strong yù hé chí nǚ bàn sì wán pí mù huā róng xiān láng chí yuǎn mù strong
浴荷池女伴肆顽皮 慕花容仙郎驰远目
shī yún:
诗云:
liǎng cūn jiě mèi yì bān jiāo, tóng zhù xī biān gé xiǎo qiáo.
两村姐妹一般娇,同住溪边隔小桥。
xiāng yuē cǎi lián qī zǎo zhì, lái chí fá qǔ dàng qīng ráo.
相约采莲期早至,来迟罚取荡轻桡。
yòu yún:
又云:
cǎi lián yù qù yòu qūn xún, wú yǔ dī tóu gè dǎo shén.
采莲欲去又逡巡,无语低头各祷神。
zhé dé bìng tóu yīng jià zǎo, bù zhī jiā zhào shǔ hé rén. yòu yún:
折得并头应嫁早,不知佳兆属何人。 又云:
bù shí shuí jiā nǚ shào nián, bàn tú lái dā cǎi lián chuán.
不识谁家女少年,半途来搭采莲船。
dàng zhōu lǎn yòng xiē xū lì, cái dào pān huā què zhàn xiān.
荡舟懒用些须力,才到攀花却占先。
yòu yún: cǎi lián zhǐ chàng cǎi lián cí, mò xiàng tóng chái làng yǔ sī.
又云: 采莲只唱采莲词,莫向同侪浪语私。
àn shàng yǒu rén xián chù lì, kàn huā gèng kàn cǎi huā ér.
岸上有人闲处立,看花更看采花儿。
yòu yún:
又云:
rén zài huā zhōng bù jué xiāng, lí huā xiāng qì yuǎn xiāng jiāng.
人在花中不觉香,离花香气远相将。
cóng zhōng wù dé gōu láng fǎ, zhǐ xǔ láng kàn bù jìn láng.
从中悟得勾郎法,只许郎看不近郎。
yòu yún:
又云:
zǐ mèi zhāo lái huàn cǎi qú, xīn rǔ cǎo cǎo qiàn shū xú.
姊妹朝来唤采蕖,新汝草草欠舒徐。
yún huán yáo dòng hún sōng què, guī qù zhòng jiào ā mǔ shū.
云鬟摇动浑松却,归去重教阿母梳。
zhè liù shǒu jué jù, míng wéi cǎi lián gē, nǎi bù xiào ér shí suǒ zuò. gòng dé shí shǒu, jīn qù qí sì. fán zuò cǎi lián shī zhě, dōu shì jiè huā yǐ yǒng guī qíng, zài méi yǒu yī shǒu shuō zhe nán zǐ. yòu shì jiè tí yǐ yǒng měi rén, bìng méi yǒu yī jù shuō zhe chǒu fù. kě jiàn hé huā bù bǐ bié yàng, zhǐ gāi shì fù rén cǎi, bù gāi yòng nán zǐ zhāi zhǐ gāi rù měi rén zhī shǒu, bù gāi jìn chǒu fù zhī shēn.
这六首绝句,名为《采莲歌》,乃不肖儿时所作。共得十首,今去其四。凡作采莲诗者,都是借花以咏闺情,再没有一首说着男子。又是借题以咏美人,并没有一句说着丑妇。可见荷花不比别样,只该是妇人采,不该用男子摘;只该入美人之手,不该近丑妇之身。
shì jiān kě ài de huā huì bù zhī jǐ qiān bǎi zhǒng, dú yǒu hé huā yī jiàn gèng bǐ zhū huì bù tóng: bù dàn duō sè, yòu qiě duō zī bù dàn yǒu xiāng, yòu qiě yǒu yùn bù dàn yú shén yuè mù, dào hòu lái biàn zuò lián ǒu, yòu néng jiě kě chōng jī. gǔ rén shuō tā shì" huā zhī jūn zǐ", wǒ yòu tì tā bié qǔ yī hào, jiào zuò" huā zhī měi rén". zhè yī zhǒng měi rén, bù dàn zài wēi hóng yǐ cuì wò yǔ xié yún de shí jié fāng cái yòng dé tā zhe, jìng shì gè jīng chāi qún bù zhī qī, jī zhǒu píng fán zhī fù, jì kě shēng nán yù nǚ, yòu néng yí shì yí jiā. zì shǎo zhì lǎo, méi yǒu yī rì kòng xián yī shí lǎn duò. kāi huā fàng ruǐ de shí jié, shì tā dāng lìng zhī qiū, nèi xiē hǎo chù dōu bù xiāo shuō de, zhǐ shuō tā qián hū cǐ zhě yǔ hòu hū cǐ zhě. zì cóng chū shuǐ zhī jì, jiù néng diǎn zhuì lǜ bō, yǎ chēng hé qián zhī hào. wèi jīng fā ruǐ zhī xiān, biàn kě yǐn shù qīng xiāng, wú kuì bì jiǎn zhī yù. huā bàn yī luò, zǎo lù lián fáng. hé yè suī kū, yóu néng shì yòng. zhèi xiē miào chù, suī shì tā de xù yú, què yě kě jīn kě guì. bǐ bù dé xún cháng huā huì, bú dào kāi fàng zhī jì, háo bù jué qí kě qīn yí dào huā cán xù wǔ zhī hòu, jiù bǎ tā dāng le qì wù. gǔ rén yún:" nòng huā yī nián, kàn huā shí rì."
