yǔ yún, dāng wéi qíng sǐ, bù dàng wéi qíng yuàn. míng hū qíng zhě, yuán kě sǐ ér bù kě yuàn zhě yě. suī rán, jì yún qíng yǐ, cǐ shēn yǐ wéi qíng yǒu, yòu hé rěn sǐ yé? rán bù sǐ zhōng bù tòu chè ěr. hán hóng zhī liǔ, cuī hù zhī huā, hàn gōng zhī liú yè, shǔ nǚ zhī piāo wú, lìng hòu shì yǒu qíng zhī rén zī jiē xiǎng mù, tuō zhī yǔ yán, jì zhī gē yǒng ér nú wú kūn lún, kè wú huáng shān, zhī jǐ wú yā yá, tóng zhì wú yú hóu, zé suī méng zài hǎi táng, zhōng shì mò lù xiāo láng ěr. jí qíng dì èr.
语云,当为情死,不当为情怨。明乎情者,原可死而不可怨者也。虽然,既云情矣,此身已为情有,又何忍死耶?然不死终不透彻耳。韩翃之柳,崔护之花,汉宫之流叶,蜀女之飘梧,令后世有情之人咨嗟想慕,讬之语言,寄之歌咏;而奴无昆仑,客无黄衫,知己无押衙,同志无虞侯,则虽盟在海棠,终是陌路萧郎耳。集情第二。
jǐ tiáo yáng liǔ, zhān lái duō shǎo tí hén sān dié yáng guān, chàng chè gǔ jīn lí hèn.
几条杨柳,沾来多少啼痕;三叠阳关,唱彻古今离恨。
shì wú huā yuè měi rén, bù yuàn shēng cǐ shì jiè.
世无花月美人,不愿生此世界。
xún lìng jūn zhì rén jiā, zuò chù cháng sān rì xiāng.
荀令君至人家,坐处常三日香。
qìng nán shān zhī zhú, xiě yì wú qióng jué dōng hǎi zhī bō, liú qíng bù jìn chóu rú yún ér zhǎng jù, lèi ruò shuǐ yǐ nán gàn.
罄南山之竹,写意无穷;决东海之波,流情不尽;愁如云而长聚,泪若水以难干。
nòng lǜ qǐ zhī qín, yān dé wén jūn zhī tīng rú cǎi háo zhī bǐ, nán miáo jīng zhào zhī méi zhān yún wàng yuè, wú fēi qī chuàng zhī shēng nòng liǔ niān huā, jìn shì xiāo hún zhī chù.
弄绿绮之琴,焉得文君之听;濡彩毫之笔,难描京兆之眉;瞻云望月,无非凄怆之声;弄柳拈花,尽是销魂之处。
bēi huǒ cháng shāo xīn qǔ, chóu yún pín yā méi jiān.
悲火常烧心曲,愁云频压眉尖。
wǔ gēng sān sì diǎn, diǎn diǎn shēng chóu yī rì shí èr shí, shí shí jì hèn.
五更三四点,点点生愁;一日十二时,时时寄恨。
yàn yuē yīng qī, biàn zuò luán bēi fèng qì fēng méi dié shǐ, fān chéng lǜ cǎn hóng chóu.
燕约莺期,变作鸾悲凤泣;蜂媒蝶使,翻成绿惨红愁。
huā liǔ shēn cáng shū nǚ jū, hé shū ruò shuǐ sān qiān yǔ yún bù rù xiāng wáng mèng, kōng yì shí èr wū shān.
花柳深藏淑女居,何殊弱水三千;雨云不入襄王梦,空忆十二巫山。
zhěn biān mèng qù xīn yì qù, xǐng hòu mèng hái xīn bù hái.
枕边梦去心亦去,醒后梦还心不还。
wàn lǐ guān hé, hóng yàn lái shí bēi xìn duàn mǎn qiāng chóu xù, zǐ guī tí chù yì rén guī.
万里关河,鸿雁来时悲信断;满腔愁绪,子规啼处忆人归。
qiān dié yún shān qiān dié chóu, yì tiān míng yuè yì tiān hèn.
