strong sū shì zhǎng jié lián zhū càn strong
蘇世長結連朱粲
jiàn dé bù xià zhū jiāng zhōng zhǐ yǒu cáo dàn bù kuài shì jī, cháng yǒu chán zèn zhī yì, gù yào qù gǎn. yán yóu wèi liǎo, pú shè sū jǐn jìn yuē: shì jī, táng chén, bù wàng qí zhǔ yě, gèng yǒu hé zuì? bì xià kě shè qí fù, yǐ quàn wèi chén zhī jié. jiàn dé xǐ yuē: shì zhǔ bù wàng qí běn, zhēn tiān xià zhī yì shì yě, hé yǐ zhuī huí? cáo dàn yuē: shì jī guī táng, shì zòng hǔ shāng rén yě, jīn hòu wèi huò, bì xià xiū yuàn. jiàn dé yuē: shì jī fēi fù yì zhī rén yě. cáo dàn yuē: bǐ gè wèi zhǔ, qǐ róng rén qíng xié? jiàn dé guó: shǐ guī zhì zhǔ, yǐ quán qí zhōng, tè shè qí fù, yǐ quán qí xiào. cǐ děng zhī rén, wú shén jìng zhī, rǔ děng jiē kě xué zhī. jiàn dé chì tuì cáo dàn, bù kěn jiāo gǎn, suì shè qí fù xú gài, tīng qí zì biàn. jiā fēng wèi zhēng wèi zhōng shū lìng. hòu lái shǐ guān yǒu shī wèi zhèng: xiào zǐ zhōng chén cháng shì piān, xú gōng liǎng shì jǐn zhōu quán.
建德部下諸將中只有曹旦不快世績,常有讒譖之意,故要去趕。言猶未了,僕射蘇謹進曰:「世績,唐臣,不忘其主也,更有何罪?陛下可赦其父,以勸為臣之節。」建德喜曰:「事主不忘其本,真天下之義士也,何以追回?」曹旦曰:「世績歸唐,是縱虎傷人也,今後為禍,陛下休怨。」建德曰:「世績非負義之人也。」曹旦曰:「彼各為主,豈容人情邪?」建德國:「使歸致主,以全其忠,特赦其父,以全其孝。此等之人,吾甚敬之,汝等皆可學之。」建德叱退曹旦,不肯交趕,遂赦其父徐蓋,聽其自便。加封魏徵為中書令。後來史官有詩為證:孝子忠臣常是偏,徐公兩事盡周全。
jūn rén gù yǒu móu chén zhí, qì àn tóu míng zì gǔ chuán.
君仁故有謀臣直,棄暗投明自古傳。
lì quán zàn yī jué yún: mào gōng yuán zì shì yīng xióng, pàn xià guī táng liǎng jǐn zhōng.
麗泉贊一絕云:茂功原自是英雄,叛夏歸唐兩盡忠。
wēi zhèn hé dōng móu shè yuǎn, dāng shí zhōng xiào yǒu shuí tóng.
威鎮河東謀涉遠,當時忠孝有誰同。
dāng shí bào rù zhǎng ān, shì jī fù guī yú táng, dì dà xǐ, nǎi qiǎn shǐ xiū hǎo jiàn dé.
當時報入長安,世績復歸於唐,帝大喜,乃遣使修好建德。
jiàn dé jí yǐ huái ān wáng shén tōng jí gōng zhǔ děng lìng rén hù sòng guī yú jīng shī, zì shì táng xià hé hǎo, lüè wú qīn fàn.
