yù shǐ dài fū hán ān guó zhě, liáng chéng ān rén yě, hòu xǐ suī yáng. cháng shòu hán zi zá jiā shuō yú zōu tián shēng suǒ. shì liáng xiào wáng wèi zhōng dài fū. wú chǔ fǎn shí, xiào wáng shǐ ān guó jí zhāng yǔ wèi jiāng, gǎn wú bīng yú dōng jiè. zhāng yǔ lì zhàn, ān guó chí zhòng, yǐ gù wú bù néng guò liáng. wú chǔ yǐ pò, ān guó zhāng yǔ míng yóu cǐ xiǎn.
御史大夫韓安國者,梁成安人也,後徙睢陽。嘗受韓子、雜家說於騶田生所。事梁孝王為中大夫。吳楚反時,孝王使安國及張羽為將,扞吳兵於東界。張羽力戰,安國持重,以故吳不能過梁。吳楚已破,安國、張羽名由此顯。
liáng xiào wáng, jǐng dì mǔ dì, dòu tài hòu ài zhī, lìng dé zì qǐng zhì xiāng èr qiān dàn, chū rù yóu xì, jiàn yú tiān zǐ. tiān zǐ wén zhī, xīn fú shàn yě. tài hòu zhī dì bù shàn, nǎi nù liáng shǐ zhě, fú jiàn, àn zé wáng suǒ wèi. hán ān guó wèi liáng shǐ, jiàn dà zhǎng gōng zhǔ ér qì yuē: hé liáng wáng wèi rén zǐ zhī xiào, wèi rén chén zhī zhōng, tài hòu céng fú shěng yě? fū qián rì wú chǔ qí zhào qī guó fǎn shí, zì guān yǐ dōng jiē hé cóng xī xiāng, wéi liáng zuì qīn wèi jiān nán. liáng wáng niàn tài hòu dì zài zhōng, ér zhū hóu rǎo luàn, yī yán qì shù xíng xià, guì sòng chén děng liù rén, jiāng bīng jī què wú chǔ, wú chǔ yǐ gù bīng bù gǎn xī, ér zú pò wáng, liáng wáng zhī lì yě. jīn tài hòu yǐ xiǎo jié kē lǐ zé wàng liáng wáng. liáng wáng fù xiōng jiē dì wáng, suǒ jiàn zhě dà, gù chū chēng bì, rù yán jǐng, chē qí jiē dì suǒ cì yě, jí yù yǐ chà bǐ xiàn, qū chí guó zhōng, yǐ kuā zhū hóu, lìng tiān xià jǐn zhī tài hòu dì ài zhī yě. jīn liáng shǐ lái, zhé àn zé zhī. liáng wáng kǒng, rì yè tì qì sī mù, bù zhī suǒ wèi. hé liáng wáng zhī wèi zi xiào, wèi chén zhōng, ér tài hòu fú xù yě? dà zhǎng gōng zhǔ jù yǐ gào tài hòu, tài hòu xǐ yuē: wèi yán zhī dì. yán zhī, dì xīn nǎi jiě, ér miǎn guān xiè tài hòu yuē: xiōng dì bù néng xiāng jiào, nǎi wèi tài hòu yí yōu. xī jiàn liáng shǐ, hòu cì zhī. qí hòu liáng wáng yì qīn huān. tài hòu zhǎng gōng zhǔ gèng cì ān guó kě zhí qiān yú jīn. míng yóu cǐ xiǎn, jié yú hàn.
