guǒ shàng zhā jià jiù shù shí rú hé shù shí xiān lí qǐ gǎo shù shí bō nà pó shù shí zhān bō yì guǒ shén xiān lǐ
果上柤稼柩樹實 如何樹實 仙梨 綺縞樹實 波那婆樹實 瞻波異果 神仙李
wǔ líng táo lǐ jīn lǐ hàn dì xìng xiān rén xìng yù lǐ zǐ zhū lǐ tù tóu nài zhī yī nài zhū nài
武陵桃李 金李 漢帝杏 仙人杏 御李子 朱李 兔頭柰 脂衣柰 朱柰
wén lín guǒ shèng nài mù táo dōng fāng cūn táo xiān táo gōu táo yī shí táo piān táo wáng mǔ táo shí hé táo
文林果 聖柰 木桃 東方村桃 仙桃 勾桃 一石桃 偏桃 王母桃 食核桃
sháo zi luó fú gān zǐ tiān bǎo gān zǐ běi fāng zǎo xī wáng mǔ zǎo xiān rén zǎo zhòng sī zǎo bō sī zǎo
韶子 羅浮甘子 天寶甘子 北方棗 西王母棗 仙人棗 仲思棗 波斯棗
guǒ shàng
果上
zhā jià jiù shù shí
柤稼柩樹實
dōng fāng dà huāng zhī zhōng, yǒu shù yān, míng yuē zhā jià jiù, zhā, zhā lí yě jià zhě, zhū jià yě jiù, nì yě. sān qiān suì zuò huā, jiǔ qiān suì zuò shí. qí huā ruǐ zǐ sè, qí shí chì sè. yì gāo bǎi zhàng, huò qiān zhàng yě. shù zhāng zì fǔ. dōng xī nán běi fāng zhī, gè jìn wǔ shí zhàng. yè zhǎng qī chǐ, guǎng wǔ chǐ. sè rú lǜ qīng, mù pí rú zǐ. shù lǐ rú gān cǎo, wèi yí. shí zhǎng jiǔ chǐ, wéi rú zhǎng, wú ráng hé. zhú dāo pōu zhī, rú níng mì. dé shí, fù jiàn shí, jí miè yǐ. yán fù jiàn hòu shí shú zhě, shòu yī wàn èr qiān suì. chū shén yì lù
東方大荒之中,有樹焉,名曰柤稼柩,柤,柤梨也;稼者,株稼也;柩,暱也。三千歲作花,九千歲作實。其花蕊紫色,其實赤色。亦高百丈,或千丈也。數張自輔。東西南北方枝,各近五十丈。葉長七尺,廣五尺。色如綠青,木皮如梓。樹理如甘草,味飴。實長九尺,圍如長,無瓤核。竹刀剖之,如凝蜜。得食,復見實,即滅矣。言復見後實熟者,壽一萬二千歲。(出《神異錄》)
rú hé shù shí
如何樹實
nán fāng dà huāng, yǒu shù yān, míng yuē rú hé. sān bǎi suì zuò huā, jiǔ bǎi suì zuò shí. huā sè zhū, qí shí zhèng huáng. gāo wǔ shí zhàng, fū zhāng rú gài. yè zhǎng yī zhàng, guǎng èr chǐ yú, shì jiān níng, sè qīng. hòu wǔ fēn. kě yǐ xù, rú hòu pò. cái lǐ rú zhī. jiǔ zǐ, wèi rú yí. shí yǒu hé, xíng rú zǎo. zi zhǎng wǔ chǐ, wéi rú zhǎng. jīn dāo gē zhī zé suān, lú dāo pōu zhī zé xīn. shí zhī zhě dì xiān, bù wèi shuǐ huǒ, bù wèi bái rèn rèn, dāo zhī shǔ. yán dì xiān zhě, bù néng fēi, zài dì jiǔ shēng ér yǐ. jiǔ shēng ér yǐ yuán zuò cóng zhī fǎ yě. jù míng chāo běn gǎi. chū shén yì jīng
