dì yáo zhōu wǔ wáng yuè wáng lín táo zhǎng rén hàn gāo zǔ lù jiǎ hàn yuán hòu hòu hàn zhāng dì wú dà dì wèi míng dì jìn sī mǎ shì bái yàn jìn wǔ dì jìn huì dì jìn yuán dì shǔ lǐ xióng sòng gāo zǔ sòng xiào wǔ dì sòng míng dì qí tài zǔ běi qí shén wǔ hòu zhōu tài zǔ chén gāo zǔ suí wén dì suí yáng dì táng gāo zǔ táng tài zōng táng qí wáng yuán jí táng zhōng zōng táng xiāng wáng lù zhōu bié jià jīn wō niú
帝尧 周武王 越王 临洮长人 汉高祖 陆贾 汉元后 后汉章帝 吴大帝 魏明帝 晋司马氏 白燕 晋武帝 晋惠帝 晋元帝 蜀李雄 宋高祖 宋孝武帝 宋明帝 齐太祖 北齐神武 后周太祖 陈高祖 隋文帝 隋炀帝 唐高祖 唐太宗 唐齐王元吉 唐中宗 唐相王 潞州别驾 金蜗牛
dì yáo
帝尧
qín shǐ huáng shí, wǎn qú guó zhī mín, chéng luó zhōu ér zhì, yún:" chén guó qù xuān yuán zhī qiū shí wàn lǐ, chén guó xiān shèng, jiàn jì zhōu yǒu hēi fēng, yīng chū shèng rén, guǒ qìng dōu shēng yáo." chū wáng zǐ nián shí yí jì
秦始皇时,宛渠国之民,乘螺舟而至,云:“臣国去轩辕之丘十万里,臣国先圣,见冀州有黑风,应出圣人,果庆都生尧。”(出王子年《拾遗记》)
zhōu wǔ wáng
周武王
zhòu zhī hūn luàn, yù shā zhū hóu, shǐ fēi lián è lái zhū lù xián liáng, qǔ qí bǎo qì, mái yú qióng tái zhī xià. shǐ fēi lián děng yú suǒ jìn zhī guó, hóu fú zhī nèi, shǐ fēng suì xiāng xù. zhòu dēng tái yǐ wàng huǒ zhī suǒ zài, nǎi yǔ shī wǎng fá qí guó, shā qí jūn, qiú qí mín, shōu qí nǚ lè, sì qí yín nüè. shén rén fèn yuàn, shí yǒu zhū niǎo xián huǒ, rú xīng zhī zhào yào, yǐ luàn fēng suì zhī guāng, zhòu mù dé jiāng miè, shuǐ zuò fāng shèng." wén jiē dà zhuàn, jì yīn zhī shì lì yǐ jǐn, ér jī zhī shèng dé fāng lóng, shì yǐ sān fēn tiān xià, ér èr fēn guī zhōu. nǎi yuán yuán zhī lèi, jiē yīn wáng zhī wǎn, hèn zhōu lái zhī chí. chū shí yí lù
纣之昏乱,欲杀诸侯,使飞廉、恶来诛戮贤良,取其宝器,埋于琼台之下。使飞廉等于所近之国,侯服之内,使烽燧相续。纣登台以望火之所在,乃与师往伐其国,杀其君,囚其民,收其女乐,肆其淫虐。神人愤怨,时有朱鸟衔火,如星之照耀,以乱烽燧之光,纣木德将灭,水祚方盛。”文皆大篆,记殷之世历已尽,而姬之圣德方隆,是以三分天下,而二分归周。乃元元之类,嗟殷亡之晚,恨周来之迟。(出《拾遗录》)
yuè wáng
越王
yuè wáng rù wú guó, yǒu dān niǎo jiā wáng fēi, gù jù jiàn zhī bà yě. qǐ wàng niǎo tái, yán dān niǎo zhī ruì yě. chū wáng zǐ nián shí yí jì
越王入吴国,有丹鸟夹王飞,故句践之霸也。起望鸟台,言丹鸟之瑞也。(出王子年《拾遗记》)
lín táo zhǎng rén
临洮长人
qín shǐ huáng shí, zhǎng rén shí èr jiàn yú lín táo, jiē yí fú. yú shì zhù tóng wèi shí èr méi, yǐ xiě zhī. gài hàn shí èr dì zhī ruì yě. chū xiǎo shuō