梁孝王,景帝母弟,竇太后愛之,令得自請置相、二千石,出入遊戲,僭於天子。天子聞之,心弗善也。太后知帝不善,乃怒梁使者,弗見,案責王所為。韓安國為梁使,見大長公主而泣曰:「何梁王為人子之孝,為人臣之忠,太后曾弗省也?夫前日吳、楚、齊、趙七國反時,自關以東皆合從西鄉,惟梁最親為艱難。梁王念太后、帝在中,而諸侯擾亂,一言泣數行下,跪送臣等六人,將兵擊卻吳楚,吳楚以故兵不敢西,而卒破亡,梁王之力也。今太后以小節苛禮責望梁王。梁王父兄皆帝王,所見者大,故出稱蹕,入言警,車旗皆帝所賜也,即欲以侘鄙縣,驅馳國中,以夸諸侯,令天下盡知太后、帝愛之也。今梁使來,輒案責之。梁王恐,日夜涕泣思慕,不知所為。何梁王之為子孝,為臣忠,而太后弗恤也?」大長公主具以告太后,太后喜曰:「為言之帝。」言之,帝心乃解,而免冠謝太后曰:「兄弟不能相教,乃為太后遺憂。」悉見梁使,厚賜之。其後梁王益親驩。太后、長公主更賜安國可直千餘金。名由此顯,結於漢。
qí hòu ān guó zuò fǎ dǐ zuì, méng yù lì tián jiǎ rǔ ān guó. ān guó yuē: sǐ huī dú bù fù rán hū? tián jiǎ yuē: rán jí nì zhī. jū wú hé, liáng nèi shǐ quē, hàn shǐ shǐ zhě bài ān guó wèi liáng nèi shǐ, qǐ tú zhōng wèi èr qiān dàn. tián jiǎ wáng zǒu. ān guó yuē: jiǎ bù jiù guān, wǒ miè ér zōng. jiǎ yīn ròu tǎn xiè. ān guó xiào yuē: kě nì yǐ! gōng děng zú yǔ zhì hū? zú shàn yù zhī.
其後安國坐法抵罪,蒙獄吏田甲辱安國。安國曰:「死灰獨不復然乎?」田甲曰:「然即溺之。」居無何,梁內史缺,漢使使者拜安國為梁內史,起徒中為二千石。田甲亡走。安國曰:「甲不就官,我滅而宗。」甲因肉袒謝。安國笑曰:「可溺矣!公等足與治乎?」卒善遇之。
liáng nèi shǐ zhī quē yě, xiào wáng xīn dé qí rén gōng sūn guǐ, shuō zhī, yù qǐng yǐ wèi nèi shǐ. dòu tài hòu wén, nǎi zhào wáng yǐ ān guó wèi nèi shǐ.
梁內史之缺也,孝王新得齊人公孫詭,說之,欲請以為內史。竇太后聞,乃詔王以安國為內史。
gōng sūn guǐ yáng shèng shuō xiào wáng qiú wèi dì tài zǐ jí yì dì shì, kǒng hàn dà chén bù tīng, nǎi yīn shǐ rén cì hàn yòng shì móu chén. jí shā gù wú xiāng yuán àng, jǐng dì suì wén guǐ shèng děng jì huà, nǎi qiǎn shǐ bǔ guǐ shèng, bì děi. hàn shǐ shí bèi zhì liáng, xiāng yǐ xià jǔ guó dà suǒ, yuè yú bù dé. nèi shǐ ān guó wén guǐ shèng nì xiào wáng suǒ, ān guó rù jiàn wáng ér qì yuē: zhǔ rǔ chén sǐ. dài wáng wú liáng chén, gù shì fēn fēn zhì cǐ. jīn guǐ shèng bù dé, qǐng cí cì sǐ. wáng yuē: hé zhì cǐ? ān guó qì shù xíng xià, yuē: dài wáng zì dù yú huáng dì, shú yǔ tài shàng huáng zhī yǔ gāo huáng dì jí huáng dì zhī yǔ lín jiāng wáng qīn? xiào wáng yuē: fú rú yě. ān guó yuē: fū tài shàng lín jiāng qīn fù zǐ zhī jiān, rán ér gāo dì yuē tí sān chǐ jiàn qǔ tiān xià zhě zhèn yě, gù tài shàng huáng zhōng bù dé zhì shì, jū yú lì yáng. lín jiāng wáng, shì zhǎng tài zǐ yě, yǐ yī yán guò, fèi wáng lín jiāng yòng gōng yuán shì, zú zì shā zhōng wèi fǔ. hé zhě? zhì tiān xià zhōng bù yǐ sī luàn gōng. yǔ yuē: suī yǒu qīn fù, ān zhī qí bù wèi hǔ? suī yǒu qīn xiōng, ān zhī qí bù wèi láng? jīn dài wáng liè zài zhū hóu, yuè yī xié chén fú shuō, fàn shàng jìn, ráo míng fǎ. tiān zǐ yǐ tài hòu gù, bù rěn zhì fǎ yú wáng. tài hòu rì yè tì qì, xìng dài wáng zì gǎi, ér dài wáng zhōng bù jué wù. yǒu rú tài hòu gōng chē jí yàn jià, dài wáng shàng shuí pān hū? yǔ wèi zú, xiào wáng qì shù xíng xià, xiè ān guó yuē: wú jīn chū guǐ shèng. guǐ shèng zì shā. hàn shǐ hái bào, liáng shì jiē dé shì, ān guó zhī lì yě. yú shì jǐng dì tài hòu yì zhòng ān guó. xiào wáng zú, gòng wáng jí wèi, ān guó zuò fǎ shī guān, jū jiā.
