fú zài pò shān jiàn yáng zhōu gòng zhèng yún kuí zhāng cún bǎi hé huā zhè yòu yú rén yuán zhēn lǐ dé yù gān lù sēng líng hú táo péi yuè gǒu fěng hóng mò tiě tóu qián zhōu cì shǐ yǐ shàng wǔ tiáo yuán quē zhōu hán zhēn yáng guān pí hú yú zhě wén gǔ
符載 破山劍 揚州貢 鄭雲逵 張存 百合花 浙右漁人 元禎 李德裕 甘露僧 令狐綯 裴岳 苟諷 紅沫 鐵頭 虔州刺史(以上五條原缺) 周邯 真陽觀 陴湖漁者 文谷
fú zài
符載
táng fú zài wén xué wǔ yì shuāng jué, cháng chù yī jiàn, shén guāng zhào yè wèi zhòu. kè yóu zhì huái zhè, yù jù shāng zhōu jiàn, zāo jiāo zuò gěng, bù kè qián jìn. zhì jiàn yī huī, xuè sǎ rú yǔ, zhōu gě ān liú ér shì. hòu yù hán shí, yú rén jiā guǒ guì zòng, cū rú tǒng, shí dāo bù kě yòng, yǐ cǐ jiàn duàn zhī qì. qí jiàn wú guāng, ruò wán tiě, wú suǒ yòng yǐ. gǔ rén yún: qiān gōu zhī nǔ, bù wèi xī shǔ fā jī. qí cǐ jiàn zhī wèi hū. chū zhī tián lù
唐符載文學武藝雙絕,常畜一劍,神光照夜為晝。客游至淮浙,遇巨商舟艦,遭蛟作梗,不克前進。擲劍一揮,血灑如雨,舟舸安流而逝。後遇寒食,於人家裹櫃粽,粗如桶,食刀不可用,以此劍斷之訖。其劍無光,若頑鐵,無所用矣。古人云:千鈎之弩,不為鼷鼠發機。其此劍之謂乎。(出《芝田錄》)
pò shān jiàn
破山劍
jìn shì yǒu shì rén gēng dì dé jiàn, mó xǐ yì shì. yǒu hú rén qiú mǎi, chū hái yī qiān, lèi shàng zhì bǎi guàn, shì rén bù kě. hú suí zhì qí jiā, ài wán bù shě, suì zhì bǎi wàn. yǐ kè míng rì chí zhí qǔ jiàn. huì yè jiā yuè, shì rén yǔ qí qī chí jiàn gòng shì. xiào yún: cǐ yì hé kān, zhì shì guì jià. tíng zhōng yǒu dǎo bó shí, yǐ jiàn zhǐ zhī, shí jí zhōng duàn. jí míng, hú zài qián zhì. qǔ jiàn shì zhī, tàn yuē: jiàn guāng yǐ jǐn, hé dé rú cǐ. bù fù mǎi. shì rén jié zhī, hú yuē: cǐ shì pò shān jiàn, wéi kě yī yòng. wú yù chí zhī yǐ pò bǎo shān, jīn guāng máng dùn jǐn, yí yǒu suǒ chù. shì rén fū qī huǐ hèn, xiàng hú shuō qí shì, hú yǐ shí qiān mǎi zhī ér qù. chū guǎng yì jì
近世有士人耕地得劍,磨洗詣市。有胡人求買,初還一千,累上至百貫,士人不可。胡隨至其家,愛玩不舍,遂至百萬。已克明日持直取劍。會夜佳月,士人與其妻持劍共視。笑云:此亦何堪,至是貴价。庭中有搗帛石,以劍指之,石即中斷。及明,胡載錢至。取劍視之,嘆曰:劍光已盡,何得如此。不復買。士人詰之,胡曰:此是破山劍,唯可一用。吾欲持之以破寶山,今光芒頓盡,疑有所觸。士人夫妻悔恨,向胡說其事,胡以十千買之而去。(出《廣異記》)
yáng zhōu gòng
揚州貢
