chéng xiàng liú hàng zhī héng zhōu rì, yǒu dà xìng yǐn shì yù mǎi lín rén tián mò néng dé, lín rén lǎo ér zi yòu, nǎi wěi wèi juàn. jí lín rén sǐ, jí zhú qí zi. sòng èr shí nián bù dé zhí. hàng zhì yòu sù. yǐn shì chū jī suì hù chāo wèi zhèng, hàng yuē: ruò tián bǎi qǐng, hù chāo qǐ tè shōu cǐ hū? shǐ wèi juàn shí, cháng wèn lín hū? qí rén duō zài, kě qǔ wèi zhèng. yǐn bù néng duì, suì fú zuì.
丞相刘沆知衡州日,有大姓尹氏欲买邻人田莫能得,邻人老而子幼,乃伪为劵。及邻人死,即逐其子。讼二十年不得直。沆至又诉。尹氏出积岁户钞为证,沆曰:若田百顷,户钞岂特收此乎?始为劵时,尝问邻乎?其人多在,可取为证。尹不能对,遂伏罪。