秦始皇时,长人十二见于临洮,皆夷服。于是铸铜为十二枚,以写之。盖汉十二帝之瑞也。(出《小说》)
hàn gāo zǔ
汉高祖
xíng yáng nán yuán shàng yǒu è jǐng, fù lǎo yún:" hàn gāo zǔ céng bì xiàng yǔ yú cǐ jǐng, wèi shuāng jiū suǒ jiù." gù sú yǔ yún: hàn zǔ bì shí nán, yǐn shēn è jǐng jiān, shuāng jiū jí qí shàng, shéi zhī xià yǒu rén. hàn cháo měi zhēng dàn, zhé fàng shuāng jiū, qǐ yú cǐ. chū xiǎo shuō
荥阳南原上有厄井,父老云:“汉高祖曾避项羽于此井,为双鸠所救。”故俗语云:汉祖避时难,隐身厄井间,双鸠集其上,谁知下有人。汉朝每正旦,辄放双鸠,起于此。(出《小说》)
lù jiǎ
陆贾
fán jiāng jūn kuài wèn yú lù jiǎ yuē:" zì gǔ rén jūn, jiē yún shòu mìng yú tiān, yún yǒu ruì yīng, qǐ yǒu shì hū?" lù jiǎ yīng zhī yuē:" yǒu. fū mù rún dé jiǔ shí, dēng huǒ huā dé qián cái, wǔ què zào ér xíng rén zhì, zhī zhū jí ér bǎi shì xǐ, xiǎo jì yǒu zhēng, dà yì yí rán. gù yuē:" mù rún zé zhòu zhī, dēng huǒ huā zé bài zhī, wǔ què zào zé wèi zhī, zhī zhū jí zé fàng zhī. kuàng tiān xià zhī dà bǎo, rén jūn zhòng wèi, fēi tiān mìng hé yǐ dé zhī zāi! ruì bǎo xìn yě, tiān yǐ bǎo wèi xìn, yīng rén zhī dé, gù yuē ruì yīng. tiān mìng wú xìn, bù kě yǐ lì qǔ yě." chū xiǎo shuō
樊将军哙问于陆贾曰:“自古人君,皆云受命于天,云有瑞应,岂有是乎?”陆贾应之曰:“有。夫目瞤得酒食,灯火花得钱财,午鹊噪而行人至,蜘蛛集而百事喜,小既有征,大亦宜然。故曰:“目瞤则咒之,灯火花则拜之,午鹊噪则喂之,蜘蛛集则放之。况天下之大宝,人君重位,非天命何以得之哉!瑞宝信也,天以宝为信,应人之德,故曰瑞应。天命无信,不可以力取也。”(出《小说》)
hàn yuán hòu
汉元后
yuán hòu zài jiā, cháng yǒu bái yàn xián shí, dà rú zhǐ, duò hòu jī kuāng zhōng. hòu qǔ zhī, shí zì pōu qí èr. qí zhōng yǒu wén yuē:" mǔ tiān hòu dì." nǎi hé zhī, suì fù huán hé, nǎi bǎo lù yān. nǎi wèi huáng hòu, cháng zhì zhī xǐ sì zhōng, wèi wèi tiān xǐ yě. chū xī jīng zá jì
元后在家,尝有白燕衔石,大如指,堕后绩筐中。后取之,石自剖其二。其中有文曰:“母天后地。”乃合之,遂复还合,乃宝录焉。乃为皇后,常置之玺笥中,谓为天玺也。(出《西京杂记》)
hòu hàn zhāng dì
后汉章帝
hòu hàn zhāng dì yǒng níng wǔ nián, tiáo zhī guó xiàn yì niǎo, míng zhī què. qí gāo qī chǐ, jiě rén yán yǔ, guó tài píng zé qún xiáng míng yān. chū wáng zǐ nián shí yí jì
后汉章帝永宁五年,条支国献异鸟,名鳷鹊。其高七尺,解人言语,国太平则群翔鸣焉。(出《王子年拾遗记》)
wú dà dì
吴大帝
wú sūn quán liè yú wǔ chāng fán shān xià, jiàn yī lǎo mǔ, wèn quán hé huò, yuē:" zhǐ huò yī bào." yuē:" hé bù shù qí wěi?" hū rán bú jiàn. quán chēng zūn hào, lì miào yú shān xià. chū wǔ chāng jì
吴孙权猎于武昌樊山下,见一老母,问权何获,曰:“只获一豹。”曰:“何不竖其尾?”忽然不见。权称尊号,立庙于山下。(出《武昌记》)
wèi míng dì
魏明帝
wèi míng dì shí, tài shān xià chū lián lǐ wén shí. gāo shí èr zhàng, zhuàng rú bǎi shù, qí wén sè biāo fā, rú rén diāo lòu, zì shàng jí xià jiē hé ér zhōng kāi, guǎng wǔ chǐ. fù lǎo yún: dāng qín mò, èr shí xiāng qù bǎi yú bù, wú méi wú yǒu xī jìng. jí míng dì zhī shǐ, shāo jué xiāng jìn, rú shuāng quē xíng. tǔ wáng yīn lèi, wèi wèi tǔ dé, sī wèi líng zhēng. yòu pèi guó yǒu wù jǐ zhī dì, tǔ dé zhī jiā xiáng yě. nǎi xiū wù jǐ tán, huáng xīng bǐng yè, yòu qǐ bì áng tái jì zhī, yán wèi zhī fēn yě. suì shí jiē xiū sì yān. chū wáng zǐ nián shí yí jì
魏明帝时,泰山下出连理文石。高十二丈,状如柏树,其文色彪发,如人雕镂,自上及下皆合而中开,广五尺。父老云:当秦末,二石相去百余步,芜没无有蹊径。及明帝之始,稍觉相近,如双阙形。土王阴类,魏为土德,斯为灵征。又沛国有戊己之地,土德之嘉祥也。乃修戊己坛,黄星炳夜,又起毕昂台祭之,言魏之分野。岁时皆修祀焉。(出《王子年拾遗记》)
jìn sī mǎ shì
晋司马氏
shuǐ xīng zhī jīng, zhuì yú zhāng yè jùn liǔ gǔ zhōng, huà wéi hēi shí, guǎng yī zhàng yú, gāo sān chǐ. hòu hàn zhī mò, jiàn yǒu wén cǎi, wèi shén fēn míng. wèi qīng lóng nián, hū rú léi zhèn, wén shēng bǎi yú lǐ. qí shí zì lì, bái sè, yǒu niú mǎ xiān rén jí huán yù jué wén zì zhī xiàng. hòu sī mǎ shì shòu mìng, yǐ fú jīn dé yān. chū lù yì jì
水星之精,坠于张掖郡柳谷中,化为黑石,广一丈余,高三尺。后汉之末,渐有文彩,未甚分明。魏青龙年,忽如雷震,闻声百余里。其石自立,白色,有牛马仙人及镮玉玦文字之像。后司马氏受命,以符金德焉。(出《录异记》)
bái yàn
白燕
wèi chán jìn zhī suì, běi què xià yǒu yī bái yàn, yǐ wéi shén wù, yǐ jīn lóng shèng, zhì yú gōng zhōng, xún rì bù zhī suǒ zài, lùn zhě yǐ jìn jīn dé zhī ruì. xī shī kuàng shí, yǒu bái yàn lái cháo, yǐ wéi ruì yīng, shī kuàng shì jìn. gǔ jīn zhī yì xiāng fú yǐ. chū wáng zǐ nián shí yí jì
魏禅晋之岁,北阙下有一白燕,以为神物,以金笼盛,置于宫中,旬日不知所在,论者以晋金德之瑞。昔师旷时,有白燕来巢,以为瑞应,师旷事晋。古今之议相符矣。(出《王子年拾遗记》)
jìn wǔ dì
晋武帝
jìn wǔ dì wèi fǔ jūn shí, fǔ nèi hòu táng, hū shēng cǎo sān zhū, jīng huáng yè lǜ, ruò zǒng jīn chōu cuì, huā tiáo rǎn ruò shì jīn dēng. yǒu qiāng rén yáo fù, zì shì fēn, zài jiù zhōng yǎng mǎ, jiě yīn yáng zhī shù, yún:" cǐ cǎo yīng jīn dé zhī ruì." dì yǐ cǎo cì zhāng huà, huá zuò jīn dēng fù yún:" wán jiǔ jīng yú hàn tíng, měi sān zhū yú zī guǎn, guì biǎo xiáng hū jīn dé, bǐ míng lèi ér xiāng luàn." chū wáng zǐ nián shí yí jì
