rén shēn qī yuè, cūn cūn dǎo yǔ, rì rì bàn cháo shén hǎi guǐ, zhēng tuò zhī. yú lǐ zhōng bàn shuǐ hǔ, qiě yuē: huà shuǐ hǔ zhě, lóng mián sōng xuě jìn zhāng hóu, zǒng bù rú shī nài ān, dàn rú qí miàn wù dài, rú qí zī wù liè, rú qí dōu móu wù zhǐ, rú qí dāo zhàng wù shù, rú qí chuán wù dù zhuàn, wù gē yáng qiāng, zé shí dé bā jiǔ yǐ. yú shì fēn tóu sì chū, xún hēi ǎi hàn, xún shāo zhǎng dà hàn, xún tóu tuó, xún pàng dà hé shàng, xún zhuó zhuàng fù rén, xún jiāo zhǎng fù rén, xún qīng miàn, xún wāi tóu, xún chì xū, xún měi rán, xún hēi dà hàn, xún chì liǎn cháng xū, dà suǒ chéng zhōng. wú zé zhī guō zhī cūn zhī shān pì zhī lín fǔ zhōu xiàn, yòng zhòng jià pìn zhī, dé sān shí liù rén. liáng shān pō hǎo hàn, gè gè ā huó, zhēn zhēn zhì zhì, rén mǎ chēng chuò ér xíng, guān zhě dōu jié zhē lán, zhí yù kàn shā jiè. wǔ xuě shū guī zì guǎng líng, duō gòu fǎ jǐn gōng duàn, cóng yǐ tái gé zhě bā: léi bù liù, dà shì yī, lóng gōng yī, huá zhòng měi dōu, jiàn zhě mù duó qì yì duó. gài zì yǒu tái gé, yǒu qí huá wú qí zhòng, yǒu qí měi wú qí dōu, yǒu qí huá zhòng měi dōu, wú qí sī zhì, wú qí wén lǐ. qīng bó zi yǒu yán:" bù tì tā qiān le, yě shì shì jīng bàn."
壬申七月,村村祷雨,日日扮潮神海鬼,争唾之。余里中扮《水浒》,且曰:画《水浒》者,龙眠、松雪近章侯,总不如施耐庵,但如其面勿黛,如其髭勿鬣,如其兜鍪勿纸,如其刀杖勿树,如其传勿杜撰,勿戈阳腔,则十得八九矣。于是分头四出,寻黑矮汉,寻梢长大汉,寻头陀,寻胖大和尚,寻茁壮妇人,寻姣长妇人,寻青面,寻歪头,寻赤须,寻美髯,寻黑大汉,寻赤脸长须,大索城中。无则之郭、之村、之山僻、之邻府州县,用重价聘之,得三十六人。梁山泊好汉,个个呵活,臻臻至至,人马称娖而行,观者兜截遮拦,直欲看杀玠。五雪叔归自广陵,多购法锦宫缎,从以台阁者八:雷部六,大士一,龙宫一,华重美都,见者目夺气亦夺。盖自有台阁,有其华无其重,有其美无其都,有其华重美都,无其思致,无其文理。轻薄子有言:“不替他谦了,也事事精办。”
jì zǔ nán huá lǎo rén nán nán guài wèn yú yuē:" shuǐ hǔ yǔ dǎo yǔ yǒu hé yì wèi? jìn yú shān dào qǐ, yíng dào hé wéi yé?" yú fǔ shǒu sī zhī, guǒ dàn ér wú wèi, xú yīng zhī yuē:" yǒu zhī. tiān gāng jǐn, yǐ sù tài wèi diàn yān. yòng dà pái liù, shū' fèng zhǐ zhāo ān' zhě èr, shū' fēng tiáo yǔ shùn' zhě yī,' dào xī mín ān' zhě yī, gèng dà shū' jí shí yǔ' zhě èr, qián dǎo zhī." guān zhě huān xǐ zàn tàn, lǎo rén yì nì xiào ér qù.
季祖南华老人喃喃怪问余曰:“《水浒》与祷雨有何义味?近余山盗起,迎盗何为耶?”余俯首思之,果诞而无谓,徐应之曰:“有之。天罡尽,以宿太尉殿焉。用大牌六,书‘奉旨招安’者二,书‘风调雨顺’者一,‘盗息民安’者一,更大书‘及时雨’者二,前导之。”观者欢喜赞叹,老人亦匿笑而去。