千叠云山千叠愁,一天明月一天恨。
dòu kòu bù xiāo xīn shàng hèn, dīng xiāng kōng jié yǔ zhōng chóu.
豆蔻不消心上恨,丁香空结雨中愁。
yuè sè xuán kōng, jiǎo jiǎo míng míng, piān zì zhào rén gū lìng qióng shēng qì lù, jiū jiū jī jī, dōu lái zhù wǒ chóu sī.
月色悬空,皎皎明明,偏自照人孤另;蛩声泣露,啾啾唧唧,都来助我愁思。
cí bēi fá, jì rén chū xiāng sī hǎi ēn ài tī, jiē rén xià lí hèn tiān.
慈悲筏,济人出相思海;恩爱梯,接人下离恨天。
fèi zhǎng fáng, suō bù jìn xiāng sī dì nǚ wā shì, bǔ bù wán lí hèn tiān.
费长房,缩不尽相思地;女娲氏,补不完离恨天。
gū dēng yè yǔ, kōng bǎ qīng nián wù, lóu wài qīng shān wú shù, gé bù duàn xīn chóu lái lù.
孤灯夜雨,空把青年误,楼外青山无数,隔不断新愁来路。
huáng yè wú fēng zì luò, qiū yún bù yǔ zhǎng yīn. tiān ruò yǒu qíng tiān yì lǎo, yáo yáo yōu hèn nán jìn, chóu chàng jiù huān rú mèng, jué lái wú chǔ zhuī xún.
黄叶无风自落,秋云不雨长阴。天若有情天亦老,摇摇幽恨难禁,惆怅旧欢如梦,觉来无处追寻。
é méi wèi shú, mán láo tóng yè jì xiāng sī cháo xìn nán tōng, kōng xiàng táo huā xún wǎng jī.
蛾眉未赎,谩劳桐叶寄相思;潮信难通,空向桃花寻往迹。
yě huā yàn mù, bù bì mǔ dān, cūn jiǔ hān rén, hé xū lǜ yǐ.
野花艳目,不必牡丹,村酒酣人,何须绿蚁。
qín bà zhé jǔ jiǔ, jiǔ bà zhé yín shī, sān yǒu dì xiāng yǐn, xún huán wú yǐ shí.
琴罢辄举酒,酒罢辄吟诗,三友递相引,循环无已时。
ruǎn jí lín jiā shào fù yǒu měi sè, dāng lú gū jiǔ, jí cháng yì yǐn, zuì biàn wò qí cè.
阮籍邻家少妇有美色,当垆沽酒,籍尝诣饮,醉便卧其侧。
gé lián wén duò chāi shēng, ér bù dòng niàn zhě, cǐ rén bù chī zé huì, wǒ xìng zài bù chī bù huì zhōng.
隔帘闻堕钗声,而不动念者,此人不痴则慧,我幸在不痴不慧中。
táo yè tí qíng, liǔ sī qiān hèn.
桃叶题情,柳丝牵恨。
hú tiān hú dì, dēng tú yú yān yí mù wèi yún wéi yǔ, sòng yù yīn ér dàng xīn.
胡天胡帝,登徒于焉怡目;为云为雨,宋玉因而荡心。
qīng quán dāo ruò tǔ rǎng, jū rán cuì xiù zhī zhū jiā, zhòng rán nuò rú qiū shān, bù tiān hóng nǚ zhī jì bù.
轻泉刀若土壤,居然翠袖之朱家,重然诺如邱山,不添红籹之季布。
hú dié zhǎng xuán gū zhěn mèng, fèng huáng bù shàng duàn xián míng.
蝴蝶长悬孤枕梦,凤凰不上断弦鸣。
wú yāo xiǎo yù fēi zuò yān, yuè yàn xī shī huà wéi tǔ.
吴妖小玉飞作烟,越艳西施化为土。
miào chàng fēi guān shé, duō qíng qǐ zài yāo.
妙唱非关舌,多情岂在腰。
gū míng áo xiáng yǐ bù qù, fú yún àn dàn ér rěn rǎn.
