lǐ jí fǔ lǐ shēn bái lè tiān xuān yuán xiān shēng lǐ yuán wéi qīng cái
李吉甫 李紳 白樂天 軒轅先生 李元 韋卿材
lǐ jí fǔ
李吉甫
lǐ tài shī jí fǔ, zài huái nán, zhōu jìng guǎng yì. lǐ gōng bù yǐn jiǔ, bù tīng lè. huì yǒu zhì shǐ zhì, bù dé yǐ ér zhāng yán, yōu cǎn jiàn sè. yàn hé, wèi zhū kè yuē: bì jìng jí lì, wáng mò xiāng zhǒng, zhū xián jié yǒu hé shù kě yǐ jiàn jiù? xià zuò yǒu yī xiù cái qǐ yīng yuē: mǒu jìn lí chǔ zhōu, yǒu wáng liàn shī, zì yún cóng tài bái shān lái, jì bá jiāng huái jí bìng, xiū liáng fú qì, shén gǔ shén qīng. dé lì zhě yǐ zhòng. lǐ gōng dà xǐ, yán yú shàng zuò, fù wèn zhī. biàn lìng zuò shū, bìng shǒu zhá. qiǎn rén mǎ wǎng yíng. xún rì zhì, guǎn yú zhōu zhái, chēng dì zǐ yǐ qí zhī. wáng shēng yuē: xiàng gōng dàn lìng yú shì nèi duō jù guī ké dà huò jù ōu, bìng zhě xī jí, wú lǜ bù chài. lǐ gōng jù qiǎn bèi zhī. jì dé, wáng shēng wǎng, lìng nóng jiān. zhòng zhě zì yǐn zhī, qīng zhě shāo jiǎn, jì hàn jiē yù. lǐ gōng xǐ, jì yǔ zhī jīn bó, bù shòu. bù shí, guǎ yán. wéi cóng shì gù shān nán jié shī xiāng guó wáng gōng qǐ, wáng zuò jiàn, bì zuò xiào yǐ yǔ, ruò jiù xiāng shí. lǐ gōng yīn lìng wáng gōng yāo zhì zhái sù, wèn qí suǒ yù, yī yán biàn xíng. shēn yè cóng róng yuē: pàn guān yǒu xiān gǔ, xué dào bì bái rì shàng shēng. rú hé? wáng gōng wú yán. liáng jiǔ yuē: cǐ shì chén sú tài yíng fù ěr, ruò zhù rén shì, guān zhí wú bù dé zhě. wáng gōng qǐng yǐ xiōng shì zhī. yòu yuē: běn shī wèi zài bái lù, yǔ pàn guān yì dāng jiā. néng yǔ mǒu tóng wǎng yī hòu yè fǒu? yì fù chí yí. yuē: xiān gōng hé míng? yuē: shī bù gǎn yán? suǒ bǐ shū hè zì. wáng shēng cóng cǐ bù zhī suǒ yì. wáng gōng guǒ fù guì. chū yì shǐ
李太師吉甫,在淮南,州境廣疫。李公不飲酒,不聽樂。會有制使至,不得已而張筵,憂慘見色。醼合,謂諸客曰:「弊境疾厲,亡歿相踵,諸賢傑有何術可以見救?」下坐有一秀才起應曰:「某近離楚州,有王鍊師,自雲從太白山來,濟拔江淮疾病,休糧服氣,神骨甚清。得力者已眾。」李公大喜,延於上座,復問之。便令作書,並手札。遣人馬往迎。旬日至,館於州宅,稱弟子以祈之。王生曰:「相公但令於市內多聚龜殼大鑊巨甌,病者悉集,無慮不瘥。」李公遽遣備之。既得,王生往,令濃煎。重者恣飲之,輕者稍減,既汗皆愈。李公喜,既與之金帛,不受。不食,寡言。唯從事故山南節師相國王公起,王坐見,必坐笑以語,若舊相識。李公因令王公邀至宅宿,問其所欲,一言便行。深夜從容曰:「判官有仙骨,學道必白日上升。如何?」王公無言。良久曰:「此是塵俗態縈縛耳,若住人世,官職無不得者。」王公請以兄事之。又曰:「本師為在白鹿,與判官亦當家。能與某同往一候謁否?」意復持疑。曰:「仙公何名?」曰:「師不敢言?」索筆書鶴字。王生從此不知所詣。王公果富貴。(出《逸史》)
