luán hóu yáng qǐ ōu míng lǐ gāo huáng yuán jiǎ kuí lǐ xiàn zhāng pú luò zi yuān chén yú huáng fān yáng yōng qián yòu xú láng dīng shì fù ā zǐ
栾侯 阳起 欧明 李高 黄原 贾逵 李宪 张璞 洛子渊 陈虞 黄翻 阳雍 钱祐 徐郎 丁氏妇 阿紫
luán hóu
栾侯
hàn zhōng yǒu guǐ shén luán hóu, cháng zài chéng chén shàng, xǐ shí zhǎ cài, néng zhī jí xiōng. gān lù zhōng, dà huáng qǐ, suǒ jīng chù, hé jià zhé jǐn. tài shǒu qiǎn shǐ gào luán hóu, sì yǐ zhǎ cài. hóu wèi lì yuē: huáng chóng xiǎo shì, zé dāng chú zhī. yán qì, xī rán fēi chū. lì fǎng fú qí zhuàng lèi jiū, shēng rú shuǐ niǎo. lì hái, jù bái tài shǒu. jí guǒ yǒu zhòng niǎo yì wàn, lái shí huáng chóng, xū yú jiē jǐn. chū liè yì chuán
汉中有鬼神栾侯,常在承尘上,喜食鲊菜,能知吉凶。甘露中,大蝗起,所经处,禾稼辄尽。太守遣使告栾侯,祀以鲊菜。侯谓吏曰:蝗虫小事,则当除之。言讫,翕然飞出。吏仿佛其状类鸠,声如水鸟。吏还,具白太守。即果有众鸟亿万,来食蝗虫,须臾皆尽。(出《列异传》)
yáng qǐ
阳起
hé nán yáng qǐ zì shèng qīng. shǎo shí nüè jí, yú shè zhōng de shū yī juàn, qiǎn hé bǎi guǐ fǎ. wèi rì nán tài shǒu. mǔ zhì cè shàng, jiàn guǐ, tóu zhǎng shù chǐ. yǐ gào shèng qīng. shèng qīng yuē: cǐ sù shuāng zhī shén. hé zhī lái chū, biàn xíng rú nú. sòng shū jīng, cháo fā mù fǎn. zuò shǐ dāng qiān rén zhī lì. yǒu yǔ fèn huì zhě, shèng qīng qiǎn shén yè wǎng, qù qí chuáng tóu, chí liǎng shǒu, zhāng mù zhèng chì, tǔ shé zhù dì, qí rén bù jǐ sǐ. chū yōu míng lù
河南阳起字圣卿。少时疟疾,于社中得书一卷,《谴劾百鬼法》。为日南太守。母至厕上,见鬼,头长数尺。以告圣卿。圣卿曰:此肃霜之神。劾之来出,变形如奴。送书京,朝发暮返。作使当千人之力。有与忿恚者,圣卿遣神夜往,趣其床头,持两手,张目正赤,吐舌柱地,其人怖几死。(出《幽明录》)
ōu míng
欧明
lú líng yì zi ōu míng zhě, cóng gǔ kè dào jīng péng zé hú. měi guò, zhé yǐ chuán zhōng suǒ yǒu, duō shǎo tóu hú zhōng. jiàn dà dào zhī shàng, yǒu shù lì jiē zhe hēi yī, chéng chē mǎ, yún shì qīng hóng jūn shǐ, yào míng guò. míng zhī shì shén, rán bù gǎn bù wǎng. lì chē zǎi míng, xū yú jiàn yǒu fǔ shě, mén xià lì zú. lì yuē: qīng hóng jūn gǎn jūn yǒu lǐ, gù yào jūn. yǐ zhòng sòng jūn, jiē wù qǔ, dú qiú rú yuàn ěr. qù, guǒ yǐ zēng bó zèng zhī, míng bù shòu. dàn qiú rú yuàn. shén dà guài míng zhī zhī, yì shén xī zhī, bù dé yǐ, hū rú yuàn, shǐ suí míng qù. rú yuàn zhě, qīng hóng bì, cháng shǐ qǔ wù. míng jiāng rú yuàn guī, suǒ xū zhé dé zhī, shù nián chéng fù rén. yì jiàn jiāo yíng, bù fù ài rú yuàn. zhēng yuè suì cháo, jī chū yī míng, hū rú yuàn. rú yuàn bù jí qǐ, míng dà nù, yù chuí zhī. rú yuàn nǎi zǒu yú fèn shàng, yǒu zuó rì gù suì sǎo chú jù xīn, zú yǐ yǎn rén. rú yuàn nǎi yú cǐ táo, dé qù. míng wèi táo zài jī xīn fèn zhōng, nǎi yǐ zhàng chuí fèn shǐ chū. yòu wú chū zhě, nǎi zhī bù néng dé. yīn yuē: rǔ dàn shǐ wǒ fù, bù fù chuí rǔ. jīn shì rén suì cháo jī míng shí, zhé wǎng chuí fèn, yún: shǐ rén fù. chū bó yì lù. míng lè běn zuò chū lù yì chuán.