世间可爱的花卉不知几千百种,独有荷花一件更比诸卉不同:不但多色,又且多姿;不但有香,又且有韵;不但娱神悦目,到后来变作莲藕,又能解渴充饥。古人说她是“花之君子”,我又替她别取一号,叫做“花之美人”。这一种美人,不但在偎红倚翠、握雨携云的时节方才用得她着,竟是个荆钗裙布之妻,箕帚苹蘩之妇,既可生男育女,又能宜室宜家。自少至老,没有一日空闲、一时懒惰。开花放蕊的时节,是她当令之秋,那些好处都不消说得,只说她前乎此者与后乎此者。自从出水之际,就能点缀绿波,雅称荷钱之号。未经发蕊之先,便可饮漱清香,无愧碧简之誉。花瓣一落,早露莲房。荷叶虽枯,犹能适用。这些妙处,虽是她的绪余,却也可矜可贵。比不得寻常花卉,不到开放之际,毫不觉其可亲;一到花残絮舞之后,就把她当了弃物。古人云:“弄花一年,看花十日。”
xiǎng dào cǐ chù, dōu yǒu xiē dǎ suàn bù lái. dú yǒu zhǒng hé zāi ǒu, shì zhuāng jí tǎo pián yí zhī shì, suǒ yǐ jiāng tā bǐ zuò měi rén.
想到此处,都有些打算不来。独有种荷栽藕,是桩极讨便宜之事,所以将她比做美人。
wǒ wǎng shí jiǎng yī jù xiào huà, rén rén dōu dào kě chuán, rú jīn shuō lái qǐng jiào kàn guān, qiě kàn shì yǔ bú shì: dàn fán xì shuǎ xiè yā zhī shì, dōu yào dài xiē zhèng jīng, fāng cái kě jiǔ.
我往时讲一句笑话,人人都道可传,如今说来请教看官,且看是与不是:但凡戏耍亵押之事,都要带些正经,方才可久。
jǐn yǒu xì shuǎ xiè xiá zhī zhōng, zuò chū zhèng jīng shì yè lái zhě. jiù rú nán yú yǔ fù rén jiāo gòu, yuán bù jiào zuò zhèng jīng, wèi shén me qiān gǔ xiāng chuán, zuò le yī jiàn bù xiǔ zhī shì? zhǐ yīn zài xì shuǎ xiè xiá lǐ miàn, shēng de ér zi chū lái, mián bǎi shì zhī zōng tiāo, cún liǎng rén zhī xuè mài, qǐ bú shì xì shuǎ ér yǒu yì yú zhèng, xiè xiá ér wú pàn yú jīng zhě hū! yīn shuō hé huā, ǒu rán jí cǐ, xìng wù guài qí ráo shé.
尽有戏耍亵狎之中,做出正经事业来者。就如男于与妇人交媾,原不叫做正经,为什么千古相传,做了一件不朽之事?只因在戏耍亵狎里面,生得儿子出来,绵百世之宗祧,存两人之血脉,岂不是戏耍而有益于正,亵狎而无叛于经者乎!因说荷花,偶然及此,幸勿怪其饶舌。
rú jīn xù shuō yī piān qí huà, yīn wèi cóng cǎi lián ér qǐ, suǒ yǐ jiù bǎ cǎi lián yī shì zuò le yǐn tóu, shěng de zài shù wài xún gēn, dào zhè yí huā jiē mù de qù chù, liǎng biān hé bù zháo sǔn yě.
如今叙说一篇奇话,因为从采莲而起,所以就把采莲一事做了引头,省得在树外寻根,到这移花接木的去处,两边合不着榫也。
yuán cháo zhì zhèng nián jiān, zhè jiāng wù zhōu fǔ jīn huá xiàn, yǒu yī wèi zhì shì de xiāng shēn, xìng zhān, hào bǐ fēng, guān zhì xú zhōu lù zǒng guǎn zhī zhí. yīn zǎo nián dé zi èr rén, xiān hòu jiē dēng shì lù, gù cǐ jí liú yǒng tuì, bǎ wèi jǐn zhī shì fù yǔ liǎng wèi xián láng, zhōng rì yǐn jiǔ fù shī wèi zhuī táo fǎng xiè zhī jì. zhōng nián shēng de yī nǚ, xiǎo zì xián xián, zì yòu sàng mǔ, jù shì yǎng niáng fǔ yù. zhān gōng bù kěn qīng yì xǔ pèi, yīn yǒu ér zi zài cháo, yào tā zài shì jí lǐ miàn xuǎn yí gè qīng nián wèi qǔ de, hǎo děng nǚ ér shòu xiàn chéng fēng gào.
