tài yuán xiào lián lǐ tíng guāng lù kāng chéng xuē yán rèn zì xìn duàn wén chāng liú yì huái sūn xián sēng zhì dēng wáng shì zuǒ yíng wǔ bó sòng kàn chén zhāo
太原孝廉 李廷光 陆康成 薛严 任自信 段文昌 刘逸淮 孙咸 僧智灯 王氏 左营伍伯 宋衎 陈昭
tài yuán xiào lián
太原孝廉
táng dà lì zhōng, tài yuán tōu mǎ zéi wū yī xiào lián tóng qíng, kǎo lüè xún rì, kǔ jí qiáng fú. tuī lì yí qí yuān, wèi jù yù. qí rén wéi niàn jīn gāng jīng, qí shēng āi qiē, zhòu yè bù jué. yī rì, yǒu zhú liǎng jié zhuì yù zhōng, zhuǎn zhǐ qí qián, tā qiú zhēng qǔ zhī. yù zú yì cáng rèn, pò shì, nèi yǒu zì liǎng xíng yún:" fǎ shàng yīng shě, hé kuàng fēi fǎ." shū jī shén gōng, zéi shǒu bēi huǐ, jù chéng yǐ jiù xián zhī gù wū zhī dì. chū yǒu yáng zá zǔ
唐大历中,太原偷马贼诬一孝廉同情,拷掠旬日,苦极强服。推吏疑其冤,未具狱。其人唯念金刚经,其声哀切,昼夜不绝。一日,有竹两节坠狱中,转止其前,他囚争取之。狱卒意藏刃,破视,内有字两行云:“法尚应舍,何况非法。”书迹甚工,贼首悲悔,具承以旧嫌之故诬之地。(出《酉阳杂俎》)
lǐ tíng guāng
李廷光
táng lǐ tíng guāng zhě, wèi dé zhōu sī mǎ, jìng fú, bù rú hūn xuè. cháng chí jīn gāng jīng, měi niàn jīng shí, jí yǒu yuán guāng zài qián. yòng xīn kǔ zhì, zé guāng jiàn dà shǎo huái xiè duò, zé guāng jiàn xiǎo àn. yīn cǐ dǐ lì, zhuǎn jiā jīng jìn.
唐李廷光者,为德州司马,敬佛,不茹荤血。常持金刚经,每念经时,即有圆光在前。用心苦至,则光渐大;少怀懈惰,则光渐小暗。因此砥励,转加精进。
lù kāng chéng
陆康成
táng lù kāng chéng cháng rèn jīng zhào fǔ fǎ cáo yuàn, bù bì qiáng yù. gōng tuì, hū jiàn wáng gù lì bào àn shù bǎi zhǐ qǐng yā, wèn yuē:" gōng yǐ qù shì, hé de lái?" yuē:" cǐ yōu fǔ wén bù." kāng chéng shì zhī, dàn yǒu rén xìng míng, lüè wú tā shì. lì yuē:" jiē lái nián bīng rèn sǐ zhě." wèn yuē:" dé wú wǒ hū, yǒu zé jiǎn shì." lì yuē:" yǒu." yīn dà hài yuē:" jūn jì jiù lì, dé wú qíng yé!" yuē:" gù wǒ lái qǐ míng gōng ěr, wéi jīn gāng jīng kě tuō." jí yǔn zhī, nǎi suì dú jīn gāng jīng, rì shù shí biàn. míng nián, zhū kàn guǒ fǎn, shǔ wèi yù shǐ, kāng chéng chì cǐ yuē:" zéi chén gǎn gàn guó shì!" cǐ zhèn nù, mìng shù bǎi qí huán ér shè zhī. kāng chéng mò niàn jīn gāng jīng, shǐ wú shāng zhě. cǐ yuē:" rú yǐ zhōng xìn wèi jiǎ zhòu, xìn yǐ." nǎi shě qù. kāng chéng suì rù yǐn yú zhōng nán shān, jìng bù fù shì. chū bào yìng jì
