huáng wàn yòu rèn sān láng huáng qí wáng chù huí tiān zì zài yǎn ěr dào shì bào lóng dào shì hé zhāo hàn lú yán guì
黄万祐 任三郎 黄齐 王处回 天自在 掩耳道士 抱龙道士 何昭翰 卢延贵
dù lǔ bīn jiàn zhōu kuáng sēng liú jiǎ lú yīng zhào yàn nú
杜鲁宾 建州狂僧 刘甲 卢婴 赵燕奴
huáng wàn yòu
黄万祐
huáng wàn yòu xiū dào yú qián nā mó rén zhī jìng, lěi shì cháng zài. měi sān èr shí nián yī chū chéng dū mài yào, yán rén zāi huò wú bù shén yàn. shǔ wáng jiàn yíng rù gōng, jǐn lǐ shì zhī. wèn qí fú shí, jiē mì ér bù yán. yuē:" wú fēi shén xiān, yì fēi fú ěr zhī shì. dàn xū xīn yǎng qì, rén qí xíng, xiān qí guò ér yǐ." wèn qí chǐ, zé yuē:" wú zhǐ jì yè láng hóu wáng shǔ zhī suì, cán cóng shì dōu pí zhī nián, shí bèi qǐng chū. ěr hòu wū tù jiāo chí, huā kāi mù luò, jìng bù jì qí jiǎ zǐ yǐ." hū yī rì, nán wàng jiā zhōu yuē:" qián wéi zhī dì, hé qí yán yán, qǐng qiǎn rén fù zhī." rú qí yán, shǐ zhì jiā zhōu, shì sì yǐ wèi wǎ lì yǐ. hòu jiān cí guī shān, jiàn qì liú bú zhù, wèn qí hòu shì, jiē bù yán zhī. jì qù, yú suǒ jū bì jiān jiàn tí chù yuē:" mò jiāo qiān dòng qīng zhū zú, dòng jí yán yán bù kě pū. zhì shòu bù yù liǎng tóu huáng, huáng jí qí nián tiān xià kū." zhì zhě bù néng xiáng zhī. zhì yǐ hài nián, qǐ shī dōng qǔ qín fèng zhū zhōu. bào jié zhī jì, gōng nèi yán huǒ, yìng shì zhēn bǎo tǎng zàng, bìng wèi wēi jìn yǐ. nǎi zhī tài suì yǐ hài, shì wèi qīng zhū, wèi fén ruò zhī míng yě. hòu sān nián, suì zài wù yín tǔ ér jiàn cú. fāng zhī yín wèi zhì shòu, gān yù nà yīn jù shì tǔ, tǔ huáng sè, shì yǐ yán zhì shòu liǎng tóu huáng. cǐ yán bù chā háo fà. chū lù yì jì. míng chāo běn zuò yě rén xián huà
黄万祐修道于黔南无人之境,累世常在。每三二十年一出成都卖药,言人灾祸无不神验。蜀王建迎入宫,尽礼事之。问其服食,皆秘而不言。曰:“吾非神仙,亦非服饵之士。但虚心养气,仁其行,鲜其过而已。”问其齿,则曰:“吾只记夜郎侯王蜀之岁,蚕丛氏都郫之年,时被请出。尔后乌兔交驰,花开木落,竟不记其甲子矣。”忽一日,南望嘉州曰:“犍为之地,何其炎炎,请遣人赴之。”如其言,使至嘉州,市肆已为瓦砾矣。后坚辞归山,建泣留不住,问其后事,皆不言之。既去,于所居壁间见题处曰:“莫交牵动青猪足,动即炎炎不可扑。鸷兽不欲两头黄,黄即其年天下哭。”智者不能详之。至乙亥年,起师东取秦凤诸州。报捷之际,宫内延火,应是珍宝帑藏,并为煨烬矣。乃知太岁乙亥,是为青猪,为焚爇之明也。后三年,岁在戊寅土而建殂。方知寅为鸷兽,干与纳音俱是土,土黄色,是以言鸷兽两头黄。此言不差毫发。(出《录异记》。明抄本作《野人闲话》)
rèn sān láng
任三郎
