strong huáng hòu jiǎ gōng é tān huān bó chǒng quán chén shuō guǐ huà yīn bào shēn wáng strong
皇后假宮娥貪歡博寵 權臣說鬼話陰報身亡
shī yuē:
詩曰:
xiāng jìng mí wú mǎn, sū tái lù mí yóu. qīng gē miào wǔ mù lán zhōu, jì mò yǒu hán liú.
香徑靡蕪滿,蘇台鹿糜游。清歌妙舞木蘭舟,寂寞有寒流。
hóng fěn jīn hé zài? zhū yán bù kě liú. kōng cún míng yuè zhào fāng zhōu, jù sàn shuǐ zhōng ōu.
紅粉今何在?朱顏不可留。空存明月照芳洲,聚散水中鷗。
diào jì wū shān yī duàn yún
調寄「巫山一段雲」
diàn guāng shí huǒ, rén shì pō duǎn, ér zuì shì zhū yán lǜ fà gèng duǎn. rén shēng qī shí zhōng jiān, yán hóng bìn lǜ, néng dé jǐ shí? jiù shì qí dōng hūn hóu de bù bù jīn lián, chén hòu zhǔ de hòu tíng yù shù, yě zhǐ xiē shí. nà quán jiān shēng shì, qì mǎn guàn yíng, suí nǐ hè hè yīng xióng, yī zhāo mìng jǐn, qǐng kè jiān jìng wèi wū yǒu, qǐ bù yǔ hóng fěn zhū yán, rú tóng yī zhé?
電光石火,人世頗短,而最是朱顏綠髮更短。人生七十中間,顏紅鬢綠,能得幾時?就是齊東昏侯的步步金蓮,陳後主的後庭玉樹,也只些時。那權奸聲勢,氣滿貫盈,隨你赫赫英雄,一朝命盡,頃刻間竟為烏有,豈不與紅粉朱顏,如同一轍?
què shuō yáng dì zì dēng bǎo wèi, tuì cháo zhī hòu, jí wǎng xuān huá gōng, zì yì jiāo huān, rèn qíng qǔ lè, zú zú bàn yuè yǒu yú. dāng chū xiāo hòu zài dōng gōng, yuán zhāo xī bù lí, jí xiāng ēn ài jīn lì huáng hòu, bìng bù yī xìng. xiāo hòu chū qǐ yí tā xīn sàng zài shēn, bié gōng dú chù. hòu lái dǎ tīng, tā yè yè zài xuān huá gōng lǐ yín dàng, bù jué dà nù dào: cái zuò huáng dì, biàn rú cǐ yín luàn, jiāng lái zuò hé dǐ zhǐ? zhè rì qià shì yáng dì tuì cháo jìn gōng, xiāo hòu biàn chě zhù rǎng dào: hǎo gè huáng dì, cái zuò dé jǐ rì, biàn bèi qì zhèng qī, jiān yín fù fēi ruò zài zuò jǐ nián, tiān xià fù rén, dōu bèi nǐ kuáng yín jǐn le! yáng dì dào: ǒu rán shì xìng, yù qī hé xū dòng nù? xiāo hòu dào: ǒu rán bù ǒu rán, wǒ yě bù guǎn nǐ, zhǐ chèn zǎo jiāng tā fá rù lěng gōng, bù róng jiàn miàn, qiè jiù bà le. ruò hái liàn liàn bù shě, qiè chuán yī dào yì zhǐ, jiāng zhè chǒu xíng, xiǎo yǔ bǎi guān, jiào nǐ zuò rén bù chéng. yáng dì zháo máng dào: yù qī zhè bān xìng jí, róng zhèn màn màn qū chù. xiāo hòu dào: yǒu shèn qū chù? huò shě tā bù dé, qiè biàn jiào gōng rén qù líng rǔ tā yī chǎng, kàn tā xiū yě bù xiū. yáng dì yuán wèi xiāo hòu, jīn jiàn tā shuō huà dòng qì, xīn xià yù jiā zháo máng, zhǐ de qǐ shēn shuō dào: yù qī shǎo shuō, dài zhèn qù yǔ tā shuō míng, jiào tā xún gè zì biàn, zhèn jiù huí gōng, yǔ yù qī péi zuì. xiāo hòu dào: jiǎng bù jiǎng yě yóu bì xià, lái bù lái yě yóu bì xià, qiè zì yǒu chù.
卻說煬帝自登寶位,退朝之後,即往宣華宮,恣意交歡,任情取樂,足足半月有餘。當初蕭後在東宮,原朝夕不離,極相恩愛;今立皇后,並不一幸。蕭後初起疑他新喪在身,別宮獨處。後來打聽,他夜夜在宣華宮裡淫蕩,不覺大怒道:「才做皇帝,便如此淫亂,將來作何底止?」這日恰適煬帝退朝進宮,蕭後便扯住嚷道:「好個皇帝,才做得幾日,便背棄正妻,姦淫父妃;若再做幾年,天下婦人,都被你狂淫盡了!」煬帝道:「偶然適興,御妻何須動怒?」蕭後道:「偶然不偶然,我也不管你,只趁早將他罰入冷宮,不容見面,妾就罷了。若還戀戀不捨,妾傳一道懿旨,將這丑形,曉與百官,叫你做人不成。」煬帝着忙道:「御妻這般性急,容朕慢慢區處。」蕭後道:「有甚區處?或舍他不得,妾便叫宮人去凌辱他一場,看他羞也不羞。」煬帝原畏蕭後,今見他說話動氣,心下愈加着忙,只得起身說道:「御妻少說,待朕去與他說明,叫他尋個自便,朕就回宮,與御妻陪罪。」蕭後道:「講不講也由陛下,來不來也由陛下,妾自有處。」
qí shí zhè xiē yán yǔ, zǎo yǒu gōng rén bào zhī xuān huá fū rén. fū rén tīng zhī, bù shèng bēi qì. hū jiàn gōng nú bào dào jià dào, xuān huá zhǐ de hán zhe lèi, dī tóu yíng jiē. yáng dì zǒu jìn shēn qián lái yī kàn xuān huá fū rén, dàn jiàn tā xìng liǎn dī chuí, lèi hén yóu shī, shuō dào: gāng cái zhèn yǔ huáng hòu zhēng chǎo, xiǎng fū rén yù zhī, dàn zhèn zì yǒu zhǔ yì. shè yán huáng hòu yǒu shèn yì sī, zhèn duàn bù rěn wèi. xuān huá dào: qiè fēng fēi lòu zhì, xī dài zuì yú xiān jūn, jīn yòu diàn wū lóng tǐ, zì zhī sǐ yǒu yú gū. jīn qiú bì xià yī huáng hòu yì zhǐ, jiāng qiè fá rù lěng gōng, zì shǒu zhǎng mén, fāng wèi wàn quán. yáng dì tàn xī dào: qíng zhī suǒ zhōng, shēng sǐ bù yì. zhèn yǔ fū rén, suī huān yú wèi jiǔ, ēn qíng rú tóng hǎi