lǐ shēn
李紳
gù huái hǎi jié dù shǐ lǐ shēn, shǎo shí yǔ èr yǒu tóng zhǐ huá yīn xī shān shě. yī xī, lín sǒu yǒu sài shén zhě lái yāo, shì yǒu tóu xuán zhī jí, bù wǎng, èr yǒu fù yān. yè fēn léi yǔ shén, shēn rù zhǐ shēn shì, hū wén táng qián yǒu rén qí kěn zhī shēng, xú qǐ kuī lián, nǎi jiàn yī lǎo sǒu, méi xū hào rán, zuò dōng chuáng shàng, qīng tóng yī rén, zhí xiāng lú, gǒng lì yú hòu. shēn yà zhī, xīn zhī qí yì rén yě, jù shān lǚ chū bài zhī. fù yuē: nián xiǎo shí wǒ hū? yuē: xiǎo zi wèi cháng bài dǔ. lǎo fù yuē: wǒ shì táng ruò shān yě. yì wén wú míng hū? yuē: cháng yú xiān jí jiàn zhī. lǎo fù yuē: wú chù běi hǎi jiǔ yǐ, jīn xī nán hǎi qún xiān huì luó fú shān, jiāng wǎng yān. jí cǐ, yù huá shān lóng dòu, sàn yǔ mǎn kōng. wú fú yào zhě, bù yù lìng zhān fú, gù qì cǐ ěr. zi fēi lǐ shēn hū? duì yuē: mǒu xìng lǐ, bù míng shēn. sǒu yuē. sǒu yuē èr zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. zi hé míng shēn, zì gōng chuí, zài jí yǐ. néng suí wǒ yī yóu luó fú hū? shēn yuē: píng shēng zhī yuàn yě. lǎo fù xǐ. yǒu qǐng, fēng yǔ jì, qīng tóng gào kě xíng. sǒu nǎi xiù chū yī jiǎn, ruò hù xíng, zòng zhuāi zhī, zhǎng zhàng yú, héng zhuāi zhī, kuò shù chǐ, yuán juǎn dǐ ào, wǎn ruò zhōu xíng, fù dēng jū qí qián, lìng shēn jū qí zhōng, qīng tóng zuò qí hòu. sǒu jiè shēn yuē: sù bì mù, shèn wù tōu shì. shēn zé bì mù, dàn jué fēng tāo xiōng yǒng, shì fàn jiāng hǎi, qūn xún zhōu zhǐ. sǒu yuē: kāi shì kě yě. yǐ zài yī shān qián, lóu diàn cān chà, ǎi ruò tiān wài, xiāo guǎn zhī shēng, liáo liàng yún zhōng. duān yǎ shì shí yú rén, xǐ yíng sǒu, zhǐ shēn yuē: hé rén yě? sǒu yuē: lǐ shēn ěr. qún shì yuē: yì zāi! gōng chuí guǒ néng lái. rén shì fán zhuó, kǔ hǎi fēi qiǎn, zì fēi míng xì xiān lù, hé lù dé lái? sǒu lìng shēn biàn bài zhī. qún shì yuē: zi néng wǒ cóng hū? shēn yuē: shēn wèi lì jiā, bù huò cí. kǒng ruò huáng chū píng yí