strong fáng shèn bù zhì strong
防慎不至
zhāng xiàn qī, yán ráo shè rén yóu nǚ. xiàn yǒu fán biǎo xiōng zhě, lái zì jiāng zhī nán, gào xiàn qǐng kòu ráo qiú zǎi zì. xiàn xǔ zhī, ér ráo jiǔ bù yīng, fán wèi kuáng jǐ, zhōng xīn xián zhī pō qiè. yī dàn, wèi xiàn yuē: dì juǎn zhóu bù bǐ è zhá, kě yǐ zuǒ dì. xiàn xīn rán yǐ shí yú zhóu shòu zhī, jiē yào qiē juǎn zi, yán yǐn bī shì, měi zhóu tóu wèi zhá sān liǎng zhǐ ér shòu zhī, xiàn yù yì ér yǐ.
張峴妻,顏蕘舍人猶女。峴有樊表兄者,來自江 之南,告峴請叩蕘求宰字。峴許之,而蕘久不應,樊謂誑己,中心銜之頗切。一旦,謂峴曰:「弟捲軸不鄙惡札,可以佐弟。」峴欣然以十餘軸授之,皆要切卷子,延引逼試,每軸頭為札三兩紙而授之,峴鬱悒而已。
fáng xǔ, hé nán rén, tài wèi zhī sūn, xián tōng sì nián chuí chéng ér bài. xiān shì míng dì dìng yǐ, wú hé xiě lù zhī jì, yǎng ní luò jī fān yàn wǎ, hàn shì zhǐ, xǔ yǐ zhōng biǎo zhòng dì, zhǐ jiàn xǔ yī rén, zhǔ sī bù huò yǐ xū yīng zhī xǔ jì lín shǔ, gèng qǐng kòu fù shì, zhǔ sī bù nuò, suì bà.
房珝,河南人,太尉之孫,咸通四年垂成而敗。先是名第定矣,無何寫錄之際,仰泥落擊翻硯瓦,汗試紙,珝以中表重地,只薦珝一人,主司不獲已須應之;珝既臨曙,更請叩副試,主司不諾,遂罷。
lǐ tíng bì gān fú zhōng shì yè, yú pù nèi ǒu huò ǎo zi bàn bì yī duì, tíng bì qǐ qǔ yī zhī. tóng pù shǎng zhī yuē: cǐ dé fēi shén shòu! qūn xún yǒu yī rén qín zhuō, dà hū yún: zhuō dé tōu yī zéi yě!
李廷璧乾符中試夜,於鋪內偶獲襖子半臂一對,廷璧起取衣之。同鋪賞之曰:「此得非神授!」逡巡有一人擒捉,大呼云:「捉得偷衣賊也!」
strong wù duō è míng strong
誤掇惡名
huá jīng, jiàn zhōu rén yě, jí yǒu fù míng. xiàng yóu dà liáng, cháng yù gōng yàn. yīn yǔ jiān jūn shǐ miàn shú. jí zhì jīng shī, shí yǐ dēng kē, yǔ tóng nián lián biāo ér xíng, féng qí rén yú tōng qú, mǎ shàng xiàng yī, yīn zhī bàng yì xuān rán. hòu pō zhì shěn qì, zhōng tài xué bó shì.
華京,建州人也,極有賦名。向游大梁,嘗預公宴。因與監軍使面熟。及至京師,時已登科,與同年連鑣而行,逢其人於通衢,馬上相揖,因之謗議喧然。後頗至沈棄,終太學博士。
liú zuǎn zhě, gāo zhōu liú shè rén tuì zhī zǐ yě, sì wèi wén yì bù è. gān níng zhōng hán qī jīng shī, ǒu yǔ yī yī gōng wèi lín, zuǎn dài zhī shèn zhì, wǎng wǎng jiǎ dài yú qí rén, qí rén jí shàng shū wú kāi fǔ mén tú. sì xuē wáng wèi dà jīng zhào, yī gōng yīn wèi zhī róu zhěn mài, cóng róng zhī jì, yán zuǎn zhī qióng qiě qū, zhī róu shén lǐng lǎn. huì shì guān yǐ jiè sòng děng dì bǐng yú zhī róu, zhī róu wèi zuǎn shì kāi fǔ mén rén lái zhǔ, sī bì kāi fǔ zhī yì yě, fēi jiè yuán bù kě. yóu shì yǐ zuǎn jū shǒu sòng, zuǎn yì bù zhī qí yóu. zì shì zuǎn luò shù jǔ, fāng wù. wàn jì mò néng xuě zhī.
劉纂者,高州劉舍人蛻之子也,嗣為文亦不惡。乾寧中寒棲京師,偶與一醫工為鄰,纂待之甚至,往往假貸於其人,其人即上樞吳開府門徒。嗣薛王為大 京兆,醫工因為知柔診脈,従容之際,言纂之窮且屈,知柔甚領覽。會試官以解送等第稟於知柔,知柔謂纂是開府門人來囑,斯必開府之意也,非解元不可。由是以 纂居首送,纂亦不知其由。自是纂落數舉,方悟。萬計莫能雪之。
péi yún hūn xiāo chǔ gōng nǚ, yán dìng wèi jǐ, biàn zhuó jìn shì. luó yǐn yǐ yī jué cì zhī, lüè yuē: xì kàn yuè lún hái yǒu yì, xìn zhī qīng guì jìn cháng é.
