lǐ jí fǔ lǐ shēn bái lè tiān xuān yuán xiān shēng lǐ yuán wéi qīng cái
李吉甫 李绅 白乐天 轩辕先生 李元 韦卿材
lǐ jí fǔ
李吉甫
lǐ tài shī jí fǔ, zài huái nán, zhōu jìng guǎng yì. lǐ gōng bù yǐn jiǔ, bù tīng lè. huì yǒu zhì shǐ zhì, bù dé yǐ ér zhāng yán, yōu cǎn jiàn sè. yàn hé, wèi zhū kè yuē:" bì jìng jí lì, wáng mò xiāng zhǒng, zhū xián jié yǒu hé shù kě yǐ jiàn jiù?" xià zuò yǒu yī xiù cái qǐ yīng yuē:" mǒu jìn lí chǔ zhōu, yǒu wáng liàn shī, zì yún cóng tài bái shān lái, jì bá jiāng huái jí bìng, xiū liáng fú qì, shén gǔ shén qīng. dé lì zhě yǐ zhòng." lǐ gōng dà xǐ, yán yú shàng zuò, fù wèn zhī. biàn lìng zuò shū, bìng shǒu zhá. qiǎn rén mǎ wǎng yíng. xún rì zhì, guǎn yú zhōu zhái, chēng dì zǐ yǐ qí zhī. wáng shēng yuē:" xiàng gōng dàn lìng yú shì nèi duō jù guī ké dà huò jù ōu, bìng zhě xī jí, wú lǜ bù chài." lǐ gōng jù qiǎn bèi zhī. jì dé, wáng shēng wǎng, lìng nóng jiān. zhòng zhě zì yǐn zhī, qīng zhě shāo jiǎn, jì hàn jiē yù. lǐ gōng xǐ, jì yǔ zhī jīn bó, bù shòu. bù shí, guǎ yán. wéi cóng shì gù shān nán jié shī xiàng guó wáng gōng qǐ, wáng zuò jiàn, bì zuò xiào yǐ yǔ, ruò jiù xiāng shí. lǐ gōng yīn lìng wáng gōng yāo zhì zhái sù, wèn qí suǒ yù, yī yán biàn xíng. shēn yè cóng róng yuē:" pàn guān yǒu xiān gǔ, xué dào bì bái rì shàng shēng. rú hé?" wáng gōng wú yán. liáng jiǔ yuē:" cǐ shì chén sú tài yíng fù ěr, ruò zhù rén shì, guān zhí wú bù dé zhě." wáng gōng qǐng yǐ xiōng shì zhī. yòu yuē:" běn shī wèi zài bái lù, yǔ pàn guān yì dāng jiā. néng yǔ mǒu tóng wǎng yī hòu yè fǒu?" yì fù chí yí. yuē:" xiān gōng hé míng?" yuē:" shī bù gǎn yán?" suǒ bǐ shū hè zì. wáng shēng cóng cǐ bù zhī suǒ yì. wáng gōng guǒ fù guì. chū yì shǐ
李太师吉甫,在淮南,州境广疫。李公不饮酒,不听乐。会有制使至,不得已而张筵,忧惨见色。醼合,谓诸客曰:“弊境疾厉,亡殁相踵,诸贤杰有何术可以见救?”下坐有一秀才起应曰:“某近离楚州,有王炼师,自云从太白山来,济拔江淮疾病,休粮服气,神骨甚清。得力者已众。”李公大喜,延于上座,复问之。便令作书,并手札。遣人马往迎。旬日至,馆于州宅,称弟子以祈之。王生曰:“相公但令于市内多聚龟壳大镬巨瓯,病者悉集,无虑不瘥。”李公遽遣备之。既得,王生往,令浓煎。重者恣饮之,轻者稍减,既汗皆愈。李公喜,既与之金帛,不受。不食,寡言。唯从事故山南节师相国王公起,王坐见,必坐笑以语,若旧相识。李公因令王公邀至宅宿,问其所欲,一言便行。深夜从容曰:“判官有仙骨,学道必白日上升。如何?”王公无言。良久曰:“此是尘俗态萦缚耳,若住人世,官职无不得者。”王公请以兄事之。又曰:“本师为在白鹿,与判官亦当家。能与某同往一候谒否?”意复持疑。曰:“仙公何名?”曰:“师不敢言?”索笔书鹤字。王生从此不知所诣。王公果富贵。(出《逸史》)
