strong dì wáng chī chén zǐ zhī cù guī fáng bà zhěn xí zhī huān strong
帝王吃臣子之醋 閨房罷枕席之歡
yù zi chāng sī xiǎng rào cuì, dé le wéi zhū, chū hūn de shí jié, wèi miǎn yǒu gè yuàn chàng zhī xīn, guò dào hòu lái, yě jiù xīn ān yì tiē, bǐ cǐ xiāng wàng, zhǐ yīn wéi zhū de yán sè yuán shì jiāo yàn bù guò de, dàn yǔ rào cuì xiāng xíng, jué dé bǐ shèng yú cǐ, ruò hái fēn zài liǎng chù, yě jū rán shì dì yī wèi jiā rén. zhì yú fēng zī tài dù, yì kuàng shén qíng, jù yù zi chāng kàn lái, què xiàng hái zài rào cuì zhī shàng. sú yǔ èr jù dào dé hǎo: bú yào wén zhāng zhōng tiān xià, zhǐ yào wén zhāng zhōng shì guān.
郁子昌思想繞翠,得了圍珠,初婚的時節,未免有個怨悵之心,過到後來,也就心安意貼,彼此相忘,只因圍珠的顏色原是嬌艷不過的,但與繞翠相形,覺得彼勝於此,若還分在兩處,也居然是第一位佳人。至於風姿態 度,意況神情,據郁子昌看來,卻像還在繞翠之上。俗語二句道得好:不要文章中天下,只要文章中試官。
yù zi chāng de xīn xìng yuán zài fēng liú yī biān, xū shì zhào fēi yàn yáng yù huán yī liú rén, fāng cái pèi dé tā shàng. qià hǎo zhè wèi fū rén shēng lái shì tā de pèi ǒu, suǒ yǐ shēn gǎn yuè wēng dǎo bǎ fú qíng bèi lǐ zhī xīn, xíng chū yī zhuāng hé lǐ shùn qíng zhī shì. fū qī liǎng kǒu, ēn ài yì cháng, wú lùn yǒu zi wú zi, shì bù qǔ qiè wú lùn nèi qiān wài zhuǎn, shì bù xiāng lí.
郁子昌的心性原在風流一邊,須是趙飛燕楊玉環一流人,方才配得他上。恰好這位夫人生來是他的配偶,所以深感岳翁倒把拂情背理之心,行出一樁合理順情之事。夫妻兩口,恩愛異常,無論有子無子,誓不娶妾;無論內遷外轉,誓不相離。
yào zuò yī duì bǐ mù yú ér, bù kěn shǐ bǎi suì liáng yuán dān wù le yī shí bàn kè.
要做一對比目魚兒,不肯使百歲良緣耽誤了一時半刻。
què shuō duàn yù chū chéng qīn zhī hòu, kàn jiàn qī zǐ wèi rén ráo yǒu gǔ dào, bù yǐ zī róng zhī yàn yě yǎn qí xìng gé zhī duān zhuāng, xīn shàng shí fēn huān xǐ. yě yǔ yù zi chāng yì bān, dōu kěn jiāng cuò jiù cuò. zhǐ shì duì le měi sè, kè kè dān yōu, shuō: shì jiān dì yī wèi jiā rén, yǒu tóng zhì bǎo, qǐ kě yǐ jiǎo xìng dé zhī? mò shuō péng yǒu wú yuán, dé ér fù shī, jiù shì yī wèi fēng liú tiān zǐ, shàng qiě méi fú xiāo shòu, xuǎn zhōng zhī hòu yī jiù fā hái. wǒ hé rén sī, gǎn yǐ tǎng lái zhī fú gāo chū dì wáng zhī shàng hū? pǐ fū wú zuì, huái bì qí zuì. fù jiā miè zú zhī huò, wèi bì bù jiē yú cǐ! suǒ yǐ cháng zài xǐ zhōng dài qī, xiào lǐ hán chóu, zài bù gǎn sì yì xíng lè. jiù shì yún yǔ chóu móu zhī jì, hū rán xiǎng dào cǐ chù, yě yǒu xiē bù ān qǐ lái, jìng xiàng zhè wèi jiā rén bú shì zì jiā qī zǐ, yǒu xiē gàn míng fàn yì dì yì bān.