孤鸣翱翔以不去,浮云黯淡而荏苒。
chǔ wáng gōng lǐ, wú bù tuī qí xì yāo wèi guó jiā rén, jù yán yà qí qiàn shǒu.
楚王宫里,无不推其细腰;魏国佳人,俱言讶其纤手。
chuán gǔ sè yú yáng jiā, dé chuī xiāo yú qín nǚ.
传鼓瑟于杨家,得吹萧于秦女。
chūn cǎo bì sè, chūn shuǐ lǜ bō, sòng jūn nán pǔ, shāng rú zhī hé.
春草碧色,春水绿波,送君南浦,伤如之何。
yù shù yǐ shān hú zuò zhī, zhū lián yǐ dài mào wèi yā.
玉树以珊瑚作枝,珠帘以玳瑁为押。
dōng lín qiǎo xiào, lái shì qǐn yú gēng yī xī zǐ wēi pín, jiāng héng chén yú jiǎ zhàng.
东邻巧笑,来侍寝于更衣;西子微颦,将横陈于甲帐。
chěng xiān yāo yú jié fēng, zòu xīn shēng yú dù qǔ, zhuāng míng chán zhī báo bìn, zhào duò mǎ zhī chuí huán. jīn xīng yǔ wù nǚ zhēng huá, shè yuè gòng cháng é jìng shuǎng. jīng luán yě xiù, shí piāo hán chuán zhī xiāng fēi yàn zhǎng jū, yí jié chén wáng zhī pèi. qīng shēn wú lì, qiè nán yáng zhī dǎo yī shēng zhǎng shēn gōng, xiào fú fēng zhī zhī jǐn.
骋纤腰于结风,奏新声于度曲,妆鸣蝉之薄鬓,照堕马之垂鬟。金星与婺女争华,麝月共嫦娥竞爽。惊鸾冶袖,时飘韩椽之香;飞燕长裾,宜结陈王之佩。轻身无力,怯南阳之捣衣;生长深宫,笑扶风之织锦。
qīng niú zhàng lǐ, yú qū jì zhōng, zhū niǎo chuāng qián, xīn zhuāng yǐ jìng.
青牛帐里,余曲既终,朱鸟窗前,新妆已竟。
shān hé mián miǎo, fěn dài ruò xīn. jiāo huá chéng cǎi, jìng xū dài yuè zhī lián guǐ gǔ mái xiāng, shuí zuò shuāng luán zhī wù.
山河绵邈,粉黛若新。椒华承彩,竟虚待月之帘;癸骨埋香,谁作双鸾之雾。
shǔ zhǐ shè méi tiān bǐ mèi, yuè ōu xī yè fā chá xiāng, fēng piāo luàn diǎn gèng chóu zhuǎn, pāi sòng fán xián qū pò zhǎng.
蜀纸麝煤添笔媚,越瓯犀液发茶香,风飘乱点更筹转,拍送繁弦曲破长。
jiào yí lán jìn pín xiū yǐng, zì shì xiāng tāng gèng pà shēn, chū shì rǎn huā nán yì àn, zhōng yōu wò xuě bù shèng rèn, qǐ zhī shì nǚ lián wéi wài, shèng qǔ jūn yù shù bǐng jīn.
教移兰烬频羞影,自拭香汤更怕深,初似染花难抑按,终忧沃雪不胜任,岂知侍女帘帏外,剩取君玉数饼金。
jìng zhōng lóu gé shēn chūn yǔ, yuǎn chù lián lǒng bàn yè dēng.
静中楼阁深春雨,远处帘拢半夜灯。
lǜ píng wú shuì qiū fēn diàn, hóng yè shāng shí yuè wǔ lóu.
绿屏无睡秋分簟,红叶伤时月午楼。
dàn jué yè shēn huā yǒu lù, bù zhī rén jìng yuè dāng lóu, hé láng zhú àn shuí néng yǒng, hán shòu xiāng xūn yì rèn tōu.