庐陵邑子欧明者,从贾客道经彭泽湖。每过,辄以船中所有,多少投湖中。见大道之上,有数吏皆著黑衣,乘车马,云是清洪君使,要明过。明知是神,然不敢不往。吏车载明,须臾见有府舍,门下吏卒。吏曰:清洪君感君有礼,故要君。以重送君,皆勿取,独求如愿耳。去,果以缯帛赠之,明不受。但求如愿。神大怪明知之,意甚惜之,不得已,呼如愿,使随明去。如愿者,清洪婢,常使取物。明将如愿归,所须辄得之,数年成富人。意渐骄盈,不复爱如愿。正月岁朝,鸡初一鸣,呼如愿。如愿不即起,明大怒,欲捶之。如愿乃走于粪上,有昨日故岁扫除聚薪,足以偃人。如愿乃于此逃,得去。明渭逃在积薪粪中,乃以杖捶粪使出。又无出者,乃知不能得。因曰:汝但使我富,不复捶汝。今世人岁朝鸡鸣时,辄往捶粪,云:使人富。(出《博异录》。明乐本作出《录异传》。)
lǐ gāo
李高
wáng mǎng shí, hàn zhōng tài shǒu wǔ gēng wǎng jì shén miào, yí qí shū dāo, qiǎn xiǎo lì lǐ gāo hái qǔ zhī. jiàn dāo zài miào chuáng shàng, yǒu yī rén, zhe dà guān jiàng páo, wèi gāo yuē: wù dào wǒ, wú dāng yòu rǔ! hòu shì zhì jùn shǒu. nián liù shí yú, hū dào jiàn miào shén, yán bì ér cǐ dāo cì gāo xīn xià, xū yú ér sǐ. mǎng wén shén è zhī. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
王莽时,汉中太守五更往祭神庙,遗其书刀,遣小吏李高还取之。见刀在庙床上,有一人,著大冠绛袍,谓高曰:勿道我,吾当祐汝!后仕至郡守。年六十余,忽道见庙神,言毕而此刀刺高心下,须臾而死。莽闻甚恶之。(出《广古今五行记》)
huáng yuán
黄原
hàn shí, tài shān huáng yuán, píng dàn kāi mén, hū yǒu yī qīng quǎn, zài mén wài fú, shǒu bèi rú jiā yǎng. yuán xiè quǎn, suí lín lǐ liè. rì chuí xī, jiàn yī lù, biàn fàng quǎn. quǎn xíng shén chí, yuán jué lì zhú, zhōng bù jí. xíng shù lǐ, zhì yī xué, rù bǎi yú bù, hū yǒu píng qú, huái liǔ liè zhí, yuán qiáng huí zā. yuán suí quǎn rù mén, liè fáng kě yǒu shù shí jiān, jiē nǚ zǐ, zī róng yán mèi, yī shang xiān lì, huò fǔ qín sè, huò zhí bó qí. zhì běi gé, yǒu sān jiān wū, èr rén shì zhí, ruò yǒu suǒ cì. jiàn yuán, xiāng shì ér xiào yún: cǐ qīng quǎn suǒ yǐn zhì miào yīn xù yě. yī rén liú, yī rén rù gé. xū yú yǒu sì bì chū, chēng tài zhēn fū rén bái huáng láng, yǒu yī nǚ, nián yǐ ruò jī, míng shù yīng wèi jūn fù. jì mù, yǐn yuán rù nèi. yǒu nán xiàng táng, táng qián yǒu chí, chí zhōng yǒu tái, tái sì jiǎo yǒu jìng chǐ xué, xué zhōng yǒu guāng, zhào yìng wéi xí. miào yīn róng sè wǎn miào, shì bì yì měi. jiāo lǐ jì bì, yàn qǐn rú jiù. jīng shù rì, yuán yù zàn hái