裴筠婚蕭楚公女,言定未幾,便擢進士。羅隱以一絕刺之,略曰:「細看月輪還有意,信知青桂近嫦娥。」
yáng zhuàn yuán wài, gān fú zhōng zuǒ yǒng níng liú chéng xiàng huái nán mù, yīn yóu jiāng shī zú zhuì shuǐ, dài qiǎn rén guī zhái qǔ yī, jiǔ zhī ér bù zhì. gōng wén zhī, mìng yǐ yī shòu zhuàn. shǎo qǐng yī zhì, shén huá mí, wèn zhī, nǎi hù róng suǒ cì. gōng wén zhī wú yán. hòu chú qǐ jū shè rén, wèi tóng liè zèn, gǎi shòu jià bù yuán wài láng, yóu shì yī shēng kǎn kě.
楊篆員外,乾符中佐永寧劉丞相淮南幕,因游江 失足墜水,待遣人歸宅取衣,久之而不至。公聞之,命以衣授篆。少頃衣至,甚華靡,問之,乃護戎所賜。公聞之無言。後除起居舍人,為同列譖,改授駕部員外郎,由是一生坎坷。
strong hǎo zhī jǐ è jí dì strong
好知己惡及第
shào ān shí, lián zhōu rén yě. gāo xiāng shì láng nán qiān guī què, tú cì lián jiāng , ān shí yǐ suǒ yè tóu xiàn yù zhī, suì qiè zhì niǎn xià. xiāng zhǔ wén, ān shí zhuó dì, shī rén zhāng jié, fù dōng dōu wàng xìng cì shī yuē: lǎn xiū zhū cuì shàng gāo tái, méi yuè lián juān hèn bù kāi zòng shǐ dōng xún yě wú yì, jūn wáng zì lǐng měi rén lái.
邵安石,連州人也。高湘侍郎南遷歸闕,途次連江 ,安石以所業投獻遇知,遂挈至輦下。湘主文,安石擢第,詩人章碣,《賦東都望幸刺》詩曰:「懶修珠翠上高台,眉月連娟恨不開;縱使東巡也無益,君王自領美人來。」
zhèng yǐn zhě, qí xiān mǐn rén, xǐ jū xún yáng, yīn ér gēng yān. shǎo wèi lǜ fù, cí gé gù xún cháng. xián kāng mò, xiǎo wèi gōng hàng zì què xià chù zhōu zuǒ, yú shí xún rén xī kě yǔ yán zhě yǐn zhì yè zhī, hàng yī jiàn shén wèi yì, zì shì rì yǔ zhī yóu. yǐn nián shào lǎn yú shì, yīn ào xún guān liáo, yóu shì fàn zhòng nù, gù zé qí bū zū, xì zhī fēi suǒ. hàng wén dà nù, yǐ qián dài yǐn shū guān, fù yán zhī shàng xí. wèi jǐ, hàng yǐ pǔ ēn hái jīng, mìng yǐn xié xíng. yǐn bǐng xìng zī jū, hàng zhī mén lì jiā pú mí bù è zhī, wǎng wǎng hū wèi qǐ suǒ ér, hàng dài zhī rú yī. xíng cì jiāng líng, yǐn xiá yóu duō bù guǎn sù, zuǒ yòu zhēng gào, hàng zhào yǐn wēi biàn, yǐn yǐ shí duì, hàng yòu zī yǐ cái bó, zuǒ yòu yóu bù cè yě. xíng zhì shāng yán, zhào hàng zhī gòng jǔ. shí zài jīng gǔ ròu, wén hàng xié yǐn, jiē yǐ shū zhǐ zhī hàng bù néng shě, suì lìng jiù cè shì, rán yǔ zhū qīn yuē zhǐ yú cǐ ěr. jì bǎng chú zhī xī, hàng xún láng zì hū yǐn zhě sān sì, jué rán dùn qì ér yán yuē: zhèng yǐn, cuī hàng bù yǔ le, què gèng yǒu hé rén kěn yǔ zhī! yī jǔ jí dì. rán yǐn yuǎn rén, sù wú guān wài míng, zú bù jī xiān dá zhī mén, jì jí dì ér yì gū. shàng guò guān yàn, cè jiǎn chū jīng, pán huán huái zhè jiān, zhōng hé mò, zhèng xù zhèn nán hǎi, pì wèi cóng shì, zhū tóng shě jiē yǐ wú sù zhī, wén yǐn zì wèi yǒu kē dì zhì, wú fù dá. jì fù pì, tóng shě jiē bù mù, xù bù dé yǐ, zhì yǐn yú wài yì. jū suì yú, yòu bù wèi zǎi jūn suǒ lǐ. huì xù yù gòng shì, yǐ mù nèi wú míng rén, yíng yǐn shī zhī qí zǎi jūn wèi yǐn hèn qiě jiǔ, chóu zhī bì yǐ. suì yú jiàn sòng yán zhì zhèn, yǐn dà zuì, tù xiě ér zú.