晋武帝为抚军时,府内后堂,忽生草三株,茎黄叶绿,若总金抽翠,花条冉弱似金簦。有羌人姚覆,字世分,在厩中养马,解阴阳之术,云:“此草应金德之瑞。”帝以草赐张华,华作金簦赋云:“玩九茎于汉庭,美三珠于兹馆,贵表祥乎金德,比名类而相乱。”(出《王子年拾遗记》)
jìn huì dì
晋惠帝
gāo táng lóng cháng kè yè gōng zhù yún:" hòu ruò gān nián, dāng yǒu tiān zǐ jū cǐ." jí jìn huì dì xìng yè, nián lì dāng yǐ. chū yì yuàn
高堂隆尝刻邺宫柱云:“后若干年,当有天子居此。”及晋惠帝幸邺,年历当矣。(出《异苑》)
jìn yuán dì
晋元帝
jìn zhōng zōng wèi chéng xiàng shí, yǒu jī chú zhě ér què fēi jí qí bèi, qū ér fù lái, rú cǐ zài sān. zhàn zhě yún:" jī zhě yǒu, yǒu zhě jīn, fū què biàn ér lái fù zhī, jí wáng jiàn zuò zhī xiàng yě." yòu yún:" yuán dì shí, sān què gòng dēng yī xióng jī bèi, sān rù ān dōng tīng." zhàn zhě yǐ wéi dāng jìn sān jué wèi tiān zǐ. chū dòng lín jì
晋中宗为丞相时,有鸡雏者而雀飞集其背,驱而复来,如此再三。占者云:“鸡者酉,酉者金,夫雀变而来赴之,即王践祚之象也。”又云:“元帝时,三雀共登一雄鸡背,三入安东厅。”占者以为当进三爵为天子。(出《洞林记》)
shǔ lǐ xióng
蜀李雄
shǔ zhǎng lǎo yán:" dàng qú gù sài guó, jīn yǒu sài chéng lú chéng." qín shǐ huáng shí, yǒu rén zhǎng èr shí wǔ zhàng, jiàn dàng qú. qín shǐ hú wú jìng yuē:" shì hòu wǔ bǎi nián wài, bì yǒu yì rén wéi dà rén zhě." jí lǐ xióng zhī wáng, qí zǔ chū zì dàng qú, yǒu shí zhě jiē yǐ wéi yīng yān. chū huá yáng guó zhì
蜀长老言:“宕渠故赛国,今有赛城、卢城。”秦始皇时,有人长二十五丈,见宕渠。秦史胡毋敬曰:“是后五百年外,必有异人为大人者。”及李雄之王,其祖出自宕渠,有识者皆以为应焉。(出《华阳国志》)
sòng gāo zǔ
宋高祖
jìn ān dì shí, jì zhōu sāng mén shì fǎ zhēn gào qí dì zǐ pǔ yán yuē:" sōng shān shén gào wǒ, jiāng dōng yǒu liú jiāng jūn, hàn jiā miáo yì, dāng shòu tiān mìng, wú yǐ bì sān shí èr méi, bìng zhèn jīn yī bǐng yǔ zhī, liú shì bo dài zhī shù yě." yán gào tóng xué fǎ yì. yǐ ān dì yì xī shí sān nián, yú sōng miào shí tán xià, dé bǎo bì sān shí èr méi. sān shí èr zhě shì, sòng yǒu tiān xià, xiāng chéng bā dì, xiǎng zuò liù shí nián. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
晋安帝时,冀州桑门释法珍告其弟子普严曰:“嵩山神告我,江东有刘将军,汉家苗裔,当受天命,吾以璧三十二枚,并镇金一饼与之,刘氏卜代之数也。”严告同学法义。以安帝义熙十三年,于嵩庙石坛下,得宝璧三十二枚。三十二者世,宋有天下,相承八帝,享祚六十年。(出《广古今五行记》)
sòng xiào wǔ dì
宋孝武帝
sòng yuán jiā qī nián wǔ yuè, wǔ líng hóng shuǐ, shàn dé shān bēng. liǎng shí gāo zhàng yú, rú rén, diāo kè jīng qí, xíng bèi gǔ zhì shì. zhàn zhě yún:" wǔ líng chū tiān zǐ." qí shí bā yuè, xiào wǔ shǐ dàn hòu gōng. shí wǔ nián, fēng wǔ líng wáng, sān shí nián jí dì wèi. chū qià wén jì