yáng zhōu jiù gòng jiāng xīn jìng, wǔ yuè wǔ rì, yáng zi jiāng suǒ zhù yě. huò yán wú bǎi liàn zhě, liù qī shí liàn zé zhǐ. yì pò nán chéng, wǎng wǎng yǒu míng zhě. chū guó shǐ bǔ
揚州舊貢江心鏡,五月五日,揚子江所鑄也。或言無百鍊者,六七十煉則止。易破難成,往往有鳴者。(出《國史補》)
zhèng yún kuí
鄭雲逵
táng zhèng yún kuí shǎo shí dé yī jiàn, lín tiě xīng pī, yǒu shí ér hǒu. cháng zhuāng jū, héng xī wán zhī. hū yǒu yī rén cóng tíng shù sū rán ér xià, zǐ yī zhū zé, bèi fā lù jiàn ér lì. hēi qì zhōu shēn, zhuàng rú zhòng wù. zhèng sù yǒu dǎn qì, yáng ruò bù jiàn. qí rén yīn yán: wǒ shàng jiè rén, zhī gōng yǒu yì jiàn, yuàn jiè yī guān. zhèng wèi yuē: cǐ fán tiě ěr. jūn jū shàng jiè, qǐ jí cǐ hū? qí rén qiú zhī bù yǐ. zhèng cì gèng liáng jiǔ, jí zhuó zhī, bù zhōng. fú zhuì hēi qì zhe dì, shù rì fāng sàn. chū yǒu yáng zá zǔ
唐鄭雲逵少時得一劍,鱗鐵星錍,有時而吼。常莊居,橫膝玩之。忽有一人從庭樹窣然而下,紫衣朱幘,被發露劍而立。黑氣周身,狀如重霧。鄭素有膽氣,佯若不見。其人因言:我上界人,知公有異劍,願借一觀。鄭謂曰:此凡鐵耳。君居上界,豈藉此乎?其人求之不已。鄭伺更良久,疾斫之,不中。刜墜黑氣著地,數日方散。(出《酉陽雜俎》)
zhāng cún
張存
táng duàn chéng shì, qí yǒu rén wēn jiè yún: dà lì zhōng, gāo yóu bǎi xìng zhāng cún yǐ tà ǒu wèi yè. cháng yú bēi zhōng jiàn hàn ǒu shāo dà rú bì, suì jǐn lì jué zhī, shēn èr zhàng, dà zhì hé bào. yǐ bù kě qióng, nǎi duàn zhī. zhōng de yī jiàn zhǎng èr chǐ, sè qīng wú rèn, cún bù zhī bǎo. yì rén yǒu zhī zhě, yǐ shí shù xīn huò yān. qí ǒu wú sī. chū yǒu yáng zá zǔ
唐段成式,其友人溫介云:大曆中,高郵百姓張存以踏藕為業。嘗於陂中見旱藕稍大如臂,遂盡力掘之,深二丈,大至合抱。以不可窮,乃斷之。中得一劍長二尺,色青無刃,存不之寶。邑人有知者,以十束薪獲焉。其藕無絲。(出《酉陽雜俎》)
bǎi hé huā
百合花
táng yuán hé mò, hǎi líng xià hóu yī tíng qián shēng bǎi hé huā, dà rú cháng shù bèi, yì zhī. yīn fā qí xià, dé bì xiá shí sān chóng, gè xiá yī jìng. zhì dì qī zhě, guāng bù chù, zhào rì guāng huán yī zhàng. qí yú guī tóng ér yǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
唐元和末,海陵夏侯一庭前生百合花,大如常數倍,異之。因發其下,得臂匣十三重,各匣一鏡。至第七者,光不觸,照日光環一丈。其餘規銅而已。(出《酉陽雜俎》)
zhè yòu yú rén
浙右漁人
