jiào dǎo tā gè shēng cái zhī fǎ, shuō bù bó chū yú dōng nán, jià lián ér měi, yào jiāng yī bàn yín zi mǎi le zhù duàn bù pǐ, tā ná qù fā mài, yòu yǒu jiā bèi de lì qián.
後來逐年議增,增到徽宗手裡,竟足了百萬之數。起先名為歲幣,其實都是銀兩。解到後來,又被中國之人教導他個生財之法,說布帛出於東南,價廉而美,要將一半銀子買了紵段布匹,他拿去發賣,又有加倍的利錢。
zài sòng cháo zé wèi bǎi wàn, dào le jīn rén shǒu lǐ, jiù shì bǎi wǔ shí wàn. qǐ xiān jī sòng yín liǎng, yuán shì yī wèi shǐ chén, hòu lái huàn le bì bó, jiù wèi miǎn yíng chē mǎn zài, chōng sè dào tú, yī rén zhào guǎn bù lái, zhǐ de fēn ér wèi èr, jī jīn zhě jī jīn, nà bì zhě nà shì. yòu pà yín zi dī le chéng sè, bì bó qīng le fēn liǎng, shǐ tā shuō zhǎng dào duǎn, yǐ kāi biān xìn, jiù zhe jī jīn zhī shǐ yù guǎn zhēng shōu, nà bì zhī rén xiān qī cǎi mǎi. shì tā bàn lái, jiù shì tā sòng qù, shěng de huàn le yī shǒu, wěi zuì yú rén.
在宋朝則為百萬,到了金人手裡,就是百五十萬。起先齎送銀兩,原是一位使臣,後來換了幣帛,就未免盈車滿載,充塞道途,一人照管不來,只得分而為二,齎金者齎金,納幣者納市。又怕銀子低了成色,幣帛輕了分兩,使他說長道短,以開邊釁,就着齎金之使預管徵收,納幣之人先期採買。是他辦來,就是他送去,省得換了一手,委罪於人。
chū jiě bì bó zhī shí, jīn rén bù zhī hǎo dǎi, jiàn huò biàn shōu, yì yú cáng zhuō. nà bì de shǐ chén dǎo fǎn yǒu xiē lì luò. guā jiāng de bù pǐ shàng fěn de shā luó, kāi le zhòng jià méng bì cháo tíng, sòng dào dì tóu jiù lái fù mìng, yuán shì yī gè měi chāi, zhǐ pà móu bú dào shǒu.
初解幣帛之時,金人不知好歹,見貨便收,易於藏拙。納幣的使臣倒反有些利落。刮漿的布匹、上粉的紗羅,開了重價蒙蔽朝廷,送到地頭就來復命,原是一個美差,只怕謀不到手。
shuí xiǎng jiě shàng jǐ zāo, yòu bèi zhōng guó zhī rén jiào dǎo tā gè shì yàn zhī fǎ, dìng yào xǐ qù le jiāng, tài jìng le fěn, zhú pǐ shàng tiān píng dàn guò, rán hòu yàn shōu, shǎo le yī qián bàn fēn, yě yào lái rén péi bǔ. péi dào hòu lái, jìng bǎ zhè xiàng yín liǎng zuò le dìng guī, bù lùn huò zhēn huò jiǎ, fán shì nà bì zhī chén, dìng yào bǔ chū zhè xiē cháng lì. cháng lì bǔ zú zhī hòu, yòu shuō tā méng bì cháo tíng, qī wán lín guó, ná zhù zāng zhèng, yòu yǒu wú xiàn de zhū qiú. suǒ yǐ nà bì zhī chén péi bǔ bù qǐ, zhǐ de liú xià shēn zi zuò le dāng tóu, yān zhì duō nián, zài bù néng gòu hái xiāng guī guó. zhè shì nà shì de kǔ chù. zhì yú jī jīn zhī kǔ, bù guò yīn tā tiān píng zhòng dà, zhèng shù zhī wài yào zhuī xiàn yú, suī rán suǒ fèi bù zī, yě hái yǒu gè shù mù.
誰想解上幾遭,又被中國之人教導他個試驗之法,定要洗去了漿,汰淨了粉,逐匹上天平彈過,然後驗收,少了一錢半分,也要來人賠補。賠到後來,竟把這項銀兩做了定規,不論貨真貨假,凡是納幣之臣,定要補出這些常例。常例補足之後,又說他蒙蔽朝廷,欺玩鄰國,拿住贓證,又有無限的誅求。所以納幣之臣賠補不起,只得留下身子做了當頭,淹滯多年,再不能夠還鄉歸國。這是納市的苦處。至於齎金之苦,不過因他天平重大,正數之外要追羨餘,雖然所費不貲,也還有個數目。
zhǐ shì jīn rén shàn zhà, jiàn tā péi dé shuǎng lì, jiù shuō jiā shì ráo yú, hái fèi dé qǐ, yòu yào shēng duān suǒ zhà. suǒ yǐ jī jīn zhī chén, bù lùn pín fù, dìng yào yán ái jǐ zài, rán hòu liǎo jú, dāng nián jiù fǎn zhě, shí zhōng bù jí èr sān.
只是金人善詐,見他賠得爽利,就說家事饒余,還費得起,又要生端索詐。所以齎金之臣,不論貧富,定要延捱幾載,然後了局,當年就返者,十中不及二三。
duàn yù èr rén fèng le zhè liǎng gè kǔ chāi, zhǐ de fēn tóu rèn shì, cǎi mǎi de qián qù cǎi mǎi, zhēng shōu de qián qù zhēng shōu. dào shōu wán mǎi zú zhī hòu, yī qí huí dào jiā zhōng, bài bié qīn rén, chū shǐ yì guó.