唐陆康成尝任京兆府法曹掾,不避强御。公退,忽见亡故吏抱案数百纸请押,问曰:“公已去世,何得来?”曰:“此幽府文簿。”康成视之,但有人姓名,略无他事。吏曰:“皆来年兵刃死者。”问曰:“得无我乎,有则检示。”吏曰:“有。”因大骇曰:“君既旧吏,得无情耶!”曰:“故我来启明公耳,唯金刚经可托。”即允之,乃遂读金刚经,日数十遍。明年,朱衎果反,署为御史,康成叱泚曰:“贼臣敢干国士!”泚震怒,命数百骑环而射之。康成默念金刚经,矢无伤者。泚曰:“儒以忠信为甲胄,信矣。”乃舍去。康成遂入隐于终南山,竟不复仕。(出《报应记》)
xuē yán
薛严
táng xuē yán, zhōng zhōu sī mǎ, shū shí cháng zhāi, rì niàn jīn gāng jīng sān shí biàn. zhì qī shí èr jiāng zhōng, jiàn chuáng gài yīn yuè lái yíng. qí qī cuī shì, jí yù shǐ ān yǎn zhī gū yě, shǔ kuàng cì, jiàn yán suí chuáng gài rǎn rǎn shēng tiān ér qù, hū zhī bù gù, yī jiā jiē wén yǒu yì xiāng zhī qì. chū bào yìng jì
唐薛严,忠州司马,蔬食长斋,日念金刚经三十遍。至七十二将终,见幢盖音乐来迎。其妻崔氏,即御史安俨之姑也,属纩次,见严随幢盖冉冉升天而去,呼之不顾,一家皆闻有异香之气。(出《报应记》)
rèn zì xìn
任自信
rèn zì xìn, jiā zhōu rén, táng zhēn yuán shí wǔ nián, céng wǎng hú nán, cháng chí jīn gāng jīng, jié bái wú diǎn. yú dòng tíng hú zhōng, yǒu yì wù rú yún mào zhōu shàng, é qǐng ér sàn, zhōu zhōng suì shī zì xìn, bù zhī suǒ zài. jiǔ zhī, nǎi líng bō ér chū. yún zhì lóng gōng, yè lóng wáng, sì wǔ rén mìng shēng diàn niàn jīn gāng jīng, yǔ zhū bǎo shù shí shì. èr sēng xiāng sòng chū gōng, yī sēng píng fù shǎo xìn, zhì héng yuè guān yīn tái shào zhēn shī fù zhī, yún shì rǔ hé shàng sòng lái, lìng zhuǎn jīn gāng jīng. zhì nán yuè fǎng sēng, guǒ jiàn, yún hé shàng miè dù yǐ wǔ liù nián yǐ. chū bào yìng jì
任自信,嘉州人,唐贞元十五年,曾往湖南,常持金刚经,洁白无点。于洞庭湖中,有异物如云冒舟上,俄顷而散,舟中遂失自信,不知所在。久之,乃凌波而出。云至龙宫,谒龙王,四五人命升殿念金刚经,与珠宝数十事。二僧相送出宫,一僧凭附少信,至衡岳观音台绍真师付之,云是汝和尚送来,令转金刚经。至南岳访僧,果见,云和尚灭度已五六年矣。(出《报应记》)
duàn wén chāng
段文昌
táng zhēn yuán shí qī nián, duàn wén chāng zì qí rù shǔ, yīng nán kāng wáng wéi gāo pì mìng. jì wéi zhī mù nián, wèi zéi pì," pì" yuán zuò" bì", jù yǒu yáng zá zǔ xù qī gǎi, chán gòu, suì shè wèi líng chí xiàn. wéi xún zú, zéi pì zhī liú hòu, wén chāng jiù yǔ pì bù hé, wén zhī lián yè lí xiàn. zhì chéng dōng mén, pì xún yǒu tiē, bù lìng zhū xiàn guān lí xiàn, qí xī yīn fēng, jí fǎn, chū guō èr lǐ, jiàn huǒ liǎng jù jiā dào, bǎi bù wèi dǎo. chū yì xiàn lì yíng hòu, guài qí bù qián, gāo xià yuǎn jìn bù chà, yù jí xiàn guō fāng miè. jí wèn xiàn lì, shàng wèi zhī fǔ tiē yě. shí wén chāng niàn jīn gāng jīng yǐ wǔ liù nián, shù wú xū rì, xìn hū zhì chéng bì gǎn, yǒu gǎn bì yìng. xiàng zhī dào zuǒ yòu, nǎi jīng suǒ zhe jī yě. hòu pì nì jié jiàn lù, zhào yǐ yuán zī wèi jié dù shǐ. wén chāng cóng dì shǎo cóng jūn, zhī zuǒ yíng shì, jù jí huò, yǔ jiān jūn dìng jì, yǐ là wán bó shū tōng móu yú yuán. shì xuán fā, xī wèi yú ròu, zéi wèi wén chāng zhī qí móu yú yī shí. wén chāng niàn jīng yè jiǔ, bù jué kùn mèi, mén hù xī bì. hū wén kāi hù ér rù yán" bù wèi" zhě zài sān, ruò wù tóu àn, bào rán yǒu shēng. jīng qǐ zhī jì, yīn yóu zài ěr, gù shì zuǒ yòu, lì pū jiē shuì. bǐ zhú huà sì suǒ, chū wú suǒ jiàn, xiàng zhī mén jiōng, yǐ kāi pì yǐ. wén chāng shòu chí cǐ jīng shí yú wàn biàn, zhēng yīng kǒng zhe. chū yǒu yáng zá zǔ
唐贞元十七年,段文昌自蕲入蜀,应南康王韦皋辟命。洎韦之暮年,为贼辟,(“辟”原作“嬖”,据《酉阳杂俎》续七改,)谗构,遂摄尉灵池县。韦寻卒,贼辟知留后,文昌旧与辟不合,闻之连夜离县。至城东门,辟寻有帖,不令诸县官离县,其夕阴风,及返,出郭二里,见火两炬夹道,百步为导。初意县吏迎候,怪其不前,高下远近不差,欲及县郭方灭。及问县吏,尚未知府帖也。时文昌念金刚经已五六年,数无虚日,信乎志诚必感,有感必应。向之道左右,乃经所著迹也。后辟逆节渐露,诏以袁滋为节度使。文昌从弟少从军,知左营事,惧及祸,与监军定计,以蜡丸帛书通谋于袁。事旋发,悉为鱼肉,贼谓文昌知其谋于一时。文昌念经夜久,不觉困寐,门户悉闭。忽闻开户而入言“不畏”者再三,若物投案,暴然有声。惊起之际,音尤在耳,顾视左右,吏仆皆睡。俾烛桦四索,初无所见,向之门扃,已开辟矣。文昌受持此经十余万遍,征应孔著。(出《酉阳杂俎》)
liú yì huái
刘逸淮
táng liú yì huái zài biàn shí, hán hóng wèi yòu xiāng yú hóu, wáng mǒu wèi zuǒ xiāng yú hóu. yǔ hóng xiāng shàn. huò wèi èr rén qǔ jūn qíng, jiāng bù lì yú liú. liú dà nù, zhào jù jí zhī. hóng jí liú zhī shēng, yīn kòng dì kòu shǒu dà yán, liú yì shāo jiě. wáng mǒu nián lǎo gǔ zhàn, bù néng zì biàn, liú chì lìng lā zuò, zhàng sān shí. shí xīn zào chì bàng, tóu jìng shù cùn, gù yǐ jīn qī, lì zhī bù pū, shù wǔ liù dāng sǐ yǐ. hán yì qí bì sǐ, jí hūn, zào qí jiā, guài wú kū shēng. yòu wèi qí bù gǎn kū, fǎng bīng mén zú, jí yún:" dà shǐ wú yàng." hóng sù yǔ shú, suì zhì wò nèi, wèn zhī, yún:" wǒ dú jīn gāng jīng sì shí nián yǐ, jīn fāng dé lì. jì chū bèi zuò shí, jiàn jù shǒu rú jī. xī rán zhē bèi." yīn tǎn shì hán, dōu wú tà hén. hán jiù bù hǎo shì shì, yóu cǐ shǐ yǔ sēng wǎng lái, rì zì xiě shí zhǐ. jí guì, jì shù bǎi zhóu yǐ. hòu zài zhōng shū, shèng shǔ, yǒu jiàn guān yīn shì jiàn yè, hán fāng qià hàn xiě jīng, jiàn guān guài wèn zhī, hán nǎi jù dào wáng mǒu shì. chū yīn huà lù
