shòu guāng hóu zhě, hàn zhāng dì shí rén yě. néng hé bǎi guǐ zhòng mèi, lìng zì fù jiàn xíng. qí xiāng rén yǒu fù wèi mèi suǒ bìng, hóu wèi hé zhī, dé dà shé shù zhàng, sǐ yú mén wài, fù yīn yǐ ān. yòu yǒu dà shù, shù yǒu jīng, rén zhǐ qí xià zhě sǐ, niǎo guò zhī yì zhuì. hóu hé zhī, shù shèng xià kū luò, yǒu dà shé, zhǎng qī bā zhàng, xuán sǐ shù jiān. zhāng dì wén zhī, zhēng wèn. duì yuē: yǒu zhī. dì yuē: diàn xià yǒu guài, yè bàn hòu, cháng yǒu shù rén, jiàng yī, pī fà, chí huǒ xiāng suí. qǐ néng hé zhī? hóu yuē: cǐ xiǎo guài, yì xiāo ěr. dì wěi shǐ sān rén wèi zhī. hóu nǎi shè fǎ, sān rén dēng shí pū dì, wú qì. dì jīng yuē: fēi mèi yě, zhèn xiāng shì ěr. jí shǐ jiě zhī. huò yún: hàn wǔ dì shí, diàn xià yǒu guài cháng jiàn, zhū yī, pī fà, xiāng suí, chí zhú ér zǒu. dì wèi liú píng yuē: qīng kě chú cǐ fǒu? píng yuē: kě. nǎi yǐ qīng fú zhì zhī, jiàn shù guǐ qīng dì. dì jīng yuē: yǐ xiāng shì ěr. jiě zhī ér sū.
壽光侯者,漢章帝時人也。能劾百鬼眾魅,令自縛見形。其鄉人有婦為魅所病,侯為劾之,得大蛇數丈,死於門外,婦因以安。又有大樹,樹有精,人止其下者死,鳥過之亦墜。侯劾之,樹盛夏枯落,有大蛇,長七八丈,懸死樹間。章帝聞之,征問。對曰:「有之。」帝曰:「殿下有怪,夜半後,常有數人,絳衣,披髮,持火相隨。豈能劾之?」侯曰:「此小怪,易消耳。」帝偽使三人為之。侯乃設法,三人登時仆地,無氣。帝驚曰:「非魅也,朕相試耳。」即使解之。或云:「漢武帝時,殿下有怪常見,朱衣,披髮,相隨,持燭而走。帝謂劉憑曰:『卿可除此否?』憑曰:『可。』乃以青符擲之,見數鬼傾地。帝驚曰:『以相試耳。』解之而蘇。」
fán yīng, yǐn yú hú shān. cháng yǒu bào fēng cóng xī nán qǐ, yīng wèi xué zhě yuē: chéng dū shì huǒ shén shèng. yīn hán shuǐ sòu zhī. nǎi mìng jì qí shí rì, hòu yǒu cóng shǔ lái zhě, yún: shì rì dà huǒ, yǒu yún cóng dōng qǐ, xū yú dà yǔ huǒ suì miè.
樊英,隱於壺山。嘗有暴風從西南起,英謂學者曰:「成都市火甚盛。」因含水嗽之。乃命計其時日,後有從蜀來者,云:「是日大火,有雲從東起,須臾大雨火遂滅。」
mǐn zhōng yǒu xú dēng zhě, nǚ zǐ huà wèi zhàng fū, yǔ dōng yáng zhào bǐng, bìng shàn fāng shù. shí zāo bīng luàn, xiāng yù yú xī, gè jīn qí suǒ néng. dēng xiān jìn xī shuǐ wèi bù liú, bǐng cì jìn yáng liǔ wèi shēng tí. èr rén xiāng shì ér xiào. dēng nián zhǎng, bǐng shī shì zhī. hòu dēng shēn gù, bǐng dōng rù zhǎng ān, bǎi xìng wèi zhī, bǐng nǎi shēng máo wū, jù dǐng ér cuàn. zhǔ rén jīng guài, bǐng xiào ér bù yīng, wū yì bù sǔn. zhào bǐng cháng lín shuǐ qiú dù, chuán rén bù xǔ. bǐng nǎi zhāng wéi gài, zuò qí zhōng, zhǎng xiào hū fēng, luàn liú ér jì. yú shì bǎi xìng jìng fú, cóng zhě rú guī. zhǎng ān lìng è qí huò zhòng, shōu shā zhī. mín wèi lì cí yú yǒng kāng, zhì jīn wén ruì bù néng rù.
閩中有徐登者,女子化為丈夫,與東陽趙昺,並善方術。時遭兵亂,相遇於溪,各矜其所能。登先禁溪水為不流,昺次禁楊柳為生稊。二人相視而笑。登年長,昺師事之。後登身故,昺東入長安,百姓未知,昺乃升茅屋,據鼎而爨。主人驚怪,昺笑而不應,屋亦不損。趙昺嘗臨水求渡,船人不許。昺乃張帷蓋,坐其中,長嘯呼風,亂流而濟。於是百姓敬服,從者如歸。長安令惡其惑眾,收殺之。民為立祠於永康,至今蚊蚋不能入。
xú dēng zhào bǐng, guì shàng qīng jiǎn, sì shén yǐ dōng liú shuǐ, xuē sāng pí yǐ wèi pú.
徐登、趙昺,貴尚清儉,祀神以東流水,削桑皮以為脯。
chén jié fǎng zhū shén, dōng hǎi jūn yǐ zhī chéng qīng rú yī lǐng yí zhī. xuān chéng biān hóng, wèi guǎng yáng lǐng xiào, mǔ sàng guī jiā. hán yǒu wǎng tóu zhī, shí rì yǐ mù, chū gào cóng zhě: sù zhuāng shù, wú dāng yè qù. cóng zhě yuē: jīn rì yǐ míng, shù shí lǐ cǎo xíng, hé jí fù qù? yǒu yuē: cǐ jiān xuè fù dì, níng kě fù zhù. kǔ liú zhī, bù dé. qí yè, hóng chuā fā kuáng, jiǎo shā liǎng zi, bìng shā fù. yòu zhuó fù bì èr rén, jiē bèi chuàng, yīn zǒu wáng, shù rì, nǎi yú zhái qián lín zhōng de zhī, yǐ zì jīng sǐ.
陳節訪諸神,東海君以織成青襦一領遺之。宣城邊洪,為廣陽領校,母喪歸家。韓友往投之,時日已暮,出告從者:「速裝束,吾當夜去。」從者曰:「今日已暝,數十里草行,何急復去?」友曰:「此間血覆地,寧可復住。」苦留之,不得。其夜,洪欻發狂,絞殺兩子,幷殺婦。又斫父婢二人,皆被創,因走亡,數日,乃於宅前林中得之,已自經死。
jū dào lóng, shàn wèi huàn shù. cháng yún: dōng hǎi rén huáng gōng, shàn wèi huàn, zhì shé, yù hǔ. cháng pèi chì jīn dāo. jí shuāi lǎo, yǐn jiǔ guò dù. qín mò, yǒu bái hǔ jiàn yú dōng hǎi, zhào qiǎn huáng gōng yǐ chì dāo wǎng yàn zhī shù jì bù xíng, suì wèi hǔ suǒ shā.
鞠道龍,善為幻術。嘗云:「東海人黃公,善為幻,制蛇,御虎。常佩赤金刀。及衰老,飲酒過度。秦末,有白虎見於東海,詔遣黃公以赤刀往厭之;術既不行,遂為虎所殺。」
xiè jiū, cháng shí kè, yǐ zhū shū fú tóu jǐng zhōng, yǒu yī shuāng lǐ yú tiào chū, jí mìng zuò kuài. yī zuò jiē dé biàn.
