strong lǐ yuè gōng chuī dí yù xiān wēng wáng gòng fèng tīng qí yè shén nǚ strong
李乐工吹笛遇仙翁 王供奉听棋谒神女
cí yuē:
词曰:
shēng yīn rù miào gǎn xiān jiā, yuè yè yǐn xiān cuō. zhǐ xián dí guǎn wèi quán jiā, chuī pò gòng jiē yà. gèng jīng bēn lǐ tōng xiān dào, jué shèng fù shù zhe wú jiā. zhǐ jiāng cháng shì lüè tán xiē, guó shǒu yǐ kān kuā.
声音入妙感仙家,月夜引仙搓。只嫌笛管未全佳,吹破共嗟讶。 更惊奔理通仙道,决胜负数着无加。止将常势略谈些,国手已堪夸。
diào jì" yuè zhōng xíng"
调寄“月中行”
rén shēng shì shàng, bù tè zhōng xiào jié yì yǔ fū gōng xūn shì yè dào dé wén zhāng, zú yǐ liú fāng hòu shì, chuí míng bù xiǔ. jiù shì nà yī cháng yī jì zhī wēi, ruò guǒ néng zhuān xīn zhì zhì, yì zú yǐ yì lèi chāo qún, dú bù yī shí. qiě qí yì jì jīng miào rù shén, bù nán yāo zhī yù yú jūn shàng, zhì gǎn dòng yú shén xiān, shǐ qí shēn suǒ zāo féng zhī shì, chuán wèi qiān qiū jiā huà. què shuō zhāng gǎo jì zhàng shā yán qiū xiǎo, jí yí shū yú hè lán jìn míng, zé qí bù jiù suī yáng. qià wén cháo tíng yǒu zhǐ, mìng zhāng gǎo zhèn lín huái, zhe jìn míng yí zhù bié zhèn. zhāng gǎo nǎi lǜ bīng gōng dǎ suī yáng chéng, yǔ yǐn zǐ qí dà zhàn. zǐ qí zhèng zhàn zhī jiān, hū rán yīn yún sì hé, hán fēng pū miàn. zéi zhòng dōu wén guǐ kū shén hào zhī shēng, kōng zhōng rú yǒu guǐ bīng lái chōng tū. yī shí dà luàn, sì sàn kuáng bēn. zhèng shì:
人生世上,不特忠孝节义与夫功勋事业、道德文章,足以流芳后世,垂名不朽。就是那一长一技之微,若果能专心致志,亦足以轶类超群,独步一时。且其艺既精妙入神,不难邀知遇于君上,致感动于神仙,使其身所遭逢之事,传为千秋佳话。却说张镐既杖杀阎邱晓,即移书于贺兰进明,责其不救睢阳。恰闻朝廷有旨,命张镐镇临淮,着进明移驻别镇。张镐乃率兵攻打睢阳城,与尹子奇大战。子奇正战之间,忽然阴云四合,寒风扑面。贼众都闻鬼哭神号之声,空中如有鬼兵来冲突。一时大乱,四散狂奔。正是:
sǐ wèi lì guǐ zhōng chén zhì, xū xìn zhōng hún zì yǒu líng.
死为厉鬼忠臣志,须信忠魂自有灵。
yǐn zǐ qí bīng kuì, zhǐ de qì le suī yáng chéng, tuì bēn chén liú. shuí xiǎng chén liú bǎi xìng, hèn qí tú dú suī yáng, tòng xī zhōng liáng bèi hài, suì chū qí bù yì, shā jiāng qǐ lái, zhǎn le yǐn zǐ qí, kāi chéng yíng jiàng. zhāng gǎo ān mín yǐ bì, fēn bīng liú shǒu. yī miàn yǐn zhòng huí zhèn, yī miàn jiāng suī yáng sǐ nàn zhū chén, jù biǎo zòu wén cháo tíng. qià hǎo shàng huáng yǒu shǒu zhào zhì sù zōng xíng zài, mìng bāo lù sǐ jié zhī rén.
尹子奇兵溃,只得弃了睢阳城,退奔陈留。谁想陈留百姓,恨其荼毒睢阳,痛惜忠良被害,遂出其不意,杀将起来,斩了尹子奇,开城迎降。张镐安民已毕,分兵留守。一面引众回镇,一面将睢阳死难诸臣,具表奏闻朝廷。恰好上皇有手诏至肃宗行在,命褒录死节之人。
qiě shuō shàng huáng zài shǔ zhōng, yǎn qián shǎo le gè yáng fēi, cháng huái chóu mèn. nèi xiē lí yuán zǐ dì, yòu dà bàn sàn shī, gōng yù zhě wú duō rén, gèng jiā bù kuài. hái kuī yǒu gāo lì shì rì xī shì cè, shí wéi quàn jiě. jí wén ān lù shān fén huǐ zǔ miào, shā hài zōng shì, cán nüè chén mín, suì fǔ xīn dùn zú, shí fēn āi tòng. suí yòu chuán wén lù shān yǐ sǐ, nǎi tàn hèn dào:" zhèn hèn bù jí shǒu zì cùn zhé cǐ zéi yě!" yīn zhuī niàn gù xiāng zhāng jiǔ líng, xī nián céng shuō lù shān yǒu fǎn xiāng, bù yí yòu qí sǐ, cǐ zhēn xiān jiàn zhī míng. dāng shí ruò cóng qí yán, hé zhì yǒu jīn rì zhī huò. yú shì tè qiǎn zhōng shǐ wǎng qǔ jiāng, zhì jì yú qí mù, yù zhì jì wén yī dào, shǒu shū fù zhōng shǐ zī fù mù qián xuān dú. qí wén yún:
且说上皇在蜀中,眼前少了个杨妃,常怀愁闷。那些梨园子弟,又大半散失,供御者无多人,更加不快。还亏有高力士日夕侍侧,时为劝解。及闻安禄山焚毁祖庙,杀害宗室,残虐臣民,遂抚心顿足,十分哀痛。随又传闻禄山已死,乃叹恨道:“朕恨不及手自寸磔此贼也!”因追念故相张九龄,昔年曾说禄山有反相,不宜宥其死,此真先见之明。当时若从其言,何至有今日之祸。于是特遣中使往曲江,致祭于其墓,御制祭文一道,手书付中使资赴墓前宣读。其文云:
wéi qīng xī zhě céng yǒu shuō yán, wèi ān lù shān fǎn xiāng zhāo rán, bù yí yòu sǐ, yí jí jiān zhān. zhèn tīng bù cōng, qīng zòng jù jiān, jì kuān xiǎn lù, gèng yǔ dà fān, niàng zī xiōng huò. zhuī huǐ cóng qián, qīng jīn ruò zài, zhèn fù hé yán! zhuī niàn lǎo chén, hé shèng tì lián. tè qiǎn zhì jì, qíng yǐ duǎn piān, jiā qīng xiān jiàn, zhì wú guò qiān. shàng xiǎng.
