strong zhǐ hóng gōu gē dì jiǎng hé strong
指鴻溝割地講和
què shuō yù yuàn wǎng chǔ jiǎng hé zhě, nǎi luò yáng hóu gōng yě. hóu gōng shì jiā luò yáng, zāo qín luàn bù shì, shǎo fù háo qì. yī rì yǒu lín jiā xiōng dì fēn jiā sī, bù xiāng hè mù, zhēng sòng shù nián bù jué, hóu gōng wǎng yǔ hé jiě, yòng yī piān huà shuō dé xiōng dì èr rén, gè xiāng tì wèi, suì yì ràng bù zhēng, zì cǐ xiāng rén shén ài jìng zhī. hòu hàn wáng dōng zhēng, guò luò yáng, tóng dǒng gōng sān lǎo zhàng cè jiàn hàn wáng, tiáo chén guó zhèng, jí qiè shí bì, hàn wáng shén xǐ, suì liú zhàng xià tīng yòng. jīn jiàn hàn wáng yù chāi rén wǎng chǔ jiǎng hé, yīn cǐ shàng zhàng, yuàn wèi shǐ mìng. zhāng liáng chén píng yuē: bà wáng xìng bào qì gāng, rén bù kě qīng fàn, xián gōng wǎng shuō zhī, tǎng yī yán bù hé, kǒng zhì bǐ nù, tài gōng jì bù dé hái guó, xián gōng bì zāo qí hài, nà shí fǎn rǔ jūn mìng yǐ! gōng dāng sān sī, bù kě zào cì. hóu gōng yuē: ruò jù xiān shēng zhī yán, bà wáng zhōng bù kě jìn, tài gōng jué bù kě hái, shì mǒu wèi páo guā, yì wú yòng yǐ, dài wáng yǎng wǒ bèi jiāng hé jì hū? wáng yuē: gōng jì gǎn qù, bì jì wú shì. suì xiū shū fù hóu gōng. hóu gōng cí wáng, fù chǔ yíng lái jiàn bà wáng.
卻說欲願往楚講和者,乃洛陽侯公也。侯公世家洛陽,遭秦亂不仕,少負豪氣。一日有鄰家兄弟分家私,不相和睦,爭訟數年不決,侯公往與和解,用一篇話說得兄弟二人,各相涕位,遂義讓不爭,自此鄉人甚愛敬之。後漢王東征,過洛陽,同董公三老杖策見漢王,條陳國政,極切時弊,漢王甚喜,遂留帳下聽用。今見漢王欲差人往楚講和,因此上帳,願為使命。張良、陳平曰:「霸王性暴氣剛,人不可輕犯,賢公往說之,倘一言不合,恐致彼怒,太公既不得還國,賢公必遭其害,那時反辱君命矣!公當三思,不可造次。」侯公曰:「若據先生之言,霸王終不可近,太公決不可還,視某為匏瓜,亦無用矣,大王養我輩將何濟乎?」王曰:「公既敢去,必濟吾事。」遂修書付侯公。侯公辭王,赴楚營來見霸王。
bà wáng wén hóu gōng lái, zhī shì hàn wáng chà lái jiǎng hé, suì mìng dāo fǔ shǒu liè yú liǎng biān, bà wáng zhàng jiàn zuò yú zhàng shàng, chēn mù xiàng wài hǔ shì. hóu gōng zì wài cóng róng ér rù, dà xiào bù zhǐ. bà wáng dà nù yuē: rǔ wèi hàn shǐ lái xià shuō cí, nǎi gǎn dà xiào bù zhǐ zhě, yù xún sǐ yé? hóu gōng xiào ér yán yuē: bì xià wèi wàn chéng zhī jūn, tiān xià zhī zhǔ, wǔ wēi zhèn yú huán yǔ, hào lìng bù yú sì fāng, hé rén bù wèi? jīn jiàn yī pín hán zhī shì, mào bù jí hū zhōng rén, cái fēi dǎi yú guǎn yì, què nǎi dāo fǔ liè yú zuǒ yòu, bì xià zhàng jiàn ér zuò, shì wēi yú wài, yì yù jiǎ cǐ yǐ zhì dí guó, shū bù zhī