strong shǐ huáng mìng xú fú qiú xiān strong
始皇命徐福求仙
què shuō shǐ huáng jià xìng dōng yù huā yuán, rù de yuán lái, shǎng wán jiā jǐng, zhèng shì:
却说始皇驾幸东御花园,入的园来,赏玩佳景,正是:
huā guò gōng páo yún jǐn zhòng, liǔ pī chūn zhàng lù shāo zhī.
花过宫袍云锦重, 柳披春仗露梢枝。
fēng wēi diàn gé piāo fēn yù, wàn zǐ qiān hóng ǎi cuì wēi.
风微殿阁飘芬郁, 万紫千红蔼翠薇。
shì chén dǎo yǐn, kàn bì yuán jǐng, dēng xiǎn qìng diàn zàn qì, bù jué kùn juàn, fú jǐ ér wò. rěn wén yī shēng xiǎng liàng, hài dòng tiān dì! jiàn hóng rì zhuì yú miàn qián, cóng dōng yī xiǎo ér, shēn zhuó qīng yī, miàn rú gāng tiě, mù yǒu zhòng tóng, xiàng qián yù bào tài yáng, wèi zēng bào qǐ, cóng nán yòu yī hóng yī xiǎo ér, dà jiào:" qīng yī xiǎo ér, wèi kě bào qù! wǒ fèng shàng dì chì mìng, tè lái bào tài yáng." liǎng gè bù fú, gè nǔ lì zhēng dǎ. qīng yī xiǎo ér, lián shuāi hóng yī xiǎo ér qī shí èr jiāo, hóng yī xiǎo ér bù fú, tiào jiāng qǐ lái, yòng lì dǎ qì yī quán, qīng yī xiǎo ér pū dì biàn dào, qì jué ér sǐ. hóng yī xiǎo ér jiāng tài yáng bào qǐ xiàng nán qù. shǐ huáng jiào xiǎo ér:" qiě zhù! wǒ wèn nǐ shì shuí jiā xiǎo ér? tōng gè míng xìng!" xiǎo ér yuē:" wǒ shì yáo shùn zhī yì, shēng yú fēng pèi, xiān rù xián yáng, shǔ fēng xīng yì. shā qiū rǔ guī, cháng ān wǒ lì, dì jiǎn mìng zài, sì bǎi zhī sì." yán bà, xiàng nán ér qù, zhī jiàn yún wù mí tiān, hóng guāng mǎn dì, xiǎo ér bù zhī suǒ wǎng. dì sà rán jué lái, xì sī cǐ mèng, xiōng duō jí shǎo, wǒ yíng qín tiān xià, kǒng pà zhōng wèi tā rén suǒ de. suì mìng jià huí gōng, zhōng rì cháng cháng bù lè, yīn yǔ jìn chén jì yì, yāo qiú cháng shēng bū sǐ zhī yào, wàn shì wèi jūn.
侍臣导引,看毕园景,登显庆殿暂憩,不觉困倦,伏几而卧。忍闻一声响亮,骇动天地!见红日坠于面前,从东一小儿,身着青衣,面如钢铁,目有重瞳,向前欲抱太阳,未曾抱起,从南又一红衣小儿,大叫:“青衣小儿,未可抱去!我奉上帝敕命,特来抱太阳。”两个不服,各努力争打。青衣小儿,连摔红衣小儿七十二交,红衣小儿不服,跳将起来,用力打讫一拳,青衣小儿仆地便倒,气绝而死。红衣小儿将太阳抱起向南去。始皇叫小儿:“且住!我问你是谁家小儿?通个名姓!”小儿曰:“我是尧舜之裔,生于丰沛,先入咸阳,蜀封兴义。沙丘汝归,长安我立,帝简命在,四百之祀。”言罢,向南而去,只见云雾迷天,红光满地,小儿不知所往。帝飒然觉来,细思此梦,凶多吉少,我嬴秦天下,恐怕终为他人所得。遂命驾回宫,终日常常不乐,因与近臣计议,要求长生不死之药,万世为君。
yǒu yàn rén sòng wú jì zòu yuē:" dōng hǎi zhōng yǒu sān shén shān, shān zhōng shí zhōu sān dǎo, péng lái fāng zhàng, bā jié rú chūn, sì shí qīng míng, bù zhī hán shǔ, bù shí jiǎ zǐ. zhōng yǒu cháng shēng bū sǐ zhī yào, fú zhī kě yǐ shòu suàn wú qióng yě." shǐ huáng yuē:" qīng céng jiàn cǐ xiān jìng fǒu?" wú jì yuē:" chén yǒu yī fāng shì xú fú, céng dào dōng hǎi, jiàn péng lái fāng zhàng, yù shén xiān chéng luán jià hè, yì yǔ fán rén bù tóng, jiàn zài chén jiā zàn jū." dì wén shuō, jiù zhào xú fú rù jiàn, qiú cháng shēng bū sǐ zhī yào. xú fú yuē:" qiú yào bù nán, rù hǎi dé zhēn yào wéi nán ruò bì yù de cǐ yào, xū rù hǎi, fāng kě de yě." dì yuē:" rú qiú dé cǐ zhēn yào, yǔ qīng gòng shí, yǔ huà dēng xiān, bù yì měi hū?" fú yuē:" bì yù chén qù, xū yòng dà chuán shí zhǐ. zhū sè jiàng zuò, jù yào yù bèi. yào tóng nán tóng nǚ, gè yòng wǔ bǎi míng, jīn zhū bǎo bèi, yǐn shí qì yòng zhī lèi, jù bù kě quē. dǎ diǎn zhěng qí, chén biàn qǐ xíng." dì jí chuán lìng, dǎ zào zhǐ, gè sè wán bèi, zhe xú fú guò hǎi cǎi yào.