但觉夜深花有露,不知人静月当楼,何郎烛暗谁能咏,韩寿香薰亦任偷。
làng yuàn yǒu shū duō fù hè, nǚ qiáng wú shù bù qī luán, xīng chén hǎi dǐ dāng chuāng jiàn, yǔ guò hé yuán gé zuò kàn.
阆苑有书多附鹤,女墻无树不栖鸾,星沉海底当窗见,雨过河源隔座看。
fēng jiē shí yè, shān rén chá zào láo xīn yuè jìng jù huā, sù shì yín tán qǐ xí.
风阶拾叶,山人茶灶劳薪;月迳聚花,素士吟坛绮席。
dāng chǎng xiào yǔ, jǐn rú xíng hái wài zhī hǎo rén bèi dì fēng bō, shuí shì yì qì zhōng zhī liè shì.
当场笑语,尽如形骸外之好人;背地风波,谁是意气中之烈士。
shān cuì pū lián, juǎn bù qǐ qīng cōng yī piàn, shù yīn liú jìng, sǎo bù kāi fāng yǐng jǐ zhòng.
山翠扑帘,卷不起青葱一片,树阴流径,扫不开芳影几重。
zhū lián bì yuè, fān kuī yǎo tiǎo zhī huā qǐ màn cáng yún, kǒng ài fú shū zhī liǔ.
珠帘蔽月,翻窥窈窕之花;绮幔藏云,恐碍扶疏之柳。
yōu táng zhòu shēn, qīng fēng hū lái hǎo bàn, xū chuāng yè lǎng, míng yuè bù jiǎn gù rén.
幽堂昼深,清风忽来好伴,虚窗夜朗,明月不减故人。
duō hèn fù huā fēng bàn luàn qīn bǐ mò, hán qíng wèn liǔ yǔ sī qiān rě yī jū.
多恨赋花风瓣乱侵笔墨,含情问柳雨丝牵惹衣裾。
tíng qián yáng liǔ, sòng jǐn dào chù yóu rén shān xià mí wú, zhī shì hé shí guī lù.
亭前杨柳,送尽到处游人;山下蘼芜,知是何时归路。
tiān yá hào miǎo, fēng piāo sì hǎi zhī hún chén shì liú lí, huī rǎn bàn shēng zhī jié.
天涯浩缈,风飘四海之魂;尘士流离,灰染半生之劫。
dié qì xiāng fēng, shàng duō fāng mèng niǎo zhān hóng yǔ, bù rèn jiāo tí.
蝶憩香风,尚多芳梦;鸟沾红雨,不任娇啼。
yōu qíng huà ér shí lì, yuàn fēng jié ér zhǒng qīng, qiān gǔ kōng guī zhī gǎn, dùn lìng bó xìng jīng hún.
幽情化而石立,怨风结而冢青,千古空闺之感,顿令薄幸惊魂。
yī piàn qiū shān, néng liáo bìng róng, bàn shēng chūn niǎo, piān huàn chóu rén.
一片秋山,能疗病容,半声春鸟,偏唤愁人。
lǐ tài bái jiǔ shèng, cài wén jī shū xiān, zhì zhī yī shí, jué miào jiā ǒu.
李太白酒圣,蔡文姬书仙,置之一时,绝妙佳偶。
huá táng jīn rì qǐ yán kāi, shuí huàn fēn sī yù shǐ lái, hū fā kuáng yán jīng mǎn zuò, liǎng xíng hóng fěn yī shí huí.
华堂今日绮筵开,谁唤分司御史来,忽发狂言惊满座,两行红粉一时回。
yuán zhī suǒ jì, yī wǎng ér shēn. gù rén ēn zhòng, lái yàn zi yú diāo liáng yì shì qíng shēn, tuō fú chú yú chūn shuǐ. hǎo mèng nán tōng, chuī sàn wū shān yún qì xiān yuán wèi hé, kōng tàn yóu nǚ zhū guāng.
缘之所寄,一往而深。故人恩重,来燕子于雕梁;逸士情深,托凫雏于春水。好梦难通,吹散巫山云气;仙缘未合,空探游女珠光。
táo huā shuǐ fàn, xiǎo zhuāng gōng lǐ nì yān zhī yáng liǔ fēng duō, duò mǎ jié zhōng yáo fěi cuì.