唐刘逸淮在汴时,韩弘为右厢虞侯,王某为左厢虞侯。与弘相善。或谓二人取军情,将不利于刘。刘大怒,召俱诘之。弘即刘之甥,因控地叩首大言,刘意稍解。王某年老股战,不能自辩,刘叱令拉坐,仗三十。时新造赤棒,头径数寸,固以筋漆,立之不仆,数五六当死矣。韩意其必死,及昏,造其家,怪无哭声。又谓其不敢哭,访兵门卒,即云:“大使无恙。”弘素与熟,遂至卧内,问之,云:“我读金刚经四十年矣,今方得力。记初被坐时,见巨手如箕。翕然遮背。”因袒示韩,都无挞痕。韩旧不好释氏,由此始与僧往来,日自写十纸。及贵,计数百轴矣。后在中书,盛暑,有谏官因事见谒,韩方洽汗写经,谏官怪问之,韩乃具道王某事。(出《因话录》)
sūn xián
孙咸
táng liáng chóng yì zài xiāng zhōu, wèi" wèi" yuán zuò" mò", jù míng chāo běn xǔ běn gǎi. zǔ bīng shí, yǒu xiǎo jiàng sūn xián bào zú, xìn sù què sū. yán zhì yī chù rú wáng zhě suǒ jū, yí wèi shén yán, yǒu lì yǐn yī sēng duì shì, sēng fǎ hào huái xiù, wáng yǐ jīng nián. zài shēng jí fàn jiè, jí rù míng, wú shàn kě lù, nǎi dài yún:" wǒ cháng zhǔ sūn xián xiě fǎ huá jīng." chì xián bèi zhuī duì. chū xián bù xǐng, sēng gù zhí zhī, jīng shí bù jué. hū jiàn shā mén yuē:" dì zàng yǔ yún, ruò dì zǐ zhāo chéng, yì zì huò yòu. xián nǎi yī yán, yīn dé wú shì. yòu shuō duì kān shí, jiàn yī róng wáng, wèi zhě shù bǎi, zì wài lái. míng wáng jiàng jiē, qí jí shēng diàn. zuò wèi jiǔ, nǎi dà fēng juǎn qù. yòu jiàn yī rén, bèi kǎo fù zuì fú, cǐ rén cháng chí jīn gāng jīng, yòu hǎo shí ròu, zuǒ biān yǒu jīng shù qiān zhóu, yòu biān jī ròu chéng shān, yǐ ròu duō, jiāng rù zhòng lùn. é jīng duī zhōng yǒu huǒ yī xīng, fēi xiàng ròu shān, qǐng kè xiāo jǐn, cǐ rén suì lǚ kōng ér qù. xián wèn dì cáng:" xiàng lái wài guó wáng fēng chuī hé chǔ?" dì cáng wáng yún:" bǐ wáng dāng rù wú jiàn, xiàng lái fēng jí yè fēng yě." yīn yǐn xián kàn dì yù. jí mén, yān yàn shān hè, shēng ruò fēng léi, jù bù gǎn shì. lín shì huò tāng, tiào mò dī luò zuǒ gǔ, tòng rù xīn suǐ. dì cáng lìng yī lì sòng guī, bù xǔ lòu xiè míng shì. jí huí rú mèng, qī ér huán qì, yǐ yī rì yǐ. suì pò jiā xiě jīng, yīn qǐng chū jiā, mèng zhōng suǒ dī chù chéng chuāng, zhōng shēn bù chà. chū yǒu yáng zá zǔ
唐梁崇义在襄州,未(“未”原作“末”,据明抄本、许本改。)阻兵时,有小将孙咸暴卒,信宿却苏。言至一处如王者所居,仪卫甚严,有吏引一僧对事,僧法号怀秀,亡已经年。在生极犯戒,及入冥,无善可录,乃绐云:“我常嘱孙咸写法华经。”敕咸被追对。初咸不省,僧固执之,经时不决。忽见沙门曰:“地藏语云,若弟子招承,亦自获祐。咸乃依言,因得无事。又说对勘时,见一戎王,卫者数百,自外来。冥王降阶,齐级升殿。坐未久,乃大风卷去。又见一人,被考覆罪福,此人常持金刚经,又好食肉,左边有经数千轴,右边积肉成山,以肉多,将入重论。俄经堆中有火一星,飞向肉山,顷刻销尽,此人遂履空而去。咸问地藏:“向来外国王风吹何处?”地藏王云:“彼王当入无间,向来风即业风也。”因引咸看地狱。及门,烟焰煽赫,声若风雷,惧不敢视。临视镬汤,跳沫滴落左股,痛入心髓。地藏令一吏送归,不许漏泄冥事。及回如梦,妻儿环泣,已一日矣。遂破家写经,因请出家,梦中所滴处成疮,终身不差。(出《酉阳杂俎》)