宋元嘉七年五月,武陵洪水,善德山崩。两石高丈余,如人,雕刻精奇,形备古制式。占者云:“武陵出天子。”其时八月,孝武始诞后宫。十五年,封武陵王,三十年即帝位。(出《洽闻记》)
sòng míng dì
宋明帝
nán cháo sòng míng dì zì xù yún:" yǔ chū fēng xiāng dōng wáng, jū shì zhōng wèi wèi fǔ. xiào wǔ huáng dì wèi yǔ" yǔ" yuán zuò" zi", jù míng chāo běn gǎi. zhì xiāo huì kāi zhái dǐ, jīng yíng fāng shǐ, záo chí, huò chì yù yī méi, sè rú liàn zhū, bàn yuán bàn fāng, zhòng wǔ jīn, guāng rùn rú yíng. shì zǔ bēng, shǎo dì jì wèi, yǔ zì gū shú rù cháo, jū xī dǐ. shǎo dì kuáng bào, è wén zhí yán, zuì wèi fēi fǎ. yǔ zhòu jiàn zhī, dà nù, nǎi shǐ zhàng shì fáng shǒu. zuǒ yòu wén wǔ, xī jīng bù bēn zǒu, xī dǐ suì kōng. yú shì bǎi xìng xī rù dǐ, shì yì qǔ wù, xiān háo bì jǐn. zhì yè, shǎo dì zuì xǐng, yì pō jiě shì. míng rì, zuǒ yòu wén wǔ fāng hái, yǔ yú shì bù xǐ jū yú xī dǐ. lì yáng tài shǒu jiàn píng wáng jǐng sù, sī qǐ zhái yú jiàn yáng mén wài, shǐ chéng, yǔ bié mì yī zhái huàn zhī, shǎo dì xǔ yān. yǔ zì xī dǐ yí xīn zhái, xīn zhái zài qīng xī xī, jiù dǐ jīn xiāng gōng sì. hé luò chèn rì:' líng yào yù jiàn dōng nán yú.' yǔ èr dǐ jiē chù gōng chéng zhī dōng nán, qiě zài xùn" xùn" yuán zuò" wú", jù míng chāo běn gǎi. dì, gài tiān yìng yě." chū sòng míng dì zì xù
南朝宋明帝自序云:“予初封湘东王,居侍中卫尉府。孝武皇帝为予(“予”原作“子”,据明抄本改。)置萧惠开宅邸,经营方始,凿池,获赤玉一枚,色如练朱,半圆半方,重五斤,光润如莹。世祖崩,少帝继位,予自姑熟入朝,居西邸。少帝狂暴,恶闻直言,醉为非法。予骤谏之,大怒,乃使仗士防守。左右文武,悉惊怖奔走,西邸遂空。于是百姓悉入邸,适意取物,纤毫毕尽。至夜,少帝醉醒,意颇解释。明日,左右文武方还,予于是不喜居于西邸。历阳太守建平王景素,私起宅于建阳门外,始成,予别觅一宅换之,少帝许焉。予自西邸移新宅,新宅在清溪西,旧邸今湘宫寺。河洛谶日:‘灵曜豫见东南隅。’予二邸皆处宫城之东南,且在巽(“巽”原作“吴”,据明抄本改。)地,盖天应也。”(出《宋明帝自序》)
qí tài zǔ
齐太祖
qí tài zǔ zài huái yīn, lǐ chéng qiàn, jué dé gǔ xī jiǔ méi, xià yǒu zhuàn shū, xún bó yù zhū rén jiē bù néng shí. shí jì sēng zhēn dú yán yuē:" hé xū biàn cǐ jiǔ yuǎn zhī wù. xī ér yǒu jiǔ, jiǔ xī zhī zhēng yě." dì xǐ ér shǎng zhī. chū tán sǒu
齐太祖在淮阴,理城堑,掘得古锡九枚,下有篆书,荀伯玉诸人皆不能识。时纪僧贞独言曰:“何须辨此久远之物。锡而有九,九锡之征也。”帝喜而赏之。(出《谈薮》)
běi qí shén wǔ
北齐神武