建德即以淮安王神通及公主等令人護送歸於京師,自是唐、夏和好,略無侵犯。
què shuō shì jī dài lǐng guō xiào kè děng shù shí qí lí chéng ér qù shù lǐ zhī dì, cáng qín wáng zhī shū yī fēng, míng zhū shí kē, nèi yǒu yī kē yè xíng zhū, néng zhào yī lǐ zhī yuǎn, bìng kuī jiǎ bīng qì yī fú ān mǎ jǐn fù xiào gé, fēn fù shù yán, rú cǐ rú cǐ. xiào kè lǐng mìng, lǜ shù qí cí bié shì jī, jìng wǎng xī běi yí lù, wèi zhī hé chù qù le. zhǐ piē xià shì jī yī rén, tóu dài rú guān, shēn pī dào fú, yāo xì má tāo, jiǎo chuān cǎo lǚ. yāo jiān shuān xià jǐ gè yào hú lú, zhuāng zuò yún yóu dào rén, jìng wǎng biàn zhōu. shì jī xiān qiǎn shǐ bài jiàn qín wáng, jiào qín wáng zhì shū chǔ wáng zhū càn: shǐ zhū càn qǐ bīng qīn zhèng, qiān dòng shì chōng zhī shì. shì chōng zhī yǒu nán huàn, bī jìn cháo xué, kǒng wú bīng qián fàn, shǒu wěi bù néng xiāng gù, bì bù gǎn dòng bīng. suī yǒu shū bǎo yǒng měng wú dí, bù rì bì děi guī táng, shì chōng wǔ zhōu yì wèi fù ěr. zhǎng sūn wú jì rì: mào gōng yuǎn qù, wèi zhī xū shí, bù kě jù xìn qí yán, kǒng qí zhōng yǒu zhà. qín wáng yuē: bǐ céng yǐ xǔ yán, bì bù fù wú, cǐ shí jīn shí zhī lùn, ān dé bù xìn. kǒng shū bǎo bì luò shì jī gòu zhōng, xū dé yī rén chū shǐ chǔ guó, xiū qí hé hǎo, zé wú shì jì yǐ. jiàn yì dài fū sū shì zhǎng jìn yuē: zhū càn yǔ chén jiù yǒu yī miàn zhī jiāo, zhì shū jī fèng jīn bó, píng sān cùn bù làn zhī shé, chén shuō lì hài, wú bù cóng yǐ. qín wáng dà xǐ, jí xiū shū qiǎn sū shì zhǎng xíng.
卻說世績帶領郭孝恪等數十騎離城而去數里之地,藏秦王之書一封,明珠十顆,內有一顆夜行珠,能照一里之遠,並盔甲、兵器、衣服、鞍馬盡付孝格,吩咐數言,如此如此。孝恪領命,率數騎辭別世績,徑往西北一路,未知何處去了。只撇下世績一人,頭戴儒冠,身披道服,腰系麻絛,腳穿草履。腰間拴下幾個藥葫蘆,裝作雲遊道人,徑往汴州。世績先遣使拜見秦王,叫秦王致書楚王朱粲:使朱粲起兵侵鄭,牽動世充之勢。世充知有南患,逼近巢穴,恐吾兵前犯,首尾不能相顧,必不敢動兵。雖有叔寶勇猛無敵,不日必得歸唐,世充、武周易為縛耳。長孫無忌日:「茂功遠去,未知虛實,不可遽信其言,恐其中有詐。」秦王曰:「彼曾已許言,必不負吾,此實金石之論,安得不信。恐叔寶必落世績彀中,須得一人出使楚國,修其和好,則吾事濟矣。」諫議大夫蘇世長進曰:「朱粲與臣舊有一面之交,致書齎奉金帛,憑三寸不爛之舌,陳說利害,無不從矣。」秦王大喜,即修書遣蘇世長行。