段、郁二人奉了這兩個苦差,只得分頭任事,採買的前去採買,徵收的前去徵收。到收完買足之後,一齊回到家中,拜別親人,出使異國。
yù zi chāng duì zhe wéi zhū, shí fēn juàn liàn, shǎo bu dé zài zhěn shàng jiàn xíng, bèi zhōng zuò bié, bǎ chū mén yǐ hòu fǎn zhào yǐ qián de zhàng mù, dōu yào yù zhī chū lái, zuò nà yī kè qiān jīn de měi shì. yòu shuō zì jǐ suī fèng kǔ chāi, yǒu dí qīn zhàng rén kě shì, zòng yǒu xiē xū péi bǔ, liào tā bù xī zhān shàng zhī háo, zì rán sòng lái jiē jì. duō zé bàn nián, shǎo zé sān yuè, fū fù yī jiù tuán yuán, jué bù xiàng nà wèi lián jīn, mìng fàn gū luán, jí shǎo yě yǒu shí nián zhī bié. rào cuì jiàn zhàng fū yuǎn xíng, yù xiān shōu shí xíng zhuāng, bǎ shí nián yǐ nèi suǒ yòng de yī shang xié wà dōu qīn shǒu zhì bàn qǐ lái, děng tā cǎi mǎi huí jiā, yī qí bǎi zài miàn qián, dào: nǐ cǐ fān chū qù, liào xiǎng bú shì sān nián wǔ zài, qī zǐ xié gōng wà xiǎo, bù néng gòu yuǎn sòng hán yī, gù cǐ qiè xiào mèng jiāng nǚ zhī xīn, jiān fǎng sū huì niáng zhī yì, zhī jǐn hán jī, yù bèi shí nián zhī yòng. fán nǐ dài zài shēn biān, jiàn le cǐ wù, jiù rú jiàn qī zǐ yì bān.
郁子昌對着圍珠,十分眷戀,少不得在枕上餞行,被中作別,把出門以後、返棹以前的帳目,都要預支出來,做那一刻千金的美事。又說自己雖奉苦差,有嫡親丈人可恃,縱有些須賠補,料他不惜氈上之毫,自然送來接濟。多則半年,少則三月,夫婦依舊團圓,決不像那位連襟,命犯孤鸞,極少也有十年之別。 繞翠見丈夫遠行,預先收拾行裝,把十年以內所用的衣裳鞋襪都親手置辦起來,等他採買回家,一齊擺在面前,道:「你此番出去,料想不是三年五載,妻子鞋弓襪小,不能夠遠送寒衣,故此竊效孟姜女之心,兼仿蘇蕙娘之意,織盡寒機,預備十年之用。煩你帶在身邊,見了此物,就如見妻子一般。
nà xiàn fèng zhī zhōng, chù chù yǒu zhǐ hén xuè jī, bù shí xiǎng niàn xiǎng niàn, yě bù wǎng wǒ yī piàn chéng xīn, shuō dào cǐ chù, jiù bù jué tì sì lián lián, bēi shāng yù jué. duàn yù chū dào: fū rén zhè fān yì sī, jí shì zhēn chéng, zhǐ kě xī bǎ yǒu yòng de gōng fū dōu fèi zài wú yòng zhī dì! wǒ cǐ fān chū qù, yī jiù shì sǐ bié, bú yào rèn zuò shēng lí. yǐ chì pín zhī shì fèng jí kǔ zhī chà, péi lèi wú qióng, hé cóng cuò zhì? jì jué shēng hái zhī xiǎng, yòu hé yòng gǒu yán suì yuè? shǎo bu dé jiě dào zhī rì jiù shì wǒ jué mìng zhī qī, zhǐ kǒng pà yī shuāng xié wà yī tào yī shang hái chuān tā bù jiù, yòu hé bì dài zhè xǔ duō! jiù zuò dà xiàn wèi mǎn, qiú sǐ néng bù, yě bù guò duō shòu jǐ nián kùn kǔ, tián mǎn le jī hán zhī zhài, rán hòu juān shēng. qǐ yǒu zuò le gū chén niè zǐ, qiú xì wài bāng, hái xiǎng fēng yī zú shí zhī lǐ! mèng jiāng nǚ suǒ sòng zhī yī, sū huì niáng zhī zhī jǐn, bù guò jì zài yì dì qióng biān, bìng fēi chóu bāng dí guó. zòng shǐ dài qù, yě jǐn wèi jīn rén suǒ yǒu, zěn néng gòu chuān dé shàng shēn? bù rú liú zài jiā zhōng, zuò le zhuāng xiāng dié lóng zhī jù, hòu lái hái yǒu yòng chù yě wèi kě zhī. rào cuì dào: nǐ jì bù xiǎng shēng hái, liú zài jiā zhōng yě shì qì wù le, hái yǒu shén me yòng chù! duàn yù chū yù yán bù yán, zhǐ tàn yī kǒu lěng qì. rào cuì jiù yí xīn qǐ lái, bì jìng yào pán wèn dào dǐ.