bì xià suī shì wēi, ér hé rén bù wèi jù? ruò yù bèi wēi lìng, chén fǎn zhì yí, suǒ yǐ dà xiào yě. bà wáng suì zhì jiàn yú dì, hē tuì dāo fǔ shǒu, biàn wèn: rǔ lái yù hé wèi yé? hóu gōng yuē: chén cǐ lái yù bì xià bà liǎng guó zhī bīng, chéng chǔ hàn zhī hǎo, xiū yǎng shì zú, bǎo guó ān mín, fēi wèi wú shì ér jiàn bì xià yě. jiàn jīn yǒu hàn wáng shū fèng dài wáng. bà wáng huí chēn zuò xǐ, jiē shū zhǎn kāi, shū yuē:
霸王聞侯公來,知是漢王差來講和,遂命刀斧手列於兩邊,霸王仗劍坐於帳上,瞋目向外虎視。侯公自外從容而入,大笑不止。霸王大怒曰:「汝為漢使來下說詞,乃敢大笑不止者,欲尋死耶?」侯公笑而言曰:「陛下為萬乘之君,天下之主,武威震於寰宇,號令布於四方,何人不畏?今見一貧寒之士,貌不及乎中人,才非逮於管、毅,卻乃刀斧列於左右,陛下仗劍而坐,示威於外,意欲假此以制敵國,殊不知陛下雖示威,而何人不畏懼?若預備威令,臣反致疑,所以大笑也。」霸王遂擲劍於地,喝退刀斧手,便問:「汝來欲何為耶?」侯公曰:「臣此來欲陛下罷兩國之兵,成楚漢之好,休養士卒,保國安民,非為無事而見陛下也。見今有漢王書奉大王。」霸王回嗔作喜,接書展開,書曰:
hàn wáng shū fèng xiàng wáng huī xià: bāng wén tiān zhī lì jūn, suǒ yǐ wèi mín yě gǒu mín shēng wèi suì, tú yǐ gān gē rǎo rǎng, shǐ tiān xià rì dǎo fēng dí ér bù néng ān qí shēng, hé zú yǐ wèi jūn? hé zú yǐ wèi mín yě? bāng yǔ wáng zhēng héng shù nián, jīng qī shí yú zhàn, bái gǔ bào yě, jī shī rú shān, yǒu fù mǔ zhī xīn zhě, dú néng rěn hū? jīn qiǎn hóu gōng yǔ wáng jiǎng hé, yǐ hóng gōu wèi jiè, hóng gōu zhī xī shǔ hàn, hóng gōu zhī dōng shǔ chǔ. gè dìng jiāng yǔ, bà bīng xī zhēng, yǒng bǎo fù guì, bù shī xiōng dì zhī qíng, shàng cún huái wáng zhī yuē, shǐ bǎi xìng ān yú zhěn xí, wú èr rén yì dé zuò xiǎng yàn lè, ér zhū jiāng shì yì shǎo wèi níng xī, yǐ ān qī zǐ, wù tú wèi cāng shēng kǔ yě. wáng shú sī zhī, yǐ wèi jìn zhǐ.
漢王書奉項王麾下:邦聞天之立君,所以為民也;苟民生未遂,徒以干戈擾壤,使天下日蹈鋒鏑而不能安其生,何足以為君?何足以為民也?邦與王爭衡數年,經七十餘戰,白骨暴野,積屍如山,有父母之心者,獨能忍乎?今遣侯公與王講和,以鴻溝為界,鴻溝之西屬漢,鴻溝之東屬楚。各定疆宇,罷兵息爭,永保富貴,不失兄弟之情,尚存懷王之約,使百姓安於枕席,吾二人亦得坐享燕樂,而諸將士亦少為寧息,以安妻子,勿徒為蒼生苦也。王熟思之,以為進止。
bà wáng kàn bà shū, zì sī yī xiàng yǔ hàn jiāo zhàn, bīng pí liáng jǐn, jiǔ kùn yú cǐ, zhōng nán qǔ shèng, bù ruò cóng qí yán, hái bīng péng chéng, rì zuì yù lóu, bù yì lè hū! suì zhào hóu gōng yuē: běn yù yǔ hàn wáng jué zhàn, yǐ dìng cí xióng, jīn guān lái shū, shì yì yǒu lǐ. jīn chāi rén yuē ān, gè lì fēng jiāng, yǔ hàn wáng jù dào zhèn qián, jiāng hé tóng wén zì, gè shōu yī jiǎo, yǒng wèi zhí zhào. rǔ qiě huí qù, zhèn yú míng rì yǔ hàn wáng xiāng jiàn.
