chǔ yuán wáng liú jiāo zhě, gāo zǔ zhī tóng mǔ shǎo dì yě, zì yóu.
楚元王劉交者,高祖之同母少弟也,字游。
gāo zǔ xiōng dì sì rén, zhǎng xiōng bó, bó zǎo zú. shǐ gāo zǔ wēi shí, cháng pì shì, shí shí yǔ bīn kè guò jù sǎo shí. sǎo yàn shū, shū yǔ kè lái, sǎo xiáng wèi gēng jǐn, lì fǔ, bīn kè yǐ gù qù. yǐ ér shì fǔ zhōng shàng yǒu gēng, gāo zǔ yóu cǐ yuàn qí sǎo. jí gāo zǔ wèi dì, fēng kūn dì, ér bó zi dú bù dé fēng. tài shàng huáng yǐ wèi yán, gāo zǔ yuē: mǒu fēi wàng fēng zhī yě, wèi qí mǔ bù zhǎng zhě ěr. yú shì nǎi fēng qí zi xìn wèi gēng xié hóu. ér wáng cì xiōng zhòng yú dài.
高祖兄弟四人,長兄伯,伯蚤卒。始高祖微時,嘗辟事,時時與賓客過巨嫂食。嫂厭叔,叔與客來,嫂詳為羹盡,櫟釜,賓客以故去。已而視釜中尚有羹,高祖由此怨其嫂。及高祖為帝,封昆弟,而伯子獨不得封。太上皇以為言,高祖曰:「某非忘封之也,為其母不長者耳。」於是乃封其子信為羹頡侯。而王次兄仲於代。
gāo zǔ liù nián, yǐ qín chǔ wáng hán xìn yú chén, nǎi yǐ dì jiāo wèi chǔ wáng, dōu péng chéng. jí wèi èr shí sān nián zú, zi yí wáng yǐng lì.
高祖六年,已禽楚王韓信於陳,乃以弟交為楚王,都彭城。即位二十三年卒,子夷王郢立。
wáng wù lì èr shí nián, dōng, zuò wèi báo tài hòu fú sī jiān, xuē dōng hǎi jùn. chūn, wù yǔ wú wáng hé móu fǎn, qí xiāng zhāng shàng tài fù zhào yí wú jiàn, bù tīng. wù zé shā shàng yí wú, qǐ bīng yǔ wú xī gōng liáng, pò jí bì. zhì chāng yì nán, yǔ hàn jiāng zhōu yà fū zhàn. hàn jué wú chǔ liáng dào, shì zú jī, wú wáng zǒu, chǔ wáng wù zì shā, jūn suì jiàng hàn.
王戊立二十年,冬,坐為薄太后服私奸,削東海郡。春,戊與吳王合謀反,其相張尚、太傅趙夷吾諫,不聽。戊則殺尚、夷吾,起兵與吳西攻梁,破棘壁。至昌邑南,與漢將周亞夫戰。漢絕吳楚糧道,士卒飢,吳王走,楚王戊自殺,軍遂降漢。
hàn yǐ píng wú chǔ, xiào jǐng dì yù yǐ dé hóu zi xù wú, yǐ yuán wáng zǐ lǐ xù chǔ. dòu tài hòu yuē: wú wáng, lǎo rén yě, yí wèi zōng shì shùn shàn. jīn nǎi shǒu lǜ qī guó, fēn luàn tiān xià, nài hé xù qí hòu! bù xǔ wú, xǔ lì chǔ hòu. shì shí lǐ wèi hàn zōng zhèng. nǎi bài lǐ wèi chǔ wáng, fèng yuán wáng zōng miào, shì wèi chǔ wén wáng.
漢已平吳楚,孝景帝欲以德侯子續吳,以元王子禮續楚。竇太后曰:「吳王,老人也,宜為宗室順善。今乃首率七國,紛亂天下,柰何續其後!」不許吳,許立楚後。是時禮為漢宗正。乃拜禮為楚王,奉元王宗廟,是為楚文王。
wén wáng lì sān nián zú, zǐ ān wáng dào lì. ān wáng èr shí èr nián zú, zi xiāng wáng zhù lì. xiāng wáng lì shí sì nián zú, zi wáng chún dài lì. wáng chún lì, dì jié èr nián, zhōng rén shàng shū gào chǔ wáng móu fǎn, wáng zì shā, guó chú, rù hàn wèi péng chéng jùn.