桃花水泛,晓妆宫里腻胭脂;杨柳风多,堕马结中摇翡翠。
duì zhuāng zé sè shū, bǐ lán zé xiāng yuè, fàn míng cǎi yú xiāo bō, fēi chéng huá yú xiǎo yuè.
对妆则色殊,比兰则香越,泛明彩于宵波,飞澄华于晓月。
fēn ruò yè ér níng zhào, jìng xīn zǎo ér chōu yīng.
纷弱叶而凝照,竞新藻而抽英。
shǒu jīn hái yù zào, chóu méi jí shǐ kāi, nì xiǎng xíng rén zhì, yíng qián hán xiào lái.
手巾还欲燥,愁眉即使开,逆想行人至,迎前含笑来。
wēi yí dòng fáng, bàn rù xiāo mèng, yǎo tiǎo xián guǎn, fāng zēng kè chóu.
逶迤洞房,半入宵梦,窈窕闲馆,方增客愁。
xuán mèi zi yú sāo tóu, shì chāi liáng yú fěn xù.
悬媚子于搔头,拭钗梁于粉絮。
lín fēng nòng dí, lán gān shàng guì yǐng yī lún sǎo xuě pēng chá, lí luò biān méi huā shǔ diǎn.
临风弄笛,栏杆上桂影一轮;扫雪烹茶,篱落边梅花数点。
yín zhú qīng dàn, hóng zhuāng xiào yǐ, rén kān xī qíng gèng kān xī kùn yǔ huā xīn, chuí yīn liǔ ěr, kè kān lián chūn yì kān lián.
银烛轻弹,红妆笑倚,人堪惜情更堪惜;困雨花心,垂阴柳耳,客堪怜春亦堪怜。
gān dǎn shuí lián, xíng yǐng zì wèi guǎn bào chún chǐ xiāng jì, tiān yá shú shì qióng jiāo. xìng yán jí cǐ, zhé yù zài guǎng jué jiāo zhī lùn, zhòng zuò shǔ mén zhī jù.
肝胆谁怜,形影自为管鲍;唇齿相济,天涯孰是穷交。兴言及此,辄欲再广绝交之论,重作署门之句。
yàn shì zhī zuì qì, chǔ zhàng zhī bēi gē, qí lù zhī tì líng, qióng tú zhī tòng kū. měi yī tuì niàn jí cǐ, suī zài qiān zǎi yǐ hòu, yì gǎn kǎi ér xìng jiē.
燕市之醉泣,楚帐之悲歌,岐路之涕零,穷途之恸哭。每一退念及此,虽在千载以后,亦感慨而兴嗟。
mò shàng fán huá, liǎng àn chūn fēng qīng liǔ xù guī zhōng jì mò, yī chuāng yè yǔ shòu lí huā.
陌上繁华,两岸春风轻柳絮;闺中寂寞,一窗夜雨瘦梨花。
fāng cǎo guī chí, qīng cōng bié yì, duō qíng chéng liàn, bó mìng hé jiē yào yì rén gè yǒu xīn, fēi guān nǚ dé shàn yuàn.
芳草归迟,青骢别易,多情成恋,薄命何嗟;要亦人各有心,非关女德善怨。
shān shuǐ huā yuè zhī jì, kàn měi rén gèng jué duō yùn. fēi měi rén jiè yùn yú shān shuǐ huā yuè yě, shān shuǐ huā yuè zhí jiè měi rén shēng yùn ěr.
山水花月之际,看美人更觉多韵。非美人借韵于山水花月也,山水花月直借美人生韵耳。
shēn huā zhī, qiǎn huā zhī, shēn qiǎn huā zhī xiāng jiàn shí, huā zhī nán shì yī wū shān gāo, wū shān dī, mù yǔ xiāo xiāo láng bù guī, kōng fáng dú shǒu shí.
