strong shǐ huáng mìng xú fú qiú xiān strong
始皇命徐福求仙
què shuō shǐ huáng jià xìng dōng yù huā yuán, rù de yuán lái, shǎng wán jiā jǐng, zhèng shì:
卻說始皇駕幸東御花園,入的園來,賞玩佳景,正是:
huā guò gōng páo yún jǐn zhòng, liǔ pī chūn zhàng lù shāo zhī.
花過宮袍雲錦重, 柳披春仗露梢枝。
fēng wēi diàn gé piāo fēn yù, wàn zǐ qiān hóng ǎi cuì wēi.
風微殿閣飄芬郁, 萬紫千紅藹翠薇。
shì chén dǎo yǐn, kàn bì yuán jǐng, dēng xiǎn qìng diàn zàn qì, bù jué kùn juàn, fú jǐ ér wò. rěn wén yī shēng xiǎng liàng, hài dòng tiān dì! jiàn hóng rì zhuì yú miàn qián, cóng dōng yī xiǎo ér, shēn zhuó qīng yī, miàn rú gāng tiě, mù yǒu zhòng tóng, xiàng qián yù bào tài yáng, wèi zēng bào qǐ, cóng nán yòu yī hóng yī xiǎo ér, dà jiào: qīng yī xiǎo ér, wèi kě bào qù! wǒ fèng shàng dì chì mìng, tè lái bào tài yáng. liǎng gè bù fú, gè nǔ lì zhēng dǎ. qīng yī xiǎo ér, lián shuāi hóng yī xiǎo ér qī shí èr jiāo, hóng yī xiǎo ér bù fú, tiào jiāng qǐ lái, yòng lì dǎ qì yī quán, qīng yī xiǎo ér pū dì biàn dào, qì jué ér sǐ. hóng yī xiǎo ér jiāng tài yáng bào qǐ xiàng nán qù. shǐ huáng jiào xiǎo ér: qiě zhù! wǒ wèn nǐ shì shuí jiā xiǎo ér? tōng gè míng xìng! xiǎo ér yuē: wǒ shì yáo shùn zhī yì, shēng yú fēng pèi, xiān rù xián yáng, shǔ fēng xìng yì. shā qiū rǔ guī, zhǎng ān wǒ lì, dì jiǎn mìng zài, sì bǎi zhī sì. yán bà, xiàng nán ér qù, zhǐ jiàn yún wù mí tiān, hóng guāng mǎn dì, xiǎo ér bù zhī suǒ wǎng. dì sà rán jué lái, xì sī cǐ mèng, xiōng duō jí shǎo, wǒ yíng qín tiān xià, kǒng pà zhōng wèi tā rén suǒ de. suì mìng jià huí gōng, zhōng rì cháng cháng bù lè, yīn yǔ jìn chén jì yì, yāo qiú zhǎng shēng bù sǐ zhī yào, wàn shì wèi jūn.
侍臣導引,看畢園景,登顯慶殿暫憩,不覺睏倦,伏几而臥。忍聞一聲響亮,駭動天地!見紅日墜於面前,從東一小兒,身着青衣,面如鋼鐵,目有重瞳,向前欲抱太陽,未曾抱起,從南又一紅衣小兒,大叫:「青衣小兒,未可抱去!我奉上帝敕命,特來抱太陽。」兩個不服,各努力爭打。青衣小兒,連摔紅衣小兒七十二交,紅衣小兒不服,跳將起來,用力打訖一拳,青衣小兒仆地便倒,氣絕而死。紅衣小兒將太陽抱起向南去。始皇叫小兒:「且住!我問你是誰家小兒?通個名姓!」小兒曰:「我是堯舜之裔,生於豐沛,先入咸陽,蜀封興義。沙丘汝歸,長安我立,帝簡命在,四百之祀。」言罷,向南而去,只見雲霧迷天,紅光滿地,小兒不知所往。帝颯然覺來,細思此夢,凶多吉少,我嬴秦天下,恐怕終為他人所得。遂命駕回宮,終日常常不樂,因與近臣計議,要求長生不死之藥,萬世為君。
yǒu yàn rén sòng wú jì zòu yuē: dōng hǎi zhōng yǒu sān shén shān, shān zhōng shí zhōu sān dǎo, péng lái fāng zhàng, bā jié rú chūn, sì shí qīng míng, bù zhī hán shǔ, bù shí jiǎ zǐ. zhōng yǒu zhǎng shēng bù sǐ zhī yào, fú zhī kě yǐ shòu suàn wú qióng yě. shǐ huáng yuē: qīng céng jiàn cǐ xiān jìng fǒu? wú jì yuē: chén yǒu yī fāng shì xú fú, céng dào dōng hǎi, jiàn péng lái fāng zhàng, yù shén xiān chéng luán jià hè, yì yǔ fán rén bù tóng, jiàn zài chén jiā zàn jū. dì wén shuō, jiù zhào xú fú rù jiàn, qiú zhǎng shēng bù sǐ zhī yào. xú fú yuē: qiú yào bù nán, rù hǎi dé zhēn yào wèi nán ruò bì yù de cǐ yào, xū rù hǎi, fāng kě de yě. dì yuē: rú qiú dé cǐ zhēn yào, yǔ qīng gòng shí, yǔ huà dēng xiān, bù yì měi hū? fú yuē: bì yù chén qù, xū yòng dà chuán shí zhī. zhū sè jiàng zuò, jù yào yù bèi. yào tóng nán tóng nǚ, gè yòng wǔ bǎi míng, jīn zhū bǎo bèi, yǐn shí qì yòng zhī lèi, jù bù kě quē. dǎ diǎn zhěng qí, chén biàn qǐ xíng. dì jí chuán lìng, dǎ zào zhǐ, gè sè wán bèi, zhe xú fú guò hǎi cǎi yào.