卻說段玉初成親之後,看見妻子為人饒有古道,不以姿容之艷冶掩其性格之端莊,心上十分歡喜。也與郁子昌一般,都肯將錯就錯。只是對了美色,刻刻擔憂,說:「世間第一位佳人,有同至寶,豈可以僥倖得之?莫說朋友無緣,得而復失,就是一位風流天子,尚且沒福消受,選中之後依舊發還。我何人斯,敢以倘來之福高出帝王之上乎?『匹夫無罪,懷璧其罪。』覆家滅族之禍,未必不階於此!」所以常在喜中帶戚,笑里含愁,再不敢肆意行樂。就是雲雨綢繆之際,忽然想到此處,也有些不安起來,竟像這位佳人不是自家妻子,有些干名犯義地一般。
rào cuì bù jiě qí gù, zhǐ shuō tā zhōng zài sān jiǎ, xuǎn bù zháo jīng guān, jiāng lái bì jū xiǎn dì, gù cǐ yù zuò qǐ rén zhī yōu, bù shí bǎ yì mìng zì ān jí rén tiān xiàng de huà qù ān wèi tā. duàn yù chū dào: sǐ shēng yǒu mìng, fù guì zài tiān. wàn yī bǔ zài wēi jiāng, shēn sǐ guó nán, yě shì chén zhí dāng rán, mìng gāi rú cǐ, hé zú jiè yì. wǒ suǒ lǜ zhě, yǐ yī bó mìng shū shēng, xiǎng sān zhǒng guò fēn zhī fú, zào wù jì yíng, wèi yǒu bù jiā qīng fù zhī lǐ, fēi shòu yīn zāi, bì méng xiǎn huò. suǒ yǐ yōu huàn ruò cǐ. rào cuì wèn: shì nǎ sān zhǒng? duàn yù chū dào: shēng duō qí yǐng, miù qiè shén tóng zhī hào, yī guò fēn yě zǎo dēng jiǎ dì, làn dāo qīng zǐ zhī róng, èr guò fēn yě làng jù wēn róu xiāng, héng jié yuān yāng pǔ, shǐ jūn fù péng yǒu xiǎng wàng ér bù néng dé zhě, yī dàn rǎng wèi jǐ yǒu, sān guò fēn yě. sān zhě zhī zhōng, yǒu le yī jiàn, jiù néng zhé fú shēng zāi, hé kuàng jiān féng qí shèng, cǐ bì bài zhī dào yě. tǎng yǒu bù yú, fū rén dāng hé yǐ jiù wǒ? rào cuì dào: jué bù zhì cǐ. zhǐ shì xìng fú zhī xīn jì bù yí yǒu, mǐ zāi zhī jì yì bù kě wú.