yōu yú xiōng dì. wèi yán jiān, qún shì yǐ zhī: zi niàn guī, bù dāng rù cǐ jū yě. zi suī xiān lù yǒu míng, ér sú chén shàng zhòng, cǐ shēng yóu chén huàn jiè ěr. měi míng chóng guān, wài jiē dé zhī, shǒu zhèng xiū jìng, lái shēng jì guān, suì jū cǐ yǐ. miǎn zhī miǎn zhī! shēn fù biàn bài sǒu guī. cí qì, suì hé mù. yǒu yī wù ruò lǘ zhuàng. jìn shēn chéng zhī. yòu jué zǒu yú fēng tāo zhī shàng. qǐng zhī, mèn shén sī jiàn. qí cái kāi mù, yǐ duò dì ér shī suǒ chéng zhě. yǎng shì xīng hàn, jìn wǔ gēng yǐ, shì zài huá shān běi. xú xíng shù lǐ, féng lǚ shè, nǎi luó fú diàn yě. qù suǒ zhǐ èr shí yú lǐ. huǎn bù ér guī. míng rì, èr yǒu yǔ pú fū fāng bēn fǎng mì zhī, xiāng féng dà xǐ. wèn suǒ wǎng. zhà yún: yè dú jū, ǒu wèi yāo hú suǒ huò, suí zào qí jū, jiāng shǔ, wù ér guī ěr. zì shì gǎi míng shēn, zì gōng chuí. guǒ dēng jiǎ kē hàn yuàn, lì rèn jùn shǒu, jiān jiāng xiāng zhī zhòng. chū xù xuán guài lù
故淮海節度使李紳,少時與二友同止華陰西山舍。一夕,林叟有賽神者來邀,適有頭痃之疾,不往,二友赴焉。夜分雷雨甚,紳入止深室,忽聞堂前有人祈懇之聲,徐起窺簾,乃見一老叟,眉須皓然,坐東床上,青童一人,執香爐,拱立於後。紳訝之,心知其異人也,具衫履出拜之。父曰:「年小識我乎?」曰:「小子未嘗拜睹。」老父曰:「我是唐若山也。亦聞吾名乎?」曰:「嘗於仙籍見之。」老父曰:「吾處北海久矣,今夕南海群仙會羅浮山,將往焉。及此,遇華山龍斗,散雨滿空。吾服藥者,不欲令沾服,故憩此耳。子非李紳乎?」對曰:「某姓李,不名紳。」叟曰。(「叟曰」二字原缺,據明抄本補。)「子合名紳,字公垂,在籍矣。能隨我一游羅浮乎?」紳曰:「平生之願也。」老父喜。有頃,風雨霽,青童告可行。叟乃袖出一簡,若笏形,縱拽之,長丈余,橫拽之,闊數尺,緣卷底坳,宛若舟形,父登居其前,令紳居其中,青童坐其後。叟戒紳曰:「速閉目,慎勿偷視。」紳則閉目,但覺風濤洶湧,似泛江海,逡巡舟止。叟曰:「開視可也。」已在一山前,樓殿參差,藹若天外,簫管之聲,寥亮雲中。端雅士十餘人,喜迎叟,指紳曰:「何人也?」叟曰:「李紳耳。」群士曰:「異哉!公垂果能來。人世凡濁,苦海非淺,自非名系仙錄,何路得來?」叟令紳遍拜之。群士曰:「子能我從乎?」紳曰:「紳未立家,不獲辭。恐若黃初平貽憂於兄弟。」未言間,群士已知:「子念歸,不當入此居也。子雖仙錄有名,而俗塵尚重,此生猶沉幻界耳。美名崇官,外皆得之,守正修靜,來生既冠,遂居此矣。勉之勉之!」紳復遍拜叟歸。辭訖,遂合目。有一物若驢狀。近身乘之。又覺走於風濤之上。頃之,悶甚思見。其才開目,以墮地而失所乘者。仰視星漢,近五更矣,似在華山北。徐行數里,逢旅舍,乃羅浮店也。去所止二十餘里。緩步而歸。明日,二友與僕夫方奔訪覓之,相逢大喜。問所往。詐云:「夜獨居,偶為妖狐所惑,隨造其居,將曙,悟而歸耳。」自是改名紳,字公垂。果登甲科翰苑,歷任郡守,兼將相之重。(出《續玄怪錄》)
bái lè tiān
白樂天
