yáo jiǎn shū huà qiān gǔ, rén yì qiān gǔ. wù yín, jiǎn shū kè wèi wèi shàng bīn. yú yù táo yè dù, wǎng lái zhě mǐn wèn shuǐ zēng bō chén yī èr rén ér yǐ. jiǎn shū wú bàn miàn jiāo, fǎng yú, yī jiàn rú píng shēng huān, suì tà yú yù. yǔ yú liào lǐ mǐ yán zhī shì, bù shǐ yú zhī. yǒu kòng, zé lā yú yǐn huái shàng guǎn, liáo dǎo ér guī. jīng zhōng zhū xūn qī dà lǎo péng chái zī nà gāo rén míng jì yǔ jiǎn shū jiāo zhě, bì shǐ jiāo yú, wú huò yí zhě.
姚简叔画千古,人亦千古。戊寅,简叔客魏为上宾。余寓桃叶渡,往来者闵汶水、曾波臣一二人而已。简叔无半面交,访余,一见如平生欢,遂榻余寓。与余料理米盐之事,不使余知。有空,则拉余饮淮上馆,潦倒而归。京中诸勋戚大老、朋侪缁衲、高人名妓与简叔交者,必使交余,无或遗者。
yǔ yú tóng qǐ jū zhě shí rì, yǒu cāng tóu zhì, fāng zhī qí yǒu qiè zài yù yě. jiǎn shū sāi yuān bù lù cōng míng, wéi rén luò luò nàn hé, gū yì yī wǎng, shǐ rén bù kě qīn shū. yǔ yú jiāo bù zhī hé yuán, fǎn ér qiú zhī bù de yě. fǎng yǒu bào ēn sì, chū cè yè bǎi fāng, sòng yuán míng bǐ. jiǎn shū yǎn guāng tòu rù zhòng zhǐ, jù wú jīng sī, miàn wú rén sè. jí guī, wèi yú fǎng sū hàn chén yī tú: xiǎo ér fāng jù zǎo pén yù, yī jiǎo rù shuǐ, yī jiǎo tuì suō yù chū gōng rén dūn pén cè, yī shǒu yē ér, yī shǒu wèi ér xǐng bí tì páng zuò gōng é, yī ér yù qǐ fú qí xī, wèi jié xiù jū. yī tú, gōng é shèng zhuāng duān lì yǒu suǒ qí, shuāng huán wěi zhī yī shì ér pěng pán, pán liè èr ōu, yì sè xiàng kè yī gōng é chí qí pán, wèi zhěng chá qiāo, xiáng shì duān jǐn. fù shì yuán běn, yī bǐ bù shī.
与余同起居者十日,有苍头至,方知其有妾在寓也。简叔塞渊不露聪明,为人落落难合,孤意一往,使人不可亲疏。与余交不知何缘,反而求之不得也。访友报恩寺,出册叶百方,宋元名笔。简叔眼光透入重纸,据梧精思,面无人色。及归,为余仿苏汉臣一图:小儿方据澡盆浴,一脚入水,一脚退缩欲出;宫人蹲盆侧,一手掖儿,一手为儿擤鼻涕;旁坐宫娥,一儿浴起伏其膝,为结绣裾。一图,宫娥盛装端立有所俟,双鬟尾之;一侍儿捧盘,盘列二瓯,意色向客;一宫娥持其盘,为整茶锹,详视端谨。复视原本,一笔不失。