guǒ shàng zhā jià jiù shù shí rú hé shù shí xiān lí qǐ gǎo shù shí bō nà pó shù shí zhān bō yì guǒ shén xiān lǐ
果上柤稼柩树实 如何树实 仙梨 绮缟树实 波那婆树实 瞻波异果 神仙李
wǔ líng táo lǐ jīn lǐ hàn dì xìng xiān rén xìng yù lǐ zǐ zhū lǐ tù tóu nài zhī yī nài zhū nài
武陵桃李 金李 汉帝杏 仙人杏 御李子 朱李 兔头柰 脂衣柰 朱柰
wén lín guǒ shèng nài mù táo dōng fāng cūn táo xiān táo gōu táo yī shí táo piān táo wáng mǔ táo shí hé táo
文林果 圣柰 木桃 东方村桃 仙桃 勾桃 一石桃 偏桃 王母桃 食核桃
sháo zi luó fú gān zǐ tiān bǎo gān zǐ běi fāng zǎo xī wáng mǔ zǎo xiān rén zǎo zhòng sī zǎo bō sī zǎo
韶子 罗浮甘子 天宝甘子 北方枣 西王母枣 仙人枣 仲思枣 波斯枣
guǒ shàng
果上
zhā jià jiù shù shí
柤稼柩树实
dōng fāng dà huāng zhī zhōng, yǒu shù yān, míng yuē zhā jià jiù, zhā, zhā lí yě jià zhě, zhū jià yě jiù, nì yě. sān qiān suì zuò huā, jiǔ qiān suì zuò shí. qí huā ruǐ zǐ sè, qí shí chì sè. yì gāo bǎi zhàng, huò qiān zhàng yě. shù zhāng zì fǔ. dōng xī nán běi fāng zhī, gè jìn wǔ shí zhàng. yè zhǎng qī chǐ, guǎng wǔ chǐ. sè rú lǜ qīng, mù pí rú zǐ. shù lǐ rú gān cǎo, wèi yí. shí zhǎng jiǔ chǐ, wéi rú zhǎng, wú ráng hé. zhú dāo pōu zhī, rú níng mì. dé shí, fù jiàn shí, jí miè yǐ. yán fù jiàn hòu shí shú zhě, shòu yī wàn èr qiān suì. chū shén yì lù
东方大荒之中,有树焉,名曰柤稼柩,柤,柤梨也;稼者,株稼也;柩,暱也。三千岁作花,九千岁作实。其花蕊紫色,其实赤色。亦高百丈,或千丈也。数张自辅。东西南北方枝,各近五十丈。叶长七尺,广五尺。色如绿青,木皮如梓。树理如甘草,味饴。实长九尺,围如长,无瓤核。竹刀剖之,如凝蜜。得食,复见实,即灭矣。言复见后实熟者,寿一万二千岁。(出《神异录》)
rú hé shù shí
如何树实
nán fāng dà huāng, yǒu shù yān, míng yuē rú hé. sān bǎi suì zuò huā, jiǔ bǎi suì zuò shí. huā sè zhū, qí shí zhèng huáng. gāo wǔ shí zhàng, fū zhāng rú gài. yè zhǎng yī zhàng, guǎng èr chǐ yú, shì jiān zhù, sè qīng. hòu wǔ fēn. kě yǐ xù, rú hòu pò. cái lǐ rú zhī. jiǔ zǐ, wèi rú yí. shí yǒu hé, xíng rú zǎo. zǐ cháng wǔ chǐ, wéi rú zhǎng. jīn dāo gē zhī zé suān, lú dāo pōu zhī zé xīn. shí zhī zhě dì xiān, bù wèi shuǐ huǒ, bù wèi bái rèn rèn, dāo zhī shǔ. yán dì xiān zhě, bù néng fēi, zài dì jiǔ shēng ér yǐ." jiǔ shēng ér yǐ" yuán zuò" cóng zhī fǎ yě". jù míng chāo běn gǎi. chū shén yì jīng