bào jiā. miào yīn yuē: rén shén dào yì, běn fēi jiǔ shì. zhì míng rì, jiě pèi fēn mèi, lín jiē tì sì, hòu huì wú qī, shēn jiā ài jìng. ruò néng xiāng sī, zhì sān yuè dàn, kě xiū zhāi jiè. sì bì sòng chū mén, bàn rì zhì jiā. qíng niàn huǎng hū. měi zhì qí qī, cháng jiàn kōng zhōng yǒu píng chē, fǎng fú ruò fēi. chū fǎ yuàn zhū lín
汉时,泰山黄原,平旦开门,忽有一青犬,在门外伏,守备如家养。原绁犬,随邻里猎。日垂夕,见一鹿,便放犬。犬行甚迟,原绝力逐,终不及。行数里,至一穴,入百余步,忽有平衢,槐柳列植,垣墙回匝。原随犬入门,列房可有数十间,皆女子,姿容妍媚,衣裳鲜丽,或抚琴瑟,或执博棋。至北阁,有三间屋,二人侍值,若有所伺。见原,相视而笑云:此青犬所引致妙音婿也。一人留,一人入阁。须臾有四婢出,称太真夫人白黄郎,有一女,年已弱笄,冥数应为君妇。既暮,引原入内。有南向堂,堂前有池,池中有台,台四角有径尺穴,穴中有光,照映帷席。妙音容色婉妙,侍婢亦美。交礼既毕,晏寝如旧。经数日,原欲暂还报家。妙音曰:人神道异,本非久势。至明日,解佩分袂,临阶涕泗,后会无期,深加爱敬。若能相思,至三月旦,可修斋戒。四婢送出门,半日至家。情念恍惚。每至其期,常见空中有軿车,仿佛若飞。(出《法苑珠林》)
jiǎ kuí
贾逵
jiǎ kuí zài yù jùn wáng, jiā yíng sàng qù. qù hòu, héng jiàn xíng yú xiàng chéng. lì mín yǐ qí liàn mù bǐ jìng, yīn yǐ lì miào. miào qián yǒu bǎi shù. yǒu rén qiè lái kǎn fá, shǐ tóu fǔ rèn, réng zhe yú shù zhōng, suǒ zhe rù xún ér gēng shēng. xiàng chéng zuǒ yòu rén, mò bù zhèn bù. chū jiǎ kuí bēi
贾逵在豫郡亡,家迎丧去。去后,恒见形于项城。吏民以其恋慕彼境,因以立庙。庙前有柏树。有人窃来砍伐,始投斧刃,仍著于树中,所著入寻而更生。项城左右人,莫不振怖。(出《贾逵碑》)
lǐ xiàn
李宪
lóng shū líng tíng, yǒu yī dà shù, gāo shù shí zhàng, huáng niǎo shí shù cháo qí shàng. shí jiǔ hàn, zhǎng lǎo gòng xiāng wèi yuē: bǐ shù cháng yǒu huáng qì, huò yǒu shén líng, kě yǐ qí yǔ. yīn yǐ jiǔ pú wǎng. tíng zhōng yǒu guǎ fù lǐ xiàn zhě, yè qǐ shì zhōng, hū jiàn yī xiù yī fù rén yuē: wǒ shù shén yě, yǐ rǔ xìng jié, zuǒ rǔ wéi shēng. zhāo lái fù lǎo jiē yù qí yǔ, wú yǐ qiú zhī yú dì. zhì míng rì rì zhōng, guǒ dà yǔ, suì wèi lì cí. xiàn yuē: zhū qīng zài cǐ, wú jū jìn shuǐ, dāng zhì shǎo lǐ yú. yán qì, yǒu lǐ shù shí tóu, fēi jí táng xià. zuò zhě mò bù jīng sǒng. rú cǐ suì yú. shén yuē: jiāng yǒu dà bīng, jīn cí rǔ qù. liú yī yù huán, yuē: chí cǐ kě yǐ bì nàn. hòu yuán shù liú biǎo xiāng gōng, lóng shū zhī mín jiē liú qù, wéi xiàn lǐ bù bèi bīng. chū sōu shén jì