深花枝,浅花枝,深浅花枝相间时,花枝难似伊;巫山高,巫山低,暮雨潇潇郎不归,空房独守时。
qīng é hào chǐ bié wú chàng, méi fěn zhuāng chéng bàn é huáng luó píng xiù màn wéi hán yù, zhàng lǐ chuī shēng xué fèng huáng.
青娥皓齿别吴倡,梅粉妆成半额黄;罗屏绣幔围寒玉,帐里吹笙学凤凰。
chū dàn rú zhū hòu rú lǚ, yī shēng liǎng shēng luò huā yǔ, sù jǐn píng shēng yún shuǐ xīn, jìn shì chūn huā qiū yuè yǔ.
初弹如珠后如缕,一声两声落花雨,诉尽平生云水心,尽是春花秋月语。
chūn jiāo mǎn yǎn shuì hóng xiāo, lüè xuē yún huán xuán zhuāng shù, fēi shàng jiǔ tiān gē yī shēng, èr shí wǔ láng chuī guǎn zhú.
春娇满眼睡红绡,掠削云鬟旋妆束,飞上九天歌一声,二十五郎吹管逐。
pí pá xīn qǔ, wú dài shí chóng kōng hóu zá yǐn, fēi yīn cáo zhí.
琵琶新曲,无待石崇;箜篌杂引,非因曹植。
xiū wén yāo shòu, xiū jīng luó dài zhī pín kuān jiǎ nǚ róng xiāo, lǎn zhào é méi zhī cháng suǒ.
休文腰瘦,羞惊罗带之频宽;贾女容销,懒照蛾眉之常锁。
liú lí yàn xiá, zhōng rì suí shēn fěi cuì bǐ chuáng, wú shí lí shǒu.
琉璃砚匣,终日随身;翡翠笔床,无时离手。
qīng wén mǎn qiè, fēi wéi sháo yào zhī huā xīn zhì lián piān, níng zhǐ pú táo zhī shù.
清文满箧,非惟芍药之花;新制连篇,宁止葡萄之树。
xī shǔ háo jiā, tuō qíng qióng yú lǔ diàn dōng tái jiǎ guǎn, liú yǒng zhǐ yú dòng xiāo.
西蜀豪家,讬情穷于鲁殿;东台甲馆,流咏止于洞萧。
zuì bǎ bēi jiǔ, kě yǐ tūn jiāng nán wú yuè zhī qīng fēng fú jiàn cháng xiào, kě yǐ xī yān zhào qín lǒng zhī jìn qì.
醉把杯酒,可以吞江南吴越之清风;拂剑长啸,可以吸燕赵秦陇之劲气。
lín huā fān sǎ, zhà piāo yáng yú lán gāo shān qín zhuàn xiǎng, shí nòng shēng yú qiáo mù.
林花翻洒,乍飘飏于兰皋;山禽啭响,时弄声于乔木。
zhǎng jiāng zǐ mèi cóng zhōng bì, duō ài hú shān pì chǔ xíng.
长将姊妹丛中避,多爱湖山僻处行。
wèi zhī zhěn shàng céng féng nǚ, kě rèn méi jiān yǔ huà láng.
未知枕上曾逢女,可认眉尖与画郎。
píng fēng wèi lěng cuī yuān bié, chén tán hé zǐ liú shuāng jié qiān lǚ chóu sī zhǐ shù wéi, yī piàn xiāng hén cái bàn jié.
苹风未冷催鸳别,沉檀合子留双结;千缕愁丝只数围,一片香痕才半节。
nà rěn zhòng kàn wá bìn lǜ, zhōng qī yī yù kè shān huáng.
那忍重看娃鬓绿,终期一遇客衫黄。
jīn qián cì shì ér, àn zhǔ jiào xiū huà.
金钱赐侍儿,暗嘱教休话。
bó wù jǐ céng tuī yuè chū, hǎo shān wú shù dù jiāng lái lún jiāng qiū dòng chóng xiān jué, huàn dé gēng shēn niǎo yuè cuī.
薄雾几层推月出,好山无数渡江来;轮将秋动虫先觉,换得更深鸟越催。
huā fēi lián wài píng jiān xùn, yǔ dào chuāng qián dī mèng hán.
