strong xú shì jī sī fàng qín wáng strong
徐世绩私放秦王
lǐ mì chéng shèng yí bīng, xùn xíng jiāng běi bīng wèi qǐ xíng, nǎi xiān zuò zhào wén yī dào, qiǎn xiǎo zú chí bào jīn yōng chéng nèi. wèi zhēng gòng zhòng jiāng yíng jiē zhào wén, chāi kāi dú zhī, wén yuē: suí shì bù xìng, huáng gāng shī jì, kǎi gōng pàn nì, màn yán zhì jīn, jiē sī jiǎo miè, wèi suì tóng méng. gū chéng shàng tiān zhī mìng, gǎn bù jié lì. qīn tí yī lǚ zhī shī, xuè liú chuān yě, wéi chéng shù xún ròu tǎn tóu xiáng, shì yǐ bù shèng dà xǐ, tè miǎn qí zuì, shǐ zhī réng shǒu qí dì. jīn jiàng zhào wén yī dào, shì yǎng jūn mín rén děng: chú rén mìng qiáng dào zhòng qíng wài, bù shè nán láo lǐ shì mín liú wén jìng èr rén, qí yú dà xiǎo zhī shì yǐ jié zhèng wèi jié zhèng, yǐ fā jué wèi fā jué, xián shè chú zhī. shè wén dào rì, jí sù fèng xíng.
李密乘胜移兵,徇行江北;兵未起行,乃先作诏文一道,遣小卒驰报金墉城内。魏征共众将迎接诏文,拆开读之,文曰:隋室不幸,皇纲失纪,凯公叛逆,蔓延至今,皆思剿灭,未遂同盟。孤承上天之命,敢不竭力。亲提一旅之师,血流川野,围城数旬;肉袒投降,是以不胜大喜,特免其罪,使之仍守其地。今降诏文一道,示仰军民人等:除人命强盗重情外,不赦南牢李世民、刘文静二人,其余大小之事已结证、未结证,已发觉、未发觉,咸赦除之。赦文到日,即速奉行。
zhòng jiāng dú zhào wén, xú shì jī yuē:" zhǔ gōng cái dé xiǎo shèng, jiù biàn zì kuā dà, cǐ rén bù jiǔ shì bì bài yǐ." qín qióng yuē:" wú guān qín wáng shì mín nǎi shì zhēn zhǔ, qián rì duǒ zài lǎo jūn táng nèi bǎo zhuō zhī xià, chéng zhī jié chí fǔ kǎn qù, jiàn yǒu hóng guāng zhào tǐ, jīn lóng xiàn zhǎo, zhī jié jīng huāng. wú jiàn shì hǎo rén, jí yǐ yī jiǎn jià gé, jiù qí xìng mìng.
众将读诏文,徐世绩曰:“主公才得小胜,就便自夸大,此人不久势必败矣。”秦琼曰:“吾观秦王世民乃是真主,前日躲在老君堂内宝桌之下,程知节持斧砍去,见有红光罩体,金龙现爪,知节惊慌。吾见是好人,即以一锏架隔,救其性命。
bù xiǎng zhòng jiāng qín lái, jiān zài jìn zhōng, fǎn shòu qí kǔ. jīn yù dà shè, yòu bù dé chū, zhēn kě tòng yǐ." shì jī yuē:" jūn shí lián mǐn hū?" qióng yuē:" suī yǒu lián mǐn, wú kě nài hé." qióng yuē:" yǒu shèn qí jì jiù dé cǐ rén? hòu qù bì shì zhēn zhǔ."