龙舒陵亭,有一大树,高数十丈,黄鸟十数巢其上。时久旱,长老共相谓曰:彼树常有黄气,或有神灵,可以祈雨。因以酒脯往。亭中有寡妇李宪者,夜起室中,忽见一绣衣妇人曰:我树神也,以汝性洁,佐汝为生。朝来父老皆欲祈雨,吾已求之于帝。至明日日中,果大雨,遂为立祠。宪曰:诸卿在此,吾居近水,当致少鲤鱼。言讫,有鲤数十头,飞集堂下。坐者莫不惊悚。如此岁余。神曰:将有大兵,今辞汝去。留一玉环,曰:持此可以避难。后袁术、刘表相攻,龙舒之民皆流去,唯宪里不被兵。(出《搜神记》)
zhāng pú
张璞
zhāng pú, zì gōng zhí, bù zhī hé xǔ rén yě. wèi wú jùn tài shǒu. zhēng hái, dào yóu lú shān. zǐ nǚ guān yú cí táng, bì shǐ zhǐ xiàng rén yǐ xì yuē: yǐ cǐ pèi rǔ. qí yè pú qī mèng lú jūn zhì pìn yuē: bǐ nán bù xiào, gǎn chuí cǎi zé, yòng zhì wēi yì. qī jué guài zhī. bì yán qí qíng. yú shì qī jù, cuī pú sù fā. zhōng liú, zhōu bù wéi xíng. hé chuán zhèn kǒng. nǎi jiē tóu wù yú shuǐ, chuán yóu bù xíng. huò yuē: tóu nǚ zé chuán wèi jìn. jiē yuē: shén yì yǐ kě zhī yě, yǐ yī nǚ ér miè yī mén, nài hé? pú yuē: wú bù rěn jiàn zhī. nǎi shàng fēi lú wò, shǐ qī shěn nǚ yú shuǐ. qī yīn yǐ pú wáng xiōng gū nǚ dài zhī. zhì xí shuǐ zhōng, nǚ zuò qí shàng, chuán nǎi dé qù, jí pú jiàn nǚ zhī zài yě, nù yuē: wú hé miàn mù yú dāng shì yě! nǎi fù tóu jǐ nǚ. jí de dù, yáo jiàn èr nǚ zài xià. yǒu lì lì yú àn cè, yuē: wú lú jūn zhǔ bù yě. lú jūn xiè jūn, zhī guǐ shén fēi pǐ, yòu jìng jūn zhī yì, gù xī hái èr nǚ. wèn nǚ, yán: dàn jiàn hǎo wū lì zú, bù jué zài shuǐ zhōng yě. chū sōu shén jì
张璞,字公直,不知何许人也。为吴郡太守。征还,道由庐山。子女观于祠堂,婢使指像人以戏曰:以此配汝。其夜璞妻梦庐君致聘曰:鄙男不肖,感垂采择,用致微意。妻觉怪之。婢言其情。于是妻惧,催璞速发。中流,舟不为行。阖船震恐。乃皆投物于水,船犹不行。或曰:投女则船为进。皆曰:神意已可知也,以一女而灭一门,奈何?璞曰:吾不忍见之。乃上飞庐卧,使妻沈女于水。妻因以璞亡兄孤女代之。置席水中,女坐其上,船乃得去,即璞见女之在也,怒曰:吾何面目于当世也!乃复投己女。及得度,遥见二女在下。有吏立于岸侧,曰:吾庐君主簿也。庐君谢君,知鬼神非匹,又敬君之义,故悉还二女。问女,言:但见好屋吏卒,不觉在水中也。(出《搜神记》)
luò zi yuān
洛子渊