sēng zhì dēng
僧智灯
táng zhēn yuán zhōng, jīng zhōu tiān chóng sì sēng zhì dēng, cháng chí jīn gāng jīng. yù jí sǐ, dì zǐ qǐ shǒu yóu rè, bù jí rù mù. jīng qī rì què huó, yún: chū jiàn míng zhōng ruò wáng zhě, yǐ niàn jīng gù, hé zhǎng jiàng jiē. yīn wèn xùn yuē:" gèng róng shàng rén shí nián zài shì, miǎn chū shēng sǐ." yòu wèn rén jiān zhòng sēng zhōng hòu shí yì yǐ rén jí yào shí, cǐ dà wéi běn jiào. dēng bào yún:" lǜ zhōng yǒu kāi zhē tiáo rú hé?" yún:" cǐ hòu rén jiā zhī, fēi fú yì yě." jīn jīng zhōu sēng zhòng zhōng hòu yuán wú" hòu" zì, jù míng chāo běn bǔ. wú yǒu yǐn yào zhě. chū yǒu yáng zá zǔ
唐贞元中,荆州天崇寺僧智灯,常持金刚经。遇疾死,弟子启手犹热,不即入木。经七日却活,云:初见冥中若王者,以念经故,合掌降阶。因问讯曰:“更容上人十年在世,勉出生死。”又问人间众僧中后食薏苡仁及药食,此大违本教。灯报云:“律中有开遮条如何?”云:“此后人加之,非佛意也。”今荆州僧众中后(原无“后”字,据明抄本补。)无有饮药者。(出《酉阳杂俎》)
wáng shì
王氏
gōng ān chán líng cūn bǎi xìng wáng cóng guì mèi wèi jià, cháng chí jīn gāng jīng. táng zhēn yuán zhōng, hū bào bìng zú. mái yǐ sān rì, qí jiā fù mù, wén zhǒng zhōng shēn yín, suì fā shì zhī, guǒ yǒu qì. yú guī, shù rì néng yán, yún:" chū zhì míng jiān, míng lì yǐ chí jīng gōng dé fàng hái." wáng cóng guì néng zhì mù, cháng yú gōng ān líng huà sì qǐ zào, qí sì sēng shǔ zhōng cháng jiàn cóng guì shuō yún. chū yǒu yáng zá zǔ
公安潺陵村百姓王从贵妹未嫁,常持金刚经。唐贞元中,忽暴病卒。埋已三日,其家覆墓,闻冢中呻吟,遂发视之,果有气。舁归,数日能言,云:“初至冥间,冥吏以持经功德放还。”王从贵能治木,尝于公安灵化寺起造,其寺僧曙中尝见从贵说云。(出《酉阳杂俎》)
zuǒ yíng wǔ bó
左营伍伯
táng nán kāng wáng wéi gāo zhèn shǔ shí, yǒu zuǒ yíng wǔ bó, yú xī shān xíng yíng, yǔ tóng huǒ zú xué niàn jīn gāng jīng. xìng wán, chū yī rì cái dé tí mù. qí yè bǎo wài shí xīn, wèi fān qí fù qù. xíng bǎi yú lǐ nǎi zhǐ. tiān wèi míng, suì bó zhī yú dì, yǐ fā xì jué, fù yǐ chí jì. qǐn" qǐn" yuán zuò" wù", jù míng chāo běn gǎi. qí shàng. cǐ rén wéi niàn jīng tí, hū jiàn jīn yī dìng, fàng guāng zhǐ yú qián. shì jǔ shǒu dòng shēn, suǒ fù xī tuō, suì qián qǐ, zhú jīn dìng zǒu. jì xíng wèi dé shí yú lǐ, chí míng, bù jué yǐ zhì jiā, jiā zài fǔ dōng shì. qī ér chū yí qí guǐ. jù chén lái yóu. dào jiā wǔ liù rì, xíng yíng jiāng fāng shēn qí táo. chū wéi bù xìn, yǐ táo rì yǔ zhì jiā rì bù chà, shǐ miǎn zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