鄭隱者,其先閩人,徙居循陽,因而耕焉。少為律賦,辭格固尋常。咸康末,小魏公沆自闕下黜州佐,於時循人稀可與言者;隱贄謁之,沆一見甚慰意, 自是日與之游。隱年少懶於事,因傲循官寮,由是犯眾怒,故責其逋租,系之非所。沆聞大怒,以錢代隱輸官,復延之上席。未幾,沆以普恩還京,命隱偕行。隱稟 性趑趄,沆之門吏家僕靡不惡之,往往呼為「乞索兒」,沆待之如一。行次江 陵,隱狎游多不館宿,左右爭告,沆召隱微辯,隱以實對,沆又資以財帛,左右尤不測 也。行至商顏,詔沆知貢舉。時在京骨肉,聞沆攜隱,皆以書止之;沆不能舍,遂令就策試,然與諸親約止於此耳。暨榜除之夕,沆巡廊自呼隱者三四,矍然頓氣而 言曰:「鄭隱,崔沆不與了,卻更有何人肯與之!」一舉及第。然隱遠人,素無關外名,足不跡先達之門,既及第而益孤。上過關宴,策蹇出京,磐桓淮浙間,中和 末,鄭續鎮南海,闢為従事,諸同舍皆以無素知,聞隱自謂有科第志,無復答。既赴辟,同舍皆不睦,續不得已,致隱於外邑。居歲余,又不為宰君所禮。會續欲貢 士,以幕內無名人,迎隱屍之;其宰君謂隱恨且久,仇之必矣。遂於餞送筵置鴆,隱大醉,吐血而卒。
cuī yuán hàn, wèi yáng yá zhōu yán suǒ zhī, yù zòu bǔ què, kěn yuē: yuàn jìn shì. yóu cǐ dú bù chǎng zhōng, rán bù xiǎo chéng shì, xiān qiú tí mù wèi dì. cuī áo zhī zhī, xù rì dōu táng shǐ kāi, shèng qì bái shì láng yuē: bái yún qǐ fēng zhōng fù, áo qǐng tuì. zhǔ sī yú lián zhōng zú è huàn zhī, shì suì èr cuī jù jié.
崔元翰,為楊崖州炎所知,欲奏補闕,懇曰:「願進士。」由此獨步場中,然不曉呈試,先求題目為地。崔敖知之,旭日都堂始開,盛氣白侍郎曰:「白雲起封中賦,敖請退。」主司於簾中卒愕換之,是歲二崔俱捷。
strong hǎo jí dì è dēng kē strong
好及第惡登科
xǔ mèng róng jìn shì jí dì, xué jiū dēng kē, shí hào jǐn yuàn zi shàng zhe shā yī. cài jīng yǔ mèng róng tóng.
許孟容進士及第,學究登科,時號「錦褑子上着莎衣」。蔡京與孟容同。
lùn yuē: gǔ rén jǔ shì zhī suǒ nán zhě, dà zé fù tāng huǒ, cì zé lín shēn lǚ báo lǐ shǎo qīng yòu yuē cāo kōng quán, mào bái rèn, wén zhě mí bù dǎn hán fā shù, yǒng wèi zi sūn zhī jiè. yī, wēi yǐ! bǐ zhī dé yīn wǒ yě shī yì yīn wǒ yě shū bù zhī sān bǎi nián lái, kē dì zhī shè, cǎo zé wàng zhī qǐ jiā, zān fú wàng zhī jì shì gū hán shī zhī, qí zú něi yǐ shì lù shī zhī, qí zú jué yǐ kuì bǐ wèi qiú zhī yì, tiǎn hū xī xīn zhī yù, fāng zhī tāng huǒ shēn báo, kōng quán mào rèn, wēi zài bǐ yǐ. shì zhī guā lǐ zhī xián, yì yǐ zhī bàng, sī bù kě wàng. ruò shào zhèng èr zi, dān jìn qiú míng zhī zhì xiān qí lèi, suī shùn bǎn zhī shì kě xī, ér yà miáo zhī jiè nán wàng. míng jì mí yáng, dé zhī bù qiú. cuī gōng xié zhì, rén zhě suǒ bù wèi yě. xǔ, cài èr gōng suǒ qǔ zhě, dào yě fēi wèi míng yě. shā jǐn zhī pì, xuè làng ér yǐ.
論曰:古人舉事之所難者,大則赴湯火,次則臨深履薄;李少卿又曰「操空拳,冒白刃」,聞者靡不膽寒發豎,永為子孫之戒。噫,危矣!彼之得因我 也;失亦因我也;殊不知三百年來,科第之設,草澤望之起家,簪紱望之繼世;孤寒失之,其族餒矣;世祿失之,其族絕矣;愧彼為裘之義,靦乎析薪之喻,方之 湯、火、深、薄,空拳、冒刃,危在彼矣。是知瓜李之嫌,薏苡之謗,斯不可忘。若邵、鄭二子,單進求名之志先其類,雖順坂之勢可惜,而揠苗之戒難忘。名既靡 揚,得之不求。崔公脅制,仁者所不為也。許,蔡二公所取者,道也;非為名也。莎錦之譬,謔浪而已。
strong chì cì jí dì strong
敕賜及第
wéi bǎo yì, xián tōng zhōng yǐ xiōng zài xiàng wèi, yīng jǔ bù dé, tè chì cì jí dì. zhuó rù nèi tíng.
韋保乂,咸通中以兄在相位,應舉不得,特敕賜及第。擢入內庭。
yǒng níng liú xiāng yè, zì hàn fān, xián tōng zhōng zì zhǎng chūn gōng pàn guān, zhào rù nèi tíng, tè chì cì jí dì. zhōng wài hè jiān jí zhòng, wéi yùn zhōu lǐ shàng shū zhǒng yī zhāng zuì zhe, nǎi fú jiàn wéi shàng shū xiù zhī cí yě. yú shì wéi zuǒ yùn mù, lüè yuē: yòng chì dài bǎng, yóu guān rù míng yǎng wēn shù zhī yān, hé rén zhé guì? shui chì gān quán zhī shuǐ, dú wǒ dēng lóng. jìn mén ér biàn shì lóng mén, shèng zhǔ ér yǒng wèi zuò zhǔ. yòu yuē: sān shí fú míng, měi nián jiē yǒu jiǔ zhòng zhī jǐ, kuàng dài suǒ wú. xiāng guó shēn suǒ qiàn yù, gài zhǐ chì tài zhōng de yě.