lǐ shēn
李绅
gù huái hǎi jié dù shǐ lǐ shēn, shǎo shí yǔ èr yǒu tóng zhǐ huá yīn xī shān shě. yī xī, lín sǒu yǒu sài shén zhě lái yāo, shì yǒu tóu xuán zhī jí, bù wǎng, èr yǒu fù yān. yè fēn léi yǔ shén, shēn rù zhǐ shēn shì, hū wén táng qián yǒu rén qí kěn zhī shēng, xú qǐ kuī lián, nǎi jiàn yī lǎo sǒu, méi xū hào rán, zuò dōng chuáng shàng, qīng tóng yī rén, zhí xiāng lú, gǒng lì yú hòu. shēn yà zhī, xīn zhī qí yì rén yě, jù shān lǚ chū bài zhī. fù yuē:" nián xiǎo shí wǒ hū?" yuē:" xiǎo zi wèi cháng bài dǔ." lǎo fù yuē:" wǒ shì táng ruò shān yě. yì wén wú míng hū?" yuē:" cháng yú xiān jí jiàn zhī." lǎo fù yuē:" wú chù běi hǎi jiǔ yǐ, jīn xī nán hǎi qún xiān huì luó fú shān, jiāng wǎng yān. jí cǐ, yù huà shān lóng dòu, sàn yǔ mǎn kōng. wú fú yào zhě, bù yù lìng zhān fú, gù qì cǐ ěr. zi fēi lǐ shēn hū?" duì yuē:" mǒu xìng lǐ, bù míng shēn." sǒu yuē." sǒu yuē" èr zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ." zi hé míng shēn, zì gōng chuí, zài jí yǐ. néng suí wǒ yī yóu luó fú hū?" shēn yuē:" píng shēng zhī yuàn yě." lǎo fù xǐ. yǒu qǐng, fēng yǔ jì, qīng tóng gào kě xíng. sǒu nǎi xiù chū yī jiǎn, ruò hù xíng, zòng zhuāi zhī, zhǎng zhàng yú, héng zhuāi zhī, kuò shù chǐ, yuán juǎn dǐ ào, wǎn ruò zhōu xíng, fù dēng jū qí qián, lìng shēn jū qí zhōng, qīng tóng zuò qí hòu. sǒu jiè shēn yuē:" sù bì mù, shèn wù tōu shì." shēn zé bì mù, dàn jué fēng tāo xiōng yǒng, shì fàn jiāng hǎi, qūn xún zhōu zhǐ. sǒu yuē:" kāi shì kě yě." yǐ zài yī shān qián, lóu diàn cēn cī, ǎi ruò tiān wài, xiāo guǎn zhī shēng, liáo liàng yún zhōng. duān yǎ shì shí yú rén, xǐ yíng sǒu, zhǐ shēn yuē:" hé rén yě?" sǒu yuē:" lǐ shēn ěr." qún shì yuē:" yì zāi! gōng chuí guǒ néng lái. rén shì fán zhuó, kǔ hǎi fēi qiǎn, zì fēi míng xì xiān lù, hé lù de lái?" sǒu lìng shēn biàn bài zhī. qún shì yuē:" zi néng wǒ cóng hū?" shēn yuē:" shēn wèi lì jiā, bù huò cí. kǒng ruò huáng