元朝至正年间,浙江婺州府金华县,有一位致仕的乡绅,姓詹,号笔峰,官至徐州路总管之职。因早年得子二人,先后皆登仕路,故此急流勇退,把未尽之事付与两位贤郎,终日饮酒赋诗为追陶仿谢之计。中年生得一女,小字娴娴,自幼丧母,俱是养娘抚育。詹公不肯轻易许配,因有儿子在朝,要他在仕籍里面选一个青年未娶的,好等女儿受现成封诰。
zhè wèi xiǎo jiě jì yǒu nóng táo yàn lǐ zhī zī, yòu yǒu pú yù hún jīn zhī dù, suī shēng zài fù guì zhī jiā, zài bù xǐ jiāo zhuāng yàn shì, zài rén qián mài nòng pīng tíng. zhōng rì dàn sǎo é méi, zuò zài lán fáng, chú nǚ gōng xiù zuò zhī wài, zhǐ yǐ dú shū wèi shì. zhān gōng jiā fàn jí yán, nèi wài nán fù zhī jiān zuì yǒu fèn bié. jiā rén suǒ shēng zhī zǐ, zì shí suì yǐ shàng zhě jiù píng chū èr mén zhī wài, jí yǒu hū huàn, yì bù xǔ shàn rù zhōng táng, zhǐ lì zài jiē yán zhī xià tīng hòu shǐ lìng. yīn nǚ ér nián jìn èr bā, wèi zēng zhuì yǒu dōng chuáng, kǒng pà tā shēn zi kòng xián, yòu kǔ yú jì mò, wèi miǎn yào dòng huái chūn zhī niàn, jiù shēng gè fǎ zǐ chū lái rǎo dòng tā: bǎ jiā rén suǒ shēng zhī nǚ, yǒu zī xìng kě jiào miàn mù kě guān zhě, xuǎn chū shí shù míng lái, bǎ nǚ ér zuò le xiān shēng, měi rì jiào tā xiě zì yī zhāng, shí zì jǐ gè, shǐ rèn shì zhě jì bù jì mò, yòu bù kòng xián, zì rán bù shēng tā xiǎng. nǎ lǐ zhī dào, zhè wèi xiǎo jiě yuán shì duān zài bù guò de, bù xiāo fù mǔ fáng xián, tā zì jǐ yě huì fáng xián. zì jǐ zhī dào nián yǐ jí jī, fāng xīn yì dòng, kè kè yǐ chéng xié è yù wèi xīn. jiàn fù qīn yào tā shòu tú, zhèng hé zhe zì jiā de yì sī, jiù jiāng zhèi xiē nǚ bàn rèn zhēn jiào huì qǐ lái.
这位小姐既有秾桃艳李之姿,又有璞玉浑金之度,虽生在富贵之家,再不喜娇妆艳饰,在人前卖弄娉婷。终日淡扫蛾眉,坐在兰房,除女工绣作之外,只以读书为事。詹公家范极严,内外男妇之间最有分别。家人所生之子,自十岁以上者就屏出二门之外,即有呼唤,亦不许擅入中堂,只立在阶沿之下听候使令。因女儿年近二八,未曾赘有东床,恐怕她身子空闲,又苦于寂寞,未免要动怀春之念,就生个法子出来扰动她:把家人所生之女,有资性可教面目可观者,选出十数名来,把女儿做了先生,每日教她写字一张,识字几个,使任事者既不寂寞,又不空闲,自然不生他想。哪里知道,这位小姐原是端在不过的,不消父母防闲,她自己也会防闲。自己知道年已及笄,芳心易动,刻刻以惩邪遏欲为心。见父亲要她授徒,正合着自家的意思,就将这些女伴认真教诲起来。
yī rì, shí dāng shèng xià, dào chù jiē kǔ yán zhēng. tā jiā tíng xiè suī duō, dōu yǒu rì guāng shài dào, nán yú bì shǔ. dú yǒu gāo lóu yī suǒ, shèn shì kōng kuàng, sān miàn jiē shuǐ, shuǐ lǐ jiē zhǒng fú qú, shàng yǒu lǜ huái zhē bì, chuí liǔ xiāng zāo, zì qīng zǎo yǐ zhì huáng hūn, bù lòu yī sī rì sè. gǔ yǔ yún" xià bù dēng lóu", dú yǒu tā zhè yī lóu piān yí yú xià, suǒ yǐ zhān gōng zì tí yī biǎn, míng yuē" xià yí lóu". xián xián xiāng zhòng zhè yī chù, jiù duì fù qīn jiǎng le, bān jìn lǐ miàn qù zhù bǎ liǎng jiān zuò shū shì, yī jiān zuò wò fáng, qǐn shí jù zài qí zhōng, zú jī bù zhì lóu xià.