永寧劉相鄴,字漢藩,咸通中自長春宮判官,召入內庭,特敕賜及第。中外賀緘極眾,惟鄆州李尚書種一章最著,乃福建韋尚書岫之辭也。於是韋佐鄆 幕,略曰:「用敕代榜,由官入名;仰溫 樹之煙,何人折桂?氵斥甘泉之水,獨我登龍。禁門而便是龍門,聖主而永為座主。」又曰:「三十浮名,每年皆有;九重 知己,曠代所無。」相國深所慊郁,蓋指斥太中的也。
dù shēng, fù xuān yóu zhōng wǎn líng, shēng yǒu cí zǎo, guǎng míng suì, sū dǎo gěi shì cì jiàn zhōu, shēng wèi jūn cuì jià xìng xī shǔ, lì dé zhào jiàn, tè chì cì fēi dǎo rù nèi. wéi zhōng lìng zì hàn zhǎng bài zhǔ wén, shēng shí yǐ bài xiǎo jiàn, kàng biǎo qǐ jiù shì, cóng zhī. dēng dì shù rì, yǒu chì fù qián guān, bìng fú sè. yì zhě róng zhī.
杜升,父宣猷終宛陵,升有詞藻,廣明歲,蘇導給事刺劍州,升為軍倅;駕幸西蜀,例得召見,特敕賜緋導入內。韋中令自翰長拜主文,升時已拜小諫,抗表乞就試,従之。登第數日,有敕復前官,並服色。議者榮之。
qín tāo yù, chū rù dà yān tián lìng zī zhī mén. chē jià xìng shǔ, tāo yù yǐ bài chéng láng, pàn cuó jí xiǎo guī gōng zhǔ wén, tāo yù zhǔn chì fàng jí dì, réng biān rù qí nián bǎng zhōng. tāo yù zhì shū xiè xīn rén hū tóng nián, lüè yuē: sān tiáo zhú xià, suī zǔ wén wéi, shù rèn qiáng biān, xìng tóng ēn dì.
秦韜玉,出入大閹田令孜之門。車駕幸蜀,韜玉已拜丞郎,判鹺;及小歸公主文,韜玉准敕放及第,仍編入其年榜中。韜玉置書謝新人呼「同年」,略曰:「三條燭下,雖阻文闈,數仞牆邊,幸同恩地。」
wáng yàn chāng, tài yuán rén, jiā shì zān miǎn, tuī yú dǐng jiǎ. guǎng míng suì, jià xìng xī shǔ, ēn cì jí dì, hòu wèi sì xuē wáng zhī róu pàn guān. zhāo zōng xìng shí mén, shí zǎi chén yǔ xué shì bù jí suí jià, zhī róu yǐ jīng yǐn pàn cuó, quán zhōng shū, shì shǔ jìn fǔ, biǎo zhāng jì zhì, qiè yú pī dá. zhī róu yǐ yàn chāng míng wén, suì mìng quán zhī xué shì, jū bàn zài, chū bài jīng yǐn. yòu zuǒ cháng shì dà lǐ qīng, wèi běn sì rén lì suǒ lèi, nán qiān.
王彥昌,太原人,家世簪冕,推於鼎甲。廣明歲,駕幸西蜀,恩賜及第,後為嗣薛王知柔判官。昭宗幸石門,時宰臣與學士不及隨駕,知柔以京尹判鹺, 權中書,事屬近輔,表章繼至,切於批答。知柔以彥昌名聞,遂命權知學士,居半載,出拜京尹。又左常侍、大理卿,為本寺人吏所累,南遷。
strong biǎo jiàn jí dì strong
表薦及第
gān níng zhōng, jià xìng sān fēng. yīn wén guī zhě, xié liáng wáng biǎo jiàn jí dì, réng liè yú bǎng nèi. shí yáng lìng gōng zhèn wéi yáng, yǎn yǒu xuān zhè, yáng biàn zhēn gěng jiǔ yǐ. wén guī jiā chí zhōu zhī qīng yáng, cí qīn jiān dào zhì xíng zài, wú hé suí bǎng wèi lì bù shì láng péi shū xuān yù pàn guān, zhì dà liáng yǐ shēn shì kòu liáng wáng, wáng nǎi shàng biǎo jiàn zhī. wén guī fù nǐ shì fēi, biàn tóu qǐ shì yú gōng qīng jiān, lüè yuē: wū tú liè shí, fēi qiú chǐ bì zhī zhēn yuán jū bì fēng, bù wàng hóng zhōng zhī lè. jì zhuó dì, yóu sòng biàn chí guò, é wèi duō yán zhě suǒ fā liáng wáng dà nù, jí qiǎn zhuī bǔ, yǐ bù jí yǐ. rán shì lǚ yán cuò dà shuài jiē fù xīn, cháng yǐ wén guī wèi zhèng, bái mǎ zhī zhū, mí bù yóu cǐ yě.