chū píng yí yōu yú xiōng dì." wèi yán jiān, qún shì yǐ zhī:" zi niàn guī, bù dàng rù cǐ jū yě. zi suī xiān lù yǒu míng, ér sú chén shàng zhòng, cǐ shēng yóu chén huàn jiè ěr. měi míng chóng guān, wài jiē dé zhī, shǒu zhèng xiū jìng, lái shēng jì guān, suì jū cǐ yǐ. miǎn zhī miǎn zhī!" shēn fù biàn bài sǒu guī. cí qì, suì hé mù. yǒu yī wù ruò lǘ zhuàng. jìn shēn chéng zhī. yòu jué zǒu yú fēng tāo zhī shàng. qǐng zhī, mèn shén sī jiàn. qí cái kāi mù, yǐ duò dì ér shī suǒ chéng zhě. yǎng shì xīng hàn, jìn wǔ gēng yǐ, shì zài huà shān běi. xú xíng shù lǐ, féng lǚ shè, nǎi luó fú diàn yě. qù suǒ zhǐ èr shí yú lǐ. huǎn bù ér guī. míng rì, èr yǒu yǔ pū fū fāng bēn fǎng mì zhī, xiāng féng dà xǐ. wèn suǒ wǎng. zhà yún:" yè dú jū, ǒu wèi yāo hú suǒ huò, suí zào qí jū, jiāng shǔ, wù ér guī ěr." zì shì gǎi míng shēn, zì gōng chuí. guǒ dēng jiǎ kē hàn yuàn, lì rèn jùn shǒu, jiān jiàng xiàng zhī zhòng. chū xù xuán guài lù
故淮海节度使李绅,少时与二友同止华阴西山舍。一夕,林叟有赛神者来邀,适有头痃之疾,不往,二友赴焉。夜分雷雨甚,绅入止深室,忽闻堂前有人祈恳之声,徐起窥帘,乃见一老叟,眉须皓然,坐东床上,青童一人,执香炉,拱立于后。绅讶之,心知其异人也,具衫履出拜之。父曰:“年小识我乎?”曰:“小子未尝拜睹。”老父曰:“我是唐若山也。亦闻吾名乎?”曰:“尝于仙籍见之。”老父曰:“吾处北海久矣,今夕南海群仙会罗浮山,将往焉。及此,遇华山龙斗,散雨满空。吾服药者,不欲令沾服,故憩此耳。子非李绅乎?”对曰:“某姓李,不名绅。”叟曰。(“叟曰”二字原缺,据明抄本补。)“子合名绅,字公垂,在籍矣。能随我一游罗浮乎?”绅曰:“平生之愿也。”老父喜。有顷,风雨霁,青童告可行。叟乃袖出一简,若笏形,纵拽之,长丈余,横拽之,阔数尺,缘卷底坳,宛若舟形,父登居其前,令绅居其中,青童坐其后。叟戒绅曰:“速闭目,慎勿偷视。”绅则闭目,但觉风涛汹涌,似泛江海,逡巡舟止。叟曰:“开视可也。”已在一山前,楼殿参差,蔼若天外,箫管之声,寥亮云中。端雅士十余人,喜迎叟,指绅曰:“何人也?”叟曰:“李绅耳。”群士曰:“异哉!公垂果能来。人世凡浊,苦海非浅,自非名系仙录,何路得来?”叟令绅遍拜之。群士曰:“子能我从乎?”绅曰:“绅未立家,不获辞。恐若黄初平贻忧于兄弟。”未言间,群士已知:“子念归,不当入此居也。子虽仙录有名,而俗尘尚重,此生犹沉幻界耳。美名崇官,外皆得之,守正修静,来生既冠,遂居此矣。勉之勉之!”绅复遍拜叟归。辞讫,遂合目。有一物若驴状。近身乘之。又觉走于风涛之上。顷之,闷甚思见。其才开目,以堕地而失所乘者。仰视星汉,近五更矣,似在华山北。徐行数里,逢旅舍,乃罗浮店也。去所止二十余里。缓步而归。明日,二友与仆夫方奔访觅之,相逢大喜。问所往。诈云:“夜独居,偶为妖狐所惑,随造其居,将曙,悟而归耳。”自是改名绅,字公垂。果登甲科翰苑,历任郡守,兼将相之重。(出《续玄怪录》)
bái lè tiān
白乐天