què shuō chǔ guó zhū càn, bó zhōu chéng fù rén yě. chū wèi xiàn lì, dà yè zhōng cóng jūn fá zéi yú zhǎng bái shān, wáng mìng qù wèi dào, hào kě dá, zì chēng wèi jiā lóu luó wáng, lǐng zhòng shí wàn, dù huái zhe jìng líng miǎn yáng, suǒ zhì cán lù wú yí qiáo. jiàn hào chǔ dì, jiàn yuán wèi chāng dá. gōng bá nán yáng. yì xìng mò nián, yǔ shān nán fǔ wèi shǐ mǎ yuán guī zhàn, guān jūn dà bài, shōu qí yú zhòng, fù zhèn zhì èr shí wàn. suǒ kè jùn xiàn jiē fā cáng sù yǐ shí, qiān tú wú cháng, zhǐ jù huǐ chéng guō, bù wù jià sè, zhuān yǐ jié lüè wèi zī. yú shì rén dà jī něi, sǐ mǎn dào lù, qí jūn yì guì, nǎi lüè xiǎo ér zhēng shí. càn qiě jiè qí tú yuē: wèi zhī gān měi, qǐ yǒu guò yú rén hū? tā guó ruò zhī, yì zhǐ xù wú, yīn wú chǔ shí, gù rú cǐ ér yǐ. lēi qí bù xià lüè dé fù rén hái zi, fēn xiǎng jūn shì. suí zhe zuò zuǒ láng lù cóng diǎn tōng shì shè rén yán mǐn chǔ zhé jū nán yáng, càn chū yǐn wèi bīn kè, hòu jí shí liǎng jiā, yú shì zhū chéng kǒng jù, jǐn jiē táo sàn. shí xiǎn zhōu shǒu lǐng yáng shì yóu tián zàn èr rén qǐ bīng gōng càn, páng jùn xiǎng yīng, zhàn yú huái yuán. càn dà bài, suì qiè dài shì zú bēn wǎng jú tán, qiǎn shǐ qǐ xiáng yú táng. dì nà qí jiàng, zhào lìng réng jū chǔ dì, hào chēng chǔ wáng.
卻說楚國朱粲,亳州城父人也。初為縣吏,大業中從軍伐賊於長白山,亡命去為盜,號可達,自稱為迦樓羅王,領眾十萬,度淮着竟陵、沔陽,所至殘戮無遺瞧。僭號楚帝,建元為昌達。攻拔南陽。義興末年,與山南撫慰使馬元規戰,官軍大敗,收其餘眾,復振至二十萬。所克郡縣皆發藏粟以食,遷徒無常,只聚毀城郭,不務稼穡,專以劫掠為資。於是人大飢餒,死滿道路,其軍亦匱,乃掠小兒蒸食。粲且戒其徒曰:「味之甘美,豈有過於人乎?他國若知,亦只恤吾,因無儲食,故如此而已。」勒其部下掠得婦人孩子,分享軍士。隋着作佐郎陸從典、通事舍人顏愍楚謫居南陽,粲初引為賓客,後及食兩家,於是諸城恐懼,盡皆逃散。時顯州首領楊士斿、田瓚二人起兵攻粲,旁郡響應,戰於淮源。粲大敗,遂挈帶士卒奔往菊潭,遣使乞降於唐。帝納其降,詔令仍居楚地,號稱楚王。
dāng rì zhèng yǔ shì chén yì shì jiān, hū bào táng qiǎn jiàn yì dài fū sū shì zhǎng zhì chǔ, càn shǐ rén jiē rù, yǐn zhì jīn jiē, fēn bīn zuò dìng. càn yuē: rén xiōng zì bié zhī hòu, zài bù huì miàn, wèi zhī zú xià guī yú hé chù? shì zhǎng yuē: mǒu jiàn táng dì shén wén shèng wǔ, yǐ yīng dà tǒng, yīng tiān shùn rén, yǐ zǎi zhì zhōng yuán. qín wáng sǎo qīng liù hé, xí juǎn bā fāng, wàn lǐ qīng xīn, sì fāng yǎng