strong diào lù jiǎ zhì zhuàn shēn yáng strong
調陸賈智賺申陽
qiě shuō shēn yáng ná le zhāng liáng, mìng bù jiāng guō mí yā jiè qù jiàn bà wáng, lù jiǎ fù jìn yán yuē: guō mí qù jiàn bà wáng, kǒng bù néng yīng dá, chén xū tóng háng, jiù dǎ tīng bà wáng fá qí liáng èr guó xiāo xī, yì yǔ fàn zēng tōng hǎo, yǐ ān qí xīn. shēn yáng yù bèi lǐ wù, bìng lù jiǎ lù fèi zhī zī, dǎ diǎn tíng dāng, fēn fù lù jiǎ zǎo qù zǎo huí, jiǎ bài cí shēn yáng, cóng luò yáng dà lù jìn fā.
且說申陽拿了張良,命部將郭縻押解去見霸王,陸賈復進言曰:「郭縻去見霸王,恐不能應答,臣須同行,就打聽霸王伐齊梁二國消息,亦與范增通好,以安其心。」申陽預備禮物,並陸賈路費之資,打點停當,分付陸賈早去早回,賈拜辭申陽,從洛陽大路進發。
què shuō guō mí yā zhāng liáng xíng wèi wǔ shí lǐ yuǎn, hū tīng yī shēng luó xiǎng, dà lín zhōng shǎn chū yī yuán dà jiāng, dāng tóu gāo hū yuē: lái zhě shì hé chù jūn zú, yā jiè shén rén guò cǐ, kuài liú xià jīn mǎ, fāng fàng ěr guò qù! guō mí yuē: wú nǎi luò yáng dà jiāng guō mí yě, lǐng luò yáng wáng zhī mìng, yā qiú fàn fù péng chéng jiàn chǔ wáng qù. rǔ yǒu ěr mù, bì zhī chǔ guó zhī qiáng, wǒ shēn yáng zhī yǒng, jí zǎo fàng guò qù, miǎn ěr yī sǐ! qí rén mǎ shàng dà nù yuē: rǔ yǐ chǔ wáng wèi qiáng, shēn yáng wèi yǒng, zì wǒ shì zhī, rú yīng tóng ěr! jǔ shǒu zhōng fāng tiān jǐ zhí qǔ guō mí, guō mí zhàn bù shù hé, bèi qí rén yī jǐ cì guō mí yú mǎ xià. zhòng jūn zú piē le zhāng liáng, luò huāng biàn zǒu, qí rén lǐng rén mǎ zhuī gǎn, xíng bù guò yī èr lǐ, zhèng yù lù jiǎ dài lǐng shù cóng rén zì luò yáng dà lù ér lái, qí rén jiàn le, rèn dé shì lù jiǎ, biàn jiào zhòng jūn shì kuài bǎng fù le, zhòng jūn yī qí shàng jiāng lù jiǎ ná le. cǐ rén bú shì bié rén, nǎi hàn jiāng fán kuài shì yě. suì tóng dào dà lín zhōng, zhòng rén yǐ jiāng zhāng liáng shì fàng.
