wàn shí jūn míng fèn, qí fù zhào rén yě, xìng shí shì. zhào wáng, xǐ jū wēn. gāo zǔ dōng jī xiàng jí, guò hé nèi, shí fèn nián shí wǔ, wèi xiǎo lì, shì gāo zǔ. gāo zǔ yǔ yǔ, ài qí gōng jìng, wèn yuē: ruò hé yǒu? duì yuē: fèn dú yǒu mǔ, bù xìng shī míng. jiā pín. yǒu zǐ, néng gǔ qín. gāo zǔ yuē: ruò néng cóng wǒ hū? yuē: yuán jǐn lì. yú shì gāo zǔ zhào qí zǐ wèi měi rén, yǐ fèn wèi zhōng juān, shòu shū yè, xǐ qí jiā zhǎng ān zhōng qī lǐ, yǐ zǐ wèi měi rén gù yě. qí guān zhì xiào wén shí, jī gōng láo zhì dà zhōng dài fū. wú wén xué, gōng jǐn wú yǔ bǐ.
萬石君名奮,其父趙人也,姓石氏。趙亡,徙居溫。高祖東擊項籍,過河內,時奮年十五,為小吏,侍高祖。高祖與語,愛其恭敬,問曰:「若何有?」對曰:「奮獨有母,不幸失明。家貧。有姊,能鼓琴。」高祖曰:「若能從我乎?」曰:「原盡力。」於是高祖召其姊為美人,以奮為中涓,受書謁,徙其家長安中戚里,以姊為美人故也。其官至孝文時,積功勞至大中大夫。無文學,恭謹無與比。
wén dì shí, dōng yáng hóu zhāng xiàng rú wèi tài zǐ tài fù, miǎn. xuǎn kě wèi fù zhě, jiē tuī fèn, fèn wèi tài zǐ tài fù. jí xiào jǐng jí wèi, yǐ wèi jiǔ qīng pò jìn, dàn zhī, xǐ fèn wèi zhū hóu xiāng. fèn zhǎng zi jiàn, cì zǐ jiǎ, cì zǐ yǐ, cì zǐ qìng, jiē yǐ xún xíng xiào jǐn, guān jiē zhì èr qiān dàn. yú shì jǐng dì yuē: shí jūn jí sì zǐ jiē èr qiān dàn, rén chén zūn chǒng nǎi jí qí mén. hào fèn wèi wàn shí jūn.
文帝時,東陽侯張相如為太子太傅,免。選可為傅者,皆推奮,奮為太子太傅。及孝景即位,以為九卿;迫近,憚之,徙奮為諸侯相。奮長子建,次子甲,次子乙,次子慶,皆以馴行孝謹,官皆至二千石。於是景帝曰:「石君及四子皆二千石,人臣尊寵乃集其門。」號奮為萬石君。
xiào jǐng dì jì nián, wàn shí jūn yǐ shàng dài fū lù guī lǎo yú jiā, yǐ suì shí wèi cháo chén. guò gōng mén què, wàn shí jūn bì xià chē qū, jiàn lù mǎ bì shì yān. zi sūn wèi xiǎo lì, lái guī yè, wàn shí jūn bì cháo fú jiàn zhī, bù míng. zi sūn yǒu guò shī, bù qiào ràng, wèi biàn zuò, duì àn bù shí. rán hòu zhū zi xiāng zé, yīn zhǎng lǎo ròu tǎn gù xiè zuì, gǎi zhī, nǎi xǔ. zi sūn shèng guān zhě zài cè, suī yàn jū bì guān, shēn shēn rú yě. tóng pú rú yě, wéi jǐn. shàng shí cì shí yú jiā, bì qǐ shǒu fǔ fú ér shí zhī, rú zài shàng qián. qí zhí sàng, āi qī shén dào. zi sūn zūn jiào, yì rú zhī. wàn shí jūn jiā yǐ xiào jǐn wén hū jùn guó, suī qí lǔ zhū rú zhì xíng, jiē zì yǐ wèi bù jí yě.