shēn. jí shǐ zhèn yǔ fū rén wèi shù rén fū fù, yì suǒ gān xīn, ān rěn qīng pāo gē ài? nán dào fū rén xīn cháng dào yìng, fǎn rěn bǎ zhèn pāo qì? xuān huá pěng zhù le yáng dì, bēi qì dào: qiè fēi xīn yìng, ruò zhǐ guǎn tān liàn, bù dàn huài le bì xià shēng míng, yì sī xiān dì wèi chí zhī nǚ, kǒng dǎo qián zhé, tǎng míng rì huáng hòu yī nù, qiè sǐ wú dì yǐ, bì xià hé bù wèi qiè zǎo jì, yù yí hòu huǐ yé! shuō dào zhè gè dì wèi, yáng dì chàng tàn dào: tīng fū rén zhī yán, shì hèn wǒ zhī qíng tài báo, ér liàng wǒ zhī qíng tài shēn yě. biàn fēn fù yī gè zhǎng cháo tài lín, bǎ wài biān xiān dōu gōng yuàn dǎ sǎo qīng jìng, qiān xuān huá fū rén chū qù, gè xiàng zhī yòng, jù zhe sī jiān zhào jiù zhī gěi. èr rén zhèng zài chóu móu zhī jì, yī dàn fēn lí, jiǎng le yòu jiǎng, shuō le yòu shuō, yáng dì shí fēn bù rěn fàng shǒu, hái shì xuān huá zài sān kǔ cí, yáng dì fāng cái xǔ xíng, chū gōng ér qù. zhèng shì:
其時這些言語,早有宮人報知宣華夫人。夫人聽知,不勝悲泣。忽見宮奴報道駕到,宣華只得含着淚,低頭迎接。煬帝走近身前來一看宣華夫人,但見他杏臉低垂,淚痕猶濕,說道:「剛才朕與皇后爭吵,想夫人預知,但朕自有主意。設言皇后有甚意思,朕斷不忍為。」宣華道:「妾葑菲陋質,昔待罪於先君,今又玷污龍體,自知死有餘辜。今求陛下依皇后懿旨,將妾罰入冷宮,自首長門,方為萬全。」煬帝嘆息道:「情之所鍾,生死不易。朕與夫人,雖歡娛未久,恩情如同海深。即使朕與夫人為庶人夫婦,亦所甘心,安忍輕拋割愛?難道夫人心腸倒硬,反忍把朕拋棄?」宣華捧住了煬帝,悲泣道:「妾非心硬,若只管貪戀,不但壞了陛下聲名,抑思先帝尉遲之女,恐蹈前轍,倘明日皇后一怒,妾死無地矣,陛下何不為妾早計,欲貽後悔耶!」說到這個地位,煬帝悵嘆道:「聽夫人之言,似恨我之情太薄,而諒我之情太深也。」便吩咐一個掌朝太臨,把外邊仙都宮院打掃清淨,遷宣華夫人出去,各項支用,俱着司監照舊支給。二人正在綢繆之際,一旦分離,講了又講,說了又說,煬帝十分不忍放手,還是宣華再三苦辭,煬帝方才許行,出宮而去。正是:
sǐ bié yǐ tūn shēng, shēng lí cháng cè cè. zuì kǔ fù rén shēn, shì rén yǐ yán sè.
死別已吞聲,生離常惻惻。最苦婦人身,事人以顏色。
yáng dì zì xuān huá qù hòu, zhōng rì rú zuì rú chī, zhǎng xū duǎn tàn, yǎn lǐ mèng lǐ, chá lǐ fàn lǐ, dōu shì xuān huá. xiāo hòu jiàn yáng dì qíng qiān yì chán, liào dào jìn tā bù dé, biàn duì yáng dì dào: qiè yīn yào dǔ fū fù zhī qíng, quàn bì xià qiǎn qù xuān huá, bù yì bì xià rú cǐ juàn liàn, dǎo bǎ qiè rèn zuò dù fù, jiàn jiàn cān shāng, shì qiè qiú qīn ér fǎn shū yě. mò ruò chuán zhǐ, jiāng xuān huá réng zhào jìn gōng, zhāo xī yǐ wèi shèng huái, qiè yì dé yǐ fēn bì xià zhī huān yán, qǐ bù liǎng biàn? yáng dì xiào dào: ruò guǒ rú cǐ, yù qī xián dé gāo qiān gǔ yǐ, dàn kǒng shì xì yán ěr. xiāo hòu dào: qiè ān gǎn xì bì xià. yáng dì dà xǐ, nà lǐ hái děng de jǐ shí, suí chà yī gè zhōng gōng, fēi mǎ qù zhào xuān huá.
煬帝自宣華去後,終日如醉如痴,長吁短嘆,眼裡夢裡,茶里飯里,都是宣華。蕭後見煬帝情牽意纏,料道禁他不得,便對煬帝道:「妾因要篤夫婦之情,勸陛下遣去宣華,不意陛下如此眷戀,倒把妾認做妒婦,漸漸參商,是妾求親而反疏也。莫若傳旨,將宣華仍詔進宮,朝夕以慰聖懷,妾亦得以分陛下之歡顏,豈不兩便?」煬帝笑道:「若果如此,御妻賢德高千古矣,但恐是戲言耳。」蕭後道:「妾安敢戲陛下。」煬帝大喜,那裡還等得幾時,隨差一個中宮,飛馬去詔宣華。
què shuō xuān huá zì cóng chū gōng, yě wú xīn wàng xìng, zhèn rì bù miáo bù huà, dào yě qīng xián zì zài. zhè rì hū jiàn zhōng guān fèng zhǐ lái xuān, tā jiù duì zhōng gōng shuō dào: qiè jì méng shèng ēn fàng chū, rú luò huā liú shuǐ, ān yǒu fù rù zhī lǐ? nǐ kě wèi wǒ cí xiè huáng yé. zhōng gōng zòu dào: huáng yé zài gōng, lì zhào niáng niáng, shí kè yě děng hòu bù dé, nú bì yān gǎn kōng shǒu huí zhǐ? xuān huá xiǎng yī xiǎng dào: wǒ zì yǒu chù. qǔ luán jiān yī fù, tí yī cí yú shàng, lěi chéng fāng shèng, fù yú zhōng gōng dào: wèi wǒ chí cǐ zhì xiè huáng yé. zhōng gōng bù gǎn zài qiáng, zhǐ de ná le huí zòu yáng dì yáng dì máng chāi kāi yī kàn, què shì yī shǒu zhǎng xiāng sī cí dào:
卻說宣華自從出宮,也無心望幸,鎮日不描不畫,到也清閒自在。這日忽見中官奉旨來宣,他就對中宮說道:「妾既蒙聖恩放出,如落花流水,安有復入之理?你可為我辭謝皇爺。」中宮奏道:「皇爺在宮,立召娘娘,時刻也等候不得,奴婢焉敢空手回旨?」宣華想一想道:「我自有處。」取鸞箋一副,題一詞於上,壘成方勝,付於中宮道:「為我持此致謝皇爺。」中宮不敢再強,只得拿了回奏煬帝;煬帝忙拆開一看,卻是一首「長相思」詞道:
hóng yǐ xī, lǜ yǐ xī, duō xiè chūn fēng zháo dì chuī, cán huā nán shàng zhī,
紅已稀,綠已稀,多謝春風着地吹,殘花難上枝,
dé chǒng yí, shī chǒng yí, xiǎng xiàng wèi huān néng jǐ shí, pà tiān xīn bié lí.