hòu wèi xiào chāng shí, yǒu hǔ bēn luò zi yuān zhě, zì yún luò yáng rén. xiào chāng zhōng, shù yú péng chéng. qí tóng yíng rén fán yuán bǎo, dé jiǎ hái jīng shī, zi yuān fù shū yī fēng. yún: zhái zài líng tái nán, jìn luò shuǐ xiāng. dàn zhì bǐ, jiā rén zì chū xiāng kàn. yuán bǎo rú qí yán, zhì líng tái nán, jiàn wú rén jiā. xǐ yǐ yù qù, hū jiàn yī lǎo wēng, wèn yún: cóng hé ér lái? bàng huáng yú cǐ? yuán bǎo jù xiàng dào zhī. lǎo wēng yún: shì wú ér yě. qǔ shū, yǐn yuán bǎo rù. suì jiàn guǎn gé chóng kuān, wū yǔ jiā lì. jì zuò, mìng bì qǔ jiǔ, xū yú, jiàn bì bào yī sǐ xiǎo ér ér guò, yuán bǎo shén guài zhī. é ér jiǔ zhì, jiǔ sè shén hóng, xiāng měi yì cháng. jiān shè zhēn xiū, hǎi lù bèi yǒu. yǐn qì gào tuì. lǎo wēng sòng yuán bǎo chū yún: hòu huì nán qī, yǐ wéi qī hèn. bié shén yīn lēi. lǎo wēng hái rù. yuán bǎo bù fù jiàn qí mén xiàng. dàn jiàn gāo yá duì shuǐ, lù bō dōng qīng. yī tóng zǐ kě nián shí sì wǔ, xīn nì sǐ, bí zhōng xuè chū. fāng zhī suǒ yǐn jiǔ. shì qí xuè yě. jí hái péng chéng, zi yuān yǐ shī yǐ. yuán bǎo yǔ zi yuān tóng shù sān nián, bù zhī shì luò shuǐ zhī shén. chū luò yáng qié lán jì
后魏孝昌时,有虎贲洛子渊者,自云洛阳人。孝昌中,戍於彭城。其同营人樊元宝,得假还京师,子渊附书一封。云:宅在灵台南,近洛水乡。但至彼,家人自出相看。元宝如其言,至灵台南,见无人家。徙倚欲去,忽见一老翁,问云:从何而来?傍徨于此?元宝具向道之。老翁云:是吾儿也。取书,引元宝入。遂见馆阁崇宽,屋宇佳丽。既坐,命婢取酒,须臾,见婢抱一死小儿而过,元宝甚怪之。俄而酒至,酒色甚红,香美异常。兼设珍羞,海陆备有。饮讫告退。老翁送元宝出云:后会难期,以为凄恨。别甚殷勒。老翁还入。元宝不复见其门巷。但见高崖对水,渌波东倾。一童子可年十四五,新溺死,鼻中血出。方知所饮酒。是其血也。及还彭城,子渊已失矣。元宝与子渊同戍三年,不知是洛水之神。(出《洛阳伽蓝记》)
chén yú
陈虞
chén yú, zì jūn dù. fù lú jiāng dù shì, cháng shì guǐ zǐ mǔ, luó nǚ lè yǐ yú shén. hòu yī xī fù huì, xián guǎn wú shēng, gē yīn qī kài. dù shì cháng mèng guǐ zǐ mǔ, huáng jù tì sì yún: xiōng rén jiāng lái. bì xiān yǔ wài rén tōng, yǐ tī bù yuán, dēng zhī rù. shén bèi fú jiāng bō duó bì, jiā qǔ yǐng xiàng fén cuò ér qù yě. chū yì yuàn
陈虞,字君度。妇庐江杜氏,常事鬼子母,罗女乐以娱神。后一夕复会,弦管无声,歌音凄忾。杜氏常梦鬼子母,遑遽涕泗云:凶人将来。婢先与外人通,以梯布垣,登之入。神被服将剥夺毕,加取影像焚剉而去也。(出《异苑》)
huáng fān
黄翻
hàn líng dì guāng hé yuán nián, liáo xī tài shǒu huáng fān shàng shū: hǎi biān yǒu liú shī, lù guān jiàng yī, tǐ mào wán quán. fān gǎn mèng yún:' wǒ bó yí zhī dì, gū zhú jūn zǐ yě. hǎi shuǐ huài wú guān guǒ, qiú jiàn yǎn cáng.' mín chī shì zhī, jiē wú bìng ér sǐ. chū bó wù zhì