霸王看罷書,自思一向與漢交戰,兵疲糧盡,久困於此,終難取勝,不若從其言,還兵彭城,日醉玉樓,不亦樂乎!遂召侯公曰:「本欲與漢王決戰,以定雌雄,今觀來書,似亦有理。今差人約盦,各立封疆,與漢王俱到陣前,將合同文字,各收一角,永為執照。汝且回去,朕於明日與漢王相見。」
hóu gōng cí xiàng wáng dào hàn yíng, jiàn hàn wáng bèi shuō qián shì, wáng dà xǐ. suí yǒu chǔ shǐ zhì, yuē huì zhào yàng xiě hé tóng wén zì gè yī zhǐ, dài liǎng jiā xiāng jiàn zhī shí, gè chuán dì shōu zhào. wáng yuē: míng rì wú yǔ bà wáng xiāng jiàn, réng fù qián rì xiōng dì zhī hǎo, bù bì chén shè dà bīng, yì bù kě shēn pī jiǎ zhòu, fán shǐ mìng zài tóng hóu gōng zhì yì bà wáng, bì xū jiāng tài gōng bìng jiā juàn hái guó, fāng jiàn jiǎng hé zhī yì, ruò réng qián zhù zài chǔ yíng, kǒng tā rì fù yòu biàn gèng, shì fēi méng hǎo yě. shǐ mìng yuē: chén jiù tóng hóu gōng zài qǐ zòu bà wáng, liào wú liú tài gōng zhī yì. wáng zhòng shǎng lái shǐ, jiù qiǎn hóu gōng fù tóng dào chǔ yíng jiàn bà wáng. bà wáng yuē: hóu gōng rú hé fù lái? yǒu hé huà shuō? hóu gōng yuē: hàn wáng zài sān zhì yì, bì xià méng yǔn jiǎng hé, shēn gǎn shèng dé. dàn bì xià míng rì jiāo dì hé tóng zhī shí, bù bì shēn pī róng fú, bù bì chén shè jiǎ bīng kuàng jiǎng hé zhī jì, fù qián rì xiōng dì zhī hǎo, yòu yào yōng róng yī xùn, yǐ lǐ xiāng jiē, fēi fù qián rì lóng zhēng hǔ zhàn zhī qiū yě. yòu qǐ zòu bì xià, tài gōng lǚ hòu jiǔ zhì zài chǔ, jīn jì jiǎng hé, xū lìng hái guó, shǐ hàn wáng fù zǐ qīn mù, fū qī wán jù, cǐ bì xià tuī jí rén ài zhī zhì. tiān xià zhū hóu wén zhī, jiē yǐ bì xià bù shā rén zhī fù, zhèng suǒ yǐ guǎng qí xiào yě bù wū rén zhī qī, suǒ yǐ zhāo qí jié yě jū jiǔ ér fù yǔ, suǒ yǐ míng qí yì yě sān zhě jǐn ér shēng míng yáng yì hū zhōng guó yǐ. bà wáng wén hóu gōng zhī yán shén xǐ, nǎi yuē: míng rì jiǎng hé zhī jì, jiù jiāng tài gōng lǚ hòu hái jiā, rǔ kě chuán yǔ hàn wáng zhī dào. hóu gōng yuē: chén zhī mìng, shí xuán yú bì xià yī yán zhī xià, chén jīn huí yíng, jiù jiāng bì xià yù yīn, chuán zhī hàn wáng, hàn wáng bì yǐ bì xià zhī yán, rú lún rú fú, jīn shí bù yì yě, tǎng fù gèng biàn, chén mìng xiū yǐ! wéi wàng bì xià lián zhī! bà wáng yuē: dà zhàng fū yī yán jì xǔ, rú bì lì wàn rèn, qǐ zài shī xìn zhī yì? rǔ kě sù huí, wù duō fán guā! hóu gōng biàn cí bà wáng huí yíng.