南方大荒,有樹焉,名曰如何。三百歲作花,九百歲作實。花色朱,其實正黃。高五十丈,敷張如蓋。葉長一丈,廣二尺余,似菅苧,色青。厚五分。可以絮,如厚朴。材理如支。九子,味如飴。實有核,形如棗。子長五尺,圍如長。金刀割之則酸,蘆刀剖之則辛。食之者地仙,不畏水火,不畏白刃(刃,刀之屬。言地仙者,不能飛,在地久生而已。「久生而已」原作「從之法也」。據明抄本改)。(出《神異經》)
xiān lí
仙梨
nán fāng yǒu shù yān, gāo bǎi zhàng, fū zhāng zì fǔ. yè zhǎng yī zhàng, guǎng liù chǐ. míng lí. rú jīn zhī zhā lí, dàn shù dà ěr. qí zi jìng sān chǐ, pōu zhī shǎo ráng, bái rú sù. hé gēng shí zhī dì xiān, yī fú bù bài, pì gǔ, kě yǐ rù shuǐ huǒ yě. chū shén yì jīng
南方有樹焉,高百丈,敷張自輔。葉長一丈,廣六尺。名梨。如今之柤梨,但樹大耳。其子徑三尺,剖之少瓤,白如素。和羹食之地仙,衣服不敗,辟穀,可以入水火也。(出《神異經》)
qǐ gǎo shù shí
綺縞樹實
dōng nán huāng zhōng yǒu xié yīn yé mù yān, gāo sān qiān zhàng, huò shí yú wéi, huò qī bā chǐ. qí zhī yǒu qiáo zhí shàng, bù kě nà yě. yè rú gān guā, sān bǎi suì jǐn jǐn yuán zuò zhòu. jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi. luò ér shēng huā, xíng rú gān guā. huā fù èr bǎi suì, luò ér shēng è. è xià shēng zǐ, sān suì ér chéng shú. chéng shú zhī hòu, bù zhǎng bù jiǎn. zi xíng rú hán guā, shì dōng guā yě, zhǎng qī bā cùn, jìng sì wǔ cùn. è fù fù shēng dǐng. yán fā è ér dé chéng shí. cǐ bù qǔ, wàn shì rú gù. ruò qǔ zi ér liú è, è fù shēng zǐ. rú chū nián yuè fù chéng shú. fù èr nián zé chéng è, zé fù shēng zǐ. qí zi xíng rú gān ráng, shǎo liàn yīn liàn gān měi. shí zhī, lìng rén shēn zé. bù kě guò sān shēng, lìng rén míng zuì, bàn rì nǎi xǐng. mù gāo, rén qǔ bù néng dé. wéi mù xià yǒu duō luó zhī rén, yuán néng dé zhī duō luó, guó míng. yī míng wú yè. shì rén hòu shēng, bù jiàn yè, wèi zhī wú yè yě. yī míng qǐ gǎo. rén jiàn wú yè, wèi zhī qǐ gǎo. chū shén yì jīng
東南荒中有邪(音「耶」)木焉,高三千丈,或十餘圍,或七八尺。其枝有喬直上,不可那也。葉如甘瓜,三百歲盡(「盡」原作「晝」。據明抄本、陳校本改)。落而生花,形如甘瓜。花復二百歲,落而生萼。萼下生子,三歲而成熟。成熟之後,不長不減。子形如寒瓜,似冬瓜也,長七八寸,徑四五寸。萼復覆生頂。言發萼而得成實。此不取,萬世如故。若取子而留萼,萼復生子。如初年月復成熟。復二年則成萼,則復生子。其子形如甘瓤,少錬(音「練」)甘美。食之,令人身澤。不可過三升,令人冥醉,半日乃醒。木高,人取不能得。唯木下有多羅之人,緣能得之(多羅,國名)。一名無葉。世人後生,不見葉,謂之無葉也。一名綺縞。人見無葉,謂之綺縞。(出《神異經》)