乾寧中,駕幸三峰。殷文圭者,攜梁王表薦及第,仍列於榜內。時楊令公鎮維揚,奄有宣浙,楊汴榛梗久矣。文圭家池州之青陽,辭親間道至行在,無何 隨榜為吏部侍郎裴樞宣諭判官,至大梁以身事叩梁王,王乃上表薦之。文圭復擬飾非,遍投啟事於公卿間,略曰:「於菟獵食,非求尺璧之珍;鶢鶋避風,不望洪鐘 之樂。」既擢第,由宋汴馳過,俄為多言者所發;梁王大怒,亟遣追捕,已不及矣。然是屢言措大率皆負心,常以文圭為證,白馬之誅,靡不由此也。
hé zé, sháo yáng qǔ jiāng rén yě. fù dǐng, róng guǎn jīng lüè, yǒu wén chēng. zé gān níng zhōng, suí jì zhì sān fēng xíng zài, yǒng lè cuī gōng, jí zé zhī tóng nián zhàng rén yě wén zé lái jǔ, nǎi yǐ yī jué zhèn zhī yuē: sì shí jiǔ nián qián jí dì, tóng nián wéi yǒu lǎo fū cún jīn rì yīn qín fǎng wǒ zi, wěn jiāng jì liè shàng lóng mén. shí zhǔ wén yǔ duó wèi fēn, yòu huì xiāng tíng yǒu suǒ zǔ, yīn zhī bài yú chuí chéng. hòu piāo bó guān wài. liáng tài zǔ shòu chán, zé jiǎ guǎng nán mù zhí rù gòng, chì cì jí dì.
何澤,韶陽曲江 人也。父鼎,容管經略,有文稱。澤乾寧中,隨計至三峰行在,永樂崔公,即澤之同年丈人也;聞澤來舉,乃以一絕振之曰:「四十九年 前及第,同年惟有老夫存;今日殷勤訪我子,穩將髻鬣上龍門。」時主文與奪未分,又會相庭有所阻,因之敗於垂成。後漂泊關外。梁太祖受禪,澤假廣南幕職入 貢,敕賜及第。
strong è dé jí dì strong
惡得及第
yú zhuó jiù míng tāo yù, zhǎng yǔ xiāng guó xiōng zi, guì zhǔ shì zhī rú jǐ zi, mò bù wěi zhī jiā zhèng, wǎng wǎng yǔ yú guān jié, yóu shì zhòng yì xuān rán. guǎng míng chū, cuī hòu shì láng bǎng, guì zhǔ lì qǔ dǐng jiǎ bǎng chú zhī xī, wèi shè tíng liáo, réng wèi yàn jù, yǐ hòu tóng nián zhǎn jìng. xuǎn nèi rén měi shǎo zhě shí yú bèi, zhí zhú kuà chéng liè yú zhǎng xìng xī mén. jì ér jiāng rù biàn sè, yǒu zhū yī lì chí bào yuē: hú zi láng jūn wèi jí dì. zhū jù yīng shēng zhì zhī yú dì. cháo kòu nán hòu, yú chuān zhōng jí dì, yī qī tián lìng zī yǐ. huò yuē, zhuó jí dì fēi lìng zī lì, hòu yī qí mén ěr.
於梲舊名韜玉,長與相國兄子,貴主視之如己子,莫不委之家政,往往與於關節,由是眾議喧然。廣明初,崔厚侍郎榜,貴主力取鼎甲;榜除之夕,為設 庭燎,仍為宴具,以候同年展敬。選內人美少者十餘輩,執燭跨乘列於長興西門。既而將入辨色,有朱衣吏馳報曰:「胡 子郎君未及第。」諸炬應聲擲之於地。巢寇 難後,於川中及第,依棲田令孜矣。或曰,梲及第非令孜力,後依其門耳。
gāo kǎi shì láng dì yī bǎng, péi sī qiān yǐ chóu zhōng wèi guān jié qǔ zhuàng tóu, kǎi tíng qiǎn zhī, sī qiān huí gù lì shēng yuē: míng nián dǎ jí qǔ zhuàng tóu. míng nián, kǎi jiè mén xià bù dé shòu shū tí, sī qiān zì huái shì liáng yī jiān rù gòng yuàn jì ér yì yǐ zǐ yī, qū zhì kǎi xià bái kǎi yuē: jūn róng yǒu zhuàng, jiàn péi sī qiān xiù cái. kǎi bù dé yǐ, suì jiē zhī. shū zhōng yǔ sī qiān qiú wēi é, kǎi yuē: zhuàng yuán yǐ yǒu rén, cǐ wài kě fù jūn róng yì zhǐ. sī qiān yuē: bēi lì miàn fèng jūn róng chù fēn, péi xiù cái fēi zhuàng yuán, qǐng shì láng bù fàng. kǎi fǔ shǒu liáng jiǔ yuē: rán zé lüè yào jiàn péi xué shì. sī qiān yuē: bēi lì biàn shì. sī qiān cí mào táng táng, kǎi jiàn zhī gǎi róng, bù dé yǐ suì lǐ zhī yǐ.