侯公辭項王到漢營,見漢王備說前事,王大喜。隨有楚使至,約會照樣寫合同文字各一紙,待兩家相見之時,各傳遞收照。王曰:「明日吾與霸王相見,仍復前日兄弟之好,不必陳設大兵,亦不可身披甲冑,煩使命再同侯公致意霸王,必須將太公並家眷還國,方見講和之意,若仍前住在楚營,恐他日復又變更,似非盟好也。」使命曰:「臣就同侯公再啟奏霸王,料無留太公之意。」王重賞來使,就遣侯公復同到楚營見霸王。霸王曰:「侯公如何復來?有何話說?」侯公曰:「漢王再三致意,陛下蒙允講和,深感盛德。但陛下明日交遞合同之時,不必身披戎服,不必陳設甲兵;況講和之際,復前日兄弟之好,又要雍容揖遜,以禮相接,非復前日龍爭虎戰之秋也。又啟奏陛下,太公、呂后久質在楚,今既講和,須令還國,使漢王父子親睦,夫妻完聚,此陛下推及仁愛之至。天下諸侯聞知,皆以陛下不殺人之父,正所以廣其孝也;不污人之妻,所以昭其潔也;拘久而復與,所以明其義也;三者盡而聲名洋溢乎中國矣。」霸王聞侯公之言甚喜,乃曰:「明日講和之際,就將太公、呂后還家,汝可傳與漢王知道。」侯公曰:「臣之命,實懸於陛下一言之下,臣今回營,就將陛下玉音,傳知漢王,漢王必以陛下之言,如綸如綍,金石不易也,倘復更變,臣命休矣!惟望陛下憐之!」霸王曰:「大丈夫一言既許,如壁立萬仞,豈在失信之意?汝可速回,勿多煩聒!」侯公便辭霸王回營。
zhōng lí mèi jì bù jiàn yuē: bì xià suī dāng yǔ hàn jiǎng hé, qiě wèi kě jiāng tài gōng hái guó, hàn wáng fǎn fù wú xìn zhī rén, kǒng yǒu gèng biàn, zé bì xià wú fù guǎn shù yǐ. bà wáng yuē: jiǔ jī tài gōng zài cǐ, shǐ zhū hóu wén zhī, jiē yǐ wǒ wú pò hàn zhī cè, wéi jiāng tài gōng wèi zhì, shì tài qiè yǐ. kuàng yī yán yǐ chū, qǐ kě fù huí? xiàng bó yuē: tài gōng zài chǔ, bì xià jiǔ jìn bù shā, zú jiàn bì xià zhī rén. jīn ruò shì fàng, hàn wáng shēn gǎn bì xià zhī ēn, zì wú biàn gèng zhī lǐ. xiàng wáng yuē: qīng yán shì yě!
鍾離昧、季布諫曰:「陛下雖當與漢講和,且未可將太公還國,漢王反覆無信之人,恐有更變,則陛下無復管束矣。」霸王曰:「久羈太公在此,使諸侯聞之,皆以我無破漢之策,惟將太公為質,似太怯矣。況一言已出,豈可復回?」項伯曰:「太公在楚,陛下久禁不殺,足見陛下之仁。今若釋放,漢王深感陛下之恩,自無變更之理。」項王曰:「卿言是也!」
cì rì, bà wáng mìng wén wǔ jiāng shì, gè chuān cháng fú, liè yú liǎng biān, tài gōng lǚ hòu suí yú mǎ hòu. hàn wáng yì wú jiǎ bīng, wéi wén wǔ jiāng shì, xiāng suí ér xíng. èr wáng gè duì miàn xíng lǐ bì, jiù jiāng shǒu zì hé tóng, liǎng xiāng chuán dì. bà wáng yuē: zì jīn yǔ wáng, gè fēn jiāng jiè, wú xiāng zhēng duó, zhèn jiāng jiě zǔ dōng guī yǐ. jiù mìng zuǒ yòu yǐn tài gōng lǚ hòu jiāo fù yǔ hàn wáng shōu lǐng. hàn wáng jiàn tài gōng lǚ hòu guò lái, jí qū jìn qián yíng jiē guò hàn yíng, réng bài xiè bà wáng yuē: tài gōng zài dài wáng huī xià, jiǔ méng ēn yǎng, shēn gǎn zhì dé, zhēn shēng sǐ ér gǔ ròu zhě yě. èr wáng gè cí huí yíng.