南方大荒,有树焉,名曰如何。三百岁作花,九百岁作实。花色朱,其实正黄。高五十丈,敷张如盖。叶长一丈,广二尺余,似菅苎,色青。厚五分。可以絮,如厚朴。材理如支。九子,味如饴。实有核,形如枣。子长五尺,围如长。金刀割之则酸,芦刀剖之则辛。食之者地仙,不畏水火,不畏白刃(刃,刀之属。言地仙者,不能飞,在地久生而已。“久生而已”原作“从之法也”。据明抄本改)。(出《神异经》)
xiān lí
仙梨
nán fāng yǒu shù yān, gāo bǎi zhàng, fū zhāng zì fǔ. yè zhǎng yī zhàng, guǎng liù chǐ. míng lí. rú jīn zhī zhā lí, dàn shù dà ěr. qí zi jìng sān chǐ, pōu zhī shǎo ráng, bái rú sù. hé gēng shí zhī dì xiān, yī fú bù bài, bì gǔ, kě yǐ rù shuǐ huǒ yě. chū shén yì jīng
南方有树焉,高百丈,敷张自辅。叶长一丈,广六尺。名梨。如今之柤梨,但树大耳。其子径三尺,剖之少瓤,白如素。和羹食之地仙,衣服不败,辟谷,可以入水火也。(出《神异经》)
qǐ gǎo shù shí
绮缟树实
dōng nán huāng zhōng yǒu xié yīn" yé" mù yān, gāo sān qiān zhàng, huò shí yú wéi, huò qī bā chǐ. qí zhī yǒu qiáo zhí shàng, bù kě nà yě. yè rú gān guā, sān bǎi suì jǐn" jǐn" yuán zuò" zhòu". jù míng chāo běn chén xiào běn gǎi. luò ér shēng huā, xíng rú gān guā. huā fù èr bǎi suì, luò ér shēng è. è xià shēng zǐ, sān suì ér chéng shú. chéng shú zhī hòu, bù zhǎng bù jiǎn. zi xíng rú hán guā, shì dōng guā yě, zhǎng qī bā cùn, jìng sì wǔ cùn. è fù fù shēng dǐng. yán fā è ér dé chéng shí. cǐ bù qǔ, wàn shì rú gù. ruò qǔ zi ér liú è, è fù shēng zǐ. rú chū nián yuè fù chéng shú. fù èr nián zé chéng è, zé fù shēng zǐ. qí zi xíng rú gān ráng, shǎo liàn yīn" liàn" gān měi. shí zhī, lìng rén shēn zé. bù kě guò sān shēng, lìng rén míng zuì, bàn rì nǎi xǐng. mù gāo, rén qǔ bù néng dé. wéi mù xià yǒu duō luó zhī rén, yuán néng dé zhī duō luó, guó míng. yī míng wú yè. shì rén hòu shēng, bú jiàn yè, wèi zhī wú yè yě. yī míng qǐ gǎo. rén jiàn wú yè, wèi zhī qǐ gǎo. chū shén yì jīng
东南荒中有邪(音“耶”)木焉,高三千丈,或十余围,或七八尺。其枝有乔直上,不可那也。叶如甘瓜,三百岁尽(“尽”原作“昼”。据明抄本、陈校本改)。落而生花,形如甘瓜。花复二百岁,落而生萼。萼下生子,三岁而成熟。成熟之后,不长不减。子形如寒瓜,似冬瓜也,长七八寸,径四五寸。萼复覆生顶。言发萼而得成实。此不取,万世如故。若取子而留萼,萼复生子。如初年月复成熟。复二年则成萼,则复生子。其子形如甘瓤,少錬(音“练”)甘美。食之,令人身泽。不可过三升,令人冥醉,半日乃醒。木高,人取不能得。唯木下有多罗之人,缘能得之(多罗,国名)。一名无叶。世人后生,不见叶,谓之无叶也。一名绮缟。人见无叶,谓之绮缟。(出《神异经》)