繞翠不解其故,只說他中在三甲,選不着京官,將來必居險地,故此預作杞人之憂,不時把「義命自安、吉人天相」的話去安慰他。段玉初道:「死生有命,富貴在天。萬一補在危疆,身死國難,也是臣職當然,命該如此,何足介意。我所慮者,以一薄命書生,享三種過分之福,造物忌盈,未有不加傾覆之理,非受陰災,必蒙顯禍。所以憂患若此。」繞翠問:「是哪三種?」段玉初道:「生多奇穎,謬竊『神童』之號,一過分也;早登甲第,濫叨青紫之榮,二過分也;浪踞溫柔鄉,橫截鴛鴦浦,使君父朋友想望而不能得者,一旦攘為己有,三過分也。三者之中,有了一件,就能折福生災,何況兼逢其盛,此必敗之道也。倘有不虞,夫人當何以救我?」繞翠道:「決不至此。只是幸福之心既不宜有,弭災之計亦不可無。
xiàng gōng jì méng cǐ lǜ, bì jìng yǒu fǎ yǐ chù zhī, qǐng wèn jì jiāng ān chū? duàn yù chū dào: jù wǒ kàn lái, zhǐ yǒu xī fú ān qióng, sì gè zì, kě yǐ bǔ jiù dé lái, jiū jìng yě shì xī tú wàn yī,, jué wú xìng miǎn zhī lǐ. rào cuì dào: hé wèi xī fú? hé wèi ān qióng? duàn yù chū dào: chù fù guì ér bù yín, shì wèi xī fú? yù diān wēi ér bù yuàn, shì wèi ān qióng. jiū jìng xī fú èr zì, yě wèi ān qióng ér shè, zǒng shì yī piàn lǜ hòu zhī xīn, yào yù xiān mó liàn shēn xīn, hǎo chēng chí huàn nán de yì sī. yī fú bù kě tài huá, yǐn shí bù kě tài chǐ, gōng shì bù kě tài měi, chù chù liú xiē yú dì, yǐ zī míng fú. yě shěng de shòu yòng tài guò, jiāo zòng le shēn zi, hòu lái shòu bù dé jī hán. zhè zhǒng dào lǐ, hái róng yì míng bái. zhì yú fū qī yàn lè zhī qíng, rèn xí chóu móu zhī yì, yě bù yí nóng yàn tài guò. shí fēn lè shì, zhǐ hǎo shòu yòng qī fēn, hái yào liú xià sān fēn, yù wèi lí bié zhī jì. zhè zhǒng dào lǐ jí shì jīng wēi, cóng lái méi rén zhī dào, wèi fū fù zhě bù kě bù zhī, wèi luàn shì zhī fū fù zhě gèng bù kě bù zhī.
相公既萌此慮,畢竟有法以處之,請問計將安出?」段玉初道:「據我看來,只有『惜福安窮』,四個字,可以補救得來,究竟也是希圖萬一,,決無倖免之理。」繞翠道:「何為『惜福』?何為『安窮』?」段玉初道:「處富貴而不淫,是謂『惜福』?遇顛危而不怨,是謂『安窮』。究竟『惜福』二字,也為『安窮』而設,總是一片慮後之心,要預先磨鍊身心,好撐持患難的意思。衣服不可太華,飲食不可太侈,宮室不可太美,處處留些餘地,以資冥福。也省得受用太過,驕縱了身子,後來受不得饑寒。這種道理,還容易明白。至於夫妻宴樂之情,衽席綢繆之誼,也不宜濃艷太過。十分樂事,只好受用七分,還要留下三分,預為離別之計。這種道理極是精微,從來沒人知道,為夫婦者不可不知,為亂世之夫婦者更不可不知。
sú yǔ yún: ēn ài fū qī bú dào tóu. yòu yún: lè mò lè xī xīn xiāng zhī, bēi mò bēi xī shēng bié lí. fū fù xiāng yǔ yī shēng, zhōng yǒu lí bié zhī rì, yuè shì ēn ài fū qī, bǐ nà bù ēn ài de gèng lí bié dé zǎo.
