strong qiān qí bēn zhǎn lǐ duō zuò strong
千骑奔斩李多祚
yuán zhī yuē:" jì yǐ dìng jì, suī sǐ bù cí." cǐ shí tài zǐ jū zài běi mén, jiǎn zhī yǐn zhòng yè jiàn, mì zhèn qí cè, tài zǐ jí xǔ zhī.
元之曰:“既已定计,虽死不辞。”此时太子居在北门,柬之引众谒见,密阵其策,太子即许之。
cì rì, xuán huī yàn fàn nǎi yǔ zuǒ wēi jiāng jūn xuē sī xíng děng quán fù pī guà, shuài yǔ lín jūn wǔ bǎi yú rén zhí zhì xuán wǔ mén, xiān qiǎn lǐ duō zuò lǐ zhàn jí nèi zhí láng wáng tóng jiǎo yì dōng gōng yíng jiē tài zǐ. tóng jiǎo zhí zhì běi mén, fú bào tài zǐ shàng mǎ, cóng zhì xuán wǔ mén, zhǎn guān ér rù. duō zuò rù nèi, shōu zhuō yì zhī, yì zhī yǐn chāng zōng cóng hòu chū lái, yǔ duō zuò xiāng shā. duō zuò tí jiàn zhí qǔ yì zhī, yì zhī huāng zǒu, duō zuò gǎn zhì wǔ xià, zhuǎn guò yǔ lín jiāng jūn lǐ zhàn, yī dāo bà yì zhī kǎn fān, duò tóu ér chū. chāng zōng zhèng yù lái yíng, bèi duō zuò lūn qǐ yī dāo, yì zhǎn chāng zōng yú wǔ xià. zhòng bīng jìn zhì tài hòu suǒ qǐn cháng shēng diàn, hǎn shēng dǐng fèi. tài hòu jīng qǐ, wèn yuē:" shuí rén fǎn luàn, rú cǐ rǎo rǎng?" duō zuò děng duì yuē:" yì zhī chāng zōng móu fǎn, chén yǔ yáng yuán yǎn wáng tóng jiǎo děng fèng tài zǐ lìng jǐn yǐ zhū zhī, kǒng yǒu lòu xiè, gù bù gǎn yǐ wén. chēng bīng gōng jìn, zuì dāng wàn sǐ."
次日,玄晖、彦范乃与左威将军薛思行等全副披挂,帅羽林军五百余人直至玄武门,先遣李多祚、李湛及内直郎王同皎诣东宫迎接太子。同皎直至北门,扶抱太子上马,从至玄武门,斩关而入。多祚入内,收捉易之,易之引昌宗从后出来,与多祚相杀。多祚提剑直取易之,易之慌走,多祚赶至庑下,转过羽林将军李湛,一刀把易之砍翻,剁头而出。昌宗正欲来迎,被多祚抡起一刀,亦斩昌宗于庑下。众兵进至太后所寝长生殿,喊声鼎沸。太后惊起,问曰:“谁人反乱,如此扰攘?”多祚等对曰:“易之、昌宗谋反,臣与杨元琰、王同皎等奉太子令尽已诛之,恐有漏泄,故不敢以闻。称兵宫禁,罪当万死。”
cǐ shí tài hòu jiàn le tài zǐ, bù jué shān rán lèi xià rú yǔ. tài hòu yuē:" nǎi shì rǔ xié?
此时太后见了太子,不觉潸然泪下如雨。太后曰:“乃是汝邪?
xiǎo zi jì zhū, kě hái dōng gōng." tài zǐ duì yuē:" jǐn cóng bì xià zhī mìng." huán yàn fàn jìn yuē:" tài zǐ ān dé gèng guī? xī tiān huáng yǐ ài zǐ tuō yú bì xià, jīn nián chǐ yǐ lǎo, jiǔ jū dōng gōng, tiān yì rén xīn, jiǔ sī lǐ shì, qún chén bù wàng tài zōng tiān huáng zhī dé, gù fèng tài zǐ zhū luàn chén, yuàn bì xià chuán wèi tài zǐ, yǐ shùn tiān rén zhī wàng." tài hòu yuē:" zhèn zhèng yù rú cǐ, dàn kǒng qí hūn ruò, nán yǐ shì zhèng." cuī xuán wěi yuē:" bì xià zǎo chuán wèi tài zǐ, yǐ chéng táng tǒng, zé rén xīn zì ān, zhòng luàn zì xī." tài hòu yuē:" qīng nǎi zhèn zì zhuó yòng zhī rén, yì zài cǐ xiāng zhù xié?" xuán wěi yuē:" chén fēi xiāng zhù, suí táng yě shǐ jīn rì cǐ jǔ, shí suǒ yǐ bào bì xià zhī dà dé." yú shì jí xià zhào shōu zhāng chāng qī děng, jiē zhǎn zhī, yǔ yì zhī chāng zōng xiāo shǒu tiān jīn qiáo nán, shōu qí yú dǎng wéi chéng qìng fáng róng cuī shén qìng, jiē xià yù sǐ. tài hòu zhì mìng tài zǐ jiān guó, yǐ yuán shù jǐ wèi fèng gé shì láng tóng píng zhāng shì, qiǎn shǐ xuān yù zhū zhōu.