卻說郭縻押張良行未五十里遠,忽聽一聲鑼響,大林中閃出一員大將,當頭高呼曰:「來者是何處軍卒,押解甚人過此,快留下金馬,方放爾過去!郭縻曰:「吾乃洛陽大將郭縻也,領洛陽王之命,押囚犯赴彭城見楚王去。汝有耳目,必知楚國之強,我申陽之勇,急早放過去,免爾一死!」其人馬上大怒曰:「汝以楚王為強,申陽為勇,自我視之,如嬰童耳!」舉手中方天戟直取郭縻,郭縻戰不數合,被其人一戟刺郭縻於馬下。眾軍卒撇了張良,落荒便走,其人領人馬追趕,行不過一二里,正遇陸賈帶領數從人自洛陽大路而來,其人見了,認得是陸賈,便叫眾軍士快綁縛了,眾軍一齊上將陸賈拿了。此人不是別人,乃漢將樊噲是也。遂同到大林中,眾人已將張良釋放。
zhāng liáng zài shù xià zuò dìng, lìng lù jiǎ jìn qián zé zhī yuē: rǔ cóng hàn wáng bāo zhōng sān nián, xiāng dài shén hòu, jīn què quàn shēn yáng hài wǒ, shì hé bèi dé rú cǐ nà? lù jiǎ yuē: wǒ zhī cóng hàn wáng, qí shì yǔ xiān shēng tóng yě. xiān shēng bù wàng yú hán, yóu jiǎ zhī bù wàng yú wèi yě. jiǎ wú èr xīn, xiān shēng qǐ yǒu èr zhì? xiān shēng shǐ zhōng wèi hán bào chóu, jiǎ yì shǐ zhōng wèi wèi yǐ jǐn cǐ xīn ěr. xiān shēng hé zé yú jiǎ, ér shì wèi bèi dé báo xíng zhě yé? liáng yuē: rǔ suī qiǎo shuō, qǐ bù zhī hàn wáng wèi zhǎng zhě, dāng quàn shēn yáng guī hàn kě yě, hé nǎi zhuān yì shì chǔ, fǎn yǔ hàn wèi dí yé? jiǎ yuē: mǒu yì liǎng qǐng yǐ wèi shì hàn hū? shì chǔ hū? shēn wáng yuē: wú shòu chǔ fēng, dāng zhuān yì shì chǔ. mǒu suì jì qín xiān shēng, yǐ xiàn yú chǔ wáng, shì shēn wáng zhī wèi chǔ chén yě. fán kuài dà jiào yuē: lù jiǎ qín xiān shēng yǐ xiàn chǔ, jiàn shēn yáng zhī zhōng yě. wú jīn qín lù jiǎ yǐ xiàn hàn, yì jiàn wǒ zhī zhōng yě, yòu hé biàn shuō zhī yǒu? suì jiāng lù jiǎ bǎng fù qián qū, jìng bēn xī xíng.
張良在樹下坐定,令陸賈近前責之曰:「汝從漢王褒中三年,相待甚厚,今卻勸申陽害我,是何背德如此那?」陸賈曰:「我之從漢王,其事與先生同也。先生不忘於韓,猶賈之不忘於魏也。賈無二心,先生豈有二志?先生始終為韓報仇,賈亦始終為魏以盡此心耳。先生何責於賈,而視為背德薄行者耶?」良曰:「汝雖巧說,豈不知漢王為長者,當勸申陽歸漢可也,何乃專意事楚,反與漢為敵耶?」賈曰:「某亦兩請以為事漢乎?」事楚乎?申王曰:吾受楚封,當專意事楚。某遂計擒先生,以獻於楚王,是申王之為楚臣也。」樊噲大叫曰:「陸賈擒先生以獻楚,見申陽之忠也。吾今擒陸賈以獻漢,亦見我之忠也,又何辯說之有?」遂將陸賈綁縛前驅,徑奔西行。
zhǐ jiàn yuán yā zhāng liáng jūn jiàn yī bǎi míng, shā sǐ zhě zhǐ shí shù míng, qí yú jù táo huí, bào yǔ shēn yáng yuē: guō mí yā jiè lí luò yáng wèi jí wǔ liù shí lǐ yuǎn, bèi yī huǒ qiáng rén lán zhǔ, suǒ jīn mǎ zhī lèi, guō mí bù yǔ, suì yǔ tā jiāo zhàn, bù shàng shù hé, bèi qiáng rén jiāng guō mí cì sǐ, zhāng liáng qiǎng qù. wǒ děng táo huí, yòu bèi qiáng rén zhuī gǎn, wèi jí èr sān lǐ yuǎn, zhèng yù lù dài fū, yì bèi qiáng rén zhuō qù, bù zhī cún wáng. wǒ děng jìng zì táo huí. shēn yáng tīng le zhè huà, dà nù: nà lǐ yǒu cǐ děng qiáng rén? gǎn rú cǐ wú lǐ? jiù zhěng diǎn yī qiān rén mǎ, chū luò yáng chéng wǎng qián zhuī gǎn. dào dà lín zhōng tàn kàn, bù jiàn yī rén, wèn jìn cūn jū mín, jǐn shuō zǎo jiān yǒu xiē rén mǎ, gè sì sàn bù zhī suǒ wǎng. shēn yáng yóu yù bù jué, zuǒ yòu yuē: dài wáng zhǐ zhào dà lù gǎn, liào qù bù yuǎn. shēn yáng jí cuī rén mǎ, fāng yù dà lù shàng gǎn qù, zhǐ jiàn yǒu sān wǔ gè kè rén gè bèi xíng lǐ, zhèng cóng dà lù lái, shēn yáng zhe rén xún wèn, zhòng kè rén dào: wǒ děng cóng qián lù lái, bìng bù jiàn yǒu jūn mǎ. shēn yáng děng xiǎng: cǐ zhèng shì qiáng rén qiǎng duó le lù jiǎ pán fèi, cóng xiǎo lù qù le. nǎi diào zhuǎn rù mǎ wǎng xiǎo lù zhuī gǎn, lù jìng pán xuán, xī jiàn qū zhé, xíng bù shàng sān wǔ lǐ, tiān sè yǐ wǎn. shēn yáng yòu wéi kǒng qiáng rén hài le lù jiǎ xìng mìng, yòu jiàn lù jìng nán xíng, xīn nèi zhèng jiāo zào jiān, hū tīng pō biān yī shēng pào xiǎng, huǒ bǎ qí jǔ, fán kuài yī mǎ dāng xiān, shǒu qǐ yī jǐ cì lái, biàn àn zhù shǒu dà hē yuē: wǒ kàn lù jiǎ zhī miàn, ráo rǔ yī sǐ. nà shēn yáng cāng huáng zhī jì, jí nán cuò shǒu, kǔ fēi zhāng liáng fēn fù fán kuài, shēn yáng yǐ sǐ jǐ xià. shēn yáng lēi mǎ biàn zǒu, yè wǎn bù fáng tǔ pō biān zhuǎn chū shù rén, jiāng bàn mǎ suǒ qí jǔ, bǎ shēn yáng mǎ bàn dào, zhòng jūn zú jiāng shēn yáng zhuō le, fán kuài jiàn yè shēn, jí míng jīn shōu jūn, zhā zhù yíng zhài, bǎng fù shēn yáng lái jiàn zhāng liáng.
只見原押張良軍健一百名,殺死者只十數名,其餘俱逃回,報與申陽曰:「郭縻押解離洛陽未及五六十里遠,被一夥強人攔拄,索金馬之類,郭縻不與,遂與他交戰,不上數合,被強人將郭縻刺死,張良搶去。我等逃回,又被強人追趕,未及二三里遠,正遇陸大夫,亦被強人捉去,不知存亡。我等徑自逃回。」申陽聽了這話,大怒:「那裡有此等強人?敢如此無禮?」就整點一千人馬,出洛陽城往前追趕。到大林中探看,不見一人,問近村居民,盡說早間有些人馬,各四散不知所往。申陽猶豫不決,左右曰:「大王只照大路趕,料去不遠。」申陽急催人馬,方欲大路上趕去,只見有三五個客人各背行李,正從大路來,申陽着人詢問,眾客人道:「我等從前路來,並不見有軍馬。」申陽等想:「此正是強人搶奪了陸賈盤費,從小路去了。」乃調轉入馬往小路追趕,路徑盤旋,溪澗曲折,行不上三五里,天色已晚。申陽又惟恐強人害了陸賈性命,又見路徑難行,心內正焦躁間,忽聽坡邊一聲炮響,火把齊舉,樊噲一馬當先,手起一戟刺來,便按住手大喝曰:」我看陸賈之面,饒汝一死。」那申陽倉惶之際,急難措手,苦非張良分付樊噲,申陽已死戟下。申陽勒馬便走,夜晚不防土坡邊轉出數人,將絆馬索齊舉,把申陽馬絆倒,眾軍卒將申陽捉了,樊噲見夜深,急鳴金收軍,扎住營寨,綁縛申陽來見張良。