謝糾,嘗食客,以朱書符投井中,有一雙鯉魚跳出,即命作膾。一坐皆得遍。
jìn yǒng jiā zhōng, yǒu tiān zhú hú rén, lái dù jiāng nán. qí rén yǒu shù shù: néng duàn shé fù xù, tǔ huǒ. suǒ zài rén shì jù guān. jiāng duàn shí, xiān yǐ shé tǔ shì bīn kè, rán hòu dāo jié, xuè liú fù dì, nǎi qǔ zhì qì zhōng, chuán yǐ shì rén, shì zhī shé tóu, bàn shé yóu zài, jì ér hái qǔ hán xù zhī. zuò yǒu qǐng, zuò rén jiàn shé zé rú gù, bù zhī qí shí duàn fǒu. qí xù duàn, qǔ juàn bù, yǔ rén hé zhí yī tóu, duì jiǎn zhōng duàn zhī yǐ ér qǔ liǎng duàn hé shì, juàn bù hái lián xù, wú yì gù tǐ. shí rén duō yí yǐ wèi huàn, yīn nǎi shì zhī, zhēn duàn juàn yě. qí tǔ huǒ, xiān yǒu yào zài qì zhōng, qǔ huǒ yī piàn, yǔ shǔ shí táng hé zhī, zài sān chuī hū, yǐ ér zhāng kǒu, huǒ mǎn kǒu zhōng, yīn jiù ruò qǔ yǐ chuī, zé huǒ yě. yòu qǔ shū zhǐ jí shéng lǚ zhī shǔ, tóu huǒ zhōng, zhòng gòng shì zhī, jiàn qí shāo ruò le jǐn nǎi bō huī zhōng, jǔ ér chū zhī, gù xiàng wù yě.
晉永嘉中,有天竺胡人,來渡江南。其人有數術:能斷舌復續,吐火。所在人士聚觀。將斷時,先以舌吐示賓客,然後刀截,血流覆地,乃取置器中,傳以示人,視之舌頭,半舌猶在,既而還取含續之。坐有頃,坐人見舌則如故,不知其實斷否。其續斷,取絹布,與人合執一頭,對翦中斷之;已而取兩斷合視,絹布還連續,無異故體。時人多疑以為幻,陰乃試之,真斷絹也。其吐火,先有藥在器中,取火一片,與黍(食唐)合之,再三吹呼,已而張口,火滿口中,因就爇取以炊,則火也。又取書紙及繩縷之屬,投火中,眾共視之,見其燒爇了盡;乃撥灰中,舉而出之,故向物也。
fú nán wáng fàn xún yǎng hǔ yú shān, yǒu fàn zuì zhě, tóu yǔ hǔ, bù shì, nǎi yòu zhī. gù shān míng dà chóng, yì míng dà líng. yòu yǎng è yú shí tóu, ruò fàn zuì zhě, tóu yǔ è yú, bù shì, nǎi shè zhī, wú zuì zhě jiē bù shì. gù yǒu è yú chí. yòu cháng zhǔ shuǐ lìng fèi, yǐ jīn zhǐ huán tóu tāng zhōng, rán hòu yǐ shǒu tàn tāng: qí zhí zhě, shǒu bù làn, yǒu zuì zhě, rù tāng jí jiāo.