惟卿昔者曾有说言,谓安禄山反相昭然,不宜宥死,宜亟歼旃。朕听不聪,轻纵巨奸,既宽显戮,更予大藩,酿兹凶祸。追悔从前,卿今若在,朕复何颜!追念老臣,曷胜涕涟。特遣致祭,情以短篇,嘉卿先见,志吾过愆。尚飨。
shàng huáng jì qiǎn jì zhāng jiǔ líng, qiě hòu xù qí jiā. yīn jí jiàng shǒu zhào, mìng cháo chén chá lù yī qiè sǐ nàn zhōng chén, shēn zòu xīn jūn, bìng jiā xù diǎn, bù dé yí lòu. yòu wén léi hǎi qīng xùn jié yú níng bì chí, bù shèng jiā tàn, zhāng yě hú yīn chéng jī qǐ zòu dào:" lí yuán jiù rén huáng fān chuò, xiàng jī zéi zhōng, jīn cóng dōng jīng táo lái, yù qǐng jiàn jià. zhǐ yīn shī shēn xiàn zéi, kǒng shàng huáng yé yù jiā zhī zuì, gù qūn xún wèi gǎn." shàng huáng dào:" rǔ děng pái yōu zhī bèi, ān néng jǐn rú léi hǎi qīng zhè bān xùn jié? shī shēn zéi zhōng, bù zú shēn zé. huáng fān chuò jì cóng zéi zhōng lái, bì zhī léi hǎi qīng xùn jié zhī xiáng, zhèn zhèng yù wèn tā, kě biàn huàn lái." zuǒ yòu lǐng zhǐ, jí jiāng huáng fān chuò xuān dào. fān chuò kòu shǒu jiē qián, tì qì qǐng zuì. shàng huáng shè qí zuì wèn dào:" léi hǎi qīng xùn jié yú níng bì chí zhī rì, nǐ yě zài nà li me?" fān chuò dào:" cǐ shì chén suǒ mù dǔ." shàng huáng dào:" rǔ kě xiáng xì zòu lái." fān chuò biàn bǎ nà ān lù shān rú hé shè yàn zòu yuè, zhòng yuè gōng rú hé shāng gǎn zhuì lèi, lù shān rú hé yào shā nà zhuì lèi de, léi hǎi qīng rú hé dà kū, rú hé pāo zhì yuè qì, mà zéi ér sǐ, yī yī zòu wén. shàng huáng tàn xī dào:" hǎi qīng nǎi néng jìn zhōng rú cǐ, bǐ zhāng jūn zhāng jì bèi, zhēn qín shòu bù ruò yǐ!" yīn wèn fān chuò dào:" rǔ yú cǐ shí yì céng zhuì lèi fǒu?" fān chuò dào:" chù mù shāng xīn, nà de bù zhuì lèi?" shí nèi jiān féng shén wēi zài cè, xiàng rì fān chuò céng yú yán yǔ zhī jiān, xì wǔ le tā, xīn zhōng bù yuè, zòu dào:" cǐ yán wàng yě. nú bì wén rén chuán shuō, fān chuò zài zéi zhōng, bǎ ān lù shān jí qí chǎn fèng. lù shān zài gōng zhōng mèng zhǐ chuāng pò suì, fān chuò jiě yún: cǐ wèi zhào lín sì fāng zhī zhào. lù shān yòu mèng zì shēn suǒ chuān páo xiù shén zhǎng, fān chuò yòu wèi zhī jiě yún: cǐ suǒ wèi chuí yī ér tiān xià zhì. rú cǐ jìn yú, qǐ shì kěn zhuì lèi zhě?" shàng huáng jí wèn fān chuò:" rǔ guǒ yǒu cǐ yán fǒu?" nà huáng fān chuò běn shì gè jí huá jī shàn xì yàn de rén, píng rì zài yù qián guàn huì cuō kē dǎ hùn, qǔ xiào zuò yào de, nà shí ruò jīng huáng dǐ lài, biàn méi qù le, tā què bù huāng bù máng, cóng róng zòu dào:" lù shān guǒ yǒu cǐ mèng, chén yì guǒ yǒu cǐ yán. chén yīn lù shān yǒu cǐ bù xiáng zhī èr mèng, zhī qí bì bài, gù bù yǔ zhí yán yǐ qǔ huò, zhǐ yǐ qiǎo yán duì zhī, zhèng yù liú cǐ wēi qū, zài dǔ tiān yán ěr." shàng huáng dào:" zěn jiàn de cǐ èr mèng zhī bù xiáng, rǔ biàn zhī qí bì bài?" fān chuò dào:" zhǐ qiè pò zhě, bù róng hú zuò yě. páo xiù zhǎng zhě, chū shǒu bù de yě. qǐ fēi bì bài zhī zhào hū?" shàng huáng tīng shuō, bù jué dà xiào, suì mìng réng jiù gōng yù. zhèng shì:
上皇既遣祭张九龄,且厚恤其家。因即降手诏,命朝臣查录一切死难忠臣,申奏新君,并加恤典,不得遗漏。又闻雷海青殉节于凝碧池,不胜嘉叹,张野狐因乘机启奏道:“梨园旧人黄幡绰,向羁贼中,今从东京逃来,欲请见驾。只因失身陷贼,恐上皇爷欲加之罪,故逡巡未敢。”上皇道:“汝等徘优之辈,安能尽如雷海青这般殉节?失身贼中,不足深责。黄幡绰既从贼中来,必知雷海青殉节之详,朕正欲问他,可便唤来。”左右领旨,即将黄幡绰宣到。幡绰叩首阶前,涕泣请罪。上皇赦其罪问道:“雷海青殉节于凝碧池之日,你也在那里么?”幡绰道:“此事臣所目睹。”上皇道:“汝可详细奏来。”幡绰便把那安禄山如何设宴奏乐,众乐工如何伤感坠泪,禄山如何要杀那坠泪的,雷海青如何大哭,如何抛掷乐器,骂贼而死,一一奏闻。上皇叹息道:“海青乃能尽忠如此,彼张均、张垍辈,真禽兽不若矣!”因问幡绰道:“汝于此时亦曾坠泪否?”幡绰道:“触目伤心,那得不坠泪?”时内监冯神威在侧,向日幡绰曾于言语之间,戏侮了他,心中不悦,奏道:“此言妄也。奴婢闻人传说,幡绰在贼中,把安禄山极其谄奉。禄山在宫中梦纸窗破碎,幡绰解云:此为照临四方之兆。禄山又梦自身所穿袍袖甚长,幡绰又为之解云:此所谓垂衣而天下治。如此进谀,岂是肯坠泪者?”上皇即问幡绰:“汝果有此言否?”那黄幡绰本是个极滑稽善戏谚的人,平日在御前惯会撮科打诨,取笑作要的,那时若惊惶抵赖,便没趣了,他却不慌不忙,从容奏道:“禄山果有此梦,臣亦果有此言。臣因禄山有此不祥之二梦,知其必败,故不与直言以取祸,只以巧言对之,正欲留此微躯,再睹天颜耳。”上皇道:“怎见得此二梦之不祥,汝便知其必败?”幡绰道:“纸窃破者,不容糊做也。袍袖长者,出手不得也。岂非必败之兆乎?”上皇听说,不觉大笑,遂命仍旧供御。正是:
wén zhī jì kān wèi jiě yí, yán zhě zì kě gào wú zuì.