有燕人宋无忌奏曰:“东海中有三神山,山中十洲三岛,蓬莱方丈,八节如春,四时清明,不知寒暑,不识甲子。中有长生不死之药,服之可以寿算无穷也。”始皇曰:“卿曾见此仙境否?”无忌曰:“臣有一方士徐福,曾到东海,见蓬莱方丈,遇神仙乘鸾驾鹤,亦与凡人不同,见在臣家暂居。”帝闻说,就召徐福入见,求长生不死之药。徐福曰:“求药不难,入海得真药为难;若必欲得此药,须入海,方可得也。”帝曰:“如求得此真药,与卿共食,羽化登仙,不亦美乎?”福曰:“必欲臣去,须用大船十只。诸色匠作,俱要预备。要童男童女,各用五百名,■金珠宝贝,饮食器用之类,俱不可缺。打点整齐,臣便起行。”帝即传令,打造■只,各色完备,着徐福过海采药。
xú fú chēng jià chuán zhī rù hǎi fǎng xiān, yī qù yǎo wú yīn xìn. dì jiàn xú fú qù jiǔ bù huí, xīn jí, yòu zhe rú lú shēng rù hǎi xún fǎng. lú shēng xíng zhì hǎi biān, jiàn jīng tāo wàn qīng, yín hàn bō fān, yān wù máng máng, bù zhī tīng wǎng, jiē tàn liáng jiǔ ér huí. zì sī láo mín dòng zhòng, fèi le xǔ duō qián liáng, kǒng nán kōng huí, shǐ huáng bì jiā qiǎn zé, què shù cóng rén, qù qín yuè shān zhōng, biàn fǎng zhēn jī. xíng zhì dōng huá jué dǐng, jiàn yī rén péng tóu gòu miàn, wò yú shí shàng qǐ. lú shēng xún sī cǐ gāo chù, rén bù kě jū, cǐ rén jū zhī, dìng shì yì rén, xū xīn xiàng qián shī lǐ. qí rén qǐ yuē:" gōng shì hé rén? lái cǐ hé gān?" shēng yuē:" mǒu fèng shǐ huáng mìng, lái cǐ fǎng xiān, qiú cháng shēng bū sǐ zhī yào." qí rén xiào yuē:" tiān shù yǐ dìng, dà xiàn nán táo, shì shàng ān yǒu cháng shēng bū sǐ zhī yào? shǐ huáng kě wèi wù!" lú shēng jiàn qí rén yán yǔ bù fán, zài sān āi gào kěn qiè, wù yào zhǐ shì mí tú. qí rén yòng shǒu tuī shí chéng dòng, jiǔ qǔ shū yī cè, shàng yǒu shū míng, nǎi tiān lù mì jué, suì fù lú shēng, zhǔ zhī yuē:" cǐ shū dāng yǔ shǐ huáng xiáng kàn, shàng yǒu sǐ shēng cún wáng zhī shù." lú shēng zài yào xì wèn lái lì, qí rén fù wò yú shí shàng, hé yǎn bù yǔ.