bō nà pó shù shí
波那婆樹實
bō nà pó shù, chū fú lín guó, hū wèi ā sà duǒ. shù zhǎng wǔ liù zhàng, pí sè qīng lǜ. yè jí guāng jìng, dōng xià bù diāo. wú huā jié shí. qí shí cóng shù jīng chū, dà rú dōng guā, yǒu pí guǒ zhī. ké shàng yǒu cì. ráng zhì gān tián, kě shí. hé dà rú zǎo, yī shí yǒu shù méi. hé zhōng rén rú sù huáng, chǎo zhī shí shèn měi. chū yǒu yáng zá zǔ
波那婆樹,出佛林國,呼為阿薩嚲。樹長五六丈,皮色青綠。葉極光淨,冬夏不凋。無花結實。其實從樹莖出,大如冬瓜,有皮裹之。殼上有刺。瓤至甘甜,可食。核大如棗,一實有數枚。核中仁如粟黃,炒之食甚美。(出《酉陽雜俎》)
zhān bō yì guǒ
瞻波異果
zhān bō guó yǒu rén mù niú bǎi yú tóu. yǒu yī niú lí qún, hū shī suǒ zài, zhì mù fāng guī. xíng sè míng hǒu yì cháng, niú zhǔ yì zhī. míng rì suì dú xíng, zhǔ yīn suí zhī. rù yī xué, xíng wǔ liù lǐ. huò rán míng lǎng, huā mù jiē fēi rén jiān suǒ yǒu. niú yú yī chù shí cǎo, cǎo bù kě shí. yǒu guǒ zuò huáng jīn sè, mù niú rén qiè jiāng hái, wèi guǐ suǒ duó. yòu yī rì, fù wǎng qǔ cǐ guǒ, zhì xué, guǐ fù yù duó. qí rén jí tūn zhī, shēn suì bào zhǎng. tóu cái chū, shēn sāi yú xué. shù rì huà wèi shí. chū yǒu yáng zá zǔ
瞻波國有人牧牛百餘頭。有一牛離群,忽失所在,至暮方歸。形色鳴吼異常,牛主異之。明日遂獨行,主因隨之。入一穴,行五六里。豁然明朗,花木皆非人間所有。牛於一處食草,草不可識。有果作黃金色,牧牛人竊將還,為鬼所奪。又一日,復往取此果,至穴,鬼復欲奪。其人急吞之,身遂暴長。頭才出,身塞於穴。數日化為石。(出《酉陽雜俎》)
shén xiān lǐ
神仙李
fáng líng chǔ shān, yǒu zhū shén lǐ pǔ sān shí liù suǒ. pān yuè xián jū fù yún fáng líng zhū shén zhī lǐ. yòu lǐ yóu guǒ fù yún sān shí liù zhī zhū lǐ. gài xiān lǐ piǎo ér shén lǐ hóng. lù shì héng guǒ fù yún zhōng shān zhī piǎo lǐ shì yě. chū shù yì jì
防陵楚山,有朱神李圃三十六所。潘岳《閒居賦》雲「房陵朱神之李」。又李尤《果賦》雲「三十六之朱李」。蓋仙李縹而神李紅。陸士衡《果賦》雲「中山之縹李」是也。(出《述異記》)
wǔ líng táo lǐ
武陵桃李
wǔ líng yuán zài wú zhōng. shān zhōng wú tā mù, jǐn shēng táo lǐ, sú hū wèi táo lǐ yuán. yuán shàng yǒu shí dòng, dòng zhōng yǒu rǔ shuǐ. shì chuán qín luàn, wú rén yú cǐ bì nán zhě, shí táo lǐ shí zhě, jiē dé xiān qù. chū shù yì jì