闻之既堪为解颐,言者自可告无罪。
zì cǐ shàng huáng shí cháng shǐ huáng fān chuò shì cè, xún wèn dōng xī èr jīng zhī shì. fān chuò kǒng gǎn dòng shèng huái, yìng duì zhī jiān, zá yǐ huī xié, cháng yǐn de shàng huáng fā xiào. hū yī rì, yòu yǒu yí gè lí yuán jiù rén dào lái, nǐ dào shì shuí? què shì dí shī lǐ mó. yuán lái lǐ mó yú shèng jià xī xíng shí, tóng zhe yí gè cóng rén bēn zǒu suí jià, bù xiǎng zǒu chí le, què zhuī suí bù jí, shī luò zài hòu. yù zhe gē shū hàn de bài cán jūn mǎ chōng lái, qián lù nán xíng. jí huāng huāng de bēn cuàn, yī shí wú chǔ táo nì, zhǐ shí quán bì rù yī shān gǔ zhōng. qí zhōng yǒu gǔ sì yī suǒ, sì sēng xún zhī shì yù qián gòng fèng zhī rén, bù gǎn dài màn, yīn liú tā zàn yù, yī lián zhù le wǔ qī rì. yī xī yuè lǎng fēng qīng, cóng rén xiān zì qù shuì le, lǐ mó xīn zhōng fán mèn, qiě bù jí shuì, yòu ài nà fēng qīng yuè bái, pái huái guān wán le yī huí, biàn xiàng xíng náng zhōng, qǔ chū píng rì nà xiào suǒ chuī de dí ér lái, dú zì bù chū sì mén, zài yī dà shù zhī xià shí tái shàng zuò zhe, bǎ nà dí ér chuī qǐ. zhēn gè shēng yīn liáo liàng, xiǎng chè shān gǔ. cái chuī bà, yáo jiàn yuán lín zhōng zǒu chū yí gè biāo xíng dà hàn, dà tà bù xíng zhì qián lái, zǐ xì shì zhī, nǎi yī hǔ tóu rén yě. lǐ mó dà hài, nà hǔ tóu rén shēn chuān yī jiàn bái dā dān yī, lù tuǐ chì zú, jiù sì mén kǎn shàng jī jù ér zuò, shuō dào:" dí shēng shén miào, kě zài chuī yī qǔ." lǐ mó nà shí bù gǎn bù chuī, zhǐ de àn dìng le xīn shén, chuī qǐ yī tào fán mí zhī diào. hǔ tóu rén tīng dào hān shì zhī jì, bù jué míng rán shuì qù, héng wò yú kǎn shàng, shǎo qǐng zhī jiān, hān shēng rú léi. lǐ mó yù dài kuà rù sì mén kǎn qù, yòu kǒng jīng xǐng le tā bú shì shuǎ chù huí shǒu sì gù, méi chù cáng shēn. zhǐ de jiāng dí ér ān fàng cǎo jiān, jìn lì pá shàng nà dà shù, zhí pá dào nà jí gāo de qù chù, jiè shù yè zhē shēn, zuò yī duī ér fú zhe.
自此上皇时常使黄幡绰侍侧,询问东西二京之事。幡绰恐感动圣怀,应对之间,杂以诙谐,常引得上皇发笑。忽一日,又有一个梨园旧人到来,你道是谁?却是笛师李谟。原来李谟于圣驾西行时,同着一个从人奔走随驾,不想走迟了,却追随不及,失落在后。遇着哥舒翰的败残军马冲来,前路难行。急慌慌的奔窜,一时无处逃匿,只时权避入一山谷中。其中有古寺一所,寺僧询知是御前供奉之人,不敢怠慢,因留他暂寓,一连住了五七日。一夕月朗风清,从人先自去睡了,李谟心中烦闷,且不即睡,又爱那风清月白,徘徊观玩了一回,便向行囊中,取出平日那校所吹的笛儿来,独自步出寺门,在一大树之下石台上坐着,把那笛儿吹起。真个声音嘹亮,响彻山谷。才吹罢,遥见园林中走出一个彪形大汉,大踏步行至前来,仔细视之,乃一虎头人也。李谟大骇,那虎头人身穿一件白褡单衣,露腿赤足,就寺门槛上箕踞而坐,说道:“笛声甚妙,可再吹一曲。”李谟那时不敢不吹,只得按定了心神,吹起一套繁縻之调。虎头人听到酣适之际,不觉瞑然睡去,横卧于槛上,少顷之间,鼾声如雷。李谟欲待跨入寺门槛去,又恐惊醒了他不是耍处;回首四顾,没处藏身。只得将笛儿安放草间,尽力爬上那大树,直爬到那极高的去处,借树叶遮身,做一堆儿伏着。
bù yí shí hǔ tóu rén xǐng lái, bú jiàn le chuī dí rén, jí ào huǐ dào:" hèn bù zǎo shí zhī, què bèi tā zǒu le." suì lì qǐ shēn lái, xiàng kōng cháng xiào yī shēng, biàn yǒu shí yú zhǐ dà hǔ, téng yuè ér zhì, wàng zhe hǔ tóu rén fǔ shǒu fú dì, zhuàng rú cháo yè. hǔ tóu rén dào:" shì yǒu yī chuī dí xiǎo ér, chéng wǒ shuì shú, yīn ér táo tuō. wǒ fāng cái dāng kǎn ér wò, liàng bǐ bù gǎn rù sì, bì bēn tā chǔ, rǔ děng kě fēn lù suǒ zhī." zhòng hǔ suì sì sàn bēn qù, hǔ tóu rén yī rán jù zuò bù dòng. yuē wǔ gēng yǐ hòu, zhòng hǔ jù huí, dōu zuò rén yán dào:" wǒ děng sì lù zhuī xún bù huò." zhèng shuō jiān, qià zhí yuè luò xié zhào, jiàn yǒu rén yǐng zài shù. hǔ tóu rén xiào dào:" wǒ dào yǒu yún xíng léi chè, què yuán lái zài zhè lǐ!" nǎi yǔ zhòng hǔ wàng zhe shù shàng, tiào shēn jué qǔ. xìng nà shù shén gāo, yuè wò bù jí. lǐ mó cǐ shí què xià dé hún bù fù tǐ, mǎn shēn dǒu chàn, jī hū zhuì xià, jǐn jǐn bào zhe shù zhī. zhèng zài wēi jí, hū wén kōng zhōng yǒu rén dà hè dào:" cǐ nǎi yù qián zhī rén, rǔ děng niè chù, bù dé chāng jué!" yú shì hǔ tóu rén yǔ zhòng hǔ yī shí jù jīng sàn. shǎo jiàn tiān shǔ, pú cóng lái xún, lǐ mó fāng cái xià shù. qiě xǐ nà dí ér yuán zài cǎo jiān wú sǔn, réng jiù shōu de. zhèng shì:
不移时虎头人醒来,不见了吹笛人,即懊悔道:“恨不早食之,却被他走了。”遂立起身来,向空长啸一声,便有十余只大虎,腾跃而至,望着虎头人俯首伏地,状如朝谒。虎头人道:“适有一吹笛小儿,乘我睡熟,因而逃脱。我方才当槛而卧,量彼不敢入寺,必奔他处,汝等可分路索之。”众虎遂四散奔去,虎头人依然踞坐不动。约五更以后,众虎俱回,都作人言道:“我等四路追寻不获。”正说间,恰值月落斜照,见有人影在树。虎头人笑道:“我道有云行雷掣,却原来在这里!”乃与众虎望着树上,跳身攫取。幸那树甚高,跃握不及。李谟此时却吓得魂不附体,满身抖颤,几乎坠下,紧紧抱着树枝。正在危急,忽闻空中有人大喝道:“此乃御前之人,汝等孽畜,不得猖獗!”于是虎头人与众虎一时俱惊散。少间天曙,仆从来寻,李谟方才下树。且喜那笛儿原在草间无损,仍旧收得。正是:
xiāo néng yǐn fèng, dí nǎi zhì hǔ.