唐南康王韦皋镇蜀时,有左营伍伯,于西山行营,与同火卒学念金刚经。性顽,初一日才得题目。其夜堡外拾薪,为蕃骑缚去。行百余里乃止。天未明,遂踣之于地,以发系橛,覆以驰罽。寝(“寝”原作“寤”,据明抄本改。)其上。此人唯念经题,忽见金一铤,放光止于前。试举首动身,所缚悉脱,遂潜起,逐金铤走。计行未得十余里,迟明,不觉已至家,家在府东市。妻儿初疑其鬼。具陈来由。到家五六日,行营将方申其逃。初韦不信,以逃日与至家日不差,始免之。(出《酉阳杂俎》)
sòng kàn
宋衎
sòng kàn, jiāng huái rén, yīng míng jīng jǔ. yuán hé chū, zhì hé yīn xiàn, yīn jí bìng fèi yè, wèi yán tiě yuàn shū shǒu, yuè qián liǎng qiān, qǔ qī ān jū, bù yì tā yè. nián yú, yǒu wéi mǐ gāng guò sān mén zhě, yīn bù shí zì, qǐng kàn tóng qù, tōng guǎn bù shū, yuè gěi qián bā qiān wén. kàn wèi qī yuē:" jīn shù yuè bù dé bā qiān, gǒu yī yuè ér zhì, jí wéi lì yě." qī yáng shì shén xián, quàn bù lìng wǎng, yuē:" sān mén zhōu lù, pō wéi xiǎn è, shēn huò jīng wēi, lì yì hé jiù?" kàn bù nà, suì qù. zhì qí suǒ, guǒ yù bào fēng suǒ jī, bǐ qún chuán jǐn méi. wéi kàn rù shuǐ, rēng dé sù gǎo yī shù, jiàn piào jìn àn, fú gǎo yǐ chū, nǎi huó, yú shù shí rén jiē bù jiù. yīn bào gǎo yǐ xiè yuē:" wú zhī wēi mìng, ěr suǒ cì yě, shì cún méi bù xiāng shě." suì bào gǎo jí xíng shù lǐ, yǒu gū lǎo yù chá zhī suǒ, máo shè liǎng jiān, suì yì sù yān, jù yǐ shì bái. lǎo mǐn zhī, nǎi wèi shè zhōu. jí míng dàn, yú wū nán pù yī, jiě qí gǎo yǐ shài, yú gǎo zhōng de yī zhú tǒng. kāi zhī, nǎi jīn gāng jīng yě. xún yǐ xùn lǎo, qiě bù zhī qí xiáng, lǎo yuē:" shì rǔ qī zì rǔ lái hòu, péng tóu lǐ niàn, xiě jīng chéng qiè, gù néng jiù rǔ." kàn gǎn qì qǐng guī, lǎo zhǐ dōng nán yī jìng yuē:" dàn xún cǐ qù, xiào èr bǎi lǐ, kě yǐ hòu rì dào jiā yě." yǔ mǐ èr shēng, bài xiè suì fā, guǒ èr rì dá hé yīn, jiàn qī kuì xiè. yáng yuàn jīng wèn yuē:" hé yǐ zhī zhī?" jǐn shù gēn běn. yáng shì guài zhī, kàn nǎi chū jīng, yáng yuàn tì qì, bài lǐ dǐng dài. kàn yuē:" yòng hé yǐ wéi jì?" yuē:" xiě shí, zhí bǐ zhě wù luó hàn zì, kōng wéi shàng wú sì, suì yì hù guó sì chán hé shàng chù qǐng tiān. hé shàng nián lǎo yǎn hūn, bǐ diǎn guò nóng, zì jiē hūn hēi. dàn shí rì lái, bù zhī qí suǒ zài." yàn zhī, guǒ rú qí shuō. kàn gèng wū yè bài qí qī, měi rì fén xiāng lǐ jīng yú jìng shì, nǎi wèi yáng yuàn yuē:" hé bīn zhī lǎo, bù kě wàng yě." qiǎn shǐ fēng chá jí