那線縫之中,處處有指痕血跡,不時想念想念,也不枉我一片誠心,」說到此處,就不覺涕泗漣漣,悲傷欲絕。段玉初道:「夫人這番意思,極是真誠,只可惜把有用的工夫都費在無用之地!我此番出去,依舊是死別,不要認作生離。以赤貧之士奉極苦之差,賠累無窮,何從措置?既絕生還之想,又何用苟延歲月?少不得解到之日就是我絕命之期,只恐怕一雙鞋襪、一套衣裳還穿他不舊,又何必帶這許多!就作大限未滿,求死能不,也不過多受幾年困苦,填滿了饑寒之債,然後捐生。豈有做了孤臣孽子,囚系外邦,還想豐衣足食之理!孟姜女所送之衣,蘇蕙娘織之錦,不過寄在異地窮邊,並非仇邦敵國。縱使帶去,也盡為金人所有,怎能夠穿得上身?不如留在家中,做了裝箱迭籠之具,後來還有用處也未可知。」繞翠道:「你既不想生還,留在家中也是棄物了,還有什麼用處!」段玉初欲言不言,只嘆一口冷氣。繞翠就疑心起來,畢竟要盤問到底。
duàn yù chū dào: nǐ bù jiàn shī jīng shàng miàn yǒu liǎng jù shāng xīn huà yún wǎn qí sǐ yǐ, tā rén rén shì. wǒ sǐ zhī hòu, zhè jǐ jiān lóu wū lǐ miàn shǎo bu dé yǒu rén jìn lái wū jì yǒu rén zhù, yī fú qǐ méi rén chuān? liú dé yī jiàn xià lái, yě shěng nǐ xǔ duō xīn kǔ, shěng de qiān zhēn wàn xiàn yòu yào fú shì hòu rén, qǐ bú shì zhuāng biàn shì! rào cuì tīng le yǐ qián de huà, zhǐ shuō tā shì gān gé zhī yán, jí zhì tīng dào cǐ chù, zhēn suǒ wèi shāo xiāng sù fú, jìng bǎ yī piàn rè cháng fù zhī lěng shuǐ, bù yóu tā bù fā zuò qǐ lái, jiù lì shēng huí fù dào: nǐ zhè yàng nán zǐ, zhēn shì tiě shí xīn cháng! wǒ fèi le yī piàn xuè chéng, bù dé nǐ yī jù hǎo huà, dǎo fǎn bàng qǐ rén lái. zěn jiàn dé nǐ shì zhōng chén, wǒ jiù bú shì jié fù! jì rán rú cǐ, bǎ zhè xiē yī fú dōu ná lái shāo le, shěng de fàng zài jiā zhōng, yòu duō nǐ yī fān yí lǜ! shuō wán zhī hòu, guǒ rán bǎ yī shang xié wà dié zài yī chù, xià miàn fàng le chái xīn, jìng xiàng rén sǐ zhī hòu shāo huà míng yī dì yì bān, bù shàng yī gāi shí chén, bǎ jǐn xiù qǐ luó biàn chéng huī jìn. duàn yù chū kǒu zhōng suī quàn, jiào tā bú yào rú cǐ, què bù kěn dòng shǒu chě zhuāi, què xiàng yào tā shāo huà bù kěn liú zài jiā zhōng yǔ bié rén chuān zhe de yì bān.
段玉初道:「你不見《詩經》上面有兩句傷心話雲『宛其死矣,他人人室。』我死之後,這幾間樓屋裡面少不得有人進來;屋既有人住,衣服豈沒人穿?留得一件下來,也省你許多辛苦,省得千針萬線又要服侍後人,豈不是樁便事!」繞翠聽了以前的話,只說他是肝膈之言,及至聽到此處,真所謂燒香塑佛,竟把一片熱腸付之冷水,不由她不發作起來,就厲聲回復道:「你這樣男子,真是鐵石心腸!我費了一片血誠,不得你一句好話,倒反謗起人來。怎見得你是忠臣,我就不是節婦!既然如此,把這些衣服都拿來燒了,省得放在家中,又多你一番疑慮!」說完之後,果然把衣裳鞋襪迭在一處,下面放了柴薪,竟像人死之後燒化冥衣地一般,不上一該時辰,把錦繡綺羅變成灰燼。段玉初口中雖勸,叫她不要如此,卻不肯動手扯拽,卻像要他燒化、不肯留在家中與別人穿着的一般。
rào cuì yī miàn shāo, yī miàn kū, shuō: bié rén jiā de fū fù, hé děng chóu móu!
繞翠一面燒,一面哭,說:「別人家的夫婦,何等綢繆!
mù xià fēn lí, bù guò shì yī nián bàn zài, shàng qiě duō fāng quàn wèi, zhǐ bó qī zǐ shāng xīn.
目下分離,不過是一年半載,尚且多方勸慰,只伯妻子傷心。
wǒ jiā bú shì shēng lí, jiù shì sǐ bié, bìng wú yī jù zhōng qíng de huà, fǎn chū xǔ duō bèi lǐ zhī yán, zhè yàng fū qī, zuò tā hé yòng! duàn yù chū dào: bié rén xiū dé dào, gù cǐ jià le hǎo zhàng fū, bù dàn yǒu qíng, yòu qiě yǒu fú, bù zhì yú sǐ bié shēng lí. nǐ wèi shén me qián shì bù xiū, zào le niè zhàng, jià zhe wǒ zhè guǎ qíng báo fú zhī rén, dàn yǒu sǐ zāi, bìng wú shēng qù? yě shì nǐ mìng gāi rú cǐ. ruò hái nǐ zhè duàn yīn yuán bù gǎi chū yì, zhào jiù jià le bié rén, cǐ shí zhèng hǎo chóu móu, zhè yàng bù qíng de huà hé yóu rù ěr? dōu shì nà gǎi huàn de bú shì, yǔ wǒ hé gān! yān zhī wǒ sǐ zhī hòu bù yī jiù suì le chū xīn, bǎ é huáng nǚ yīng hé zài yī chù, yě wèi kě zhī. kuàng qiě xuǎn fēi zhī zhào suī rán zhōng zhǐ, mù xià chéng mén dà kāi, bù chóu yán lù bù bì. wàn yī huáng shàng zhuī niàn xī rén, yī jiù xuǎn nǐ rù gōng, yě wèi jiàn dé. zhè suī shì bì wú jǐn yǒu