fèng zhōu bīn yòu wáng zī yuán wài, shí zài xiàng guó mǎn cún mù zhōng chóu huà, bīn zuǒ zuì wéi xiāng shàn. yǒu kè rèn sān láng zhě zài yān, fǔ zhōng liáo shǔ xián yǔ zhī xiāng shí, ér dú qīn yú wáng. jū wú hé. hū wèi wáng yuē:" huò yǒu xiǎo shī yì, jí wú zi zhī fú yě." yòu xún yuè, wáng hū shī zhǔ gōng yì, yīn chēng jí bǎi yú rì. zhǔ gōng zhì yú dù wài, yīn wèn yǎo jué. rèn yì shí lái, yī rì wèi wáng yuē:" cǐ dì jiāng shòu zāi, guān jiē dà shù zì kū. shì jiāng bī yǐ, yè duò zhī shí, shì xíng yě. sù qiú xún yī, yǐ tuō cǐ huò" wáng yǐ zhǔ gōng zhī nù wèi xī, shēn yǐ wéi bù kě. rèn yuē:" dàn sān gòng qǐ shì, bì yǒu zhǐ huī." rú qí yán, shù rì nèi sān gòng qǐ. qǐ yú guān lǒng yǐ lái xún yī. guǒ shǐ rén chuán zhǐ xiāng miǎn, jù yǐ chū yuàn lì qián pǐ duàn xiāng yí, bèi hòu yú cháng. wáng nǎi rù xiè, liú yàn, yòu yí cǎi xié jǐn yòu zhī wù jí qí jiā. bù xún, jí cù xíng běi qù. mǎn xiāng yú jiāo wài yàn jiàn. lín qí zhī jì, jǐn èr bǎi yú rén. wǔ liù rì zhì wú shān xiàn jiù jū, yòu shí rì zhì fèng zhōu. rén yán yǐ jūn biàn yǐ, mǎn gōng guī bāo zhōng. tóng yuàn jiē sǐ yú nán, wáng dú miǎn qí huò. yòu qí nián zhì cháng ān kāi huà fāng xī běi jiǎo jiǔ sì zhōng, fù jiàn rèn gōng. wèn qí suǒ shě, zài wǎng yè zhī, shī qí suǒ zài yǐ. chū lù yì jì
凤州宾祐王鄑员外,时在相国满存幕中筹画,宾佐最为相善。有客任三郎者在焉,府中僚属咸与之相识,而独亲于王。居无何。忽谓王曰:“或有小失意,即吾子之福也。”又旬月,王忽失主公意,因称疾百余日。主公致于度外,音问杳绝。任亦时来,一日谓王曰:“此地将受灾,官街大树自枯。事将逼矣,叶堕之时,事行也。速求寻医,以脱此祸”王以主公之怒未息,深以为不可。任曰:“但三贡启事,必有指挥。”如其言,数日内三贡启。乞于关陇已来寻医。果使人传旨相勉,遽以出院例钱匹缎相遗,倍厚于常。王乃入谢,留宴,又遗采缬锦诱之物及其家。不旬,即促行北去。满相于郊外宴饯。临歧之际,仅二百余人。五六日至吴山县僦居,又十日至凤州。人言已军变矣,满公归褒中。同院皆死于难,王独免其祸。又其年至长安开化坊西北角酒肆中,复见任公。问其所舍,再往谒之,失其所在矣。(出《录异记》)
huáng qí
黄齐
huáng qí zhě, shǔ zhī piān bì yě. cháng hǎo dào, xíng yīn gōng yǒu suì nián yǐ. yú cháo tiān lǐng yù yī lǎo rén, zī fā jiǎo bái, yán sè yīng rú, jī fū rú yù. yǔ zhī yǔ yuē:" zi jì hǎo dào, wǔ nián zhī hòu, dāng yǒu dà è, wú bì xiāng jiù. miǎn sī yīn dé, wú tuì qián zhì." qí hòu qí xià xiá, zhōu chuán fù nì, zhì tān shàng, rú yǒu rén xiāng zhěng. dé jí yú àn, shì zhī, nǎi qián suǒ yù lǎo rén yě, xún shī suǒ zài. zì shì wǎng wǎng jiàn zhī. hū yú shí fāng xiàn shì zhōng xiāng jiàn, zhào qí guò qí suǒ jū. chū běi guō wài, xíng qī lín zhōng, kě sān èr lǐ, jí dào qí jiā. shān chuān lín mù, jìng qù yōu shèng. liú zhǐ yī xiǔ, jí míng, xiāng sòng chū mén, yǐ zài hòu chéng shān nèi, qù xiàn qī shí yú lǐ. jì guī, yì huà yú rén. chū lù yì jì
黄齐者,蜀之偏裨也。常好道,行阴功有岁年矣。于朝天岭遇一老人,髭发皎白,颜色璎孺,肌肤如玉。与之语曰:“子既好道,五年之后,当有大厄,吾必相救。勉思阴德,无退前志。”其后齐下峡,舟船覆溺,至滩上,如有人相拯。得及于岸,视之,乃前所遇老人也,寻失所在。自是往往见之。忽于什邡县市中相见,召齐过其所居。出北郭外,行桤林中,可三二里,即到其家。山川林木,境趣幽胜。留止一宿,及明,相送出门,已在后城山内,去县七十余里。既归,亦话于人。(出《录异记》)