juàn yǔ zhī. shǐ zhì, qí jū jí rén jiē bú jiàn. jí yú mù shù, yuē:" bǐ shuǐ zhǎng wú yá jì, hé yǒu rén yù chá?" fù yún:" lù yì bìng wú, nǎi shén huà yě." shù suì, xiàng guó zhèng gōng yīn wèi dōng dōu liú shǒu, nǎi zhào kàn jí yáng yuàn wǎng, wèn qí běn mò. bìng lìng jiāng jīng lái, yǔ qí nán wǔ zhí, shí yuè gěi wǔ qiān. yīn qiú qí jīng, zhì jīn wèi zhèng shì suǒ zūn fèng. gù yuè zhōu cì shǐ chéng xiàng hóng nóng gōng yīn dǔ qí shì, suì xù zhī, míng yuē" yáng yuàn zhēng yàn". chū bào yìng jì
宋衎,江淮人,应明经举。元和初,至河阴县,因疾病废业,为盐铁院书手,月钱两千,娶妻安居,不议他业。年余,有为米纲过三门者,因不识字,请衎同去,通管簿书,月给钱八千文。衎谓妻曰:“今数月不得八千,苟一月而致,极为利也。”妻杨氏甚贤,劝不令往,曰:“三门舟路,颇为险恶,身或惊危,利亦何救?”衎不纳,遂去。至其所,果遇暴风所击,彼群船尽没。唯衎入水,扔得粟藁一束,渐漂近岸,浮藁以出,乃活,余数十人皆不救。因抱藁以谢曰:“吾之微命,尔所赐也,誓存没不相舍。”遂抱藁疾行数里,有孤姥鬻茶之所,茅舍两间,遂诣宿焉,具以事白。姥悯之,乃为设粥。及明旦,于屋南曝衣,解其藁以晒,于藁中得一竹筒。开之,乃金刚经也。寻以讯姥,且不知其详,姥曰:“是汝妻自汝来后,蓬头礼念,写经诚切,故能救汝。”衎感泣请归,姥指东南一径曰:“但寻此去,校二百里,可以后日到家也。”与米二升,拜谢遂发,果二日达河阴,见妻愧谢。杨媛惊问曰:“何以知之?”尽述根本。杨氏怪之,衎乃出经,杨媛涕泣,拜礼顶戴。衎曰:“用何以为记?”曰:“写时,执笔者误罗汉字,空维上无四,遂诣护国寺禅和尚处请添。和尚年老眼昏,笔点过浓,字皆昏黑。但十日来,不知其所在。”验之,果如其说。衎更呜咽拜其妻,每日焚香礼经于净室,乃谓杨媛曰:“河滨之姥,不可忘也。”遣使封茶及绢与之。使至,其居及人皆不见。诘于牧竖,曰:“比水涨无涯际,何有人鬻茶?”复云:“路亦并无,乃神化也。”数岁,相国郑公絪为东都留守,乃召衎及杨媛往,问其本末。并令将经来,与其男武职,食月给五千。因求其经,至今为郑氏所尊奉。故岳州刺史丞相弘农公因睹其事,遂叙之,名曰“杨媛徵验”。(出《报应记》)
chén zhāo
陈昭
táng yuán hé chū, hàn zhōu kǒng mù diǎn chén zhāo, yīn huàn bìng, jiàn yī rén zhe huáng yī zhì chuáng qián yún:" zhào pàn guān huàn ěr." zhāo wèn suǒ yīn, yún:" zhì zì míng jiān, liú pì yǔ dòu xuán duì shì, yào zhào wèi zhèng." zhāo jí liú zuò, qūn xún yòu yī rén shǒu chí yī wù rú qiú bāo, qián lì guài qí chí, dá yuē:" zhī yuán cǐ, hòu tú xíng kāi." yīn xiào wèi zhāo yuē:" jūn wù jù, qǔ shēng rén qì, xū de zhū bāo, jūn kě miàn dōng cè wò." zhāo yī qí yán, bù jué yǐ suí èr lì xíng, lù shén píng. kě shí lǐ yú, zhì yī chéng, dà rú fǔ chéng, jiǎ shì shǒu mén. jí rù, jiàn yī rén nù róng kě hài, jí zhào pàn guān yě, yǔ yún:" liú pì bài dōng chuān, dòu xuán bǔ niú sì shí qī tóu, sòng zǐ zhōu, chēng zhǔn liú pì pàn shā. pì yòu yún:' xiān wú dié'. jūn wèi kǒng mù diǎn, hé zhī shì shí." wèi jí duì, gé bì wén dòu xuán hū:" chén zhāo hé zài?" jí wèn xiōng dì qī zǐ cún wáng. zhāo jí yù cān