孝景帝季年,萬石君以上大夫祿歸老於家,以歲時為朝臣。過宮門闕,萬石君必下車趨,見路馬必式焉。子孫為小吏,來歸謁,萬石君必朝服見之,不名。子孫有過失,不譙讓,為便坐,對案不食。然後諸子相責,因長老肉袒固謝罪,改之,乃許。子孫勝冠者在側,雖燕居必冠,申申如也。僮僕如也,唯謹。上時賜食於家,必稽首俯伏而食之,如在上前。其執喪,哀戚甚悼。子孫遵教,亦如之。萬石君家以孝謹聞乎郡國,雖齊魯諸儒質行,皆自以為不及也。
jiàn yuán èr nián, láng zhōng lìng wáng zāng yǐ wén xué huò zuì. huáng tài hòu yǐ wèi rú zhě wén duō zhì shǎo, jīn wàn shí jūn jiā bù yán ér gōng xíng, nǎi yǐ zhǎng zi jiàn wèi láng zhōng lìng, shǎo zǐ qìng wèi nèi shǐ.
建元二年,郎中令王臧以文學獲罪。皇太后以為儒者文多質少,今萬石君家不言而躬行,乃以長子建為郎中令,少子慶為內史。
jiàn lǎo bái shǒu, wàn shí jūn shàng wú yàng. jiàn wèi láng zhōng lìng, měi wǔ rì xǐ mù guī yè qīn, rù zǐ shě, qiè wèn shì zhě, qǔ qīn zhōng bàng cè yú, shēn zì huàn dí, fù yǔ shì zhě, bù gǎn lìng wàn shí jūn zhī, yǐ wèi cháng. jiàn wèi láng zhōng lìng, shì yǒu kě yán, píng rén zì yán, jí qiē zhì tíng jiàn, rú bù néng yán zhě. shì yǐ shàng nǎi qīn zūn lǐ zhī.
建老白首,萬石君尚無恙。建為郎中令,每五日洗沐歸謁親,入子舍,竊問侍者,取親中稖廁窬,身自浣滌,復與侍者,不敢令萬石君知,以為常。建為郎中令,事有可言,屏人恣言,極切;至廷見,如不能言者。是以上乃親尊禮之。
wàn shí jūn xǐ jū líng lǐ. nèi shǐ qìng zuì guī, rù wài mén bù xià chē. wàn shí jūn wén zhī, bù shí. qìng kǒng, ròu tǎn qǐng zuì, bù xǔ. jǔ zōng jí xiōng jiàn ròu tǎn, wàn shí jūn ràng yuē: nèi shǐ guì rén, rù lǘ lǐ, lǐ zhōng zhǎng lǎo jiē zǒu nì, ér nèi shǐ zuò chē zhōng zì rú, gù dāng! nǎi xiè bà qìng. qìng jí zhū zǐ dì rù lǐ mén, qū zhì jiā.
萬石君徙居陵里。內史慶醉歸,入外門不下車。萬石君聞之,不食。慶恐,肉袒請罪,不許。舉宗及兄建肉袒,萬石君讓曰:「內史貴人,入閭里,里中長老皆走匿,而內史坐車中自如,固當!」乃謝罷慶。慶及諸子弟入里門,趨至家。
wàn shí jūn yǐ yuán shuò wǔ nián zhōng zú. zhǎng zi láng zhōng lìng jiàn kū qì āi sī, fú zhàng nǎi néng xíng. suì yú, jiàn yì sǐ. zhū zi sūn xián xiào, rán jiàn zuì shén, shén yú wàn shí jūn.
萬石君以元朔五年中卒。長子郎中令建哭泣哀思,扶杖乃能行。歲餘,建亦死。諸子孫咸孝,然建最甚,甚於萬石君。
jiàn wèi láng zhōng lìng, shū zòu shì, shì xià, jiàn dú zhī, yuē: wù shū! mǎ zhě yǔ wěi dāng wǔ, jīn nǎi sì, bù zú yī. shàng qiǎn sǐ yǐ! shén huáng kǒng. qí wèi jǐn shèn, suī tā jiē rú shì.
建為郎中令,書奏事,事下,建讀之,曰:「誤書!『馬』者與尾當五,今乃四,不足一。上譴死矣!」甚惶恐。其為謹慎,雖他皆如是。
wàn shí jūn shǎo zǐ qìng wèi tài pú, yù chū, shàng wèn chē zhōng jǐ mǎ, qìng yǐ cè shù mǎ bì, jǔ shǒu yuē: liù mǎ. qìng yú zhū zi zhōng zuì wèi jiǎn yì yǐ, rán yóu rú cǐ. wèi qí xiāng, jǔ qí guó jiē mù qí jiā xíng, bù yán ér qí guó dà zhì, wèi lì shí xiāng cí.