táng huì chāng yuán nián, lǐ shī jì zhōng chéng wèi zhè dōng guān chá shǐ. yǒu shāng kè zāo fēng piāo dàng, bù zhī suǒ zhǐ. yuè yú, zhì yī dà shān. ruì yún qí huā, bái hè yì shù, jǐn fēi rén jiān suǒ dǔ. shān cè yǒu rén yíng wèn yuē: ān dé zhì cǐ? jù yán zhī. lìng wéi zhōu shàng àn. yún: xū yè tiān shī. suì yǐn zhì yī chù, ruò dà sì guān, tōng yī dào míng chāo běn dào xià yǒu shì zì rù. dào shì xū méi xī bái. shì wèi shù shí. zuò dà diàn shàng, yǔ yǔ yuē: rǔ zhōng guó rén, zī dì yǒu yuán fāng dé yí dào, cǐ péng lái shān yě. jì zhì, mò yào kàn fǒu? qiǎn zuǒ yòu yǐn yú gōng nèi yóu guān. yù tái cuì shù, guāng cǎi duó mù, yuàn yǔ shù shí, jiē yǒu míng hào. zhì yī yuàn, jiōng suǒ shén yán, yīn kuī zhī. zhòng huā mǎn tíng, táng yǒu yīn rù, fén xiāng jiē xià. kè wèn zhī. dá yuē: cǐ shì bái lè tiān yuàn, lè tiān zài zhōng guó wèi lái ěr. nǎi qián jì zhī, suì bié zhī guī. xún rì zhì yuè, jù bái lián shǐ. lǐ gōng jǐn lù yǐ bào bái gōng. xiān shì, bái gōng píng shēng wéi xiū shàng zuò yè, jí lǎn lǐ gōng suǒ bào, nǎi zì wèi shī èr shǒu, yǐ jì qí shì jí dá lǐ zhè dōng yún: jìn yǒu rén cóng hǎi shàng huí, hǎi shān shēn chù jiàn lóu tái. zhōng yǒu xiān lóng míng chāo běn lóng zuò kān. kāi yī shì, jiē yán cǐ dài lè tiān lái. yòu yuē: wú xué kōng mén bù xué xiān, kǒng jūn cǐ yǔ shì xū chuán. hǎi shān bú shì wú guī chù, guī jí yīng guī dōu lǜ tiān. rán bái gōng tuō xǐ yān āi, tóu qì xuān miǎn, yǔ fū mèi mèi zhě gù bù tóng yě, ān zhī fēi zhé xiān zāi! chū yì shǐ
唐會昌元年,李師稷中丞為浙東觀察使。有商客遭風飄蕩,不知所止。月余,至一大山。瑞雲奇花,白鶴異樹,盡非人間所睹。山側有人迎問曰:「安得至此?」具言之。令維舟上岸。云:「須謁天師。」遂引至一處,若大寺觀,通一道(明抄本「道」下有「士」字)入。道士鬚眉悉白。侍衛數十。坐大殿上,與語曰:「汝中國人,茲地有緣方得一到,此蓬萊山也。既至,莫要看否?」遣左右引於宮內游觀。玉台翠樹,光彩奪目,院宇數十,皆有名號。至一院,扃鎖甚嚴,因窺之。眾花滿庭,堂有裀褥,焚香階下。客問之。答曰:「此是白樂天院,樂天在中國未來耳。」乃潛記之,遂別之歸。旬日至越,具白廉使。李公盡錄以報白公。先是,白公平生唯修上坐業,及覽李公所報,乃自為詩二首,以記其事及答李浙東云:「近有人從海上回,海山深處見樓台。中有仙籠(明抄本「籠」作「龕」。)開一室,皆言此待樂天來。」又曰:「吾學空門不學仙,恐君此語是虛傳。海山不是吾歸處,歸即應歸兠率天。」然白公脫屣煙埃,投棄軒冕,與夫昧昧者固不同也,安知非謫仙哉!(出《逸史》)
xuān yuán xiān shēng
軒轅先生