小子既诛,可还东宫。”太子对曰:“谨从陛下之命。”桓彦范进曰:“太子安得更归?昔天皇以爱子托于陛下,今年齿已老,久居东宫,天意人心,久思李氏,群臣不忘太宗天皇之德,故奉太子诛乱臣,愿陛下传位太子,以顺天人之望。”太后曰:“朕正欲如此,但恐其昏弱,难以视政。”崔玄暐曰:“陛下早传位太子,以承唐统,则人心自安,众乱自息。”太后曰:“卿乃朕自擢用之人,亦在此相助邪?”玄暐曰:“臣非相助,隋唐野史今日此举,实所以报陛下之大德。”于是即下诏收张昌期等,皆斩之,与易之、昌宗枭首天津桥南,收其余党韦承庆、房融、崔神庆,皆下狱死。太后制命太子监国,以袁恕己为凤阁侍郎同平章事,遣使宣谕诸州。
cì rì, tài hòu chuán wèi zhōng zōng, wén wǔ bǎi guān jiē lái zhāo hè, bài wǔ què xià, xián chēng wàn suì. suì qiān tài hòu yú shàng yáng gōng, zūn hào wèi zé tiān dà shèng huáng dì, fù gǎi zhōu wèi táng, dà shè tiān xià. yú shì táng cháo rén wù càn rán fù xīn, wèi jǐ xún rì tài hòu yì bēng yú nèi diàn, nián bā shí yī suì, chōng lóng yuán nián xià liù yuè yě. jiàn wèi qián hòu èr shí yī nián.
次日,太后传位中宗,文武百官皆来朝贺,拜舞阙下,咸称万岁。遂迁太后于上阳宫,尊号为则天大圣皇帝,复改周为唐,大赦天下。于是唐朝人物灿然复新,未几旬日;太后亦崩于内殿,年八十一岁,冲龙元年夏六月也。僭位前后二十一年。
sòng sūn fǔ píng yuē: wǔ hòu chéng táng zhōng shuāi, rǎng qiè shén qì, rèn yòng kù lì, tú hài zōng zhī, dú liú jìn shēn, qí huò cǎn yǐ.
宋孙甫评曰:武后乘唐中衰,攘窃神器,任用酷吏,屠害宗支,毒流缙绅,其祸惨矣。
shǐ guān yǒng wǔ shì yún: tiān yùn xún huán yǒu dìng rán, zěn jiào nǚ zhǔ lì duō nián.
史官咏武氏云:天运循环有定然,怎叫女主立多年。
zhǐ yīn fèi dì zhuān quán hòu, zhì shǐ chuán yán wǔ zé tiān.
只因废帝专权后,致使传言武则天。
lì quán yǒng wǔ shì yún: táng cháo wǔ shì shèng jiā ér, jīn gǔ tuī lái nǚ zhǔ xī.
丽泉咏武氏云:唐朝武氏胜佳儿,今古推来女主稀。
zì chǒng èr zhāng jū jìn nèi, qiān nián yí chòu bō huá yí.
自宠二张居禁内,千年遗臭播华夷。
què shuō ān lè gōng zhǔ, dì zhī nǚ yě, jià shì wǔ sān sī zhī zǐ chóng xùn. shí yǒu shàng guān yí zhī nǚ míng wǎn ér zhě, chū rù yè tíng, biàn huì néng wén, míng yǔ lì shì, wèi wǔ hòu suǒ shēn ài. zì shèng lì yǐ hòu, bǎi guān biǎo zòu, duō lìng wǎn ér cān jué, jiē dé míng lǐ.