箫能引凤,笛乃致虎。
qǐ xué yú tíng, bǎi shòu shuài wǔ.
岂学虞廷,百兽率舞。
lǐ mó shòu cǐ jīng kǒng, wò bìng shù rì. bìng yù zhī hòu, fāng yù qǐ shēn, shì yǒu jiù rì xiāng zhī de jīng guān huáng fǔ zhèng, xīn rèn yuè zhōu cì shǐ, tuán fù rèn tú cì, ǒu lái shān sì jiè sù, yù jiàn le lǐ mó, gè xù hán xuān, wèn lǐ mó:" jiāng yù hé wǎng?" lǐ mó dào:" jiāng yù xī xíng, zhuī suí dà jià." huáng fǔ zhèng dào:" jìn rì xī biān yí lù, bīng mǎ chōng chì, qǐ kě mào xiǎn ér xíng bù rú qiě tóng wǒ dào yuè zhōu zàn zhù, qí shāo píng dìng, xī xíng wèi chí." lǐ mó yìng nuò, suì bié le sì sēng, suí zhe huáng fǔ zhèng yǐ lǐ lái zhì yuè zhōu, jí yù jū yú cì shǐ shǔ zhōng. nà yuè zhōu yǒu gè jìng hú, shì míng shèng zhī chù, huáng fǔ zhèng gōng shì zhī xiá, cháng yǔ lǐ mó dào bǐ guān lǎn. lǐ mó dào:" hú guāng kě rén, yóu yí yuè yè." huáng fǔ zhèng diǎn tóu dào:" wǒ yì zhèng yù wèi yuè yè fàn hú zhī yóu." nǎi yú yuè míng zhī yè, jù jiǔ yáo yú zhōu zhōng, yuē jí liáo yǒu, tóng le lǐ mó fàn hú yǐn yàn. dàn jiàn yuè guāng rú shuǐ, shuǐ guāng yìng yuè, fàng zhōu zhōng liú, rú yóu kōng jì, zhèng hé zhù sū dōng pō chì bì fù zhōng liǎng jù, dào shì:
李谟受此惊恐,卧病数日。病愈之后,方欲起身,适有旧日相知的京官皇甫政,新任越州刺史,团赴任途次,偶来山寺借宿,遇见了李谟,各叙寒暄,问李谟:“将欲何往?”李谟道:“将欲西行,追随大驾。”皇甫政道:“近日西边一路,兵马充斥,岂可冒险而行;不如且同我到越州暂住,俟稍平定,西行未迟。”李谟应诺,遂别了寺僧,随着皇甫政迤逦来至越州,即寓居于刺史署中。那越州有个镜湖,是名胜之处,皇甫政公事之暇,常与李谟到彼观览。李谟道:“湖光可人,尤宜月夜。”皇甫政点头道:“我亦正欲为月夜泛湖之游。”乃于月明之夜,具酒肴于舟中,约集僚友,同了李谟泛湖饮宴。但见月光如水,水光映月,放舟中流,如游空际,正合著苏东坡《赤壁赋》中两句,道是:
guì zhào xī lán jiǎng, jī kōng míng xī sù liú guāng.
桂棹兮兰桨,击空明兮溯流光。
zhòng guān yǐn jiǔ zhì bàn hān, dōu yào tīng lǐ mó de miào dí. shuō dào:" xī nián qín zhèng lóu tóu yī qǔ dí yīn, zhǐ zhù le qiān wàn rén de xuān huá, tiān xià chuán wén jué jì. jīn xī xìng de xiāng xù, qiē wù lìn jiào." huáng fǔ zhèng xiào dào:" lǐ jūn suǒ yòng zhī dí, wǒ yǐ xié dài zài cǐ le." zhòng guān dōu xǐ dào:" kě zhī miào lī!" lǐ mó qiān xùn le yī huí, qǔ chū dí ér chuī jiāng qǐ lái, qí shēng yīn zhī miào, zhēn zú yǐ qià qíng yuè ěr, tīng zhě wú bù zé zé chēng tàn. yī qǔ fāng zhōng, zhī jiàn qián miàn yǒu piān zhōu yī yè, yī tóng zǐ gǔ diào ér xíng, chuán shàng lì zhe yí gè lǎo wēng, kǒu zhōng gāo shēng de jiào dào:" dà hǎo dí yīn, kěn róng wǒ dēng zhōu yī tīng fǒu?" zhòng rén yú yuè xià shì zhī, jiàn tā:
众官饮酒至半酣,都要听李谟的妙笛。说道:“昔年勤政楼头一曲笛音,止住了千万人的喧哗,天下传闻绝技。今夕幸得相叙,切勿吝教。”皇甫政笑道:“李君所用之笛,我已携带在此了。”众官都喜道:“可知妙哩!”李谟谦逊了一回,取出笛儿吹将起来,其声音之妙,真足以恰情悦耳,听者无不啧啧称叹。一曲方终,只见前面有扁舟一叶,一童子鼓掉而行,船上立着一个老翁,口中高声的叫道:“大好笛音,肯容我登舟一听否?”众人于月下视之,见他:
shù rán sè sè, yī mào táng táng. yě fú gé jīn, jué shì xiān jiā zhuāng shù kāi jīn huī zhǔ, gèng ráo míng shì fēng liú. guǒ rán gù pàn fēi fán, zhēn nǎi xiào tán bù sú.