dé, shí nǎi tiān mìng suǒ guī, fēi rén lì kě wèi. yǐ cǐ xiǎo dì tóu bèn táng zhǔ, shòu yǐ jiàn yì dài fū zhī zhí. jīn fèng qín wáng zhī mìng, qiǎn wú jī shū tóu bài. chǔ wáng jiē shū, zhé kāi shì zhī, shū yuē: táng qín wáng lǐ shì mín dùn shǒu zài bài shū chǔ wáng rén xiōng diàn xià: fú zì jìn yáng yī huì, cóng wǎng chéng fù wèi xiàn zuǒ zhī hòu, hán xuān lǚ gé, jī yǒu shù nián, yǎng dé zhī sī wèi cháng shǎo tì. ěr zhě huá chén wáng shì chōng shì jūn duó wèi, rén rén dé ér zhū zhī, jīn xiōng zhī yǒng sǎo dàng zéi qiú, gōng zuì jū yòu, tiān xià gòng zhī. jì chēng chǔ dì, qí dì fú lài yǐ ān, xiōng yǐ shàng shùn tiān xīn, guī tóu táng shì. fù huáng jiù ēn, shòu xiōng wáng jié, yǐ fù qí dì. jīn shì chōng shàng fù nì tiān zhī zuì, qīn fàn dà táng zhī jìng, wáng xiōng tǎng bù qì jiù rì zhī qíng, jí xìng yī lǚ zhī shī, shàng yǐ bào wǒ fù zhī ēn, xià yǐ jiù cāng shēng zhī jí, shǐ gù suí dì suī zài jiǔ quán, yì bù mǐn wáng zhī dé, tóng qín cǐ zéi, yǐ jì gōng dì, xuě qí tiān xià zhī hèn xìng shèn. suǒ de qí dì yǔ wáng gòng zhī. shì mín bīng lǚ zhī bàn, bù jí jìng zào, zhuān qiǎn jiàn yì dài fū sū shì zhǎng jī shū qiān fèn, bù shèng cán kuì, fú qǐ diàn jiàn bù xuān.
當日正與侍臣議事間,忽報唐遣諫議大夫蘇世長至楚,粲使人接入,引至金階,分賓坐定。粲曰:「仁兄自別之後,再不會面,未知足下歸於何處?」世長曰:「某見唐帝神文聖武,以膺大統,應天順人,以宰制中原。秦王掃清六合,席捲八方,萬里傾心,四方仰德,實乃天命所歸,非人力可為。以此小弟投奔唐主,授以諫議大夫之職。今奉秦王之命,遣吾齎書投拜。」楚王接書,折開視之,書曰:唐秦王李世民頓首再拜書楚王仁兄殿下:伏自晉陽一會,從往城父為縣佐之後,寒喧屢隔,積有數年,仰德之私未嘗少替。邇者猾臣王世充弒君奪位,人人得而誅之,今兄之勇掃蕩賊酋,功最居右,天下共知。既稱楚帝,其地伏賴以安,兄以上順天心,歸投唐室。父皇舊恩,授兄王節,以復其地。今世充上負逆天之罪,侵犯大唐之境,王兄倘不棄舊日之情,即興一旅之師,上以報我父之恩,下以救蒼生之急,使故隋帝雖在九泉,亦不泯王之德,同擒此賊,以祭恭帝,雪其天下之恨幸甚。所得其地與王共之。世民兵旅之絆,不及逕造,專遣諫議大夫蘇世長齎書千憤,不勝慚愧,伏乞電鑒不宣。
chǔ wáng kàn shū yǐ bì, ān pái yán yàn, kuǎn dài gù rén. jiǔ lán, càn yuē: zú xià qǐng huí, yǐ fù wáng mìng, bù láo wáng shī, zhǐ wǒ zì qù qín zéi, xiàn jié yú táng.
楚王看書已畢,安排筵宴,款待故人。酒闌,粲曰:「足下請回,以復王命,不勞王師,只我自去擒賊,獻捷於唐。」
shì zhǎng cí bié ér qù, càn suì xuǎn dìng rén mǎ, qián fá zhèng guó.