却说安乐公主,帝之女也,嫁事武三思之子崇训。时有上官仪之女名婉儿者,出入掖庭,辨慧能文,明羽吏事,为武后所深爱。自圣历以后,百官表奏,多令婉儿参决,皆得明理。
zhì shì dì fù wèi, yòu shǐ zhuān zhǎng zhì mìng, yì wěi rèn zhī, bài wèi jié yú. sān sī měi yǔ zhī sī tōng, gù wǎn ér dé chǒng yú wǔ shì wǎn ér yòu cháng jiàn sān sī yú wéi hòu, dì suì yǔ sān sī tú yì zhèng shì, wú dà xiǎo xián qǔ jué yān. hū yī rì, dì shǐ wéi hòu yǔ sān sī shuāng lù, ér zì jū páng wèi zhī diǎn chóu. sān sī xí chéng jiāo tài, měi xiá yú lǐ, suì dé yǔ wéi hòu tōng, yóu shì wǔ shì zhī shì fù zhèn.
至是帝复位,又使专掌制命,益委任之,拜为婕妤。三思每与之私通,故婉儿得宠于武氏;婉儿又尝荐三思于韦后,帝遂与三思图议政事,无大小咸取决焉。忽一日,帝使韦后与三思双陆,而自居旁为之点筹。三思习成娇态,每狎逾礼,遂得与韦后通,由是武氏之势复振。
què shuō wéi hòu yǐ tài zǐ míng zhòng jùn zhě fēi jǐ suǒ shēng, měi shēn è zhī. shí shàng guān jié yú yīn yǔ sān sī yǒu sī yín zhī gù, měi xià zhì chì, bì tuī zūn wǔ shì. fù mǎ wǔ chóng xùn yòu jiào ān lè gōng zhǔ zòu dì, qǐng fèi tài zǐ, tài zǐ yóu shì yì huái fèn yù, nǎi yǔ jiāng jūn lǐ duō zuò děng, jiǎo zhì fā yǔ lín bīng tóng shā wǔ shì, tǎn bì yī hū, xiāng cóng sān bǎi yú rén, shā wǔ sān sī wǔ chóng xùn yú qí dì zài yǐn bīng zì sù zhāng mén zhǎn guān ér rù, zhí kòu gé shàng lái shā shàng guān jié yú.
却说韦后以太子名重俊者非己所生,每深恶之。时上官婕妤因与三思有私淫之故,每下制敕,必推尊武氏。驸马武崇训又叫安乐公主奏帝,请废太子,太子由是意怀愤郁,乃与将军李多祚等,矫制发羽林兵同杀武氏,袒臂一呼,相从三百余人,杀武三思、武崇训于其第;再引兵自肃章门斩关而入,直扣阁上来杀上官婕妤。
dì tīng zhī dà jīng, huāng yǔ wéi hòu bìng ān lè gōng zhǔ shàng guān jié yú jiē dēng xuán wǔ mén lóu yǐ bì. zhòng bīng xiōng yǒng ér lái, dì zhèng zài jù zhe gé kǎn, lì shēng wèi qiān qí yuē:" rǔ děng jiē shì zhèn sù wèi zhī tǔ, hé wéi cóng duō zuò fǎn xié? ruò néng zhū zhǎn fǎn zhě, wù huàn bù fù guì." yú shì qiān qí bēn qián, suì zhǎn duō zuò, xiāo qí shǒu jí, yú zhòng kuì sàn, tài zǐ yì wèi zuǒ yòu suǒ shā. dì zhào lìng jiāng tài zǐ shǒu jí xiàn yú tài miào, jí jì sān sī chóng xùn zhī jiù, rán hòu xiāo zhī cháo táng, guān shǔ jiē bù gǎn jìn. hū rén bào yuē:" yǒu yī rén jiě yī guǒ zhe tài zǐ zhī shǒu ér kū." dì dà nù yuē:" shì shù jiē bù gǎn jìn, hé rén gǎn rú cǐ yě? sù huàn wǔ shì wèi zhèn qín lái!" xū yú, wǔ shì cù zhì. zhòng shì zhī, nǎi yǒng hé xiàn chéng níng jiā xù yě. dì bó rán chì zhī yuē:" tài zǐ bù xiào, móu wèi pàn nì, rǔ wèi táng chén, shì shòu zhòng ēn, bù sī xié lì tóng xīn fǔ zhèng, hé wéi tài zǐ ér shāng dào hū?" jiā xù yuē:" tài zǐ yì bì xià zǐ yě! dàn jīn rì suǒ wéi, zì xún qí sǐ, chén ān dé bù kū hū?" dì suì biǎn jiā xù wèi chén zhōu cì shǐ. shì dài fū wén tài zǐ sǐ, jiā xù bèi biǎn, jìn jiē liú tì. jìng xuān yǒu shī yún: zhū wǔ zhuān quán sì bù rén, dōng gōng móu fǎn jìng wàng shēn.