次日,霸王命文武將士,各穿常服,列於兩邊,太公、呂后隨於馬後。漢王亦無甲兵,惟文武將士,相隨而行。二王各對面行禮畢,就將手字合同,兩相傳遞。霸王曰:「自今與王,各分疆界,無相爭奪,朕將解組東歸矣。」就命左右引太公、呂后交付與漢王收領。漢王見太公、呂后過來,即趨近前迎接過漢營,仍拜謝霸王曰:「太公在大王麾下,久蒙恩養,深感至德,真生死而骨肉者也。」二王各辭回營。
bà wáng shōu bīng dōng guī. hàn wáng yì yù shōu bīng xī xíng, zhāng liáng jí lái jiàn yuē: dài wáng shù nián kǔ zhàn, zhū jiāng shì zài wài rì jiǔ, cóng dài wáng yóu zhě, jù yào zhǐ wàng dōng guī, yǐ guāng gù lǐ. jīn dài wáng yī dàn yǔ chǔ wáng jiǎng hé, yòu fù xī xíng, rén rén jiē sī fù mǔ qī zǐ, bì xiāng táo huí, dài wáng gū lì yú cǐ, shuí yǔ shǒu tiān xià hū? kuàng jīn tài gōng wáng hòu jù yǐ hái guó, bīng shì dà zhèn, sì fāng cóng fēng, qí chéng bài shèng fù zhī jī, shí zài dài wáng. ruò jīn liǎng fēn tiān xià, quán gè yǒu guī, yòu bù zhī shú wèi jūn? shú wèi chén? shǐ tiān xià zhū hóu, wú suǒ zhuān zhǔ, lǐ lè zhēng fá, bù tǒng yú yī rén, qǐ shì dì wáng hùn yī zhī zhì? chén cháng wén gǔ rén yún: tiān wú èr rì, mín wú èr wáng. jīn hàn yǐ dé tiān xià shí yǒu qí bā yǐ, bù jí jiǎo miè, què shǐ xiàng wáng jiě ér dōng guī, tǎng yǎng chéng ruì qì, bīng mǎ fù zhèn, dài wáng dú néng ān chù xī tǔ hū? suǒ wèi yǎng hǔ yí huàn, zhōng chéng dà hài. wáng dāng shú jì, bù kě shī yě! wáng yuē: hóng gōu zhī yuē, yǐ yǒu méng shì, jīn ruò biàn gèng, bù zú yǐ qǔ xìn yú tiān xià yě. liáng yuē: jū xiǎo xìn ér shī dà yì, míng zhì zhě bù wèi yě. xī tāng wǔ zhī dé tiān xià, ruò jū jūn chén zhī jī, zé jié zhòu bù dāng zhū, tiān xià zhōng bù kě de yě. wáng lìng yǐ méng shì zì jū, tǎng hóng jī wèi xiàng wáng suǒ de, dài wáng tú kǔ bàn shēng, chén suī láo yì wú yì! chén píng lù jiǎ suí hé zhū móu shì jiē yuē: zǐ fáng zhī yán, jí wèi yǒu lǐ. chén děng suí dài wáng láo kǔ, bēn zǒu shù nián zhě, yuàn dài wáng tǒng yī jiāng yǔ, wèi sì hǎi zhī zhǔ, shǐ tiān xià zhū hóu, běi miàn cháo wáng, chén děng yì dé yǎng guān hùn yī zhī zhì, ér wèi shèng shì zhī chén yě, qǐ bù měi zāi! yú shì hàn wáng cóng qí yán, suì yǔ chǔ bèi yuē, fù zhěng bīng mǎ, yào yǔ chǔ jué zhàn.