wáng chù huí
王处回
wáng shì zhōng chù huí cháng yú sī dì yán jiē bù sù zhī shì. yī dàn yǒu dào shì, páng méi dà bí, bù yī lán lǚ, shān tóng cóng hòu, qíng zhù zhàng yào náng ér yǐ, zào yì wáng gōng. yú zhú yè shàng dà shū" dào shì wáng tiāo zhàng fèng yè." wáng gōng sù zhòng shì, dé yǐ xiāng jiàn, yīn cóng róng zhì jiǔ. guān qí tán lùn, qīng fēng sà rán. chù huí yuē:" dì zǐ yǒu zhì qīng xián, yuàn yú qīng chéng shān xià zhì xiǎo dào yuàn, yǐ shì xián xìng." dào shì yuē:" wèi yě." yīn yú shān tóng chù qǔ jiàn, xì diǎn jiē qián tǔ guǎng chǐ yú, náng zhōng qǔ huā zǐ èr lì zhǒng zi, lìng yǐ pén fù yú shàng. qūn xún qù pén, huā yǐ shēng yǐ, jiàn jiàn zhǎng dà, pō zhǎng wǔ chǐ yǐ lái, céng céng yǒu huā, làn rán kě ài zhě liǎng miáo. zūn shī yuē:" liáo yǐ yù mù shì xìng, cǐ zé xiān jiā jīng jié huā yě." mìng shí bù cān, wéi yǐn shù bēi ér tuì. yuē:" zhēn zhòng, shàn wèi bǎo ài." yán qì ér qù, chū mén bù zhī suǒ zhī. hòu wáng gōng guǒ chú èr jié zhèn, fāng zhì shì. zì hòu wǎng wǎng yǒu rén shōu de qí huā zhǒng. chū yě rén xián huà
王侍中处回常于私第延接布素之士。一旦有道士,庞眉大鼻,布衣褴褛,山童从后,擎柱杖药囊而已,造诣王公。于竹叶上大书“道士王挑杖奉谒。”王公素重士,得以相见,因从容致酒。观其谈论,清风飒然。处回曰:“弟子有志清闲,愿于青城山下致小道院,以适闲性。”道士曰:“未也。”因于山童处取剑,细点阶前土广尺余,囊中取花子二粒种子,令以盆覆于上。逡巡去盆,花已生矣,渐渐长大,颇长五尺已来,层层有花,烂然可爱者两苗。尊师曰:“聊以寓目适性,此则仙家旌节花也。”命食不餐,唯饮数杯而退。曰:“珍重,善为保爱。”言讫而去,出门不知所之。后王公果除二节镇,方致仕。自后往往有人收得其花种。(出《野人闲话》)
tiān zì zài
天自在
lì zhōu shì chán zhōng, yǒu yī rén, pī fà xiǎn zú, yī duǎn bù rú. yú rén yǔ, duō shuō tiān shàng shì. huò yù zhǐ bǐ, zé xīn rán huà lóu tái rén wù, zhí chí yuè qì, huò yún lóng luán fèng zhī xiàng. yè zé sù shén miào zhōng. rén wèi zhī tiān zì zài. zhōu zhī nán yǒu shì, rén shén tián yàn. yī xī huǒ qǐ, yān yàn gèn tiān. tiān zì zài yú miào zhōng dú yǔ yuē:" cǐ fāng rén wéi è rì jiǔ, tiān jiàng shā zhī." suì yǐ shǒu tàn jiē qián shí pén zhōng shuǐ, wàng kōng jiāo sǎ. qūn xún yǒu yì qì zì miào mén chū, biàn wéi dà yǔ, jǐn miè qí huǒ. zhǎng miào zhě wǎng wǎng yú rén shuō zhī, tiān zì zài suì qián dùn qù. qí hòu jū rén guǒ wèi dà huǒ piāo dàng, shǐ xìn qián yán yǒu zhēng. chū yě rén xián huà
利州市廛中,有一人,披发跣足,衣短布襦。与人语,多说天上事。或遇纸笔,则欣然画楼台人物,执持乐器,或云龙鸾凤之像。夜则宿神庙中。人谓之天自在。州之南有市,人甚阗咽。一夕火起,烟焰亘天。天自在于庙中独语曰:“此方人为恶日久,天将杀之。”遂以手探阶前石盆中水,望空浇洒。逡巡有异气自庙门出,变为大雨,尽灭其火。掌庙者往往与人说之,天自在遂潜遁去。其后居人果为大火漂荡,始信前言有征。(出《野人闲话》)
yǎn ěr dào shì