běi qí shén wǔ, shǎo céng yǔ liú guì jiǎ zhì wèi bēn zǒu zhī yǒu. guì céng dé yī bái yīng, liè yú wò yě, jiàn yī chì tù, měi bó zhé yì, suì zhì jiǒng zé. yǒu yī máo wū, tù jiāng bēn rù, quǎn shì zhī, yīng tù jù sǐ. shén wǔ nù, yǐ míng dí shè quǎn, quǎn bì. wū zhōng yǒu èr dà rén chū, chí shén wǔ yī shén jí, qí mǔ mù máng. yè zhàng ā èr zi:" hé gù chù dà jiā?" yīn chū wèng zhōng jiǔ, pēng yáng yǐ fàn kè. zì yún yǒu zhī, biàn mén zhū rén, yán bìng" dāng guì", zhì shén wǔ, yuē:" jiē yóu cǐ rén." yǐn jìng ér chū. hái gèng fǎng wèn zhī, zé běn wú rén jū, nǎi zhī xiàng zhě fēi rén jìng yě. yóu shì zhū rén yì jiā jìng yì. chū sān guó diǎn lüè
北齐神武,少曾与刘贵、贾智为奔走之友。贵曾得一白鹰,猎于沃野,见一赤兔,每搏辄逸,遂至迥泽。有一茅屋,兔将奔入,犬噬之,鹰兔俱死。神武怒,以鸣镝射犬,犬毙。屋中有二大人出,持神武衣甚急,其母目盲。曳杖呵二子:“何故触大家?”因出瓮中酒,烹羊以饭客。自云有知,遍扪诸人,言并“当贵”,至神武,曰:“皆由此人。”饮竟而出。还更访问之,则本无人居,乃知向者非人境也。由是诸人益加敬异。(出《三国典略》)
hòu zhōu tài zǔ
后周太祖
hòu zhōu tài zǔ shí, yǒu lǐ shùn xìng zhě, shì chuán hàn zhù cháng ān chéng zhī rì, yǐ wèi běi miàn jūn wáng míng chāo běn" wáng" zuò" zhǔ". huò yǐn huò jiàn, yú shèng mò cè. wèi zì yǒng xī zhī hòu, quán xióng fēn jù. qí shén wǔ xìng jūn shù shí wàn, cì shā yuàn, tài zǔ dì xiá bīng shǎo, jù bù dàng dí, jì jìn lì qióng. xū yú xìng lái, tài zǔ qǐng qí cè móu. gèng wú yú yǔ, zhí yún:" huáng gǒu zhú hēi gǒu, jí zǒu chū jīn dǒu. yī guò chū jīn dǒu, huáng gǒu jiā wěi zǒu." yǔ qì biàn qù. yú shí dōng jūn qí zhì fú sè shàng huáng, xī bīng yòng hēi, tài zǔ wù qí yán, suì lì zhàn, dà pò wǔ yú shā yuàn. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
后周太祖时,有李顺兴者,世传汉筑长安城之日,已为北面军王(明抄本“王”作“主”。)或隐或见,愚圣莫测。魏自永熙之后,权雄分据。齐神武兴军数十万,次沙苑,太祖地狭兵少,惧不当敌,计尽力穷。须臾兴来,太祖请其策谋。更无余语,直云:“黄狗逐黑狗,急走出筋斗。一过出筋斗,黄狗夹尾走。”语讫便去。于时东军旗帜服色尚黄,西兵用黑,太祖悟其言,遂力战,大破武于沙苑。(出《广古今五行记》)
chén gāo zǔ
陈高祖
chén gāo zǔ wǔ dì shòu shàn zhī rì, qí yè, yǒu kuài jī rén shǐ pǔ, mèng zhū yī rén, dài wǔ guān, zì tiān ér xià, shǒu chí jīn bǎn, shàng yǒu wén zì. pǔ shì zhī, qí wén yuē:" chén shì wǔ zhǔ, sān shí sì nián." suì líng kōng ér shàng. chū tán sǒu
陈高祖武帝受禅之日,其夜,有会稽人史溥,梦朱衣人,戴武冠,自天而下,手持金板,上有文字。溥视之,其文曰:“陈氏五主,三十四年。”遂凌空而上。(出《谈薮》)
suí wén dì
隋文帝