jiàn, míng lì yún:" dòu shǐ jūn xíng róng jí è, bù yù xiāng jiàn." zhāo nǎi jù shuō shā niú shí fèng liú shàng shū wěi qū, fēi dié yě, zhǐ shì má, jiàn zài hàn zhōu lái sī fáng jià shàng. jí lìng lì lǐng zhāo zhì hàn zhōu qǔ zhī, mén guǎn jiōng suǒ, nǎi yú jié qiào zhōng chū rù. wěi qū zhì, pì nǎi wú yán. zhào yǔ zhāo:" ěr zì yǒu yī guò zhī fǒu? dòu xuán suǒ shā niú, ěr qǔ yī niú tóu." zhāo wèi jí dá, zhào yuē:" cǐ bù tóng rén jiān, bù kě jiǎ yě." xū yú, jiàn yī zú qiè niú tóu ér zhì, zhāo jí kǒng jù qiú jiù. zhào lìng jiǎn gé, hé jué yī bǎi, kǎo wǔ shí rì. yīn wèi zhāo yuē:" ěr yǒu hé gōng dé?" zhāo jí zì chén:" céng shè ruò gān zhāi, huà fó xiàng." zhào yún:" cǐ lái shēng fú ěr." zhāo yòu yán:" céng yú biǎo xiōng jiā dú jīn gāng jīng." zhào yuē:" kě hé zhǎng qǐng." zhāo rú yán. yǒu qīng. jiàn huáng fú xiāng jīng zì tiān ér xià, zhù zhāo qián, zhāo qǔ shì zhī, jí biǎo xiōng suǒ jiè běn yě, biǎo yǒu shāo chù shàng zài. yòu hé zhǎng, qí jīng jí miè. zhào yuē:" cǐ zú yǐ miǎn." biàn fàng huí. lìng zhāo wǎng yī sī. yuē shēng lù, àn jiǎn chū xiū duǎn. lì bào yún:" zhāo běn míng zhāo, shì jīn páng dāo, zhì mǒu nián gǎi wéi zhāo, gèng dé shí bā nián." zhāo wén chóu chàng. zhào xiào yuē:" shí bā nián dà dé zuò yuè shì, hé bù yuè hū!" nǎi lìng lì sòng zhāo, dào bàn dào, jiàn yī mǎ dāng lù, lì yún:" cǐ ěr běn shǔ, kě chéng cǐ." jí qí nǎi huó, sǐ bàn rì yǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
唐元和初,汉州孔目典陈昭,因患病,见一人著黄衣至床前云:“赵判官唤尔。”昭问所因,云:“至自冥间,刘辟与窦悬对事,要召为证。”昭即留坐,逡巡又一人手持一物如球胞,前吏怪其迟,答曰:“只缘此,候屠行开。”因笑谓昭曰:“君勿惧,取生人气,须得猪胞,君可面东侧卧。”昭依其言,不觉已随二吏行,路甚平。可十里余,至一城,大如府城,甲士守门。及入,见一人怒容可骇,即赵判官也,语云:“刘辟败东川,窦悬捕牛四十七头,送梓州,称准刘辟判杀。辟又云:‘先无牒’。君为孔目典,合知事实。”未及对,隔壁闻窦悬呼:“陈昭何在?”及问兄弟妻子存亡。昭即欲参见,冥吏云:“窦使君形容极恶,不欲相见。”昭乃具说杀牛实奉刘尚书委曲,非牒也,纸是麻,见在汉州莱私房架上。即令吏领昭至汉州取之,门馆扃锁,乃于节窍中出入。委曲至,辟乃无言。赵语昭:“尔自有一过知否?窦悬所杀牛,尔取一牛头。”昭未及答,赵曰:“此不同人间,不可假也。”须臾,见一卒挈牛头而至,昭即恐惧求救。赵令检格,合决一百,考五十日。因谓昭曰:“尔有何功德?”昭即自陈:“曾设若干斋,画佛像。”赵云:“此来生福耳。”昭又言:“曾于表兄家读金刚经。”赵曰:“可合掌请。”昭如言。有倾。见黄袱箱经自天而下,住昭前,昭取视之,即表兄所借本也,褾有烧处尚在。又合掌,其经即灭。赵曰:“此足以免。”便放回。令昭往一司。曰生录,按检出修短。吏报云:“昭本名钊,是金旁刀,至某年改为昭,更得十八年。”昭闻惆怅。赵笑曰:“十八年大得作乐事,何不悦乎!”乃令吏送昭,到半道,见一马当路,吏云:“此尔本属,可乘此。”即骑乃活,死半日矣。(出《酉阳杂俎》)