掩耳道士
lì zhōu nán mén wài, nǎi shāng gǔ jiāo yì zhī suǒ. yī dàn yǒu dào shì, yǔ yī lán lǚ. lái yú chóu rén zhōng, mài hú lú zi zhǒng. yún:" yī èr nián jiān, shén yǒu yòng chǔ. měi yī miáo zhǐ shēng yī kē, pán dì ér chéng." jiān yǐ bái tǔ huà yàng yú dì yǐ shì rén, qí mó shén dà. yú shí jìng wú mǎi zhě, jiē yún:" kuáng rén bù zú kě tīng." dào shì yòu yǐ liǎng shǒu yǎn ěr jí zǒu, yán" fēng shuǐ zhī shēng hé tài shèn yé?" xiàng mò hái tóng, jìng xiāng suí ér xiào wǔ zhī, shí hū wèi yǎn ěr dào shì. zhì lái nián qiū, jiā líng jiāng shuǐ, yī xī fàn zhǎng, piào shù bǎi jiā. shuǐ fāng miǎo mí, zhòng rén yáo jiàn dào shì zài shuǐ shàng, zuò yī dà piáo, chū shǒu yǎn ěr, dà jiào shuǐ shēng fēng shēng hé tài shèn yé?" fàn fàn ér qù, mò zhī suǒ zhī. chū yě rén xián huà
利州南门外,乃商贾交易之所。一旦有道士,羽衣褴褛。来于稠人中,卖葫芦子种。云:“一二年间,甚有用处。每一苗只生一颗,盘地而成。”兼以白土画样于地以示人,其模甚大。逾时竟无买者,皆云:“狂人不足可听。”道士又以两手掩耳急走,言“风水之声何太甚耶?”巷陌孩童,竞相随而笑侮之,时呼为掩耳道士。至来年秋,嘉陵江水,一夕泛涨,漂数百家。水方渺瀰,众人遥见道士在水上,坐一大瓢,出手掩耳,大叫水声风声何太甚耶?”泛泛而去,莫知所之。(出《野人闲话》)
bào lóng dào shì
抱龙道士
guàn kǒu bái shā yǒu tài shān fǔ jūn miào. měi zhì chūn sān yuè, shǔ rén duō wǎng shè zhāi, nǎi zhì zhū zhōu yī bǔ zhī rén, yì cháng jí huì. shí yǒu yī rén, chún yī bǎi jié, yán mào qiáo cuì, yì wǎng miào suǒ. zhòng rén qīng zhī. xíng cì jiāng jì, zhòng rén qì yú shù yīn, pín shì yì zuò shí shàng. qūn xún wèi rén yuē:" cǐ shuǐ zhōng yǒu yī lóng shuì." zhòng bù zhī yīng. páng yǒu yī sǒu yuē:" hé dé jiàn?" pín shì yuē:" wǒ zé jiàn." zhòng yuē:" wǒ děng yào jiàn rú hé?" pín shì yuē:" yì bù nán." suì jiě yī rù shuǐ, bào yī shuì lóng chū, xīng huì pō shén, shēn bì liǎng mù, ér zhǎo yá lín jiǎo xī bèi. yún wù xuán hé, fēng qǐ shuǐ yǒng. zhòng jiē jīng zǒu yáo lǐ, wèi zhī shèng rén. suì què chén lóng yú shuǐ dǐ, zì guà chún yī ér xíng. wèi zhòng rén yuē:" zhū rén jiē yǐ yī bǔ wèi yè, jiù rén jí jí, zhī rén jí xiōng, yì jìn yú dào yě. qiè bù dé jiàn pín sù zhī shì biàn qīng wǔ zhī." zhòng rén cán xiè ér yǐ. fù tóng háng shí lǐ, piē rán bú jiàn. chū yě rén xián huà
灌口白沙有太山府君庙。每至春三月,蜀人多往设斋,乃至诸州医卜之人,亦尝集会。时有一人,鹑衣百结,颜貌憔悴,亦往庙所。众人轻之。行次江际,众人憩于树荫,贫士亦坐石上。逡巡谓人曰:“此水中有一龙睡。”众不之应。旁有一叟曰:“何得见?”贫士曰:“我则见。”众曰:“我等要见如何?”贫士曰:“亦不难。”遂解衣入水,抱一睡龙出,腥秽颇甚,深闭两目,而爪牙鳞角悉备。云雾旋合,风起水涌。众皆惊走遥礼,谓之圣人。遂却沉龙于水底,自挂鹑衣而行。谓众人曰:“诸人皆以医卜为业,救人疾急,知人吉凶,亦近于道也。切不得见贫素之士便轻侮之。”众人惭谢而已。复同行十里,瞥然不见。(出《野人闲话》)