徐福撑驾船只入海访仙,一去杳无音信。帝见徐福去久不回,心急,又着儒卢生入海寻访。卢生行至海边,见惊涛万倾,银汉波翻,烟雾茫茫,不知听往,嗟叹良久而回。自思劳民动众,费了许多钱粮,恐难空回,始皇必加谴责,却数从人,去秦岳山中,遍访真迹。行至东华绝顶,见一人蓬头垢面,卧于石上起。卢生寻思此高处,人不可居,此人居之,定是异人,虚心向前施礼。其人起曰:“公是何人?来此何干?”生曰:“某奉始皇命,来此访仙,求长生不死之药。”其人笑曰:“天数已定,大限难逃,世上安有长生不死之药?始皇可谓误!”卢生见其人言语不凡,再三哀告恳切,务要指示迷途。其人用手推石成洞,久取书一册,上有书名,乃《天箓秘诀》,遂付卢生,嘱之曰:“此书当与始皇详看,上有死生存亡之数。”卢生再要细问来历,其人复卧于石上,合眼不语。
lú shēng de shū, huí jiàn shǐ huáng yán shuō:" dōng hǎi máng máng, bù zhī biān àn xún fǎng xú fú, yǎo wú zōng jī. chén zhì dōng huá jué dǐng, jiàn yì rén shòu shū yī cè, bù gǎn yǐn huì, jí jiāng yuán běn jìn shàng." dì jiāng shū zhǎn kāi guān kàn, shàng yǒu shū míng tiān lù mì jué, qí zhōng yǒu lì dài zhuǎn yùn zhī tú, shàng shū kē dǒu wén zì, yán yǔ duō yǐn huì bù kě xiǎo. dì mìng lǐ sī xiáng yì zì yì, zhōng yǒu yī yán shuō:" wáng qín zhě, hú yě." dì dà jīng yuē:" cǐ tiān lù zhī yán, bì wèi wáng qín zhī tiān xià zhě, bì běi hú yě." suì lìng méng tián qǐ rén fū bā shí wàn, yán biān gāo zhù cháng chéng, yǐ fáng běi hú.
卢生得书,回见始皇言说:“东海茫茫,不知边岸;寻访徐福,杳无踪迹。臣至东华绝顶,见异人授书一册,不敢隐讳,即将原本进上。”帝将书展开观看,上有书名《天箓秘决》,其中有历代转运之图,上书蝌蚪文字,言语多隐讳不可晓。帝命李斯详译字义,中有一言说:“亡秦者,胡也。”帝大惊曰:“此《天箓》之言,必谓亡秦之天下者,必北胡也。”遂令蒙恬起人夫八十万,沿边高筑长城,以防北胡。
shǐ huáng jì mìng méng tián běi zhù cháng chéng, yòu chuán lìng dōng tián dà hǎi, xī jiàn ē páng, nán xiū wǔ lǐng, chuàng lì gōng diàn. xīng gōng dòng zhòng, lián luò bù jué, gǎi biàn zhì dù, dà sì gēng zhāng. yòu kǒng rén fēi yì qí guò, nǎi tīng lǐ sī zhī jì, jǐn shāo lì dài shī shū, bìng bǎi jiā zhī shū, rú yǒu ǒu yǔ zhě qì shì, kēng hóu shēng lú shēng děng sì bǎi liù shí yú rén, zhū shēng bù dé jū zhōng guó. zhǎng zǐ fú sū jiàn yuē:" zhū shēng jiē sòng fǎ kǒng zǐ, jīn bì xià yǐ zhòng fǎ shéng zhī, chén kǒng tiān xià bù ān yě!" shǐ huáng dà nù, shǐ běi jiān méng tián jūn yú jùn.
始皇既命蒙恬北筑长城,又传令东填大海,西建阿房,南修五岭,创立宫殿。兴工动众,连络不绝,改变制度,大肆更张。又恐人非议其过,乃听李斯之计,尽烧历代诗书,并百家之书,如有偶语者弃市,坑侯生、卢生等四百六十余人,诸生不得居中国。长子扶苏谏曰:“诸生皆诵法孔子,今陛下以重法绳之,臣恐天下不安也!”始皇大怒,使北监蒙恬军于郡。
shǐ huáng quán quán, zhǐ sī dōng nán wàng qì, kǒng rén zuò luàn, yòu mìng jià dōng fāng chū xún, nà shān dōng dì fāng, lián nián bù shōu, bǎi xìng áo áo, bù dé ān shēng. shǐ huáng chē jià yī chū, rì fèi shù shí wàn jīn, bǎi xìng jiē táo cuàn, tiān xià dà shī suǒ wàng bù tí.