文王立三年卒,子安王道立。安王二十二年卒,子襄王注立。襄王立十四年卒,子王純代立。王純立,地節二年,中人上書告楚王謀反,王自殺,國除,入漢為彭城郡。
zhào wáng liú suì zhě, qí fù gāo zǔ zhōng zǐ, míng yǒu, shì yuē yōu. yōu wáng yǐ yōu sǐ, gù wèi yōu. gāo hòu wáng lǚ lù yú zhào, yī suì ér gāo hòu bēng. dà chén zhū zhū lǚ lǚ lù děng, nǎi lì yōu wáng zǐ suì wèi zhào wáng.
趙王劉遂者,其父高祖中子,名友,諡曰「幽」。幽王以憂死,故為「幽」。高后王呂祿於趙,一歲而高后崩。大臣誅諸呂呂祿等,乃立幽王子遂為趙王。
xiào wén dì jí wèi èr nián, lì suì dì pì jiàng, qǔ zhào zhī hé jiān jùn wèi hé jiān wáng, wèi wén wáng. lì shí sān nián zú, zi āi wáng fú lì. yī nián zú, wú zi, jué hòu, guó chú, rù yú hàn.
孝文帝即位二年,立遂弟辟彊,取趙之河間郡為河間王,為文王。立十三年卒,子哀王福立。一年卒,無子,絕後,國除,入於漢。
suì jì wáng zhào èr shí liù nián, xiào jǐng dì shí zuò cháo cuò yǐ shì xuē zhào wáng cháng shān zhī jùn. wú chǔ fǎn, zhào wáng suì yǔ hé móu qǐ bīng. qí xiāng jiàn dé nèi shǐ wáng hàn jiàn, bù tīng. suì shāo shā jiàn dé wáng hàn, fā bīng tún qí xī jiè, yù dài wú yǔ jù xī. běi shǐ xiōng nú, yǔ lián hé gōng hàn. hàn shǐ qǔ zhōu hóu lì jì jī zhī. zhào wáng suì hái, chéng shǒu hán dān, xiāng jù qī yuè. wú chǔ bài yú liáng, bù néng xī. xiōng nú wén zhī, yì zhǐ, bù kěn rù hàn biān. luán bù zì pò qí hái, nǎi bìng bīng yǐn shuǐ guàn zhào chéng. zhào chéng huài, zhào wáng zì shā, hán dān suì jiàng. zhào yōu wáng jué hòu.
遂既王趙二十六年,孝景帝時坐晁錯以適削趙王常山之郡。吳楚反,趙王遂與合謀起兵。其相建德、內史王悍諫,不聽。遂燒殺建德、王悍,發兵屯其西界,欲待吳與俱西。北使匈奴,與連和攻漢。漢使曲周侯酈寄擊之。趙王遂還,城守邯鄲,相距七月。吳楚敗於梁,不能西。匈奴聞之,亦止,不肯入漢邊。欒布自破齊還,乃並兵引水灌趙城。趙城壞,趙王自殺,邯鄲遂降。趙幽王絕後。
tài shǐ gōng yuē: guó zhī jiāng xìng, bì yǒu zhēn xiáng, jūn zǐ yòng ér xiǎo rén tuì. guó zhī jiāng wáng, xián rén yǐn, luàn chén guì. shǐ chǔ wáng wù wú xíng shēn gōng, zūn qí yán, zhào rèn fáng yǔ xiān shēng, qǐ yǒu cuàn shā zhī móu, wèi tiān xià lù zāi? xián rén hū, xián rén hū! fēi zhì yǒu qí nèi, è néng yòng zhī zāi? shén yǐ, ān wēi zài chū lìng, cún wáng zài suǒ rèn, chéng zāi shì yán yě!
太史公曰:國之將興,必有禎祥,君子用而小人退。國之將亡,賢人隱,亂臣貴。使楚王戊毋刑申公,遵其言,趙任防與先生,豈有篡殺之謀,為天下僇哉?賢人乎,賢人乎!非質有其內,惡能用之哉?甚矣,「安危在出令,存亡在所任」,誠哉是言也!
hàn fēng tóng xìng, chǔ yǒu lìng míng. jì miè hán xìn, wáng yú péng chéng. mù shēng zhì lǐ, wéi mèng zuò chéng. wáng wù qì dé, yǔ wú lián bīng. tài hòu mìng lǐ, wèi chǔ zuì qīng. wén xiāng jì lì, shì tǐng cái yīng. rú hé zhào suì, dài yǔn jué shēng! xìng wáng zhī zhào, suǒ rèn yí míng.
漢封同姓,楚有令名。既滅韓信,王於彭城。穆生置醴,韋孟作程。王戊棄德,與吳連兵。太后命禮,為楚罪輕。文襄繼立,世挺才英。如何趙遂,代殞厥聲!興亡之兆,所任宜明。