bō nà pó shù shí
波那婆树实
bō nà pó shù, chū fú lín guó, hū wèi ā sà duǒ. shù zhǎng wǔ liù zhàng, pí sè qīng lǜ. yè jí guāng jìng, dōng xià bù diāo. wú huā jiē shi. qí shí cóng shù jīng chū, dà rú dōng guā, yǒu pí guǒ zhī. ké shàng yǒu cì. ráng zhì gān tián, kě shí. hé dà rú zǎo, yī shí yǒu shù méi. hé zhōng rén rú sù huáng, chǎo zhī shí shèn měi. chū yǒu yáng zá zǔ
波那婆树,出佛林国,呼为阿萨亸。树长五六丈,皮色青绿。叶极光净,冬夏不凋。无花结实。其实从树茎出,大如冬瓜,有皮裹之。壳上有刺。瓤至甘甜,可食。核大如枣,一实有数枚。核中仁如粟黄,炒之食甚美。(出《酉阳杂俎》)
zhān bō yì guǒ
瞻波异果
zhān bō guó yǒu rén mù niú bǎi yú tóu. yǒu yī niú lí qún, hū shī suǒ zài, zhì mù fāng guī. xíng sè míng hǒu yì cháng, niú zhǔ yì zhī. míng rì suì dú xíng, zhǔ yīn suí zhī. rù yī xué, xíng wǔ liù lǐ. huò rán míng lǎng, huā mù jiē fēi rén jiān suǒ yǒu. niú yú yī chù shí cǎo, cǎo bù kě shí. yǒu guǒ zuò huáng jīn sè, mù niú rén qiè jiāng hái, wèi guǐ suǒ duó. yòu yī rì, fù wǎng qǔ cǐ guǒ, zhì xué, guǐ fù yù duó. qí rén jí tūn zhī, shēn suì bào zhǎng. tóu cái chū, shēn sāi yú xué. shù rì huà wéi shí. chū yǒu yáng zá zǔ
瞻波国有人牧牛百余头。有一牛离群,忽失所在,至暮方归。形色鸣吼异常,牛主异之。明日遂独行,主因随之。入一穴,行五六里。豁然明朗,花木皆非人间所有。牛于一处食草,草不可识。有果作黄金色,牧牛人窃将还,为鬼所夺。又一日,复往取此果,至穴,鬼复欲夺。其人急吞之,身遂暴长。头才出,身塞于穴。数日化为石。(出《酉阳杂俎》)
shén xiān lǐ
神仙李
fáng líng chǔ shān, yǒu zhū shén lǐ pǔ sān shí liù suǒ. pān yuè xián jū fù yún" fáng líng zhū shén zhī lǐ". yòu lǐ yóu guǒ fù yún" sān shí liù zhī zhū lǐ". gài xiān lǐ piāo ér shén lǐ hóng. lù shì héng guǒ fù yún" zhōng shān zhī piāo lǐ" shì yě. chū shù yì jì
防陵楚山,有朱神李圃三十六所。潘岳《闲居赋》云“房陵朱神之李”。又李尤《果赋》云“三十六之朱李”。盖仙李缥而神李红。陆士衡《果赋》云“中山之缥李”是也。(出《述异记》)
wǔ líng táo lǐ
武陵桃李
wǔ líng yuán zài wú zhōng. shān zhōng wú tā mù, jǐn shēng táo lǐ, sú hū wèi táo lǐ yuán. yuán shàng yǒu shí dòng, dòng zhōng yǒu rǔ shuǐ. shì chuán qín luàn, wú rén yú cǐ bì nàn zhě, shí táo lǐ shí zhě, jiē dé xiān qù. chū shù yì jì
武陵源在吴中。山中无他木,尽生桃李,俗呼为桃李原。原上有石洞,洞中有乳水。世传秦乱,吴人于此避难者,食桃李实者,皆得仙去。(出《述异记》)