hé zhāo hàn
何昭翰
wěi shǔ dù zhī yuán wài láng hé zhāo yuán zhāo xià yǒu yuē zì, jù míng chāo běn shān hàn, cháng cóng zhī yú qián nán. xiá rì. yīn xián bù yě jìng, yú shuǐ jì jiàn diào zhě, wèi hàn yuē:" zi hé hé yuán zuò kě, jù míng chāo běn gǎi pàn guān hū?" yuē:" rán." yuē:" wǒ zé yě rén zhāng shè yě. yú bǐ yǔ zi jiāo zhī jiǔ yǐ, zi jīn wàng wǒ yě." hàn měng rán bù xǐng, yīn jí cǎo zuò. wèi hàn yuē:" zi yǒu shù rèn guān, rán zhōng yú qīng chéng xiàn lìng. wǒ zé zhù qīng chéng shān yě, dài jūn guān mǎn, yǔ jūn tóng guī shān zhōng, jīn bù jí dào jūn gōng shǔ yě." suì cí ér qù. hàn shēn zhì zhī. hòu lèi lì guān, jí chū wèi qīng chéng xiàn lìng, yǒu yōu sè. diào zhě yì cháng lái wǎng, hé shén zhòng zhī. yī dàn dà jūn dào chéng, jié zéi sì qǐ, diào zhě yǔ hàn xiāng xié rù shān, hé zhī gǔ ròu jǐn zài chéng nèi. zéi zhòng rù xiàn, yán shā xiàn lìng, luán ér shí zhī. zéi shǒu zhī zǐ zì hào xiǎo jiàng jūn, qí rì xún mì bú jiàn. xì shì xiàn zǎi zhī shǒu, jí xiǎo jiàng jūn zhī shǒu yě. zéi yú shì zì xiāng cán hài, mò zhī xiàn lìng suǒ zhī. hòu yǒu rén rù shān, jiàn hé yǔ zhāng tóng háng. hé yīn jì yǔ qī zǐ yuē:" wú běn bù sǐ, què guī jiù shān. ěr děng shàn wéi shēng jì, wú xiāng zhuī yì yě." zì cǐ rén bù fù jiàn, mò zhī suǒ zhī. chū yě rén xián huà
伪蜀度支员外郎何昭(原昭下有曰字,据明抄本删)翰,尝从知于黔南。暇日。因闲步野径,于水际见钓者,谓翰曰:“子何(何原作可,据明抄本改)判官乎?”曰:“然。”曰:“我则野人张涉也。余比与子交知久矣,子今忘我也。”翰懵然不醒,因籍草坐。谓翰曰:“子有数任官,然终于青城县令。我则住青城山也,待君官满,与君同归山中,今不及到君公署也。”遂辞而去。翰深志之。后累历官,及出为青城县令,有忧色。钓者亦常来往,何甚重之。一旦大军到城,劫贼四起,钓者与翰相携入山,何之骨肉尽在城内。贼众入县,言杀县令,脔而食之。贼首之子自号小将军,其日寻觅不见。细视县宰之首,即小将军之首也。贼于是自相残害,莫知县令所之。后有人入山,见何与张同行。何因寄语妻子曰:“吾本不死,却归旧山。尔等善为生计,无相追忆也。”自此人不复见,莫知所之。(出《野人闲话》)
lú yán guì
卢延贵
lú yán guì zhě, wèi xuān zhōu ān rén chǎng guān, fù zhí zhōng tú zǔ fēng, pō dà jiāng cì shù rì. yīn dēng àn xián bù, bù jué xíng yuǎn, yáo wàng dà shù xià ruò yǒu wū shì. shāo jìn, jiàn shì zhōng yī wù, ruò rén ruò shòu. jiàn rén jí xíng qǐ ér lái, yán guì jù ér què zǒu. cǐ wù lián hū:" wú jù, wú nǎi rén yě." jí wǎng jiù zhī, zhuàng mào qí wěi, luǒ tǎn ér tōng shēn yǒu máo, zhǎng shù cùn. zì yán shāng gǔ yě, qǐng suì fàn zhōu, zhì cǐ yù fēng, jǔ jiā méi nì. ér shēn dú de jiù àn, shù rì shí cǎo gēn, yǐn jiàn shuǐ, yīn dé bù sǐ. suì yú, shēn nǎi shēng máo. zì ěr nǎi bù yǐn bù shí, zì shāng gū dú, wú fù shì niàn. jié lú yú cǐ, yǐ shí