zhī shì, zài wǒ zhè lí jiā qù guó de rén, bù dé bù lǜ jí cǐ. fū rén tīng le, yě bù bì duō xīn, gǔ yǔ dào dé hǎo: sǐ shēng yǒu mìng, fù guì zài tiān. yòu dào: yī yǐn yī zhuó, mò fēi qián dìng. ruò hái nǐ mìng gāi shī jié, shù hé chóng hūn, wǒ cǐ shí jiù zhuó yì wēn cún, yě nán miǎn hóng sī bié xì ruò hái mìng hé liú fāng, gāi zuò jié fù, cǐ shí jiù chōng zhuàng jǐ jù, nǐ yě wèi bì jiè huái. huò zhě yīn wǒ shuō pò zài xiān, mì mì de tiān jī bù kěn shǐ rén cān tòu, jiāng lái dào wèi bì rú cǐ, yě wèi jiàn dé. shuō wán zhī hòu, jìng qù liào lǐ qīng zhuāng, qǔ jǐ jiàn pò yī jiù fú dié rù xíng náng, bǎ rào cuì cù xīn zuò qǐ shāo huǐ bù jǐn de, yī jiàn yě bù dài. yòu bǎ suǒ zhù de lóu fáng zēng shàng yī gè biǎn é, tí yuē hè guī lǒu, yòng dīng lìng wēi huà hè guī lái de gù shì, yǐ jiàn tā jué bù shēng hái. chū mén de shí jié, liǎng duì fū qī yī tóng bài bié. yù zi chāng bǎ wéi zhū de miàn kǒng kàn le yòu kàn, shàng mǎ zhī hòu hái dǎ le jǐ cì huí tóu, hèn bù céng huà fú xiǎo xiàng dài zài shēn biān, dāng zuò guān yīn dà shì yì bān, hǎo bù shí zhān lǐ. duàn yù chū yī yī zhī hòu, jiù piāo rán zhǎng wǎng, rèn qī zǐ tòng kū hào táo, jué wú bàn diǎn qī rán zhī sè.
我家不是生離,就是死別,並無一句鍾情的話,反出許多背理之言,這樣夫妻,做他何用!」段玉初道:「別人修得到,故此嫁了好丈夫,不但有情,又且有福,不至於死別生離。你為什麼前世不修,造了孽障,嫁着我這寡情薄福之人,但有死災,並無生趣?也是你命該如此。若還你這段姻緣不改初議,照舊嫁了別人,此時正好綢繆,這樣不情的話何由入耳?都是那改換的不是,與我何干!焉知我死之後不依舊遂了初心,把娥皇女英合在一處,也未可知。況且選妃之詔雖然中止,目下城門大開,不愁言路不閉。萬一皇上追念昔人,依舊選你入宮,也未見得。這雖是必無僅有之事,在我這離家去國的人,不得不慮及此。夫人聽了,也不必多心,古語道得好:『死生有命,富貴在天。』又道:『一飲一啄,莫非前定。』若還你命該失節,數合重婚,我此時就着意溫存,也難免紅絲別系;若還命合流芳,該做節婦,此時就衝撞幾句,你也未必介懷。或者因我說破在先,秘密的天機不肯使人參透,將來倒未必如此,也未見得。」說完之後,竟去料理輕裝,取幾件破衣舊服迭入行囊,把繞翠簇新做起、燒毀不盡的,一件也不帶。又把所住的樓房增上一個匾額,題曰「鶴歸摟」,用丁令威化鶴歸來的故事,以見他決不生還。 出門的時節,兩對夫妻一同拜別。郁子昌把圍珠的面孔看了又看,上馬之後還打了幾次回頭,恨不曾畫幅小像帶在身邊,當做觀音大士一般,好不時瞻禮。段玉初一揖之後,就飄然長往,任妻子痛哭號啕,絕無半點悽然之色。
liǎng gè fēng cān shuǐ sù, dài yuè pī xīng, gè bǎ suǒ jī zhī wù jiě rù lín bāng. shǎo bu dé jīn rén yàn shōu, réng zhào wǎng nián de dìng lì, yǐ zhēn zuò jiǎ, shì zhòng wèi qīng, yào yìng bī lái rén péi bǔ. duàn yù chū dào: wǒ shì gè xīn jìn shū shēng, jiā tú sì bì, bù céng lǐng huáng jiā de fèng lù, bù céng shòu bǎi xìng de xiàn yú, mò shuō lùn wàn lùn qiān, jiù shì yī liǎng wǔ qián, yě qǔ bù chū. kuàng qiě suǒ jī zhī huò, bìng wú jiāng fěn, rèn píng xǐ zhuó. ruò yào jié wài shēng zhī, bī wǒ chū nà wú míng zhī fèi, zhǐ yǒu zhè tiáo xìng mìng, dàn píng guì guó chù fēn bà le. jīn rén tīng le zhè xiē huà, shǎo bu dé xiān jiā líng rǔ, cì yòng zhuī bǐ, hòu shè diào tíng, zǒng yào bī tā jì xìn hái xiāng, wèi biàn chǎn shú shēn zhī jì.
兩個風餐水宿,帶月披星,各把所齎之物解入鄰邦。少不得金人驗收,仍照往年的定例,以真作假,視重為輕,要硬逼來人賠補。段玉初道:「我是個新進書生,家徒四壁,不曾領皇家的俸祿,不曾受百姓的羨餘,莫說論萬論千,就是一兩五錢,也取不出。況且所齎之貨,並無漿粉,任憑洗濯。若要節外生枝,逼我出那無名之費,只有這條性命,但憑貴國處分罷了。」金人聽了這些話,少不得先加凌辱,次用追比,後設調停,總要逼他寄信還鄉,為變產贖身之計。
duàn yù chū lì dìng zhǔ yì, bǎ ān qióng èr zì zuò le qí fāng. yòu jiā shang yī gè pì fǎ dāng zuò yǐn zi: dào le wǔ fēn kǔ chù, jiù bǎ qī fēn lái xiāng bǐ, dào le qī fēn kǔ chù, yòu bǎ shí fēn lái xiāng héng. jué dé yáng shì de mó zhé jiū jìng hǎo sì yīn jiān, rèn nǐ biān chī jiā dǎ, tòng chǔ nán áo, hái yǒu sǐ zì zuò le hòu mén, yīn jiān shì gè tuì bù.