得寵疑,失寵疑,想像為歡能幾時,怕添新別離。
yáng dì kàn le xiào dào: tā kǒng pà zhèn yòu qì tā, jīn jì yǔ huáng hòu jiǎng míng, ān rěn zài lí. suí qǔ zhǐ bǐ, yě yī lái yùn hé cí yī shǒu:
煬帝看了笑道:「他恐怕朕又棄他,今既與皇后講明,安忍再離。」隨取紙筆,也依來韻和詞一首:
yǔ bù xī, lù bù xī, gù huà chūn fēng rì xī chuī, zhǒng chéng qiān suì zhī.
雨不稀,露不稀,顧化春風日夕吹,種成千歲枝。
ēn hé yí, ài hé yí, yī rì wèi huān shí èr shí, shuí néng shēng sǐ lí?
恩何疑,愛何疑,一日為歡十二時,誰能生死離?
yáng dì xiě wán, yě dié chéng yī gè fāng shèng, réng jiào zhōng gōng zài qù. xuān huá jiàn le zhè cí, jiàn yáng dì qíng yì zhūn zhūn, bù biàn zài cí, zhǐ de zhòng shī zhū fěn, zài huà é méi, jià le qī xiāng chē ér, jìng rù cháo lái. yáng dì jiàn le, xǐ de gǔ shuǎng shén sū, suí tóng xuān huá, dào zhōng gōng lái jiàn xiāo hòu. xiāo hòu jiàn le, xīn xià suī rán bù lè, yīn xiǎo dé yáng dì de xìng ér, zhǐ de miǎn qiáng zuò hǎo rén, huān tiān xǐ dì, jiào pái yàn hè xǐ. zhèng shì:
煬帝寫完,也疊成一個方勝,仍叫中宮再去。宣華見了這詞,見煬帝情意諄諄,不便再辭,只得重施朱粉,再畫蛾眉,駕了七香車兒,竟入朝來。煬帝見了,喜得骨爽神蘇,隨同宣華,到中宮來見蕭後。蕭後見了,心下雖然不樂,因曉得煬帝的性兒,只得勉強做好人,歡天喜地,叫排宴賀喜。正是:
hé diàn chūn fēng lì sè xīn, shēn gōng shū jǐng yàn fāng chén.
合殿春風麗色新,深宮淑景艷芳辰。
xiāo láng mò lù hái xiāng yù, liú ruǎn tiān tāi zài dé qīn.
蕭郎陌路還相遇,劉阮天台再得親。
zì cǐ yáng dì yǔ xuān huá, cháo huān mù lè, bǐ qián gèng jué qīn rè. wèi jí bàn nián, hé zhī yuán yuè bù cháng, míng huā yì xiè, hóng yán mìng bó, yī bìng ér cú. yáng dì kū le jǐ chǎng, mìng yǒu sī hòu lǐ ān zàng. zhōng rì chī chī mí mí, chóu méi lèi yǎn. xiāo hòu dào: sǐ zhě bù kě fù shēng, bēi shāng hé yì? hé bù zài hòu gōng gēng dié jiā zhě, liáo wèi shèng huái, miǎn de zhè bān cǎn qī. yì dì dào: gōng zhōng zhè xiē cán xiāng shèng fěn, rú hé kě xuǎn? xiāo hòu dào: dāng shí xuān huá yě shì hòu gōng xuǎn chū, nà lǐ dìng dé, zhǐ dāng jí cǐ xiāo qiǎn. yáng dì yī le xiāo hòu, zhēn gè chuán yī dào zhǐ, zhe gè gōng yuàn dà xiǎo pín fēi cǎi nǚ, jù fù zhèng gōng tīng xuǎn. nèi xiē guān é, yī gè gè qiǎo wǎn wū yún, qí fēn lǜ bìn, dào zhèng gōng lái. yáng dì yǔ xiāo hòu tóng dào diàn shàng, jiào zhè xiē nǚ zǐ jìn qián. yī biān yǐn jiǔ, yī biān xuǎn zé. zhēn gè shì guān yú hǎi zhě nán wèi shuǐ, suī shì huā chéng duì, liǔ zuò xíng, xuǎn lái xuǎn qù, jìng wú chū sè de qí zī. yáng dì fán zào qǐ lái, dào: xuǎn shā le zǒng shì zhè bān mó yàng, zěn néng rú xuān huá zhè bān tiān zī guó sè? suì chuán zhǐ miǎn xuǎn. zhòng gōng rén wén zhǐ yī hòng ér sàn.