汉灵帝光和元年,辽西太守黄翻上书:海边有流尸,露冠绛衣,体貌完全。翻感梦云:'我伯夷之弟,孤竹君子也。海水坏吾棺椁,求见掩藏。'民嗤视之,皆无病而死。(出《博物志》)
yáng yōng
阳雍
wèi yáng yōng, hé nán luò yáng rén. xiōng dì liù rén, yǐ yōng mài wèi yè. gōng shǎo xiū xiào jìng. dá yú xiá ěr. fù mǔ mò, zàng lǐ bì, zhǎng mù zhuī sī, bù shèng xīn mù. nǎi mài tián zhái, běi xǐ jué shuǐ jiāng chù, dà dào jùn bǎn xià wèi jū. chén yè niǎn shuǐ, jiāng gěi xíng lǚ, jiān bǔ lǚ , bù shòu qí zhí. rú shì lěi nián bù xiè. tiān shén huà wéi shū shēng, wèn yuē: hé gù bù zhòng cài yǐ gěi? dá yuē: wú zhǒng. nǎi yǔ zhī shù shēng. gōng dà xǐ, zhǒng zhī, qí běn huà wéi bái bì, yú wèi qián. shū shēng fù yuē: hé bù qiú fù? dá yuē: nián lǎo, wú kěn zhě. shū shēng yuē: qiú míng jiā nǚ, bì děi zhī. yǒu xú shì, yòu běi píng zhe xìng, nǚ yǒu míng xíng, duō qiú bù xǔ. nǎi shì qiú zhī. xú shì xiào zhī, yǐ wéi kuáng pì, rán wén qí hǎo shàn, xì xiào méi yuē: dé bái bì yī shuāng, qián bǎi wàn zhě, yǔ hūn. gōng jí jù sòng. xú shì dà è, suì yǐ qī zhī. shēng shí nán, jiē lìng dé jùn yì, wèi zhì qīng xiàng. jīn yòu běi píng zhū yáng, qí hòu yě. chū xiào dé chuán
魏阳雍,河南洛阳人。兄弟六人,以佣卖为业。公少修孝敬。达于遐迩。父母殁,葬礼毕,长慕追思,不胜心目。乃卖田宅,北徙绝水浆处,大道峻坂下为居。晨夜辇水,将给行旅,兼补履 ,不受其直。如是累年不懈。天神化为书生,问曰:何故不种菜以给?答曰:无种。乃与之数升。公大喜,种之,其本化为白璧,余为钱。书生复曰:何不求妇?答曰:年老,无肯者。书生曰:求名家女,必得之。有徐氏,右北平著姓,女有名行,多求不许。乃试求之。徐氏笑之,以为狂僻,然闻其好善,戏笑媒曰:得白璧一双,钱百万者,与婚。公即具送。徐氏大愕,遂以妻之。生十男,皆令德俊异,位至卿相。今右北平诸阳,其后也。(出《孝德传》)
qián yòu
钱祐
kuài jī yú yáo rén qián yòu, yè chū wū hòu, wèi hǔ suǒ qǔ. shí bā rì nǎi zì hái. shuō hǔ chū qǔ shí, zhì yī guān fǔ, jiàn yī rén píng jǐ zuò, xíng mào zhuàng wěi, shì cóng sì shí rén. wèi yuē: wú yù shǐ rǔ zhī shù shù zhī fǎ. liú shí wǔ rì, zhòu yè yǔ zhū yào shù. yòu shòu fǎ bì, shǐ rén sòng chū. dé huán jiā. dà zhī bǔ zhān, wú yōu bù yàn. jīng nián nǎi sǐ. chū yì yuàn