jīn lǐ
金李
dù líng yǒu jīn lǐ. lǐ zhī dà zhě, wèi zhī xià lǐ yóu xiǎo zhě wèi zhī shǔ lǐ. chū shù yì jì
杜陵有金李。李之大者,谓之夏李;尤小者谓之鼠李。(出《述异记》)
hàn dì xìng
汉帝杏
jǐ nán jùn zhī dōng nán, yǒu fèn liú shān. shān shàng duō xìng, dà rú lí, sè huáng rú jú. tǔ rén wèi zhī hàn dì xìng, yì yuē jīn xìng. chū yǒu yáng zá zǔ
济南郡之东南,有分流山。山上多杏,大如梨,色黄如桔。土人谓之汉帝杏,亦曰金杏。(出《酉阳杂俎》)
xiān rén xìng
仙人杏
xìng pǔ zhōu, nán hǎi zhōng duō xìng, hǎi shàng rén yún, xiān rén zhǒng xìng chù. hàn shí, cháng yǒu rén zhōu xíng yù fēng, pō cǐ zhōu wǔ liù rì, rì shí xìng, gù miǎn sǐ. yún, zhōu zhōng yǒu dōng xìng. wáng chōng guǒ fù yún. dōng shí zhī xìng, chūn shú zhī gān." jìn guō tài yí guǒ fù yún:" xìng huò dōng ér shí". chū shù yì jì
杏圃洲,南海中多杏,海上人云,仙人种杏处。汉时,尝有人舟行遇风,泊此洲五六日,日食杏,故免死。云,洲中有冬杏。王充《果赋》云。冬实之杏,春熟之甘。”晋郭太仪《果赋》云:“杏或冬而实”。(出《述异记》)
yù lǐ zǐ
御李子
xǔ chāng jié shǐ xiǎo tīng, shì gù wèi jǐng fú diàn. dǒng zhuō luàn, wèi wǔ xié lìng qiān dì, zì luò dōu xǔ. xǔ zhōu yǒu xiǎo lǐ zǐ, sè huáng, dà rú yīng táo, wèi zhī yù lǐ zǐ. jí xiàn dì" dì" zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ shí suǒ zhí, zhì jīn yǒu yān. chū shù yì jì
许昌节使小厅,是故魏景福殿。董卓乱,魏武挟令迁帝,自洛都许。许州有小李子,色黄,大如樱桃,谓之御李子。即献帝(“帝”字原阙,据明抄本补)时所植,至今有焉。(出《述异记》)
zhū lǐ
朱李
wèi wén dì ān yáng diàn qián, tiān jiàng zhū lǐ bā méi. dàn yī méi, shù rì bù shí. jīn lǐ zhǒng yǒu ān yáng lǐ, dà ér gān zhě, jí qí zhǒng yě. chū shù yì jì
魏文帝安阳殿前,天降朱李八枚。啖一枚,数日不食。今李种有安阳李,大而甘者,即其种也。(出《述异记》)
tù tóu nài
兔头柰
bái nài, chū liáng zhōu yě zhū zé, dà rú tù tóu. chū yǒu yáng zá zǔ
白柰,出凉州野猪泽,大如兔头。(出《酉阳杂俎》)
zhī yī nài
脂衣柰
zhī yī nài, hàn shí zǐ nài. dà rú shēng, hé zǐ huā qīng. yán zhī yǒu zhī, kě qī, huò zhe yī, bù kě huàn. chū yǒu yáng zá zǔ
脂衣柰,汉时紫柰。大如升,核紫花青。研之有汁,可漆,或著衣,不可浣。(出《酉阳杂俎》)
zhū nài
朱柰