自此煬帝與宣華,朝歡暮樂,比前更覺親熱。未及半年,何知圓月不常,名花易謝,紅顏命薄,一病而殂。煬帝哭了幾場,命有司厚禮安葬。終日痴痴迷迷,愁眉淚眼。蕭後道:「死者不可復生,悲傷何益?何不在後宮更迭佳者,聊慰聖懷,免得這般慘淒。」熠帝道:「宮中這些殘香剩粉,如何可選?」蕭後道:「當時宣華也是後宮選出,那裡定得,只當藉此消遣。」煬帝依了蕭後,真箇傳一道旨,着各宮院大小嬪妃彩女,俱赴正宮聽選。那些官娥,一個個巧挽烏雲,奇分綠鬢,到正宮來。煬帝與蕭後同到殿上,叫這些女子近前。一邊飲酒,一邊選擇。真箇是觀於海者難為水,雖是花成隊,柳作行,選來選去,竟無出色的奇姿。煬帝煩躁起來,道:「選殺了總是這般模樣,怎能如宣華這般天姿國色?」遂傳旨免選。眾宮人聞旨一鬨而散。
xiāo hòu dào: bì xià qǐng nài fán, kuān yǐn jǐ bēi, dài qiè zì wǎng gè gōng qù sōu qiú, bāo bì xià xún yī gè chū sè de nǚ zǐ lái. yáng dì dào: xiàn jīn xuǎn bù chū, hé kǔ fèi yù qī shén sī? xiāo hòu dào: bú shì zhè děng shuō. zì lái yǒu zhì jué sè nǚ zǐ, bì rán jià gāo zì zhòng, gān yuàn lǎo shǒu zhǎng mén, duàn bù kěn qīng yì suí xíng, zhú duì fù xuǎn. rú jīn dài qiè qù xì xì sōu qiú, jué wú yí lòu, rú sōu bù chū, bì xià fá qiè sān jù gōng rú hé? shuō le máng qǐ shēn shàng le bǎo chē, chū gōng qù le. yáng dì lǒu zhe yī gè nèi jiān, qiǎn zhēn xì zhuó. yuán lái xiāo hòu nà lǐ shì qù gè gōng tàn fǎng nǚ zǐ, yī jìng jià dào zhǎng lè gōng lái, bǎ gōng páo xiè xià, zhòng shī zhū fěn, zài diǎn yīng táo, bǎ fà bìn chě yōng xiàng qián, gǎi zuò sū zhuāng. tóu shàng chā zhe lóng fèng chāi, sān kē míng zhū, dī chuí guà miàn, huàn yī tào yàn lì de gōng é yī fú. dǎ bàn tíng dāng, xiān chà yī gè nèi chuán, zǒu qù bào zhī. cǐ shí yáng dì yǐ yǐn dé bàn hān, shàng bù jiàn xiāo hòu dào lái, zhèng yào chāi rén qù qǐng, zhǐ jiàn yī gè nèi shì, jìn lái bǐng dào: niáng niáng xuǎn zhōng yī wèi nǚ zǐ, zhe nú bì xiān sòng jìn gōng yù jiàn. niáng niáng yòu dào bié gōng qù le. yáng dì xiào dào: yù qī wèi wǒ, kě wèi bù dàn fán yǐ. nà shí xiāo hòu gǎi zhuāng, jià dào gōng mén, jiù tíng chē xì bù, zhuāng zhe ē nuó pīng tíng, zǒu jìn dan chi, lí diàn shàng qián yǒu yī jiàn zhī dì. yáng dì jǔ mù wǎng xià yī kàn, guǒ rán yǒu rén yōng yī wèi nǚ zǐ, tài dù yōu xián, qīng chén duó mù, yī bù bù huǎn huǎn de zǒu jìn diàn lái, fǔ fú zài dì. yáng dì bù shèng kuáng xǐ dào: guǒ rán hòu gōng hái yǒu zhè yàng nǚ zǐ, kuài jiào píng shēn. lián shuō le sān cì, nà nǚ shàng fǔ fú bù qǐ. yáng dì cǐ shí jué yín xīn dàng yàng, jìng bù gù tǐ tǒng, zǒu xià yù zuò, yù shǒu xiàng chān, nà nǚ zǐ fāng chān qǐ lái, chuí tóu ér lì. yáng dì zǐ xì yī rèn, bù jué hā hā dà xiào dào: yuán lái shì yù qī, kě wèi huì xīn qiǎo sī yǐ! wǒ shuō dào nà yǒu yí cái lún luò! yáng dì xié le xiāo hòu de shǒu, tóng zhì yù zuò lái dào: zhè sān jù gōng, yù qī bù néng miǎn yǐ! xiāo hòu dào: qiè wǎng hòu gōng sōu qiú, bù yì jìng wú yǒu zhōng shì zhě yīn sī qián yán yǐ chū, kǒng bì xià jiàn zuì, zàn jiǎ chǒu xíng, yǐ kuān shèng huái, yǐ bó yī xiào ěr. zhè sān jù gōng, hái qiú bì xià shè miǎn. yáng dì dào: zhè shǐ bù dé, zhèn bù fá yù qī, fá xīn xuǎn de měi rén ěr! xiāo hòu dào: ruò rèn zhēn shì gè měi rén, kǒng bì xià yòu shě bù dé fá tā le. yī tóu shuō, yī tóu jiē bēi zài shǒu dào: qiè xiǎng gōng zhōng suī wú, tiān xià jǐn yǒu, bì xià jì wèi tiān xià zhī zhǔ, hé bù chāi rén gè chù qù xuǎn, pà méi yǒu bǐ xuān huá qiáng shí bèi de, hé kǔ zhè bān fán nǎo? yáng dì dào: yù qī zhī yán suī shàn, zhǐ kǒng tíng chén yǒu xǔ duō yì lùn jiàn zǔ. xiāo hòu dào: tíng chén gǎn yán zhí jiàn zhě shǎo, suǒ lǜ zhě wéi lǎo ér yáng sù ěr. chèn cǐ pén lán shèng kāi, míng rì bì xià hé bù zhào tā rù yuàn, yàn shǎng chūn lán, bǎ jǐ jù yán yǔ tiāo dòng tā, kàn tā yì sī xíng zhǐ, jiù kě dìng le. yáng dì dào: yù qī zhī yán shén shàn. shāng yì yǐ dìng, guò le yī xiāo. cì rì yáng dì jià lín yú yù yuàn, zhǐ jiàn zhè xiē pén zhōng huì lán, zhǎng duǎn bù qí, jǐn jiē kāi fàng. zhèng shì:
蕭後道:「陛下請耐煩,寬飲幾杯,待妾自往各宮去搜求,包陛下尋一個出色的女子來。」煬帝道:「現今選不出,何苦費御妻神思?」蕭後道:「不是這等說。自來有志絕色女子,必然價高自重,甘願老守長門,斷不肯輕易隨行,逐隊赴選。如今待妾去細細搜求,決無遺漏,如搜不出,陛下罰妾三巨觥如何?」說了忙起身上了寶車,出宮去了。煬帝摟着一個內監,淺斟細酌。原來蕭後那裡是去各宮探訪女子,一徑駕到長樂宮來,把宮袍卸下,重施朱粉,再點櫻桃,把髮鬢扯擁向前,改作蘇妝。頭上插着龍鳳釵,三顆明珠,滴垂掛麵,換一套艷麗的宮娥衣服。打扮停當,先差一個內傳,走去報知。此時煬帝已飲得半酣,尚不見蕭後到來,正要差人去請,只見一個內侍,進來稟道:「娘娘選中一位女子,着奴婢先送進宮御見。娘娘又到別宮去了。」煬帝笑道:「御妻為我,可為不憚煩矣。」那時蕭後改妝,駕到宮門,就停車細步,裝着婀娜娉婷,走進丹墀,離殿上前有一箭之地。煬帝舉目往下一看,果然有人擁一位女子,態度幽嫻,輕塵奪目,一步步緩緩的走進殿來,俯伏在地。煬帝不勝狂喜道:「果然後宮還有這樣女子,快叫平身。」連說了三次,那女尚俯伏不起。煬帝此時覺淫心蕩漾,竟不顧體統,走下御座,御手相攙,那女子方攙起來,垂頭而立。煬帝仔細一認,不覺哈哈大笑道:「原來是御妻,可謂慧心巧思矣!我說道那有遺才淪落!」煬帝攜了蕭後的手,同至御座來道:「這三巨觥,御妻不能免矣!」蕭後道:「妾往後宮搜求,不意竟無有中式者;因思前言已出,恐陛下見罪,暫假丑形,以寬聖懷,以博一笑耳。這三巨觥,還求陛下赦免。」煬帝道:「這使不得,朕不罰御妻,罰新選的美人耳!」蕭後道:「若認真是個美人,恐陛下又捨不得罰他了。」一頭說,一頭接杯在手道:「妾想宮中雖無,天下盡有,陛下既為天下之主,何不差人各處去選,怕沒有比宣華強十倍的,何苦這般煩惱?」煬帝道:「御妻之言雖善,只恐廷臣有許多議論諫阻。」蕭後道:「廷臣敢言直諫者少,所慮者惟老兒楊素耳。趁此盆蘭盛開,明日陛下何不詔他入苑,宴賞春蘭,把幾句言語挑動他,看他意思行止,就可定了。」煬帝道:「御妻之言甚善。」商議已定,過了一宵。次日煬帝駕臨於御苑,只見這些盆中蕙蘭,長短不齊,盡皆開放。正是:
wú shù yōu xiāng wén mǎn hù, jǐ zhū chuí liǔ zhào qīng chí.