公孫詭、羊勝說孝王求為帝太子及益地事,恐漢大臣不聽,乃陰使人刺漢用事謀臣。及殺故吳相袁盎,景帝遂聞詭、勝等計畫,乃遣使捕詭、勝,必得。漢使十輩至梁,相以下舉國大索,月餘不得。內史安國聞詭、勝匿孝王所,安國入見王而泣曰:「主辱臣死。大王無良臣,故事紛紛至此。今詭、勝不得,請辭賜死。」王曰:「何至此?」安國泣數行下,曰:「大王自度於皇帝,孰與太上皇之與高皇帝及皇帝之與臨江王親?」孝王曰:「弗如也。」安國曰:「夫太上、臨江親父子之間,然而高帝曰『提三尺劍取天下者朕也』,故太上皇終不得制事,居於櫟陽。臨江王,適長太子也,以一言過,廢王臨江;用宮垣事,卒自殺中尉府。何者?治天下終不以私亂公。語曰:『雖有親父,安知其不為虎?雖有親兄,安知其不為狼?』今大王列在諸侯,悅一邪臣浮說,犯上禁,橈明法。天子以太后故,不忍致法於王。太后日夜涕泣,幸大王自改,而大王終不覺寤。有如太后宮車即晏駕,大王尚誰攀乎?」語未卒,孝王泣數行下,謝安國曰:「吾今出詭、勝。」詭、勝自殺。漢使還報,梁事皆得釋,安國之力也。於是景帝、太后益重安國。孝王卒,共王即位,安國坐法失官,居家。
jiàn yuán zhōng, wǔ ān hóu tián fén wèi hàn tài wèi, qīn guì yòng shì, ān guó yǐ wǔ bǎi jīn wù yí fén. fén yán ān guó tài hòu, tiān zǐ yì sù wén qí xián, jí zhào yǐ wèi běi dì dū wèi, qiān wèi dà sī nóng. mǐn yuè dōng yuè xiāng gōng, ān guó jí dà xíng wáng huī jiāng. wèi zhì yuè, yuè shā qí wáng jiàng, hàn bīng yì bà. jiàn yuán liù nián, wǔ ān hóu wèi chéng xiàng, ān guó wèi yù shǐ dài fū.
建元中,武安侯田蚡為漢太尉,親貴用事,安國以五百金物遺蚡。蚡言安國太后,天子亦素聞其賢,即召以為北地都尉,遷為大司農。閩越、東越相攻,安國及大行王恢將。未至越,越殺其王降,漢兵亦罷。建元六年,武安侯為丞相,安國為御史大夫。
xiōng nú lái qǐng hé qīn, tiān zǐ xià yì. dà xíng wáng huī, yàn rén yě, shù wèi biān lì, xí zhī hú shì. yì yuē: hàn yǔ xiōng nú hé qīn, lǜ bù guò shù suì jí fù bèi yuē. bù rú wù xǔ, xìng bīng jī zhī. ān guó yuē: qiān lǐ ér zhàn, bīng bù huò lì. jīn xiōng nú fù róng mǎ zhī zú, huái qín shòu zhī xīn, qiān xǐ niǎo jǔ, nán dé ér zhì yě. dé qí dì bù zú yǐ wèi guǎng, yǒu qí zhòng bù zú yǐ wèi jiàng, zì shàng gǔ bù shǔ wèi rén. hàn shù qiān lǐ zhēng lì, zé rén mǎ bà, lǔ yǐ quán zhì qí bì. qiě jiàng nǔ zhī jí, shǐ bù néng chuān lǔ gǎo chōng fēng zhī mò, lì bù néng piào hóng máo. fēi chū bù jìn, mò lì shuāi yě. jī zhī bù biàn, bù rú hé qīn. qún chén yì zhě duō fù ān guó, yú shì shàng xǔ hé qīn.
