fàn yǔ lán qī shí yǒu sān, hǎo qín, xǐ zhǒng lán jí pén chí xiǎo jǐng. jiàn lán sān shí yú gāng, dà rú bò ji. zǎo yú ér rù, yè yì ér chū zhě, xià yě zǎo yú ér chū, yè yú ér rù zhě, dōng yě cháng nián xīn kǔ, bù jiǎn nóng shì. huā shí, xiāng chū lǐ wài, kè zhì zuò yī shí, xiāng xí yī jū, sān wǔ rì bù sàn. yú zhì huā qī zhì qí jiā, zuò wò bù qù, xiāng qì kù liè, nì bí bù gǎn xiù, dì kāi kǒu tūn hē zhī, rú liú xiè yān.
范与兰七十有三,好琴,喜种兰及盆池小景。建兰三十余缸,大如簸箕。早舁而入,夜异而出者,夏也;早舁而出,夜舁而入者,冬也;长年辛苦,不减农事。花时,香出里外,客至坐一时,香袭衣裾,三五日不散。余至花期至其家,坐卧不去,香气酷烈,逆鼻不敢嗅,第开口吞欱之,如流瀣焉。
huā xiè, fèn zhī mǎn jī, yú bù rěn qì, yǔ yǔ lán móu yuē:" yǒu miàn kě jiān, yǒu mì kě jìn, yǒu huǒ kě bèi, nài hé bù shí zhī yě?" yǔ lán shǒu kěn yú yán. yǔ lán shào nián xué qín yú wáng míng quán, néng dàn hàn gōng qiū shān jū yín shuǐ lóng yín sān qǔ.
花谢,粪之满箕,余不忍弃,与与兰谋曰:“有面可煎,有蜜可浸,有火可焙,奈何不食之也?”与兰首肯余言。与兰少年学琴于王明泉,能弹《汉宫秋》、《山居吟》、《水龙吟》三曲。
hòu jiàn wáng běn wú qín, dà chēng shàn, jǐn qì suǒ xué ér xué yān, bàn nián xué shí shàng liú quán yī qǔ, shēng sè yóu jí shǒu. wáng běn wú qù, xuán yì wàng zhī, jiù suǒ xué yòu ruì yì qù zhī, bù fù néng jì yì, jiū jìng zhōng wú yī zì, zhōng rì fǔ qín, dàn hé xián ér yǐ. suǒ chù xiǎo jǐng, yǒu dòu bǎn huáng yáng, zhī gàn cāng gǔ qí miào, pén shí chēng zhī. zhū qiáo fēng yǐ èr shí jīn shòu zhī, bù kěn yì, yǔ lán zhēn ài," xiǎo qiè" hū zhī. yú qiáng jiè zhāi tóu sān yuè, kū qí chuí yī gān, yú ào xī, jí yú guī yǔ lán. yǔ lán jīng huáng wú cuò, zhǔ cān zhī jiāo guàn, rì yè mó zhī bù zhì, yī yuè hòu kū gān fù huó.
后见王本吾琴,大称善,尽弃所学而学焉,半年学《石上流泉》一曲,生涩犹棘手。王本吾去,旋亦忘之,旧所学又锐意去之,不复能记忆,究竟终无一字,终日抚琴,但和弦而已。所畜小景,有豆板黄杨,枝干苍古奇妙,盆石称之。朱樵峰以二十金售之,不肯易,与兰珍爱,“小妾”呼之。余强借斋头三月,枯其垂一干,余懊惜,急舁归与兰。与兰惊惶无措,煮参汁浇灌,日夜摩之不置,一月后枯干复活。