無數幽香聞滿戶,幾株垂柳照清池。
yáng dì máng chà liǎng gè nèi shì, qù xuān yáng sù rù yuàn. què shuō yáng sù zì yōng lì le yáng dì, hè hè yǒu gōng, cháo zhèng bīng quán, jiē zài qí shǒu. zhè rì zhèng yǔ zhè xiē gē ér wǔ nǚ kuài huó, tīng dé yǒu zhǐ xuān zhào, jí chéng liáng jiào, jìng rù yù yuàn zhōng lái. dào tài yè chí biān, yáng dì kàn jiàn, zì rán yíng xià diàn lái, guī jǔ shì jiào miǎn cháo, jí shǐ cì zuò. yáng sù yě bù qiān ràng, jìng zhǐ shì yī bài jiù zuò. yáng dì dào: jiǔ bù miàn qīng, dùn shēng bǐ lìn. jīn jiàn yōu lán dà fàng pén zhōng, xīn liǔ lǜ yán chí shàng, xiāng fēng xí rén, yóu yú kě shù, gù zhào qīng lái tóng guān ér diào yān. yáng sù dào: chén wén cóng qín zé huāng, cóng shòu zé wáng. xī lǔ yǐn gōng guān yú yú táng, chūn qiū jī zhī shùn gē nán fēng zhī shī, wàn shì sòng dé. bì xià xīn dēng dà wèi, nián lì fù qiáng, yuàn yǐ yú shùn wèi fǎ, bù dāng xiào lǔ yǐn gōng zhī yóu. yáng dì dào: zhèn wén pán xī yè, yī diào ér xìng zhōu gōng bā bǎi zhī jī, xián qīng zhī gōng, hé yì yú cǐ? yáng sù dà xǐ dào: bì xià jì yǐ cǐ bǐ chén, chén gǎn bù yǐ cǐ bào bì xià. jūn chén xiāng gù dà yuè. yáng dì jí lìng jìn shì, jiāng zuò xí yí dào chí biān kàn yú. dà jiā tóu gěi yú qīng liú zhī zhōng, suí bō hén wǎng lái ér diào.
煬帝忙差兩個內侍,去宣楊素入苑。卻說楊素自擁立了煬帝,赫赫有功,朝政兵權,皆在其手。這日正與這些歌兒舞女快活,聽得有旨宣詔,即乘涼轎,竟入御苑中來。到太液池邊,煬帝看見,自然迎下殿來,規矩是叫免朝,即使賜坐。楊素也不謙讓,竟只是一拜就坐。煬帝道:「久不面卿,頓生鄙吝。今見幽蘭大放盆中,新柳綠妍池上,香風襲人,游魚可數,故詔卿來同觀而釣焉。」楊素道:「臣聞從禽則荒,從獸則亡。昔魯隱公觀魚於棠,春秋譏之;舜歌南風之詩,萬世頌德。陛下新登大位,年力富強,願以虞舜為法,不當效魯隱公之尤。」煬帝道:「朕聞蟠溪曳,一釣而興周公八百之基,賢卿之功,何異於此?」楊素大喜道:「陛下既以此比臣,臣敢不以此報陛下。」君臣相顧大悅。煬帝即令近侍,將坐席移到池邊看魚。大家投給於清流之中,隨波痕往來而釣。
yáng dì dào: zhèn yǔ xián qīng tóng diào, xiān dé zhě wèi shèng, chí dé zhě fá yī jù gōng hé rú? yáng sù dào: shèng yù zuì miào. bù duō shí, yáng dì jiāng shǒu wǎng shàng yī tí, zǎo diào yī gè sān cùn zhǎng de xiǎo jīn yú. yáng dì dà xǐ, duì yáng sù dào: zhèn diào dé yī wěi le, xián qīng kě jì yī gōng. yáng sù yīn tóu lún zài shuǐ, kǒng jīng le yú, jìng bù dá yīng, dàn bǎ tóu diǎn le liǎng diǎn, jí chě qǐ kàn shí, què shì yī kōng gōu, jiāng gōu ér yī jiù tóu xià shuǐ qù. bù duō shí, yáng dì yòu diào qǐ xiǎo xiǎo yī wěi, biàn shuō dào: zhèn yǐ diào èr wěi, xián qīng kě jì èr gōng. yáng sù wǎng shàng yī chě, què yòu shì yī gè kōng zhòng gōng rén kàn le, bù jué yǎn kǒu ér xiào. yáng sù kàn jiàn, miàn shàng wēi xiào yǒu nù sè, biàn shuō dào: yàn què ān zhī hóng hú zhī zhì. dài lǎo chén shì zhǎn diào áo zhī shǒu, diào yī gè jīn sè lǐ yú, wèi bì xià chēng wàn nián zhī shāng hé rú? yáng dì jiàn yáng sù shuō cǐ dà huà, quán wú jūn chén zhī lǐ, xīn zhōng bù yuè, bǎ gān ér fàng xià, zhǐ tuī jìng shǒu, qǐ shēn jìng jìn hòu gōng, mǎn liǎn nù qì. xiāo hòu jiē zhù wèn dào: jiē xià yǔ yáng sù diào yú, wèi hé nù fèn hái gōng? yáng dì dào: pǒ nài zhè lǎo zéi, jiāo ào wú lǐ, zài zhèn miàn qián, shí fēn fàng sì. zhèn yù jiào jǐ gè gōng rén shā le tā, fāng xiè wǒ xiōng zhōng zhī hèn. xiāo hòu máng zǔ dào: zhè gè shǐ bù dé. yáng sù nǎi xiān cháo lǎo chén, qiě yǒu gōng yú bì xià jīn rì xuān tā tī yàn, wú gù shā le, tā guān bì rán bù fú kuàng tā yòu shì gè měng jiāng, jǐ gè gōng rén, rú hé jìn dé tā guò? yī shí nòng pò le quān ér, tā bīng quán zài shǒu, chāng jué qǐ lái, shè jì bù kě zhī yǐ. bì xià jiù yào chú tā, yě xū huǎn huǎn ér tú, jīn rì rú hé shǐ de? yáng dì jiàn shuō, biàn dào: yù qī zhī yán shèn shì. gèng le yī fú, yī jiù dào tài yè chí lái le.