luó fú xiān shēng xuān yuán jí, nián guò shù bǎi, yán sè bù shuāi. lì yú chuáng qián, zé fā chuí zhì dì zuò yú àn shì, zé mù guāng kě zhǎng shù chǐ. měi cǎi yào yú shēn yán jùn gǔ, zé yǒu dú lóng měng hǔ hù wèi. huò mín jiā jù zhāi fàn yāo zhī, suī yī rì bǎi chù, wú bù fēn tǐ ér zhì. ruò yǔ rén yǐn, jí xiù chū yī hú, cái róng sān èr shēng, zòng bīn kè mǎn zuò, ér qīng zhī mí rì bù jié. huò rén mìng yǐn, zé bǎi dòu bù zuì. yè zé chuí fà yú pén zhōng, qí jiǔ lì lì ér chū, qū yào zhī xiāng, zhé wú jiǎn hào. yǔ liè rén tóng qún, yǒu fēi péng yóu zhě, é ér jiàn shí shù, yí mào wú suǒ jiān bié. huò fēi zhū zhuàn yú kōng zhōng, zé kě jiè qiān lǐ, bìng zhě yǐ bù jīn shì zhī, wú bù yīng shǒu ér yù. táng xuān zōng zhào rù nèi tíng, yù zhī shén hòu. yīn wèn yuē: zhǎng shēng zhī dào kě zhì hū? jí yuē: chuò shēng sè, qù zī wèi, āi lè rú yī, dé shī wú piān, zì rán yǔ tiān dì hé dé, rì yuè qí míng, zhì yáo shùn yǔ tāng zhī dào ér zhǎng shēng jiǔ shì zhī shù, hé zú nán zāi! yòu wèn xiān shēng dào shú yù yú zhāng guǒ. yuē: chén bù zhī qí tā, dàn shǎo yú guǒ ěr. jí tuì, shàng qiǎn pín yù qǔ jīn pén fù bái què yǐ cháng zhī. ér jí fāng xiū yú suǒ shě, hū wèi qí zhōng guì rén yuē: huáng dì ān néng gèng lìng lǎo fū shè fù hū? zhōng guì jiē bù yù qí yán. yú shí xuān zōng zhào lìng sù zhì. ér cái jí yù jiē, wèi yuē: pén xià bái què, yí zǎo fàng zhī. xuān zōng xiào yuē: xiān shēng zǎo yǐ zhī yǐ! zuò yú yù tà qián. xuān zōng mìng gōng zhōng rén chuán tāng chá. yǒu xiào jí mào gǔ bù sù zhě, ér chēn fā zhū chún, nián shǐ èr bā, xū yú biàn chéng lǎo yù, jī pí tái bèi, bìn fà rú sī, yú xuān zōng qián tì sì jiāo xià. xuān zōng zhī gōng rén zhī guò, suì lìng xiè xiān shēng, ér mào fù gù. xuān zōng yīn huà jīng shī wú dòu kòu lì zhī huā. é qǐng èr huā jiē lián yè, gè jìn bǎi shù, xiān míng fāng jié, rú cái zhé xià, gèng cháng cì gān zǐ. yuē: chén shān xià zhě, yǒu wèi yú yú cǐ. xuān zōng yuē: zhèn wú dé yǐ. jí suì qǔ yù qián bì yù ōu, yǐ bǎo pán fù zhī. é ér chè pán, jí gān zǐ zhì yǐ, fēn fù mǎn diàn, qí zhuàng shén dà. xuān zōng shí zhī, tàn qí gān měi wú pǐ. gèng wèn yuē: zhèn dé jǐ nián zuò tiān zǐ? jí bǎ bǐ shū yuē: sì shí nián. dàn shí zì tiào jiǎo. xuān zōng xiào yuē: zhèn ān gǎn wàng sì shí nián