有燕人宋無忌奏曰:「東海中有三神山,山中十洲三島,蓬萊方丈,八節如春,四時清明,不知寒暑,不識甲子。中有長生不死之藥,服之可以壽算無窮也。」始皇曰:「卿曾見此仙境否?」無忌曰:「臣有一方士徐福,曾到東海,見蓬萊方丈,遇神仙乘鸞駕鶴,亦與凡人不同,見在臣家暫居。」帝聞說,就召徐福入見,求長生不死之藥。徐福曰:「求藥不難,入海得真藥為難;若必欲得此藥,須入海,方可得也。」帝曰:「如求得此真藥,與卿共食,羽化登仙,不亦美乎?」福曰:「必欲臣去,須用大船十隻。諸色匠作,俱要預備。要童男童女,各用五百名,■金珠寶貝,飲食器用之類,俱不可缺。打點整齊,臣便起行。」帝即傳令,打造■只,各色完備,着徐福過海採藥。
xú fú chēng jià chuán zhī rù hǎi fǎng xiān, yī qù yǎo wú yīn xìn. dì jiàn xú fú qù jiǔ bù huí, xīn jí, yòu zhe rú lú shēng rù hǎi xún fǎng. lú shēng xíng zhì hǎi biān, jiàn jīng tāo wàn qīng, yín hàn bō fān, yān wù máng máng, bù zhī tīng wǎng, jiē tàn liáng jiǔ ér huí. zì sī láo mín dòng zhòng, fèi le xǔ duō qián liáng, kǒng nán kōng huí, shǐ huáng bì jiā qiǎn zé, què shù cóng rén, qù qín yuè shān zhōng, biàn fǎng zhēn jī. xíng zhì dōng huá jué dǐng, jiàn yī rén péng tóu gòu miàn, wò yú shí shàng qǐ. lú shēng xún sī cǐ gāo chù, rén bù kě jū, cǐ rén jū zhī, dìng shì yì rén, xū xīn xiàng qián shī lǐ. qí rén qǐ yuē: gōng shì hé rén? lái cǐ hé gān? shēng yuē: mǒu fèng shǐ huáng mìng, lái cǐ fǎng xiān, qiú zhǎng shēng bù sǐ zhī yào. qí rén xiào yuē: tiān shù yǐ dìng, dà xiàn nán táo, shì shàng ān yǒu zhǎng shēng bù sǐ zhī yào? shǐ huáng kě wèi wù! lú shēng jiàn qí rén yán yǔ bù fán, zài sān āi gào kěn qiè, wù yào zhǐ shì mí tú. qí rén yòng shǒu tuī shí chéng dòng, jiǔ qǔ shū yī cè, shàng yǒu shū míng, nǎi tiān lù mì jué, suì fù lú shēng, zhǔ zhī yuē: cǐ shū dāng yǔ shǐ huáng xiáng kàn, shàng yǒu sǐ shēng cún wáng zhī shù. lú shēng zài yào xì wèn lái lì, qí rén fù wò yú shí shàng, hé yǎn bù yǔ.