zhāng liáng bǐng zhú zuò zhàng shàng, jiàn zhòng jūn zú yā shēn yáng lái, jí xià zhàng qīn jiě qí fù, fú yú zuò shàng, bài fú zài dì yuē: liáng fèng hàn wáng zhī mìng, qǐng dài wáng hé bīng fá chǔ, wèi tiān xià chú cǐ qiáng bào: bù yì dài wáng bù cóng, yù zhuō zhāng liáng jiě chǔ, cǐ jiē zhāng liáng yù xiān suàn dìng zhè tiáo jì cè, xiān diào lù jiǎ, hòu zhuàn dài wáng, fāng cái fán kuài wú zhuàng, yù hài dài wáng, duō de lù dài fū zài sān tì dài wáng āi gào, yīn cǐ bù gǎn xià shǒu. liáng guān hàn wáng yǒu dé zhǎng zhě, yǔ xiàng wáng dà bù tóng, wáng dāng guī fù, fù guì kě bǎo, guó zuò mián yuǎn. qǐng dài wáng shú sī zhī! lù jiǎ cóng zhàng hòu jí chū quàn yuē: dài wáng dāng cóng zhāng sī tú zhī yán, kě shǔ yì yú hàn, yǐ bǎo fù guì jiǔ yuǎn yě, kuàng jīn luò yáng chéng yǐ bèi guàn yīng zhuàn rù yǐ. jīn rì fán jiāng jūn yù xí hài dài wáng, chén zài sān āi gào, dé yǐ bǎo quán, nǎi yǒu jīn rì. guān hàn wáng yǒu rú cǐ háo jié, dài wáng bù kě wéi yě. shēn yáng yuē: shì jì dào cǐ, shì bù róng yǐ, jí qǐng zhāng xiān shēng tóng dào luò yáng chéng, ān zhì juàn shǔ tíng dāng, jiù tóng lù jiǎ wǎng jiàn hàn wáng. wèi zhī zhāng liáng xiān shēng zhī yì yǐ wèi hé rú? liáng yuē: jiù tóng dài wáng jìn chéng yì hé hài. suí diào zhuǎn rén mǎ huí luò yáng chéng.
張良秉燭坐帳上,見眾軍卒押申陽來,急下帳親解其縛,扶於坐上,拜伏在地曰:「良奉漢王之命,請大王合兵伐楚,為天下除此強暴:不意大王不從,欲捉張良解楚,此皆張良預先算定這條計策,先調陸賈,後賺大王,方才樊噲無狀,欲害大王,多得陸大夫再三替大王哀告,因此不敢下手。良觀漢王有德長者,與項王大不同,王當歸附,富貴可保,國祚綿遠。請大王熟思之!」陸賈從帳後急出勸曰:「大王當從張司徒之言,可屬意於漢,以保富貴久遠也,況今洛陽城已被灌嬰賺入矣。今日樊將軍欲襲害大王,臣再三哀告,得以保全,乃有今日。觀漢王有如此豪傑,大王不可違也。」申陽曰:「事既到此,勢不容已,即請張先生同到洛陽城,安置眷屬停當,就同陸賈往見漢王。未知張良先生之意以為何如?」良曰:「就同大王進城亦何害。」隨調轉人馬回洛陽城。
dào de chéng xià, zhǐ jiàn chéng shàng jiē hàn chì zhì, jūn shì yán zhěng, sì mén jǐn bì, guàn yīng lì yú chéng tóu shàng, dà hū yuē: mǒu fèng zhāng jūn shī jiāng lìng, zuó wǎn yǐ jìn chéng ān fǔ bǎi xìng, zhe jūn shì bǎ shǒu fǔ mén, bù xǔ yǒu rén chū rù. shēn yáng kàn bà, mù dèng kǒu dāi, wǎng zhī suǒ cuò. àn xiǎng: zhāng liáng zhēn shén rén yě! zhāng liáng jìn qián, zhe kāi mén, zhǐ jiàn fàng kāi xī