霸王收兵東歸。漢王亦欲收兵西行,張良急來諫曰:「大王數年苦戰,諸將士在外日久,從大王游者,俱要指望東歸,以光故里。今大王一旦與楚王講和,又復西行,人人皆思父母妻子,必相逃回,大王孤立於此,誰與守天下乎?況今太公、王后俱已還國,兵勢大振,四方從風,其成敗勝負之機,實在大王。若今兩分天下,權各有歸,又不知孰為君?孰為臣?使天下諸侯,無所專主,禮樂征伐,不統於一人,豈是帝王混一之治?臣嘗聞古人云:『天無二日,民無二王。』今漢已得天下十有其八矣,不即剿滅,卻使項王解而東歸,倘養成銳氣,兵馬復振,大王獨能安處西土乎?所謂養虎遺患,終成大害。王當熟計,不可失也!」王曰:「鴻溝之約,已有盟誓,今若變更,不足以取信於天下也。」良曰:「拘小信而失大義,明智者不為也。昔湯武之得天下,若拘君臣之跡,則桀紂不當誅,天下終不可得也。王令以盟誓自拘,倘洪基為項王所得,大王徒苦半生,臣雖勞亦無益!」陳平、陸賈、隨何諸謀士皆曰:「子房之言,極為有理。臣等隨大王勞苦,奔走數年者,願大王統一疆宇,為四海之主,使天下諸侯,北面朝王,臣等亦得仰觀混一之治,而為盛世之臣也,豈不美哉!」於是漢王從其言,遂與楚背約,復整兵馬,要與楚決戰。
bù shuō hàn wáng fù zhěng bīng mǎ yǔ chǔ bèi yuē. què shuō bà wáng guī dào péng chéng, yán yàn qún chén, zhōng rì yǔ yú jī dēng lóu huān yǐn, fēn fù zhū jiāng gè huí zhái ān xī, suì yàn rán yǐ wèi wú shì. zhōu lán shàng shū jiàn yuē:
不說漢王復整兵馬與楚背約。卻說霸王歸到彭城,筵宴群臣,終日與虞姬登樓歡飲,分付諸將各回宅安息,遂宴然以為無事。周蘭上疏諫曰:
zì gǔ shèng dì míng wáng, ān bù wàng wēi, zhì bù wàng luàn, suī dāng wú shì zhī shí, wèi cháng fèi chí wǔ bèi. kuàng jīn hàn wáng liú bāng, xīn jié méng hǎo, xīn zhì wèi dìng, móu chén guǐ zhà, shì duō biàn gèng. bì xià yóu dāng zhěng chì bīng mǎ, xùn liàn jiǎ shì, rì xiū wén dé, jiān xí wǔ shì, jīng xuǎn zhì móu yǒng gǎn zhī shì, xiū míng liàn lián zhī cái, yǐ chōng jiāng zuǒ zhī yòng, wò zhǎn cháng dǎn, héng rú huì jī qǐ bīng zhī shí, zhàn jīng tì lì yǐ jiè bù yú, zòng shǐ wài hǎi yǒu biàn, bì xià hào lìng yī xíng, zé gōng wú bù shèng, zhàn wú bù kè, wēi wǔ kě yǐ qǔ hū tiān xià, yòu hé wài huàn zhī zú lǜ zāi? ruò jīn gǒu ān yú yī yú, ér lüè bù wèi bèi, tǎng liú bāng tīng móu chén biàn gèng zhī yì, fù gǔ ér dōng, bì xià hé yǐ yù zhī? chén wěi yǒu suǒ jiàn, shí běn yú zhōng, wéi cì cǎi nà, chén bù shèng zhàn lì kǒng jù zhī zhì.
自古聖帝明王,安不忘危,治不忘亂,雖當無事之時,未嘗廢馳武備。況今漢王劉邦,新結盟好,心志未定,謀臣詭詐,事多變更。陛下尤當整飭兵馬,訓練甲士,日修文德,間習武事,精選智謀勇敢之士,修明練連之才,以充將佐之用,臥嶄嘗膽,恆如會稽起兵之時,戰驚惕厲以戒不虞,縱使外海有變,陛下號令一行,則攻無不勝,戰無不克,威武可以取乎天下,又何外患之足慮哉?若今苟安於一隅,而略不為備,倘劉邦聽謀臣變更之議,復鼓而東,陛下何以御之?臣猥有所見,實本愚忠,惟賜採納,臣不勝戰慄恐懼之至。
bà wáng lǎn shū, chén yín bàn shǎng, zhào zhōu lán jìn qián yuē: liú bāng jì dìng méng yuē, qǐ yǒu gèng biàn zhī lǐ? qīng lǜ shì tài guò! yòu zhào zhōng lí mèi děng yuē: zhōu lán shàng shū quàn zhèn wù fèi wǔ shì, yì kǒng hàn wáng yǒu biàn, rǔ děng kě zhào cháng xùn liàn sān jūn, yǐ fáng hàn bīng. zhōng lí mèi lǐng zhǐ cāo liàn rén mǎ. wèi jí bàn gè yuè, zǎo yǒu róng yáng rén lái chuán shuō: hàn wáng tún bīng gù líng, diào qǔ gè chù bīng mǎ, yào yǔ chǔ jué zhàn, bù zūn méng yuē, qián rì jiǎng hé zhī yì, zhǐ wèi yòu qǔ tài gōng lǚ hòu zhī jì, fēi shì zhēn yǔ chǔ jué fēn tiān xià yě. bà wáng wén zhī, dà nù yuē: liú bāng cūn fū, nǎi gǎn qī wǔ zhèn gōng rú cǐ! qián rì zhōu lán zhī yán, zhēn yǒu suǒ jiàn! jiù zhào zhū jiāng, suì yù qǐ bīng fù yǔ hàn jué zhàn. jì bù jiàn yuē: bù kě! chuán lái zhī yán, wèi wèi shí de. bì xià zhǐ kě zhěng diǎn sān jūn, yù bèi chū zhàn, bù kě xiān dòng. ruò bì xià xiān jiā rén mǎ, shì wǒ xiān yǒu bèi yuē, qí qū zài wǒ bì dài hàn wáng dòng bīng, shì hàn wáng wéi yuē bèi chǔ, qí qū zài hàn, bì xià què shēng qí zuì ér fá zhī, zé shī chū yǒu míng, zhàn wú bù shèng yǐ. bà wáng cóng qí yán, suì zhěng diǎn rén mǎ, yǐ bèi hàn bīng bù tí.