武陵源在吳中。山中無他木,盡生桃李,俗呼為桃李原。原上有石洞,洞中有乳水。世傳秦亂,吳人於此避難者,食桃李實者,皆得仙去。(出《述異記》)
jīn lǐ
金李
dù líng yǒu jīn lǐ. lǐ zhī dà zhě, wèi zhī xià lǐ yóu xiǎo zhě wèi zhī shǔ lǐ. chū shù yì jì
杜陵有金李。李之大者,謂之夏李;尤小者謂之鼠李。(出《述異記》)
hàn dì xìng
漢帝杏
jì nán jùn zhī dōng nán, yǒu fèn liú shān. shān shàng duō xìng, dà rú lí, sè huáng rú jú. tǔ rén wèi zhī hàn dì xìng, yì yuē jīn xìng. chū yǒu yáng zá zǔ
濟南郡之東南,有分流山。山上多杏,大如梨,色黃如桔。土人謂之漢帝杏,亦曰金杏。(出《酉陽雜俎》)
xiān rén xìng
仙人杏
xìng pǔ zhōu, nán hǎi zhōng duō xìng, hǎi shàng rén yún, xiān rén zhǒng xìng chù. hàn shí, cháng yǒu rén zhōu xíng yù fēng, pō cǐ zhōu wǔ liù rì, rì shí xìng, gù miǎn sǐ. yún, zhōu zhōng yǒu dōng xìng. wáng chōng guǒ fù yún. dōng shí zhī xìng, chūn shú zhī gān. jìn guō tài yí guǒ fù yún: xìng huò dōng ér shí. chū shù yì jì
杏圃洲,南海中多杏,海上人云,仙人種杏處。漢時,嘗有人舟行遇風,泊此洲五六日,日食杏,故免死。雲,洲中有冬杏。王充《果賦》雲。冬實之杏,春熟之甘。」晉郭太儀《果賦》云:「杏或冬而實」。(出《述異記》)
yù lǐ zǐ
御李子
xǔ chāng jié shǐ xiǎo tīng, shì gù wèi jǐng fú diàn. dǒng zhuō luàn, wèi wǔ xié lìng qiān dì, zì luò dōu xǔ. xǔ zhōu yǒu xiǎo lǐ zǐ, sè huáng, dà rú yīng táo, wèi zhī yù lǐ zǐ. jí xiàn dì dì zì yuán què, jù míng chāo běn bǔ shí suǒ zhí, zhì jīn yǒu yān. chū shù yì jì
許昌節使小廳,是故魏景福殿。董卓亂,魏武挾令遷帝,自洛都許。許州有小李子,色黃,大如櫻桃,謂之御李子。即獻帝(「帝」字原闕,據明抄本補)時所植,至今有焉。(出《述異記》)
zhū lǐ
朱李
wèi wén dì ān yáng diàn qián, tiān jiàng zhū lǐ bā méi. dàn yī méi, shù rì bù shí. jīn lǐ zhǒng yǒu ān yáng lǐ, dà ér gān zhě, jí qí zhǒng yě. chū shù yì jì
魏文帝安陽殿前,天降朱李八枚。啖一枚,數日不食。今李種有安陽李,大而甘者,即其種也。(出《述異記》)
tù tóu nài
兔頭柰
bái nài, chū liáng zhōu yě zhū zé, dà rú tù tóu. chū yǒu yáng zá zǔ
白柰,出涼州野豬澤,大如兔頭。(出《酉陽雜俎》)
zhī yī nài
脂衣柰
zhī yī nài, hàn shí zǐ nài. dà rú shēng, hé zǐ huā qīng. yán zhī yǒu zhī, kě qī, huò zhe yī, bù kě huàn. chū yǒu yáng zá zǔ
脂衣柰,漢時紫柰。大如升,核紫花青。研之有汁,可漆,或著衣,不可浣。(出《酉陽雜俎》)
zhū nài
朱柰