萬石君少子慶為太僕,御出,上問車中幾馬,慶以策數馬畢,舉手曰:「六馬。」慶於諸子中最為簡易矣,然猶如此。為齊相,舉齊國皆慕其家行,不言而齊國大治,為立石相祠。
yuán shòu yuán nián, shàng lì tài zǐ, xuǎn qún chén kě wèi fù zhě, qìng zì pèi shǒu wèi tài zǐ tài fù, qī suì qiān wèi yù shǐ dài fū.
元狩元年,上立太子,選群臣可為傅者,慶自沛守為太子太傅,七歲遷為御史大夫。
yuán dǐng wǔ nián qiū, chéng xiàng yǒu zuì, bà. zhì zhào yù shǐ: wàn shí jūn xiān dì zūn zhī, zi sūn xiào, qí yǐ yù shǐ dài fū qìng wèi chéng xiàng, fēng wèi mù qiū hóu. shì shí hàn fāng nán zhū liǎng yuè, dōng jī cháo xiān, běi zhú xiōng nú, xī fá dà yuān, zhōng guó duō shì. tiān zǐ xún shòu hǎi nèi, xiū shàng gǔ shén cí, fēng chán, xìng lǐ lè. gōng jiā yòng shǎo, sāng hóng yáng děng zhì lì, wáng wēn shū zhī shǔ jùn fǎ, ér kuān děng tuī wén xué zhì jiǔ qīng, gèng jìn yòng shì, shì bù guān jué yú chéng xiàng, chéng xiàng chún jǐn ér yǐ. zài wèi jiǔ suì, wú néng yǒu suǒ kuāng yán. cháng yù qǐng zhì shàng jìn chén suǒ zhōng jiǔ qīng xián xuān zuì, bù néng fú, fǎn shòu qí guò, shú zuì.
元鼎五年秋,丞相有罪,罷。制詔御史:「萬石君先帝尊之,子孫孝,其以御史大夫慶為丞相,封為牧丘侯。」是時漢方南誅兩越,東擊朝鮮,北逐匈奴,西伐大宛,中國多事。天子巡狩海內,修上古神祠,封禪,興禮樂。公家用少,桑弘羊等致利,王溫舒之屬峻法,兒寬等推文學至九卿,更進用事,事不關決於丞相,丞相醇謹而已。在位九歲,無能有所匡言。嘗欲請治上近臣所忠、九卿咸宣罪,不能服,反受其過,贖罪。
yuán fēng sì nián zhōng, guān dōng liú mín èr bǎi wàn kǒu, wú míng shù zhě sì shí wàn, gōng qīng yì yù qǐng xǐ liú mín yú biān yǐ shì zhī. shàng yǐ wèi chéng xiàng lǎo jǐn, bù néng yǔ qí yì, nǎi cì chéng xiàng gào guī, ér àn yù shǐ dài fū yǐ xià yì wèi qǐng zhě. chéng xiàng cán bù rèn zhí, nǎi shàng shū yuē: qìng xìng de dài zuì chéng xiàng, bà nú wú yǐ fǔ zhì, chéng guō cāng kù kōng xū, mín duō liú wáng, zuì dāng fú fǔ zhì, shàng bù rěn zhì fǎ. yuán guī chéng xiàng hóu yìn, qǐ hái gǔ guī, bì xián zhě lù. tiān zǐ yuē: cāng lǐn jì kōng, mín pín liú wáng, ér jūn yù qǐng xǐ zhī, yáo dàng bù ān, dòng wēi zhī, ér cí wèi, jūn yù ān guī nán hū? yǐ shū ràng qìng, qìng shén cán, suì fù shì shì.
元封四年中,關東流民二百萬口,無名數者四十萬,公卿議欲請徙流民於邊以適之。上以為丞相老謹,不能與其議,乃賜丞相告歸,而案御史大夫以下議為請者。丞相慚不任職,乃上書曰:「慶幸得待罪丞相,罷駑無以輔治,城郭倉庫空虛,民多流亡,罪當伏斧質,上不忍致法。原歸丞相侯印,乞骸骨歸,避賢者路。」天子曰:「倉廩既空,民貧流亡,而君欲請徙之,搖盪不安,動危之,而辭位,君欲安歸難乎?」以書讓慶,慶甚慚,遂復視事。
qìng wén shēn shěn jǐn, rán wú tā dà lüè, wèi bǎi xìng yán. hòu sān suì yú, tài chū èr nián zhōng, chéng xiàng qìng zú, shì wèi tián hóu. qìng zhōng zǐ dé, qìng ài yòng zhī, shàng yǐ dé wèi sì, dài hóu. hòu wèi tài cháng, zuò fǎ dāng sǐ, shú miǎn wèi shù rén. qìng fāng wèi chéng xiàng, zhū zi sūn wèi lì gèng zhì èr qiān dàn zhě shí sān rén. jí qìng sǐ hòu, shāo yǐ zuì qù, xiào jǐn yì shuāi yǐ.