世長辭別而去,粲遂選定人馬,前伐鄭國。
què shuō lǐ shì jī dài lǐng shù rén, gè jiāng huáng jīn shù jīn, cí bié qín wáng qù le. zài lù xíng le shù rì, àn xiǎng: jīn wú qù shuō shū bǎo, shǐ zhí zhōng liè, nán yǐ yī shí kǒu shuō, xū yòng yī qí jì fāng kě xíng shì. jīn yǐ zhì luò yáng jiè kǒu, dāng yòng hé jì ér xíng? yuán lái sū wēi, suí zhī lǎo chén, xiàn guī shì chōng, réng jū tài shī zhī wèi, jí dé chǒng ài.
卻說李世績帶領數人,各將黃金數斤,辭別秦王去了。在路行了數日,暗想:「今吾去說叔寶,使直忠烈,難以一時口說,須用一奇計方可行事。今已至洛陽界口,當用何計而行?」原來蘇威,隋之老臣,現歸世充,仍居太師之位,極得寵愛。
tān cái ài lì, fán shì huì lù cǐ rén, bì děi rú yì. shì jī yù wǎng bài jiàn, gòng móu shū bǎo zhī shì.
貪財愛利,凡事賄賂此人,必得如意。世績欲往拜見,共謀叔寶之事。
zhèng zài chóu chú, hū tīng lù rén chuán yán: yǒu yī jūn guān, dài lǐng shì zú yā sòng liáng chē, yú lù shàng wǎng lái. shì jī xún jiū hé rén, shí rén dá yuē: cǐ rén nǎi wèi jiàng jiāng, xìng chéng míng zhī jié. yīn lǐ mì zhàn bài běi máng, wáng guī yú zhèng, shì chōng suì yǐ zhòng yòng, lìng qí cuī zǎn liáng cǎo, shí shì chōng gǔ gōng zhī rén yě. shì jī xǐ yuē: wú shì jì yǐ. zhī jié lù dé míng, yǔ wú jù shì yī tǐ zhī rén. jīn èr rén zài shì chōng chù, ruò wǎng tóu jiàn, bì dòng gù jiù zhī qíng, chén shuō shí shì lì hài zhī shì, hé chóu shū bǎo zhī bù guī hū. suì qū qián jìn, guǒ jiàn rén mǎ liáng chē fēn rán ér lái. shì jī cóng lín jiān tū chū, jiào shēng: zhī jié xián dì, bù jiàn duō shí!
正在躊躇,忽聽路人傳言:有一軍官,帶領士卒押送糧車,於路上往來。世績詢究何人,時人答曰:「此人乃魏降將,姓程名知節。因李密戰敗北邙,亡歸於鄭,世充遂以重用,令其催趲糧草,實世充股肱之人也。」世績喜曰:「吾事濟矣。知節、陸德明,與吾俱是一體之人。今二人在世充處,若往投見,必動故舊之情,陳說時勢利害之事,何愁叔寶之不歸乎。」遂趨前進,果見人馬糧車紛然而來。世績從林間突出,叫聲:「知節賢弟,不見多時!」
zhī jié yī jiàn, rèn shì shì jī, jí gǔn ān xià mǎ, nà tóu biàn bài. zhī jié yuē: rén xiōng bié lái wú yàng? tīng wén xiōng zài lí yáng bài jī, jīn xiàn jū yú hé chù? yīn shén dào cǐ? shì jī yuē: dì kě píng qù zuǒ yòu, wú yǒu yī shì cóng rǔ shāng yì. yīn jiàn dé zhí fù wèi zhì, shǐ wú fù shǒu lí yáng, wú yǔ wèi zhēng shè jì, dé yǐ guī táng. xiàn