花飞帘外凭笺讯,雨到窗前滴梦寒。
qiáng biāo yuǎn hàn, xī shí lǔ shì zhī gē fān yǐng hán shā, cǐ yè jiāng jiā zhī bèi.
樯标远汉,昔时鲁氏之戈;帆影寒沙,此夜姜家之被。
tián chóu bù mǎn wú wá jǐng, jiǎn zhǐ kōng tí shǔ nǚ cí.
填愁不满吴娃井,剪纸空题蜀女祠。
liáng yuán yì hé, hóng yè yì kě wèi méi zhī jǐ nán tóu, bái bì wèi néng huò zhǔ.
良缘易合,红叶亦可为媒;知己难投,白璧未能获主。
tián píng xiāng àn dōu zāi zhú, jié zhù wū shān bù fàng yún.
填平湘岸都栽竹,截住巫山不放云。
yā wèi lián xiāng sǐ, yuān yīn ní shuì chī.
鸭为怜香死,鸳因泥睡痴。
hóng yìn shān hén chūn sè wēi, shān hú zhěn shàng jiàn huā fēi, yān huán lǎo luàn xiāng yún shī, yí xiàng xiāng wáng mèng lǐ guī.
红印山痕春色微,珊瑚枕上见花飞,烟鬟潦乱香云湿,疑向襄王梦里归。
líng luàn rú zhū wèi diǎn zhuāng, sù huī chéng yuè shī yī shang, zhǐ chóu tiān jiǔ qīng rú dòu, zuì què huán zī bàng yù chuáng.
零乱如珠为点妆,素辉乘月湿衣裳,只愁天酒倾如斗,醉却环姿傍玉床。
yǒu hún luò hóng yè, wú gǔ suǒ qīng huán.
有魂落红叶,无骨锁青鬟。
shū tí shǔ zhǐ chóu nán huàn, yǔ xiē bā shān huà yì chén.
书题蜀纸愁难浣,雨歇巴山话亦陈。
yíng yíng xiāng gé chóu zhuī suí, shuí wèi jiě yǔ lái xiāng wéi.
盈盈相隔愁追随,谁为解语来香帷。
xié kàn liǎng huán chuí, yǎn shì xíng yún jià.
斜看两鬟垂,俨似行云嫁。
yù yǔ méi huā dòu bǎo zhuāng, xiān kāi jiāo yàn bī hán xiāng, zhǐ chóu bīng gǔ cáng zhū wū, bù shì hóng yī dài yù láng.
欲与梅花斗宝妆,先开娇艳逼寒香,只愁冰骨藏珠屋,不似红衣待玉郎。
cóng jiào nòng jiǔ chūn shān wò, bié yǒu fēng liú shàng yǎn bō.
从教弄酒春衫涴,别有风流上眼波。
tīng fēng shēng yǐ xìng sī, wén hè lì yǐ dòng huái, qǐ zhuāng shēng zhī xiāo yáo, mù shàng zi zhī qīng kuàng.
听风声以兴思,闻鹤唳以动怀,企庄生之逍遥,慕尚子之清旷。
dēng jié xì huā chéng suì luò, lèi tí chóu zì dài hén hóng.
灯结细花成穗落,泪题愁字带痕红。
wú duān yǐn què xiāng sī shuǐ, bù xìn xiāng sī xiǎng shā rén.
无端饮却相思水,不信相思想杀人。
yú zhōu chàng wǎn, xiǎng qióng péng lí zhī bīn yàn zhèn jīng hán, shēng duàn héng yáng zhī pǔ.
渔舟唱晚,响穷彭蠡之滨;雁阵惊寒,声断衡阳之浦。
shuǎng lài fā ér qīng fēng shēng, xiān gē níng ér bái yún è.
爽籁发而清风生,纤歌凝而白云遏。
xìng zǐ qīng shā chū tuō nuǎn, lí huā shēn yuàn zì duō fēng.
杏子轻纱初脱暖,梨花深院自多风。