慶文深審謹,然無他大略,為百姓言。後三歲餘,太初二年中,丞相慶卒,諡為恬侯。慶中子德,慶愛用之,上以德為嗣,代侯。後為太常,坐法當死,贖免為庶人。慶方為丞相,諸子孫為吏更至二千石者十三人。及慶死後,稍以罪去,孝謹益衰矣。
jiàn líng hóu wèi wǎn zhě, dài dà líng rén yě. wǎn yǐ xì chē wèi láng, shì wén dì, gōng cì qiān wèi zhōng láng jiāng, chún jǐn wú tā. xiào jǐng wèi tài zǐ shí, zhào shàng zuǒ yòu yǐn, ér wǎn chēng bìng bù xíng. wén dì qiě bēng shí, shǔ xiào jǐng yuē: wǎn zhǎng zhě, shàn yù zhī. jí wén dì bēng, jǐng dì lì, suì yú bù jiào ā wǎn, wǎn rì yǐ jǐn lì.
建陵侯衛綰者,代大陵人也。綰以戲車為郎,事文帝,功次遷為中郎將,醇謹無他。孝景為太子時,召上左右飲,而綰稱病不行。文帝且崩時,屬孝景曰:「綰長者,善遇之。」及文帝崩,景帝立,歲餘不噍呵綰,綰日以謹力。
jǐng dì xìng shàng lín, zhào zhōng láng jiāng cān chéng, hái ér wèn yuē: jūn zhī suǒ yǐ dé cān chéng hū? wǎn yuē: chén cóng chē shì xìng de yǐ gōng cì qiān wèi zhōng láng jiāng, bù zì zhī yě. shàng wèn yuē: wú wèi tài zǐ shí zhào jūn, jūn bù kěn lái, hé yě? duì yuē: sǐ zuì, shí bìng! shàng cì zhī jiàn. wǎn yuē: xiān dì cì chén jiàn fán liù, jiàn bù gǎn fèng zhào. shàng yuē: jiàn, rén zhī suǒ shī yì, dú zhì jīn hū? wǎn yuē: jù zài. shàng shǐ qǔ liù jiàn, jiàn shàng shèng, wèi cháng fú yě. láng guān yǒu qiǎn, cháng méng qí zuì, bù yǔ tā jiāng zhēng yǒu gōng, cháng ràng tā jiāng. shàng yǐ wèi lián, zhōng shí wú tā cháng, nǎi bài wǎn wèi hé jiān wáng tài fù. wú chǔ fǎn, zhào wǎn wèi jiāng, jiāng hé jiān bīng jī wú chǔ yǒu gōng, bài wèi zhōng wèi. sān suì, yǐ jūn gōng, xiào jǐng qián liù nián zhōng fēng wǎn wèi jiàn líng hóu.
景帝幸上林,詔中郎將參乘,還而問曰:「君知所以得參乘乎?」綰曰:「臣從車士幸得以功次遷為中郎將,不自知也。」上問曰:「吾為太子時召君,君不肯來,何也?」對曰:「死罪,實病!」上賜之劍。綰曰:「先帝賜臣劍凡六,劍不敢奉詔。」上曰:「劍,人之所施易,獨至今乎?」綰曰:「具在。」上使取六劍,劍尚盛,未嘗服也。郎官有譴,常蒙其罪,不與他將爭;有功,常讓他將。上以為廉,忠實無他腸,乃拜綰為河間王太傅。吳楚反,詔綰為將,將河間兵擊吳楚有功,拜為中尉。三歲,以軍功,孝景前六年中封綰為建陵侯。
qí míng nián, shàng fèi tài zǐ, zhū lì qīng zhī shǔ. shàng yǐ wèi wǎn zhǎng zhě, bù rěn, nǎi cì wǎn gào guī, ér shǐ zhì dōu zhì bǔ lì shì. jì yǐ, shàng lì jiāo dōng wáng wèi tài zǐ, zhào wǎn, bài wèi tài zǐ tài fù. jiǔ zhī, qiān wèi yù shǐ dài fū. wǔ suì, dài táo hóu shě wèi chéng xiàng, cháo zòu shì rú zhí suǒ zòu. rán zì chū guān yǐ zhì chéng xiàng, zhōng wú kě yán. tiān zǐ yǐ wèi dūn hòu, kě xiāng shǎo zhǔ, zūn chǒng zhī, shǎng cì shén duō.
