strong ān lù shān rù gōng jiàn fēi zǐ gāo lì shì yán jiē mì zhuàng yuán strong
安禄山入宫见妃子 高力士沿街觅状元
cí yuē:
词曰:
xìng de jūn wáng dài xiào kàn, mò tōu ān. yě xīn láng zǐ yě lái kàn, màn niān suān. qiào yǎn yíng yíng liàn suǒ ài, jǐn pán huán. què jiào shuō zài bié jiā huān, bèi tā mán.
幸得君王带笑看,莫偷安。野心狼子也来看,漫拈酸。 俏眼盈盈恋所爱,尽盘桓。却教说在别家欢,被他瞒。
diào jì" tài píng shí"
调寄“太平时”
cóng lái shì zǐ de qióng tōng xiǎn huì, guān hū shí mìng, bù kě yǐ zhì lì qiú. jí shǐ mìng lǐ zhōng xū tōng xiǎn, ruò hái wèi yù qí shí, yóu bù miǎn héng zāo qū yì, cǐ nǎi cháng lǐ, bù zú wéi guài. dú kě guài nà nǚ zǐ de guì jiàn pǐn gé, què bù guān hū qí suǒ chǔ zhī wèi. jǐn yǒu shēn wéi xià jiàn de, dào néng lì zhì gāo jié. nà wèi jū zūn guì de, fǎn zuò chū wú chǐ wū rǔ zhī shì. jí rú táng cháo wǔ hòu wéi hòu tài píng gōng zhǔ ān lè gōng zhǔ, zhè yī bān yín luàn de fù nǚ, jiǎo dé shì jiè bù qīng, yǐ jí kě xiào kě hèn. shuí xiǎng dào xuán zōng shí, què yòu shēng chū gè yáng guì fēi lái. tā shēn shòu tiān zǐ chǒng juàn, hé děng zūn róng. kuàng nà tiān zǐ yòu jí fēng liú bù sú, hé děng shòu yòng. rú hé fǎn kàn shàng le nà sài wài mán nú ān lù shān, yǔ zhī sī tōng, zhuó luàn gōng wéi, yǐ zhì hòu lái niàng huò bù xiǎo, qǐ fēi guài shì. qiě shuō nà ān lù shān, nǎi shì yíng zhōu yí zhǒng. běn xìng kāng shì, chū míng ā luò shān, yīn qí mǔ zài shì ān shì, suì mào xìng ān, gǎi míng lù shān, wéi rén jiān huá, shàn chuāi rén yì. hòu yīn bù luò pò sàn, táo zhì yōu zhōu, tóu tuō jié dù shǐ zhāng shǒu guī huī xià, shǒu guī ài zhī, yǐ wéi yǎng zǐ, chū rù suí shì.
从来士子的穷通显晦,关乎时命,不可以智力求。即使命里终须通显,若还未遇其时,犹不免横遭屈抑,此乃常理,不足为怪。独可怪那女子的贵贱品格,却不关乎其所处之位。尽有身为下贱的,倒能立志高洁。那位居尊贵的,反做出无耻污辱之事。即如唐朝武后、韦后、太平公主、安乐公主,这一班淫乱的妇女,搅得世界不清,已极可笑可恨。谁想到玄宗时,却又生出个杨贵妃来。他身受天子宠眷,何等尊荣。况那天子又极风流不俗,何等受用。如何反看上了那塞外蛮奴安禄山,与之私通,浊乱宫闱,以致后来酿祸不小,岂非怪事。且说那安禄山,乃是营州夷种。本姓康氏,初名阿落山,因其母再适安氏,遂冒姓安,改名禄山,为人奸猾,善揣人意。后因部落破散,逃至幽州,投托节度使张守珪麾下,守珪爱之,以为养子,出入随侍。
yī rì shǒu guī xǐ zú, lù shān shì cè, jiàn shǒu guī zuǒ jiǎo dǐ yǒu hēi zhì wǔ gè, yīn zhù shì ér xiào. shǒu guī dào:" wǒ zhè wǔ hēi zhì, shí zhě yǐ wéi guì xiāng, rǔ hé xiào yě?" lù shān dào:" ér nǎi jiàn rén, bù yì liǎng jiǎo dǐ dōu yǒu hēi zhì qī méi, jīn jiàn ēn xiāng guì rén jiǎo xià yì yǒu hēi zhì, gù bù jué qiè xiào." shǒu guī wén yán, biàn lìng tuō zú lái kàn, guǒ rán liǎng jiǎo dǐ jù yǒu qī zhì, zhuàng rú qī xīng. bǐ zì jǐ jiǎo shàng de gèng hēi dà, yīn dà qí zhī, yù jiā qīn ài, lǚ jiè jūn gōng jiàn yǐn zhí jiàn tā zuò dào píng lú tǎo jī shǐ. shí yǒu dōng yí bié bù xī qì dān, zuò luàn fàn biān, shǒu guī xí lìng ān lù shān, dū bīng zhēng tǎo. lù shān zì shì qiáng yǒng, bù yī shǒu guī zhǔ lüè, lǜ bīng qīng jìn, bèi xī qì dān shā dé dà bài kuī shū. yuán lái zhāng shǒu guī jūn lìng zuì yán míng, zhū jiàng yǒu wéi lìng bài jī zhě, bì àn jūn fǎ. lù shān jì bài, biàn gù bu de yǎng zǐ qíng fèn, yī miàn shàng shū zòu wén, yī miàn jiāng lù shān tí zhì jūn qián zhèng fǎ. lù shān lín xíng, duì zhe zhāng shǒu guī dà jiào dào:" dài fū yù miè, nài hé qīng shā dà jiàng!" shǒu guī zhuàng qí yán, jí mìng huǎn xíng, jiāng tā jiè sòng jīng shī, hòu zhǐ dìng duó. lù shān huì zhǔ nèi shì men, yú xuán zōng miàn qián shuō fāng biàn. dāng shí cháo chén duō yán lù shān sàng shī shī lǜ, fǎ suǒ dāng zhū, qiě qí mào yǒu fǎn xiāng, bù kě liú wèi hòu huàn. xuán zōng yīn xiān rù nèi shì zhī yán, jìng bù zhǔn cháo chén suǒ zòu, jiàng zhǐ shè lù shān zhī sǐ, réng fù píng lú yuán rèn, dài zuì lì gōng. lù shān běn shì jí guāi qiǎo shàn mèi, tā xiàng zài píng lú, fán yǒu xuán zōng zuǒ yòu ǒu zhì píng lú zhě, jiē hòu lù zhī. yú shì xuán zōng ěr zhōng, cháng cháng wén de chēng yù ān lù shān de yán yǔ, suì yù xìn qí xián, lǚ jiā shēng zhuó, guān zhì yíng zhōu dū du píng lú jié dù shǐ. zhì tiān bǎo èr nián, zhào zhī rù cháo, liú jīng shì jià. lù shān nèi cáng jiān jiǎo, wài mào jiǎ zhuāng yú zhí. xuán zōng xìn wéi zhēn chéng, chǒng yù rì lóng, dé yǐ fēi shí yè jiàn, gōng yuàn yán mì zhī dì, chū rù wú jìn.