帝听知大惊,慌与韦后并安乐公主、上官婕妤皆登玄武门楼以避。众兵汹涌而来,帝正在据着阁槛,厉声谓千骑曰:“汝等皆是朕宿卫之土,何为从多祚反邪?若能诛斩反者,勿患不富贵。”于是千骑奔前,遂斩多祚,枭其首级,余众溃散,太子亦为左右所杀。帝诏令将太子首级献于太庙,及祭三思、崇训之柩,然后枭之朝堂,官属皆不敢近。忽人报曰:“有一人解衣裹着太子之首而哭。”帝大怒曰:“士庶皆不敢近,何人敢如此也?速唤武士为朕擒来!”须臾,武士簇至。众视之,乃永和县丞宁嘉勖也。帝勃然叱之曰:“太子不孝,谋为叛逆,汝为唐臣,世受重恩,不思协力同心辅政,何为太子而伤悼乎?”嘉勖曰:“太子亦陛下子也!但今日所为,自寻其死,臣安得不哭乎?”帝遂贬嘉勖为陈州刺史。士大夫闻太子死,嘉勖被贬,尽皆流涕。静轩有诗云:诸武专权肆不仁,东宫谋反竟忘身。
ruò fēi duō zuò shī móu jì, shuí shuài bīng lái zhǎn nìng chén.
若非多祚施谋计,谁帅兵来斩佞臣。
shì shí, ān lè gōng zhǔ jiàn fù mǎ chóng xùn bèi zhū, yù wèi fū bào chóu, wú jì kě shī, nǎi yǔ bīng bù shàng shū zōng chǔ kè gòng móu, shǐ shì yù shǐ rǎn zǔ yōng děng wū zòu yù wáng dàn jí dì mèi tài píng gōng zhǔ, chēng yán èr rén yǔ zhòng jùn tōng móu. dì wén zòu dà nù yuē:" zéi zǐ zhī bèi, yì gǎn rú shì!" suì shǐ yù shǐ zhōng chéng xiāo zhì zhōng jū qí fǎn zhuàng. zhì zhōng qì yuē:" zhì nán de zhě, xiōng dì yě. bì xià bù néng róng yī dì yī mèi, ér shǐ rén luó zhī hài zhī hū? xiǎng wáng xī wèi huáng sì, gù qǐng yǐ tiān xià ràng yǔ bì xià, lèi rì bù shí, bì xià nài hé yí zhī?" dì nù shāo jiě, suì zhǐ qí shì.
是时,安乐公主见驸马崇训被诛,欲为夫报仇,无计可施,乃与兵部尚书宗楚客共谋,使侍御史冉祖雍等诬奏豫王旦及帝妹太平公主,称言二人与重俊通谋。帝闻奏大怒曰:“贼子之辈,亦敢如是!”遂使御史中丞萧至忠鞫其反状。至忠泣曰:“至难得者,兄弟也。陛下不能容一弟一妹,而使人罗织害之乎?想王昔为皇嗣,固请以天下让与陛下,累日不食,陛下奈何疑之?”帝怒稍解,遂止其事。
dāng rì wéi huáng hòu yín luàn wú dù, chǒu shēng zhe wén, dì suī yì zì zhī, kǒng rén yì lùn, gù yǐn ér bù yán, wéi zhāo xī měi huái yì yù, yàng yàng ér yǐ. hū bào jiān jūn yàn qīn róng shàng biǎo, zòu yán huáng hòu yín luàn, gàn yù guó zhèng, hùn luàn rén lún, yǒu shī jūn rén zhī wàng. shàng shū zōng chǔ kè tú wēi shè jì, yǒu qī jūn zhī zuì, jiē dāng chù zhī. dì tīng zòu, dāng miàn jí zhī, qīn róng duì yuē:" bì xià nèi luàn, zhòng suǒ xián zhī, bù néng míng zhèng diǎn xíng, sī yù zhì guó, qí kě dé hū? yuàn jiè shàng fāng jiàn, xiān zhǎn chén shǒu, cì zhǎn èr rén, yǐ xiè tiān xià, zé bì xià de wèi shèng zhǔ, chén dé wèi zhōng chén yǐ." qīn róng duì