不想众将擒来,监在禁中,反受其苦。今遇大赦,又不得出,真可痛矣。”世绩曰:“君实怜悯乎?”琼曰:“虽有怜悯,无可奈何。”琼曰:“有甚奇计救得此人?后去必是真主。”
wèi zhēng yuē:" liáng qín zé mù ér qī, xián chén zé zhǔ ér shì. wú děng yī shí hūn àn, qū shěn yú cǐ, jīn zhǔ shàng wéi rén bào hàn, yòu zì jiāo jīn, lì guó bù jiǔ, qí shì bì guī yú táng. wèi jīn zhī jì, mò ruò chéng zhǔ shàng wèi huí fàng qín wáng guī guó, shī cǐ rén qíng, jiǔ hòu wú děng hǎo qù xiāng jiàn." qióng yuē:" yán dà yǒu lǐ. zuò hé jì jiào, fàng qí guī guó?
魏征曰:“良禽择木而栖,贤臣择主而事。吾等一时昏暗,屈沈于此,今主上为人暴悍,又自骄矜,立国不久,其势必归于唐。为今之计,莫若乘主上未回放秦王归国,施此人情,久后吾等好去相见。”琼曰:“言大有理。作何计较,放其归国?
ruò zhǔ shàng fā nù, wú děng jiē shì sǐ zuì." zhēng yuē:" cǐ shì shén yì, wú sī dé zhī yǐ. zhǐ jiù yuán zhào wén shàng, tā xiě' bù shè" èr zì, jiāng' bù' zì xià tiān yī huà gǎi zuò' běn fàng' èr zì, dài tā kàn lái shì zì jiā qīn bǐ, jiào wú děng fàng tā, hé zuì zhī yǒu?" sān rén dà xǐ, shāng yì yǐ dìng, wèi zhēng jí jiāng zhào nèi" bù" zì shàng chū yī tóu, xià jiā yī huà, gǎi wéi" běn" zì. xiàng nán láo nèi qǔ chū qín wáng wén jìng èr rén, jiàn qí jīng shén miè sǔn, bàn shì rén xíng. yōng qín wáng gāo zuò, sān rén nà tóu biàn bài:" chén děng yǒu shī jiù hù zhī zuì, jīn wèi gōng zhēng tǎo shǎn zhōu, jiàng qí pàn zéi kǎi gōng, bān jiàng zhào wén, qīng zhòng qiú tú dà xiǎo zuì fàn jù gè yòu miǎn, zhǐ bù shè diàn xià èr gōng zhī zuì. jīn wú zhòng jiàn wèi gōng nǎi yōng jūn yě, wéi rén bào hàn jiāo zhǒng, shì bì bù jiǔ. diàn xià yǒu jì shì zhī cái, ān mín zhī lüè, bù rěn èr gōng shòu kǔ, tè gǎi zhào nèi' bù' zì wèi' běn'. wèi gōng zhī jué, liào bì wú yí. sān rén zhǔ yì fàng rǔ huí huán ruò hé?" qín wáng yuē:" wú yǒu shèn dé, gǎn láo zhū gōng rú cǐ jiàn ài? ruò dé tuō lí kēng jǐng, yǔ gōng děng gòng bǎo fù guì. dàn kǒng jiā hài rǔ děng, wú yǒu hé ān?" shì jī yuē:" wú yǐ jì dìng chóu cè, wèi gōng huí lái, bì bù jiā hài, zì yǒu tuō zuì zhī jì. wú zhòng bù jiǔ yì guī yú diàn xià yǐ."