一日,时当盛夏,到处皆苦炎蒸。她家亭榭虽多,都有日光晒到,难于避暑。独有高楼一所,甚是空旷,三面皆水,水里皆种芙蕖,上有绿槐遮蔽,垂柳相遭,自清早以至黄昏,不漏一丝日色。古语云“夏不登楼”,独有他这一楼偏宜于夏,所以詹公自题一匾,名曰“夏宜楼”。娴娴相中这一处,就对父亲讲了,搬进里面去祝把两间做书室,一间做卧房,寝食俱在其中,足迹不至楼下。
ǒu yǒu yī rì, jué de shēn tǐ kùn juàn, zǒu dào fáng nèi qù jiù qǐn. nèi xiē jiā rén zhī nǚ dōu shì wán pí bù guò de, zhāng dé xiǎo jiě qù shuì, jiù dà jiā gāo xīng qǐ lái, yào dào chí nèi cǎi hé huā, yòu wú zhōu jí kě dù. nèi zhōng yǒu yí gè dào:" zǒng zé méi yǒu nán rén, pà shén me chū shēn lù tǐ? hé bù tuō le yī fú, dà jiā tiào xià shuǐ qù, wèi cǎi hé huā, yòu dài biàn xǐ gè liáng zǎo, shěng de shēn zi fán rè, hé děng bù miào!" zhèi xiē nǚ bàn dōu shì xǐ liáng wèi shǔ, lián zhè yī shān yī kù dōu shì miǎn qiǎng chuān zhe de, bā bù dé tuō qù yī kè, hǎo shòu yī kè de fēng liáng. kuàng yǒu lǜ shuǐ hóng lián yǔ tā xiāng yìng, zhǐ dàng shì nǚ bàn lǐ miàn yòu zēng chū xǔ duō nǚ bàn lái, yǒu shén me bù hǎo. jiù dà jiā yuē dìng, yào zài tuō shān de shí jié yī qí tuō shān, jiě kù de shí jié yī qí jiě kù, shěng de xiān jiě xiān tuō zhī rén lòu chū rě kàn de dōng xī, wèi hòu jiě hòu tuō zhī rén suǒ xiào. guǒ rán bù xiān bù hòu, yī qí jiě dài kuān shang, zuò le gè lín tóng shèng huì, jiào zuò" qī guó zhū hóu yī tóng sài bǎo". nǐ kàn wǒ, wǒ kàn nǐ, dà jiā xiào gè bù zhù tuō wán zhī hòu, yòu yī tóng xià shuǐ, dǎo bǎ cǎi lián zuò le mò zhe, dà jiā wán shuǎ qǐ lái. yě yǒu mō yú dǔ shèng de, yě yǒu méi shuǐ zhēng qí de, yě yǒu zài yè shàng nòng zhū de, yě yǒu zài huā jiān xī lù de, yě yǒu dā shǒu bìng jiān jiāo xiāng mó nòng de, yě yǒu bào xiōng lǒu bèi hù tǎo pián yí de, yòu yǒu sān sān liǎng liǎng dǎ zuò yī tuán jiǎ zuò chī cù niān suān zhī shì de.
偶有一日,觉得身体困倦,走到房内去就寝。那些家人之女都是顽皮不过的,张得小姐去睡,就大家高兴起来,要到池内采荷花,又无舟楫可渡。内中有一个道:“总则没有男人,怕什么出身露体?何不脱了衣服,大家跳下水去,为采荷花,又带便洗个凉澡,省得身子烦热,何等不妙!”这些女伴都是喜凉畏暑,连这一衫一裤都是勉强穿着的,巴不得脱去一刻,好受一刻的风凉。况有绿水红莲与她相映,只当是女伴里面又增出许多女伴来,有什么不好。就大家约定,要在脱衫的时节一齐脱衫,解裤的时节一齐解裤,省得先解先脱之人露出惹看的东西,为后解后脱之人所笑。果然不先不后,一齐解带宽裳,做了个临潼胜会,叫做“七国诸侯一同赛宝”。你看我,我看你,大家笑个不祝脱完之后,又一同下水,倒把采莲做了末着,大家玩耍起来。也有摸鱼赌胜的,也有没水争奇的,也有在叶上弄珠的,也有在花间吸露的,也有搭手并肩交相摩弄的,也有抱胸搂背互讨便宜的,又有三三两两打做一团、假做吃醋拈酸之事的。
zhèng zài chǎo nào zhī jì, bù xiǎng bǎ xián xián jīng xǐng, piān xún nǚ shǐ bú jiàn, zhǐ tīng dé yī piàn xiào shēng, jiù qiāo qiāo pá xià chuáng lái. bù chū xiù fáng yī kàn, zhī jiàn xǔ duō jiǎo bì, wú shù wán tú, yí gè gè chì shēn lù tǐ dōu jìn zài shuǐ zhōng. kàn jiàn xiǎo jiě chū lái, nǎ yī ge bù jīng huāng shī sè? shàng yòu shàng bù lái, xià yòu xià bù qù, dōu nòng dé jìn tuì wú mén. xián xián kǒng pà hē chì dé zǎo, bù miǎn