yú nián yǐ. yīn wèn dú jū yú cǐ, dé wú hǔ bào zhī hài hū? dá yuē:" wú yǐ néng téng kōng shàng xià, hǔ bào wú nài hé yě." yán guì liú jiǔ zhī, yòu wèn yǒu suǒ xū hū? duì yuē:" yì yǒu zhī. měi yù yú xī zhōng, héng huàn shēn xià bù sù gàn, de shù chǐ bù wèi jīn, nǎi jiā yě. yòu dé xiǎo dāo, yǐ jué yào wù, yì shàn. jūn néng zhì zhī yé?" yán guì yán zhī zhì chuán, gù bù kěn. nǎi sòng jīn yǔ dāo ér qù. bà rèn, fù xún zhī, suì mí shī lù. hòu wú yǒu yù zhī zhě. chū jī shén lù
卢延贵者,为宣州安仁场官,赴职中途阻风,泊大江次数日。因登岸闲步,不觉行远,遥望大树下若有屋室。稍近,见室中一物,若人若兽。见人即行起而来,延贵惧而却走。此物连呼:“无惧,吾乃人也。”即往就之,状貌奇伟,裸袒而通身有毛,长数寸。自言商贾也,顷岁泛舟,至此遇风,举家没溺。而身独得就岸,数日食草根,饮涧水,因得不死。岁余,身乃生毛。自尔乃不饮不食,自伤孤独,无复世念。结庐于此,已十余年矣。因问独居于此,得无虎豹之害乎?答曰:“吾已能腾空上下,虎豹无奈何也。”延贵留久之,又问有所须乎?对曰:“亦有之。每浴于溪中,恒患身下不速干,得数尺布为巾,乃佳也。又得小刀,以掘药物,益善。君能致之耶?”延贵延之至船,固不肯。乃送巾与刀而去。罢任,复寻之,遂迷失路。后无有遇之者。(出《稽神录》)
dù lǔ bīn
杜鲁宾
jiàn kāng rén dù lǔ bīn, yǐ mài yào wèi shì. cháng yǒu kè zì chēng yù zhāng rén, héng lái shì yào, wèi cháng hái zhí, lǔ bīn shàn dài zhī. yī rì fù zhì, shì yào shén duō, yuē:" wú qiàn jūn yào qián duō yǐ, jīn gèng cóng jūn qiú cǐ. wú jiāng hái xī, tiān míng chāo běn tiān zuò dà shì bǎn mù. bǐ jí zài qiú, míng chāo běn qiú zuò lái zú yǐ bìng chóu jūn yǐ." dù xǔ zhī. jì qù, jiǔ zhī nǎi hái, zèng dù shān táo mù shí tiáo, wěi zhī ér qù, mò zhī suǒ zhī. dù dé zhī, bù yǐ jiè yì, zhuǎn yí qīn yǒu, suǒ cún sān tiáo. ǒu mìng gōng rén pōu zhī, qí zhōng de xiǎo tiě chǔ jiù yī jù, gāo kě wǔ liù cùn, jiù yǒu bā zú, jiàn zuò shòu tóu, zhì zuò jīng qiǎo, bù lèi rén lì. dù yì fán rén, bù zhī suǒ yòng, jìng wéi rén qǔ, jīn shī suǒ zài. dù yòu cháng zhì shě, yǒu mài tǔ zhě, zì yán jīn tán xiàn rén, lái wǎng shén shù, dù yì hòu zī gěi zhī. zhì shě bì, mài tǔ zhě jiāng qù, liú fāng chǐ zhī tǔ yuē:" yǐ bǐ wèi bié." suì qù bù fù lái. qí tǔ jiān zhì, yǒu yì yú cháng. dù zhì yào sì zhōng, bù yǐ wéi guì. shù nián, dù zhī jū wèi huǒ suǒ fén, wū huài tǔ liè. shì zhī, yǒu xiǎo chì shé zài qí xì zhōng, pōu zhī, shé yíng rào yī bái shí guī, dà kě sān èr cùn. shé qù guī cún, zhì jīn bǎo yú dù shì. chū jī shén lù
建康人杜鲁宾,以卖药为事。尝有客自称豫章人,恒来市药,未尝还值,鲁宾善待之。一日复至,市药甚多,曰:“吾欠君药钱多矣,今更从君求此。吾将还西,天(明抄本天作大)市版木。比及再求,(明抄本求作来)足以并酬君矣。”杜许之。既去,久之乃还,赠杜山桃木十条,委之而去,莫知所之。杜得之,不以介意,转移亲友,所存三条。偶命工人剖之,其中得小铁杵臼一具,高可五六寸,臼有八足,间作兽头,制作精巧,不类人力。杜亦凡人,不知所用,竟为人取,今失所在。杜又常治舍,有卖土者,自言金坛县人,来往甚数,杜亦厚资给之。治舍毕,卖土者将去,留方尺之土曰:“以比为别。”遂去不复来。其土坚致,有异于常。杜置药肆中,不以为贵。数年,杜之居为火所焚,屋坏土裂。视之,有小赤蛇在其隙中,剖之,蛇萦绕一白石龟,大可三二寸。蛇去龟存,至今宝于杜氏。(出《稽神录》)