匈奴來請和親,天子下議。大行王恢,燕人也,數為邊吏,習知胡事。議曰:「漢與匈奴和親,率不過數歲即復倍約。不如勿許,興兵擊之。」安國曰:「千里而戰,兵不獲利。今匈奴負戎馬之足,懷禽獸之心,遷徙鳥舉,難得而制也。得其地不足以為廣,有其眾不足以為彊,自上古不屬為人。漢數千里爭利,則人馬罷,虜以全制其敝。且彊弩之極,矢不能穿魯縞;衝風之末,力不能漂鴻毛。非初不勁,末力衰也。擊之不便,不如和親。」群臣議者多附安國,於是上許和親。
qí míng nián, zé yuán guāng yuán nián, yàn mén mǎ yì háo niè wēng yī yīn dà xíng wáng huī yán shàng yuē: xiōng nú chū hé qīn, qīn xìn biān, kě yòu yǐ lì. yīn shǐ niè wēng yī wèi jiān, wáng rù xiōng nú, wèi dān yú yuē: wú néng zhǎn mǎ yì lìng chéng lì, yǐ chéng jiàng, cái wù kě jǐn dé. dān yú ài xìn zhī, yǐ wèi rán, xǔ niè wēng yī. niè wēng yī nǎi hái, zhà zhǎn sǐ zuì qiú, xiàn qí tóu mǎ yì chéng, shì dān yú shǐ zhě wèi xìn. yuē: mǎ yì zhǎng lì yǐ sǐ, kě jí lái. yú shì dān yú chuān sāi jiāng shí yú wàn qí, rù wǔ zhōu sāi.
其明年,則元光元年,雁門馬邑豪聶翁壹因大行王恢言上曰:「匈奴初和親,親信邊,可誘以利。」陰使聶翁壹為間,亡入匈奴,謂單于曰:「吾能斬馬邑令丞吏,以城降,財物可盡得。」單于愛信之,以為然,許聶翁壹。聶翁壹乃還,詐斬死罪囚,縣其頭馬邑城,示單于使者為信。曰:「馬邑長吏已死,可急來。」於是單于穿塞將十餘萬騎,入武州塞。
dāng shì shí, hàn fú bīng chē qí cái guān èr shí yú wàn, nì mǎ yì páng gǔ zhōng. wèi wèi lǐ guǎng wèi xiāo qí jiāng jūn, tài pú gōng sūn hè wèi qīng chē jiāng jūn, dà xíng wáng huī wèi jiāng tún jiāng jūn, tài zhōng dài fū lǐ xī wèi cái guān jiāng jūn. yù shǐ dài fū hán ān guó wèi hù jūn jiāng jūn, zhū jiāng jiē shǔ hù jūn. yuē dān yú rù mǎ yì ér hàn bīng zòng fā. wáng huī lǐ xī lǐ guǎng bié cóng dài zhǔ jī qí zī zhòng. yú shì dān yú rù hàn zhǎng chéng wǔ zhōu sāi. wèi zhì mǎ yì bǎi yú lǐ, xíng lüè lǔ, tú jiàn xù mù yú yě, bù jiàn yī rén. dān yú guài zhī, gōng fēng suì, dé wǔ zhōu wèi shǐ. yù cì wèn wèi shǐ. wèi shǐ yuē: hàn bīng shù shí wàn fú mǎ yì xià. dān yú gù wèi zuǒ yòu yuē: jǐ wèi hàn suǒ mài! nǎi yǐn bīng hái. chū sài, yuē: wú dé wèi shǐ, nǎi tiān yě. mìng wèi shǐ wèi tiān wáng. sāi xià chuán yán dān yú yǐ yǐn qù. hàn bīng zhuī zhì sāi, dù fú jí, jí bà. wáng huī děng bīng sān wàn, wén dān yú bù yǔ hàn hé, dù wǎng jī zī zhòng, bì yǔ dān yú jīng bīng zhàn, hàn bīng shì bì bài, zé yǐ pián yí bà bīng, jiē wú gōng.