扶南王范尋養虎於山,有犯罪者,投與虎,不噬,乃宥之。故山名大蟲,亦名大靈。又養鱷魚十頭,若犯罪者,投與鱷魚,不噬,乃赦之,無罪者皆不噬。故有鱷魚池。又嘗煮水令沸,以金指環投湯中,然後以手探湯:其直者,手不爛,有罪者,入湯即焦。
qī fū rén shì ér jiǎ pèi lán, hòu chū wèi fú fēng rén duàn rú qī, shuō: zài gōng nèi shí, cháng yǐ xián guǎn gē wǔ xiāng huān yú, jìng wèi yāo fú yǐ qū liáng shí. shí yuè shí wǔ rì, gòng rù líng nǚ miào, yǐ tún shǔ lè shén, chuī dí, jī zhú, gē shàng líng zhī qū. jì ér xiāng yǔ lián bì tà dì wèi jié, gē chì fèng huáng lái, nǎi wū sú yě. zhì qī yuè qī rì, lín bǎi zǐ chí, zuò yú tián lè, lè bì, yǐ wǔ sè lǚ xiāng jī, wèi zhī xiāng lián shòu. bā yuè sì rì, chū diāo fáng běi hù, zhú xià wéi qí. shèng zhě, zhōng nián yǒu fú fù zhě, zhōng nián jí bìng. qǔ sī lǚ, jiù běi chén xīng qiú zhǎng mìng, nǎi miǎn. jiǔ yuè, pèi zhū yú, shí péng ěr, yǐn jú huā jiǔ, lìng rén zhǎng mìng. jú huā shū shí, bìng cǎi jīng yè, zá shǔ mǐ xiǎng zhī, zhì lái nián jiǔ yuè jiǔ rì shǐ shú, jiù yǐn yān, gù wèi zhī jú huā jiǔ. zhēng yuè shàng chén, chū chí biān guàn zhuó, shí péng ěr, yǐ fú yāo xié. sān yuè shàng yǐ, zhāng lè yú liú shuǐ. rú cǐ zhōng suì yān.
戚夫人侍兒賈佩蘭,後出為扶風人段儒妻,說:「在宮內時,嘗以弦管歌舞相歡娛,競為妖服以趨良時。十月十五日,共入靈女廟,以豚黍樂神,吹笛,擊築,歌上靈之曲。既而相與連臂踏地為節,歌赤鳳皇來,乃巫俗也。至七月七日,臨百子池,作于闐樂,樂畢,以五色縷相羈,謂之『相連綬。』八月四日,出雕房北戶,竹下圍棋。勝者,終年有福;負者,終年疾病。取絲縷,就北辰星求長命,乃免。九月,佩茱萸,食蓬餌,飲菊花酒,令人長命。菊花舒時,幷采莖葉,雜黍米饟之,至來年九月九日始熟,就飲焉,故謂之『菊花酒。』正月上辰,出池邊盥濯,食蓬餌,以祓妖邪。三月上已,張樂於流水。如此終歲焉。」
hàn wǔ dì shí, xìng lǐ fū rén, fū rén zú hòu, dì sī niàn bù yǐ. fāng shì qí rén lǐ shǎo wēng, yán néng zhì qí shén. nǎi yè shī wéi zhàng, míng dēng zhú, ér lìng dì jū tā zhàng yáo wàng zhī. jiàn měi nǚ jū zhàng zhōng, rú lǐ fū rén zhī zhuàng, hái wò zuò ér bù, yòu bù dé jiù shì. dì yù yì bēi gǎn, wèi zuò shī yuē: shì yé? fēi yé? lì ér wàng zhī, piān ē nuó, hé rǎn rǎn qí lái chí! lìng lè fǔ zhū yīn jiā xián gē zhī.
漢武帝時,幸李夫人,夫人卒後,帝思念不已。方士齊人李少翁,言能致其神。乃夜施帷帳,明燈燭,而令帝居他帳遙望之。見美女居帳中,如李夫人之狀,還幄坐而步,又不得就視。帝愈益悲感,為作詩曰:「是耶?非耶?立而望之,偏婀娜,何冉冉其來遲!」令樂府諸音家弦歌之。
hàn běi hǎi yíng líng yǒu dào rén, néng lìng rén yǔ yǐ sǐ rén xiāng jiàn. qí tóng jùn rén fù sǐ yǐ shù nián, wén ér wǎng jiàn zhī, yuē: yuàn lìng wǒ yī jiàn wáng fù, sǐ bù hèn yǐ. dào rén yuē: qīng kě wǎng jiàn zhī. ruò wén gǔ shēng, jí chū, wù liú. nǎi yǔ qí xiāng jiàn zhī shù. é ér dé jiàn zhī yú shì yǔ fù yán yǔ, bēi xǐ ēn qíng rú shēng. liáng jiǔ, wén gǔ shēng, hèn hèn bù néng dé zhù, dāng chū hù shí, hū yǎn qí yī jū hù jiān, chè jué ér qù. zhì hòu suì yú, cǐ rén shēn wáng. jiā zàng zhī, kāi zhǒng, jiàn fù guān gài xià yǒu yī jū.