táng zhēn guān nián zhōng, dùn qiū xiàn yǒu yī xián zhě, yú huáng hé zhǔ shàng shí cài, dé yī shù zāi zǐ. dà rú zhǐ. chí guī shí zhī, sān nián, nǎi jié zi wǔ kē. wèi zhuàng rú nài, yòu shì lín qín. duō zhī, yì cháng suān měi. sòng xiàn, xiàn shàng zhōu, yǐ qí qí wèi, nǎi jìn zhī. shàng cì líng yī shí pǐ. hòu shù zhǎng chéng, jiàn zhì sān bǎi kē. měi nián jìn zhī, hào yuē zhū nài. zhì jīn cún. dé bèi bèi yuán zuò jù, jù míng chāo běn gǎi bó děng zhōu, qǔ qí zhī jiē, suǒ zài fēng zú. rén yǐ wèi cóng xī yù fú lái, ài zhǔ ér zhù yǐ. chū cháo yě qiān zài
唐貞觀年中,頓丘縣有一賢者,於黃河渚上拾菜,得一樹栽子。大如指。持歸蒔之,三年,乃結子五顆。味狀如柰,又似林檎。多汁,異常酸美。送縣,縣上州,以其奇味,乃進之。上賜綾一十匹。後樹長成,漸至三百顆。每年進之,號曰朱柰。至今存。德貝(「貝」原作「具」,據明抄本改)博等州,取其枝接,所在豐足。人以為從西域浮來,礙渚而住矣。(出《朝野僉載》)
wén lín guǒ
文林果
táng yǒng huī zhōng, wèi jùn lín huáng wáng guó cūn rén wáng fāng yán, cháng yú hé zhōng tān shàng, shí dé yī xiǎo shù zāi, mái zhī. jí zhǎng, nǎi lín qín yě. shí dà rú xiǎo huáng hù, sè bái rú yù, jiān yǐ zhū diǎn. yì bù duō, sān shù ér yǐ, yǒu rú xié. shí wèi qí guǒ. guāng míng yíng mù, yòu fēi cháng měi. jì wáng shèn wèi cáo zhōu cì shǐ, yǒu de zhī xiàn wáng. wáng gòng yú gāo zōng, yǐ wèi zhū nài, yòu míng wǔ sè lín qín, huò wèi zhī lián zhū guǒ. zhǒng yú yuàn zhōng. xī chéng lǎo sēng jiàn zhī yún: shì qí guǒ yì míng lín qín. shàng dà zhòng zhī, cì wáng fāng yán wén lín láng, yì hào cǐ guǒ wèi wén lín láng guǒ. sú yún pín pó guǒ. hé dōng yì duō lín qín, qín zhōng yì bù shǎo. hé xī zhū jùn. yì yǒu lín qín. jiē xiǎo yú wén lín guǒ. chū qià wén jì
唐永徽中,魏郡臨黃王國村人王方言,嘗於河中灘上,拾得一小樹栽,埋之。及長,乃林檎也。實大如小黃瓠,色白如玉,間以珠點。亦不多,三數而已,有如纈。實為奇果。光明瑩目,又非常美。紀王慎為曹州刺史,有得之獻王。王貢於高宗,以為朱柰,又名五色林檎,或謂之聯珠果。種於苑中。西城老僧見之云:「是奇果亦名林檎。」上大重之,賜王方言文林郎,亦號此果為文林郎果。俗雲頻婆果。河東亦多林檎,秦中亦不少。河西諸郡。亦有林檎。皆小於文林果。(出《洽聞記》)
shèng nài
聖柰
hé zhōu fèng lín guān yǒu líng yán sì. měi qī yuè shí wǔ rì, xī xué liú chū shèng nài, dà rú zhǎn. yǐ wèi cháng. chū qià wén jì
河州鳳林關有靈岩寺。每七月十五日,溪穴流出聖柰,大如盞。以為常。(出《洽聞記》)
mù táo
木桃
táo zhī dà zhě mù táo. shī yún tóu wǒ yǐ mù táo shì yě. chū shù yì jì