徐福撐駕船隻入海訪仙,一去杳無音信。帝見徐福去久不回,心急,又着儒盧生入海尋訪。盧生行至海邊,見驚濤萬傾,銀漢波翻,煙霧茫茫,不知聽往,嗟嘆良久而回。自思勞民動眾,費了許多錢糧,恐難空回,始皇必加譴責,卻數從人,去秦岳山中,遍訪真跡。行至東華絕頂,見一人蓬頭垢面,臥於石上起。盧生尋思此高處,人不可居,此人居之,定是異人,虛心向前施禮。其人起曰:「公是何人?來此何干?」生曰:「某奉始皇命,來此訪仙,求長生不死之藥。」其人笑曰:「天數已定,大限難逃,世上安有長生不死之藥?始皇可謂誤!」盧生見其人言語不凡,再三哀告懇切,務要指示迷途。其人用手推石成洞,久取書一冊,上有書名,乃《天籙秘訣》,遂付盧生,囑之曰:「此書當與始皇詳看,上有死生存亡之數。」盧生再要細問來歷,其人復臥於石上,合眼不語。
lú shēng de shū, huí jiàn shǐ huáng yán shuō: dōng hǎi máng máng, bù zhī biān àn xún fǎng xú fú, yǎo wú zōng jī. chén zhì dōng huá jué dǐng, jiàn yì rén shòu shū yī cè, bù gǎn yǐn huì, jí jiāng yuán běn jìn shàng. dì jiāng shū zhǎn kāi guān kàn, shàng yǒu shū míng tiān lù mì jué, qí zhōng yǒu lì dài zhuǎn yùn zhī tú, shàng shū kē dǒu wén zì, yán yǔ duō yǐn huì bù kě xiǎo. dì mìng lǐ sī xiáng yì zì yì, zhōng yǒu yī yán shuō: wáng qín zhě, hú yě. dì dà jīng yuē: cǐ tiān lù zhī yán, bì wèi wáng qín zhī tiān xià zhě, bì běi hú yě. suì lìng méng tián qǐ rén fū bā shí wàn, yán biān gāo zhú zhǎng chéng, yǐ fáng běi hú.
盧生得書,回見始皇言說:「東海茫茫,不知邊岸;尋訪徐福,杳無蹤跡。臣至東華絕頂,見異人授書一冊,不敢隱諱,即將原本進上。」帝將書展開觀看,上有書名《天籙秘決》,其中有歷代轉運之圖,上書蝌蚪文字,言語多隱諱不可曉。帝命李斯詳譯字義,中有一言說:「亡秦者,胡也。」帝大驚曰:「此《天籙》之言,必謂亡秦之天下者,必北胡也。」遂令蒙恬起人夫八十萬,沿邊高築長城,以防北胡。
shǐ huáng jì mìng méng tián běi zhú zhǎng chéng, yòu chuán lìng dōng tián dà hǎi, xī jiàn ē páng, nán xiū wǔ lǐng, chuàng lì gōng diàn. xìng gōng dòng zhòng, lián luò bù jué, gǎi biàn zhì dù, dà sì gèng zhāng. yòu kǒng rén fēi yì qí guò, nǎi tīng lǐ sī zhī jì, jǐn shāo lì dài shī shū, bìng bǎi jiā zhī shū, rú yǒu ǒu yǔ zhě qì shì, kēng hóu shēng lú shēng děng sì bǎi liù shí yú rén, zhū shēng bù dé jū zhōng guó. zhǎng zi fú sū jiàn yuē: zhū shēng jiē sòng fǎ kǒng zǐ, jīn bì xià yǐ zhòng fǎ shéng zhī, chén kǒng tiān xià bù ān yě! shǐ huáng dà nù, shǐ běi jiān méng tián jūn yú jùn.
始皇既命蒙恬北築長城,又傳令東填大海,西建阿房,南修五嶺,創立宮殿。興工動眾,連絡不絕,改變制度,大肆更張。又恐人非議其過,乃聽李斯之計,盡燒歷代詩書,並百家之書,如有偶語者棄市,坑侯生、盧生等四百六十餘人,諸生不得居中國。長子扶蘇諫曰:「諸生皆誦法孔子,今陛下以重法繩之,臣恐天下不安也!」始皇大怒,使北監蒙恬軍於郡。
shǐ huáng quán quán, zhǐ sī dōng nán wàng qì, kǒng rén zuò luàn, yòu mìng jià dōng fāng chū xún, nà shān dōng dì fāng, lián nián bù shōu, bǎi xìng áo áo, bù dé ān shēng. shǐ huáng chē jià yī chū, rì fèi shù shí wàn jīn, bǎi xìng jiē táo cuàn, tiān xià dà shī suǒ wàng bù tí.