dá rú liú, kàng yán bù qū. dì dà nù, jí jiāng qīn róng zhǎn zhī, yóu shì wéi hòu jīng jù. yòu zhí ān lè gōng zhǔ yù wèi fù mǎ bào chóu, wú yóu kě dá, sī wéi huáng hòu lín cháo, yǐ jǐ wèi huáng tài nǚ, dé shēn qí zhì, yú shì èr rén hé móu jìn dú bǐng mán, lìng gōng nǚ xiàn shàng. dì shí zhī, suì bēng yú shén lóng diàn. kě lián zhōng zōng zhòng dú, sǐ yú qī nǚ zhī shǒu, nián wǔ shí wǔ suì. xiān wèi mǔ wǔ hòu fèi wèi lú líng wáng, jū fáng zhōu shí sì nián, lài zhāng jiǎn zhī děng jìn hái fù wèi, cái wǔ nián ér yǐ. shǐ guān yǒu shī yún: wéi hòu lì móu tài bù rén, kěn jiāo dú sǐ zhàng fū shēn.
当日韦皇后淫乱无度,丑声着闻,帝虽亦自知,恐人议论,故隐而不言,惟朝夕每怀抑郁,怏怏而已。忽报监军燕钦融上表,奏言皇后淫乱,干预国政,混乱人伦,有失君人之望。尚书宗楚客图危社稷,有欺君之罪,皆当黜之。帝听奏,当面诘之,钦融对曰:“陛下内乱,众所咸知,不能明正典刑,思欲治国,其可得乎?愿借尚方剑,先斩臣首,次斩二人,以谢天下,则陛下得为圣主,臣得为忠臣矣。”钦融对答如流,抗言不屈。帝大怒,即将钦融斩之,由是韦后惊惧。又值安乐公主欲为驸马报仇,无由可达,思惟皇后临朝,以己为皇太女,得伸其志,于是二人合谋进毒饼馒,令宫女献上。帝食之,遂崩于神龙殿。可怜中宗中毒,死于妻女之手,年五十五岁。先为母武后废为卢陵王,居房州十四年,赖张柬之等进还复位,才五年而已。史官有诗云:韦后立谋太不仁,肯交毒死丈夫身。
zhōng zōng zǎo tīng qīn róng yǔ, hé yòng cháo táng zhǎn jiàn chén.
中宗早听钦融语,何用朝堂斩鉴臣。
wéi hòu mì bù fā sāng, nèi wài wú yǒu zhī dì yǐ bēng. tài píng gōng zhǔ yǔ shàng guān zhāo yí shāng yì, móu cǎo yí zhì, lì wēn wáng zhòng mào wèi tài zǐ, wéi hòu qīn zì lín cháo tīng zhèng, ruì zōng zhǐ de cān móu zhèng shì. zōng chǔ kè yǔ zhòng dà chén móu yuē:" bù kě. ruì zōng yú wéi hòu sǎo shū zhī fēn, bù xiāng tōng wèn, ruò tīng cháo zhī jì, hé yǐ wéi lǐ?" bǎi guān qǐng wèn qí jì, zōng chǔ suì lǜ zhū zǎi xiàng shàng biǎo, qǐng bà ruì zōng zhèng shì, fāng kě fā sāng. yú shì, huáng hòu shè zhèng, tài zǐ jí wèi, shí nián shí liù, chēng wéi shāng dì, gǎi yuán jǐng lóng yuán nián.
韦后秘不发丧,内外无有知帝已崩。太平公主与上官昭仪商议,谋草遗制,立温王重茂为太子,韦后亲自临朝听政,睿宗只得参谋政事。宗楚客与众大臣谋曰:“不可。睿宗于韦后嫂叔之分,不相通问,若听朝之际,何以为礼?”百官请问其计,宗楚遂率诸宰相上表,请罢睿宗政事,方可发丧。于是,皇后摄政,太子即位,时年十六,称为殇帝,改元景龙元年。
zhì qiū qī yuè shuò, wén wǔ guān liáo yǐn shàng shū zōng chǔ kè yè jìng néng rù nèi diàn lái jiàn huáng hòu.