会稽余姚人钱祐,夜出屋后,为虎所取。十八日乃自还。说虎初取时,至一官府,见一人凭几坐,形貌壮伟,侍从四十人。谓曰:吾欲使汝知数术之法。留十五日,昼夜语诸要术。祐受法毕,使人送出。得还家。大知卜占,无幽不验。经年乃死。(出《异苑》)
xú láng
徐郎
jīng kǒu yǒu xú láng zhě, jiā shén lán lǚ, cháng yú jiāng biān shí liú chái. hū jiàn jiāng zhōng lián chuán, gài chuān ér lái, jìng huí rù pǔ, duì xú ér pō, qiǎn shǐ wǎng yún: tiān nǚ jīn dāng wèi xú láng qī. xú rù wū jiǎo, yǐn cáng bù chū. mǔ xiōng mèi quàn lì qiáng chū, wèi zhì fǎng, xiān lìng yú bié shì wèi xú láng yù. shuǐ fēn xiāng, fēi shì cháng yǒu. zèng yǐ zēng jiàng zhī yī. xú wéi kǒng jù, lèi xī chuáng duān, yè wú chóu jiē zhī lǐ. nǚ nù qiǎn zhī shǐ chū. nù qiǎn zhī shǐ chū wǔ zì yuán zuò rán hòu fā qiǎn. jù míng chāo běn gǎi. yǐ suǒ zèng yī wù qǐ zhī ér tuì. jiā dà xiǎo yuàn xī jiān mà. suì ào tàn zú. chū yōu míng lù
京口有徐郎者,家甚褴缕,常于江边拾流柴。忽见江中连船,盖川而来,迳回入浦,对徐而泊,遣使往云:天女今当为徐郎妻。徐入屋角,隐藏不出。母兄妹劝励强出,未至舫,先令于别室为徐郎浴。水芬香,非世常有。赠以缯绛之衣。徐唯恐惧,累膝床端,夜无醻接之礼。女怒遣之使出。(怒遣之使出五字原作然后发遣。据明抄本改。)以所赠衣物乞之而退。家大小怨惜煎骂。遂懊叹卒。(出《幽明录》)
dīng shì fù
丁氏妇
huái nán quán jiāo xiàn, yǒu dīng xīn fù zhě, běn dān yáng dīng shì nǚ. nián shí liù, shì quán jiāo xiè jiā. qí gū yán kù, shǐ yì yǒu chéng, bù rú xiàn zhě, réng biàn chī chuí, bù kě kān. jiǔ yuè qī rì zì jīng sǐ. suì yǒu líng xiǎng, wén yú mín jiān. fā yán yú wū zhù yuē: niàn rén jiā fù nǚ, zuò xī bù juàn, shǐ bì jiǔ yuè qī rì wù yòng zuò. jiàn xíng, zhe piāo yī, dài qīng gài, cóng yī bì, zhì niú zhǔ jīn qiú dù. yǒu liǎng nán zǐ gòng chéng chuán bǔ yú, réng hū qiú zài. liǎng nán zǐ xiào, gòng tiáo nòng zhī, yán: tīng wǒ wèi fù. yán: dāng xiāng dù yě. dīng yù yuē: wèi rǔ shì jiā rén, ér wú suǒ zhī. rǔ shì rén, dāng shǐ rǔ rù ní sǐ. shì guǐ, shǐ rǔ rù shuǐ. biàn què rù cǎo zhōng. xū yú, yǒu yī lǎo wēng, chéng chuán zài wěi, yù cóng suǒ dù. wēng yuē: chuán shàng wú zhuāng, qǐ kě lù dù. kǒng bù zhōng zài ěr. yù yán: wú kǔ. wēng yīn chū wěi bàn xǔ, ān chǔ chù xià yuán yǒu bù zì. jù míng chāo běn shān. zhe chuán zhōng, jìng dù zhī, zhì nán