táng lǐ qiān gōng zhèn fèng xiáng, shǔ yì yǒu biān máng gēng tián, dé mǎ tí jīn yī wèng, sòng yú xiàn. jiāng sòng yú zhōu yì, zǎi kǒng gōng cáng shī shǒu, zhù yú sī kù. xìn sù shì zhī, nǎi tǔ kuài yě. yǐ zhuàng wén yú fǔ, yì zhě qiān yí huàn zhī, suì qiǎn yuàn àn qí shì, zǎi mò néng míng, jí yǐ yì jīn wū fú. qióng qí suǒ cáng, huò yún fèn tǔ, huò yún shuǐ zhōng. qiān gōng shén nù, ér gōng yàn yǔ qí shì shí, yuán xiàng guó zī zài mù zhōng, dú fǔ shǒu wú yǔ. qiān gōng jí zhī, zī yuē: mǒu shén yí cǐ shì yǒu wǎng. qiān gōng nǎi bǐ yí qí yù yú jùn, mìng yuán zhì zhī. yuán lìng yuè wèng jiān, dé tǔ èr bǎi wǔ shí yú kuài, suì yú liè sì, suǒ jīn róng chéng tǔ kuài zhuàng, shǐ jí qí bàn, yǐ yǒu sān bǎi jīn. xún qí chū, nǎi èr nóng fū yǐ jù zhú yú zhī. jì qí shù, fēi èr rén yǐ zhú kě yú, dù zài lù yǐ huà wéi tǔ yǐ. qún qíng tài huō, yì zǎi huò shēn.
唐李汧公镇凤翔,属邑有编氓耕田,得马蹄金一瓮,送于县。将送于州邑,宰恐公藏失守,贮于私库。信宿视之,乃土块也。以状闻于府,议者佥疑换之,遂遣掾案其事,宰莫能明,即以易金诬服。穷其所藏,或云粪土,或云水中。汧公甚怒,而公宴语其事时,袁相国滋在幕中,独俯首无语。汧公诘之,滋曰:某甚疑此事有枉。汧公乃俾移其狱于郡,命袁治之。袁令阅瓮间,得土二百五十余块,遂于列肆,索金镕成土块状,始及其半,已有三百斤。询其初,乃二农夫以巨竹舁之。计其数,非二人以竹可舁,度在路已化为土矣。群情太豁,邑宰获伸。