霸王覽疏,沉吟半晌,召周蘭近前曰:「劉邦既定盟約,豈有更變之理?卿慮似太過!」又召鍾離昧等曰:「周蘭上疏勸朕勿廢武事,意恐漢王有變,汝等可照常訓練三軍,以防漢兵。」鍾離昧領旨操練人馬。未及半個月,早有榮陽人來傳說:漢王屯兵固陵,調取各處兵馬,要與楚決戰,不遵盟約,前日講和之意,止為誘取太公、呂后之計,非是真與楚決分天下也。霸王聞之,大怒曰:「劉邦村夫,乃敢欺侮朕躬如此!前日周蘭之言,真有所見!」就召諸將,遂欲起兵復與漢決戰。季布諫曰:「不可!傳來之言,未為實的。陛下只可整點三軍,預備出戰,不可先動。若陛下先加人馬,是我先有背約,其屈在我;必待漢王動兵,是漢王違約背楚,其屈在漢,陛下卻聲其罪而伐之,則師出有名,戰無不勝矣。」霸王從其言,遂整點人馬,以備漢兵不題。
què shuō hàn wáng yǔ liáng píng zhū móu shì děng jì yì: jīn yì yù bèi yuē, dàn qián rì jiǎng hé zhī hòu, hán xìn děng gè chù rén mǎ, jù gè yǐ fā huí, jīn fù diào qǔ, shì yòu fǎn fù qīng lǜ, kǒng zhū hóu nán yǐ zhǔn xìn, wèi zhī nài hé? zhāng liáng yuē: dài wáng qiě yī miàn chāi rén xià shū yǔ chǔ bèi yuē, yī miàn chāi rén diào qǔ gè chù rén mǎ, dài chǔ bīng dào, nà shí gè lù rén mǎ, yì kě lù xù dào lái. jiù qián rì jiǎng hé, shí wèi le qǔ tài gōng lǚ hòu zhī jì jīn tài gōng lǚ hòu yǐ hái guó, qǐ kě zòng chǔ wáng zuò xiǎng dōng tǔ, ér bù wèi hùn yī zhī zhì hū? dài wáng bǎng wén dào rì, liào zhū hóu jué lái, què yǔ chǔ huì bīng, zhī cǐ yī zhèn, kě yǐ pò chǔ yǐ. hàn wáng cóng qí yán, jí mìng lù jiǎ xiū shū, chāi rén wǎng péng chéng yuē chǔ huì bīng, yǐ jué shèng fù. wèi zhī rú hé? qiě kàn xià huí fēn jiě.
卻說漢王與良、平諸謀士等計議:「今意欲背約,但前日講和之後,韓信等各處人馬,俱各已發回,今復調取,似又反覆輕率,恐諸侯難以准信,為之奈何?」張良曰:「大王且一面差人下書與楚背約,一面差人調取各處人馬,待楚兵到,那時各路人馬,亦可陸續到來。就前日講和,實為了取太公、呂后之計;今太公、呂后已還國,豈可縱楚王坐享東土,而不為混一之治乎?大王榜文到日,料諸侯決來,卻與楚會兵,只此一陣,可以破楚矣。」漢王從其言,即命陸賈修書,差人往彭城約楚會兵,以決勝負。未知如何?且看下回分解。