桃之大者木桃。詩云.「投我以木桃」是也。(出《述異記》)
dōng fāng cūn táo
東方村桃
dōng fāng cūn yǒu táo shù. qí zi jìng sān chǐ èr cùn. hé hé gēng shí zhī, lìng rén yì shòu. shí hé zhōng rén, kě yǐ zhì sòu. xiǎo táo wēn rùn, jì sòu rén shí zhī jí zhǐ yě. chū shén yì jīng
東方村有桃樹。其子徑三尺二寸。和核羹食之,令人益壽。食核中仁,可以治嗽。小桃溫潤,既嗽人食之即止也。(出《神異經》)
xiān táo
仙桃
chū chēn zhōu sū dān xiān tán. yǒu rén zhì xīn qiú zhī zhě, táo luò tán shàng. huò zhì wǔ liù kē. xíng sì shí kuài, chì huáng sè. pò zhī, rú yǒu hé sān chóng. yán yǐn zhī, yù zhòng jí. yóu zhì xié qì. chū yǒu yáng zá zǔ
出郴州蘇耽仙壇。有人至心求之者,桃落壇上。或至五六顆。形似石塊,赤黃色。破之,如有核三重。研飲之,愈眾疾。尤治邪氣。(出《酉陽雜俎》)
gōu táo
勾桃
yè huá lín yuàn gōu táo zi, zhòng sān jīn, huò èr jīn bàn. yì yǒu míng lí zhě. bǐ zhòng guǒ qì wèi gān měi, rù kǒu xiāo shì, rén jiān yǒu míng guǒ. jì lóng zuò xiā má chē, sì xiāng guǎng yī zhàng, shēn yī zhàng, hé tǔ zài zhōng zhí zhī, zé wú bù shēng yě. chū qià wén jì
鄴華林苑勾桃子,重三斤,或二斤半。亦有名梨者。比眾果氣味甘美,入口消釋,人間有名果。季龍作蝦蟆車,四箱廣一丈,深一丈,合土載中植之,則無不生也。(出《洽聞記》)
shí táo
石桃
tǔ gǔ hún táo, dà rú shí wèng. chū qià wén lù
吐谷渾桃,大如石瓮。(出《洽聞錄》)
piān táo
偏桃
piān táo chū bō sī guó, bō sī hū wèi pó dàn. shù zhǎng wǔ liù zhàng, wéi sì wǔ chǐ, yè shì táo ér kuò dà. sān yuè kāi huā, bái sè. huā luò jié shí, zhuàng rú táo zi ér xíng piān. qí ròu kǔ sè, bù kān dàn. hé zhōng rén gān tián. xī yù zhū guó bìng zhēn zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
偏桃出波斯國,波斯呼為婆淡。樹長五六丈,圍四五尺,葉似桃而闊大。三月開花,白色。花落結實,狀如桃子而形偏。其肉苦澀,不堪啖。核中仁甘甜。西域諸國並珍之。(出《酉陽雜俎》)
wáng mǔ táo
王母桃
wáng mǔ táo, luò yáng huá lín yuán nèi yǒu zhī. shí yuè shǐ shú. xíng rú kuò lǒu. sú yǔ yuē: wáng mǔ gān táo, shí zhī jiě láo. yì míng xī wáng mǔ táo. chū yǒu yáng zá zǔ
王母桃,洛陽華林園內有之。十月始熟。形如括簍。俗語曰:「王母甘桃,食之解勞。」亦名西王母桃。(出《酉陽雜俎》)
shí hé táo
食核桃