煬帝道:「朕與賢卿同釣,先得者為勝,遲得者罰一巨觥何如?」楊素道:「聖諭最妙。」不多時,煬帝將手往上一題,早釣一個三寸長的小金魚。煬帝大喜,對楊素道:「朕釣得一尾了,賢卿可記一觥。」楊素因投綸在水,恐驚了魚,竟不答應,但把頭點了兩點,及扯起看時,卻是一空鈎,將鈎兒依舊投下水去。不多時,煬帝又釣起小小一尾,便說道:「朕已釣二尾,賢卿可記二觥。」楊素往上一扯,卻又是一個空;眾宮人看了,不覺掩口而笑。楊素看見,面上微笑有怒色,便說道:「燕雀安知鴻鵠之志。待老臣試展釣鰲之手,釣一個金色鯉魚,為陛下稱萬年之觴何如?」煬帝見楊素說此大話,全無君臣之禮,心中不悅,把竿兒放下,只推淨手,起身竟進後宮,滿臉怒氣。蕭後接住問道:「階下與楊素釣魚,為何怒忿還宮?」煬帝道:「叵耐這老賊,驕傲無禮,在朕面前,十分放肆。朕欲叫幾個宮人殺了他,方泄我胸中之恨。」蕭後忙阻道:「這個使不得。楊素乃先朝老臣,且有功於陛下;今日宣他踢宴,無故殺了,他官必然不服;況他又是個猛將,幾個宮人,如何禁得他過?一時弄破了圈兒,他兵權在手,猖獗起來,社稷不可知矣。陛下就要除他,也須緩緩而圖,今日如何使得?」煬帝見說,便道:「御妻之言甚是。」更了衣服,依舊到太液池來了。
yáng sù zuò zài chuí liǔ zhī xià, fēng shén jùn xiù, xiàng mào kuí wú, jǐ lǚ rú yín bái xū, chèn zhe wēi fēng, liǎng biān piāo qǐ, huǎng rán yǒu dì wáng qì xiàng. yáng dì kàn le, xīn xià shén huái dù jì, qiáng wèi xiào wèn dào: xián qīng zhè yī huì, diào dé jǐ gè? yáng sù dào: huà lóng zhī yú, néng yǒu jǐ gè? shuō wèi liǎo, jiāng shǒu yī chě, gāng gāng de diào qǐ yī wěi jīn sè lǐ yú, zhǎng yǒu yī chǐ sān cùn. yáng sù bǎ gān ér diū xià xiào dào: yǒu zhì zhě shì jìng chéng, bì xià yǐ lǎo chén wèi hé rú? yáng dì yì xiào dào: yǒu chén rú cǐ, zhèn fù hé yōu? suí mìng kàn yàn, jūn chén shàng xí. zhǐ jiàn yī gè nèi xiāng zǒu lái zòu dào: cháo mén wài yǒu gè luò shuǐ yú rén, huò yī wěi jīn lín zhě wěi dà lǐ yú, yǒu xiē yì xiāng, bù gǎn sī mài, yuàn xiàn wàn suì. yáng dì jiào qǔ jìn lái. bù duō shí liǎng sān gè tài jiān, jiāng dà pén shèng le, tái dào miàn qián. yáng dì yǔ yáng sù zǐ xì yī kàn, zhǐ jiàn nà yú yǒu wǔ chǐ zhǎng, duǎn lín jiǎ shàng jīn sè zhào yào, yǔ rì zhēng guāng. yáng dì kàn le dà xǐ, jiù yào fàng rù chí zhōng. yáng sù dào: cǐ yú dà yǒu shén qì, kǒng fēi chí zhōng zhī wù, mò ruò shā zhī, kě miǎn yì rì fēng léi zhī huàn. yáng dì xiào dào: ruò guǒ shì chéng lóng zhī wù, suī yù shā zhī, bù kě de yě. yīn wèn zuǒ yòu dào: cǐ yú céng yǒu míng fǒu? zuǒ yòu dào: méi yǒu. yáng dì suì jiào qǔ zhū bǐ zài lǐ yú é shàng tóu, xiě jiě shēng èr zì yǐ wèi jì hào, fàng rù chí zhōng, hòu shǎng yú rén. zuǒ yòu zhēn shàng jiǔ lái, cì dì ér yǐn. zhòng gōng rén gē yī huí, wǔ yī huí, yòu qīng zòu yī huí xì lè. yáng dì zhèng yào kāi tán, tiāo dòng yáng sù, què yòu jiàn zuǒ yòu jiāng diào qǐ de sān wěi yú, qiē chéng xì kuài, zuò le xiān tāng, pěng le shàng lái. yáng dì kàn jiàn, jiù jiào jìn shì, mǎn zhēn yī jù gōng, sòng yǔ yáng sù dào: shì cái diào yú yǒu yuē, zhèn xìng xiān dé, xián qīng dāng mǎn yǐn cǐ gōng, shù bù fù jiā yú zhī měi. yáng sù jiē jiǔ yǐn gàn, yě jiào jìn chén zhēn le yī gōng, sòng yǔ yáng dì shuō dào: lǎo chén dé yú suī chí, què shì yī wěi jīn sè lǐ yú, bì xià yě gāi jìn yī gōng, shǎng chén zhī gōng. yáng dì chī gàn le, yòu shuō dào: zhèn diào dé shì èr wěi, xián qīng hái gāi bǔ yī bēi. jiù jiào zuǒ yòu zhēn le shàng lái.