若主上发怒,吾等皆是死罪。”征曰:“此事甚易,吾思得之矣。只就原诏文上,他写‘不赦”二字,将‘不’字下添一画改作‘本放’二字,待他看来是自家亲笔,教吾等放他,何罪之有?”三人大喜,商议已定,魏征即将诏内“不”字上出一头,下加一画,改为“本”字。向南牢内取出秦王、文静二人,见其精神灭损,半是人形。拥秦王高坐,三人纳头便拜:“臣等有失救护之罪,今魏公征讨陕州,降其叛贼凯公,颁降诏文,轻重囚徒、大小罪犯俱各宥免,止不赦殿下二公之罪。今吾众见魏公乃庸君也,为人暴悍骄种,势必不久。殿下有济世之才,安民之略,不忍二公受苦,特改诏内‘不’字为‘本’。魏公知觉,料必无疑。三人主意放汝回还若何?”秦王曰:“吾有甚德,敢劳诸公如此见爱?若得脱离坑阱,与公等共保富贵。但恐加害汝等,吾有何安?”世绩曰:“吾已计定筹策,魏公回来,必不加害,自有脱罪之计。吾众不久亦归于殿下矣。”
qín wáng yuē:" chéng rú cǐ yán, zhū gōng jiē wàn hù hòu yǐ." zhì shì, sān rén suí jí shōu shí bīng zhàng jūn qì, lìng qín qióng dài lǐng qīng qí shù rén qián dì ér xíng, hù sòng chū jìng. qín wáng wén jìng lí le jīn yōng, wén jìng yuē:" wú èr rén nǎi lóng nèi zhī niǎo, wǎng nèi zhī yú, cǐ yī xíng rú yú guī dà hǎi, niǎo shàng qīng xiāo, bù shòu luó wǎng zhī jī yě." shuāng mǎ fēi zǒu, bēn rù cháng ān.
秦王曰:“诚如此言,诸公皆万户侯矣。”至是,三人随即收拾兵仗军器,令秦琼带领轻骑数人潜地而行,护送出境。秦王、文静离了金墉,文静曰:“吾二人乃笼内之鸟,网内之鱼,此一行如鱼归大海,鸟上青霄,不受罗网之羁也。”双马飞走,奔入长安。
què shuō lǐ mì xùn xíng hé běi, yǔ jiàn dé shǒu jiāng wáng zōng xiāng zhàn yú gān quán shān xià. lǐ mì zuǒ bì shè zhòng liú shǐ, shā sǐ zhāng wén ràng, qì qí zī zhòng, dà bài ér huí. shì jī wèi zhēng qín qióng jiē yú guō wài, yán dào:" chén děng bào zhī yǒu shī, bù gǎn yuǎn lí fù jìn yíng jiē." mì yuē:" jī hū yǔ rǔ děng bù xiāng jiàn yě!" jiē rù jīn yōng, mì diǎn jiàng xiào, jiē yǒu zhōng jiān bèi shāng zhě duō. mì lìng jiāng xī, zuò yú zhèng diàn, bù jué lèi xià. zhòng jiāng yuē:" zhǔ rén yú hǔ kū lóng tán zhī zhōng, táo nàn zhī shí, quán wú jù qiè jīn yǐ dào chéng, rén mǎ jù zú, zhěng dùn jūn jiāng, zài qù fù chóu, hé gù rú cǐ?" mì yuē:" gū shī yú jì jiào yǐ." shì jī yuē:" qǐng wèn qí gù?" mì yuē:" bīng fá shǎn zhōu zhī shí, zhǎng sūn rú yì céng jiào gū wù xùn hé běi, yí xiān chéng shèng yí bīng xī xiàng, tún yú cāng shān jiè kǒu, duō shè jīng qí, yǐ wéi yí bīng zhī jì. lǐ yuān tòng niàn qí zi qiú jìn yú cǐ, jiàn wǒ bīng dòng, bì gē dì qiú hé, xié yǐ wǔ guān wèi jiè, yǒng bù xiāng fàn, dāo bù zhān xuè, guān dōng zhī dì tán zhǐ ér kě dé yǐ. gū bù cóng, zhì yǒu rú cǐ zhī shī. jīn rú yì yǐ sǐ, tǔ dì jì bù kě dé, fù yǐ gòu yuàn hé běi, shì yǐ bēi ěr." shì jī yuē:" xiǎo chén yì céng jiàn lái, xiān yào jié hǎo yú táng, cì hòu jǔ shì hé běi. yī shí shī lì, jiē yīn zhǔ shàng qīng dí zhī gù. rán shèng bài bīng jiā cháng shì, wáng zōng yì xuǎn jiè zhī jí, bù zú wèi niàn. shì mín jīn yǐ guī guó, táng wèi hé hǎo, wú qīn fàn zhī huàn, yǒu tài shān zhī ān. jīn wǒ bīng xīn bài, cuò dòng ruì qì, wáng cóng yǐ wéi qiè dí, chéng qí bù bèi, zài zhěng bīng jiǎ, zhòu rán chū ér zhēng zhī, zé wáng zōng zhī shǒu kě zhì yú huī xià yǐ."