táng huì chāng yuán nián, lǐ shī jì zhōng chéng wèi zhè dōng guān chá shǐ. yǒu shāng kè zāo fēng piāo dàng, bù zhī suǒ zhǐ. yuè yú, zhì yī dà shān. ruì yún qí huā, bái hè yì shù, jǐn fēi rén jiān suǒ dǔ. shān cè yǒu rén yíng wèn yuē:" ān dé zhì cǐ?" jù yán zhī. lìng wéi zhōu shàng àn. yún:" xū yè tiān shī." suì yǐn zhì yī chù, ruò dà sì guàn, tōng yī dào míng chāo běn" dào" xià yǒu" shì" zì rù. dào shì xū méi xī bái. shì wèi shù shí. zuò dà diàn shàng, yǔ yǔ yuē:" rǔ zhōng guó rén, zī dì yǒu yuán fāng dé yí dào, cǐ péng lái shān yě. jì zhì, mò yào kàn fǒu?" qiǎn zuǒ yòu yǐn yú gōng nèi yóu guān. yù tái cuì shù, guāng cǎi duó mù, yuàn yǔ shù shí, jiē yǒu míng hào. zhì yī yuàn, jiōng suǒ shén yán, yīn kuī zhī. zhòng huā mǎn tíng, táng yǒu yīn rù, fén xiāng jiē xià. kè wèn zhī. dá yuē:" cǐ shì bái lè tiān yuàn, lè tiān zài zhōng guó wèi lái ěr." nǎi qián jì zhī, suì bié zhī guī. xún rì zhì yuè, jù bái lián shǐ. lǐ gōng jǐn lù yǐ bào bái gōng. xiān shì, bái gōng píng shēng wéi xiū shàng zuò yè, jí lǎn lǐ gōng suǒ bào, nǎi zì wèi shī èr shǒu, yǐ jì qí shì jí dá lǐ zhè dōng yún:" jìn yǒu rén cóng hǎi shàng huí, hǎi shān shēn chù jiàn lóu tái. zhōng yǒu xiān lóng míng chāo běn" lóng" zuò" kān". kāi yī shì, jiē yán cǐ dài lè tiān lái." yòu yuē:" wú xué kōng mén bù xué xiān, kǒng jūn cǐ yǔ shì xū chuán. hǎi shān bú shì wú guī chǔ, guī jí yīng guī dōu lǜ tiān." rán bái gōng tuō xǐ yān āi, tóu qì xuān miǎn, yǔ fū mèi mèi zhě gù bù tóng yě, ān zhī fēi zhé xiān zāi! chū yì shǐ
唐会昌元年,李师稷中丞为浙东观察使。有商客遭风飘荡,不知所止。月余,至一大山。瑞云奇花,白鹤异树,尽非人间所睹。山侧有人迎问曰:“安得至此?”具言之。令维舟上岸。云:“须谒天师。”遂引至一处,若大寺观,通一道(明抄本“道”下有“士”字)入。道士须眉悉白。侍卫数十。坐大殿上,与语曰:“汝中国人,兹地有缘方得一到,此蓬莱山也。既至,莫要看否?”遣左右引于宫内游观。玉台翠树,光彩夺目,院宇数十,皆有名号。至一院,扃锁甚严,因窥之。众花满庭,堂有裀褥,焚香阶下。客问之。答曰:“此是白乐天院,乐天在中国未来耳。”乃潜记之,遂别之归。旬日至越,具白廉使。李公尽录以报白公。先是,白公平生唯修上坐业,及览李公所报,乃自为诗二首,以记其事及答李浙东云:“近有人从海上回,海山深处见楼台。中有仙笼(明抄本“笼”作“龛”。)开一室,皆言此待乐天来。”又曰:“吾学空门不学仙,恐君此语是虚传。海山不是吾归处,归即应归兠率天。”然白公脱屣烟埃,投弃轩冕,与夫昧昧者固不同也,安知非谪仙哉!(出《逸史》)
xuān yuán xiān shēng
轩辕先生