漢北海營陵有道人,能令人與已死人相見。其同郡人婦死已數年,聞而往見之,曰:「願令我一見亡婦,死不恨矣。」道人曰:「卿可往見之。若聞鼓聲,即出,勿留。」乃語其相見之術。俄而得見之;於是與婦言語,悲喜恩情如生。良久,聞鼓聲,恨恨不能得住,當出戶時,忽掩其衣裾戶間,掣絕而去。至後歲余,此人身亡。家葬之,開冢,見婦棺蓋下有衣裾。
wú sūn xiū yǒu jí, qiú xí shì zhě, dé yī rén, yù shì zhī. nǎi shā é ér mái yú yuàn zhōng, jià xiǎo wū, shī chuáng jǐ, yǐ fù rén jī lǚ fú wù zhe qí shàng. shǐ xí shì zhī, gào yuē: ruò néng shuō cǐ zhǒng zhōng guǐ fù rén xíng zhuàng zhě, dāng jiā hòu shǎng, ér jí xìn yǐ. jìng rì wú yán. dì tuī wèn zhī jí, nǎi yuē: shí bù jiàn yǒu guǐ, dàn jiàn yī bái tóu é lì mù shàng, suǒ yǐ bù jí bái zhī. yí shì guǐ shén biàn huà zuò cǐ xiāng, dāng hòu qí zhēn xíng ér dìng. bù fù yí yì, bù zhī hé gù, gǎn yǐ shí shàng.
吳孫休有疾,求覡視者,得一人,欲試之。乃殺鵝而埋於苑中,架小屋,施床幾,以婦人屐履服物着其上。使覡視之,告曰:「若能說此冢中鬼婦人形狀者,當加厚賞,而即信矣。」竟日無言。帝推問之急,乃曰:「實不見有鬼,但見一白頭鵝立墓上,所以不即白之。疑是鬼神變化作此相,當候其真形而定。不復移易,不知何故,敢以實上。」
wú sūn jùn shā zhū zhǔ, mái yú shí zǐ gāng. guī mìng jí wèi, jiāng yù gǎi zàng zhī, zhǒng mù xiāng yà, bù kě shí bié. ér gōng rén pō shí zhǔ wáng shí suǒ zhuó yī fú, nǎi shǐ liǎng wū gè zhù yī chù, yǐ cì qí líng, shǐ chá jiàn zhī, bù dé xiāng jìn. jiǔ shí, èr rén jù bái jiàn yī nǚ rén, nián kě sān shí yú, shàng zhe qīng jǐn shù tóu, zǐ bái jiá shang, dān tí sī lǚ, cóng shí zǐ gāng shàng bàn gāng, ér yǐ shǒu yì xī zhǎng tài xī, xiǎo zhù xū yú, gèng jìn yī zhǒng shàng, biàn zhǐ, pái huái liáng jiǔ, yǎn rán bù jiàn. èr rén zhī yán, bù móu ér hé. yú shì kāi zhǒng, yī fú rú zhī. xià hóu hóng zì yún jiàn guǐ, yǔ qí yán yǔ. zhèn xī xiè shàng suǒ chéng mǎ hū sǐ, yōu nǎo shèn zhì. xiè yuē: qīng ruò néng lìng cǐ mǎ shēng zhě, qīng zhēn wèi jiàn guǐ yě. hóng qù liáng jiǔ, hái yuē: miào shén lè jūn mǎ, gù qǔ zhī. jīn dāng huó. shàng duì sǐ mǎ zuò, xū yú, mǎ hū zì mén wài zǒu hái, zhì mǎ shī jiān, biàn miè, yīng shí néng dòng, qǐ xíng. xiè yuē: wǒ wú sì, shì wǒ yī shēn zhī fá. hóng jīng shí wú suǒ gào. yuē: qǐng suǒ jiàn, xiǎo guǐ ěr, bì bù néng biàn cǐ yuán yóu. hòu hū féng yī guǐ, chéng xīn chē, cóng shí xǔ rén, zhe qīng sī bù páo. hóng qián tí niú bí, chē zhōng rén wèi hóng yuē: hé yǐ jiàn zǔ? hóng yuē: yù yǒu suǒ wèn. zhèn xī jiāng jūn xiè shàng wú ér. cǐ jūn fēng liú lìng wàng, bù kě shǐ zhī jué sì. jūn zhōng rén dòng róng yuē: jūn suǒ dào zhèng shì pū ér. nián shào shí, yǔ jiā zhōng bì tōng shì yuē bù zài hūn, ér wéi yuē jīn cǐ bì sǐ, zài tiān sù zhī, shì gù wú ér. hóng jù yǐ gào. xiè yuē: wú shǎo shí chéng yǒu cǐ shì. hóng yú jiāng líng, jiàn yī dà guǐ, tí máo jǐ, yǒu suí cóng xiǎo guǐ shù rén. hóng wèi jù, xià lù bì zhī. dà guǐ guò hòu, zhuō dé yī xiǎo guǐ, wèn: cǐ hé wù? yuē: shā rén yǐ cǐ máo jǐ, ruò zhōng xīn fù zhě, wú bù zhé sǐ. hóng yuē: zhì cǐ bìng yǒu fāng fǒu? guǐ yuē: yǐ wū jī báo zhī, jí chà. hóng yuē: jīn yù hé xíng? guǐ yuē: dāng zhì jīng yáng èr zhōu ěr. shí bǐ rì xíng xīn fù bìng, wú yǒu bù sǐ zhě, hóng nǎi jiào rén shā wū jī yǐ báo zhī, shí bù shī bā jiǔ. jīn zhì zhōng è zhé yòng wū jī báo zhī zhě, hóng zhī yóu yě.
吳孫峻殺朱主,埋於石子岡。歸命即位,將欲改葬之,冢墓相亞,不可識別。而宮人頗識主亡時所着衣服,乃使兩巫各住一處,以伺其靈,使察鑒之,不得相近。久時,二人俱白見一女人,年可三十餘,上着青錦束頭,紫白袷裳,丹綈絲履,從石子岡上半岡,而以手抑膝長太息,小住須臾,更進一冢上,便止,徘徊良久,奄然不見。二人之言,不謀而合。於是開冢,衣服如之。夏侯弘自雲見鬼,與其言語。鎮西謝尚所乘馬忽死,憂惱甚至。謝曰:「卿若能令此馬生者,卿真為見鬼也。」弘去良久,還曰:「廟神樂君馬,故取之。今當活。」尚對死馬坐,須臾,馬忽自門外走還,至馬屍間,便滅,應時能動,起行。謝曰:「我無嗣,是我一身之罰。」弘經時無所告。曰:「頃所見,小鬼耳,必不能辨此源由。」後忽逢一鬼,乘新車,從十許人,着青絲布袍。弘前提牛鼻,車中人謂弘曰:「何以見阻?」弘曰:「欲有所問。鎮西將軍謝尚無兒。此君風流令望,不可使之絕祀。」軍中人動容曰:「君所道正是仆兒。年少時,與家中婢通誓約不再婚,而違約;今此婢死,在天訴之,是故無兒。」弘具以告。謝曰:「吾少時誠有此事。」弘於江陵,見一大鬼,提矛戟,有隨從小鬼數人。弘畏懼,下路避之。大鬼過後,捉得一小鬼,問:「此何物?」曰:「殺人以此矛戟,若中心腹者,無不輒死。」弘曰:「治此病有方否?」鬼曰:「以烏雞薄之,即差。」弘曰:「今欲何行?」鬼曰:「當至荊、揚二州爾。」時比日行心腹病,無有不死者,弘乃教人殺烏雞以薄之,十不失八九。今治中惡輒用烏雞薄之者,弘之由也。