yào jī chū shì lái, dǎo bǎ shēn zi suō jìn fáng qù, yáng wèi bù zhī, hǎo dài tā men shàng àn. zhí děng yī fú zhe wán zhī hòu, fāng cái huàn shàng lóu lái, fá tā yī qí guì dǎo, shuō:" zuò fù nǚ de rén, quán yǐ lián chǐ wéi zhòng, cǐ shì kě zuò, jiāng lái hé shì bù kě wèi!" zhòng rén dōu shuō:" lǎo yé jiā fǎ sēn yán, bìng wú nán zǐ gǎn jìn nèi shì. shì dé méi yǒu nán rén, cái gǎn rú cǐ. qiú xiǎo jiě ráo gè chū fàn!" xián xián bù kěn qīng shù, zhǐ fēn gè shǒu cóng chū lái. wèi cóng zhě yì bān chī dǎ, zhǐ bǎo dé shēn yǒu wán fū wéi shǒu chàng luàn zhī rén, zhí dǎ dé pí pò xuè liú cái zhù zhān gōng tīng jiàn tí kū zhī shēng, jiào rén wèn qí suǒ yǐ, zhī dào zhè fān qíng jié, yě shuō dǎ dé jí shì, zàn nǚ ér jiào huì yǒu fāng.
正在吵闹之际,不想把娴娴惊醒,偏寻女使不见,只听得一片笑声,就悄悄爬下床来。步出绣房一看,只见许多狡婢,无数顽徒,一个个赤身露体都浸在水中。看见小姐出来,哪一个不惊慌失色?上又上不来,下又下不去,都弄得进退无门。 娴娴恐怕呵叱得早,不免要激出事来,倒把身子缩进房去,佯为不知,好待她们上岸。直等衣服着完之后,方才唤上楼来,罚她一齐跪倒,说:“做妇女的人,全以廉耻为重,此事可做,将来何事不可为!”众人都说:“老爷家法森严,并无男子敢进内室。恃得没有男人,才敢如此。求小姐饶个初犯!”娴娴不肯轻恕,只分个首从出来。为从者一般吃打,只保得身有完肤;为首倡乱之人,直打得皮破血流才祝詹公听见啼哭之声,叫人问其所以,知道这番情节,也说打得极是,赞女儿教诲有方。
shuí xiǎng bù duō jǐ rì, jiù yǒu nán méi nǚ shuò shàng mén lái yì qīn. suǒ shuō zhī rén, shì gè jiù jiā zǐ dì, xìng qú, míng jí, zì jí rén, nǎi wù jùn zhī míng zhī shì. yī xiàng yuán kǎo dé qǐ, kē jǔ xīn àn yòu shì tā de lǐng pī. yī miàn yāng rén shuō qīn, yī miàn bèi le shèng lǐ, yào bài zài mén xià. xián xián zuǒ yòu zhī rén, dōu shuō tā jùn qiào bù guò, zhēn shì fēng liú cái zǐ. zhān gōng zhǐ xǔ shōu rù mén qiáng, bǎ lián yīn dì hǎo zhī shì qiě mó hu dā yìng, shuō:" liǎng gè xiǎo ér zài jīng, kǒng pà bié yǒu suǒ xǔ, gù cǐ bù gǎn jù nuò, qiě dài qiū guī fā bǎng zhī hòu, zài kàn jī yuán." tā zhè jù huà míng míng shuō shì huàn zhī jiā bù kěn zhāo bái yī nǚ xù, yào tā zhōng guò zhī hòu cái hǎo lián yīn de yì sī. dí jí rén zì shì cái gāo, cháng yǐ yī jiǎ zì xǔ, jiàn tā rú cǐ huí fù, jiù shuō:" zhè tóu qīn shì, ná dìng shì wǒ de, zhǐ chí dé jǐ gè rì zi. dàn jiào méi pó zhì yì xiǎo jiě, qiú tā ān xīn lè yì, dǎ diǎn zuò fū rén." xián xián tīng jiàn zhè jù huà, bù shèng zhī xǐ, shuō:" tā méi yǒu bì shòu zhī cái, rú hé ná de zhè yàng wěn? dàn yuàn guǒ rán zhōng de lái, yīng le zhè jù shuō huà yě hǎo." jí zhì qiū wéi fā bǎng, mǎi zhāng xiǎo lù yī kàn, guǒ rán zhōng le jīng kuí. xián xián dé yì bù guò, zhī dào zì jiā de shēn zi bì guī cǐ rén, kě wèi zhōng shēn yǒu kào, bā bù dé tā zǎo xiē dìng jú, hǎo fàng xià zhè tiáo dù cháng. zěn nài xīn zhōng de xiào lián zhù zài shěng chéng, dìng yǒu jǐ shí dān gē.