俗語云:『恩愛夫妻不到頭。』又云:『樂莫樂兮新相知,悲莫悲兮生別離。』夫婦相與一生,終有離別之日,越是恩愛夫妻,比那不恩愛的更離別得早。
ruò hái zài wèi bié zhī qián duō xiǎng yī fēn kuài lè, shǎo bu dé zài jì bié zhī hòu duō shòu yī fēn qī liáng. wǒ men xī fú de gōng fū, xiān yào cóng cǐ chù zuò qǐ. wēi hóng yǐ cuì zhī qíng bù yí guò rè, shěng de huān yú nán jì, lè jí shēng bēi zuān xīn cì gǔ zhī yán bù yí duō jiǎng, shěng de guò hòu zhuī sī, gē rén cháng fù. rú cǐ guò qù, jí shǐ bǎi nián xié lǎo, yǒng bù fēn lí, yān zhī bù wèi xī fú fú shēng, dào rùn chū jǐ nián de ēn ài? rào cuì tīng le cǐ yán, shí fēn jǐng shèng yòu wèn tā: quán bǔ dāng zài hé shí, kě néng gòu jiǎo tiān zhī xìng, dé yī kuài píng jìng dì fāng, gǒu yán suì yuè? duàn yù chū dào: bó mìng shū shēng xiǎng le guò fēn zhī fú, jiù shēng zài tài píng zhī rì, shàng qiě gāi yǒu wú wàng zhī zāi, hé kuàng shēng dāng luàn shì, hái yǒu jiǎo xìng zhī lǐ? rào cuì tīng le cǐ yán, bù jué lèi rú yǔ xià. duàn yù chū dào: fū rén bù yòng bēi qī, wǒ fāng cái suǒ shuō ān qióng èr zì, jiù shì wèi cǐ. huò huàn wèi lái, yào yù xiān xī fú, huò huàn yī zhì, jiù yào lì yì ān qióng.
若還在未別之前多享一分快樂,少不得在既別之後多受一分淒涼。我們惜福的工夫,先要從此處做起。偎紅倚翠之情不宜過熱,省得歡娛難繼,樂極生悲;鑽心刺骨之言不宜多講,省得過後追思,割人腸腹。如此過去,即使百年偕老,永不分離,焉知不為惜福福生,倒閏出幾年的恩愛?」繞翠聽了此言,十分警剩又問他:「銓補當在何時,可能夠僥天之幸,得一塊平靜地方,苟延歲月?」段玉初道:「薄命書生享了過分之福,就生在太平之日,尚且該有無妄之災,何況生當亂世,還有僥倖之理?」繞翠聽了此言,不覺淚如雨下。段玉初道:「夫人不用悲悽,我方才所說『安窮』二字,就是為此。禍患未來,要預先惜福,禍患一至,就要立意安窮。
ruò hái yǒu le dì fāng, wú lùn hǎo dǎi, shǎo bu dé yào xié jiā fù rèn. wǒ de huò fú, jiù shì nǐ de ān wēi. fū qī xiàng yǔ bǎi nián, zhōng yǒu yī bié. shì shàng rén bù zhī shēn qiǎn, dōu shuō sǐ bié zhī kǔ shèng shì shēng lí, jù wǒ kàn lái, shēng lí zhī cǎn, bǎi bèi yú sǐ bié. ruò néng gòu jiǎo tiān zhī xìng, yī tóng sǐ zài wēi bāng, miǎn de shòu shēng lí zhī kǔ, zhè yě shì rén shēng bǎi nián dì yī zhuāng kuài shì dàn kǒng zào wù jì rén, bù kěn jiào nǐ rú cǐ. rào cuì dào: shēng lí suī shì kǔ shì, jiào zhī sǐ bié hái yǒu zàn cí yǒng jué zhī fēn, wèi shén me dào shuō bǐ shèng yú cǐ? qǐng dào qí xiáng.