高鍇侍郎第一榜,裴思謙以仇中尉關節取狀頭,鍇庭譴之,思謙回顧厲聲曰:「明年打脊取狀頭。」明年,鍇戒門下不得受書題,思謙自懷士良一緘入貢 院;既而易以紫衣,趨至鍇下白鍇曰:「軍容有狀,薦裴思謙秀才。」鍇不得已,遂接之。書中與思謙求巍峨,鍇曰:「狀元已有人,此外可副軍容意旨。」思謙 曰:「卑吏面奉軍容處分,裴秀才非狀元,請侍郎不放。」鍇俛首良久曰:「然則略要見裴學士。」思謙曰:「卑吏便是。」思謙詞貌堂堂,鍇見之改容,不得已遂 禮之矣。
huáng yù, sān qú rén, zǎo yóu tián lìng gǎi mén, zhuó jìn shì dì, lì zhèng láng jīn zǐ. lǐ duān, qǔ jiāng rén, yì shòu zhī yú lìng zī, zhuó jìn shì dì, yòu wèi lìng zī bīn zuǒ, jù wèi kǒng lǔ gōng suǒ xián. wén dé zhōng, yǔ yù jù xiàn xíng wǎng.
黃郁,三衢人,早游田令改門,擢進士第,歷正郎金紫。李端,曲江 人,亦受知於令孜,擢進士第,又為令孜賓佐,俱為孔魯公所嫌。文德中,與郁俱陷刑網。
fāng lín shí zhé jīn jì dé zhě bā rén
芳林十哲今記得者八人
shěn yún xiáng, yà zhī dì yě.
沈雲翔,亞之弟也。
lín shàn, gǎi míng xuàn, mǐn rén. guāng huà zhōng shǒu tài cháng bó shì.
林繕,改名絢,閩人。光化中守太常博士。
zhèng qǐ liú yè táng xún wú shāng sǒu.
鄭玘、劉業、唐珣、吳商叟。
qín tāo yù, jīng zhào rén, fù wèi zuǒ jūn jūn jiāng. tāo yù yǒu cí zǎo, yì gōng zhǎng duǎn gē, yǒu guì gōng zǐ xíng yuē: jiē qián shā tǎn lǜ bù juǎn, yín guī pēn xiāng wǎn bù duàn, luàn huā zhī jǐn liǔ niǎn xiàn, zhuāng diǎn chí tái huà píng zhǎn. zhǔ rén gōng yè chuán guó chū, liù qīn lián luò chí cháo chē, dòu jī zǒu gǒu jiā shì shì, bào lái jiē pèi huáng jīn yú. què xiào shū shēng bǎ shū juǎn, xué dé yán huí rěn jī miàn. rán mù bǎi qí wèi rén, zhì yú zào jìn, jià xìng xī shǔ, wèi tián lìng zī zhuó yòng wèi qī suì, guān zhì chéng láng, pàn yán tiě, tè cì jí dì.
秦韜玉,京兆人,父為左軍軍將。韜玉有詞藻,亦工長短歌,有貴公子行曰:「階前莎毯綠不捲,銀龜噴香挽不斷,亂花織錦柳捻線,妝點池台畫屏展。 主人功業傳國初,六親聯絡馳朝車,鬥雞走狗家世事,抱來皆佩黃金魚。卻笑書生把書卷,學得顏回忍飢面。」然慕柏耆為人,至於躁進,駕幸西蜀,為田令孜擢 用;未期歲,官至丞郎,判鹽鐵,特賜及第。
guō xūn zhě, bù zhī hé xǔ rén, yǔ chéng xiàng yú dū wèi, xiàng wèi yàn xí zhī jiāo . jí cóng jū zhòng dì, fù wǎn cái fù, xūn bù néng bì jī xián, ér lè wèi bàn yè kè. xián tōng shí sān nián, zhào zhì zhǔ wén, duàn yì wèi xūn zhì gāo děng, zhì shén náo zǔ, ér jù zhī wú míng. huì liè shèng jì chén, zǎi zhí yǐ xià yú cí ēn sì xíng xiāng, hū yǒu cǎi tiě zǐ qiān yú, gè fāng cùn xǔ, suí fēng sǎn màn, yǒu ruò fēng dié, qí shàng tí yuē: xīn jí dì jìn shì guō xūn. gōng qīng lǎn zhī, xiāng gù chǎn rán. yīn zhī zhǔ sī dé yǐ chù qù.
郭薰者,不知何許人,與丞相於都尉,向為硯席之交 。及琮居重地,復綰財賦,薰不能避譏嫌,而樂為半夜客。咸通十三年,趙騭主文,斷意為薰致高 等,騭甚撓阻,而拒之無名。會列聖忌辰,宰執以下於慈恩寺行香,忽有彩帖子千餘,各方寸許,隨風散漫,有若蜂蝶,其上題曰:「新及第進士郭薰。」公卿覽 之,相顧囅然。因之主司得以黜去。
xián tōng zhōng zì yún xiáng bèi fán shí rén, jīn suǒ jì zhě yǒu bā, jiē jiāo tōng zhōng guì, hào fāng lín shí zhé. fāng lín, mén míng, yóu cǐ rù nèi gù yě. rán jiē yǒu wén zì, gài lǐ suǒ wèi jūn zǐ dá qí dà zhě yuǎn zhě, xiǎo rén zhī qí jìn zhě xiǎo zhě dé zhī yǔ shī, nǎi bù néng jiū bié shū tè, yǒu zhī yǐ. yǔ qí shé shǐ zhī xīn zhě, qǐ qí rán hū!