táng lǐ dé yù, zhǎng qìng zhōng, lián wèn zhè yòu. huì yǒu yú rén yú qín huái chuí jī wǎng xià shēn chù, hū jué lì zhòng, yì yú cháng shí. jí liǎn jiù shuǐ cì, zú bù huò yī lín, dàn dé gǔ tóng jìng kě chǐ yú, guāng fú yú bō jì. yú rén qǔ shì zhī, lì lì jǐn jiàn wǔ zàng liù fǔ, xuè yíng mài dòng, sǒng hài qì pò. yīn wàn zhàn ér zhuì. yú rén ǒu huà yú páng shě, suì wén zhī yú dé yù. jǐn zhōu suì, wàn jì qióng suǒ shuǐ dǐ, zhōng bù fù dé. chū sōng cōng lù
唐李德裕,長慶中,廉問浙右。會有漁人於秦淮垂機網下深處,忽覺力重,異於常時。及斂就水次,卒不獲一鱗,但得古銅鏡可尺余,光浮于波際。漁人取視之,歷歷盡見五臟六腑,血縈脈動,竦駭氣魄。因腕戰而墜。漁人偶話於旁舍,遂聞之於德裕。盡周歲,萬計窮索水底,終不復得。(出《松囪錄》)
yuán zhēn
元禎
táng chéng xiàng yuán zhēn zhī zhèn jiāng xià yě, cháng qiū xī dēng huáng hè lóu. yáo wàng qí jiāng zhī méi, yǒu guāng ruò cán xīng yān, suì lìng qīn xìn yī rén wǎng shì zhī. qí rén zhào xiǎo zhōu, zhí yì guāng suǒ, nǎi diào chuán zhōng yě. xún bǐ yú zhě, yún: shì huò yī lǐ, guāng zé wú zhī. qí rén nǎi xié lǐ ér lái. jì dēng lóu, gōng mìng páo rén pōu zhī. fù zhōng de jìng èr, rú qián dà, ér miàn xiāng hé. bèi zé yǐn qǐ shuāng lóng, suī xiǎo ér lín liè zhǎo jiǎo xī jù. jīng qiǎo qiě zé, cháng yǒu guāng yào. gōng bǎo zhī, zhì wò nèi jīn xiāng zhī zhōng. jí xiāng guó méng, jìng yì wáng qù. chū sān shuǐ xiǎo dú
唐丞相元禎之鎮江夏也,常秋夕登黃鶴樓。遙望其江之湄,有光若殘星焉,遂令親信一人往視之。其人棹小舟,直詣光所,乃釣船中也。詢彼漁者,云:適獲一鯉,光則無之。其人乃攜鯉而來。既登樓,公命庖人剖之。腹中得鏡二,如錢大,而面相合。背則隱起雙龍,雖小而鱗鬣爪角悉具。精巧且澤,常有光耀。公寶之,置臥內巾箱之中。及相國甍,鏡亦亡去。(出《三水小牘》)
lǐ dé yù
李德裕
táng tài wèi wèi gōng lǐ dé yù, cháng yǒu lǎo sǒu yì mén. yǐn wǔ liù bèi yú jù sāng mù qǐng yè yān, hūn zhě bù néng jù zhī. dé yù yì ér chū jiàn, sǒu yuē: cǐ mù mǒu jiā bǎo zhī sān shì yǐ. mǒu jīn nián mào, gǎn gōng zhī rén dé, qiě hào qí yì, shì yǐ xiàn ěr. mù zhōng yǒu qí bǎo, ruò néng zhě duàn zhī, bì yǒu suǒ de. luò yì yǒu jiàng, jì qí nián chǐ yǐ lǎo, huò shēn yǐ mò. zi sūn yì dāng dé qí zhǐ. shè fēi luò jiàng, wú néng yǒu duàn zhī zhě. gōng rú qí yán, fǎng yú luò xià, jiàng yǐ cú yǐ. zi suí shǐ ér zhì. wán shì liáng jiǔ yuē: kě xú ér duàn zhī. yīn jiě wèi èr pí pá cáo, zì rán yǒu bái gē, yǔ yì zuǐ zú, jù xì bì bèi. jiàng liào zhī wēi shī, yuán báo bù zhōng, yī gē shǎo qí yì. gōng yǐ xíng quán zhě jìn zhī, zì liú qí yī. jīn yóu zài mín jiān. shuǐ bù yuán wài lú yán ràng, jiàn tài wèi zhī sūn, dào qí shì. chū lù yì jì
唐太尉衛公李德裕,嘗有老叟詣門。引五六輩舁巨桑木請謁焉,閽者不能拒之。德裕異而出見,叟曰:此木某家寶之三世矣。某今年耄,感公之仁德,且好奇異,是以獻耳。木中有奇寶,若能者斷之,必有所得。洛邑有匠,計其年齒已老,或身已歿。子孫亦當得其旨。設非洛匠,無能有斷之者。公如其言,訪於洛下,匠已殂矣。子隨使而至。玩視良久曰:可徐而斷之。因解為二琵琶槽,自然有白鴿,羽翼嘴足,巨細畢備。匠料之微失,原薄不中,一鴿少其翼。公以形全者進之,自留其一。今猶在民間。水部員外盧延讓,見太尉之孫,道其事。(出《錄異記》)
gān lù sēng
甘露僧
táng rùn zhōu gān lù sì sēng mǒu zhě dào héng gū gāo, míng zhòng jiāng zuǒ. lǐ wèi gōng dé yù lián wèn rì, cháng yǔ zhī yóu. jí bà rèn, yǐ fāng zhú zhàng yī zhī liú zèng yān. fāng zhú chū dà yuān guó, jiān shí ér zhèng fāng, jié yǎn xū yá, sì miàn duì chū, shí wèi gōng zhī suǒ bǎo yě. jí zài zhèn zhè yòu, qí sēng shàng zài. gōng wèn yuē: qián suǒ fèng zhú zhàng wú yàng fǒu. sēng duì yuē: yǐ guī yuán ér qī zhī yǐ. gōng jiē wǎn mí rì. chū guì yuàn cóng tán
唐潤州甘露寺僧某者道行孤高,名重江左。李衛公德裕廉問日,常與之游。及罷任,以方竹杖一枝留贈焉。方竹出大宛國,堅實而正方,節眼須牙,四面對出,實衛公之所寶也。及再鎮浙右,其僧尚在。公問曰:前所奉竹杖無恙否。僧對曰:已規圓而漆之矣。公嗟惋彌日。(出《桂苑叢談》)
líng hú táo
令狐綯
táng chéng xiàng líng hú táo yīn huà qí yì zhī wù, zì chū tiě tǒng, jìng bù jí cùn, zhǎng sì cùn, nèi qǔ xiǎo juàn shū yú rì zhōng shì zhī, nǎi jiǔ jīng bìng zú. qí zhǐ jí là pǔ tuán, qí wén yún xiǎo. shǒu wěi xiāng sì, qí jīng miào nán yǐ yán shù. yòu qīng qí zhōng, fù zhǎn kàn qīng juàn yī pǐ. dù zhī sì zhàng wú shǎo, chèng zhī cái jí bàn liǎng, shì zhī shì fēi rén shì suǒ. àn suǒ zì xià tuō yì shén duō, fǎn bào èr zì yǐ xià shì xì qián zhōu cì shǐ tiáo xià zhī xià bàn, zhōng tuō péi yuè děng sì tiáo. fǎn bào, tài shǒu jù. zhuī sǒu yù jiā xíng, sǒu yuē: qǐ shǐ jūn bù cǎo cǎo, mǒu zhī shū, chǔ bèi zhǐ xū cǐ bǐ. qǐ xiān jiàn xiàng gōng shū jī, rán hòu chuàng zhì. tài shǒu shì zhī, sǒu xiào yuē: ruò rú cǐ, bù xiāo shǐ jūn pò sān shí qián zhě, qiě gèng jì wǔ shí guǎn. rú bù chēng, gān dǐng huò zhī zuì. réng qǐ xiè jī, qí shǐ huí qī. tài shǒu nù shāo jiě, qiě shù sǒu shì. yún: dǔ xiàng gōng shén hàn, yí cǐ děng bǐ. xiāng fǔ dé zhī, shì rǎn hàn shèn jiā. fù shū yún: bǐ dà kě yì, yí yōu cì jiàng rén yě. tài shǒu xǐ, yǐ shù bó zèng sǒu ér qiǎn zhī. chū zhī tián lù