段玉初立定主意,把「安窮」二字做了奇方。又加上一個譬法當做飲子:到了五分苦處,就把七分來相比,到了七分苦處,又把十分來相衡。覺得陽世的磨折究竟好似陰間,任你鞭笞夾打,痛楚難熬,還有「死」字做了後門,陰間是個退步。
dào le wàn bù dé yǐ zhī chù, jiù hǎo xún sǐ. jì sǐ zhī hòu, hún shēn bù zhī tòng yǎng, zòng yǒu dāo jù dǐng huò, yě wú nài wǒ hé. bù xiàng zài dì yù zhōng zāo mó shòu nán, yī sǐ zhī hòu bù néng fù sǐ rèn nǐ è hóu jué kēng, méi yǒu táo dé tuō de yīn sī, yóu tā jùn fá yán xíng, zǒng shì bì bù kāi de luó shā. zhǐ jiàn huó rén shòu zuì bù guò, táo wǎng yīn jiān bù jiàn sǐ rén bǎi bù bù lái, zǒu guī yáng shì. xiǎng dào cǐ chù, jiù jué dé shòu xíng shòu kǔ, bù guò yǔ shēng chuāng hài jiē yì bān, zǒng shì mìng fàn xuè guāng, gāi yǒu jǐ shí de zāi huì dào le chū nóng jiàn xuè zhī hòu, shǎo bu dé kǔ jǐn tián lái. tā yòng le zhè gè mì jué, suǒ yǐ suí yù ér ān, quán bù jué yǒu jū luán zhì gù zhī kǔ.
到了萬不得已之處,就好尋死。既死之後,渾身不知痛癢,縱有刀鋸鼎鑊,也無奈我何。不像在地獄中遭磨受難,一死之後不能復死;任你扼喉絕吭,沒有逃得脫的陰司,由他峻罰嚴刑,總是避不開的羅剎。只見活人受罪不過,逃往陰間;不見死人擺布不來,走歸陽世。想到此處,就覺得受刑受苦,不過與生瘡害癤一般,總是命犯血光,該有幾時的災晦;到了出膿見血之後,少不得苦盡甜來。他用了這個秘訣,所以隨遇而安,全不覺 有拘攣桎梏之苦。
yù zi chāng kuī le yuè fù dān dāng, jiào tā: fán yǒu qiàn quē, dōu jì xìn zhuǎn lái, wǒ zì rán tì nǐ péi bǔ. yù zi chāng yī le cǐ yán, suǒ xìng zuò gè chàng hàn, bǎ shàng xià zhī rén bù huì lù dìng le, bù shòu yī xiē líng rǔ. jīn rén jiàn tā kěn yòng, dǎo bǎ hǎo jiǔ hǎo shí bù shí kuǎn dài tā, lián nà méi rén jiē jì de lián jīn, yě zhān tā xiē kǒu fù zhī huì. bù jí wǔ yuè, jiù bǎ qiàn zhàng hái qīng, bié le duàn yù chū, yù xiān huí qù fù mìng.
郁子昌虧了岳父擔當,叫他:「凡有欠缺,都寄信轉來,我自然替你賠補。」郁子昌依了此言,索性做個暢漢,把上下之人部賄賂定了,不受一些凌辱。金人見他肯用,倒把好酒好食不時款待他,連那沒人接濟的連襟,也沾他些口腹之惠。不及五月,就把欠帳還清,別了段玉初,預先回去復命。
sòng cháo yǒu gè chéng guī, fán shì chū shǐ hái cháo de guān lì, dào le jīng shī bù xǔ xiān guī sī zhái, dōu yào miàn shèng guò le, jiǎo hái shǐ jié rán hòu guī jiā. yù zi chāng jìn jīng zhī kè hái zài sì pái, qià hǎo huī zōng zuò cháo, liào xiǎng fù guò le mìng zhèng hǎo huí jiā. gǔ yǔ dào dé hǎo: xīn qǔ bù rú yuǎn guī. nà diǎn zhuī huān qǔ lè de niàn tóu, bǐ hé jǐn zhī chū gēng jiā jī qiè, bā bù dé sān yán liǎng yǔ huí guò le cháo tíng, hǎo huí qù zhòng xié kàng lì. bù xiǎng cháo tíng zhī shàng wèi hé jīn gōng liáo yī shì, zhòng yì fēn fēn, wěi jué bù xià. huī zōng zì chén shí zuò diàn, zhí yì dào yī èr gēng tiān, fāng cái dìng le zhǔ yì. dìng yì zhī hòu, jí biàn tuì cháo, zòng yǒu jǐn jí jūn qíng, yě zhī dào tā juàn dài bù shèng, bù gǎn rù zòu, hé kuàng nà shì hái cháo shì zhuāng kě huǎn zhī shì. yù zi chāng áo le bàn zài, zhǐ yīn zāi xīng wèi tuì, yòu zhǎo le bàn yè de líng tóu, yī jiù sù zài cháo fáng, bù gǎn huí zhái. dǎo shì bàn zài yì guò, bàn yè nán áo, zhèng hé zhe táng shī èr jù: shì jiāng hǎi shuǐ tiān gōng lòu, bìng zuò tóng hú yī yè zhǎng.