咸通中自雲翔輩凡十人,今所記者有八,皆交 通中貴,號「芳林十哲」。芳林,門名,由此入內故也。然皆有文字,蓋禮所謂君子達其大者、遠者,小人知其近者、小者;得之與失,乃不能糾別淑慝,有之矣。語其虵豕之心者,豈其然乎!
strong sì xiōng jīn suǒ jì zhě sān strong
四凶今所記者三
chén pán sǒu zhě, fù míng hù, fù yǒu cí xué, yóu nì yú nèi diǎn. zhǎng qìng zhōng, cháng zhù wéi mó jīng jìn shàng, yǒu zhōng zhǐ lìng yǔ hǎo guān zhí zhèng wèi hù yīn nèi dào chǎng sēng jìn jīng, pō yì cuò zhī, zhǐ shòu shǎo liè ér yǐ. pán sǒu xíng zhì duǎn xiǎo, zhǎng huì shū chǐ, yóu fù wén xué, zì fù wáng zuǒ zhī cái, dà yán chěng biàn, suī jiē duì xiàng gōng, páng ruò wú rén fù zì liào fēi míng jiào zhī qì, ruò guàn dù wèi dào shì, lì míng yú hào tiān guān. xián tōng zhōng jiàng shèng zhī chén, èr jiào lùn yì, ér huáng yī lǚ bēn, shàng xiǎo bù yì, xuān xià lìng hòu bèi xīn rù nèi dào chǎng, yǒu néng zhé chōng fú tú zhě, xǔ yǐ zì jiàn. pán sǒu shè yī fèng zhào, shí shì mén wèi zhǔ lùn, zì wù yǐn niè pán jīng shū. pán sǒu yīng shēng chì zhī yuē: huáng dì shān hū dà qìng, ā shī kǒu chēng xiàn shòu, ér jīng yǐn niè pán, fàn dà bù jìng! chū qí sēng wèi pán sǒu bù tōng fú shū, jì ér cuò è, dài zhì diān zhuì. zì shì lián cuò shù bèi, shèng yán dà yuè, zuǒ yòu hū wàn suì. qí rì, lián qián cì zǐ yī yī xí. pán sǒu yóu shì zì qí qīng wǔ, gāo liú sù dé duō huàn zhī. qián wén shàng tīng yún: pán sǒu yì guān zǐ dì, bù yuàn zài guān pèi, pō sī lǐ yī yì yǐ zì xiào ěr. yú shì zhōng zhǐ shòu zhì dé xiàn lìng. pán sǒu lì shì wèi zhōng kǎo zhì, pāo guān yì què shàng fēng shì, tōng yì liú gōng yǐn wèi yǔ yì, fēi shí zhào duì, shù kè pán sǒu suǒ chén, fán shù shí jié, bèi jiū shí bìng. fù yuē: chén qǐng pò biān jiān jiā, kě yǐ shàn jūn yī èr nián. shàng wèn: biān jiān hé rén duì yuē: zǎi xiàng lù yán qīn lì. jì ér dà wèi yán huì nù, yì rì, chì yǐ pán sǒu wū wǎng shàng tīng, jié chì dà chén, chú míng wèi mín, liú ài zhōu. pán sǒu suī zhì diān jué, zhé bù gǎn yǐ qí dào zì qū. sù yǒu zhòng zhuì zhī jí, lì pìn fān hòu, lǜ yǐ jiān yú zào chí wǔ, suǒ zhì wú bù yǎng zhǐ. jí yán biǎn, pán sǒu dé liàng yí wèi dèng zhōu sī mǎ, shí shǔ guǎng míng gēng zǐ zhī hòu, liú jù róng qǐ xú, jiāng dé xiāng yáng, bù néng pán sǒu, dài yǐ xún shǔ yī zhōu zuǒ ěr. pán sǒu yán hàn nán xià, zhōng tú yǔ jù róng mù lì shū yún: yǐ chū wú lǐ zhī xiāng, jiàn jí xiāo yáo zhī jìng. jù róng dé zhī dà nù, qiǎn bù jiàn shí yú bèi, yí dié tán è, zhuī bǔ pán sǒu. shí tiān xià sàng luàn, wú rén wèi dī fáng jì ér wèi zú wǔ suǒ líng, quán jiā shui chì hàn zhì jiǎ qiàn, hòu mén, sān shí yú kǒu, wú jiào lèi yǐ.