jiàn zhōu kuáng sēng
建州狂僧
jiàn zhōu yǒu sēng bù zhī qí míng, cháng rú kuáng rén. qí suǒ yán dòng, duō yǒu zhēng yàn. shào wǔ xiàn qián lín xī, yǒu dà pán shí, qù shuǐ yóu bǎi bù. yī rì hū yǐ mò huà qí shí zhī bàn, yīn zuò shí shàng, chí gān wèi diào yú zhī zhuàng. míng rì shān shuǐ dà fā, shì zhì qí mò huà ér tuì. guǐ mǎo suì. jǐn kǎn qù lín lù shù zhī zhī xiàng nán zhě. rén wèn zhī, yuē:" miǎn ài qí fān." yòu yuē:" yào guī yī biān." jí wú shī zhī rù, jiē xíng qí xià. yòu chéng wài sēng sì, dà shǔ qí bì, mǒu děng ruò gān rén chù shū zhī. jí jūn zhì chéng xià, fēn jù sēng sì, yǐ wéi zhà suǒ, ān zhì rén shù, yī wú suǒ chà. qí sēng jìng wèi jūn shì suǒ shā. chū wáng shì zhī jì, mǐn jiàn duō nàn, mín bù liáo shēng. huò wèn kuáng sēng yuē:" shí shì hé shí dāng ān?" dá yuē:" nóng qù jí ān yǐ." jí qí jì sǐ, mǐn lǐng kè píng, jiē rú qí yán. chū jī shén lù
建州有僧不知其名,常如狂人。其所言动,多有征验。邵武县前临溪,有大磐石,去水犹百步。一日忽以墨画其石之半,因坐石上,持竿为钓鱼之状。明日山水大发,适至其墨画而退。癸卯岁。尽砍去临路树枝之向南者。人问之,曰:“免碍旗幡。”又曰:“要归一边。”及吴师之入,皆行其下。又城外僧寺,大署其壁,某等若干人处书之。及军至城下,分据僧寺,以为栅所,安置人数,一无所差。其僧竟为军士所杀。初王氏之季,闽建多难,民不聊生。或问狂僧曰:“时世何时当安?”答曰:“侬去即安矣。”及其既死,闽岭克平,皆如其言。(出《稽神录》)
liú shēn
刘申
yǒu rén xìng liú, zài zhū fāng, bù dé gòng yǔ. ruò yǔ zhī yán, rén bì zāo huò nán, huò běn shēn sǐ jí. wéi yī shì wèi wú cǐ lǐ, ǒu zhí rén yǒu tún sāi ěr. liú wén zhī, xīn rán ér wǎng, zì shuō bèi bàng, jūn néng jiàn míng. dá yún:" shì rén léi tóng, hé zú xù." xū yú huǒ fā, zī chù fú wán dàng jǐn. yú shì jǔ shì hào wèi xiū liú. tuō yù zhū tú, jiē xián chē zǒu mǎ, yǎn mù bēn bì. liú yì dù mén zì shòu. suì shí yī chū, zé rén jīng sàn, guò yú jiàn guǐ. chū yì yuàn
有人姓刘,在朱方,不得共语。若与之言,人必遭祸难,或本身死疾。唯一士谓无此理,偶值人有屯塞耳。刘闻之,忻然而往,自说被谤,君能见明。答云:“世人雷同,何足恤。”须臾火发,资畜服玩荡尽。于是举世号为鸺鶹。脱遇诸涂,皆闲车走马,掩目奔避。刘亦杜门自守。岁时一出,则人惊散,过于见鬼。(出《异苑》)
lú yīng
卢婴
huái nán yǒu jū kè lú yīng zhě, qì zhì wén xué, jù wèi jùn zhōng jué. rén xī yǐ lú sān láng hū zhī. dàn shén qí jiǎn, ruò zài qún jù zhōng, zhǔ rén bì yǒu hèng huò, huò xiǎo ér duò jǐng, yòu nǚ rù huǒ. jì jiǔ yǒu yàn, rén jiē juān zhī. shí yuán bó hé wèi jùn shǒu, shǐ zhì, ài qí cái qì, tè kāi zhōng táng shè yàn. zhòng kè xián jí, shí bì. bó hé xì wèn zuǒ yòu yuē:" xiǎo ér duò jǐng hū?" yuē:" fǒu."" xiǎo