táng zhēn guān nián zhōng, dùn qiū xiàn yǒu yī xián zhě, yú huáng hé zhǔ shàng shí cài, dé yī shù zāi zǐ. dà rú zhǐ. chí guī shí zhī, sān nián, nǎi jié zǐ wǔ kē. wèi zhuàng rú nài, yòu shì lín qín. duō zhī, yì cháng suān měi. sòng xiàn, xiàn shàng zhōu, yǐ qí qí wèi, nǎi jìn zhī. shàng cì líng yī shí pǐ. hòu shù cháng chéng, jiàn zhì sān bǎi kē. měi nián jìn zhī, hào yuē zhū nài. zhì jīn cún. dé bèi" bèi" yuán zuò" jù", jù míng chāo běn gǎi bó děng zhōu, qǔ qí zhī jiē, suǒ zài fēng zú. rén yǐ wéi cóng xī yù fú lái, ài zhǔ ér zhù yǐ. chū cháo yě qiān zài
唐贞观年中,顿丘县有一贤者,于黄河渚上拾菜,得一树栽子。大如指。持归莳之,三年,乃结子五颗。味状如柰,又似林檎。多汁,异常酸美。送县,县上州,以其奇味,乃进之。上赐绫一十匹。后树长成,渐至三百颗。每年进之,号曰朱柰。至今存。德贝(“贝”原作“具”,据明抄本改)博等州,取其枝接,所在丰足。人以为从西域浮来,碍渚而住矣。(出《朝野佥载》)
wén lín guǒ
文林果
táng yǒng huī zhōng, wèi jùn lín huáng wáng guó cūn rén wáng fāng yán, cháng yú hé zhōng tān shàng, shí dé yī xiǎo shù zāi, mái zhī. jí zhǎng, nǎi lín qín yě. shí dà rú xiǎo huáng hù, sè bái rú yù, jiān yǐ zhū diǎn. yì bù duō, sān shù ér yǐ, yǒu rú xié. shí wèi qí guǒ. guāng míng yíng mù, yòu fēi cháng měi. jì wáng shèn wèi cáo zhōu cì shǐ, yǒu de zhī xiàn wáng. wáng gòng yú gāo zōng, yǐ wéi zhū nài, yòu míng wǔ sè lín qín, huò wèi zhī lián zhū guǒ. zhǒng yú yuàn zhōng. xī chéng lǎo sēng jiàn zhī yún:" shì qí guǒ yì míng lín qín." shàng dà zhòng zhī, cì wáng fāng yán wén lín láng, yì hào cǐ guǒ wéi wén lín láng guǒ. sú yún pín pó guǒ. hé dōng yì duō lín qín, qín zhōng yì bù shǎo. hé xī zhū jùn. yì yǒu lín qín. jiē xiǎo yú wén lín guǒ. chū qià wén jì
唐永徽中,魏郡临黄王国村人王方言,尝于河中滩上,拾得一小树栽,埋之。及长,乃林檎也。实大如小黄瓠,色白如玉,间以珠点。亦不多,三数而已,有如缬。实为奇果。光明莹目,又非常美。纪王慎为曹州刺史,有得之献王。王贡于高宗,以为朱柰,又名五色林檎,或谓之联珠果。种于苑中。西城老僧见之云:“是奇果亦名林檎。”上大重之,赐王方言文林郎,亦号此果为文林郎果。俗云频婆果。河东亦多林檎,秦中亦不少。河西诸郡。亦有林檎。皆小于文林果。(出《洽闻记》)
shèng nài
圣柰
hé zhōu fèng lín guān yǒu líng yán sì. měi qī yuè shí wǔ rì, xī xué liú chū shèng nài, dà rú zhǎn. yǐ wéi cháng. chū qià wén jì
河州凤林关有灵岩寺。每七月十五日,溪穴流出圣柰,大如盏。以为常。(出《洽闻记》)
mù táo
木桃
táo zhī dà zhě mù táo. shī yún" tóu wǒ yǐ mù táo" shì yě. chū shù yì jì