一日守珪洗足,禄山侍侧,见守珪左脚底有黑痣五个,因注视而笑。守珪道:“我这五黑痣,识者以为贵相,汝何笑也?”禄山道:“儿乃贱人,不意两脚底都有黑痣七枚,今见恩相贵人脚下亦有黑痣,故不觉窃笑。”守珪闻言,便令脱足来看,果然两脚底俱有七痣,状如七星。比自己脚上的更黑大,因大奇之,愈加亲爱,屡借军功荐引;直荐他做到平卢讨击使。时有东夷别部奚契丹,作乱犯边,守珪檄令安禄山,督兵征讨。禄山自恃强勇,不依守珪主略,率兵轻进,被奚契丹杀得大败亏输。原来张守珪军令最严明,诸将有违令败绩者,必按军法。禄山既败,便顾不得养子情分,一面上疏奏闻,一面将禄山题至军前正法。禄山临刑,对着张守珪大叫道:“大夫欲灭,奈何轻杀大将!”守珪壮其言,即命缓刑,将他解送京师,候旨定夺。禄山贿嘱内侍们,于玄宗面前说方便。当时朝臣多言禄山丧师失律,法所当诛,且其貌有反相,不可留为后患。玄宗因先入内侍之言,竟不准朝臣所奏,降旨赦禄山之死,仍赴平卢原任,戴罪立功。禄山本是极乖巧善媚,他向在平卢,凡有玄宗左右偶至平卢者,皆厚赂之。于是玄宗耳中,常常闻得称誉安禄山的言语,遂愈信其贤,屡加升擢,官至营州都督平卢节度使。至天宝二年,召之入朝,留京侍驾。禄山内藏奸狡,外貌假妆愚直。玄宗信为真诚,宠遇日隆,得以非时谒见,宫苑严密之地,出入无禁。
yī rì, lù shān mì dé yì zhī zuì huì rén yán de bái yīng wǔ, zhì zhī jīn sī lóng zhōng, yù xiàn yǔ xuán zōng. wén jià xìng yù yuàn, yīn biàn xié zhī yuàn zhōng lái. zhèng yù xuán zōng tóng zhe tài zǐ zài huā cóng zhōng sàn bù. lù shān wàng jiàn, jiāng yīng wǔ lóng ér guà zài shù zhī shàng, qū bù xiàng qián cháo bài, què gù yì zhǐ bài le xuán zōng, gèng bù bài tài zǐ, xuán zōng dào:" qīng hé bù bài tài zǐ?" lù shān jiǎ yì zòu shuō:" chén yú, bù zhī tài zǐ shì hé děng guān jué, kě shǐ chén děng jiù dāng zhì zūn miàn qián yè bài?" xuán zōng xiào dào:" tài zǐ nǎi chǔ jūn, qǐ lùn guān jué, zhèn gàn qiū wàn suì hòu, jì zhèn wèi jūn zhě, qīng děng hé dé bù bài?" lù shān dào:" chén yú, xiàng zhǐ zhī huáng shàng yī rén, chén děng suǒ dāng jìn zhōng bào xiào què bù zhī gèng yǒu tài zǐ, dāng yī tǐ jìng shì." xuán zōng huí gù tài zǐ dào:" cǐ rén pǔ chéng nǎi ěr." zhèng shuō jiān, nà yīng wǔ zài lóng zhōng biàn jiào dào:" ān lù shān kuài bài tài zǐ." lù shān fāng cái wàng zhe tài zǐ xià bài, bài bì, jí jiāng yīng wǔ xié zhì yù qián. xuán zōng dào:" cǐ niǎo bù dàn néng yán, qiě xiǎo rén yì, qīng cóng hé chǔ de lái?" lù shān chě gè huǎng dào:" chén qián zhēng xī qì dān zhì běi píng jùn, mèng jiàn xiān cháo yǐ gù míng chén lǐ jìng, xiàng chén suǒ shí, chén yīn wèi bù shè jì. dāng jì zhī shí, cǐ niǎo hū cóng kōng fēi zhì. chén yǐ wéi xiáng ruì, qǔ ér yǎng zhī. jīn yǐ xún shú, fāng gǎn shàng xiàn." yán wèi yǐ, nà yīng wǔ yòu jiào dào:" qiě mò duō yán, guì fēi niáng niáng jià dào le."
一日,禄山觅得一只最会人言的白鹦鹉,置之金丝笼中,欲献与玄宗。闻驾幸御苑,因便携之苑中来。正遇玄宗同着太子在花丛中散步。禄山望见,将鹦鹉笼儿挂在树枝上,趋步向前朝拜,却故意只拜了玄宗,更不拜太子,玄宗道:“卿何不拜太子?”禄山假意奏说:“臣愚,不知太子是何等官爵,可使臣等就当至尊面前谒拜?”玄宗笑道:“太子乃储君,岂论官爵,朕干秋万岁后,继朕为君者,卿等何得不拜?”禄山道:“臣愚,向只知皇上一人,臣等所当尽忠报效;却不知更有太子,当一体敬事。”玄宗回顾太子道:“此人朴诚乃尔。”正说间,那鹦鹉在笼中便叫道:“安禄山快拜太子。”禄山方才望着太子下拜,拜毕,即将鹦鹉携至御前。玄宗道:“此鸟不但能言,且晓人意,卿从何处得来?”禄山扯个谎道:“臣前征奚契丹至北平郡,梦见先朝已故名臣李靖,向臣索食,臣因为不设祭。当祭之时,此鸟忽从空飞至。臣以为祥瑞,取而养之。今已驯熟,方敢上献。”言未已,那鹦鹉又叫道:“且莫多言,贵妃娘娘驾到了。”
lù shān jǔ yǎn yī wàng, zhī jiàn xǔ duō gōng nǚ cù yōng zhe xiāng chē, rǎn rǎn ér lái. dào de jiāng jìn, guì fēi xià chē, gōng rén yōng zhì xuán zōng qián xíng lǐ. tài zǐ yě xíng lǐ bà, gè jiù zuò wèi. lù shān dài yù tuì bì, xuán zōng mìng qiě zhù zhe. lù shān biàn bù bì, wàng zhe guì fēi bài le, gǒng lì jiē xià. xuán zōng zhǐ zhe yīng wǔ duì guì fēi shuō dào:" cǐ niǎo zuì néng rén yán, yòu zhī rén yì." yīn kàn zhe lù shān dào:" shì nà ān lù shān suǒ jìn, kě fù gōng zhōng yǎng zhī." guì fēi dào:" yīng wǔ běn néng yán zhī niǎo, ér bái zhě bù yì dé. kuàng yòu néng xiǎo rén yì, zhēn jiā qín yě." jí mìng gōng nǚ niàn nú shōu qù yǎng zhe. yīn wèn:" cǐ jí ān lù shān yé, xiàn wèi hé guān?" xuán zōng dào:" cǐ ér běn sài wài rén, jí qí xióng zhuàng, xiàng nián guī fù cháo tíng, guān bài píng lú jié dù. zhèn shòu qí zhōng zhí, liú jīng suí shì." yīn xiào dào:" tā xī céng wèi zhāng shǒu guī yǎng zǐ, jīn rì shì zhèn, jí rú zhèn zhī yǎng zǐ ěr." guì fēi dào:" chéng rú shèng yù, cǐ rén zhēn suǒ wèi kě ér yǐ." xuán zōng xiào dào:" fēi zǐ yǐ wéi kě ér, biàn kě fǔ zhī wèi ér." guì fēi wén yán, shú shì lù shān, xiào ér bù dá. lù shān tīng le cǐ yán, jí qū zhì jiē qián, xiàng zhe guì fēi xià bài dào:" chén ér yuàn mǔ fēi qiān suì." xuán zōng xiào shuō dào:" lù shān, nǐ de lǐ shù chà le, yù bài mǔ xiān xū bài fù." lù shān kòu tóu zòu dào:" chén běn hú rén, hú sú xiān mǔ hòu fù." xuán zōng gù shì guì fēi dào:" jí cǐ kě jiàn qí pǔ chéng." shuō huà jiān, zuǒ yòu pái shàng yàn lái, tài zǐ yīn yǒu xiǎo bìng chū yù, bù nài jiǔ zuò, xiān cí huí dōng gōng qù le, xuán zōng jí mìng lù shān shì yàn. lù shān yú fèng shāng jìn jiǔ zhī shí, tōu yǎn kàn nà guì fēi de měi mào, zhēn gè shì:
禄山举眼一望,只见许多宫女簇拥着香车,冉冉而来。到得将近,贵妃下车,宫人拥至玄宗前行礼。太子也行礼罢,各就坐位。禄山待欲退避,玄宗命且住着。禄山便不避,望着贵妃拜了,拱立阶下。玄宗指着鹦鹉对贵妃说道:“此鸟最能人言,又知人意。”因看着禄山道:“是那安禄山所进,可付宫中养之。”贵妃道:“鹦鹉本能言之鸟,而白者不易得。况又能晓人意,真佳禽也。”即命宫女念奴收去养着。因问:“此即安禄山耶,现为何官?”玄宗道:“此儿本塞外人,极其雄壮,向年归附朝廷,官拜平卢节度。朕受其忠直,留京随侍。”因笑道:“他昔曾为张守珪养子,今日侍朕,即如朕之养子耳。”贵妃道:“诚如圣谕,此人真所谓可儿矣。”玄宗笑道:“妃子以为可儿,便可抚之为儿。”贵妃闻言,熟视禄山,笑而不答。禄山听了此言,即趋至阶前,向着贵妃下拜道:“臣儿愿母妃千岁。”玄宗笑说道:“禄山,你的礼数差了,欲拜母先须拜父。”禄山叩头奏道:“臣本胡人,胡俗先母后父。”玄宗顾视贵妃道:“即此可见其朴诚。”说话间,左右排上宴来,太子因有小病初愈,不耐久坐,先辞回东宫去了,玄宗即命禄山侍宴。禄山于奉觞进酒之时,偷眼看那贵妃的美貌,真个是:
shī zhī tài chì, shī fěn tài bái. zēng zhī tài zhǎng, jiǎn zhī tài duǎn, kàn lái fēng hòu, què shén qīng yíng. jí shì jiāo hān, zì ráo wēn yǎ xún yǐ. hú tiān hú dì, guǒ rán qīng guó qīng chéng. nà ān lù shān jiǔ wén yáng fēi zhī měi, jīn hū dé dǔ huā jiào, shí fēn xīn xǐ. kuàng yòu rèn wéi mǔ zǐ, jiāng lái zhèng hǎo qīn jìn, yīn suì huái xià gè bù liáng de wàng niàn. zhè guì fēi yòu shì gè fēng liú shuǐ xìng, tā yě bù bì yǐ mào qǔ rén, zhǐ shì ài shào nián, xǐ zhuàng shì. jiàn lù shān shēn cái chōng shí, bí zhǔn fēng lóng, yīng ruì zhī qì kě jū, yě jiù dòng le gè bù cì yòng rén de xié xīn. zhèng shì:
施脂太赤,施粉太白。增之太长,减之太短,看来丰厚,却甚轻盈。极是娇憨,自饶温雅询矣。胡天胡帝,果然倾国倾城。 那安禄山久闻杨妃之美,今忽得睹花窖,十分欣喜。况又认为母子,将来正好亲近,因遂怀下个不良的妄念。这贵妃又是个风流水性,他也不必以貌取人,只是爱少年,喜壮士。见禄山身材充实,鼻准丰隆,英锐之气可掬,也就动了个不次用人的邪心。正是:
sè jì bù jìn guì, yě róng yòu huì yín. sān láng tè dà dù, èr rén yǐ tóng xīn.
色既不近贵,冶容又诲淫。三郎忒大度,二人已同心。
huà fēn liǎng tóu. qiě bù shuō ān lù shān yǔ yáng guì fēi xiāng qīn jìn zhī shì. qiě shuō qí shí shì dàng dà bǐ zhī nián, lǐ bù zòu qǐng kāi kē qǔ shì, yī miàn yí xí gè zhōu jùn, zhāo jí jǔ yú lái jīng yìng shì. dāng shí xī shǔ mián zhōu, yǒu gè cái zǐ, xìng lǐ míng bái, zì tài bái, yuán xì xī liáng zhǔ lǐ jī jiǔ shì sūn. qí mǔ mèng cháng gēng xīng rù huái ér shēng, yīn yǐ mìng míng. nà rén shēng de tiān zī mǐn miào, xìng gé qīng qí, shì jiǔ dān shī, qīng cái kuáng xiá, zì hào qīng lián jū shì. rén jiàn qí yǒu piāo rán chū shì zhī biǎo, chēng zhī wéi lǐ zhé xiān. tā bù qiú shì jìn, zhì yù yāo yóu sì fāng, kàn jǐn tiān xià míng shān dà chuān, cháng biàn tiān xià měi jiǔ. xiān dēng é méi, jì jū yún mèng, hòu fù yǐn yú cú lái shān zhú xī, yǔ kǒng cháo fù hán zhǔn péi zhèng zhāng shū míng táo miǎn, rì xī hān yǐn, hào wèi zhú xī liù yì. yīn wén rén shuō hú zhōu wū chéng jiǔ jí jiā, suì bù yuǎn qiān lǐ ér wǎng, chàng yǐn yú jiǔ sì zhī zhōng, qiě yǐn qiě gē, páng ruò wú rén. shì zhōu sī mǎ wú yún jīng guò, wén kuáng gē zhī shēng, qiǎn rén xún wèn, tài bái suí kǒu dá shī sì jù dào:
话分两头。且不说安禄山与杨贵妃相亲近之事。且说其时适当大比之年,礼部奏请开科取士,一面移檄各州郡,招集举于来京应试。当时西属绵州,有个才子,姓李名白,字太白,原系西凉主李勣九世孙。其母梦长庚星入怀而生,因以命名。那人生得天姿敏妙,性格清奇,嗜酒耽诗,轻财狂侠,自号青莲居士。人见其有飘然出世之表,称之为李谪仙。他不求仕进,志欲邀游四方,看尽天下名山大川,尝遍天下美酒。先登峨嵋,继居云梦,后复隐于徂徕山竹溪,与孔巢父、韩准、裴政、张叔明、陶沔,日夕酣饮,号为竹溪六逸。因闻人说湖州乌程酒极佳,遂不远千里而往,畅饮于酒肆之中,且饮且歌,旁若无人。适州司马吴筠经过,闻狂歌之声,遣人询问,太白随口答诗四句道:
qīng lián jū shì zhé xiān rén, jiǔ sì táo míng sān shí chūn. hú zhōu sī mǎ hé xū wèn? jīn sù rú lái shì hòu shēn.
青莲居士谪仙人,酒肆逃名三十春。湖州司马何须问?金粟如来是后身。
wú yún wén shī jīng xǐ dào:" yuán lái lǐ zhé xiān zài cǐ, wén míng jiǔ yǐ, hé xìng jīn rì dé yù." dāng xià qǐng zhì xíng zhāi xiāng xù, yǐn jiǔ fù shī, liú lián le jǐ shí, wú yún zài sān quàn tā rù jīng qǔ yīng. tài bái yǐ jìn lái kē míng yī tú, quán wú gōng dào, yì bù yù xíng. zhèng chóu chú jiān, qià hǎo wú yún shēng rèn jīng zhí, jí rì qǐ shēn fù jīng, suì lā tài bái tóng zhì jīng shī.