陳磻叟者,父名岵,富有辭學,尤溺於內典。長慶中,嘗注《維摩經》進上,有中旨令與好官;執政謂岵因內道場僧進經,頗抑挫之,止授少列而已。磻 叟形質短小,長喙疏齒,尤富文學,自負王佐之才,大言騁辯,雖接對相公,旁若無人;復自料非名教之器,弱冠度為道士,隸名於昊天觀。咸通中降聖之辰,二教 論義,而黃衣屢奔,上小不懌,宣下令後輩新入內道場,有能折衝浮圖者,許以自薦。磻叟攝衣奉詔,時釋門為主論,自誤引《涅槃經疏》。磻叟應聲叱之曰:「皇 帝山呼大慶,阿師口稱獻壽,而經引《涅槃》,犯大不敬!」初其僧謂磻叟不通佛書,既而錯愕,殆至顛墜。自是連挫數輩,聖顏大悅,左右呼「萬歲」。其日,簾 前賜紫衣一襲。磻叟由是恣其輕侮,高流宿德多患之。潛聞上聽云:「磻叟衣冠子弟,不願在冠帔,頗思理一邑以自效耳。」於是中旨授至德縣令。磻叟蒞事未終考 秩,拋官詣闕上封事,通義劉公引為羽翼,非時召對,數刻磻叟所陳,凡數十節,備究時病。復曰:「臣請破邊瑊家,可以贍軍一二年。」上問:「邊瑊何人」對 曰:「宰相路岩親吏。」既而大為岩恚怒,翌日,敕以磻叟誣罔上聽,訐斥大臣,除名為民,流愛州。磻叟雖至顛蹶,輒不敢以其道自屈。素有重墜之疾,歷聘藩 後,率以肩輿造墀廡,所至無不仰止。及岩貶,磻叟得量移為鄧 州司馬,時屬廣明庚子之後,劉巨容起徐,將得襄陽,不能磻叟,待以巡屬一州佐耳。磻叟沿漢南 下,中途《與巨容幕吏書》云:「已出無禮之鄉,漸及逍遙之境。」巨容得之大怒,遣步健十餘輩,移牒潭鄂,追捕磻叟。時天下喪亂,無人為堤防;既而為卒伍所 陵,全家氵斥漢至賈塹,後門,三十餘口,無噍類矣。
liú zi zhèn, pú rén yě, pō fù xué yè, ér bù zhī dà tǐ yóu hǎo líng lì tóng dào, dǐ jié gōng qīng. bù chǐ gàn suǒ zhōu xiàn, shāo bù rú yì, lì zhì hán shǔ yǐ zhì jiù shì míng tíng, chóu rén guǎng zhòng, hǎn yǒu yǔ zhī tán zhě. jū shǒu liú gōng zhǔ wén suì, huàn jǔ zi nà juǎn fán duō, bǎng yún nà juǎn bù dé guò sān zhóu. zi zhèn nà sì shí zhóu, yīn zhī dà duō xiōng yù. zi zhèn fēi bù zì zhī, gài bù néng yì yā ěr. gān fú zhōng guān wèi bó shì, sān nián shì diàn lǐ bì, lìng xué guān jiǎng shū, zǎi chén yǐ xià, jiē yǔ tīng yān. shí zi zhèn jiǎng lǐ jì, lù luán, zhōu yì.
劉子振,蒲人也,頗富學業,而不知大體;尤好陵轢同道,詆訐公卿。不恥干索州縣,稍不如意,立致寒暑;以至就試明庭,稠人廣眾,罕有與之談者。 居守劉公主文歲,患舉子納卷繁多,榜雲納卷不得過三軸。子振納四十軸,因之大掇凶譽。子振非不自知,蓋不能抑壓耳。乾符中官為博士,三年釋奠禮畢,令學官 講書,宰臣已下,皆與聽焉。時子振講《禮記》,陸鸞,《周易》。
lǐ zhǎo zhě, fēng chuān xiāng yóu zi yě, qí qī nǎi dǒng cháng shì yǔ zhī nǚ yě. dà shùn zhōng, bīn zhōu jié dù shǐ shàng fù wáng xíng yú wài zú dǒng shì, yǐ jiù shì yú yǔ, zhǎo lè yóu xíng yú zhī mén, xíng yú hū zhǎo lǐ láng. huì yǔ jì xié, pū mǎ shēng shēng zhī jù, jiē xíng yú suǒ zhì, zhǎo fù shì dà zì. wèi jǐ, àn jiǎ lái jìn, fěng tiān zǐ zhū dà chén, jìn shēn jiān zhòng zú yī jī. zhǎo chū rù xíng yú zhī mén, pō yǒu de sè. jí xíng yú bài, zhào bǔ zhǎo, zhǎo wáng mìng qín lǒng.
李沼者,封川相猶子也,其妻乃董常侍禹之女也。大順中,邠州節度使尚父王行瑜外族董氏,以舅事於禹,沼樂遊行瑜之門,行瑜呼沼李郎。會與計偕, 仆馬生生之具,皆行瑜所致,沼負是大恣。未幾,按甲來覲,諷天子誅大臣,縉紳間重足一跡。沼出入行瑜之門,頗有得色。及行瑜敗,詔捕沼,沼亡命秦隴。
lùn yuē: cái zhě, pú yě shí zhě, gōng yě. liáng pú shòu yú jiàn gōng, qì zhī lòu yě wěi cái rèn yú bǐ shí, xíng zhī quē yě. yóu shì lì shēn yáng míng, jìn dé xiū yè, gǒu mèi hū shí, wèi yǒu yī qí cáng zhě yě. shěn nǎi shí zhī bù lái, mìng huò duō jiǎn shàn è bì yú fǎn jǐ, dé shī xìng yú yóu rén qǐ bù zhòu dá zhōng wēi, suī róng shì rǔ! fēi fū kè míng zào jìng zhī běn, dòng jiū cún wáng zhī yù, lín cái wú gǒu dé, lín nán wú gǒu miǎn, ér néng suǒ shēn yú tǎn yí zhě, wèi zhī yǒu yě. yáng zi yún yuē: zhì yì fèng yě. měi cái gāo shí, qí wéi jūn zǐ yú!
論曰:「才者,璞也;識者,工也。良璞授於賤工,器之陋也;偉才任於鄙識,行之缺也。由是立身揚名,進德修業,苟昧乎識,未有一其藏者也。矧乃 時之不來,命或多蹇;善惡蔽於反己,得失幸於尤人;豈不驟達終危,雖榮是辱!非夫克明躁靜之本,洞究存亡之域,臨財無苟得,臨難無苟免,而能索身於坦夷 者,未之有也。楊子云曰:「治亦鳳也。」美才高識,其惟君子歟!