mén, zhāng liáng fán kuài tóng shēn yáng lù jiǎ zhòng jūn shì xú xú jìn chéng, liǎng páng bǎi xìng, ān dǔ rú gù, jī quǎn bù jīng, shēn yáng tàn yuē: hàn wáng shàn néng yòng rén, guān cǐ biàn zhī jūn fǎ yǐ. suí zhāng liáng fán kuài rù nèi, guàn yīng yuē: èr gōng wèi kě rù nèi, kǒng rén xīn huò yǒu biàn, mǒu zā yíng zài cǐ, qǐng dài wáng jūn shī fán jiāng jūn zài yíng xiāng huì. shēn yáng fù tàn yuē: hàn jiā yǒu rú cǐ rén wù, qǐ bù zú yǐ wáng tiān xià hū? suì zhé jiàn ér shì yuē: dà zhàng fū yī yán jì chū, qǐ róng zài biàn? kuàng zhāng sī tú fán jiāng jūn yì fēi xún cháng rén, hàn bīng jù bǎ shǒu sì mén, guàn jiāng jūn zā yíng zài cǐ, luò yáng yǐ wèi hàn yǒu yǐ, yòu hé duō yí yān? yán wèi bì, yǒu rén lái bào, yòu yǒu zhī hàn bīng dào lái, yǐ wèi jiē yīng zhī bīng, wèi shǒu èr yuán dà jiāng zhōu bó chái wǔ, tǒng lǐng jīng bīng sān qiān, jiàn zài chéng xià zā yíng, yù lái yǔ jūn shī xiāng jiàn. liáng yuē: qǐng jìn lái! èr jiāng jìn chéng, jiàn zhāng liáng xíng lǐ bì, yǔ shēn yáng lù jiǎ zhòng jiāng jù xiāng jiàn. liáng biàn wèn: èr wèi jiāng jūn yuán wèn láo bīng mǎ yuǎn lái? èr jiāng yuē: jūn shī lí xián yáng èr rì, hán yuán shuài fàng xīn bù xià, fù chà mǒu èr rén lái jiē yīng, lù xù yǒu shí shù qǐ tàn mǎ, jiē yīng chí zhòu, zhōng rì yǒu xiāo xī chuán bào, mǒu dào tóng guān, yǐ zhī jūn shī jì qǔ luò yáng. yī zhòu yè chuán bào wǔ liù bǎi lǐ, cǐ zhèng wèi fēi bào jūn qíng yě, shēn yáng wén shuō, jīng yà bù yǐ, suì qǐng zhòng jiāng rù nèi, shè yán yàn kuǎn dài zhòng rén.
到得城下,只見城上皆漢赤幟,軍士嚴整,四門緊閉,灌嬰立於城頭上,大呼曰:「某奉張軍師將令,昨晚已進城安撫百姓,着軍士把守府門,不許有人出入。」申陽看罷,目瞪口呆,罔知所措。暗想:「張良真神人也!」張良近前,着開門,只見放開西門,張良、樊噲同申陽、陸賈眾軍士徐徐進城,兩旁百姓,安堵如故,雞犬不驚,申陽嘆曰:「漢王善能用人,觀此便知軍法矣。」隨張良、樊噲入內,灌嬰曰:「二公未可入內,恐人心或有變,某紮營在此,請大王、軍師、樊將軍在營相會。」申陽復嘆曰:「漢家有如此人物,豈不足以王天下乎?」遂折箭而誓曰:「大丈夫一言既出,豈容再變?況張司徒、樊將軍亦非尋常人,漢兵俱把守四門,灌將軍紮營在此,洛陽已為漢有矣,又何多疑焉?」言未畢,有人來報,又有枝漢兵到來,以為接應之兵,為首二員大將周勃、柴武,統領精兵三千,見在城下紮營,欲來與軍師相見。良曰:「請進來!」二將進城,見張良行禮畢,與申陽、陸賈眾將俱相見。良便問:「二位將軍緣問勞兵馬遠來?」二將曰:「軍師離咸陽二日,韓元帥放心不下,復差某二人來接應,陸續有十數起探馬,接應馳驟,終日有消息傳報,某到潼關,已知軍師計取洛陽。」一晝夜傳報五六百里,此正謂飛報軍情也,申陽聞說,驚訝不已,遂請眾將入內,設筵宴款待眾人。