吴筠闻诗惊喜道:“原来李谪仙在此,闻名久矣,何幸今日得遇。”当下请至行斋相叙,饮酒赋诗,留连了几时,吴筠再三劝他入京取应。太白以近来科名一途,全无公道,意不欲行。正踌躇间,恰好吴筠升任京职,即日起身赴京,遂拉太白同至京师。
yī rì, ǒu yú zǐ jí gōng xián yóu, yǔ shǎo jiān hè zhī zhāng xiāng yù, bǐ cǐ tōng míng dào xìng, hù xiāng ài mù. zhī zhāng jí yāo tài bái zhì jiǔ lóu zhōng, jiě xià yāo jiān jīn yú, huàn jiǔ tóng yǐn, jí huān ér bà. dào de shì qī jiāng jìn, cháo tíng zhèng diǎn zháo hè zhī zhāng zhī gòng jǔ, yòu tè zhǐ mìng yáng guó zhōng gāo lì shì wèi nèi wài jiān dū guān, jiǎn diǎn shì juàn, lù sòng zhǔ shì guān pī yuè. hè zhī zhāng àn xiǎng dào:" wú jīn rì fèng mìng zhī gòng jǔ, ruò lǐ tài bái lái yìng shì, dìng dàng shǒu jiàn dàn tā shì gè gāo ào de rén, zhe yǔ tōng guān jié, fǎn yào chù nǎo le tā, bù kěn rù shì. tā de shī wén qiān rén yì jiàn de, bù bì tōng shén guān jié, zì rán rù gòu. zhǐ shì yī yìng shì juǎn, xū yóu jiān dū guān lù sòng, wǒ jīn zhǐ zhǔ tuō yáng gāo èr rén, yào tā liú xīn zhào kàn biàn liǎo." yú shì yī miàn zhì yì yáng guó zhōng gāo lì shì, yī miàn jí tuō wú yún, lì quàn tài bái yìng shì. tài bái bèi quàn bù guò, zhǐ de yī yán, dǎ diǎn rù chǎng. nǎ zhī yáng gāo èr rén, yǔ hè zhī zhāng yuán bú shì yī lèi de rén, bǐ yǐ xiǎo rén zhī xīn, dù jūn zǐ zhī fù, zhī dào zhī zhāng shòu le rén de huì lù, yǒu le guān jié, què lái xiàng wǒ tǎo bái rén qíng, suì sī xiāng shāng yì, zhuān jì zhe lǐ bái míng zì de shì juàn, piān bú yào lù sòng. dào le kǎo shì zhī rì, tài bái suí zhòng rù chǎng, zhè jǐ piān shì zuò, nà gòu yī huī, dì yí gè jiāo juàn de jiù shì tā. yáng guó zhōng jiàn juàn miàn shàng yǒu lǐ bái xìng míng, biàn bù guǎn hǎo dǎi, yī bǐ mǒ dào dào:" zhè děng liáo cǎo de è juǎn, hé kān lù sòng?" tài bái dài yù zhēng lùn, guó zhōng màn mà dào:" zhè yàng jǔ zǐ, zhǐ hǎo yǔ wǒ mó mò." gāo lì shì chā kǒu dào:" mó mò yě bù shì yòng, zhǐ hǎo yǔ wǒ tuō xuē." hè lìng zuǒ yòu jiāng tài bái fú chū. zhèng shì:
一日,偶于紫极宫闲游,与少监贺知章相遇,彼此通名道姓,互相爱慕。知章即邀太白至酒楼中,解下腰间金鱼,换酒同饮,极欢而罢。到得试期将近,朝廷正点着贺知章知贡举,又特旨命杨国忠、高力士为内外监督官,检点试卷,录送主试官批阅。贺知章暗想道:“吾今日奉命知贡举,若李太白来应试,定当首荐;但他是个高傲的人,着与通关节,反要触恼了他,不肯入试。他的诗文千人亦见的,不必通甚关节,自然入彀。只是一应试卷,须由监督官录送,我今只嘱托杨、高二人,要他留心照看便了。”于是一面致意杨国忠、高力士,一面即托吴筠,力劝太白应试。太白被劝不过,只得依言,打点入场。那知杨、高二人,与贺知章原不是一类的人,彼以小人之心,度君子之腹,只道知章受了人的贿赂,有了关节,却来向我讨白人情,遂私相商议,专记着李白名字的试卷,偏不要录送。到了考试之日,太白随众入场,这几篇试作,那够一挥,第一个交卷的就是他。杨国忠见卷面上有李白姓名,便不管好歹,一笔抹倒道:“这等潦草的恶卷,何堪录送?”太白待欲争论,国忠谩骂道:“这样举子,只好与我磨墨。”高力士插口道:“磨墨也不适用,只好与我脱靴。”喝令左右将太白扶出。正是:
wén zhāng wú kǒu, zhēng lùn bù dé. kān tàn gāo cái, héng zāo huī chì.
文章无口,争论不得。堪叹高才,横遭挥斥。
tài bái chū dé chǎng lái, yuàn qì chōng tiān, wú yún zài sān quàn wèi. tài bái lì shì, ruò tā rì dé zhì, dìng jiào yáng guó zhōng mó mò, gāo lì shì tuō xuē, fāng chū xiōng zhōng è qì. zhè biān hè zhī zhāng zài wéi zhōng yuè juàn, àn zhōng mō suǒ, zhōng le hǎo xiē zhēn cái, zhī dào lǐ bái bì zài qí nèi, jí zhì bǎng fā, piān shì lǐ bái bù céng zhōng de, xīn zhōng shí fēn yí yà. zhí dài chū wéi, fāng zhī wèi yáng gāo èr rén suǒ bìn, qí shì fǎn yīn dīng zhǔ ér qǐ. zhī zhāng ào hèn, zì bù bì shuō.
太白出得场来,怨气冲天,吴筠再三劝慰。太白立誓,若他日得志,定教杨国忠磨墨,高力士脱靴,方出胸中恶气。这边贺知章在闱中阅卷,暗中摸索,中了好些真才,只道李白必在其内,及至榜发,偏是李白不曾中得,心中十分疑讶。直待出闱,方知为杨、高二人所摈,其事反因叮嘱而起。知章懊恨,自不必说。
qiě shuō nà bǎng shàng dì yī míng shì qín guó zhēn, qí xiōng qín guó mó, zhōng zài dì wǔ míng, èr rén nǎi shì qín shū bǎo de xuán sūn, shào nián yǒu cái, xiōng dì tóng duō wēi kē, rén rén chēng xiàn. zhì diàn shì zhī rì, èr rén rù cháo duì cè, rì fāng wǔ, biàn jiāo juàn chū cháo, jiā rén men jiē zhe, xíng zhì jí qìng fāng, zhǐ tīng dé luó gǔ shēng xuān, yuán lái shì zǒu tài píng huì de. yī shà shí, kàn de rén yōng jǐ jiāng lái, bǎ tā xiōng dì èr rén jǐ sàn. jí zhì huì ér guò le, guó zhēn bú jiàn le gē ge, lián jiā rén men yě dōu bú jiàn, zhǐ de dú zì xíng zǒu. zhèng háng jiān, hū yǒu yī tóng zǐ jiào shēng:" xiàng gōng, wǒ jiā lǎo yé fèng qǐng, xiàn zài huā yuán zhōng xiāng hòu." guó zhēn dào:" shì nà gè lǎo yé?" tóng zǐ dào:" xiàng gōng dào bǐ biàn zhī." guó zhēn zhī dào shì nà yí gè cháo guì, huò zhě wèi kē míng zhī shì, yǒu shèn huà shuō, yīn bù gǎn tuī què. tóng zǐ yǐn tā rù yī xiǎo xiàng, jìn yī xiǎo mén, xíng bù jǐ bù, jiàn yī zuò jué gāo de fěn qiáng. cóng qiáng biān cè mén ér rù, zhī jiàn lǐ miàn lǜ shù cēn cī, hóng yīng xuàn làn. yī tiáo jiē jìng, shì bái shí zǐ qì de. qián yǒu yī chí, liǎng àn dōu zhǒng táo huā yáng liǔ, chí pàn cǎi yuān bái hè, chéng duì ér yóu xì. chí shàng yǒu yī qiáo, zhū lán wěi qū. zǒu jìn qián qù, yòu jìn yī zhòng mén, tóng zǐ jí jiàng mén ér suǒ le. nèi yǒu yí dài cháng láng, tíng zhōng xiū zhú gàn gān, yìng dé láng yán bì cuì. zhuǎn jìn qù shì yī zuò tíng zi, biǎn é shàng tí zhe sì xū tíng sān zì, yòu xiě xī zhōu lǐ bái tí. tíng hòu yòu shì yí dài gāo qiáng, yǒu liǎng shàn shí mén, jǐn jǐn de bì zhe.