àn. lín qù yǔ wēng yuē: wú shì guǐ shén, fēi rén yě, zì néng dé guò. rán yí shǐ mín jiān cū xiāng wén zhī. wēng zhī hòu yì, chū wěi xiāng dù, shēn yǒu cán gǎn, dāng yǒu yǐ xiāng xiè zhě. wēng sù hái qù, bì yǒu suǒ jiàn, yì dāng yǒu suǒ de yě. wēng yuē: kuì zào shī bù zhì, hé gǎn méng xiè. wēng hái xī àn, jiàn liǎng shǎo nán zǐ fù shuǐ zhōng. jìn qián shù lǐ, yǒu yú qiān shù, tiào yuè shuǐ biān. fēng chuī zhì àn shàng. wēng suì qì wěi zài yú yǐ guī. yú shì dīng yù suì huán dān yáng. jiāng nán rén jiē hū wèi dīng gū. jiǔ yuè qī rì bù yòng zuò shì, xián yǐ wéi xī rì yě. jīn suǒ zài cí zhī. chū sōu shén jì
淮南全椒县,有丁新妇者,本丹阳丁氏女。年十六,适全椒谢家。其姑严酷,使役有程,不如限者,仍便笞捶,不可堪。九月七日自经死。遂有灵响,闻于民间。发言于巫祝曰:念人家妇女,作息不倦,使避九月七日勿用作。见形,著缥衣,戴青盖,从一婢,至牛渚津求渡。有两男子共乘船捕鱼,仍呼求载。两男子笑,共调弄之,言:听我为妇。言:当相渡也。丁妪曰:谓汝是佳人,而无所知。汝是人,当使汝入泥死。是鬼,使汝入水。便却入草中。须臾,有一老翁,乘船载苇,妪从索渡。翁曰:船上无装,岂可露渡。恐不中载耳。妪言:无苦。翁因出苇半许,安处(处下原有不字。据明抄本删。)著船中,径渡之,至南岸。临去语翁曰:吾是鬼神,非人也,自能得过。然宜使民间粗相闻知。翁之厚意,出苇相渡,深有惭感,当有以相谢者。翁速还去,必有所见,亦当有所得也。翁曰:愧燥湿不至,何敢蒙谢。翁还西岸,见两少男子覆水中。进前数里,有鱼千数,跳跃水边。风吹置岸上。翁遂弃苇载鱼以归。于是丁妪遂还丹阳。江南人皆呼为丁姑。九月七日不用作事,咸以为息日也。今所在祠之。(出《搜神记》)
ā zǐ
阿紫
shì yǒu zǐ gū shén. gǔ lái xiāng chuán shì rén qiè, wèi dà fù suǒ jí, měi yǐ huì shì xiāng jiāo yì. zhēng yuè shí wǔ rì, gǎn jī ér sǐ. gù shì rén yǐ qí rì zuò qí xíng, yè yú cè jiàn huò zhū lán páng yíng zhī. zhù yuē: zi xū bù zài, shì qí xù míng yě. cáo gū yì guī qù, jí qí dà fù yě. xiǎo gū kě chū xì. zhuō zhě jué zhòng, biàn shì shén lái. diàn shè jiǔ guǒ, yì jué mào huī huī yǒu sè. jí tiào xiè bú zhù. zhàn zhòng shì, bo xíng nián cán sāng. yòu shàn shè diào. hǎo zé dà wǔ, è biàn yǎng mián. píng chāng mèng shì héng bù xìn, gōng shì wǎng zhuō. biàn zì yuè chuān wū, yǒng shī suǒ zài. chū yì yuàn
世有紫姑神。古来相传是人妾,为大妇所嫉,每以秽事相交役。正月十五日,感激而死。故世人以其日作其形,夜于厕间或猪栏旁迎之。祝曰:子胥不在,(是其婿名也。)曹姑亦归去,(即其大妇也。)小姑可出戏。捉者觉重,便是神来。奠设酒果,亦觉貌辉辉有色。即跳躞不住。占众事,卜行年蚕桑。又善射钓。好则大儛,恶便仰眠。平昌孟氏恒不信,躬试往捉。便自跃穿屋,永失所在。(出《异苑》)