唐丞相令狐綯因話奇異之物,自出鐵筒,徑不及寸,長四寸,內取小卷書於日中視之,乃九經並足。其紙即蠟浦團,其文勻小。首尾相似,其精妙難以言述。又傾其中,復展看輕絹一匹。度之四丈無少,秤之才及半兩,視之似非人世所。(按所字下脫佚甚多,返報二字以下似系虔州刺使條下之下半,中脫裴岳等四條。)返報,太守懼。追叟欲加刑,叟曰:乞使君不草草,某知書,褚輩只須此筆。乞先見相公書跡,然後創製。太守示之,叟笑曰:若如此,不消使君破三十錢者,且更寄五十管。如不稱,甘鼎鑊之罪。仍乞械擊,俟使回期。太守怒稍解,且述叟事。云:睹相公神翰,宜此等筆。相府得之,試染翰甚佳。復書云:筆大可意,宜優賜匠人也。太守喜,以束帛贈叟而遣之。(出《芝田錄》)
zhōu hán
周邯
táng zhōu hán zì shǔ yán liú, cháng shì dé yī nú, míng yuē shuǐ jīng, shàn yú tàn shuǐ, nǎi kūn lún bái shuǐ zhī shǔ yě. hán yí qú táng zhī shēn, mìng shuǐ jīng tàn zhī. yí shí fāng chū, yún: qí xià yǒu guān, bù kě yuè dù, dàn dé jīn zhū ér yǐ. měi yù shēn shuǐ tán dòng, jiē mìng nú tàn zhī, duō de bǎo wù. wén biàn zhōu bā jiǎo jǐng duō yǒu lóng shén, shí yǒu yì shǒu chū yú jǐng miàn. yù shǐ shuǐ jīng tàn zhī, ér yóu yù wèi guǒ. qí yǒu shào zé yǒu lì jiàn, cháng zì shén zhī. jiě jiàn shòu nú, qiǎn zhī rù jǐng. hán yǔ zé yú wài yǐ qí zhī, qiǎo rán jīng jiǔ, hū jiàn shuǐ jīng gāo yuè chū jǐng, wèi jí tóu àn, yǒu dà jīn shǒu ná zhī fù rù, jiàn yǔ nú zì cǐ bìng shī. hán bēi qí shuǐ jīng, zé hèn qí bǎo jiàn, zhōng mò qióng qí shì. tā rì, yǒu rén wèi hán yuē: cǐ jǐng nǎi lóng shén suǒ chù, shuǐ fǔ líng sī. qǐ dé zhé fàn, kě jì ér xiè zhī. hán nǎi jì xiè ér qù. chū yuán huà jì, míng chāo běn zuò chū lù yì jì, lèi shuō sān shí èr yǐn zuò chū chuán qí
唐周邯自蜀沿流,嘗市得一奴,名曰水精,善於探水,乃崑崙白水之屬也。邯疑瞿塘之深,命水精探之。移時方出,云:其下有關,不可越渡,但得金珠而已。每遇深水潭洞,皆命奴探之,多得寶物。聞汴州八角井多有龍神,時有異手出於井面。欲使水精探之,而猶豫未果。其友邵澤有利劍,常自神之。解劍授奴,遣之入井。邯與澤於外以俟之,悄然經久,忽見水精高躍出井,未及投岸,有大金手拿之復入,劍與奴自此並失。邯悲其水精,澤恨其寶劍,終莫窮其事。他日,有人謂邯曰:此井乃龍神所處,水府靈司。豈得輒犯,可祭而謝之。邯乃祭謝而去。(出《原化記》,明抄本作出《錄異記》,《類說》三十二引作出《傳奇》)
zhēn yáng guān
真陽觀