其明年,上廢太子,誅栗卿之屬。上以為綰長者,不忍,乃賜綰告歸,而使郅都治捕栗氏。既已,上立膠東王為太子,召綰,拜為太子太傅。久之,遷為御史大夫。五歲,代桃侯舍為丞相,朝奏事如職所奏。然自初官以至丞相,終無可言。天子以為敦厚,可相少主,尊寵之,賞賜甚多。
wèi chéng xiàng sān suì, jǐng dì bēng, wǔ dì lì. jiàn yuán nián zhōng, chéng xiàng yǐ jǐng dì jí shí zhū guān qiú duō zuò bù gū zhě, ér jūn bù rèn zhí, miǎn zhī. qí hòu wǎn zú, zi xìn dài. zuò zhòu jīn shī hóu.
為丞相三歲,景帝崩,武帝立。建元年中,丞相以景帝疾時諸官囚多坐不辜者,而君不任職,免之。其後綰卒,子信代。坐酎金失侯。
sāi hóu zhí bù yí zhě, nán yáng rén yě. wèi láng, shì wén dì. qí tóng shě yǒu gào guī, wù chí tóng shě láng jīn qù, yǐ ér jīn zhǔ jué, wàng yì bù yí, bù yí xiè yǒu zhī, mǎi jīn cháng. ér gào guī zhě lái ér guī jīn, ér qián láng wáng jīn zhě dà cán, yǐ cǐ chēng wèi zhǎng zhě. wén dì chēng jǔ, shāo qiān zhì tài zhōng dài fū. cháo tíng jiàn, rén huò huǐ yuē: bù yí zhuàng mào shén měi, rán dú wú nài qí shàn dào sǎo hé yě! bù yí wén, yuē: wǒ nǎi wú xiōng. rán zhōng bù zì míng yě.
塞侯直不疑者,南陽人也。為郎,事文帝。其同舍有告歸,誤持同舍郎金去,已而金主覺,妄意不疑,不疑謝有之,買金償。而告歸者來而歸金,而前郎亡金者大慚,以此稱為長者。文帝稱舉,稍遷至太中大夫。朝廷見,人或毀曰:「不疑狀貌甚美,然獨無柰其善盜嫂何也!」不疑聞,曰:「我乃無兄。」然終不自明也。
wú chǔ fǎn shí, bù yí yǐ èr qiān dàn jiāng bīng jī zhī. jǐng dì hòu yuán nián, bài wèi yù shǐ dài fū. tiān zǐ xiū wú chǔ shí gōng, nǎi fēng bù yí wèi sāi hóu. wǔ dì jiàn yuán nián zhōng, yǔ chéng xiàng wǎn jù yǐ guò miǎn.
吳楚反時,不疑以二千石將兵擊之。景帝後元年,拜為御史大夫。天子修吳楚時功,乃封不疑為塞侯。武帝建元年中,與丞相綰俱以過免。
bù yí xué lǎo zi yán. qí suǒ lín, wèi guān rú gù, wéi kǒng rén zhī qí wèi lì jī yě. bù hǎo lì míng chēng, chēng wèi zhǎng zhě. bù yí zú, zi xiàng rú dài. sūn wàng, zuò zhòu jīn shī hóu.
不疑學老子言。其所臨,為官如故,唯恐人知其為吏跡也。不好立名稱,稱為長者。不疑卒,子相如代。孫望,坐酎金失侯。
láng zhōng lìng zhōu wén zhě, míng rén, qí xiān gù rèn chéng rén yě. yǐ yī jiàn. jǐng dì wèi tài zǐ shí, bài wèi shè rén, jī gōng shāo qiān, xiào wén dì shí zhì tài zhōng dài fū. jǐng dì chū jí wèi, bài rén wèi láng zhōng lìng.