luó fú xiān shēng xuān yuán jí, nián guò shù bǎi, yán sè bù shuāi. lì yú chuáng qián, zé fā chuí zhì dì zuò yú àn shì, zé mù guāng kě zhǎng shù chǐ. měi cǎi yào yú shēn yán jùn gǔ, zé yǒu dú lóng měng hǔ hù wèi. huò mín jiā jù zhāi fàn yāo zhī, suī yī rì bǎi chù, wú bù fēn tǐ ér zhì. ruò yú rén yǐn, jí xiù chū yī hú, cái róng sān èr shēng, zòng bīn kè mǎn zuò, ér qīng zhī mí rì bù jié. huò rén mìng yǐn, zé bǎi dòu bù zuì. yè zé chuí fā yú pén zhōng, qí jiǔ lì lì ér chū, qū yào zhī xiāng, zhé wú jiǎn hào. yǔ liè rén tóng qún, yǒu fēi péng yóu zhě, é ér jiàn shí shù, yí mào wú suǒ jiān bié. huò fēi zhū zhuàn yú kōng zhōng, zé kě jiè qiān lǐ, bìng zhě yǐ bù jīn shì zhī, wú bù yìng shǒu ér yù. táng xuān zōng zhào rù nèi tíng, yù zhī shén hòu. yīn wèn yuē:" cháng shēng zhī dào kě zhì hū?" jí yuē:" chuò shēng sè, qù zī wèi, āi yuè rú yī, dé shī wú piān, zì rán yǔ tiān dì hé dé, rì yuè qí míng, zhì yáo shùn yǔ tāng zhī dào ér cháng shēng jiǔ shì zhī shù, hé zú nán zāi!" yòu wèn xiān shēng dào shú yù yú zhāng guǒ. yuē:" chén bù zhī qí tā, dàn shǎo yú guǒ ěr." jí tuì, shàng qiǎn pín yù qǔ jīn pén fù bái què yǐ cháng zhī. ér jí fāng xiū yú suǒ shě, hū wèi qí zhōng guì rén yuē:" huáng dì ān néng gèng lìng lǎo fū shè fù hū?" zhōng guì jiē bù yù qí yán. yú shí xuān zōng zhào lìng sù zhì. ér cái jí yù jiē, wèi yuē:" pén xià bái què, yí zǎo fàng zhī." xuān zōng xiào yuē:" xiān shēng zǎo yǐ zhī yǐ!" zuò yú yù tà qián. xuān zōng mìng gōng zhōng rén chuán tāng chá. yǒu xiào jí mào gǔ bù sù zhě, ér zhěn fà zhū chún, nián shǐ èr bā, xū yú biàn chéng lǎo yù, jī pí tái bèi, bìn fà rú sī, yú xuān zōng qián tì sì jiāo xià. xuān zōng zhī gōng rén zhī guò, suì lìng xiè xiān shēng, ér mào fù gù. xuān zōng yīn huà jīng shī wú dòu kòu lì zhī huā. é qǐng èr huā jiē lián yè, gè jìn bǎi shù, xiān míng fāng jié, rú cái zhé xià, gèng cháng cì gān zǐ. yuē:" chén shān xià zhě, yǒu wèi yú yú cǐ." xuān zōng yuē:" zhèn wú de yǐ." jí suì qǔ yù qián bì yù ōu, yǐ bǎo pán fù zhī. é ér chè pán, jí gān zǐ zhì yǐ, fēn fù mǎn diàn, qí zhuàng shén dà. xuān zōng shí zhī, tàn qí gān měi wú pǐ. gèng wèn yuē:" zhèn dé jǐ nián zuò tiān zǐ?" jí bǎ bǐ shū yuē:" sì shí nián." dàn shí zì tiào jiǎo. xuān zōng xiào yuē:" zhèn ān gǎn wàng sì shí