且说那榜上第一名是秦国桢,其兄秦国模,中在第五名,二人乃是秦叔宝的玄孙,少年有才,兄弟同掇巍科,人人称羡。至殿试之日,二人入朝对策,日方午,便交卷出朝,家人们接着,行至集庆坊,只听得锣鼓声喧,原来是走太平会的。一霎时,看的人拥挤将来,把他兄弟二人挤散。及至会儿过了,国桢不见了哥哥,连家人们也都不见,只得独自行走。正行间,忽有一童子叫声:“相公,我家老爷奉请,现在花园中相候。”国桢道:“是那个老爷?”童子道:“相公到彼便知。”国桢只道是那一个朝贵,或者为科名之事,有甚话说,因不敢推却。童子引他入一小巷,进一小门,行不几步,见一座绝高的粉墙。从墙边侧门而入,只见里面绿树参差,红英绚烂。一条街径,是白石子砌的。前有一池,两岸都种桃花杨柳,池畔彩鸳白鹤,成对儿游戏。池上有一桥,朱栏委曲。走进前去,又进一重门,童子即将门儿锁了。内有一带长廊,庭中修竹干竿,映得廊檐碧翠。转进去是一座亭子,匾额上题着四虚亭三字,又写西州李白题。亭后又是一带高墙,有两扇石门,紧紧的闭着。
tóng zǐ dào:" xiàng gōng qiě zài cǐ lüè zuò, zhǔ rén jiù chū lái yě." shuō bà, fēi pǎo de qù le. guó zhēn xiǎng dào:" cǐ shì shuí jiā, yǒu zhè bān hǎo yuán tíng?" zhèng zài chí yí, zhī jiàn shí mén hū qǐ, zǒu chū liǎng gè qīng yī de shì nǚ, kàn le guó zhēn yī kàn, xiào yín yín de dào:" zhǔ rén qǐng xiàng gōng dào nèi lóu xiāng jiàn." guó zhēn dào:" nǐ zhǔ rén shì shuí, rú hé què jiào nǚ shǐ lái xiāng yāo?" shì nǚ yě bù dā yìng, zhǐ shì xiào zhe, bǎ guó zhēn yǐn rù shí mén. zǎo wàng jiàn huà lóu gāo sǒng, lóu qián huā huì zhēng yán, lóu shàng yòu zǒu xià liǎng gè shì nǚ lái, bǎ guó zhēn cù yōng shàng lóu. zhǐ tīng dé lóu yán qián, lóng zhōng yīng wǔ jiào dào:" yǒu kè lái le." guó zhēn jǔ mù kàn nà lóu shàng, pái shè jí qí huá měi, liú lí píng, shuǐ jīng lián, zhào yào dé mǎn lóu guāng liàng. zhuō shàng bó shān lú nèi, rè zhe lóng xián miào xiāng, yīn yūn pū bí, què bú jiàn zhǔ rén. hū wén shì nǚ chuán hū fū rén lái, zhī jiàn zuǒ bì xiāng yī cù nǚ shì men yōng zhe yí gè měi rén, xú bù ér chū, nà měi rén zěn shēng mú yàng?
童子道:“相公且在此略坐,主人就出来也。”说罢,飞跑的去了。国桢想道:“此是谁家,有这般好园亭?”正在迟疑,只见石门忽启,走出两个青衣的侍女,看了国桢一看,笑吟吟的道:“主人请相公到内楼相见。”国桢道:“你主人是谁,如何却教女使来相邀?”侍女也不答应,只是笑着,把国桢引入石门。早望见画楼高耸,楼前花卉争妍,楼上又走下两个侍女来,把国桢簇拥上楼。只听得楼檐前,笼中鹦鹉叫道:“有客来了。”国桢举目看那楼上,排设极其华美,琉璃屏,水晶帘,照耀得满楼光亮。桌上博山炉内,热着龙涎妙香,氤氲扑鼻,却不见主人。忽闻侍女传呼夫人来,只见左壁厢一簇女侍们拥着一个美人,徐步而出,那美人怎生模样?
yǎn héng qiū shuǐ, méi sǎo chūn shān. kě lián yáng liǔ yāo, róu zhī ruò bǎi. kān ài táo huā miàn, yàn sè rú hān. bǎo jì líng lóng, qià chēng lǜ yún gāo wǎn xiù qún wěn tiē, zuì yí cuì dài qīng chuí. guǒ rán shì jīn wū jiāo zī, zhēn zú chēng xiāng guī lì zhì.
眼横秋水,眉扫春山。可怜杨柳腰,柔枝若摆。堪爱桃花面,艳色如酣。宝髻玲珑,恰称绿云高挽;绣裙稳贴,最宜翠带轻垂。果然是金屋娇姿,真足称香闺丽质。
guó zhēn jiàn le, jí yù tuì bì, shì nǚ yōng zhù dào:" fū rén zhèng yù xiāng huì." guó zhēn dào:" xiǎo shēng hé rén, gǎn qīng yǔ fū rén jìn miàn?" nà fū rén dào:" láng jūn guǒ xì hé děng rén, qǐ tōng xìng shì." guó zhēn xīn xià jīng yí, bù gǎn shí shuō, jiāng nà qín zì zhēn zì chāi kāi, zhǐ shuō dào:" xìng yú míng zhēn mù, wèi liè jùn kù, shì yīn chūn yóu, bèi yī tóng zǐ wù yǐn rù tán fǔ, wàng fū rén shù zuì, sù cì qiǎn fā." shuō bà shēn shēn yī yī, fū rén huán lǐ bù dié. yī shuāng qiào yǎn ér, bǎ guó zhēn qù kàn. jiàn tā yí róng jùn yǎ, lǐ mào qiān gōng, shí fēn lián ài. biàn yí bù xiàng qián, shēn chū rú yù de yì zhī shǒu ér, chě zhe guó zhēn liú zuò. guó zhēn qūn xún tuì xùn dào:" xiǎo shēng qīng zào xiāng gé, méng fū rén bù jiā hē chì, yǐ wèi wàn xìng, hé gǎn gòng zuò?" fū rén dào:" qiè zuó yè mèng yī qīng luán, fēi jí xiǎo lóu, jīn rì láng jūn zhì cǐ, zhèng yīng qí zhào. láng jūn jiāng lái dìng dàng dà guì, hé bì guò qiān." guó zhēn zhǐ de zuò xià, shì nǚ xiàn chá bì, fū rén jí mìng kàn jiǔ. guó zhēn qǐ shēn gào cí. fū rén xiào dào:" qiè fū yuǎn chū, cǐ jiān bìng wú wài rén, dàn zhù bù fáng. kuàng zhòng mén shēn suǒ, láng jūn yù hé wǎng hū?" guó zhēn wén yán, fàng xīn shì dìng, shǎo qǐng shì nǚ pái xià jiǔ xí, fū rén lā guó zhēn tóng zuò gòng yǐn, shuō bù jìn jiā yáo měi wèi, shì nǚ lún liú bǎ zhǎn. guó zhēn dào:" bù gǎn dòng wèn fū rén hé shì? zūn fū hé guān?" fū rén xiào dào:" láng jūn yǒu yuán zhì cǐ, dàn dé měi rén péi bàn, zì zú yí qíng, hé láo duō wèn." guó zhēn yīn zì jǐ yě bù céng shuō zhēn míng zì, biàn yě bù qù zài wèn tā. liǎng gè yī dì yī bēi, zhí yǐn zhì rì mù, jì zhī yǐ zhú, bǐ cǐ jiǔ yǐ bàn hān. guó zhēn dào:" jiǔ yǐ lán yǐ, kě róng xiǎo shēng qù fǒu?" fū rén xiào dào:" jiǔ xìng suī lán, chūn xīng zhèng nóng, hé kě yán qù? jīn rì cǐ huì, shū fēi ǒu rán, rú cǐ liáng xiāo, qǐ yí xū dù."