始皇惓惓,只思東南旺氣,恐人作亂,又命駕東方出巡,那山東地方,連年不收,百姓嗷嗷,不得安生。始皇車駕一出,日費數十萬金,百姓皆逃竄,天下大失所望不題。
què shuō hán guó chéng xī sān shí lǐ, qiǎn shān jiǎo xià, yǒu yī jiǔ diàn, yǒu jǐ gè xiāng lǎo zài nèi yǐn jiǔ. jiāng zhì bàn hān, gè rén tán wú lùn dì, shuō gǔ dào jīn, zhèng shì: chàng yǐn cūn láo xíng yù dào, wù zhōng xián lè sì shí chūn. nèi yǒu yī lǎo, xìng zhào míng sān gōng, yán shuō wǔ bǎi nián qián, tiān xià tài píng, rén rén kuài lè. zhòng lǎo biàn wèn: rú hé shì tài píng? gōng yuē: xī xī fēng jǐng, hào hào nián guāng, lí mín gǔ píng, biàn chù shēng huáng. sān rì yī fēng, fēng bù míng tiáo, bù cuī shé lín mù wǔ rì yī yǔ, yǔ bù pò kuài, bù dǎ shāng hé jià. dào zéi bù shēng, yè hù bù jiōng xíng rén jiōng lù, dào bù shí yí. biān tíng wú zhēng zhàn zhī láo, cháo yě wú jiān xié zhī huàn, yě wài wú huáng chóng hàn lào zhī zāi, bǎi xìng wú pí juàn jiān xīn zhī kǔ, wǔ gǔ fēng dēng, tiān xià ān lè. cǐ biàn jiào zuò tài píng shí jié. zhòng lǎo yòu wèn: cǐ shí rú hé? gōng yuē: cǐ shí fǎ dù yán jǐn, bù gǎn shuō. zhòng lǎo biàn dào: wǒ děng pì chù xiāng cūn, yòu wú wài kè nǐ biàn shuō hé fáng? zhào sān gōng zhǐ shì yáo tóu bù shuō. jiǔ diàn bàng biān shǎn chū yī gè rén lái, nà rén gāo guān bó dài bù páo cǎo lǚ, miàn rú měi yù, mù ruò lǎng xīng, biàn dào: nǐ bù shuō, tīng wǒ shuō. zhòng rén gǒng tīng, nà rén biàn shuō cǐ shí qín shǐ huáng wú dào, nán bù gēng zhǒng, nǚ bà jī zhī, fù zǐ fēn sǎn, fū fù lí bié, nán xiū wǔ lǐng, běi zhǎng chéng, dōng tián dà hǎi, xī jiàn ē páng, fén shū kēng rú, dà sì kuáng bèi, mín bù liáo shēng, tiān xià shī wàng. nà rén bà, yòu yào gāo shēng dào jǐ jù yán yǔ, zhǐ jiàn nà zhào sān gōng biàn qǐ shēn jiù zǒu, zhòng lǎo tuō zhù dào: nǐ rú hé biàn zǒu? sān gōng yuē: nǐ zhòng rén bù pà sǐ yé! jīn shǐ huáng fǎ dù, ǒu yǔ zhě qì shì, wǒ děng bèi rén zhuō qù, dōu shì sǐ shù. zhòng lǎo tīng bà, yī qí dōu zǒu le. nà rén hē hē dà xiào yuē: yú rén bù shí wǒ jī, dàn cǐ bù shì zhī hèn, hé chù fā fù yě? wèi zhī qí rén shì shuí? qiě kàn xià huí fēn jiě.
卻說韓國城西三十里,淺山腳下,有一酒店,有幾個鄉老在內飲酒。將至半酣,各人談無論地,說古道今,正是:「暢飲村醪行欲倒,務中閒樂四時春。」內有一老,姓趙名三公,言說五百年前,天下太平,人人快樂。眾老便問:「如何是太平?」公曰:「熙熙風景,皓皓年光,黎民鼓平,遍處笙簧。三日一風,風不鳴條,不摧折林木;五日一雨,雨不破塊,不打傷禾稼。盜賊不生,夜戶不扃;行人扃路,道不拾遺。邊庭無征戰之勞,朝野無奸邪之患,野外無蝗蟲旱澇之災,百姓無疲倦艱辛之苦,五穀豐登,天下安樂。此便叫做太平時節。」眾老又問:「此時如何?」公曰:「此時法度嚴謹,不敢說。」眾老便道:「我等僻處鄉村,又無外客你便說何妨?」趙三公只是搖頭不說。酒店傍邊閃出一個人來,那人高冠博帶布袍草履,面如美玉,目若朗星,便道:「你不說,聽我說。」眾人拱聽,那人便說「此時秦始皇無道,男不耕種,女罷機織,父子分散,夫婦離別,南修五嶺,北長城,東填大海,西建阿房,焚書坑儒,大肆狂悖,民不聊生,天下失望。」那人罷,又要高聲道幾句言語,只見那趙三公便起身就走,眾老拖住道:「你如何便走?」三公曰:「你眾人不怕死耶!今始皇法度,偶語者棄市,我等被人捉去,都是死數。」眾老聽罷,一齊都走了。那人呵呵大笑曰:「愚人不識我機,但此不世之恨,何處發付也?」未知其人是誰?且看下回分解。