qín wáng yǔ zhèng xiāng chí, shū bǎo jí qí yǒng měng, bù néng qǔ shèng. xiǎng shì chōng fēi zhēn mìng zhī zhǔ, jiǔ hòu bì bài, zhī xián dì zài cǐ, bì niàn jiù qíng, yīn yǔ qín wáng móu jì, zhì shū fèng jīn, lìng zú xià móu shuō shū bǎo tóng guī dà táng, bù shī fēng hóu zhī jué. zhī jié rì: wú yǔ qín wáng xī zài lǎo jūn táng nèi, wú yǐ yuè fǔ kǎn zhī, yīn jiàn bā zhǎo jīn lóng, bù néng kǎn rù, zhī shì zhēn mìng zhī zhǔ. ruò tóu bǐ chù, kǒng qí huái zhe jiù hèn, zé wú jiāng ān wǎng? shì jī yuē: rǔ suǒ yán chà yǐ, xī zhī zài wèi, bǐ cǐ gè shì qí zhǔ, shí chén zǐ zhī zhí ěr, ān yǒu huái hèn zhī lǐ. jīn qín wáng kuān hóng dà dù, qiú shì rú yǔ, wú liào shū bǎo zhōng liè zhī rén, nán zài yī shí kǒu shuō, dì yǒu hé jì, yǐn de tóng guī yú táng, bì děi zhòng yòng, dì qǐng wù yí. zhī jié yuē: jì rán rú cǐ, wú yǒu jì jiào: tài shī sū wēi yǔ wú zhì mì, lù dé míng shèn shì xiāng tuō, rǔ dàn fàng xīn, róng huǎn tú zhī. shì jī yuē: qín wáng qiǎn mǒu yǐ cǐ shì tuō zú xià, ruò dé shì chéng, huà xiàng líng yān, chuí míng bù xiǔ.
知節一見,認是世績,即滾鞍下馬,納頭便拜。知節曰:「仁兄別來無恙?聽聞兄在黎陽敗績,今現居於何處?因甚到此?」世績曰:「弟可屏去左右,吾有一事從汝商議。因建德執父為質,使吾復守黎陽,吾與魏徵設計,得以歸唐。現秦王與鄭相持,叔寶極其勇猛,不能取勝。想世充非真命之主,久後必敗,知賢弟在此,必念舊情,因與秦王謀計,致書奉金,令足下謀說叔寶同歸大唐,不失封侯之爵。」知節日:「吾與秦王昔在老君堂內,吾以月斧砍之,因見八爪金龍,不能砍入,知是真命之主。若投彼處,恐其懷着舊恨,則吾將安往?」世績曰:「汝所言差矣,昔之在魏,彼此各事其主,實臣子之職耳,安有懷恨之理。今秦王寬洪大度,求士如雨,吾料叔寶忠烈之人,難在一時口說,弟有何計,引得同歸於唐,必得重用,弟請勿疑。」知節曰:「既然如此,吾有計較:太師蘇威與吾至密,陸德明甚是相托,汝但放心,容緩圖之。」世績曰:「秦王遣某以此事托足下,若得事成,畫像凌煙,垂名不朽。」
suì xiàng náng zhōng qǔ chū huáng jīn bǎi jīn, fù yǔ zhī jié. zhī jié yuē: shì wèi chéng gōng, ān gǎn shòu lù. shì jī yuē: cǐ fēi chóu dé zhī lǐ, tè yǔ zú xià rèn cóng zhī yòng, yǐ xíng shì ěr. zhī jié fāng shǐ shòu zhī, yuē: rén xiōng huí qǐ qín wáng, ruò shì shū bǎo lǐng bīng chū zhàn, qiè xū jiān bì gù shǒu, àn bīng bù dòng, xún rì zhī jiān, qí shì chéng yǐ. xū yào dǎ tīng xū shí, xiōng dāng jí lái shū bǎo chù zài huì. yán bì, shì jī cí bié ér qù.