国桢见了,急欲退避,侍女拥住道:“夫人正欲相会。”国桢道:“小生何人,敢轻与夫人觐面?”那夫人道:“郎君果系何等人,乞通姓氏。”国桢心下惊疑,不敢实说,将那秦字桢字拆开,只说道:“姓余名贞木,未列郡库,适因春游,被一童子误引入潭府,望夫人恕罪,速赐遣发。”说罢深深一揖,夫人还礼不迭。一双俏眼儿,把国桢觑看。见他仪容俊雅,礼貌谦恭,十分怜爱。便移步向前,伸出如玉的一只手儿,扯着国桢留坐。国桢逡巡退逊道:“小生轻造香阁,蒙夫人不加呵斥,已为万幸,何敢共坐?”夫人道:“妾昨夜梦一青鸾,飞集小楼,今日郎君至此,正应其兆。郎君将来定当大贵,何必过谦。”国侦只得坐下,侍女献茶毕,夫人即命看酒。国桢起身告辞。夫人笑道:“妾夫远出,此间并无外人,但住不妨。况重门深锁,郎君欲何往乎?”国桢闻言,放心侍定,少顷侍女排下酒席,夫人拉国桢同坐共饮,说不尽佳肴美味,侍女轮流把盏。国桢道:“不敢动问夫人何氏?尊夫何官?”夫人笑道:“郎君有缘至此,但得美人陪伴,自足怡情,何劳多问。”国桢因自己也不曾说真名字,便也不去再问他。两个一递一杯,直饮至日暮,继之以烛,彼此酒已半酣。国桢道:“酒已阑矣,可容小生去否?”夫人笑道:“酒兴虽阑,春兴正浓,何可言去?今日此会,殊非偶然,如此良宵,岂宜虚度。”
zhì cì rì, fū rén bù kěn jiù fàng guó zhēn chū lái, guó zhēn yě liàn liàn bù rěn yán bié. liú lián le sì wǔ rì. nǎ zhī diàn shì fàng bǎng, qín guó zhēn zhuàng yuán jí dì, qín guó mó zhōng èr jiǎ dì yī. jīn diàn chuán lú, zhū jìn shì bì jí, dān dān bú jiàn le yí gè zhuàng yuán. lǐ bù zòu qǐng qiǎn guān xún mì. xuán zōng wén zhī qín guó mó, jí guó zhēn zhī xiōng, chuán zhǐ dào:" bù kě yǐ dì xiān xiōng, guó zhēn jì bú dào, kě gǎi guó mó wèi zhuàng yuán, jí rì fù qióng lín yàn." guó mó qǐ zòu dào:" chén dì yú yán shì rì chū cháo, zhì jí qìng fāng, yù shè huì yōng jǐ, yǔ chén xiāng shī, zhì jīn bù guī. chén qiǎn jiā tóng sì chù xún wèn wèi zhī zōng jī, chén xīn shén huáng huò. jīn qǐ wú huáng pò lì chuí ēn, zàn huǎn qióng lín fù yàn zhī qī, qí chén dì dào shí bǔ yàn, chén bù gǎn mào qí kē míng." xuán zōng zhǔn zòu, gū kuān yàn qī, zhe gāo lì shì dū shuài yuán yì yú jí qìng fāng yí dài dì fāng, āi jiē āi xiàng, chá fǎng zhuàng yuán qín guó zhēn, xiàn èr rì nèi xún lái jiàn jià. zhè jiàn qí shì, hōng dòng jīng chéng, zǎo yǒu rén chuán rù fū rén ěr zhōng. fū rén yě zhǐ dàng zuò yī jiàn xīn wén, shù yǔ qín guó zhēn dào:" nǐ kě xiǎo de wài biān bú jiàn le xīn kē zhuàng yuán, cháo tíng chà gāo tài jiàn yán lù xún fǎng, qǐ bù hǎo xiào." guó zhēn dào:" xīn kē zhuàng yuán shì shuí?" fū rén dào:" jiù shì huì bǎng dì yī de qín guó zhēn, běn guàn qí zhōu, fù jí cháng ān, nǎi qín shū bǎo de hòu rén." guó zhēn wén yán, yòu xǐ yòu jīng, jí wèn dào:" rú jīn zhuàng yuán bú jiàn, qióng lín yàn zěn me le?" fū rén dào:" wén shuō cháo tíng yào jiāng nà èr jiǎ dì yī qín guó mó, gǎi wéi zhuàng yuán guó mó tuī cí, zòu qǐ zàn kuān yàn qī, dài xún zhe zhuàng yuán, rán hòu fù zhǐ kāi yàn lī!" guó zhēn tīng bà, máng xiàng fū rén guì gào dào:" hǎo fū rén, jiù wǒ zé gè." fū rén yī bǎ tuō qǐ dào:" zhè wèi zěn de?" guó zhēn dào:" shí bù xiāng mán, qián rì chū xiāng jiàn, bù gǎn biàn shuō zhēn míng xìng, wǒ qí shí jiù shì qín guó zhēn."
至次日,夫人不肯就放国桢出来,国桢也恋恋不忍言别。流连了四五日。那知殿试放榜,秦国桢状元及第,秦国模中二甲第一。金殿传胪,诸进士毕集,单单不见了一个状元。礼部奏请谴官寻觅。玄宗闻知秦国模,即国桢之兄,传旨道:“不可以弟先兄,国桢既不到,可改国模为状元,即日赴琼林宴。”国模启奏道:“臣弟于延试日出朝,至集庆坊,遇社会拥挤,与臣相失,至今不归。臣遣家僮四处寻问未知踪迹,臣心甚惶惑。今乞吾皇破例垂恩,暂缓琼林赴宴之期,俟臣弟到时补宴,臣不敢冒其科名。”玄宗准奏,姑宽宴期,着高力士督率员役于集庆坊一带地方,挨街挨巷,查访状元秦国桢,限二日内寻来见驾。这件奇事,哄动京城,早有人传入夫人耳中。夫人也只当做一件新闻,述与秦国桢道:“你可晓得外边不见了新科状元,朝廷差高太监沿路寻访,岂不好笑。”国桢道:“新科状元是谁?”夫人道:“就是会榜第一的秦国桢,本贯齐州,附籍长安,乃秦叔宝的后人。”国桢闻言,又喜又惊,急问道:“如今状元不见,琼林宴怎么了?”夫人道:“闻说朝廷要将那二甲第一秦国模,改为状元;国模推辞,奏乞暂宽宴期,待寻着状元,然后覆旨开宴哩!”国桢听罢,忙向夫人跪告道:“好夫人,救我则个。”夫人一把拖起道:“这为怎的?”国桢道:“实不相瞒,前日初相见,不敢便说真名姓,我其实就是秦国桢。”
fū rén wén shuō, dāi le bàn shǎng, xiàng guó zhēn dào:" nǐ rú jīn shì diàn yuán gōng le, cháo tíng xiàn zài zhuī xún dé jǐn, wǒ bù biàn zài liú nǐ, zhǐ de yào yǔ nǐ bié le, hǎo bù kǔ yě." yī tóu shuō, yī tóu biàn diào xià lèi lái. guó zhēn dào:" nǐ wǒ rú cǐ ēn ài, shǎo bu dé yào tú hòu huì, bù bì chóu fán. dàn jīn shèng shàng chà gāo tài jiàn xún wǒ, zhè shì nòng dà le, tǎng jiū wèn qǐ lái, rú hé shì hǎo?" fū rén xiǎng le yī xiǎng dào:" bù fáng, wǒ yǒu jì zài cǐ." biàn jiào shì nǚ qǔ chū yī zhóu huà tú, zhǎn kāi yǔ guó zhēn kàn, zhī jiàn shàng miàn wǔ sè càn rán, huà zhe xǔ duō lóu tái tíng gé, yòu huà yī měi rén, píng lán kàn huā, fū rén zhǐ zhe huà tú dào:" nǐ dào yù qián, zhǐ shuō yù yī lǎo ǎo yún: fèng xiān nǚ zhī mìng zhào nǐ, yǐn zhì zhè bān yí gè suǒ zài, jiàn zhè bān yí gè měi rén, bèi tā kuǎn zhù. suǒ chī de dōng xī, suǒ yòng de qì mǐn, dōu shì wài biān jué shǎo de, xiāng liú shù rì, bù