却说李密徇行河北,与建德手将王综相战于甘泉山下。李密左臂射中流矢,杀死张文让,弃其辎重,大败而回。世绩、魏征、秦琼接于郭外,言道:“臣等报知有失,不敢远离附近迎接。”密曰:“几乎与汝等不相见也!”接入金墉,密点将校,皆有中间被伤者多。密令将息,坐于正殿,不觉泪下。众将曰:“主人于虎窟龙潭之中,逃难之时,全无惧怯;今已到城,人马俱足,整顿军将,再去复仇,何故如此?”密曰:“孤失于计较矣。”世绩曰:“请问其故?”密曰:“兵伐陕州之时,长孙如意曾教孤勿徇河北,宜先乘胜移兵西向,屯于仓山界口,多设旌旗,以为疑兵之计。李渊痛念其子囚禁于此,见我兵动,必割地求和,协以武关为界,永不相犯,刀不沾血,关东之地弹指而可得矣。孤不从,致有如此之失。今如意已死,土地既不可得,复以构怨河北,是以悲耳。”世绩曰:“小臣亦曾谏来,先要结好于唐,次后举事河北。一时失利,皆因主上轻敌之故。然胜败兵家常事,王综亦癣疥之疾,不足为念。世民今已归国,唐魏和好,无侵犯之患,有泰山之安。今我兵新败,挫动锐气,王琮以为怯敌,乘其不备,再整兵甲,骤然出而征之,则王综之首可致于麾下矣。”
mì wén qí yǔ, jí è rán yuē:" shì mín hé guī guó hū?" shì jī yuē:" dài wáng zhào shàng yù bǐ, běn fàng shì mín wén jìng, chén yǔ qín qióng sān rén yǐ fàng guī yǐ." mì dùn zú nù yuē:" shì hé yán hū? gū qǐ lǎo bèi zāi? fēn míng' bù fàng' èr zì, hé gù rú cǐ?" shì jī suí jí chéng shàng yuán zhào, mì duì rì zhōng fǎn fù guān kàn, mò jī nóng dàn, xīn jiù bù tóng, fèn rán dà mà yuē:" jiān zi wù gū dà shì yǐ! fēn míng cǐ' bù' zì, tè jiā yī huà gǎi chéng' běn' zì, rǔ děng bì shòu huì lù, mài nòng jì gāng, què yǔ shì mín wén jìng tóng móu, sī fàng guī guó, hé de sǐ zuì. xī rì hàn gāo zǔ zhǎn dīng gōng yǐ fēng yōng chǐ, suǒ yǐ zhèng jūn fǎ yě. wáng fǎ nǎi guó zhī diǎn xíng, qǐ róng rén qíng zāi! bù néng miǎn sǐ, tuī chū zhǎn zhī, yǐ zhèng jūn fǎ!" sān rén xìng mìng rú hé?
密闻其语,即愕然曰:“世民何归国乎?”世绩曰:“大王诏上御笔,本放世民、文静,臣与秦琼三人已放归矣。”密顿足怒曰:“是何言乎?孤岂老悖哉?分明‘不放’二字,何故如此?”世绩随即呈上原诏,密对日中反复观看,墨迹浓淡,新旧不同,忿然大骂曰:“监子误孤大事矣!分明此‘不’字,特加一画改成‘本’字,汝等必受贿赂,卖弄纪纲,却与世民、文静同谋,私放归国,合得死罪。昔日汉高祖斩丁公以封雍齿,所以正军法也。王法乃国之典刑,岂容人情哉!不能免死,推出斩之,以正军法!”三人性命如何?