遂向囊中取出黃金百斤,付與知節。知節曰:「事未成功,安敢受祿。」世績曰:「此非酬德之禮,特與足下任從支用,以行事耳。」知節方始受之,曰:「仁兄回啟秦王,若是叔寶領兵出戰,切須堅壁固守,按兵不動,旬日之間,其事成矣。須要打聽虛實,兄當疾來叔寶處再會。」言畢,世績辭別而去。
què shuō zhī jié shòu dé huáng jīn, guī zhì yíng zhōng, zhǎn zhuǎn wú jì kě shī, suì jiàn shū bǎo, chéng xiá yǐ yán tiāo zhī yuē: wèi gōng lǐ mì, yǔ shì jī wèi zhēng shù rén tóu táng qù hòu, wéi wǒ èr rén lái tóu zhèng zhǔ. jīn shì jī zài táng wèi qín fǔ jūn shī, wèi zhēng wèi zhǎng shǐ, shù rén jiē dé zhòng yòng. jīn sī wǒ èr rén xū fù gài shì yīng xióng, chāo jiāng lüè, zé fēi qí zhǔ.
卻說知節受得黃金,歸至營中,展轉無計可施,遂見叔寶,乘暇以言挑之曰:「魏公李密,與世績、魏徵數人投唐去後,惟我二人來投鄭主。今世績在唐為秦府軍師,魏徵為長史,數人皆得重用。今思我二人虛負蓋世英雄,超□將略,擇非其主。
shì chōng shì jūn duó wèi, tiān xià wèi chóu kuàng yòu xìn yòng chán nìng, shā lù zhōng liáng, wú měi wàng zhī bù shì rén jūn. jīn wén qín wáng shì mín rén cí dà dù, xià shì wéi chéng, nà jiàn rú liú, yòng rén bù qì, cǐ xìng dì wáng zhī qì xiàng. jīn táng zhèng xiāng gōng, zūn xiōng ruò bù zǎo dìng dà jì, yì rì sǐ yú bù yì, huǐ zhī wǎn yǐ. shū bǎo yuē: wèi rén chén zhǐ yú zhōng, jīn jì tóu zhèng, ér shēng èr xīn, shì bù zhōng yě, nán yǔ hòu shì wèi chén zǐ zhī fǎ. rǔ cōng duō yán, zài yán bì zhǎn! zhī jié huáng kǒng ér tuì. guī jiā wèi jí bàn shǎng, hū lù dé míng zhì. dé míng sù yǔ zhī jié jí hòu, jiē rù shū yuàn. zuò dìng chá bì, dé míng jiàn zhī jié miàn yǒu yōu sè, dé míng yuē: dì yǒu shèn shì bù jué? miàn yǒu yōu sè, hé yě? zhī jié yuē: wú yǒu xīn shì, gòng rǔ shāng yì, rǔ wù lù yán. dé míng yuē: dàn shuō wú ài. zhī jié yuē: yīn jiàn shì chōng fēi zhēn míng zhī zhǔ, shì zì shū bǎo ér lái, shuō qí guī táng, lüè yǒu bù cóng zhī yì, fǎn yǐ jiàn nù, zuò shì bù chéng, shì yǐ yōu ěr.
世充弒君奪位,天下為仇;況又信用讒佞,殺戮忠良,吾每望之不似人君。今聞秦王世民仁慈大度,下士惟誠,納諫如流,用人不棄,此興帝王之氣象。今唐、鄭相攻,尊兄若不早定大計,異日死於不義,悔之晚矣。」叔寶曰:「為人臣止於忠,今既投鄭,而生二心,是不忠也,難與後世為臣子之法。汝匆多言,再言必斬!」知節惶恐而退。歸家未及半晌,忽陸德明至。德明素與知節極厚,接入書院。坐定茶畢,德明見知節面有憂色,德明曰:「弟有甚事不決?面有憂色,何也?」知節曰:「吾有心事,共汝商議,汝勿露言。」德明曰:「但說無礙。」知節曰:「因見世充非真明之主,適自叔寶而來,說其歸唐,略有不從之意,反以見怒,作事不成,是以憂耳。」