谁想不多几日,就有男媒女妁上门来议亲。所说之人,是个旧家子弟,姓瞿,名佶,字吉人,乃婺郡知名之士。一向原考得起,科举新案又是他的领批。一面央人说亲,一面备了盛礼,要拜在门下。娴娴左右之人,都说他俊俏不过,真是风流才子。詹公只许收入门墙,把联姻缔好之事且模糊答应,说:“两个小儿在京,恐怕别有所许,故此不敢遽诺,且待秋闺发榜之后,再看机缘。”他这句话明明说世宦之家不肯招白衣女婿,要他中过之后才好联姻的意思。翟吉人自恃才高,常以一甲自许,见他如此回复,就说:“这头亲事,拿定是我的,只迟得几个日子。但叫媒婆致意小姐,求她安心乐意,打点做夫人。”娴娴听见这句话,不胜之喜,说:“他没有必售之才,如何拿得这样稳?但愿果然中得来,应了这句说话也好。”及至秋闱发榜,买张小录一看,果然中了经魁。娴娴得意不过,知道自家的身子必归此人,可谓终身有靠,巴不得他早些定局,好放下这条肚肠。怎奈新中的孝廉住在省城,定有几时耽搁。
xián xián wàng le xǔ jiǔ, bìng wú yīn hào, jiù yǒu xǔ duō yí lǜ chū lái. yòu bù zhī shì tā lái yì hūn fù qīn bù xǔ, yòu bù zhī shì fā dá zhī hòu lìng qǔ háo mén. cóng lái nǚ zǐ de fāng xīn, zài shǐ tā dòng dǎn bù dé, yī dòng zhī hòu, jiù bù néng fù jìng, shǎo bu dé dào chóu gōng bìng chū ér hòu zhǐ. yī lián yí le jǐ rì, jiù bù jué shēng qǐ bìng lái. pà rén cāi jì tā, yòu bù hǎo shuō de, zhǐ shì zì téng zì kǔ, lián yā huán miàn qián yě bù gǎn jiē tàn yī jù. bù xiǎng guò le jǐ rì, nà gè shuō qīn de méi pó yòu lái zhì yì tā dào:" qú xiàng gōng huí lái le, zhī dào xiǎo jiě yǒu yàng, tè dì jiào wǒ lái wèn ān. jiào nǐ bǎo chóng shēn zi, hǎo zuò fū rén, bú yào xīn fán yì luàn." xián xián tīng jiàn zhè jù huà, jiù chī le yī dà jīng, xīn shàng sī liang dào:" wǒ zì jǐ shēng bìng, zhǐ yǒu wǒ zì jǐ dé zhī, lián tiē shēn fú shi de rén dōu bù xiǎo de. tā cóng yuǎn chù huí jiā, hé yóu zhī dào, jìng zhe rén jiān qǐ ān lái?" chóu chú le yī huì, jiù zài méi pó miàn qián zài sān yǎn shì, shuō:" wǒ hǎo hǎo yí ge rén, bìng méi yǒu bàn háo zāi huì, wèi shén me méi yuán méi gù zhòu rén shēng qǐ bìng lái?" méi pó dào:" xiǎo jiě bú yào tuī diào, tā qǐ xiān shuō nǐ yǒu bìng, wǒ hái bù xìn. rú jīn zǒu jìn mén lái, kàn nǐ zhè gè mú yàng, guǒ rán shòu le xǔ duō, cái shuō tā jiǎng dé bù cuò." xián xián dào:" jiù shǐ guǒ rán yǒu bìng, tā hé yóu de zhī?" méi pó dào:" bù zhī shén me yuán gù, nǐ xīn shàng de shì tǐ tā jiàn jiàn xiǎo de, jiù xiàng tóng cháng hé fèi de yì bān. bù dàn xīn shàng rú cǐ, lián nǐ suǒ xíng zhī shì, méi yǒu yī jiàn mán dé tā. tā de miàn yán nǐ suī bù céng jiàn guò, nǐ de róng mào tā què jì de fēn míng, duì wǒ shuō lái, yī háo bù cuò. xiǎng shì nǐ men liǎng gè qián shēng qián shì yuán shì yī duì fū qī, gù cǐ bù céng huì miàn jiù yù xiān xiǎo de." xián xián dào:" wǒ zuò de shì tā jì rán zhī dào, hé bù shuō chū jǐ jiàn lái?" méi pó dào:" zhǐ xiāo shuō yī jiàn jiù gòu nǐ chī jīng le. tā shuō zì jǐ yǒu shén yǎn, yuǎn jìn zhī shì wú yī háo bú jiàn. mǒu yuè mǒu rì, nǐ céng shuì zài fáng zhōng, jìng yǒu xǔ duō nǚ bàn dōu tuō guāng le shēn zi, xià shuǐ qù cǎi lián, bèi nǐ zǒu chū lái kàn jiàn, měi rén dǎ le jǐ bǎn, mò hòu nà yí gè gèng dǎ dé xiōng, zhè yī jiàn shì kě shì zhēn de me?" xián xián dào:" zhè děng jiǎng lái, dōu shì wǒ jiā nèi zhī rén kǒu zuǐ bù hǎo, bǎ méi yào jǐn de shuō huà dōu chuán jiāng chū qù, suǒ yǐ tā dé zhī. nǎ lǐ shì shén me sù yuán, nǎ lǐ yǒu shén me shén yǎn!" méi pó dào:" bié yàng de huà chuán dé chū qù, nǐ rú jīn zì jiā shēng bìng, yòu bù céng gào sù bié rén, nán dào yě shì chuán chū qù de? kuàng qiě nèi xiē nǚ bàn xǐ zǎo, tā dōu qīn yǎn jiàn guò, shuō shí gè zhī zhōng yǒu jǐ gè shēng de bái, yǒu jǐ gè shēng de hēi, yòu yǒu jǐ gè zài hēi bái zhī jiān. hái shuō yǒu gè pī fà nǚ zǐ, miàn mào jī fū jǐn shēng de hǎo, zhǐ kě xī bèi jǐ shàng miàn yǒu gè wǎn dà de chuāng bā.