桃之大者木桃。诗云.“投我以木桃”是也。(出《述异记》)
dōng fāng cūn táo
东方村桃
dōng fāng cūn yǒu táo shù. qí zi jìng sān chǐ èr cùn. hé hé gēng shí zhī, lìng rén yì shòu. shí hé zhōng rén, kě yǐ zhì sòu. xiǎo táo wēn rùn, jì sòu rén shí zhī jí zhǐ yě. chū shén yì jīng
东方村有桃树。其子径三尺二寸。和核羹食之,令人益寿。食核中仁,可以治嗽。小桃温润,既嗽人食之即止也。(出《神异经》)
xiān táo
仙桃
chū chēn zhōu sū dān xiān tán. yǒu rén zhì xīn qiú zhī zhě, táo luò tán shàng. huò zhì wǔ liù kē. xíng sì shí kuài, chì huáng sè. pò zhī, rú yǒu hé sān chóng. yán yǐn zhī, yù zhòng jí. yóu zhì xié qì. chū yǒu yáng zá zǔ
出郴州苏耽仙坛。有人至心求之者,桃落坛上。或至五六颗。形似石块,赤黄色。破之,如有核三重。研饮之,愈众疾。尤治邪气。(出《酉阳杂俎》)
gōu táo
勾桃
yè huá lín yuàn gōu táo zi, zhòng sān jīn, huò èr jīn bàn. yì yǒu míng lí zhě. bǐ zhòng guǒ qì wèi gān měi, rù kǒu xiāo shì, rén jiān yǒu míng guǒ. jì lóng zuò há ma chē, sì xiāng guǎng yī zhàng, shēn yī zhàng, hé tǔ zài zhōng zhí zhī, zé wú bù shēng yě. chū qià wén jì
邺华林苑勾桃子,重三斤,或二斤半。亦有名梨者。比众果气味甘美,入口消释,人间有名果。季龙作虾蟆车,四箱广一丈,深一丈,合土载中植之,则无不生也。(出《洽闻记》)
shí táo
石桃
tǔ yù hún táo, dà rú shí wèng. chū qià wén lù
吐谷浑桃,大如石瓮。(出《洽闻录》)
piān táo
偏桃
piān táo chū bō sī guó, bō sī hū wèi pó dàn. shù zhǎng wǔ liù zhàng, wéi sì wǔ chǐ, yè shì táo ér kuò dà. sān yuè kāi huā, bái sè. huā luò jiē shi, zhuàng rú táo zi ér xíng piān. qí ròu kǔ sè, bù kān dàn. hé zhōng rén gān tián. xī yù zhū guó bìng zhēn zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
偏桃出波斯国,波斯呼为婆淡。树长五六丈,围四五尺,叶似桃而阔大。三月开花,白色。花落结实,状如桃子而形偏。其肉苦涩,不堪啖。核中仁甘甜。西域诸国并珍之。(出《酉阳杂俎》)
wáng mǔ táo
王母桃
wáng mǔ táo, luò yáng huá lín yuán nèi yǒu zhī. shí yuè shǐ shú. xíng rú kuò lǒu. sú yǔ yuē:" wáng mǔ gān táo, shí zhī jiě láo." yì míng xī wáng mǔ táo. chū yǒu yáng zá zǔ
王母桃,洛阳华林园内有之。十月始熟。形如括篓。俗语曰:“王母甘桃,食之解劳。”亦名西王母桃。(出《酉阳杂俎》)
shí hé táo
食核桃