数髯瑟瑟,一貌堂堂。野服葛巾,绝似仙家妆束;开襟挥麈,更饶名士风流。果然顾盼非凡,真乃笑谈不俗。
zhòng guān kàn le, zhī qí fēi cháng rén, bù gǎn qīng hū, jí qǐng guò dà chuán zhōng, yǐ lǐ xiāng jiàn. lǎo wēng dào:" shān yě zhī rén, duō yǒu táng tū, xìng wù jiàn zuì." zhòng guān yī zhī jiù zuò, nà lǎo wēng dào:" ǒu yóu yuè xià, hū wén dí shēng shèn jiā, gù mào mèi zhì cǐ, yù yǒu suǒ chén." lǐ mó dào:" zhuō jì bù zú wū ěr, chéng wēng zhàng wén shēng ér lái, dìng shì zhī yīn, zhèng yù qǐng jiào dà fāng." lǎo wēng dào:" qǐng suǒ chuī zhě, nǎi zǐ yún huí qū yě, cǐ diào chū zì tiān gōng, jīn zūn guān yǐ xī dé qí miào, dàn wǎn zhuǎn zhī jì, wèi miǎn wēi shè fān diào, hé yě?" lǐ mó jīng tàn dào:" wēng zhàng zhēn jīng yú yīn lǜ zhě, pū chū xué dí shí suǒ cóng zhī shī, shí xì fān rén." lǎo wēng dào:" dí zhě dí yě, suǒ yǐ dí xié huì ér guī zhī yú yǎ zhèng yě, qǐ kě zá yǐ fān diào xié! yí jǐn tuō qù wèi miào." lǐ mó gǒng shǒu dào:" jǐn shòu jiào." lǎo wēng dào:" zūn guān suǒ chuī zhī dí, shì píng rì guàn yòng de me?" lǐ mó dào:" cǐ dí nǎi zǐ wén yún mèng zhú suǒ zào, chū zì shàng cì, zhèng shì píng shí yòng shú de." lǎo wēng dào:" zǐ wén zhú shēng zài yún mèng zhī nán, yú měi nián qī yuè wàng qián shēng, dàn jīn nián qī yuè wàng qián shēng, bì xū yú míng nián qī yuè wàng qián fá, ruò guò qī ér fá, zé qí yīn zhì xiān qī ér fá, zé qí yīn fú. shì jiān xì tīng dí yīn, pō yǒu qīng fú zhī yì, dàng shì xiān qī ér fá zhě. dàn kě chuī hé píng fán mí zhī yīn diào, ruò chuī jīn shí qīng zhuàng zhī diào, dí guǎn bì jiāng suì liè." zhòng guān tīng le, dōu wèi kěn xìn, lǐ mó kǒu suī wěi wěi, yě hái bàn xìn bàn yí. lǎo wēng dào:" gōng děng rú bù xìn, lǎo xiǔ qǐng yī shì zhī." shuō bà, biàn qǔ guò lǐ mó suǒ chuī de dí ér, chuī qǐ yī qǔ jīn shí diào lái, guǒ rán qí shēng qīng zhuàng, kě yǐ wǔ qián gù ér qì lí fù. lǐ mó yǔ zhòng guān dōu tīng dé dāi le. jí chuī zhì rù pò zhī shí, zhòng rén zhèng tīng dé hǎo, hū dì guā cì yī shēng, dí ér liè zuò liǎng bàn, zhòng fāng jīng tàn xìn fú. lǎo wēng xiào dào:" sǔn huài jiā dí, rú zhī nài hé? lǎo xiǔ ǒu dài dé èr dí zài cǐ, dāng yǐ qí yī fèng cháng." suì xiàng yī jū zhōng qǔ chū èr dí, yī jí zhǎng, yī shāo duǎn, nǎi yǐ duǎn zhě sòng lǐ mó dào:" biàn qǐng shì chuī." lǐ mó jiē guò lái, lüè yī chuī nòng, guǒ rán yìng shǒu yīng kǒu, jiǒng fēi tā dí kě bǐ, xīn zhōng huān xǐ, zài sān chēng xiè. huáng fǔ zhèng xiào dào:" cóng lái shuō bǎo jiàn zèng yǔ liè shì, hóng fěn jì yú jiā rén. lǎo zhàng jì yǐ bì yǒu wèi zhī yīn, hé bù bìng jiāng nà yī zhī huì cì zhī?" lǎo wēng dào:" fēi gǎn lìn xī, qí shí nà yī dí, fēi rén jiān suǒ kě chuī zhě jí shǐ xiāng zèng, yì wèi bì néng chuī." lǐ mó dào:" xiǎo zi yuàn yī shì zhī."
众官看了,知其非常人,不敢轻忽,即请过大船中,以礼相见。老翁道:“山野之人,多有唐突,幸勿见罪。”众官揖之就坐,那老翁道:“偶游月下,忽闻笛声甚佳,故冒昧至此,欲有所陈。”李谟道:“拙技不足污耳,承翁丈闻声而来,定是知音,正欲请教大方。”老翁道:“顷所吹者,乃紫云回曲也,此调出自天宫,今尊官已悉得其妙,但婉转之际,未免微涉番调,何也?”李谟惊叹道:“翁丈真精于音律者,仆初学笛时所从之师,实系番人。”老翁道:“笛者涤也,所以涤邪秽而归之于雅正也,岂可杂以番调邪!宜尽脱去为妙。”李谟拱手道:“谨受教。”老翁道:“尊官所吹之笛,是平日惯用的么?”李谟道:“此笛乃紫纹云梦竹所造,出自上赐,正是平时用熟的。”老翁道:“紫纹竹生在云梦之南,于每年七月望前生,但今年七月望前生,必须于明年七月望前伐,若过期而伐,则其音窒;先期而伐,则其音浮。适间细听笛音,颇有轻浮之意,当是先期而伐者。但可吹和平繁縻之音调,若吹金石清壮之调,笛管必将碎裂。”众官听了,都未肯信,李谟口虽唯唯,也还半信半疑。老翁道:“公等如不信,老朽请一试之。”说罢,便取过李谟所吹的笛儿,吹起一曲金石调来,果然其声清壮,可以舞潜故而泣嫠妇。李谟与众官都听得呆了。及吹至入破之时,众人正听得好,忽地刮刺一声,笛儿裂作两半,众方惊叹信服。老翁笑道:“损坏佳笛,如之奈何?老朽偶带得二笛在此,当以其一奉偿。”遂向衣裾中取出二笛,一极长,一稍短,乃以短者送李谟道:“便请试吹。”李谟接过来,略一吹弄,果然应手应口,迥非他笛可比,心中欢喜,再三称谢。皇甫政笑道:“从来说宝剑赠与烈士,红粉寄与佳人。老丈既以敝友为知音,何不并将那一枝惠赐之?”老翁道:“非敢吝惜,其实那一笛,非人间所可吹者;即使相赠,亦未必能吹。”李谟道:“小子愿一试之。”
lǎo wēng biàn bǎ nà dí dì guò lái, lǐ mó chuī zhī zài sì, dōu bù rù diào, qiě yì bù shèn xiǎng liàng. lǎo wēng dào:" cǐ fēi rén jiān dí, gù wèi yì chuī yě." lǐ mó dào:" cǐ dí liàng fēi lǎo zhàng bù néng chuī, bì qiú cì jiào." lǎo wēng yáo tóu dào:" rén jiān chuī bù dé." lǐ mó dào:" rén jiān chuī le biàn zěn me?" lǎo wēng xiào dào:" zūn guān qián rì shān gǔ zhōng suǒ chuī, bù guò shì rén jiān zhī shǒu, shàng yǒu hǔ yāo wén shēng ér zhì jīn yú hú zhōng chuī dòng nà yī dí, qǐ bù dà jīng jiāo lóng hū?" zhòng rén wén yán, dōu dào:" bù xìn yǒu zhè děng shì." lǎo wēng dào:" zhū gōng rú bì yù chuī, lǎo xiǔ shì lüè chuī zhī tǎng yǒu biàn dòng, xìng wù jīng yà." yú shì qǔ guò nà dí lái, xìn kǒu yī chuī, qí shēng zhèn ěr, shù tóu sù niǎo jù jīng fēi jiào zào dào wǔ liù shēng zhī hòu, zhī jiàn yuè sè cǎn àn, dà fēng dùn zuò, hú shuǐ gǔ làng, jù yú téng yuè, jǔ zhōu zhī rén dà hài, dōu dào:" mò chuī bà! mò chuī bà!" lǎo wēng hē hē dà xiào, shōu guò le dí, qǐ shēn gào bié, zhòng rén wǎn liú bú zhù. lǐ mó dào:" hái bù céng bài wèn zūn xìng dà míng." lǎo wēng xiào dào:" qián xiāo yú kōng zhōng hē tuì hǔ yāo zhě jí wǒ yě, bù xū gèng wèn xìng míng." yán qì, sǒng shēn yuè rù xiǎo zhōu, tóng zǐ gǔ diào rú fēi, qǐng kè bú jiàn. zhòng rén yòu jīng yòu xǐ, dōu zàn tàn lǐ mó miào dí, néng shǐ xiān wēng lái jiàng. zhèng shì:
老翁便把那笛递过来,李谟吹之再四,都不入调,且亦不甚响亮。老翁道:“此非人间笛,固未易吹也。”李谟道:“此笛量非老丈不能吹,必求赐教。”老翁摇头道:“人间吹不得。”李谟道:“人间吹了便怎么?”老翁笑道:“尊官前日山谷中所吹,不过是人间之首,尚有虎妖闻声而至;今于湖中吹动那一笛,岂不大惊蛟龙乎?”众人闻言,都道:“不信有这等事。”老翁道:“诸公如必欲吹,老朽试略吹之;倘有变动,幸勿惊讶。”于是取过那笛来,信口一吹,其声震耳,树头宿鸟俱惊飞叫噪;到五六声之后,只见月色惨黯,大风顿作,湖水鼓浪,巨鱼腾跃,举舟之人大骇,都道:“莫吹罢!莫吹罢!”老翁呵呵大笑,收过了笛,起身告别,众人挽留不住。李谟道:“还不曾拜问尊姓大名。”老翁笑道:“前宵于空中喝退虎妖者即我也,不须更问姓名。”言讫,耸身跃入小舟,童子鼓掉如飞,顷刻不见。众人又惊又喜,都赞叹李谟妙笛,能使仙翁来降。正是:
dí jì néng zhì hǔ, yì fù kě yù xiān.