xīn zhè xiàn yǒu zhēn yáng guān zhě, jí xǔ zhēn jūn dì zǐ céng zhēn rén dé dào zhī suǒ. qí cháng zhù yǒu zhuāng tián, pō wèi yì mín qīn jù. táng xī zōng cháo, nán píng wáng zhōng chuán jù jiāng xī bā zhōu zhī dì. shí guān nèi yīn xiū yuán zhāi, hū yǒu yī xiāng lú zì tiān ér xià. qí lú gāo sān chǐ, xià yǒu yī pán. pán nèi chū lián huā yī zhī, huā yǒu shí èr yè. yè jiān yǐn chū yī wù, jí shí èr shǔ yě. lú dǐng shàng yǒu yī xiān rén, dài yuǎn yóu zhī guān, zhe yún xiá zhī yī, xiāng yí duān miào. zuǒ shǒu zhī yí, yòu shǒu chuí xī, zuò yī xiǎo pán shí. shí shàng yǒu huā zhú liú shuǐ sōng guì zhī zhuàng, diāo kān qí guài, fēi rén gōng suǒ jí yě. qí chū jiàng shí, fán yǒu yì mín qīn jù běn guān zhuāng tián, jí fēi yú tián suǒ, fàng dà guāng míng. yì mín jīng jù, jí yǐ qí tián hái guān, mò gǎn dòu liú. nán píng wáng wén qí líng yì, qiǎn shǐ qǔ lú, zhì jiāng xī gōng yǎng. hū yī rì shī lú, xún zhī què zhì jiù guān. dào sú mù zhī wèi ruì lú. gù chéng xiàng lè ān gōng sūn wò nán qiān, lù jīng cǐ guān. liú tí. mò jù yún: hǎo shì bù xū míng yuè yè, ruì lú fēi xià jiào tán qián. qí ruì lú bǐ rú jīn sè, qīng zhòng bù dìng. xún cháng jǔ zhī, zhǐ kě jí liù qī jīn. céng yǒu yī dào zhě qiè zhī, suī shù rén yì bù néng jǔ. zhì jīn yóu zài běn guān, ér bù néng fù fēi yǐ. chū yù táng mèn huà
新浙縣有真陽觀者,即許真君弟子曾真人得道之所。其常住有莊田,頗為邑民侵據。唐僖宗朝,南平王鍾傳據江西八州之地。時觀內因修元齋,忽有一香爐自天而下。其爐高三尺,下有一盤。盤內出蓮花一枝,花有十二葉。葉間隱出一物,即十二屬也。爐頂上有一仙人,戴遠遊之冠,着雲霞之衣,相儀端妙。左手搘頤,右手垂膝,坐一小盤石。石上有花竹流水松檜之狀,雕刊奇怪,非人工所及也。其初降時,凡有邑民侵據本觀莊田,即蜚于田所,放大光明。邑民驚懼,即以其田還觀,莫敢逗留。南平王聞其靈異,遣使取爐,至江西供養。忽一日失爐,尋之卻至舊觀。道俗目之為瑞爐。故丞相樂安公孫偓南遷,路經此觀。留題。末句云:好是步虛明月夜,瑞爐蜚下醮壇前。其瑞爐比如金色,輕重不定。尋常舉之,只可及六七斤。曾有一盜者竊之,雖數人亦不能舉。至今猶在本觀,而不能復蜚矣。(出《玉堂悶話》)
pí hú yú zhě
陴湖漁者
xú sù zhī jiè yǒu pí hú zhōu shù bǎi lǐ. liǎng zhōu zhī guǎn jì huán wěi, dài jì hé zhī lèi, lài yǐ zī zhī. táng tiān yòu zhōng, yǒu yú zhě yú wǎng zhōng huò tiě jìng, yì bù shèn sè, guāng yóu kě jiàn miàn, kuò liù wǔ cùn, xié yǐ guī jiā. hū yǒu yī sēng jí mén, wèi yú zhě yuē: jūn yǒu yì wù, kě xiāng