nǚ rù huǒ hū?" yuē:" fǒu." bó hé wèi zuò kè yuē:" zhòng jūn bù shèng gù yě." qǐng zhī hé yǐn, qún kè xiāng mù zhuì zhuì rán. shì rì, jūn lì wéi zhái, qín bó hé qì shì. shí jié dù shǐ chén shǎo yóu, shén yì zhī, fù jiàn qí cái mào. wèi yuē:" cǐ rén yī jǔ, fēi mó tiān bù jìn qí cái." jí hòu yǐ jīn bó chǒng jiàn zhī. xíng zhì tóng guān, xī wàng yān chén, yǒu dōng chí zhě yuē:" zhū cǐ zuò luàn, shàng xìng fèng tiān xiàn yǐ." chū dú yì zhì
淮南有居客卢婴者,气质文学,俱为郡中绝。人悉以卢三郎呼之。但甚奇蹇,若在群聚中,主人必有横祸,或小儿堕井,幼女入火。既久有验,人皆捐之。时元伯和为郡守,始至,爱其材气,特开中堂设宴。众客咸集,食毕。伯和戏问左右曰:“小儿堕井乎?”曰:“否。”“小女入火乎?”曰:“否。”伯和谓坐客曰:“众君不胜故也。”顷之合饮,群客相目惴惴然。是日,军吏围宅,擒伯和弃市。时节度使陈少游,甚异之,复见其才貌。谓曰:“此人一举,非摩天不尽其才。”即厚以金帛宠荐之。行至潼关,西望烟尘,有东驰者曰:“朱泚作乱,上幸奉天县矣。”(出《独异志》)
zhào yàn nú
赵燕奴
zhào yàn nú zhě, hé zhōu shí jìng rén yě, jū dà yún sì dì zhōng. chū qí mǔ yùn, shù yuè chǎn yī hǔ, qì yú jiāng zhōng fù yùn, shù yuè chǎn yī jù biē, yòu qì zhī yòu yùn, shù yuè chǎn yī yè chā, zhǎng chǐ yú, qì zhī fù yùn, shù yuè ér chǎn yàn nú, méi mù ěr bí kǒu yī yī jiē jù, zì xiàng yǐ xià, qí shēn rú duàn hù. yì yǒu jiān pí, liǎng shǒu zú gè zhǎng shù cùn, wú zhǒu bì wàn zhǎng, yú yuán ròu shàng gè shēng liù zhǐ, cái cùn yú, zhǎo jiǎ yì jù. qí xià bù liǎng zú, yī èr cùn, yì jiē liù zhǐ. jì chǎn, bù rěn qì zhī. jí zhǎng, zhǐ zhǎng èr chǐ cùn. shàn rù shuǐ, néng chéng zhōu, xìng shén jiǎo huì, cí huì biàn gěi, pō hǎo shā lù, yǐ bǔ yú zǎi tún wèi yè. měi dòu chuán qū nuó, jí gē zhú zhī cí jiào shèng, bì wéi shǒu guān. shì sì jiāo yì, bì wèi yá bǎo. cháng fā kūn zī yī, mín jiān hū wèi zhào shī. wǎn suì dàn tū tóu bái shān ér yǐ. huò bài guì tiào yuè, dào bó yú dì, xíng luǒ lù, rén duō xiào zhī. huò chéng lǘ yuǎn shì. zhǐ shǐ rén chí zhī, héng wò ān zhōng, ruò yī náng yān. yǒu èr qī yī nǚ, yī shí fēng zú. huò jī shì jiā, lì bù kě zhì. qián dé chū, nián jǐn liù shí, yāo fù shù wéi, miàn mù rú cháng rén wú yì. qí nǚ yòu shǒu wú míng zhǐ, zhǎng qī bā cùn, yì yì yú rén. chū lù yì jì
赵燕奴者,合州石镜人也,居大云寺地中。初其母孕,数月产一虎,弃于江中;复孕,数月产一巨鳖,又弃之;又孕,数月产一夜叉,长尺余,弃之;复孕,数月而产燕奴,眉目耳鼻口一一皆具,自项已下,其身如断瓠。亦有肩脾,两手足各长数寸,无肘臂腕掌,于圆肉上各生六指,才寸余,爪甲亦具。其下布两足,一二寸,亦皆六指。既产,不忍弃之。及长,只长二尺寸。善入水,能乘舟,性甚狡慧,词喙辩给,颇好杀戮,以捕鱼宰豚为业。每斗船驱傩,及歌竹枝词较胜,必为首冠。市肆交易,必为牙保。常发髡缁衣,民间呼为赵师。晚岁但秃头白衫而已。或拜跪跳跃,倒踣于地,形裸露,人多笑之。或乘驴远适。只使人持之,横卧鞍中,若衣囊焉。有二妻一女,衣食丰足。或击室家,力不可制。乾德初,年仅六十,腰腹数围,面目如常人无异。其女右手无名指,长七八寸,亦异于人。(出《录异记》)