笛既能致虎,亦复可遇仙。
hǔ tuán wèi xiān qù, xiān hái bǎ dí chuán.
虎团畏仙去,仙还把笛传。
lǐ mó zì dé le xiān wēng suǒ shòu zhī dí, qí jì yù jīng. huáng fǔ zhèng yīn tā shì yù qián shì fèng de rén, bù gǎn jiǔ liú, dǎ tīng dé lù tú shāo tōng, suì zī sòng pán fèi, qiǎn fā qǐ xíng. bù zé yī rì, lái dào shǔ zhōng. xiān tóu yè gāo lì shì, yǐn zhì shàng huáng jià qián cháo jiàn. shàng huáng lián qí jiān guān bá shè ér lái, cì yǔ yī mào, réng lìng gōng yù. lǐ mó jiāng tú zhōng yù xiān zhī shì, cóng róng qǐ zòu. shàng huáng běn shì jí hǎo shén xiān de, wén qí suǒ zòu, shí fēn tàn yì. gāo lì shì yīn zòu dào:" lǎo nú xiàng wén hàn lín yuàn qì qí gòng fèng wáng jī xīn, yì céng yú lǚ cì yù xiān." shàng huáng dào:" cǐ shì zhèn suǒ wèi wén, wáng jī xīn jīn zài cǐ, dāng miàn wèn zhī." yú shì chuán zhǐ, xuān wáng jī xīn.
李谟自得了仙翁所授之笛,其技愈精。皇甫政因他是御前侍奉的人,不敢久留,打听得路途稍通,遂资送盘费,遣发起行。不则一日,来到蜀中。先投谒高力士,引至上皇驾前朝见。上皇怜其间关跋涉而来,赐与衣帽,仍令供御。李谟将途中遇仙之事,从容启奏。上皇本是极好神仙的,闻其所奏,十分叹异。高力士因奏道:“老奴向闻翰林院弃棋供奉王积薪,亦曾于旅次遇仙。”上皇道:“此事朕所未闻,王积薪今在此,当面问之。”于是传旨,宣王积薪。
qiě shuō nà wáng jī xīn nǎi cháng ān rén, yuán shì shì jiā jù zú de hòu yì. cóng yòu xìng hǎo qì qí, lǚ qiú shàn yì zhě zhǐ jiào, suì chéng gāo shǒu. shào nián shí céng yǔ yī bān guì jiè zǐ dì sì wǔ rén, yú cháng ān chéng wài yí gè yǒu míng de yuán tíng shàng yàn huì. zhèng hān yǐn jiān, wù yǒu yī rén chéng mǎ zhì yuán mén shǒu xià le mǎ, áng rán ér rù. kàn tā dǎ bàn, bù wén bù wǔ, duì zhòng jǔ shǒu xiào dào:" zhū jūn yǎ jí, běn bù dàng lái chǎo rǎo zhǐ yuán kě wěn, yù de bēi jiǔ rùn zhī, wèi shí kěn jiàn cì fǒu?" wáng jī xīn jiàn qí qì yǔ xuān áng, zhī fēi héng bèi, bù děng zhòng rén kāi kǒu, xiān zì qǐ shēn yíng yī, xùn zhī shàng zuò. nà rén yě bù tuī cí, biàn jiù zuò le. jī xīn qǔ dà bēi zhēn jiǔ sòng shàng, nà rén jiē lái yǐn qì, jiào zài zhēn lái. wáng jī xīn yī miàn zài zhēn jiǔ, yī miàn gōng tā jǔ zhe. nèi xiē zhòng shào nián jìn shì guì gōng zǐ, píng rì bù kàn rén zài yǎn lǐ de, jīn jiàn cǐ rén tū rú qí lái, yòu shén jiǎn ào, jù xīn huái bù píng. bù zhī tā shì hé děng rén, yòu bù gǎn xiàng qián wèn tā. qí zhōng yī shào nián, nǎi jǔ bēi chū lìng dào:" wǒ děng gè zì dào jiā shì, qí zuì guì xiǎn zhě, yǐn sān bēi, qǐng kè xiān dào." nà rén xiào dào:" wú qǐng xiān yǐn sān bēi ér hòu yán." jī xīn biàn lìng tóng zǐ kuài zhēn jiǔ. nà rén lián jìn sān bēi, qǐ shēn chū xí, jǔ shǒu xiàng zhòng rén dào:" wǒ gāo zǔ tiān zǐ, zēng zǔ tiān zǐ, zǔ tiān zǐ, fù tiān zǐ, běn shēn tiān zǐ." shuō bà, dà bù chū mén, shàng mǎ jí chí ér zǒu. zhòng rén fāng xiāng gù cuò è, zǎo yǒu nèi jiān yǔ shì wèi děng rén, cè zhe mǎ lái xún wèn. yuán lái nà shí xuán zōng cháng wèi wēi xíng. zhè yī rì gǎi huàn yī zhuāng, chū chéng xián wán, yīn ǒu yǔ zhòng shào nián xiāng yù. cì rì, mìng gāo lì shì fǎng zhī, nà jìng jiǔ de shào nián shì wáng jī xīn, tè zhào rù jiàn, hòu yǒu shǎng cì, qiě yún:" zhū shào nián zì jīn jiā shì, zhēn qǐ ér xiāng, rǔ dú dà yá kě xǐ." yīn mìng sòng hàn lín yuàn dú shū, hòu zhī qí shàn yǎng, suì lìng wèi qì qí gòng fèng. zhèng shì:
且说那王积薪乃长安人,原是世家巨族的后裔。从幼性好弃棋,屡求善弈者指教,遂成高手。少年时曾与一班贵介子弟四五人,于长安城外一个有名的园亭上宴会。正酣饮间,勿有一人乘马至园门首下了马,昂然而入。看他打扮,不文不武,对众举手笑道:“诸君雅集,本不当来吵扰;止缘渴吻,欲得杯酒润之,未识肯见赐否?”王积薪见其器宇轩昂,知非恒辈,不等众人开口,先自起身迎揖,逊之上座。那人也不推辞,便就坐了。积薪取大杯斟酒送上,那人接来饮讫,叫再斟来。王积薪一面再斟酒,一面供他举着。那些众少年尽是贵公子,平日不看人在眼里的,今见此人突如其来,又甚简傲,俱心怀不平。不知他是何等人,又不敢向前问他。其中一少年,乃举杯出令道:“我等各自道家世,其最贵显者,饮三杯,请客先道。”那人笑道:“吾请先饮三杯而后言。”积薪便令童子快斟酒。那人连进三杯,起身出席,举手向众人道:“我高祖天子,曾祖天子,祖天子,父天子,本身天子。”说罢,大步出门,上马疾驰而走。众人方相顾错愕,早有内监与侍卫等人,策着马来寻问。原来那时玄宗常为微行。这一日改换衣装,出城闲玩,因偶与众少年相遇。次日,命高力士访知,那敬酒的少年是王积薪,特召入见,厚有赏赐,且云:“诸少年自矜家世,真乞儿相,汝独大雅可喜。”因命送翰林院读书,后知其善养,遂令为弃棋供奉。正是:
bù yīn bēi jiǔ lì, ān dé shì jūn wáng?