hū? jí yàn jià, nǎi shí sì shí sì yuán zuò sì shí, jù dù yáng xīn biān gǎi. nián yě. chū cí guī shān. zì zhǎng ān zhì jiāng líng, yú bù náng zhōng, tàn jīn qián yǐ shī pín zhě, yuē shù shí wàn. zhōng shǐ cóng zhī, mò zhī qí gù. hū rán wáng qí suǒ zài, shǐ chén huáng kǒng bù zì ān. hòu shù rì, nán hǎi zòu xiān shēng guī luó fú shān yǐ. chū dù yáng piān
羅浮先生軒轅集,年過數百,顏色不衰。立於床前,則發垂至地;坐於暗室,則目光可長數尺。每採藥於深岩峻谷,則有毒龍猛虎護衛。或民家具齋飯邀之,雖一日百處,無不分體而至。若與人飲,即袖出一壺,才容三二升,縱賓客滿座,而傾之彌日不竭。或人命飲,則百斗不醉。夜則垂髮於盆中,其酒瀝瀝而出,曲藥之香,輒無減耗。與獵人同群,有非朋游者,俄而見十數,儀貌無所間別。或飛朱篆於空中,則可屆千里,病者以布巾拭之,無不應手而愈。唐宣宗召入內廷,遇之甚厚。因問曰:「長生之道可致乎?」集曰:「輟聲色,去滋味,哀樂如一,德施無偏,自然與天地合德,日月齊明,致堯舜禹湯之道;而長生久視之術,何足難哉!」又問先生道孰愈於張果。曰:「臣不知其他,但少於果耳。」及退,上遣嬪御取金盆覆白鵲以嘗之。而集方休於所舍,忽謂其中貴人曰:「皇帝安能更令老夫射覆乎?」中貴皆不諭其言。於時宣宗召令速至。而才及玉階,謂曰:「盆下白鵲,宜早放之。」宣宗笑曰:「先生早已知矣!」座於御榻前。宣宗命宮中人傳湯茶。有笑集貌古布素者,而縝發朱唇,年始二八,須臾變成老嫗,雞皮鮐背,鬢髮如絲,於宣宗前涕泗交下。宣宗知宮人之過,遂令謝先生,而貌復故。宣宗因話京師無豆寇荔枝花。俄頃二花皆連葉,各近百數,鮮明芳潔,如才折下,更嘗賜柑子。曰:「臣山下者,有味逾於此。」宣宗曰:「朕無得矣。」集遂取御前碧玉甌,以寶盤覆之。俄而徹盤,即柑子至矣,芬馥滿殿,其狀甚大。宣宗食之,嘆其甘美無匹。更問曰:「朕得幾年作天子?」即把筆書曰:「四十年。」但十字跳腳。宣宗笑曰:「朕安敢望四十年乎?」及晏駕,乃十四(「十四」原作「四十」,據「杜陽新編)改。)年也。初辭歸山。自長安至江陵,於布囊中,探金錢以施貧者,約數十萬。中使從之,莫知其故。忽然亡其所在,使臣惶恐不自安。後數日,南海奏先生歸羅浮山矣。(出《杜陽篇》)
lǐ yuán
李元
lǐ yuán jiàn yì, cháng yǐn yú sōng shān máo shè. dōng hán, dāng hù chì huǒ. yǒu lǎo rén dài dà mào zi, zhí rù zhì jiǎo, liáng jiǔ wèn lǐ gōng yuē: pō néng tóng qù fǒu? zhī jūn yǒu zhì. yīn zì yán: mǒu qín shí yān rén, bì huò dé dào. nǎi qù mào, xū rán wěi shén, yuē: cǐ jiē shān zhōng suǒ zhǎng yě. lǐ gōng sī zhī liáng jiǔ, nǎi dá yuē: jiā shì wèi liǎo, gèng shù rì dé fǒu? lǎo rén jiē rán ér qǐ yuē: gōng yì rú cǐ! suì chū mén jìng qù. lǐ gōng qiān yī kuì xiè, bù kě zàn zhǐ, míng rì xún fǎng, xī wú qí jī. chū yì shǐ
李元諫議,嘗隱於嵩山茅舍。冬寒,當戶熾火。有老人戴大帽子,直入炙腳,良久問李公曰:「頗能同去否?知君有志。」因自言:「某秦時閹人,避禍得道。」乃去帽,須髯偉甚,曰:「此皆山中所長也。」李公思之良久,乃答曰:「家事未了,更數日得否?」老人揭然而起曰:「公意如此!」遂出門徑去。李公牽衣媿謝,不可暫止,明日尋訪,悉無其跡。(出《逸史》)
wéi qīng cái
韋卿材