郎中令周文者,名仁,其先故任城人也。以醫見。景帝為太子時,拜為舍人,積功稍遷,孝文帝時至太中大夫。景帝初即位,拜仁為郎中令。
rén wèi rén yīn zhòng bù xiè, cháng yī bì bǔ yī nì kù, qī wèi bù jié qīng, yǐ shì de xìng. jǐng dì rù wò nèi, yú hòu gōng mì xì, rén cháng zài páng. zhì jǐng dì bēng, rén shàng wèi láng zhōng lìng, zhōng wú suǒ yán. shàng shí wèn rén, rén yuē: shàng zì chá zhī. rán yì wú suǒ huǐ. yǐ cǐ jǐng dì zài zì xìng qí jiā. jiā xǐ yáng líng. shàng suǒ cì shén duō, rán cháng ràng, bù gǎn shòu yě. zhū hóu qún chén lù yí, zhōng wú suǒ shòu.
仁為人陰重不泄,常衣敝補衣溺袴,期為不絜清,以是得幸。景帝入臥內,於後宮祕戲,仁常在旁。至景帝崩,仁尚為郎中令,終無所言。上時問人,仁曰:「上自察之。」然亦無所毀。以此景帝再自幸其家。家徙陽陵。上所賜甚多,然常讓,不敢受也。諸侯群臣賂遺,終無所受。
wǔ dì lì, yǐ wèi xiān dì chén, zhòng zhī. rén nǎi bìng miǎn, yǐ èr qiān dàn lù guī lǎo, zi sūn xián zhì dà guān yǐ.
武帝立,以為先帝臣,重之。仁乃病免,以二千石祿歸老,子孫咸至大官矣。
yù shǐ dài fū zhāng shū zhě, míng ōu, ān qiū hóu shuō zhī shù zǐ yě. xiào wén shí yǐ zhì xíng míng yán shì tài zǐ. rán ōu suī zhì xíng míng jiā, qí rén zhǎng zhě. jǐng dì shí zūn zhòng, cháng wèi jiǔ qīng. zhì wǔ dì yuán shuò sì nián, hán ān guó miǎn, zhào bài ōu wèi yù shǐ dài fū. zì ōu wèi lì, wèi cháng yán àn rén, zhuān yǐ chéng zhǎng zhě chù guān. guān shǔ yǐ wèi zhǎng zhě, yì bù gǎn dà qī. shàng jù yù shì, yǒu kě què, què zhī bù kě zhě, bù dé yǐ, wèi tì qì miàn duì ér fēng zhī. qí ài rén rú cǐ.
御史大夫張叔者,名歐,安丘侯說之庶子也。孝文時以治刑名言事太子。然歐雖治刑名家,其人長者。景帝時尊重,常為九卿。至武帝元朔四年,韓安國免,詔拜歐為御史大夫。自歐為吏,未嘗言案人,專以誠長者處官。官屬以為長者,亦不敢大欺。上具獄事,有可卻,卻之;不可者,不得已,為涕泣面對而封之。其愛人如此。
lǎo bìng dǔ, qǐng miǎn. yú shì tiān zǐ yì cè bà, yǐ shàng dài fū lù guī lǎo yú jiā. jiā yú yáng líng. zi sūn xián zhì dà guān yǐ.
老病篤,請免。於是天子亦策罷,以上大夫祿歸老於家。家於陽陵。子孫咸至大官矣。
tài shǐ gōng yuē: zhòng ní yǒu yán yuē jūn zǐ yù nè yú yán ér mǐn yú xíng, qí wàn shí jiàn líng zhāng shū zhī wèi xié? shì yǐ qí jiào bù sù ér chéng, bù yán ér zhì. sāi hóu wēi qiǎo, ér zhōu wén chù chǎn, jūn zǐ jī zhī, wèi qí jìn yú nìng yě. rán sī kě wèi dǔ xíng jūn zǐ yǐ!
太史公曰:仲尼有言曰「君子欲訥於言而敏於行」,其萬石、建陵、張叔之謂邪?是以其教不肅而成,不嚴而治。塞侯微巧,而周文處讇,君子譏之,為其近於佞也。然斯可謂篤行君子矣!
wàn shí xiào jǐn, zì jiā xíng guó. láng zhōng shù mǎ, nèi shǐ pú fú. wǎn wú tā cháng, sāi yǒu yīn dé. xíng míng zhāng ōu, chuí tì xù yù. mǐn xíng nè yán, jù sì fāng zhú.
萬石孝謹,自家形國。郎中數馬,內史匍匐。綰無他腸,塞有陰德。刑名張歐,垂涕恤獄。敏行訥言,俱嗣芳躅。