nián hū?" jí yàn jià, nǎi shí sì" shí sì" yuán zuò" sì shí", jù" dù yáng xīn biān gǎi. nián yě. chū cí guī shān. zì cháng ān zhì jiāng líng, yú bù náng zhōng, tàn jīn qián yǐ shī pín zhě, yuē shù shí wàn. zhōng shǐ cóng zhī, mò zhī qí gù. hū rán wáng qí suǒ zài, shǐ chén huáng kǒng bù zì ān. hòu shù rì, nán hǎi zòu xiān shēng guī luó fú shān yǐ. chū dù yáng piān
罗浮先生轩辕集,年过数百,颜色不衰。立于床前,则发垂至地;坐于暗室,则目光可长数尺。每采药于深岩峻谷,则有毒龙猛虎护卫。或民家具斋饭邀之,虽一日百处,无不分体而至。若与人饮,即袖出一壶,才容三二升,纵宾客满座,而倾之弥日不竭。或人命饮,则百斗不醉。夜则垂发于盆中,其酒沥沥而出,曲药之香,辄无减耗。与猎人同群,有非朋游者,俄而见十数,仪貌无所间别。或飞朱篆于空中,则可届千里,病者以布巾拭之,无不应手而愈。唐宣宗召入内廷,遇之甚厚。因问曰:“长生之道可致乎?”集曰:“辍声色,去滋味,哀乐如一,德施无偏,自然与天地合德,日月齐明,致尧舜禹汤之道;而长生久视之术,何足难哉!”又问先生道孰愈于张果。曰:“臣不知其他,但少于果耳。”及退,上遣嫔御取金盆覆白鹊以尝之。而集方休于所舍,忽谓其中贵人曰:“皇帝安能更令老夫射覆乎?”中贵皆不谕其言。于时宣宗召令速至。而才及玉阶,谓曰:“盆下白鹊,宜早放之。”宣宗笑曰:“先生早已知矣!”座于御榻前。宣宗命宫中人传汤茶。有笑集貌古布素者,而缜发朱唇,年始二八,须臾变成老妪,鸡皮鲐背,鬓发如丝,于宣宗前涕泗交下。宣宗知宫人之过,遂令谢先生,而貌复故。宣宗因话京师无豆寇荔枝花。俄顷二花皆连叶,各近百数,鲜明芳洁,如才折下,更尝赐柑子。曰:“臣山下者,有味逾于此。”宣宗曰:“朕无得矣。”集遂取御前碧玉瓯,以宝盘覆之。俄而彻盘,即柑子至矣,芬馥满殿,其状甚大。宣宗食之,叹其甘美无匹。更问曰:“朕得几年作天子?”即把笔书曰:“四十年。”但十字跳脚。宣宗笑曰:“朕安敢望四十年乎?”及晏驾,乃十四(“十四”原作“四十”,据“杜阳新编)改。)年也。初辞归山。自长安至江陵,于布囊中,探金钱以施贫者,约数十万。中使从之,莫知其故。忽然亡其所在,使臣惶恐不自安。后数日,南海奏先生归罗浮山矣。(出《杜阳篇》)
lǐ yuán
李元
lǐ yuán jiàn yì, cháng yǐn yú sōng shān máo shè. dōng hán, dàng hù chì huǒ. yǒu lǎo rén dài dà mào zi, zhí rù zhì jiǎo, liáng jiǔ wèn lǐ gōng yuē:" pō néng tóng qù fǒu? zhī jūn yǒu zhì." yīn zì yán:" mǒu qín shí yān rén, bì huò dé dào." nǎi qù mào, xū rán wěi shén, yuē:" cǐ jiē shān zhōng suǒ zhǎng yě." lǐ gōng sī zhī liáng jiǔ, nǎi dá yuē:" jiā shì wèi liǎo, gèng shù rì dé fǒu?" lǎo rén jiē rán ér qǐ yuē:" gōng yì rú cǐ!" suì chū mén jìng qù. lǐ gōng qiān yī kuì xiè, bù kě zàn zhǐ, míng rì xún fǎng, xī wú qí jī. chū yì shǐ
李元谏议,尝隐于嵩山茅舍。冬寒,当户炽火。有老人戴大帽子,直入炙脚,良久问李公曰:“颇能同去否?知君有志。”因自言:“某秦时阉人,避祸得道。”乃去帽,须髯伟甚,曰:“此皆山中所长也。”李公思之良久,乃答曰:“家事未了,更数日得否?”老人揭然而起曰:“公意如此!”遂出门径去。李公牵衣媿谢,不可暂止,明日寻访,悉无其迹。(出《逸史》)
wéi qīng cái
韦卿材