yáng zi liú hòu wú yáo qīng jiā, yǒu yōng lìn zhě. yì zhī jì jiǔ. yī rì, chí yī dà táo hé, kě róng shù shēng, yǐ xiàn yáo qīng. yáo qīng zhī qí yì, shāo mó zhī qǔ shí. shí jǐn, pō jué qīng jiàn. yáo qīng wèi lì, tān wěi cán nüè. bì shī duó zhī nán, tóu suǒ jū hòu gé jǐng zhōng sǐ. shī duó qiú dé lèi yáo qīng zhě shā zhī. hòu yǒu de qí gù jū zhě, qiè zhī qí shī zài jǐng zhōng, qǔ ér dé zhī. jǔ tǐ jiē fǔ huài, ér cáng fǔ yǒu chéng jīn zhě. chū jī shén lù
楊子留後吳堯卿家,有傭賃者。役之既久。一日,持一大桃核,可容數升,以獻堯卿。堯卿知其異,稍磨之取食。食盡,頗覺輕健。堯卿為吏,貪猥殘虐。畢師鐸之難,投所居後閣井中死。師鐸求得類堯卿者殺之。後有得其故居者,竊知其屍在井中,取而得之。舉體皆腐壞,而藏府有成金者。(出《積神錄》)
sháo zi
韶子
chū níng xiàn lǐ yǒu shí yú zi, yī míng shān zǎo, yòu shí hū wèi sháo zi yě. chū nán yuè zhì
初寧縣裡有石榆子,一名山棗,又時呼為韶子也。(出《南越志》)
luó fú gān zǐ èr zhǒng
羅浮甘子(二種)
luó fú gān zǐ, táng kāi yuán zhōng, shǐ yǒu shān sēng zhǒng yú nán lóu sì. qí hòu jìn xiàn. xìng shǔ fèng tiān zhī suì, jiē bù jié shí. chū guó shǐ bǔ
羅浮甘子,唐開元中,始有山僧種於南樓寺。其後進獻。幸蜀奉天之歲,皆不結實。(出《國史補》)
tiān bǎo gān zǐ
天寶甘子
táng tiān bǎo shí nián, shàng wèi xìng chén yuē: jìn yú gōng nèi zhǒng gān zǐ shù zhū, jīn qiū jié shí yī bǎi wǔ shí kē, yǔ jiāng nán shǔ dào suǒ jìn bù yì. zǎi chén hè biǎo yuē: yǔ lù suǒ jūn, hùn tiān qū ér qí bèi. cǎo mù yǒu xìng, píng dì qì ér qián tōng. gù dé zī jiāng wài zhī zhēn guǒ, wèi jìn zhōng zhī huá shí. xiāng chuán yún, xuán zōng xìng shǔ nián, luó fú gān zǐ bù shí. lǐng nán yǒu yǐ, dà yú qín zhōng mǎ yǐ, jié cháo yú gān shù. shí shí, xìng xún qí shàng, gù gān pí báo ér huá. wǎng wǎng gān shí zài cháo zhōng, dōng shēn qǔ zhī. wèi shù bèi yú cháng zhě. chū yǒu yáng zá zǔ
唐天寶十年,上謂幸臣曰:「近於宮內種甘子數株,今秋結實一百五十顆,與江南蜀道所進不異。」宰臣賀表曰:「雨露所均,混天區而齊被。草木有性,憑地氣而潛通。故得資江外之珍果,為禁中之華實。」相傳雲,玄宗幸蜀年,羅浮甘子不實。嶺南有蟻,大於秦中馬蟻,結巢於甘樹。實時,幸循其上,故甘皮薄而滑。往往甘實在巢中,冬深取之。味數倍於常者。(出《酉陽雜俎》)
běi fāng zǎo
北方棗
běi fāng huāng zhōng, yǒu zǎo lín yān. qí gāo wǔ shí zhàng, fū zhāng zhī tiáo shù lǐ yú. jí fēng bù néng yǎn, léi diàn bù néng cuī. qí zi zhǎng liù qī cùn, wéi guò qí zhǎng. shú sè rú zhū. gān zhī bù suō. qì wèi rùn zé, shū yú cháng zǎo. shí zhī kě yǐ ān qū yì qì. gù fāng shū yún: cǐ zǎo zhī tiáo, shèng yú cháng zǎo, yì yì qì ān qū. chì sōng zǐ yún. běi fāng dà zǎo wèi yǒu shū, jì kě yì qì yòu ān qū. chū shén yì jì