lú yuán gōng fèng dào. xiá rì yǔ bīn yǒu huà yán, bì jí shén xiān zhī shì, yún, mǒu yǒu biǎo dì wéi qīng cái, dà hé zhōng, xuǎn shòu jiāng huái xiàn zǎi, fù rèn chū jīng rì, qīn péng xiāng sòng, lí bà chǎn shí, yǐ xūn mù yǐ. xíng yī èr shí lǐ wài, jué dào lù jiàn yì, fēi cháng rì jīng guò zhī chù. jì wàng qí zhōng, yǒu dēng zhú yíng huáng zhī zhuàng, lín mù cōng qiàn, shì fēi rén jiān. qǐng zhī, yǒu yè yú mǎ qián zhě, rú zhōu xiàn hòu lì, wèn wéi yuē: zì hé zhì cǐ? cǐ fēi sú shì. é qīng, fù yǒu yī rén zhì, wèi qián yè zhě yuē: jì zhì yǐ, zé xū sù bào shàng gōng. wéi wèn yuē: shàng gōng hé pǐn zhì yě? lì yì bù duì, què zǒu ér qù. qūn xún, jù shēng lián hū yuē: shàng gōng jiè? wéi xià mǎ, qū zǒu rù mén. zé jùn yǔ diāo qiáng, zhòng láng fù gé, shì wèi yán sù, nǐ yú wáng hóu. jiàn yī rén nián kě sì shí suì, píng shàng zé, yī sù fú, yáo wèi wéi yuē: shàng jiē. wéi bài ér shàng. mìng zuò, wèi láo jiǔ zhī, yì wú yáo jiǔ tāng guǒ zhī shè. xú wèi wéi yuē: mǒu yīn shì luàn, bǎi jiā xiāng jiǔ, cuàn bì yú cǐ, zhòng tuī wèi zhǎng, qiáng wèi shàng gōng. ěr lái shù bǎi nián, yì wú hào lìng yuē shù, dàn rèn zhī zì rán ér yǐ. gōng dé zhì cǐ, chén sú zhī xìng yě. bù kě jiǔ liú, dāng yí sù qù. mìng qǔ juàn shí pǐ zèng zhī. wéi chū mén shàng mǎ, què xún jiù lù, huí wàng yì wú suǒ jiàn yǐ. bàn yè lóng yuè, xìn zú ér xíng, zhì míng, zé yǐ zài guān lù, nì lǚ zàn xiē. xún zhī yú rén, qiě wú néng zhī zhě. qǔ juàn shì zhī, guāng bái kě jiàn. wéi suì guǒ què rù jīng, yì qīn yǒu, jù shù qí shì, yīn yǐ juàn fēn qīn ài. wéi yún: yuē qí chù, nǎi zài lí shān lán tián zhī jiān, gài dì xiān yě. chū shàng shū gù shí
盧元公奉道。暇日與賓友話言,必及神仙之事,雲,某有表弟韋卿材,大和中,選授江淮縣宰,赴任出京日,親朋相送,離灞滻時,已曛暮矣。行一二十里外,覺道路漸異,非常日經過之處。既望其中,有燈燭熒煌之狀,林木蔥倩,似非人間。頃之,有謁於馬前者,如州縣候吏,問韋曰:「自何至此?此非俗世。」俄傾,復有一人至,謂前謁者曰:「既至矣,則須速報上公。」韋問曰:「上公何品秩也?」吏亦不對,卻走而去。逡巡,遽聲連呼曰:「上公屆?」韋下馬,趨走入門。則峻宇雕牆,重廊復閣,侍衛嚴肅,擬於王侯。見一人年可四十歲,平上幘,衣素服,遙謂韋曰:「上階。」韋拜而上。命坐,慰勞久之,亦無餚酒湯果之設。徐謂韋曰:「某因世亂,百家相乣,竄避於此,眾推為長,強謂上公。爾來數百年,亦無號令約束,但任之自然而已。公得至此,塵俗之幸也。不可久留,當宜速去。」命取絹十疋贈之。韋出門上馬,卻尋舊路,回望亦無所見矣。半夜朧月,信足而行,至明,則已在官路,逆旅暫歇。詢之於人,且無能知者。取絹視之,光白可鑑。韋遂裹卻入京,詣親友,具述其事,因以絹分親愛。韋云:「約其處,乃在驪山藍田之間,蓋地仙也。」(出《尚書故實》)