kěn zì shuō xìng míng, yě bù wèn wǒ xìng míng, jīn rì fāng cái fàng chū xíng dòng, dōu bèi tā yǐ pà méng shǒu, jiào rén fú yè ér xíng, jìng bù zhī tā chū rù wǎng lái de mén lù. nǐ zhī rú cǐ zòu wén, bāo guǎn wú shì." guó zhēn dào:" cǐ hé huà tú, nà huà shàng měi rén shì shuí, rú hé shuō yù le tā, biàn kě wú shì?" fū rén dào:" bù bì duō wèn, nǐ zhǐ zǐ xì kàn le, láo láo jì zhe, dàn yī wǒ yán qǐ zòu. wǒ zài tuō rén huì zhǔ nèi shì men, yú zhōng zhōu xuán biàn liǎo. běn gāi shè xí yǔ nǐ sòng xíng, dàn qīn xiàn èr rì xún dào, jīn yǐ shì dì èr rì le, bù kě chí wù, zhǐ fèng sān bēi bà." biàn jiāng jīn bēi zhēn jiǔ xiāng dì, bù jué lèi zhū ér luò zài bēi zhōng, guó zhēn yě qī rán xià lèi. liǎng rén gòng yǐn le zhè bēi jiǔ. guó zhēn dào:" wǒ de fū rén, wǒ jīn yǐ bǎ zhēn míng xìng gào zhī nǐ le, nǐ de xìng shì yě xū shuō yǔ wǒ zhī dào, hǎo dài wǒ shí shí niàn sòng." fū rén dào:" wǒ fū jūn yì xì cháo guì, wǒ bù biàn míng yán nǐ ruò bù wàng ēn ài, qiě tú hòu huì bà." shuō dào qí jiān, liǎng xià hǎo bù yī yī nán shè. fū rén qīn sòng guó zhēn chū mén, què bú shì lái shí de mén jìng le, bié cóng yī qǔ jìng, qǐ xiǎo mén ér chū. kàn guān, nǐ dào nà fū rén shì shuí? yuán lái tā fù xìng dá xī, xiǎo zì yíng yíng, nǎi cháo zhōng yī guì guān de xiǎo fū rén. zhè guì guān nián lǎo wú zi, yòu chū chāi zài wài, yíng yíng dú jū yú cǐ, gù kāi zhè tiáo huó lù, yù wèi zhǒng zi jì ěr. zhèng shì:
夫人闻说,呆了半晌,向国桢道:“你如今是殿元公了,朝廷现在追寻得紧,我不便再留你,只得要与你别了,好不苦也。”一头说,一头便掉下泪来。国桢道:“你我如此恩爱,少不得要图后会,不必愁烦。但今圣上差高太监寻我,这事弄大了,倘究问起来,如何是好?”夫人想了一想道:“不妨,我有计在此。”便叫侍女取出一轴画图,展开与国桢看,只见上面五色灿然,画着许多楼台亭阁,又画一美人,凭栏看花,夫人指着画图道:“你到御前,只说遇一老媪云:奉仙女之命召你,引至这般一个所在,见这般一个美人,被他款住。所吃的东西,所用的器皿,都是外边绝少的,相留数日,不肯自说姓名,也不问我姓名,今日方才放出行动,都被他以帕蒙首,教人扶掖而行,竟不知他出入往来的门路。你只如此奏闻,包管无事。”国桢道:“此何画图,那画上美人是谁,如何说遇了他,便可无事?”夫人道:“不必多问,你只仔细看了,牢牢记着,但依我言启奏。我再托人贿嘱内侍们,于中周旋便了。本该设席与你送行,但钦限二日寻到,今已是第二日了,不可迟误,只奉三杯罢。”便将金杯斟酒相递,不觉泪珠儿落在杯中,国桢也凄然下泪。两人共饮了这杯酒。国桢道:“我的夫人,我今已把真名姓告知你了,你的姓氏也须说与我知道,好待我时时念诵。”夫人道:“我夫君亦系朝贵,我不便明言;你若不忘恩爱,且图后会罢。”说到其间,两下好不依依难舍。夫人亲送国桢出门,却不是来时的门径了,别从一曲径,启小门而出。看官,你道那夫人是谁?原来他覆姓达奚,小字盈盈,乃朝中一贵官的小夫人。这贵官年老无子,又出差在外,盈盈独居于此,故开这条活路,欲为种子计耳。正是:
yù qiú shì jiàn zhòng, zàn kuǎn bǎng tóu rén.
欲求世间种,暂款榜头人。
dāng xià guó zhēn chū dé mén lái, yǐ shì bàng wǎn de shí hòu, liàng liàng qiàng qiàng, zǒu shàng jiē fāng. zhī jiàn jiē fāng shàng rén, sān sān liǎng liǎng, dōu zài nà li chuán shuō xīn wén. yǒu de dào:" zěn shēng yí gè xīn kē zhuàng yuán, què bú jiàn le, xún le liǎng rì, hái xún bù zháo?" yǒu de dào:" cháo tíng rú jīn chà gāo gōng gōng zǐ chéng nèi wài sì guàn zhōng, jí chá fāng jiǔ sì jì nǚ rén jia, gè chù āi chá, hǎo xiàng sōu bǔ qiáng dào yì bān." guó zhēn tīng le, àn zì hào xiào. yòu zǒu guò le yī tiáo jiē, hū jiàn yī duì hóng gùn, èr sān shí gè jūn láo, yōng zhe yí gè qí mǎ de tài jiàn, jí jí de xíng lái. guó zhēn xīn máng, bù jué chōng le tā qián dǎo. jūn láo men hē hè qǐ lái, jǔ gùn yù dǎ. guó zhēn jiào dào:" ā ya! bú yào dǎ!" zhǐ tīng dé cè shǒu xiǎo xiàng lǐ, yě yǒu rén jiào dào:" ā ya, bú yào dǎ!" hǎo sì shēn shān kōng gǔ zhōng, shuō huà yīng shēng xiǎng de yì bān. yuán lái nà mǎ shàng tài jiàn, biàn shì fèng zhǐ xún zhuàng yuán de gāo lì shì, tā yī miàn qīn shēn zhuī fǎng, yī miàn yòu chāi rén tóng zhe qín jiā de jiā tóng, fēn tóu xún mì, cǐ shí zhèng cóng xiǎo xiàng chū lái. nà jiā tóng wàng jiàn le zhǔ rén, qià dài hǎn chū lái, què jiàn jūn láo men niǔ zhù guó zhēn yào dǎ, suǒ yǐ máng rǎng bú yào dǎ, qià yǔ guó zhēn de hǎn shēng xiāng yìng. dāng xià jiā tóng hǎn dào:" wǒ jiā zhuàng yuán yé zài cǐ le!" zhòng rén tīng shuō, yī qí yōng zhù. lì shì máng xià mǎ xiāng jiàn shuō dào:" bù zhī shì diàn yuán gōng, duō yǒu chù fàn, gāo mǒu nà chù bù xún dào, diàn yuán liǎng rì què zài hé chǔ?" guó zhēn dào:" shuō yě qí guài, bù zhī shì yù guài féng shén, bèi tā zǔ zhì le zhè jǐ shí, jīn rì cái dé chū lái, zhòng fán gōng gōng xún mì, shēn wèi yǒu zuì. jīn yù rù cháo jiàn jià, hái qiú gōng gōng fāng biàn." lì shì dào:" cǐ shí shèng jià zài huā è lóu, kě jí dào bǐ cháo cān."