若還有了地方,無論好歹,少不得要攜家赴任。我的禍福,就是你的安危。夫妻相與百年,終有一別。世上人不知深淺,都說死別之苦勝似生離,據我看來,生離之慘,百倍於死別。若能夠僥天之幸,一同死在危邦,免得受生離之苦,這也是人生百年第一樁快事;但恐造物忌人,不肯叫你如此。」繞翠道:「生離雖是苦事,較之死別還有暫辭永訣之分,為什麼倒說彼勝於此?請道其詳。」
duàn yù chū dào: fū zài tiān yá, qī jū hǎi jiǎo, shí zuò guī lái zhī xiǎng, zhōng wú jiàn miàn zhī qī, zhè shì shēng lí de jǐng xiàng. huò shì nǚ xiān nán sǐ, huò shì qī hòu fū wáng, tiān cí huì hé zhī yuán, dì jué xiāng féng zhī lù, zhè shì sǐ bié de qíng xíng. sú yǔ yún: sǐ guǎ yì shǒu, huó guǎ nán áo. shēng lí de fū fù, zhǐ wèi yī niàn bù sǐ, shēng chū wú xiàn áo jiān. rì xián xī jì xiāng féng, bǎ měi shí xiān yī rèn zuò kāng bǐ zhì gù yè lǐ sī liang huì hé, bǎ jǐn qīn xiù rù dāng le máng cì zhēn zhān. zhǐ yīn dù rì rú nián, yǐ zhì wèi shuāi xiān lǎo.
段玉初道:「夫在天涯,妻居海角,時作歸來之想,終無見面之期,這是生離的景像。或是女先男死,或是妻後夫亡,天辭會合之緣,地絕相逢之路,這是死別的情形。俗語云:『死寡易守,活寡難熬。』生離的夫婦,只為一念不死,生出無限熬煎。日閒希冀相逢,把美食鮮衣認做糠秕桎梏;夜裡思量會合,把錦衾繡褥當了芒刺針氈。只因度日如年,以致未衰先老。
shèn zhì yǒu wèi zēng chū hù, xiān dìng guī qī, dào hòu lái yī sǐ yī shēng, suì chéng yǒng jué, zhè dōu shì shēng lí zhōng cháng yǒu zhī shì. dào bù ruò sǐ le yī gè, méi dé sī liang, shuāng jū de suǒ xìng shuāng jū, dú chù de gān xīn dú chù, jìng xiàng chuí sǐ de tóu tuó bù sī liang hái sú, nà pú tuán shàng miàn jiù yǒu xǔ duō lè jìng chū lái, yǔ bù céng chū jiā de shí jié xiān háo wú yì. zhè qǐ bú shì sǐ bié zhī lè shèng shì shēng lí? hái yǒu yī zhǒng fū fù, xiān zài wèi shēng zhī shí dìng le tóng sǐ zhī yuē, liǎng gè bù xiān bù hòu yī qí zhōng le tiān nián, lián yǒng jué de huà tóu dōu bù xiāo shuō dé, yǎn lèi quán wú bàn diǎn, chóu róng bù lù yī háo zhè zhǒng bié fǎ, bù dàn shèng shì shēng lí, jìng yǔ bá zhái fēi shēng de wú yì, fēi xiū shàng jǐ shí shì zhě bù néng yǒu cǐ qí yuán. wǒ hé nǐ tóng rù wēi jiāng, wàn yī yù le dà nán, zhǐ xiāo yī fù tóng xīn dài ér jiù kě yǐ hé chéng zhèng guǒ.
甚至有未曾出戶,先訂歸期,到後來一死一生,遂成永訣,這都是生離中常有之事。倒不若死了一個,沒得思量,孀居的索性孀居,獨處的甘心獨處,竟像垂死的頭陀不思量還俗,那蒲團上面就有許多樂境出來,與不曾出家的時節纖毫無異。這豈不是死別之樂勝似生離?還有一種夫婦,先在未生之時訂了同死之約,兩個不先不後一齊終了天年,連永訣的話頭都不消說得,眼淚全無半點,愁容不露一毫;這種別法,不但勝似生離,竟與拔宅飛升的無異,非修上幾十世者不能有此奇緣。我和你同入危疆,萬一遇了大難,只消一副同心帶兒就可以合成正果。
sú yǔ yún: mǔ dān huā xià sǐ, zuò guǐ yě fēng liú. zhè jù huà tóu hái shì dān shuō sī qíng, yǔ gāng cháng èr zì wú shè. wǒ men ruò dé rú cǐ, yī gè zuò le zhōng chén, yī gè zuò le jié fù, hé jiāng lǒng lái, yòu zuò le yī duì shēng sǐ fū qī, qǐ bú shì cóng gǔ jí jīn dì yī zhuāng lè shì? rào cuì tīng le zhè xiē huà, bù jué bǎ huì zhì lán xīn biàn zuò zhōng gān yì dǎn, yī xīn yào zuò liè fù. shuō qǐ wēi jiāng, bù dàn bù pà, dào yǒu xiē xiàn mù qǐ lái zhōng rì xǐ ěr tīng jiā yīn, kàn bǔ zài nǎ yī kuài jí xiáng zhī dì.