楊素坐在垂柳之下,風神俊秀,相貌魁梧,幾縷如銀白須,趁着微風,兩邊飄起,恍然有帝王氣像。煬帝看了,心下甚懷妒忌,強為笑問道:「賢卿這一會,釣得幾個?」楊素道:「化龍之魚,能有幾個?」說未了,將手一扯,剛剛的釣起一尾金色鯉魚,長有一尺三寸。楊素把竿兒丟下笑道:「有志者事竟成,陛下以老臣為何如?」煬帝亦笑道:「有臣如此,朕復何憂?」隨命看宴,君臣上席。只見一個內相走來奏道:「朝門外有個洛水漁人,獲一尾金鱗赭尾大鯉魚,有些異相,不敢私賣,願獻萬歲。」煬帝叫取進來。不多時兩三個太監,將大盆盛了,抬到面前。煬帝與楊素仔細一看,只見那魚有五尺長,短鱗甲上金色照耀,與日爭光。煬帝看了大喜,就要放入池中。楊素道:「此魚大有神氣,恐非池中之物,莫若殺之,可免異日風雷之患。」煬帝笑道:「若果是成龍之物,雖欲殺之,不可得也。」因問左右道:「此魚曾有名否?」左右道:「沒有。」煬帝遂叫取硃筆在鯉魚額上頭,寫「解生」二字以為記號,放入池中,厚賞漁人。左右斟上酒來,次第而飲。眾宮人歌一回,舞一回,又清奏一回細樂。煬帝正要開談,挑動楊素,卻又見左右將釣起的三尾魚,切成細膾,做了鮮湯,捧了上來。煬帝看見,就叫近侍,滿斟一巨觥,送與楊素道:「適才釣魚有約,朕幸先得,賢卿當滿飲此觥,庶不負嘉魚之美。」楊素接酒飲干,也叫近臣斟了一觥,送與煬帝說道:「老臣得魚雖遲,卻是一尾金色鯉魚,陛下也該進一觥,賞臣之功。」煬帝吃幹了,又說道:「朕釣得是二尾,賢卿還該補一杯。」就叫左右斟了上來。
cǐ shí yáng sù jiǔ yǐ yǒu qī bā fēn le, jiù shuō dào: bì xià suī shì èr wěi, wèi ruò chén yī wěi zhī dà. bì xià ruò yǐ duō guǎ cì lǎo chén, chén jí yǐ dà xiǎo jìng bì xià, chén bù gǎn fèng zhǐ. zuǒ yòu sòng jiǔ dào yáng sù miàn qián, yáng sù bǎ shǒu yī tuī, zuǒ yòu bù céng fáng bèi, bǎ yī gè jīn bēi pō fān zhuō shàng, jiàn le yáng sù yī jiàn àn mǎng páo shàng, mǎn shēn shì jiǔ, biàn bó rán dà nù: zhè xiē chǔn cái, rú cǐ wú zhuàng, zěn gǎn zài tiān zǐ miàn qián, xì wǔ dà chén! yào cháo tíng de fǎ dù hé yòng? gāo shēng jiào dào: chě xià qù dǎ! yáng dì jiàn gōng rén méi le jiǔ, zhèng yào fā zuò, jīn jiàn yáng sù zhè bān guāng jǐng, bù hǎo lán zǔ, fǎn mò mò bù yǔ. zhòng gōng rén jiàn yáng bù yǔ, zhǐ de jiāng nà pō jiǔ de gōng rén, chě xià qù dǎ le èr shí. yáng sù cái zhuǎn shēn duì yáng dì shuō dào: zhè xiē huàn guān gōng qiè, zuì shì kě è. gǔ lái dì wáng shāo jiā gū xī, biàn měi měi bèi tā men huài shì. jīn rì bú shì lǎo chén cū lǔ, chéng zhì tā men yī fān, hòu rì fāng xiǎo xīn jǐn shèn, cái bù gǎn fàng sì. yáng dì cǐ shí rěn le yī dǔ zi qì, nà xuǎn nǚ yì lè zhī shì, yě bù biàn qù tiāo dòng tā, jiǎ zuò xiào róng dào: xián qīng wèi zhèn jì wài zhì tiān xià, yòu nèi qīng gōng jìn, zhēn kě wèi gōng chén yǐ, zài yǐn yī bēi chóu láo. yáng sù yòu chī le jǐ bēi, yǐ shì shí fēn dà zuì, fāng cái qǐ shēn xiè yàn. yáng dì jiào liǎng gè tài jiān, jiāng tā fú yè ér chū.
此時楊素酒已有七八分了,就說道:「陛下雖是二尾,未若臣一尾之大。陛下若以多寡賜老臣,臣即以大小敬陛下,臣不敢奉旨。」左右送酒到楊素麵前,楊素把手一推,左右不曾防備,把一個金杯潑翻桌上,濺了楊素一件暗蟒袍上,滿身是酒,便勃然大怒:「這些蠢才,如此無狀,怎敢在天子面前,戲侮大臣!要朝廷的法度何用?」高聲叫道:「扯下去打!」煬帝見宮人沒了酒,正要發作,今見楊素這般光景,不好攔阻,反默默不語。眾宮人見煬不語,只得將那潑酒的宮人,扯下去打了二十。楊素才轉身對煬帝說道:「這些宦官宮妾,最是可惡。古來帝王稍加姑息,便每每被他們壞事。今日不是老臣粗魯,懲治他們一番,後日方小心謹慎,才不敢放肆。」煬帝此時忍了一肚子氣,那選女佚樂之事,也不便去挑動他,假做笑容道:「賢卿為朕既外治天下,又內清宮禁,真可為功臣矣,再飲一杯酬勞。」楊素又吃了幾杯,已是十分大醉,方才起身謝宴。煬帝叫兩個太監,將他扶掖而出。
zǒu xià diàn jiāng chū yuàn mén, hū rán yī zhèn yīn fēng, pū miàn kuò lái, chuī de máo gǔ sǒng rán. tái tóu zhǐ jiàn xuān huá fū rén, zǒu jìn qián lái, duì zhe yáng sù hǎn dào: yáng pú shè, dāng chū jìn wáng móu duó dōng gōng zhī shí, yǒu nǐ méi yǒu wǒ, yǒu wǒ zǒng yǒu nǐ. yáng sù cǐ shí jìng wàng le xuān huá shì sǐ guò de, biàn dào: zhè yǐ wǎng zhī shì, fū rén jīn rì hé bì zài tí? xuān huá dào: rú jīn huáng yé chà wǒ lái, yào yǔ nǐ zhèng míng zhè yī àn. yáng sù dào: gāng cái wǒ zài lǐ tóu cì yàn, bìng bù tí qǐ. shuō yóu wèi liǎo, zhǐ jiàn wén dì tóu dài lóng guān, shēn chuān shuāi fú, shǒu nèi zhí jīn yuè fǔ, zuò zài xiāo yáo chē shàng, lán zhù mà dào: nǐ shì jūn lǎo zéi, hái yào qiáng kǒu! bǎ jīn yuè fǔ zhào tóu kǎn lái, yáng sù duǒ bì bù jí, yī jiāo diē dǎo zài dì, kǒu bí zhōng xiān xuè bèng liú. jìn shì kàn jiàn, máng bào yǔ yáng dì. yáng dì dà xǐ, jí mìng wèi shì fú chū yáng sù, fú dé dào jiā, shāo shāo xǐng lái, duì qí zi xuán gǎn dào: wú ér, móu wèi zhī shì fā yǐ, kě jí bèi hòu shì. wèi dào bàn yè, jí biàn wū hū āi zāi shàng xiǎng. zhèng shì:
走下殿將出苑門,忽然一陣陰風,撲面括來,吹的毛骨悚然。抬頭只見宣華夫人,走近前來,對着楊素喊道:「楊僕射,當初晉王謀奪東宮之時,有你沒有我,有我總有你。」楊素此時竟忘了宣華是死過的,便道:「這已往之事,夫人今日何必再題?」宣華道:「如今皇爺差我來,要與你證明這一案。」楊素道:「剛才我在裡頭賜宴,並不題起。」說猶未了,只見文帝頭帶龍冠,身穿衰服,手內執金鉞斧,坐在逍遙車上,攔住罵道:「你弒君老賊,還要強口!」把金鉞斧照頭砍來,楊素躲避不及,一交跌倒在地,口鼻中鮮血迸流。近侍看見,忙報與煬帝。煬帝大喜,即命衛士扶出楊素,扶得到家,稍稍醒來,對其子玄感道:「吾兒,謀位之事發矣,可急備後事。」未到半夜,即便嗚乎哀哉尚饗。正是:
tiān dào yǒu xún huán, jiān xióng xiān zhōng shǐ.