北方荒中,有棗林焉。其高五十丈,敷張枝條數里余。疾風不能偃,雷電不能摧。其子長六七寸,圍過其長。熟色如朱。乹之不縮。氣味潤澤,殊於常棗。食之可以安驅益氣。故方書云:「此棗枝條,盛於常棗,亦益氣安軀。」赤松子云。北方大棗味有殊,既可益氣又安軀。」(出《神異記》)
xī wáng mǔ zǎo
西王母棗
yè huá lín yuàn zhōng xī wáng mǔ zǎo, dōng xià yǒu yè, jiǔ yuè shēng huā, là yuè nǎi shú. sān zi yī chǐ. yòu yǒu guī míng chāo běn guī zuò yáng jiǎo zǎo zǎo zì yuán què, jù míng chāo běn bǔ. yì sān zi yī chǐ. chū qià wén jì
鄴華林苑中西王母棗,冬夏有葉,九月生花,臘月乃熟。三子一尺。又有圭(明抄本「圭」作「羊」)角棗(「棗」字原闕,據明抄本補)。亦三子一尺。(出《洽聞記》)
xiān rén zǎo
仙人棗
jìn shí. tài cāng nán yǒu dí quán, xī yǒu huá lín yuán, yuán yǒu xiān rén zǎo. zhǎng wǔ cùn. hé xì rú zhēn. chū yǒu yáng zá zǔ
晉時。太倉南有翟泉,西有華林園,園有仙人棗。長五寸。核細如針。(出《酉陽雜俎》)
zhòng sī zǎo
仲思棗
xìn dōu xiàn zhòng sī zǎo sì bǎi zhī. zǎo zhǎng sì wǔ cùn, zǐ sè yuán běn zǐ shàng yǒu guó zì, sè xià yǒu xì zì, jù míng chāo běn shān, pí pí yuán zuò yòu, jù míng chāo běn gǎi zhòu xì hé. shí shí zì yuán què, jù míng chāo běn bǔ féi yǒu wèi, xián yú qīng zhōu zǎo. běi qí shí, yǒu xiān rén zhòng sī dé cǐ zǎo, zhǒng zhī. yì míng xiān zǎo. shí hǎi nèi wéi yǒu shù shù. chū dà yè shí yí
信都獻仲思棗四百枝。棗長四五寸,紫色(原本「紫」上有「國」字,「色」下有「細」字,據明抄本刪),皮(「皮」原作「又」,據明抄本改)皺細核。實(「實」字原闕,據明抄本補)肥有味,賢於青州棗。北齊時,有仙人仲思得此棗,種之。亦名仙棗。時海內唯有數樹。(出《大業拾遺》)
bō sī zǎo
波斯棗
bō sī zǎo chū bō sī guó. bō sī hū wèi kū mǎng. shù zhǎng sān sì zhàng, wéi wǔ liù chǐ. yè rú tǔ téng, bù diāo. èr yuè shēng huā. zhuàng rú jiāo. huā yǒu liǎng jiǎ, jiàn jiàn kāi xià, zhōng yǒu shí yú fáng. zi zhǎng èr chǐ míng chāo běn chǐ zuò cùn, huáng bái sè, yǒu hé. shú zé zǐ hēi, zhuàng lèi gàn zǎo. wèi tián rú yí, kě shí. chū yǒu yáng zá zǔ
波斯棗出波斯國。波斯呼為窟莽。樹長三四丈,圍五六尺。葉如土藤,不凋。二月生花。狀如蕉。花有兩甲,漸漸開罅,中有十餘房。子長二尺(明抄本「尺」作「寸」),黃白色,有核。熟則紫黑,狀類干棗。味甜如飴,可食。(出《酉陽雜俎》)