至秋七月朔,文武官寮引尚书宗楚客、叶静能入内殿来见皇后。
chǔ kè zòu yuē:" fú dǔ guó tài zì lín cháo yǐ lái, dé bù sì fāng, rén kě yuè gǔ chāo jīn, suī gǔ shèng hòu wú yǐ guò cǐ. qún chén huì yì, yí zūn wǔ shì gù shì, yǐ wéi zǐ dì lǐng nán běi èr jūn, gé qù táng mìng, gǎi lì guó hào, zé guó tài zǔ zōng xìng shèn. chén děng yì dìng, jīn nǎi zòu zhī." wéi hòu dà xǐ yuē:" qīng yán shén dāng, kě yǔ qún chén cóng cháng shāng yì."
楚客奏曰:“伏睹国太自临朝以来,德布四方,仁可越古超今,虽古圣后无以过此。群臣会议,宜遵武氏故事,以韦子弟领南北二军,革去唐命,改立国号,则国太祖宗幸甚。臣等议定,今乃奏知。”韦后大喜曰:“卿言甚当,可与群臣从长商议。”
què shuō ruì zōng zhī zǐ fēng lín zī wáng míng lóng jī zhě, bà wèi lù zhōu bié jià. shí guī jīng shī, jiàn wéi hòu shè zhèng, shāng dì jí wèi, fèn rán dà nù, àn sī:" tiān xià zhě, wú fù zhī tiān xià yě. jīn bèi wéi hòu qīn duó, xiào wǔ hòu xíng shì, wú shí chǐ zhī, zuò hé jì jiào, qǔ hái wú fù, fāng xiǎn dà zhì." nǎi yīn yǎng cái xué zhī shì, mì móu kuāng fù shè jì. suì zì wēi fú, yǔ zhé chōng liú yōu qiú děng rù yuàn zhōng cáng zhī. zhì yè èr gēng zuǒ cè, hū jiàn yì tiān xīng xiù, sàn luò rú xuě, yōu qiú dà jīng yuē:" tiān yì ruò cǐ, shí bù kě shī." yú shì, èr rén lǐng zhòng tí jiàn, zì fú shùn zhí rù yǔ lín yíng, zàn zhū wéi zhī diǎn bīng zhě, chí shǒu yǐ xùn yù zhòng chén yuē:" wéi hòu zhèn shā xiān dì, móu wēi shè jì. jīn xī rǔ děng dāng gòng zhū zhī, yǐ ān tiān xià. gǎn yǒu huái liǎng duān zhù nì dǎng zhě, zuì jí sān zú"
却说睿宗之子封临淄王、名隆基者,罢为潞州别驾。时归京师,见韦后摄政,殇帝即位,忿然大怒,暗思:“天下者,吾父之天下也。今被韦后侵夺,效武后行事,吾实耻之,作何计较,取还吾父,方显大志。”乃阴养才学之士,密谋匡复社稷。遂自微服,与折冲刘幽求等入苑中藏之。至夜二更左侧,忽见一天星宿,散落如雪,幽求大惊曰:“天意若此,时不可失。”于是,二人领众提剑,自福顺直入羽林营,暂诸韦之典兵者,持首以徇谕众臣曰:“韦后鸩杀先帝,谋危社稷。今夕汝等当共诛之,以安天下。敢有怀两端助逆党者,罪及三族”
lì shēng yī hū, yǔ lín jūn shì jiē xīn rán tīng mìng. bì jìng hái shì rú hé?
厉声一呼,羽林军士皆欣然听命。毕竟还是如何?
zǒng pī: lín zī jǔ shì, bù bái xiàng wáng, qí zhì běn yù zì qǔ, tè bù gǎn yán ěr. dà shì yǐ dìng, yōu qiú yí qǐng yú xiāng wáng, yǐ shén qì guī lín zī, zé tài píng zhī luàn wú zì shēng yǐ.
总批:临淄举事,不白相王,其志本欲自取,特不敢言耳。大事已定,幽求宜请于相王,以神器归临淄,则太平之乱无自生矣。
tā rì wén biàn dēng lóu, rán hòu bì fù, fù zǐ zhī jiān, jiāo. yōu qiú yǒng néng kān luàn, ér zhì bù zhú wēi, xī zāi!
它日闻变登楼,然后畀付,父子之间,交□□□。幽求勇能堪乱,而智不烛微,惜哉!