cháng ān cháo táng, jí jiù yáng xìng cūn, cūn mén dà shù jīn jiàn zài. chū zhōu dài yǒu yì sēng, hào wèi chéng gōng, yán cí huǎng hū, hòu duō yǒu yàn. shí cūn rén yú cǐ shù xià jí yán yì, chéng gōng hū lái zhú zhī yuē:" cǐ tiān zǐ zuò chù, rǔ děng hé gù jū cǐ?" jí suí wén dì jí wèi, biàn yǒu qiān dū yì. chū xī jīng jì
长安朝堂,即旧杨兴村,村门大树今见在。初周代有异僧,号为枨公,言词恍惚,后多有验。时村人于此树下集言议,枨公忽来逐之曰:“此天子坐处,汝等何故居此?”及隋文帝即位,便有迁都意。(出《西京记》)
suí yáng dì
隋炀帝
suí mò wàng qì zhě yún:" gān mén yǒu tiān zǐ qì, lián tài yuán shén shèng." gù yáng dì zhì lí gōng, shù yóu fén yáng yǐ yàn zhī. hòu táng gāo zǔ qǐ yì bīng fén yáng, suì yǒu tiān xià. chū gǎn dìng lù
隋末望气者云:“乾门有天子气,连太原甚盛。”故炀帝置离宫,数游汾阳以厌之。后唐高祖起义兵汾阳,遂有天下。(出《感定录》)
táng gāo zǔ
唐高祖
táng gāo zǔ wǔ dé sān nián, lǎo jūn jiàn yú yáng jiǎo shān. qín wáng lìng jí shàn xíng rù zòu, shàn xíng gào lǎo jūn yún:" rù jīng shén nán, wú wù wèi yàn." lǎo jūn yuē:" rǔ dào jīng rì, yǒu xiàn shí shì guī zhě, kě wèi yàn." jì zhì cháo mén, guǒ yǒu shào zhōu xiàn shí shì guī, xià yǒu liù zì, yuē:" tiān xià ān, qiān wàn rì." chū lù yì jì
唐高祖武德三年,老君见于羊角山。秦王令吉善行入奏,善行告老君云:“入京甚难,无物为验。”老君曰:“汝到京日,有献石似龟者,可为验。”既至朝门,果有邵州献石似龟,下有六字,曰:“天下安,千万日。”(出《录异记》)
táng tài zōng
唐太宗
tài zōng dàn zhī sān rì yě, yǒu shū shēng jiē gāo zǔ yuē:" gōng shì guì rén, yǒu guì zǐ." yīn mù tài zōng yuē:" lóng fèng zhī zī, tiān rì zhī biǎo yě, gōng guì yīn cǐ ér, èr shí bì néng ān mín yǐ." chū gǎn dìng lù
太宗诞之三日也,有书生皆高祖曰:“公是贵人,有贵子。”因目太宗曰:“龙凤之姿,天日之表也,公贵因此儿,二十必能安民矣。”(出《感定录》)
táng qí wáng yuán jí
唐齐王元吉
táng qí wáng yuán jí yú jìn yáng gōng huò qīng shí, ruò guī xíng, wén yǒu dān shū sì zì, yuē:" lǐ yuān wàn jí." yuán jí qiǎn shǐ xiàn zhī, wén zì yìng chè, wǎn ruò guī xíng, jiàn zhě xián yì yān. gāo zǔ yuē:" bù zú xìn yě." nǎi lìng shuǐ zì mó yǐ yàn zhī, shù rì jìn ér jīng sù mó zhī, qí zì yù míng. yú shì nèi wài bì hè. gāo zǔ yuē:" shàng tiān míng mìng, kuàng yǐ wàn jí, gū lòu guǎ báo, níng kān yù cǐ. yí yǐ shǎo láo sì shí guī ér lèi sòng zhī." chū guǎng dé shén yì jì
唐齐王元吉于晋阳宫获青石,若龟形,文有丹书四字,曰:“李渊万吉。”元吉遣使献之,文字暎澈,宛若龟形,见者咸异焉。高祖曰:“不足信也。”乃令水渍磨以验之,数日浸而经宿磨之,其字愈明。于是内外毕贺。高祖曰:“上天明命,贶以万吉,孤陋寡薄,宁堪预此。宜以少牢祀石龟而酹送之。”(出《广德神异记》)
táng zhōng zōng
唐中宗