cì rì, zhāng liáng zhòng jiāng tóng shēn yáng lù jiǎ fù xián yáng lái, yí lù tàn mǎ fēi bào, wǎng lái xià jué. lái dào xián yáng, jìn le chéng, zhǐ jiàn mén jìn yán sù, jūn wǔ qí zhěng. chuán bào rù nèi, hàn wáng shēng diàn, zhāng liáng fán kuài guàn yīng zhōu bó chái wǔ jiàn bì, biàn jiāng diào lù jiǎ, zhuàn shēn yáng, xiáng xì shuō le yī biàn. hàn wáng dà xǐ yuē: ruò fēi xiān shēng miào jì, rú hé yī jǔ liǎng de yě? suí zhào shēn yáng lù jiǎ jìn jiàn. zuǒ yòu chuán chū, shēn yáng bù duō shí, cháo jiàn hàn wáng, yǐ yán fǔ zhī yuē: xián wáng xióng zhèn yī guó, wēi míng rì zhe, jiǔ yù gòng chéng wáng yè, bù dé yǐ shǐ zǐ fáng jì, qǐng guò xián yáng yī huì, xìng xián wáng bù qì, bù yuǎn shù bǎi lǐ ér lái, shén wèi bǐ huái. shēn yáng yuē: dài wáng shèng dé rì lóng, tiān xià yǎng wàng, jīn jiàn zhū jiāng wēi wǔ, móu chén shén suàn, zhī tiān mìng yǒu guī chén děng gǎn bù wěi xīn xiào lì, yǐ tú bǔ bào wàn yī yě! lù jiǎ cán sè bài fú zài dì. hàn wáng tàn yuē: rén gè wèi qí zhǔ, jì dào běn guó, ān yǒu fù shì tā rén lǐ? jīn rì lái jiàn, nǎi cóng luò yáng wáng zhī mìng ěr, wú bì bù guò zé yě! rǔ hé fù kuì yān? jiǎ xiè yuē: méng bì xià sān nián zhī yù zhī ēn, zhōng rì bù néng wàng yú huái. dàn chén guī jiā, fù mǔ yǒu mìng, suì liàn liàn bù néng shě, yǐ cǐ shī xìn, chén gāi wàn sǐ yě! jīn nǎi bù jí jiā zhū, guò méng fǔ xù, yù zhāng bì xià tiān dì zhī liàng, fù yù zhī ēn yě. wáng suì shè yán kuǎn dài shēn yáng, mìng hán xìn děng zhū jiāng xiāng péi, jǐn zuì fāng sàn. shēn yáng guī gōng guǎn shén xǐ. cì rì, cháo jiàn hàn wáng, wáng mìng huí luò yáng, zhào jiù wèi luò yáng wáng, lù jiǎ réng liú zài hán xìn huī xià tīng yòng.
次日,張良眾將同申陽、陸賈赴咸陽來,一路探馬飛報,往來下絕。來到咸陽,進了城,只見門禁嚴肅,軍伍齊整。傳報入內,漢王升殿,張良、樊噲、灌嬰、周勃、柴武見畢,便將調陸賈,賺申陽,詳細說了一遍。漢王大喜曰:「若非先生妙計,如何一舉兩得也?」隨召申陽、陸賈進見。左右傳出,申陽不多時,朝見漢王,以言撫之曰:「賢王雄鎮一國,威名日著,久欲共成王業,不得已使子房計,請過咸陽一會,幸賢王不棄,不遠數百里而來,甚慰鄙懷。」申陽曰:「大王盛德日隆,天下仰望,今見諸將威武,謀臣神算,知天命有歸;臣等敢不委心效力,以圖補報萬一也!」陸賈慚色拜伏在地。漢王嘆曰:「人各為其主,既到本國,安有復事他人理?今日來見,乃從洛陽王之命耳,吾必不過責也!汝何負愧焉?」賈謝曰:「蒙陛下三年知遇之恩,終日不能忘於懷。但臣歸家,父母有命,遂戀戀不能舍,以此失信,臣該萬死也!今乃不即加誅,過蒙撫恤,愈彰陛下天地之量,覆育之恩也。」王遂設筵款待申陽,命韓信等諸將相陪,盡醉方散。申陽歸公館甚喜。次日,朝見漢王,王命回洛陽,照舊為洛陽王,陸賈仍留在韓信麾下聽用。