天道有循環,奸雄鮮終始。
tā jì bá hù shēng, nán miǎn wú cháng sǐ.
他既跋扈生,難免無常死。
yáng dì wén yáng sù yǐ sǐ, dà xǐ dào: lǎo zéi yǐ sǐ, zhèn wú suǒ wèi yǐ! suí xuān xǔ yán fǔ děng shí gè tíng dāng tài jiān, fēn fù dào: nǐ shí rén kě fēn wǎng tiān xià, yào jīng xuǎn měi nǚ, bù lùn dì fāng, zhǐ yào xuǎn shí wǔ yǐ zhì èr shí, zhēn yǒu yàn sè zhě. xuǎn le biàn lù xù sòng rù jīng lái bèi yòng. xuǎn dé zhe yǒu shǎng, xuǎn bù zhe yǒu fá, bù xǔ dài wán shēng shì. xǔ tíng fǔ děng lǐng le zhǐ yì chū lái, jiù yú jīng chéng nèi xuǎn qǐ, dà zhāng huáng bǎng. zhuō méi gōng bào, jīng chéng nèi nào dé fèi fān.
煬帝聞楊素已死,大喜道:「老賊已死,朕無所畏矣!」隨宣許延輔等十個停當太監,吩咐道:「你十人可分往天下,要精選美女,不論地方,只要選十五以至二十,真有艷色者。選了便陸續送入京來備用。選得著有賞,選不著有罰,不許怠玩生事。」許廷輔等領了旨意出來,就於京城內選起,大張皇榜。捉媒供報,京城內鬧得沸翻。
yī xī, yáng dì yòu yǔ xiāo hòu shāng yì, dào: zhèn xiǎng gǔ lái dì wáng jù yǒu lí gōng bié guǎn, yǐ wèi xíng lè zhī dì, zhèn jīn dāng cǐ fù qiáng, ruò bù jí shí xíng lè, tú shǐ jiāng shān xiào rén. zhèn xiǎng luò yáng nǎi tiān xià zhī zhōng, hé bù gǎi wèi dōng jīng, zào yī suǒ xiǎn rén gōng yǐ cháo sì fāng, xiāo yáo yóu lè? suí xuān liǎng gè nìng chén: yǔ wén kǎi fēng dé yí, dāng miàn yào tā èr rén dǒng lǐ qí shì. yǔ wén kǎi zòu dào: gǔ xī dì wáng, jiē yǒu míng táng, yǐ cháo zhū hóu, kuàng shùn yǒu èr shì, wén wáng yǒu líng tái líng zhǎo, jiē gōng fēng liè shèng, yù xiǎn rén dé yú tiān xià. jīn bì xià zào xiǎn rén gōng, yù xiǎn shèng huà, yǔ shùn wén tóng guǐ, chéng gǔ jīn shèng shì, chén děng gǎn bù xiào lì? fēng dé yí yòu zòu dào: tiān zǐ zào diàn, bù guǎng dà bù zú yǐ zhuàng guān, bù fù lì bù zú yǐ shù dé bì xū nán lín zào dòng, běi kuà luò bīn, xuǎn tiān xià zhī liáng cūn yì shí, yǔ gè zhǒng jiā huā ruì cǎo zhēn qín qí shòu, chōng shí qí zhōng, fāng kě wèi tiān xià wàn guó zhī zhān yǎng. yáng dì dà xǐ dào: èr qīng jié lì yòng xīn, zhèn zì yǒu zhòng chóu. suì chuán zhǐ chì yǔ wén kǎi fēng dé yí róng zào xiǎn rén gōng yú luò yáng. fán dà jiāng yǐ nán, wǔ lǐng yǐ běi, gè yàng cái liào, jù tīng píng xuǎn yòng, bù dé wéi wù. qí jiàng zuò gōng fèi, chú jiāng dū dōng dōu, xiàn zài xìng yì dì fāng wài, zhe měi shěng fǔ měi zhōu xiàn chū yín sān qiān liǎng, cuī zhēng qǐ jiè, fù luò yáng xié jì. èr rén lǐng zhǐ chū qù, jí biàn qǐ chéng wǎng luò, fēn tóu zuò shì. zhēn gè nòng dé sì fāng sāo dòng, wàn xìng zāo yāng. wèi zhī hòu lái rú hé, qiě tīng xià huí fēn jiě.
一夕,煬帝又與蕭後商議,道:「朕想古來帝王俱有離宮別館,以為行樂之地,朕今當此富強,若不及時行樂,徒使江山笑人。朕想洛陽乃天下之中,何不改為東京,造一所顯仁宮以朝四方,逍遙遊樂?」隨宣兩個佞臣:宇文愷、封德彝,當面要他二人董理其事。宇文愷奏道:「古昔帝王,皆有明堂,以朝諸侯,況舜有二室,文王有靈台靈沼,皆功豐烈盛,欲顯仁德於天下。今陛下造顯仁宮,欲顯聖化,與舜文同軌,誠古今盛事,臣等敢不效力?」封德彝又奏道:「天子造殿,不廣大不足以壯觀,不富麗不足以樹德;必須南臨皂洞,北跨洛濱,選天下之良村異石,與各種嘉花瑞草、珍禽奇獸,充實其中,方可為天下萬國之瞻仰。」煬帝大喜道:「二卿竭力用心,朕自有重酬。」遂傳旨敕宇文愷、封德彝榮造顯仁宮於洛陽。凡大江以南,五嶺以北,各樣材料,俱聽憑選用,不得違誤。其匠作工費,除江都東都,現在興役地方外,着每省府、每州縣出銀三千兩,催征起解,赴洛陽協濟。二人領旨出去,即便起程往洛,分頭做事。真箇弄得四方騷動,萬姓遭殃。未知後來如何,且聽下回分解。