俗語云:『牡丹花下死,做鬼也風流。』這句話頭還是單說私情,與『綱常』二字無涉。我們若得如此,一個做了忠臣,一個做了節婦,合將攏來,又做了一對生死夫妻,豈不是從古及今第一樁樂事?」繞翠聽了這些話,不覺把蕙質蘭心變作忠肝義膽,一心要做烈婦。說起危疆,不但不怕,倒有些羨慕起來;終日洗耳聽佳音,看補在哪一塊吉祥之地。
bù xiǎng děng shàng jǐ yuè, dào yǒu gè xǐ xìn bào lái. zhǐ wèi jīng zhí quē yuán, èr jiǎ jǐ shí míng bù gòu quán bǔ, lián sān jiǎ zhī qián yě xuǎn le bù shǔ. yù zi chāng dé le hù bù, duàn yù chū dé le gōng bù, bù jiǔ dōu yǒu měi chāi. jié yīn yí dào, rào cuì xǐ zhī bù shèng. duàn yù chū dào: sài wēng dé mǎ, wèi bì fēi huò, fū rén qiě màn xiē huān xǐ. wǒ suǒ wèi zào wù jì rén bù kěn róng nǐ sǐ bié zhě, jiù shì wèi cǐ. rào cuì tīng le, zhǐ shuō tā shì guò lǜ, bìng bù dī fáng. bù xiǎng diǎn chū chāi lái, guǒ rán shì yī chǎng huò shì!
不想等上幾月,倒有個喜信報來。只為京職缺員,二甲幾十名不夠銓補,連三甲之前也選了部屬。郁子昌得了戶部,段玉初得了工部,不久都有美差。捷音一到,繞翠喜之不勝。段玉初道:「塞翁得馬,未必非禍,夫人且慢些歡喜。我所謂造物忌人、不肯容你死別者,就是為此。」繞翠聽了,只說他是過慮,並不提防。不想點出差來,果然是一場禍事!
zhǐ yīn huī zōng huáng dì tīng le jiàn chén, zàn bà xuǎn fēi zhī zhào, guò hòu zhuī sī, wèi miǎn yǒu xiē ào wǔ. dāng rì jīng shī lǐ miàn yòu yǒu sì jù kǒu hào yún: chéng mén bì, yán lù kāi.
只因徽宗皇帝聽了諫臣,暫罷選妃之詔,過後追思,未免有些懊侮。當日京師裡面又有四句口號云:城門閉,言路開。
chéng mén kāi, yán lù bì.
城門開,言路閉。
zhè xiē cóng jiàn rú liú de hǎo chù, yuán bú shì chū yú běn xīn, bù guò wèi chéng mén zhà kāi, rén xīn wèi dìng, zàn yǎn yī shí zhī ěr mù, yào dài fēng yān shào xī zhī hòu, yī jiù jǔ xíng. bù dàn dì yī wèi jiā rén bù kěn fàng shǒu, lián nà péi gòng de yī míng yě hái yào liú zuò bèi juǎn de.