宋朝有個成規,凡是出使還朝的官吏,到了京師不許先歸私宅,都要面聖過了,繳還使節然後歸家。郁子昌進京之刻還在巳牌,恰好徽宗坐朝,料想復過了命正好回家。古語道得好:「新娶不如遠歸。」那點追歡取樂的念頭,比合卺之初更加激切,巴不得三言兩語回過了朝廷,好回去重偕伉儷。不想朝廷之上為合金攻遼一事,眾議紛紛,委決不下。徽宗自辰時坐殿,直議到一二更天,方才定了主意。定議之後,即便退朝,縱有緊急軍情,也知道他倦怠不勝,不敢入奏,何況納市還朝是樁可緩之事。郁子昌熬了半載,只因災星未退,又找了半夜的零頭,依舊宿在朝房,不敢回宅。倒是半載易過,半夜難熬,正合着唐詩二句:似將海水添宮漏,並作銅壺一夜長。
wéi zhū tīng jiàn zhàng fū hái cháo, lì kè jiù yào huí zhái, jìng shì tiān shàng diào xià yuè lái, nǎ lǐ huān xǐ de le! jiù qù zhòng xūn xiù bèi, zài yùn luó qīn, dǎ diǎn zhè yī yè gōng fū, yào xù jǐn bàn nián de kuò bié. shuí xiǎng cóng rì chū wàng qǐ, wàng dào yuè luò, hái bù jiàn huí lái, bú zhù zài kōng jiē zhī shàng zǒu qù zǒu lái, jìng bǎ sān cùn jīn lián mó dé tóu chuān dǐ liè. jí zhì cì rì shàng wǔ dēng lóu ér wàng, zhǐ jiàn yī wèi guān yuán, cù yōng zhe xǔ duō rén mǎ, yáo qí nà hǎn ér lái. zhǐ shuō shì guò wǎng de wǔ zhí, shuí xiǎng zǒu dào mén qián, hū rán zhù mǎ. wéi zhū dìng jīng yī kàn, yuán lái jiù shì zì jǐ de zhàng fū. rú fēi gǎn xià lóu lái, duī zhe xiào róng jiē jiàn. zhǐ shuō tā jiǔ hàn féng gān, shèng shì dòng fáng huā zhú, zì rán xǐ qì yíng sāi. bù xiǎng jiàn le miàn, fǎn diào xià kǒng huáng lèi lái. wèn tā qíng yóu, zhǐ shì gěng gěng yè yàn, jiǎng bù chū kǒu.
圍珠聽見丈夫還朝,立刻就要回宅,竟是天上掉下月來,哪裡歡喜得了!就去重熏繡被,再熨羅衾,打點這一夜工夫,要敘盡半年的闊別。誰想從日出望起,望到月落,還不見回來,不住在空階之上走去走來,竟把三寸金蓮磨得頭穿底裂。及至次日上午登樓而望,只見一位官員,簇擁着許多人馬,搖旗吶喊而來。只說是過往的武職,誰想走到門前,忽然住馬。圍珠定睛一看,原來就是自己的丈夫。如飛趕下樓來,堆着笑容接見。 只說他久旱逢甘,勝似洞房花燭,自然喜氣盈腮。不想見了面,反掉下恐惶淚來。問他情由,只是哽哽咽咽,講不出口。
yuán lái fù mìng de shí jié, yòu fèng le jiān jūn dū xiǎng zhī chà, yào tā jí rì dēng chéng, bù xǔ jī liú piàn kè, yǐ wù shī qī. lián jìn mén yī jiàn, yě shì mán zhe cháo tíng, bù kě shǐ rén zhī dào de.
原來復命的時節,又奉了監軍督餉之差,要他即日登程,不許羈留片刻,以誤師期。連進門一見,也是瞞着朝廷,不可使人知道的。
zhè shì shén me yuán gù? zhǐ yīn tā wèi dào zhī xiān, jīn rén yǒu dié wén jī dào, yào yǔ sòng cháo hé fù gōng liáo. sòng cháo zhǔ yì bù dìng, dān gē le jǐ shí. jīn rén bù jiàn huí huà, yòu yǒu cuī xí dì lái, shuō: guì guó guān wàng bù qián, shū shī tóng chóu zhī yì. běn cháo bù fù xiāng qiáng, dāng yí fá liáo zhī bīng zhuǎn ér fá sòng, jí yù réng zūn qián yuē, bù kě dé yǐ.
這是什麼緣故?只因他未到之先,金人有牒文齎到,要與宋朝合父攻遼。宋朝主意不定,擔擱了幾時。金人不見回話,又有催檄遞來,說:「貴國觀望不前,殊失同仇之義。本朝不復相強,當移伐遼之兵轉而伐宋,即欲仍遵前約,不可得矣。」
huī zōng jiàn le, bù shèng sǒng jù, suǒ yǐ qióng rì yì lùn, bù néng tuì cháo, jiù shì wèi cǐ.
徽宗見了,不勝悚懼,所以窮日議論,不能退朝,就是為此。
yù zi chāng ruò hái chí dào yī rì, yě jiù chà le bié rén. bù xiǎng yuān jiā còu qiǎo, qǐ xiān bù néng jué yì, qià hǎo děng tā yí dào, jiù dìng le chū shī zhī qī. lǐng bīng de jiāng shuài, gé wǎn yǐ jīng diǎn chū, dān shǎo jī xiǎng guān yī yuán, yào dài cì rì xuǎn jǔ. yù zi chāng shàn qǔ guó fēi.