shì hū. dá yuē: wú zhī. sēng yuē: wén jūn huò tiě jìng, jí qí wù yě. suì chū zhī. sēng yuē: jūn dàn què jiāng wǎng suǒ de zhī chù zhào zhī, kàn yǒu hé dǔ. rú qí yán ér wǎng zhào, jiàn hú zhōng wú shù jiǎ bīng. yú zhě dà hài, fù chén yú shuǐ. sēng yì shī zhī. qí lǎo xiāng chuán, hú běn pí zhōu lún xiàn suǒ zhì, tú jí yì wú zài yān. yuán quē chū chù, míng chāo běn zuò chū yù táng xián huà
徐宿之界有陴湖周數百里。兩州之莞葪萑葦,迨芰荷之類,賴以資之。唐天佑中,有漁者於網中獲鐵鏡,亦不甚澀,光猶可鑑面,闊六五寸,攜以歸家。忽有一僧及門,謂漁者曰:君有異物,可相示乎。答曰:無之。僧曰:聞君獲鐵鏡,即其物也。遂出之。僧曰:君但卻將往所得之處照之,看有何睹。如其言而往照,見湖中無數甲兵。漁者大駭,復沉於水。僧亦失之。耆老相傳,湖本陴州淪陷所致,圖籍亦無載焉。(原缺出處,明抄本作出《玉堂閒話》)
wén gǔ
文谷
wěi shǔ cí rén wén gǔ, hào gǔ zhī shì yě. cháng yì zhōng shū shè rén liú guāng zuò, xǐ yuē: jīn rì fāng yǔ èr kè wèi yuē, kàn yǔ táo hé bēi. wén fāng yù wèn qí yóu, kè zhì. nǎi qīng chéng shān dào shì liú yún, cì nǎi shēng gōng kè shěn mò yě. liú wèi zhī yuē: wén yuán wài yì qí shì. yīn lìng qǔ táo hé bēi chū shì zhī. bēi kuò chǐ yú, wén cǎi càn rán, zhēn pán táo zhī shí yě. liú yún: yǔ shào nián shí, cháng yóu huá yuè. féng yī dào shì, yǐ cǐ hé qǔ pù quán guàn xǐ, yǔ dǔ zhī jīng hài. dào shì xiào yuē: ěr yì yù zhī yé. jí yǐ bàn piàn jiàn shòu. yǔ bǎo zhī yǒu nián yǐ. dào shì liú yún chū yī bái shí, yuán rú jī zi. qí shàng yǒu wén cǎi, yǐn chū rú huà, nǎi shì èr tóng zǐ, chí jié yǐn xiān rén, méi mù máo fà, guān lǚ yī pèi, xiān xī jiē jù. yún: yú má gū dòng shí xué zhōng de zhī. shěn mò yì chū yī shí, kuò yī cùn yú, zhǎng èr cùn wǔ fēn. shàng yǐn chū pán lóng, lín jiǎo zhǎo liè, wú bù zhōu bèi. yún: yú wū xiá shān zhōng de zhī. wén gǔ yī rì jǐn dǔ cǐ qí wù, xìng yǐ. chū yě rén xián huà
偽蜀詞人文谷,好古之士也。嘗詣中書舍人劉光祚,喜曰:今日方與二客為約,看予桃核杯。文方欲問其由,客至。乃青城山道士劉雲,次乃升宮客沈默也。劉謂之曰:文員外亦奇士。因令取桃核杯出視之。杯闊尺余,紋彩燦然,真蟠桃之實也。劉云:予少年時,常游華岳。逢一道士,以此核取瀑泉盥洗,予睹之驚駭。道士笑曰:爾意欲之耶。即以半片見授。予寶之有年矣。道士劉雲出一白石,圓如雞子。其上有文彩,隱出如畫,乃是二童子,持節引仙人,眉目毛髮,冠履衣帔,纖悉皆具。云:於麻姑洞石穴中得之。沈默亦出一石,闊一寸余,長二寸五分。上隱出盤龍,鱗角爪鬣,無不周備。云:於巫峽山中得之。文谷一日盡睹此奇物,幸矣。(出《野人閒話》)