yáng zǐ liú hòu wú yáo qīng jiā, yǒu yōng lìn zhě. yì zhī jì jiǔ. yī rì, chí yī dà táo hé, kě róng shù shēng, yǐ xiàn yáo qīng. yáo qīng zhī qí yì, shāo mó zhī qǔ shí. shí jǐn, pō jué qīng jiàn. yáo qīng wèi lì, tān wěi cán nüè. bì shī duó zhī nán, tóu suǒ jū hòu gé jǐng zhōng sǐ. shī duó qiú dé lèi yáo qīng zhě shā zhī. hòu yǒu de qí gù jū zhě, qiè zhī qí shī zài jǐng zhōng, qǔ ér dé zhī. jǔ tǐ jiē fǔ huài, ér cáng fǔ yǒu chéng jīn zhě. chū jī shén lù
杨子留后吴尧卿家,有佣赁者。役之既久。一日,持一大桃核,可容数升,以献尧卿。尧卿知其异,稍磨之取食。食尽,颇觉轻健。尧卿为吏,贪猥残虐。毕师铎之难,投所居后阁井中死。师铎求得类尧卿者杀之。后有得其故居者,窃知其尸在井中,取而得之。举体皆腐坏,而藏府有成金者。(出《积神录》)
sháo zi
韶子
chū níng xiàn lǐ yǒu shí yú zi, yī míng shān zǎo, yòu shí hū wèi sháo zi yě. chū nán yuè zhì
初宁县里有石榆子,一名山枣,又时呼为韶子也。(出《南越志》)
luó fú gān zǐ èr zhǒng
罗浮甘子(二种)
luó fú gān zǐ, táng kāi yuán zhōng, shǐ yǒu shān sēng zhǒng yú nán lóu sì. qí hòu jìn xiàn. xìng shǔ fèng tiān zhī suì, jiē bù jiē shi. chū guó shǐ bǔ
罗浮甘子,唐开元中,始有山僧种于南楼寺。其后进献。幸蜀奉天之岁,皆不结实。(出《国史补》)
tiān bǎo gān zǐ
天宝甘子
táng tiān bǎo shí nián, shàng wèi xìng chén yuē:" jìn yú gōng nèi zhǒng gān zǐ shù zhū, jīn qiū jiē shi yī bǎi wǔ shí kē, yǔ jiāng nán shǔ dào suǒ jìn bù yì." zǎi chén hè biǎo yuē:" yǔ lù suǒ jūn, hùn tiān qū ér qí bèi. cǎo mù yǒu xìng, píng dì qì ér qián tōng. gù dé zī jiāng wài zhī zhēn guǒ, wèi jìn zhōng zhī huá shí." xiāng chuán yún, xuán zōng xìng shǔ nián, luó fú gān zǐ bù shí. lǐng nán yǒu yǐ, dà yú qín zhōng mǎ yǐ, jié cháo yú gān shù. shí shí, xìng xún qí shàng, gù gān pí báo ér huá. wǎng wǎng gān shí zài cháo zhōng, dōng shēn qǔ zhī. wèi shù bèi yú cháng zhě. chū yǒu yáng zá zǔ
唐天宝十年,上谓幸臣曰:“近于宫内种甘子数株,今秋结实一百五十颗,与江南蜀道所进不异。”宰臣贺表曰:“雨露所均,混天区而齐被。草木有性,凭地气而潜通。故得资江外之珍果,为禁中之华实。”相传云,玄宗幸蜀年,罗浮甘子不实。岭南有蚁,大于秦中马蚁,结巢于甘树。实时,幸循其上,故甘皮薄而滑。往往甘实在巢中,冬深取之。味数倍于常者。(出《酉阳杂俎》)
běi fāng zǎo
北方枣
běi fāng huāng zhōng, yǒu zǎo lín yān. qí gāo wǔ shí zhàng, fū zhāng zhī tiáo shù lǐ yú. jí fēng bù néng yǎn, léi diàn bù néng cuī. qí zǐ cháng liù qī cùn, wéi guò qí zhǎng. shú sè rú zhū. gān zhī bù suō. qì wèi rùn zé, shū yú cháng zǎo. shí zhī kě yǐ ān qū yì qì. gù fāng shū yún:" cǐ zǎo zhī tiáo, shèng yú cháng zǎo, yì yì qì ān qū." chì sōng zǐ yún. běi fāng dà zǎo wèi yǒu shū, jì kě yì qì yòu ān qū." chū shén yì jì