táng zhōng zōng wèi tiān hòu suǒ fèi yú fáng líng, yǎng tiān ér tàn, xīn zhù zhī. yīn pāo yī shí yú kōng zhōng yuē:" wǒ hòu dì, cǐ shí bù là." qí shí suì wèi shù zhī fù guà, zhì jīn yóu cún. yòu yǒu rén dù shuǐ, shí dé gǔ jìng, jìn zhī. dì zhào miàn, qí jìng zhōng yǐng rén yǔ yuē:" jí zuò tiān zǐ." wèi jiā xún, fù jū dì wèi. chū dú yì zhì
唐中宗为天后所废于房陵,仰天而叹,心祝之。因抛一石于空中曰:“我后帝,此石不落。“其石遂为树枝冨挂,至今犹存。又有人渡水,拾得古镜,进之。帝照面,其镜中影人语曰:“即作天子。”未浃旬,复居帝位。(《出独异志》)
táng xiāng wáng
唐相王
táng ān zhōu dū du dù péng jǔ, fù zǐ jiē zhī míng. zhōng zōng zài wèi, wéi hòu fāng shèng, ér péng jǔ bào zú. zài míng sī, jū xùn wèi bì, zhì wáng diàn qián, hū wén guān yuē:" wáng jīn dāng lì xiāng wáng wèi huáng dì." wáng qǐ zhì jiē xià, jiàn rén shēn jiē zhǎng èr zhàng, gòng fú niǎn zhě bǎi rén. xiāng wáng bèi yǎn miǎn, zài niǎn zhōng, guǐ wáng jiàn zhī yíng bài, xiāng wáng xià niǎn dá bài, rú shì lǐ chéng ér chū. péng jǔ jì sū yán zhī, shí xiāng wáng zuò xiāng yǐ. hòu suì yú, shū huáng hòu jiāng wēi lǐ shì, xiāng wáng zǐ lín zī wáng, xīng bīng miè zhī, ér zūn xiāng wáng wèi huáng dì. nǎi zhào péng jǔ, qiān qí guān. chū jì wén
唐安州都督杜鹏举,父子皆知名。中宗在位,韦后方盛,而鹏举暴卒。在冥司,鞫讯未毕,至王殿前,忽闻官曰:“王今当立相王为皇帝。”王起至阶下,见人身皆长二丈,共扶辇者百人。相王被兖冕,在辇中,鬼王见之迎拜,相王下辇答拜,如是礼成而出。鹏举既苏言之,时相王作相矣。后岁余,书皇后将危李氏,相王子临淄王,兴兵灭之,而尊相王为皇帝。乃召鹏举,迁其官。(出《记闻》)
lù zhōu bié jià
潞州别驾
táng xuán zōng wèi lù zhōu bié jià, jiāng rù cháo, yǒu jūn zhōu hán níng lǐ, zì wèi zhī wǔ zhào, yīn yǐ shí zhù shì zhī. jì ér bù guà, yī zhù wú gù zì qǐ, fán sān yǎn sān qǐ, guān zhě yǐ wéi dà jí. jì ér zhū wéi shì, dìng tiān wèi," wèi" yuán zuò" bǎo", jù míng chāo běn gǎi. yīn cǐ xíng yě. níng lǐ qǐ guān zhì wǔ pǐn. chū guó shǐ zuǎn yì
唐玄宗为潞州别驾,将入朝,有军州韩凝礼,自谓知五兆,因以食箸试之。既而布卦,一箸无故自起,凡三偃三起,观者以为大吉。既而诛韦氏,定天位,(“位”原作“保”,据明抄本改。)因此行也。凝礼起官至五品。(出《国史纂异》)
jīn wō niú
金蜗牛
táng xuán zōng zài fān dǐ, yǒu wō niú chéng tiān zǐ zì, zài qǐn shì zhī bì. shàng xīn jù zhī, yǐ ní tú qù. shù rì fù rú jiù, rú shì zhě sān. jí jí wèi, zhù jīn yín wō niú shù bǎi méi, yú gōng dé qián gōng yǎng zhī. yòu yǒu zuó yù wèi zhī, hòu rén shí yǒu de zhī zhě. chū lù yì jì
唐玄宗在藩邸,有蜗牛成天子字,在寝室之壁。上心惧之,以泥涂去。数日复如旧,如是者三。及即位,铸金银蜗牛数百枚,于功德前供养之。又有琢玉为之,后人时有得之者。(出《录异记》)