不因杯酒力,安得侍君王?
wáng jī xīn yǒu cǐ zāo yù, rì shì zhì zūn jí ān lù shān zuò luàn, chē jià xī xìng zhī shí, duō guān suí háng. jī xīn dài zhe yí gè lǎo pú, suí zhòng bēn zǒu. nài shǔ dào xiǎn ài, měi dāng zhǐ sù shí, lǚ diàn duō bèi guì guān zhàn zhù, jī xīn zhǐ de suí lù yú mín jiā jiè sù. yī rì yū dào dà kuān, zhuǎn yán shān xī ér xíng, bù jué zǒu rù yī huāng cūn. shí yǐ bó mù, nà cūn zhōng zhǐ yǒu yī jiā rén jiā, máo shè sān jiān, chái fēi bàn yǎn. jī xīn zhǔ pú kòu fēi qiú sù. nèi lǐ zǒu chū yí gè lǎo pó pó lái, shuō dào:" cǐ jiān zhǐ lǎo shēn yǔ yí gè xí fù ér zhù zhe, běn bù gāi liú wài kè zài cǐ. dàn shě cǐ gèng wú sù chù, kè guān kě quán jiù láng yán xià sù yī xiāo bà!" jī xīn xiè dào:" zhī cǐ zú yǐ!" pó pó qǔ xiē chá tāng yǔ jǐ gè miàn bǐng lái gōng kè, jiào le ān zhì, guān le zhài mén, zì jìn qù le. jī xīn tīng dé tā gū xí èr rén gè chù yī shì, gè zì hé hù ér qǐn. jī xīn zhǔ pú wò yú láng xià, lǎo pú xiān yǐ shuì zháo, jī xīn zhuǎn niǎn wèi mèi. hū wén nà pó pó jiào yīng le xí fù shuō dào:" liáng xiāo wú yǐ xiāo qiǎn, wǒ hé nǐ duì yì yī jú rú hé?" xí fù yīng dào:" jì rú cǐ shén miào." jī xīn jīng yì dào:" xiāng cūn fù nǚ, rú hé zhī yì? qiě èr rén dōng xī gè sù, rú hé duì yì?" biàn pá qǐ lái cóng mén fèng lǐ zhāng kàn, nèi biān hēi dòng dòng, yǐ jiē miè zhú yǐ, nǎi fù ěr mén fēi xì tīng zhī. wén de pó pó dào:" ráo nǐ xiān qǐ." xí fù dào:" wǒ yú dōng wǔ nán jiǔ zhì zi yǐ!" tíng le bàn shǎng, pó pó dào:" wǒ yú dōng wǔ nán shí èr zhì zi qǐ yǐ!" yòu tíng le bàn shǎng, xí fù dào:" wǒ yú xī bā nán shí zhì zi yǐ!" yòu tíng le bàn shǎng, pó pó dào:" wǒ yú xī jiǔ nán shí sì zhì zi yǐ!" měi zhì yī zi, bì liáng jiǔ sī suǒ, yè zhì sì gēng, gòng xià sān shí liù zǐ, jī xīn yī yī mì jì. hū wén pó pó xiào dào:" xí fù nǐ shū le, wǒ zhǐ shèng nǐ jiǔ píng ěr!" xí fù dào:" wǒ cuò suàn le yī zhe, gù yí bài běi." zì cǐ jì rán. tiān míng qǐ fēi, jī xīn zhěng yī rén jiàn, kàn nà pó pó bìn fà bān bān, fēng cǎi yì yì, jué bù shì xiāng cūn lǎo ǎo. jī xīn qǐng jiàn qí xí, pó pó jí hū xí fù ér chū lái xiāng jiàn, nǐ dào nà xí fù zěn shēng mú yàng?
王积薪有此遭遇,日侍至尊;及安禄山作乱,车驾西幸之时,多官随行。积薪带着一个老仆,随众奔走。奈蜀道险隘,每当止宿时,旅店多被贵官占住,积薪只得随路于民家借宿。一日迂道大宽,转沿山溪而行,不觉走入一荒村。时已薄暮,那村中只有一家人家,茅舍三间,柴扉半掩。积薪主仆扣扉求宿。内里走出一个老婆婆来,说道:“此间只老身与一个媳妇儿住着,本不该留外客在此。但舍此更无宿处,客官可权就廊檐下宿一宵罢!”积薪谢道:“只此足矣!”婆婆取些茶汤与几个面饼来供客,叫了安置,关了柴门,自进去了。积薪听得他姑媳二人各处一室,各自阖户而寝。积薪主仆卧于廊下,老仆先已睡着,积薪转辗未寐。忽闻那婆婆叫应了媳妇说道:“良宵无以消遣,我和你对弈一局如何?”媳妇应道:“既如此甚妙。”积薪惊异道:“乡村妇女,如何知弈?且二人东西各宿,如何对弈?”便爬起来从门缝里张看,内边黑洞洞,已皆灭烛矣,乃附耳门扉细听之。闻得婆婆道:“饶你先起。”媳妇道:“我于东五南九置子矣!”停了半晌,婆婆道:“我于东五南十二置子起矣!”又停了半晌,媳妇道:“我于西八南十置子矣!”又停了半晌,婆婆道:“我于西九南十四置子矣!”每置一子,必良久思索,夜至四更,共下三十六子,积薪一一密记。忽闻婆婆笑道:“媳妇你输了,我止胜你九枰耳!”媳妇道:“我错算了一著,固宜败北。”自此寂然。天明启扉,积薪整衣人见,看那婆婆鬓发斑斑,丰采奕奕,绝不似乡村老媪。积薪请见其媳,婆婆即呼媳妇儿出来相见,你道那媳妇怎生模样?
suī shì cūn jiā zhuāng shù, zì rán guāng cǎi dòng rén. jǔ zhǐ ān xián, bù chì guī zhōng zhī xiù fēng zī xiāo sǎ, yì rú lín xià zhī fēng. ruò yù chǔ xiāng wáng, dìng yí shén nǚ jí fēi lán qiáo yì, wǎn sì yún yīng.