北方荒中,有枣林焉。其高五十丈,敷张枝条数里余。疾风不能偃,雷电不能摧。其子长六七寸,围过其长。熟色如朱。乹之不缩。气味润泽,殊于常枣。食之可以安驱益气。故方书云:“此枣枝条,盛于常枣,亦益气安躯。”赤松子云。北方大枣味有殊,既可益气又安躯。”(出《神异记》)
xī wáng mǔ zǎo
西王母枣
yè huá lín yuàn zhōng xī wáng mǔ zǎo, dōng xià yǒu yè, jiǔ yuè shēng huā, là yuè nǎi shú. sān zi yī chǐ. yòu yǒu guī míng chāo běn" guī" zuò" yáng" jiǎo zǎo" zǎo" zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. yì sān zi yī chǐ. chū qià wén jì
邺华林苑中西王母枣,冬夏有叶,九月生花,腊月乃熟。三子一尺。又有圭(明抄本“圭”作“羊”)角枣(“枣”字原阙,据明抄本补)。亦三子一尺。(出《洽闻记》)
xiān rén zǎo
仙人枣
jìn shí. tài cāng nán yǒu dí quán, xī yǒu huá lín yuán, yuán yǒu xiān rén zǎo. zhǎng wǔ cùn. hé xì rú zhēn. chū yǒu yáng zá zǔ
晋时。太仓南有翟泉,西有华林园,园有仙人枣。长五寸。核细如针。(出《酉阳杂俎》)
zhòng sī zǎo
仲思枣
xìn dōu xiàn zhòng sī zǎo sì bǎi zhī. zǎo zhǎng sì wǔ cùn, zǐ sè yuán běn" zǐ" shàng yǒu" guó" zì," sè" xià yǒu" xì" zì, jù míng chāo běn shān, pí" pí" yuán zuò" yòu", jù míng chāo běn gǎi zhòu xì hé. shí" shí" zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ féi yǒu wèi, xián yú qīng zhōu zǎo. běi qí shí, yǒu xiān rén zhòng sī dé cǐ zǎo, zhǒng zhī. yì míng xiān zǎo. shí hǎi nèi wéi yǒu shù shù. chū dà yè shí yí
信都献仲思枣四百枝。枣长四五寸,紫色(原本“紫”上有“国”字,“色”下有“细”字,据明抄本删),皮(“皮”原作“又”,据明抄本改)皱细核。实(“实”字原阙,据明抄本补)肥有味,贤于青州枣。北齐时,有仙人仲思得此枣,种之。亦名仙枣。时海内唯有数树。(出《大业拾遗》)
bō sī zǎo
波斯枣
bō sī zǎo chū bō sī guó. bō sī hū wèi kū mǎng. shù zhǎng sān sì zhàng, wéi wǔ liù chǐ. yè rú tǔ téng, bù diāo. èr yuè shēng huā. zhuàng rú jiāo. huā yǒu liǎng jiǎ, jiàn jiàn kāi xià, zhōng yǒu shí yú fáng. zǐ cháng èr chǐ míng chāo běn" chǐ" zuò" cùn", huáng bái sè, yǒu hé. shú zé zǐ hēi, zhuàng lèi gàn zǎo. wèi tián rú yí, kě shí. chū yǒu yáng zá zǔ
波斯枣出波斯国。波斯呼为窟莽。树长三四丈,围五六尺。叶如土藤,不凋。二月生花。状如蕉。花有两甲,渐渐开罅,中有十余房。子长二尺(明抄本“尺”作“寸”),黄白色,有核。熟则紫黑,状类干枣。味甜如饴,可食。(出《酉阳杂俎》)