郁子昌若還遲到一日,也就差了別人。不想冤家湊巧,起先不能決議,恰好等他一到,就定了出師之期。領兵的將帥,隔晚已經點出,單少齎餉官一員,要待次日選舉。郁子昌擅娶國妃。
yuán fàn le huī zōng zhī jì, jiàn tā zhuǎn lái dé kuài, yī jiù yào juàn liàn jiā rén, zhǐ dāng bù céng lí bié gù cǐ jiāng jì jiù jì, dào shuō tā nà bì yǒu fāng, bù fèi shí rì, zì néng fēi wǎn jiē jì, yǒu bài jūn gōng. suǒ yǐ yī chà fǔ wán, yòu yǒu yī chà xiāng jì, zài bù shǐ tā gǔ ròu tuán yuán.
原犯了徽宗之忌,見他轉來得快,依舊要眷戀佳人,只當不曾離別;故此將計就計,倒說他納幣有方,不費時日,自能飛挽接濟,有稗軍功。所以一差甫完,又有一差相繼,再不使他骨肉團圓。
wéi zhū dé le cǐ xìn, bǎ yī fù huǒ rè de xīn cháng jī dé bīng lěng, liǎng xíng zhū lèi jìng zuò le sān xiá liú quán, nǎ lǐ qīng dào dé zhù! chě le zhàng fū de xiù zi, zhèng yào shuō xiē zhōng qíng, bù xiǎng tóng háng de wǔ zhí yī qí huá zào qǐ lái, shuō: xíng bīng shì dà shì, gù bù dé ér nǚ sī qíng. nǎ jiā méi yǒu qī zǐ, dōu shì zhè děng liú lián, yī gè dān chí yī huì ér, xū dé jǐ shí gè rì zi cái dé qǐ shēn! kǒng pà cháo tíng dé zhī, bù dāng wěn biàn! yù zi chāng hái yào jī chí bàn kè, chě qī zǐ jìn fáng, lüè jiàn guī lái de dà yì tīng le zhè xiē è shēng, bù jué gāo xìng dà sǎo, zhǐ hǎo tòng kū yī chǎng, zuò chū kǔ tuán yuán de xì wén, jiù shì zhè děng bié le. lín xíng zhī jì, qǔ chū yī fēng shū lái, shuō shì yí zhàng duàn yù chū jì huí lái de jiā bào, jiào wéi zhū dì yǔ rào cuì.
圍珠得了此信,把一副火熱的心腸激得冰冷,兩行珠淚竟做了三峽流泉,哪裡傾倒得住!扯了丈夫的袖子,正要說些衷情,不想同行的武職一齊譁噪起來,說:「行兵是大事,顧不得兒女私情。哪家沒有妻子,都似這等留連,一個耽遲一會兒,須得幾十個日子才得起身!恐怕朝廷得知,不當穩便!」郁子昌還要羈遲半刻,扯妻子進房,略見歸來的大意;聽了這些惡聲,不覺高興大掃,只好痛哭一場,做出《苦團圓》的戲文,就是這等別了。臨行之際,取出一封書來,說是姨丈段玉初寄回來的家報,叫圍珠遞與繞翠。
rào cuì dé shū, bù jué zhuǎn yōu zuò xǐ. zhǐ shuō zhàng fū chū mén, wèi le jǐ jù kǒu guò, bù céng xù dé sī qíng, guò hòu zhuī sī, zì rán ào huǐ zhè fēng jiā bào, wú fēi shù tā gǎi guò zhī xīn, dào tā xiū hǎo zhī yì. jí zhì zhé kāi yī kàn, yòu bù rú cǐ, jìng shì yī shǒu qī yán jué jù. qí shī yún: wén huí jǐn zhī dào qī sī, duàn jué ēn qíng bù xué chī. yún yǔ sài huān zhōng yǒu bié, fēn shí nù xiàng rèn cāi yí.
繞翠得書,不覺轉憂作喜。只說丈夫出門,為了幾句口過,不曾敘得私情,過後追思,自然懊悔;這封家報,無非述他改過之心,道他修好之意。及至折開一看,又不如此,竟是一首七言絕句。其詩云:「文回錦織倒妻思,斷絕恩情不學痴。雲雨賽歡終有別,分時怒向任猜疑。」
rào cuì jiàn le, zhī dào tā yī piàn tiě xīn, jiǔ ér bù gǎi, jìng shì cóng gǔ jí jīn dì yī gè guǎ qíng de nán zǐ! kuàng qiě xiāng jiàn wú qī, jiù yào tā duō qíng yě méi yòng, bù rú ān xīn lè yì zuò gè shǒu jié zhī rén, bǎ zhuī huān qǔ lè de niàn tóu quán rán gē qǐ. zhǐ yǐ fǎng jī zhì shēng, chèn dé qián lái, yòu bù xiǎng zuò rén jiā, jǐn zhe shòu yòng. guò le yī nián bàn zài, dào bǐ duàn yù chū zài jiā zhī rì féi pàng le xǔ duō. bù xiàng nà zhàng fū dé yì zhī rén, zhōng rì chóu méi tàn qì, yuàn dì hū tiān, yī rì shòu shì yī rì, hún shēn de jī gǔ jìng xiàng kū chái yìng tàn yì bān, yǔ wēn xiāng ruǎn yù sì gè zì quán rán xiāng fǎn.