這些從諫如流的好處,原不是出於本心,不過為城門乍開,人心未定,暫掩一時之耳目,要待烽煙稍息之後,依舊舉行。 不但第一位佳人不肯放手,連那陪貢的一名也還要留做備卷的。
bù xiǎng zhè wèi dà chén méi fú zuò huáng qīn guó qī, bǎ quán cí dāng le shí huà, jìng rèn zhēn gǎi pèi qǐ lái. huī zōng wén dé liǎng wèi jiā rén dōu wèi xīn jìn shū shēng suǒ de, huǐ hèn bù liǎo, xiǎng zhe tā de shòu yòng, jiù bù jué niǎn suān chī cù qǐ lái, fēn fù gé chén dào: zhè liǎng gè qióng suān è fú, wú duān qǔ le guó sè, bú yào pián yí le tā, sù jiǎn liǎng gè yuǎn chà, dǎ fā tā men chū qù, shǐ tā sān nián wǔ zài bù dé hái xiāng, fá zuò liǎng gè qiān niú xīng, gé zhe yín hé nán jiàn zhī nǚ, yǐ shú wàng qǔ guó fēi zhī zuì! yòu yào shāo jiā fēn bié, shǐ de rào cuì de rén yòu bǐ dé wéi zhū de duō qù jǐ nián, yǐ shì zuì zhòng zuì qīng zhī bié. gé chén dào: mù xià zhèng yào qiǎn shǐ rú jīn jiāo nà suì bì, yuán gāi shì hù gōng èr bù zhī shì, jiù chà tā liǎng rén qù bà. huī zōng dào: suì bì yì jiāo, jīn cháo yòu bù yuǎn, kǒng bù zú yǐ jǐn qí gū.
不想這位大臣沒福做皇親國戚,把權詞當了實話,竟認真改配起來。 徽宗聞得兩位佳人都為新進書生所得,悔恨不了,想着他的受用,就不覺捻酸吃醋起來,吩咐閣臣道:「這兩個窮酸餓莩,無端娶了國色,不要便宜了他,速揀兩個遠差,打發他們出去,使他三年五載不得還鄉,罰做兩個牽牛星,隔着銀河難見織女,以贖妄娶國妃之罪!又要稍加分別,使得繞翠的人又比得圍珠的多去幾年,以示罪重罪輕之別。」閣臣道:「目下正要遣使如金交納歲幣,原該是戶、工二部之事,就差他兩人去罷。」徽宗道:「歲幣易交,金朝又不遠,恐不足以盡其辜。」
gé chén dào: suì bì zhī zhōng yuán yǒu jīn bó èr xiàng, wèi shù shén duō. jīn rén yào gù yì diāo nán, fá tā péi bǔ, zuì bù róng yì jiāo xiè. jī jīn zhě duō zé sān nián, shǎo zé èr zài, hái néng gòu huí lái fù mìng. jī bó zhī guān, zì shí nián qián qù de, zhì jīn wèi fǎn. zhè shì dì yī zhuāng kǔ shì. wéi cǐ yī yì, zú jǐn qí gū. huī zōng dà xǐ, jiù chà yù tíng yán jī jīn, duàn pú jī bó, gè dǒng qí shì, bù dé xiāng jiān, yī qí rú jīn nà bì. xià le zhè dào zhǐ yì, guǎn jiào liǎng duì yuān yāng biàn zuò bó láo fēi yàn!
閣臣道:「歲幣之中原有金、帛二項,為數甚多。金人要故意刁難,罰他賠補,最不容易交卸。齎金者多則三年,少則二載,還能夠回來復命。齎帛之官,自十年前去的,至今未返。這是第一樁苦事。 惟此一役,足盡其辜。」徽宗大喜,就差郁廷言齎金,段璞齎帛,各董其事,不得相兼,一齊如金納幣。下了這道旨意,管教兩對鴛鴦變做伯勞飛燕!
dàn bù zhī liǎng jiàn shì qíng hé gù jiān nán zhì cǐ, qǐng kàn xià huí, biàn zhī lái lì.
但不知兩件事情何故艱難至此,請看下回,便知來歷。