虽是村家装束,自然光彩动人。举止安闲,不啻闺中之秀;丰姿潇洒,亦如林下之风。若遇楚襄王,定疑神女;即非蓝桥驿,宛似云英。
jī xīn xiāng jiàn guò, jí kòu wèn yì lǐ. pó pó dào:" wǒ gū xí wú yǐ qiǎn cǐ liáng xiāo, ǒu ěr duì jú, qǐ kān wén yú zūn kè?" jī xīn zài sān qǐng jiào, pó pó dào:" yì suī xiǎo shù, qí zhōng zì yǒu miào lǐ. zūn guān jì hǎo cǐ, bì shàn yú cǐ, jīn kě lǜ jǐ yì bù jú zhì zi, shǐ lǎo shēn guān zhī, huò dāng jìn yī yán xiāng shāng." nǎi qǔ qí jú zhì zi chū lái, jī xīn jǐn píng shēng zhī zhǎng bù zhì, wèi jí sì wǔ shí zi, zhī jiàn nà xí fù wēi wēi hán xiào, duì pó pó shuō dào:" cǐ kè kě jiào yǐ rén jiān cháng shì." pó pó suì zhǐ shì gōng shǒu shā duó, jiù yìng fáng jù zhī fǎ, qí yì shén lüè, rán jiē píng shí sī lǜ suǒ bù jí. jī xīn gèng yù qǐng yì, pó pó xiào dào:" zhī cǐ yǐ wú dí yú rén jiān yǐ! dà jià yǐ qián xíng, kè guān kě sù wǎng." jī xīn chēng xiè ér bié. xíng bù shí shù bù, huí tóu kàn shí, máo shè chái fēi, dōu yǐ bú jiàn. fāng zhī shì yù le xiān rén, bù shèng tàn chà. zhèng shì:
积薪相见过,即叩问弈理。婆婆道:“我姑媳无以遣此良宵,偶尔对局,岂堪闻于尊客?”积薪再三请教,婆婆道:“弈虽小数,其中自有妙理。尊官既好此,必善于此,今可率己意布局置子,使老身观之,或当进一言相商。”乃取棋局置子出来,积薪尽平生之长布置,未及四五十子,只见那媳妇微微含笑,对婆婆说道:“此客可教以人间常势。”婆婆遂指示攻守杀夺,救应防拒之法,其意甚略,然皆平时思虑所不及。积薪更欲请益,婆婆笑道:“只此已无敌于人间矣!大驾已前行,客官可速往。”积薪称谢而别。行不十数步,回头看时,茅舍柴扉,都已不见。方知是遇了仙人,不胜叹诧。正是:
yì tōng tài jí yīn yáng lǐ, miào jué cóng lái yuán bù duō.
弈通太极阴阳理,妙诀从来原不多。
hǎo xiàng rén jiān chēng mò dí, xiào tā kōng làn shǒu zhōng kē.
好向人间称莫敌,笑他空烂手中柯。
jī xīn zì cǐ yì yì jué lún. dāng rì shàng huáng yīn gāo lì shì yán jí, tè zhào jī xīn miàn xún qí shì. jī xīn bǎ shàng xiàng shì zòu wén, huáng fān chuò zài páng, tīng le chā hùn dào:" yì chèn shǒu tán, nà jiā mā mā xí fù, què yòu kǒu zhe, zhēn shì yì shì." shàng huáng xiào dào:" cháng rén zhī yì, yǐ shǒu wèi kǒu, bì xū mù shì bù ruò xiān rén zhī qì, yǐ kǒu wèi shǒu, bù xū yòng mù yě." jī xīn dào:" chén cháng bù zhì qí gū xí duì yì zhī shì, suī qìng jié xīn sī, tuī suàn qí suǒ yán jiǔ chèng shèng fù zhī shuō, zhōng bù kě dé." shàng huáng dào:" cǐ bì fēi rén jiān cháng shì, cún cǐ yǐ dài hòu zhī shí zhě kě ěr." gāo lì shì dào:" jī xīn xī nián yǐn jiǔ, céng dé yù shèng rén, jīn rì yì qí yòu yù xiān rén, hé qí duō jiā yù yě." shàng huáng dào:" lǐ mù suǒ yù chuī dí xiān wēng, jī xīn suǒ yù yì qí gū xí, zǒng shì xiān rén, dàn wèi zhī shì hé xiān. cǐ shí ruò zhāng guǒ, yè fǎ shàn luó gōng yuǎn bèi yǒu yī rén zài cǐ, bì zhī qí lái lì yǐ!" zhèng xián tán jiān, sù zōng qiǎn shǐ lái zòu yán, yǒng wáng lín móu fǎn, chēng dì yú jiāng nán. shàng huáng dà nù, mìng sù qiǎn jiàng tǎo zhī. bù yī rì, yǒu zhōng shǐ dàn tíng yáo, jī fèng sù zōng gào jié biǎo wén, zòu chēng guǎng píng wáng yǔ guō zi yí lǚ shèng zéi bīng, yòu dé huí hé zhù zhàn, yǐ huī fù xī jīng. jīn jí yí bīng dōng xiàng, jiāng bìng huī fù dōng jīng yǐ. shàng huáng dà xǐ. zhèng shì:
积薪自此弈艺绝伦。当日上皇因高力士言及,特召积薪面询其事。积薪把上项事奏闻,黄幡绰在旁,听了插诨道:“弈称手谈,那家妈妈媳妇,却又口著,真是异事。”上皇笑道:“常人之弈,以手为口,必须目视;不若仙人之弃,以口为手,不须用目也。”积薪道:“臣常布置其姑媳对弈之势,虽罄竭心思,推算其所言九秤胜负之说,终不可得。”上皇道:“此必非人间常势,存此以待后之识者可耳。”高力士道:“积薪昔年饮酒,曾得遇圣人,今日弈棋又遇仙人,何其多佳遇也。”上皇道:“李幕所遇吹笛仙翁,积薪所遇弈棋姑媳,总是仙人,但未知是何仙。此时若张果,叶法善、罗公远辈有一人在此,必知其来历矣!”正闲谈间,肃宗遣使来奏言,永王磷谋反,称帝于江南。上皇大怒,命速遣将讨之。不一日,有中使啖廷瑶,赍奉肃宗告捷表文,奏称广平王与郭子仪屡胜贼兵,又得回纥助战,已恢复西京。今即移兵东向,将并恢复东京矣。上皇大喜。正是:
qiě xǐ ěr wén hǎo xiāo xī, huì xū yǎn kàn jié jīng qí.
且喜耳闻好消息,会须眼看捷旌旗。
wèi zhī rú hé fù liǎng jīng, qiě tīng xià huí fēn jiě.
未知如何复两京,且听下回分解。