當是時,漢伏兵車騎材官二十餘萬,匿馬邑旁谷中。衛尉李廣為驍騎將軍,太僕公孫賀為輕車將軍,大行王恢為將屯將軍,太中大夫李息為材官將軍。御史大夫韓安國為護軍將軍,諸將皆屬護軍。約單于入馬邑而漢兵縱發。王恢、李息、李廣別從代主擊其輜重。於是單于入漢長城武州塞。未至馬邑百餘里,行掠鹵,徒見畜牧於野,不見一人。單于怪之,攻烽燧,得武州尉史。欲刺問尉史。尉史曰:「漢兵數十萬伏馬邑下。」單于顧謂左右曰:「幾為漢所賣!」乃引兵還。出塞,曰:「吾得尉史,乃天也。」命尉史為「天王」。塞下傳言單于已引去。漢兵追至塞,度弗及,即罷。王恢等兵三萬,聞單于不與漢合,度往擊輜重,必與單于精兵戰,漢兵勢必敗,則以便宜罷兵,皆無功。
tiān zǐ nù wáng huī bù chū jī dān yú zī zhòng, shàn yǐn bīng bà yě. huī yuē: shǐ yuē lǔ rù mǎ yì chéng, bīng yǔ dān yú jiē, ér chén jī qí zī zhòng, kě dé lì. jīn dān yú wén, bù zhì ér hái, chén yǐ sān wàn rén zhòng bù dí, shì shì qǔ rǔ ěr. chén gù zhī hái ér zhǎn, rán dé wán bì xià shì sān wàn rén. yú shì xià huī tíng wèi. tíng wèi dāng huī dòu ráo, dāng zhǎn. huī sī xíng qiān jīn chéng xiàng fén. fén bù gǎn yán shàng, ér yán yú tài hòu yuē: wáng huī shǒu zào mǎ yì shì, jīn bù chéng ér zhū huī, shì wèi xiōng nú bào chóu yě. shàng cháo tài hòu, tài hòu yǐ chéng xiàng yán gào shàng. shàng yuē: shǒu wèi mǎ yì shì zhě, huī yě, gù fā tiān xià bīng shù shí wàn, cóng qí yán, wèi cǐ. qiě zòng dān yú bù kě dé, huī suǒ bù jī qí zī zhòng, yóu pō kě dé, yǐ wèi shì dài fū xīn. jīn bù zhū huī, wú yǐ xiè tiān xià. yú shì huī wén zhī, nǎi zì shā.
天子怒王恢不出擊單于輜重,擅引兵罷也。恢曰:「始約虜入馬邑城,兵與單于接,而臣擊其輜重,可得利。今單于聞,不至而還,臣以三萬人眾不敵,礻是取辱耳。臣固知還而斬,然得完陛下士三萬人。」於是下恢廷尉。廷尉當恢逗橈,當斬。恢私行千金丞相蚡。蚡不敢言上,而言於太后曰:「王恢首造馬邑事,今不成而誅恢,是為匈奴報仇也。」上朝太后,太后以丞相言告上。上曰:「首為馬邑事者,恢也,故發天下兵數十萬,從其言,為此。且縱單于不可得,恢所部擊其輜重,猶頗可得,以慰士大夫心。今不誅恢,無以謝天下。」於是恢聞之,乃自殺。
ān guó wèi rén duō dà lüè, zhì zú yǐ dāng shì qǔ hé, ér chū yú zhōng hòu yān. tān shì yú cái. suǒ tuī jǔ jiē lián shì, xián yú jǐ zhě yě. yú liáng jǔ hú suì zāng gù zhì tā, jiē tiān xià míng shì, shì yì yǐ cǐ chēng mù zhī, wéi tiān zǐ yǐ wèi guó qì. ān guó wèi yù shǐ dài fū sì suì yú, chéng xiàng tián fén sǐ, ān guó xíng chéng xiàng shì, fèng yǐn duò chē jiǎn. tiān zǐ yì zhì xiāng, yù yòng ān guó, shǐ shǐ shì zhī, jiǎn shén, nǎi gèng yǐ píng jí hóu xuē zé wèi chéng xiàng. ān guó bìng miǎn shù yuè, jiǎn yù, shàng fù yǐ ān guó wèi zhōng wèi. suì yú, xǐ wèi wèi wèi.