始皇惓惓,只思东南旺气,恐人作乱,又命驾东方出巡,那山东地方,连年不收,百姓嗷嗷,不得安生。始皇车驾一出,日费数十万金,百姓皆逃窜,天下大失所望不题。
què shuō hán guó chéng xī sān shí lǐ, qiǎn shān jiǎo xià, yǒu yī jiǔ diàn, yǒu jǐ gè xiāng lǎo zài nèi yǐn jiǔ. jiāng zhì bàn hān, gè rén tán wú lùn dì, shuō gǔ dào jīn, zhèng shì:" chàng yǐn cūn láo xíng yù dào, wù zhōng xián lè sì shí chūn." nèi yǒu yī lǎo, xìng zhào míng sān gōng, yán shuō wǔ bǎi nián qián, tiān xià tài píng, rén rén kuài lè. zhòng lǎo biàn wèn:" rú hé shì tài píng?" gōng yuē:" xī xī fēng jǐng, hào hào nián guāng, lí mín gǔ píng, biàn chù shēng huáng. sān rì yī fēng, fēng bù míng tiáo, bù cuī shé lín mù wǔ rì yī yǔ, yǔ bù pò kuài, bù dǎ shāng hé jià. dào zéi bù shēng, yè hù bù jiōng xíng rén jiōng lù, dào bù shí yí. biān tíng wú zhēng zhàn zhī láo, cháo yě wú jiān xié zhī huàn, yě wài wú huáng chóng hàn lào zhī zāi, bǎi xìng wú pí juàn jiān xīn zhī kǔ, wǔ gǔ fēng dēng, tiān xià ān lè. cǐ biàn jiào zuò tài píng shí jié." zhòng lǎo yòu wèn:" cǐ shí rú hé?" gōng yuē:" cǐ shí fǎ dù yán jǐn, bù gǎn shuō." zhòng lǎo biàn dào:" wǒ děng pì chǔ xiāng cūn, yòu wú wài kè nǐ biàn shuō hé fáng?" zhào sān gōng zhǐ shì yáo tóu bù shuō. jiǔ diàn bàng biān shǎn chū yí ge rén lái, nà rén gāo guān bó dài bù páo cǎo lǚ, miàn rú měi yù, mù ruò lǎng xīng, biàn dào:" nǐ bù shuō, tīng wǒ shuō." zhòng rén gǒng tīng, nà rén biàn shuō" cǐ shí qín shǐ huáng wú dào, nán bù gēng zhòng, nǚ bà jī zhī, fù zǐ fēn sǎn, fū fù lí bié, nán xiū wǔ lǐng, běi cháng chéng, dōng tián dà hǎi, xī jiàn ē páng, fén shū kēng rú, dà sì kuáng bèi, mín bù liáo shēng, tiān xià shī wàng." nà rén bà, yòu yào gāo shēng dào jǐ jù yán yǔ, zhī jiàn nà zhào sān gōng biàn qǐ shēn jiù zǒu, zhòng lǎo tuō zhù dào:" nǐ rú hé biàn zǒu?" sān gōng yuē:" nǐ zhòng rén bù pà sǐ yé! jīn shǐ huáng fǎ dù, ǒu yǔ zhě qì shì, wǒ děng bèi rén zhuō qù, dōu shì sǐ shù." zhòng lǎo tīng bà, yī qí dōu zǒu le. nà rén hē hē dà xiào yuē:" yú rén bù shí wǒ jī, dàn cǐ bù shì zhī hèn, hé chǔ fā fù yě?" wèi zhī qí rén shì shuí? qiě kàn xià huí fēn jiě.
却说韩国城西三十里,浅山脚下,有一酒店,有几个乡老在内饮酒。将至半酣,各人谈无论地,说古道今,正是:“畅饮村醪行欲倒,务中闲乐四时春。”内有一老,姓赵名三公,言说五百年前,天下太平,人人快乐。众老便问:“如何是太平?”公曰:“熙熙风景,皓皓年光,黎民鼓平,遍处笙簧。三日一风,风不鸣条,不摧折林木;五日一雨,雨不破块,不打伤禾稼。盗贼不生,夜户不扃;行人扃路,道不拾遗。边庭无征战之劳,朝野无奸邪之患,野外无蝗虫旱涝之灾,百姓无疲倦艰辛之苦,五谷丰登,天下安乐。此便叫做太平时节。”众老又问:“此时如何?”公曰:“此时法度严谨,不敢说。”众老便道:“我等僻处乡村,又无外客你便说何妨?”赵三公只是摇头不说。酒店傍边闪出一个人来,那人高冠博带布袍草履,面如美玉,目若朗星,便道:“你不说,听我说。”众人拱听,那人便说“此时秦始皇无道,男不耕种,女罢机织,父子分散,夫妇离别,南修五岭,北长城,东填大海,西建阿房,焚书坑儒,大肆狂悖,民不聊生,天下失望。”那人罢,又要高声道几句言语,只见那赵三公便起身就走,众老拖住道:“你如何便走?”三公曰:“你众人不怕死耶!今始皇法度,偶语者弃市,我等被人捉去,都是死数。”众老听罢,一齐都走了。那人呵呵大笑曰:“愚人不识我机,但此不世之恨,何处发付也?”未知其人是谁?且看下回分解。