繞翠見了,知道他一片鐵心,久而不改,竟是從古及今第一個寡情的男子!況且相見無期,就要他多情也沒用,不如安心樂意做個守節之人,把追歡取樂的念頭全然擱起。只以紡績治生,趁得錢來,又不想做人家,盡着受用。過了一年半載,倒比段玉初在家之日肥胖了許多。不像那丈夫得意之人,終日愁眉嘆氣,怨地呼天,一日瘦似一日,渾身的肌骨竟像枯柴硬炭一般,與「溫香軟玉」四個字全然相反。
què shuō yù zi chāng wěi le dà bīng liào lǐ jūn xiǎng yī shì, zhōng rì zhuī suí ān mǎ, chù mào fēng shuāng, shòu jǐn bǎi bān láo kǔ. sú yǔ yún: shào nián zǐ dì jiāng hú lǎo. wèi shāng zuò kè de zǐ dì shàng qiě yào lǎo zài jiāng hú, hé kuàng suí zhēng yù dí de shào nián, qǐ néng gòu réng qí gù xiàng? ruò hái dān shòu xīn qín, zhǐ lín fēng dí, hái yǒu xiāo chóu sàn mèn zhī chù, zòng shǐ yì shuāi yì lǎo, yě bì jìng dào jiāng shuāi jiāng lǎo zhī nián nà fù miàn róng cái néng gǎi biàn dāng bù dé zhè wèi shào nián, tā shēng hū bù ài gōng míng, zhǐ tú kuài lè, bǎ měi qī dāng le xìng mìng, yī shí sān kè yě shì diū bù xià de. yòu jiān nà wèi qī zǐ jí néng tǐ tiē fū xīn, nǐ yào rú cǐ, tā zǎo yǐ rú cǐ zhěn biān suǒ shuō de huà, bèi zhōng xiāng yǔ zhī qíng, měi yī xiǎng qǐ, jiù lìng rén xiāo hún yù jué. suǒ yǐ yù zi chāng de miàn mào, bù mǎn sān nián jiù biàn zuò cāng rán yī sǒu, zī xū cái chū jiù bái qǐ lái. zòng shǐ fàng jià hái xiāng, yě bú shì dāng nián jiāo xù, hé kuàng cǐ shí de mìng yùn hái zài yì mǎ xīng zhōng, zhèng méi yǒu guī jiā zhī rì.
卻說郁子昌尾了大兵料理軍餉一事,終日追隨鞍馬,觸冒風霜,受盡百般勞苦。俗語云:「少年子弟江湖老。」為商做客的子弟尚且要老在江湖,何況隨征遇敵的少年,豈能夠仍其故像?若還單受辛勤,只臨鋒鏑,還有消愁散悶之處,縱使易衰易老,也畢竟到將衰將老之年那副面容才能改變;當不得這位少年,他生乎不愛功名,只圖快樂,把美妻當了性命,一時三刻也是丟不下的。又兼那位妻子極能體貼夫心,你要如此,她早已如此;枕邊所說的話,被中相與之情,每一想起,就令人銷魂欲絕。所以郁子昌的面貌,不滿三年就變做蒼然一叟,髭鬚才出就白起來。縱使放假還鄉,也不是當年嬌婿,何況此時的命運還在驛馬星中,正沒有歸家之日。
gōng fá bù zhǐ yī nián, xíng bīng qǐ zài yī chù. lái lái wǎng wǎng, pò le jǐ shí zuò chéng chí, fāng cái jiǎo xìng chéng gōng, bǎ liáo rén miè jǐn. bān shī zhī rì, qià hǎo yòu yù zhe nà bì zhī qī, bèi yī gè yǎng tǐ jūn xīn de chén zǐ zhī dào, cǐ rén rù cháo bì wèi huáng shàng suǒ jì, shǎo bu dé yòu yào sòng tā chū mén, bù rú zài wèi guī zhī xiān jiǎ yì jiàn tā yī běn, shuō: yù tíng yán nà bì yǒu fāng, bù fèi shí rì, xiàn yǒu chéng xiào kě guān. yòu yǔ jīn rén xiāng xí duō nián, zhī dào tā de qíng xìng. bù rú jiā le pǐn jí, bǎ suì bì yī shì zhe tā zǒng lǐ, shǐ jī jīn nà bì zhī guān rèn cóng tí diào, bù dàn zhòng fèi kě shěng, yì néng shǐ biān xìn bù kāi.
攻伐不只一年,行兵豈在一處。來來往往,破了幾十座城池,方才僥倖成功,把遼人滅盡。班師之日,恰好又遇着納幣之期,被一個仰體君心的臣子知道,此人入朝必為皇上所忌,少不得又要送他出門,不如在未歸之先假意薦他一本,說:「郁廷言納幣有方,不費時日,現有成效可觀。又與金人相習多年,知道他的情性。不如加了品級,把歲幣一事着他總理,使齎金納幣之官任從提調,不但重費可省,亦能使邊釁不開。
cǐ běn guó jūn mín zhī dà lì yě. cǐ běn yī shàng, zhèng hé zhe huī zōng chī cù zhī xīn, jiù dāng rì xià le zhǐ yì, zhe lì bù xiě chì, shēng tā zuò hù bù shì láng, zǒng lǐ suì bì yī shì: wén mìng zhī hòu, bù bì hái cháo, jiù zài biān chéng shòu shì. gào jùn zhī rì, lìng jiā shēng shǎng.
此本國君民之大利也。」此本一上,正合着徽宗吃醋之心,就當日下了旨意,着吏部寫敕,升他做戶部侍郎,總理歲幣一事:「聞命之後,不必還朝,就在邊城受事。告竣之日,另加升賞。」
yù zi chāng jiàn le dǐ bào, jīng dé sān hún rù dì, qī pò shēng tiān, bù děng chì mìng dào lái, jìng yào yù xún duǎn jì. qià hǎo yù zhe pián rén yǔ tā yī fēng shū zhá, jiù le cán shēng.
郁子昌見了邸報,驚得三魂入地,七魄升天,不等敕命到來,竟要預尋短計。恰好遇着便人與他一封書札,救了殘生。
zhè fēng shū zhá shì hé rén suǒ jì, shuō de shén me shì qíng, wèi hé lái dé zhè bān còu qiǎo?
這封書札是何人所寄,說的什麼事情,為何來得這般湊巧?
zài kàn xià huí, jiù zhī duān dì.
再看下回,就知端的。