què shuō hán xìn yǔ zhòng móu shì jì yì: jīn èr wèi yǐ píng, lián rì zhǔ gōng yù sī dōng zhēng, yòu niàn tài gōng jiǔ zài fēng pèi, bù dé yíng yǎng, dàn wú rén mì jì bān qǔ, zhū jūn yǒu hé liáng cè? xiāng yǔ tú zhī! yǒu dà jiāng wáng líng yuē: líng xī nián jù dǎng yú nán yáng, jié shí èr zhuàng shì, qí rén nǎi dí qīn xiōng dì, yī míng zhōu jí, yī míng zhōu lì, jí xiāo yǒng, rén bù kě jí, xiào jù èr qiān jīng bīng, yǔ líng wèi wěn jǐng jiāo, cǐ èr zhuàng shì zuì háo qì, bù yuàn chū shì, wéi tú shān lín kuài lè. céng lìng jūn shì kāi huāng pì dì, wú shì gēng zhǒng yǐ wèi cháng chǎn, yǒu shì zé jí jù cāo liàn, yǐ yù qiáng dí. dàn dào chù wú bù qǔ shèng, bù rǎo xiāng cūn, bù hài bǎi xìng, yǐ cǐ shù nián zhī jiān, rén qiáng mǎ zhuàng, lín jìn jùn xiàn, duō yǒu lái guī fù zhě. jìn wén rén mǎ zēng tiān yǒu yī èr wàn, líng jīn qíng yuàn yuē èr zhuàng shì, dài lǐng jīng bīng zhì pèi xiàn bān qǔ tài gōng bìng jiā juàn, jiù zhe èr zhuàng shì fáng hù, sòng zhì zhōng tú, yuán shuài què chāi rén mǎ jiē yīng, guǎn jiào yí lù wú shì, zhí dǐ xián yáng. ruò jīn dòng jūn mǎ qù bān qǔ shí, bà wáng zhī jué, jué chāi rén yāo jié, nán bǎo wú shì, yǐ líng zhī yú jiàn rú cǐ, bù zhī yuán shuài yǐ wèi hé rú? xìn yuē: cǐ lùn jí miào, ruò jiāng jūn néng gàn cǐ shì, jiù shì chū guān dì yī gōng yě. hán xìn suí zòu, wáng líng bèi xì shuō bān qǔ tài gōng rú cǐ rú cǐ. hàn wáng dà xǐ yuē: jiāng jūn rú gàn cǐ yī shì, shù miǎn wǒ rì yè yōu niàn yě! wáng líng suì bài cí hàn wáng, dài lǐng yī èr cóng rén, dāng rì qǐ xíng. wèi zhī rú hé qǔ tài gōng? qiě kàn xià huí fēn jiě.
卻說韓信與眾謀士計議:「今二魏已平,連日主公欲思東征,又念太公久在豐沛,不得迎養,但無人密計搬取,諸君有何良策?相與圖之!」有大將王陵曰:「陵昔年聚黨於南陽,結識二壯士,其人乃嫡親兄弟,一名周吉,一名周利,極驍勇,人不可及,嘯聚二千精兵,與陵為刎頸交,此二壯士最豪氣,不願出仕,惟圖山林快樂。曾令軍士開荒闢地,無事耕種以為常產,有事則集聚操練,以御強敵。但到處無不取勝,不擾鄉村,不害百姓,以此數年之間,人強馬壯,鄰近郡縣,多有來歸附者。近聞人馬增添有一二萬,陵今情願約二壯士,帶領精兵至沛縣搬取太公並家眷,就着二壯士防護,送至中途,元帥卻差人馬接應,管教一路無事,直抵咸陽。若今動軍馬去搬取時,霸王知覺,決差人邀截,難保無事,以陵之愚見如此,不知元帥以為何如?」信曰:「此論極妙,若將軍能幹此事,就是出關第一功也。」韓信隨奏,王陵備細說搬取太公如此如此。漢王大喜曰:「將軍如干此一事,庶免我日夜憂念也!」王陵遂拜辭漢王,帶領一二從人,當日啟行。未知如何取太公?且看下回分解。