lú yuán gōng fèng dào. xiá rì yǔ bīn yǒu huà yán, bì jí shén xiān zhī shì, yún, mǒu yǒu biǎo dì wéi qīng cái, dà hé zhōng, xuǎn shòu jiāng huái xiàn zǎi, fù rèn chū jīng rì, qīn péng xiāng sòng, lí bà chǎn shí, yǐ xūn mù yǐ. xíng yī èr shí lǐ wài, jué dào lù jiàn yì, fēi cháng rì jīng guò zhī chù. jì wàng qí zhōng, yǒu dēng zhú yíng huáng zhī zhuàng, lín mù cōng qiàn, shì fēi rén jiān. qǐng zhī, yǒu yè yú mǎ qián zhě, rú zhōu xiàn hòu lì, wèn wéi yuē:" zì hé zhì cǐ? cǐ fēi sú shì." é qīng, fù yǒu yī rén zhì, wèi qián yè zhě yuē:" jì zhì yǐ, zé xū sù bào shàng gōng." wéi wèn yuē:" shàng gōng hé pǐn zhì yě?" lì yì bú duì, què zǒu ér qù. qūn xún, jù shēng lián hū yuē:" shàng gōng jiè?" wéi xià mǎ, qū zǒu rù mén. zé jùn yǔ diāo qiáng, zhòng láng fù gé, shì wèi yán sù, nǐ yú wáng hóu. jiàn yī rén nián kě sì shí suì, píng shàng zé, yī sù fú, yáo wèi wéi yuē:" shàng jiē." wéi bài ér shàng. mìng zuò, wèi láo jiǔ zhī, yì wú yáo jiǔ tāng guǒ zhī shè. xú wèi wéi yuē:" mǒu yīn shì luàn, bǎi jiā xiāng jiǔ, cuàn bì yú cǐ, zhòng tuī wèi zhǎng, qiáng wèi shàng gōng. ěr lái shù bǎi nián, yì wú hào lìng yuē shù, dàn rèn zhī zì rán ér yǐ. gōng dé zhì cǐ, chén sú zhī xìng yě. bù kě jiǔ liú, dāng yí sù qù." mìng qǔ juàn shí pǐ zèng zhī. wéi chū mén shàng mǎ, què xún jiù lù, huí wàng yì wú suǒ jiàn yǐ. bàn yè lóng yuè, xìn zú ér xíng, zhì míng, zé yǐ zài guān lù, nì lǚ zàn xiē. xún zhī yú rén, qiě wú néng zhī zhě. qǔ juàn shì zhī, guāng bái kě jiàn. wéi suì guǒ què rù jīng, yì qīn yǒu, jù shù qí shì, yīn yǐ juàn fēn qīn ài. wéi yún:" yuē qí chù, nǎi zài lí shān lán tián zhī jiān, gài dì xiān yě." chū shàng shū gù shí
卢元公奉道。暇日与宾友话言,必及神仙之事,云,某有表弟韦卿材,大和中,选授江淮县宰,赴任出京日,亲朋相送,离灞浐时,已曛暮矣。行一二十里外,觉道路渐异,非常日经过之处。既望其中,有灯烛荧煌之状,林木葱倩,似非人间。顷之,有谒于马前者,如州县候吏,问韦曰:“自何至此?此非俗世。”俄倾,复有一人至,谓前谒者曰:“既至矣,则须速报上公。”韦问曰:“上公何品秩也?”吏亦不对,却走而去。逡巡,遽声连呼曰:“上公届?”韦下马,趋走入门。则峻宇雕墙,重廊复阁,侍卫严肃,拟于王侯。见一人年可四十岁,平上帻,衣素服,遥谓韦曰:“上阶。”韦拜而上。命坐,慰劳久之,亦无肴酒汤果之设。徐谓韦曰:“某因世乱,百家相乣,窜避于此,众推为长,强谓上公。尔来数百年,亦无号令约束,但任之自然而已。公得至此,尘俗之幸也。不可久留,当宜速去。”命取绢十疋赠之。韦出门上马,却寻旧路,回望亦无所见矣。半夜胧月,信足而行,至明,则已在官路,逆旅暂歇。询之于人,且无能知者。取绢视之,光白可鉴。韦遂裹却入京,诣亲友,具述其事,因以绢分亲爱。韦云:“约其处,乃在骊山蓝田之间,盖地仙也。”(出《尚书故实》)