当下国桢出得门来,已是傍晚的时候,踉踉跄跄,走上街坊。只见街坊上人,三三两两,都在那里传说新闻。有的道:“怎生一个新科状元,却不见了,寻了两日,还寻不着?”有的道:“朝廷如今差高公公子城内外寺观中,及茶坊酒肆妓女人家,各处挨查,好像搜捕强盗一般。”国桢听了,暗自好笑。又走过了一条街,忽见一对红棍,二三十个军牢,拥着一个骑马的太监,急急的行来。国桢心忙,不觉冲了他前导。军牢们呵喝起来,举棍欲打。国桢叫道:“呵呀!不要打!”只听得侧首小巷里,也有人叫道:“呵呀,不要打!”好似深山空谷中,说话应声响的一般。原来那马上太监,便是奉旨寻状元的高力士,他一面亲身追访,一面又差人同着秦家的家僮,分头寻觅,此时正从小巷出来。那家僮望见了主人,恰待喊出来,却见军牢们扭住国桢要打,所以忙嚷不要打,恰与国桢的喊声相应。当下家僮喊道:“我家状元爷在此了!”众人听说,一齐拥住。力士忙下马相见说道:“不知是殿元公,多有触犯,高某那处不寻到,殿元两日却在何处?”国桢道:“说也奇怪,不知是遇怪逢神,被他阻滞了这几时,今日才得出来,重烦公公寻觅,深为有罪。今欲入朝见驾,还求公公方便。”力士道:“此时圣驾在花萼楼,可即到彼朝参。”
yú shì chéng mǎ tóng háng. lái zhì lóu qián, lì shì xiān qǐ zòu le, xuán zōng jí xuān guó zhēn shàng lóu cháo cān bì, wèn:" qīng lián rì zài hé chǔ?" guó zhēn yī zhe dá xī yíng yíng suǒ yán, wǎn zhuǎn zòu shàng. xuán zōng wén zòu, wēi wēi hán xiào dào:" rú cǐ shuō, qīng zhēn yù xiān yǐ, bù bì shēn jiū." kàn guān, nǐ dào xuán zōng wèi hé biàn bù jiù le? yuán lái dāng shí yáng guì fēi yǒu zǐ mèi sān rén, jù yǒu zī sè. xuán zōng yú guì fēi miàn shàng, tuī ēn sān zǐ mèi, jù cì fēng hào, hū zhī wèi yí: dà yí fēng hán guó fū rén, sān yí fēng guó guó fū rén, bā yí fēng qín guó fū rén. zhū yí měi yīn guì fēi xuān zhào rù gōng, jí yǔ xuán zōng xié xuè tiáo xiào, wú suǒ bù zhì qí zhōng wéi guó guó fū rén, gèng fēng liú tì tǎng, xuán zōng cháng yǔ xiāng xiá, fán gōng zhōng de fú shí qì yòng, shí méng cì jī, yòu lìng cì dì zhái yī suǒ yú jí qìng fāng. zhè fū rén què shén duō qíng, cháng gōu yǐn shào nián zǐ dì, dào zhái zhōng qǔ lè, xuán zōng pō yì wén zhī, què yě bù qù guǎn tā. nà dá xī yíng yíng zhī mǔ céng zài guó guó fǔ zhōng, zuò zhēn xiàn yǎng niáng, gù bèi zhī qí shì. zhè zhóu tú huà, yì shì fǔ zhōng zhī wù, qí mǔ ǒu rán xié lái, yǔ nǚ ér guān wán de. huà shàng nà měi rén, jí guó guó fū rén de xiǎo xiàng. suǒ yǐ guó zhēn zhào zhe huà tú shuō fǎ, xuán zōng jìng yí shì guó guó fū rén de suǒ wéi, bù biàn zhuī jiū, nǎ zhī què shì yíng yíng de qiǎo jì tuō xiè. zhèng shì:
于是乘马同行。来至楼前,力士先启奏了,玄宗即宣国桢上楼朝参毕,问:“卿连日在何处?”国桢依着达奚盈盈所言,宛转奏上。玄宗闻奏,微微含笑道:“如此说,卿真遇仙矣,不必深究。”看官,你道玄宗为何便不究了?原来当时杨贵妃有姊妹三人,俱有姿色。玄宗于贵妃面上,推恩三姊妹,俱赐封号,呼之为姨:大姨封韩国夫人,三姨封虢国夫人,八姨封秦国夫人。诸姨每因贵妃宣召入宫,即与玄宗谐谑调笑,无所不至;其中惟虢国夫人,更风流倜傥,玄宗常与相狎,凡宫中的服食器用,时蒙赐赍,又另赐第宅一所于集庆坊。这夫人却甚多情,常勾引少年子弟,到宅中取乐,玄宗颇亦闻之,却也不去管他。那达奚盈盈之母曾在虢国府中,做针线养娘,故备知其事。这轴图画,亦是府中之物,其母偶然携来,与女儿观玩的。画上那美人,即虢国夫人的小像。所以国桢照着画图说法,玄宗竟疑是虢国夫人的所为,不便追究,那知却是盈盈的巧计脱卸。正是:
zhāng gōng chī jiǔ lǐ gōng zuì, zhèng liù shēng ér shèng jiǔ dāng.
张公吃酒李公醉,郑六生儿盛九当。
dāng xià xuán zōng chuán zhǐ, zhuàng yuán qín guó zhēn jì dào, kě jí kè fù qióng lín yàn. guó zhēn zòu dào:" zuó yǐ méng huáng shàng gǎi chén xiōng guó mó wèi zhuàng yuán, chén xiōng tuī cí bù jiù, jīn qǐ shèng ēn, jí cì gǎi dìng, shù shǐ chén bù zhì yǐ dì xiān xiōng." xuán zōng dào:" qīng xiōng dì xiāng ràng, zú zhēng yǒu ài." suì mìng xiōng dì èr rén, jù cì zhuàng yuán jí dì, guó zhēn xiè ēn fù yàn. nèi shì zī zhe liǎng fù guān páo, liǎng duì jīn huā, zhì qióng lín yàn shàng, xuān cì qín jiā kūn zhòng, hǎo bù róng yào. shí yǐ rì mù, yàn shàng sì miàn zhāng dēng, zhū gōng fāng cái jiù xí. cóng lái shuō xìng yuàn kàn huā, jīn kē què shì shǎng dēng. qiě yù diàn chuán jīn bǎng, zhuàng yuán hū yǒu liǎng gè, zhēn nǎi qí wén yì shì. cì rì, liǎng zhuàng yuán lǜ qǐng qīn guì fù quē xiè ēn, fèng zhǐ qín guó mó qín guó zhēn jù wèi hàn lín chéng zhǐ. qí yú zhū rén, zhào lì shòu zhí, bù zài huà xià.
当下玄宗传旨,状元秦国桢既到,可即刻赴琼林宴。国桢奏道:“昨已蒙皇上改臣兄国模为状元,臣兄推辞不就,今乞圣恩,即赐改定,庶使臣不致以弟先兄。”玄宗道:“卿兄弟相让,足征友爱。”遂命兄弟二人,俱赐状元及第,国桢谢恩赴宴。内侍资着两副官袍,两对金花,至琼林宴上,宣赐秦家昆仲,好不荣耀。时已日暮,宴上四面张灯,诸公方才就席。从来说杏苑看花,今科却是赏灯。且玉殿传金榜,状元忽有两个,真乃奇闻异事。次日,两状元率请亲贵赴阙谢恩,奉旨秦国模、秦国桢俱为翰林承旨。其余诸人,照例授职,不在话下。
qiě shuō gōng zhōng yī rì shǎng huā kāi yàn, guì fēi xuān zhào guó guó fū rén rù gōng tóng yàn, míng huáng jiàn le guó guó fū rén, xiǎng qǐ qín guó zhēn suǒ zòu zhī yǔ, suì chéng guì fēi qǐ shēn gēng yī shí, sī xiàng fū rén xiào wèn dào:" sān yí hé dé sī cáng shào nián zài jiā?" nǎ zhī guó guó fū rén, jìn rì zhèng gōu yǐn yí gè qiān niú wèi guān de ér zi, cáng zài jiā zhōng, jīn wén cǐ yán, zhī dào xuán zōng shuō zhe zhè shì, nǎi liǎn rèn dī méi hán xiào shuō dào:" ér nǚ zhī qíng, bù néng zì jìn, qǐ tiān ēn miǎn jiū bà!" xuán zōng xì bǎ zhǐ ér diǎn zháo dào:" gū ráo zhè zāo." shuō bà, xiāng shì ér xiào. zhèng shì:
且说宫中一日赏花开宴,贵妃宣召虢国夫人入宫同宴,明皇见了虢国夫人,想起秦国桢所奏之语,遂乘贵妃起身更衣时,私向夫人笑问道:“三姨何得私藏少年在家?”那知虢国夫人,近日正勾引一个千牛卫官的儿子,藏在家中,今闻此言,只道玄宗说着这事,乃敛衽低眉含笑说道:“儿女之情,不能自禁,乞天恩免究罢!”玄宗戏把指儿点着道:“姑饶这遭。”说罢,相视而笑。正是:
ā yí fēng sāo, yí fū shí qiào. dà jiā cuò wù, fù zhī yī xiào.
阿姨风骚,姨夫识窍。大家错误,付之一笑。