娴娴望了许久,并无音耗,就有许多疑虑出来。又不知是他来议婚父亲不许,又不知是发达之后另娶豪门。从来女子的芳心,再使她动掸不得,一动之后,就不能复静,少不得到愁攻病出而后止。一连疑了几日,就不觉 生起病来。怕人猜忌她,又不好说得,只是自疼自苦,连丫鬟面前也不敢嗟叹一句。不想过了几日,那个说亲的媒婆又来致意她道:“瞿相公回来了,知道小姐有恙,特地叫我来问安。叫你保重身子,好做夫人,不要心烦意乱。”娴娴听见这句话,就吃了一大惊,心上思量道:“我自己生病,只有我自己得知,连贴身服事的人都不晓得。他从远处回家,何由知道,竟着人间起安来?”踌躇了一会,就在媒婆面前再三掩饰,说:“我好好一个人,并没有半毫灾晦,为什么没缘没故咒人生起病来?”媒婆道:“小姐不要 推调,他起先说你有病,我还不信。如今走进门来,看你这个模样,果然瘦了许多,才说他讲得不错。”娴娴道:“就使果然有病,他何由得知?”媒婆道:“不知什么缘故,你心上的事体他件件晓得,就象同肠合肺的一般。不但心上如此,连你所行之事,没有一件瞒得他。他的面颜你虽不曾见过,你的容貌他却记得分明,对我说来,一毫不错。想是你们两个前生前世原是一对夫妻,故此不曾会面就预先晓得。”娴娴道:“我做的事他既然知道,何不说出几件来?”媒婆道:“只消说一件就够你吃惊了。他说自己有神眼,远近之事无一毫不见。某月某日,你曾睡在房中,竟有许多女伴都脱光了身子,下水去采莲,被你走出来看见,每人打了几板,末后那一个更打得凶,这一件事可是真的么?”娴娴道:“这等讲来,都是我家内之人口嘴不好,把没要紧的说话都传将出去,所以他得知。哪里是什么夙缘,哪里有什么神眼!”媒婆道:“别样的话传得出去,你如今自家生病,又不曾告诉别人,难道也是传出去的?况且那些女伴洗澡,他都亲眼见过,说十个之中有几个生得白,有几个生得黑,又有几个在黑白之间。还说有个披发女子,面貌肌肤尽生得好,只可惜背脊上面有个碗大 的疮疤。
zhè jù shuō huà shì zhēn shì jiǎ, hé de zháo hé bù zháo? nǐ qù xiǎng jiù shì le." xián xián tīng le zhè jǐ jù, jiù bù jué kǒu dāi mù dìng, huāng zuò yī tuán, xīn shàng sī liang dào:" ruò shuō wǒ jiā mén hù bù jǐn, bèi rén shǎn nì jìn lái, tā wèi shén me zhǐ kàn yā huán, bù lái tiáo xì xiǎo jiě? hé suǒ wén ér lái, hé suǒ jiàn ér qù? kuàng qiě wǒ jiā mén jìn zuì yán, shí suì zhī tóng dōu zǒu jìn èr mén bù dé. tā shì hé rén, néng gòu dào cǐ? ruò shuō tā shì qiǎo yǔ huā yán, yào piàn wǒ jiā de qīn shì, wèi shén me xìn kǒu jiǎng lái, bú jiàn yǒu yī zì chā cuò? zhè děng kàn qǐ lái, dìng shì yǒu xiē sù yuán. jiù wèi bì qīn yǎn kàn jiàn, yě dìng yǒu mèng hún dào cǐ, suǒ wèi jīng líng bù gé shén qì xiāng tōng de yuán gù le." xiǎng dào cǐ chù, jiù yù jiā qīn rè qǐ lái, duì zhe méi pó dào:" jì rán rú cǐ, wèi shén me qīn shì bù shuō, fǎn jiào nǐ lái jiàn wǒ?" méi pó dào:" yī lái wèi xiǎo jiě yǒu yàng, tā fàng xīn bù xià, kǒng pà dān gē chí le, nǐ yào jiā chū bìng lái, gù cǐ jiào wǒ ān wèi yī shēng , shěng de xiǎo jiě fán zào. èr lái shuō lǎo yé de yì sī dìng yào xuǎn gè fù guì dōng chuáng, tā rú jīn suī zuò xiào lián, hái