安國為人多大略,智足以當世取合,而出於忠厚焉。貪嗜於財。所推舉皆廉士,賢於己者也。於梁舉壺遂、臧固、郅他,皆天下名士,士亦以此稱慕之,唯天子以為國器。安國為御史大夫四歲餘,丞相田蚡死,安國行丞相事,奉引墮車蹇。天子議置相,欲用安國,使使視之,蹇甚,乃更以平棘侯薛澤為丞相。安國病免數月,蹇愈,上復以安國為中尉。歲餘,徙為衛尉。
chē qí jiāng jūn wèi qīng jī xiōng nú, chū shàng gǔ, pò hú lóng chéng. jiāng jūn lǐ guǎng wèi xiōng nú suǒ de, fù shī zhī gōng sūn áo dà wáng zú: jiē dāng zhǎn, shú wèi shù rén. míng nián, xiōng nú dà rù biān, shā liáo xī tài shǒu, jí rù yàn mén, suǒ shā lüè shù qiān rén. chē qí jiāng jūn wèi qīng jī zhī, chū yàn mén. wèi wèi ān guó wèi cái guān jiāng jūn, tún yú yú yáng. ān guó bǔ shēng lǔ, yán xiōng nú yuǎn qù. jí shàng shū yán fāng tián zuò shí, qǐng qiě bà jūn tún. bà jūn tún yuè yú, xiōng nú dà rù shàng gǔ yú yáng. ān guó bì nǎi yǒu qī bǎi yú rén, chū yǔ zhàn, bù shèng, fù rù bì. xiōng nú lǔ lüè qiān yú rén jí chù chǎn ér qù. tiān zǐ wén zhī, nù, shǐ shǐ zé ràng ān guó. tú ān guó yì dōng, tún yòu běi píng. shì shí xiōng nú lǔ yán dāng rù dōng fāng.
車騎將軍衛青擊匈奴,出上谷,破胡蘢城。將軍李廣為匈奴所得,復失之;公孫敖大亡卒:皆當斬,贖為庶人。明年,匈奴大入邊,殺遼西太守,及入雁門,所殺略數千人。車騎將軍衛青擊之,出雁門。衛尉安國為材官將軍,屯於漁陽。安國捕生虜,言匈奴遠去。即上書言方田作時,請且罷軍屯。罷軍屯月餘,匈奴大入上谷、漁陽。安國壁乃有七百餘人,出與戰,不勝,復入壁。匈奴虜略千餘人及畜產而去。天子聞之,怒,使使責讓安國。徒安國益東,屯右北平。是時匈奴虜言當入東方。
ān guó shǐ wèi yù shǐ dài fū jí hù jūn, hòu shāo chì shū, xià qiān ér xīn xìng zhuàng jiāng jūn wèi qīng děng yǒu gōng, yì guì. ān guó jì shū yuǎn, mò mò yě jiāng tún yòu wèi xiōng nú suǒ qī, shī wáng duō, shén zì kuì. xìng de bà guī, nǎi yì dōng xǐ tún, yì hū hū bù lè. shù yuè, bìng ōu xuè sǐ. ān guó yǐ yuán shuò èr nián zhōng zú.
安國始為御史大夫及護軍,後稍斥疏,下遷;而新幸壯將軍衛青等有功,益貴。安國既疏遠,默默也;將屯又為匈奴所欺,失亡多,甚自愧。幸得罷歸,乃益東徙屯,意忽忽不樂。數月,病歐血死。安國以元朔二年中卒。
tài shǐ gōng yuē: yú yǔ hú suì dìng lǜ lì, guān hán zhǎng rú zhī yì, hú suì zhī shēn zhōng yǐn hòu. shì zhī yán liáng duō zhǎng zhě, bù xū zāi! hú suì guān zhì zhān shì, tiān zǐ fāng yǐ yǐ wèi hàn xiāng, huì suì zú. bù rán, hú suì zhī nèi lián xíng xiū, sī jū gōng jūn zǐ yě.
太史公曰:余與壺遂定律歷,觀韓長孺之義,壺遂之深中隱厚。世之言梁多長者,不虛哉!壺遂官至詹事,天子方倚以為漢相,會遂卒。不然,壺遂之內廉行脩,斯鞠躬君子也。
ān guó zhōng hòu, chū wèi liáng jiāng. yīn shì zuò fǎ, miǎn tú qǐ xiāng. sǐ huī gèng rán, shēng lǔ shī fáng. tuī xián jiàn zhòng, huì jīn yí bàng. xuě qì wù zhǔ, chén jié kě liàng.
安國忠厚,初為梁將。因事坐法,免徒起相。死灰更然,生虜失防。推賢見重,賄金貽謗。雪泣悟主,臣節可亮。