pà bù mǎn lǎo yé zhī yì, shuō lái wèi bì jiù yǔn, qiú xiǎo jiě zì zuò zhǔ zhāng, niàn tā yǒu sù shì yīn yuán, yì diǎn jīng líng zhōng rì bù lí zuǒ yòu, yě jué de kě lián. wàn yī lǎo yé bù yǔn, dào xǔ le bié jiā, tā shǎo bu dé wèi nǐ ér sǐ. shuō tā zhè tiáo hún líng, zài shēng de shí jié shàng qiě yī kè bù lí, nǐ zuò de shì qíng tā jiàn jiàn zhī dào jì sǐ zhī hòu, qǐ kěn bǎ zhè tiáo hún líng dào shōu le zhuàn qù? shǎo bu dé sǐ, gēn zhe nǐ, zhǐ pà nǐ yǔ nà yī wèi yě guò bù chū hǎo rì zi lái. bù rú sǐ xīn tā dì zhǐ shì jià tā de hǎo." xián xián de yì sī yuán yào jià tā, yòu tīng le nèi xiē guài yì zhī shì, dé le zhè fān jī qiè zhī yán, yī fà láo shàng jiā láo, gù shàng jiā gù, jué wú yī háo zhuǎn niàn le. jiù huí fù méi pó dào:" jiào tā fàng xīn, sù sù yāng rén lái shuō. lǎo yé xǔ le jiù bà, wàn yī bù xǔ, jiào tā jìn jīng zhī hòu, jiàn wǒ men dà yé èr yé, tā liǎng gè shì lián cái de rén, zì rán kěn xǔ." méi pó dé le zhè jù huà, jiù qù huí fù jí rén. jí rén dà xǐ, jí biàn yāng rén shuō hé, dàn bù zhī kě néng jiù yǔn. kàn guān men kàn dào cǐ chù, bié yàng de shì dōu qiě diū kāi, dān xiǎng zhān jiā de shì qíng, jí rén rú hé zhī dào? shì rén shì guǐ? shì mèng shì zhēn? dà jiā qǐng cāi yī cāi. qiě děng cāi bù zháo shí zài qǔ xià huí lái kàn.
这句说话是真是假,合得着合不着?你去想就是了。”娴娴听了这几句,就不觉口呆目定,慌做一团,心上思量道:“若说我家门户不谨,被人闪匿进来,他为什么只看丫鬟,不来调戏小姐?何所闻而来,何所见而去?况且我家门禁最严,十岁之童都走进二门不得。他是何人,能够到此?若说他是巧语花言,要骗我家的亲事,为什么信口讲来,不见有一字差错?这等看起来,定是有些夙缘。就未必亲眼看见,也定有梦魂到此,所谓精灵不隔、神气相通的缘故了。”想到此处,就愈加亲热起来,对着媒婆道:“既然如此,为什么亲事不说,反叫你来见我?”媒婆道:“一来为小姐有恙,他放心不下,恐怕耽搁迟了,你要加出病来,故此叫我安慰一声 ,省得小姐烦躁。二来说老爷的意思定要选个富贵东床,他如今虽做孝廉,还怕不满老爷之意,说来未必就允,求小姐自做主张,念他有夙世姻缘,一点精灵终日不离左右,也觉得可怜。万一老爷不允,倒许了别家,他少不得为你而死。说他这条魂灵,在生的时节尚且一刻不离,你做的事情他件件知道;既死之后,岂肯把这条魂灵倒收了转去?少不得死,跟着你,只怕你与那一位也过不出好日子来。不如死心塌地只是嫁他的好。”娴娴的意思原要嫁他,又听了那些怪异之事,得了这番激切之言,一发牢上加牢,固上加固,绝无一毫转念了。 就回复媒婆道:“叫他放心,速速央人来说。老爷许了就罢,万一不许,叫他进京之后,见我们大爷二爷,他两个是怜才的人,自然肯许。”媒婆得了这句话,就去回复吉人。吉人大喜,即便央人说合,但不知可能就允。 看官们看到此处,别样的事都且丢开,单想詹家的事情,吉人如何知道?是人是鬼?是梦是真?大家请猜一猜。且等猜不着时再取下回来看。