strong jù chǔ zuì chén píng guī hàn strong
懼楚罪陳平歸漢
què shuō xiàng zhuāng jì bù huí jiàn bà wáng, bèi yán sī mǎ áng bèi lǔ, hé nèi yǐ shī, chén děng xíng zhì zhōng tú, zhī cǐ xiāo xī, suì jí xuán shī ér huí, kǒng láo mín dòng zhòng, wú yì yú shì. bà wáng nù yuē: zhèn chà rǔ jiù yuán hé nèi, wǎng lái jiāng yuè yú yǐ, bù yù dí ér kōng huí, yǐ zhì hé nèi yǒu shī, zhèn qù yī fān zhèn yǐ, jiē rǔ děng zhī zuì yě. chén píng zài cè yuē: èr jiāng suī qù, yì bù néng bǎo hé nèi. qiě hán xìn yòng bīng, fǎng fú sūn wú, èr jiāng qǐ zú yǐ wèi zhī dí zāi? bì xià bù bì shēn zuì èr jiāng. chén yǔ fàn yà fù tóng èr jiāng qīn lǐng yī zhī rén mǎ, fù qǔ hé nèi, zǔ hán xìn bù dé dōng lái, bì xià fá qí zhī hòu, què jǔ bīng ér xī, liào hàn wáng jué bài, ér hán xìn kě qín yě, bù rán, guān zhōng zhī dì, xī wèi hàn yǒu, bù dú yī hé nèi ér yǐ! bà wáng yì nù yuē: qián yīn wáng qiú jiù, rǔ yì zài zuǒ yòu, dú wú yī yán jí cǐ, jīn hé nèi yǐ shī, nǎi yù láo shī yuǎn zhēng, yǐ wèi fù qǔ hé nèi, bù yì qī kuáng zhèn gōng yé! suì jiāng xiàng zhuāng jì bù chì tuì. shì rì jí bà chén píng guān, lìng wù shì zuǒ yòu. píng tuì jū sī dì, yù yù bù lè, yīn mì lìng jiā tóng, jí shí shōu shí xíng lǐ, àn dǎ fā jiā xiǎo huí yáng wǔ, cóng xiǎo lù dú shēn zhàng jiàn, tóu luò yáng lái.
卻說項莊、季布回見霸王,備言司馬卬被虜,河內已失,臣等行至中途,知此消息,遂即旋師而回,恐勞民動眾,無益於事。霸王怒曰:「朕差汝救援河內,往來將月余矣,不遇敵而空回,以致河內有失,朕去一藩鎮矣,皆汝等之罪也。」陳平在側曰:「二將雖去,亦不能保河內。且韓信用兵,仿佛孫吳,二將豈足以為之敵哉?陛下不必深罪二將。臣與范亞父同二將親領一枝人馬,復取河內,阻韓信不得東來,陛下伐齊之後,卻舉兵而西,料漢王決敗,而韓信可擒也,不然,關中之地,悉為漢有,不獨一河內而已!」霸王益怒曰:「前殷王求救,汝亦在左右,獨無一言及此,今河內已失,乃欲勞師遠征,以為復取河內,不亦欺狂朕躬耶!」遂將項莊、季布叱退。是日即罷陳平官,令勿侍左右。平退居私第,鬱鬱不樂,因密令家童,即時收拾行李,暗打發家小回陽武,從小路獨身仗劍,投洛陽來。
yī rì rì jiāng xī, dào huáng hé biān, sì gù wú rén, zhǐ jiàn shā tān wān yī zhī xiǎo zhōu, píng jiào yuē: guò wǎng kè rén yuǎn lái, yù guò hé tóu sù. xiǎo zhōu zhōng zǒu chū liǎng rén lái, méi mù xiōng è, nián gè èr shí sì wǔ suì, píng sī cǐ èr rén, bì huáng hé biān shuǐ zéi, ruò yù huí bì, fǎn zhì móu hài, bù ruò shàng zhōu dù hé, zì yǒu jì jiào: èr rén shàng xià guān qù chén píng yī biàn, xīn zhōng shén xǐ, suì fú píng dēng zhōu. jiāng jìn zhōng liú, èr zéi yù cāng zhōng qǔ dāo shā píng, píng sī bǐ zhī suǒ yǐ hài wǒ zhě, lì wǒ zhī cái yě, wǒ kǔ xī shēn zhī suǒ cáng, bì bèi zāng hài yǐ, nǎi gào zéi yuē: mǒu suī guò kè, yì zhī shuǐ xìng, yuàn léi shēn yǔ èr gōng jià zhōu, shù xíng nǎi sù ěr! suì jiāng yī shēn yī fú suǒ cáng zhī wù, jǐn xíng tuō qù, luǒ shēn lì yú zhōu shàng, shì wú huái xié, èr zéi sī xiāng xiào yǔ yuē: wú èr rén yǐ bǐ shēn biān bì yǒu suǒ cáng, yù lì qí yǒu, guān luǒ shēn ér jiàn, zé wú suǒ cáng kě zhī yě. suì wú shā píng zhī xīn, chéng shùn fēng shùn xī guò hé, chén píng shàng àn, hái de xìng mìng, jí tóu diàn zhōng lái, yǐ jìn yè yǐ, diàn zhōng rén jiàn chén píng luǒ shēn ér lái, dà jīng yuē: zi bì hé zhōng yù zéi yě. píng āi gào yuē: mǒu nǎi hé nán kè shāng, chǔ dì mǎi mài, fù huò huí jiā, wǎn xíng guò hé, lǐng èr jiā tóng, jiē bèi shā sǐ, yīn wǒ kǔ kǔ qiú gào, jiāng yī fú xíng lǐ jǐn xíng dào qù, shèng cǐ xìng mìng, lái tóu guì diàn. xìng niàn tóng xiāng, liú sù yī xiāo. jiè jiù yī zhē tǐ, dé mìng huí jiā, jué zhòng bào hòu dé. diàn zhōng rén tīng chén píng yán yǔ bù sú, yòu jiàn yán mào shén xiū měi, yī shí gè chū yī fú shù jiàn, yǔ píng chuān zhe, jiù qǐng tóng xí yǐn jiǔ, gòng sù yī yè.
一日日將西,到黃河邊,四顧無人,只見沙灘灣一隻小舟,平叫曰:「過往客人遠來,欲過河投宿。」小舟中走出兩人來,眉目兇惡,年各二十四五歲,平思此二人,必黃河邊水賊,若欲迴避,反致謀害,不若上舟渡河,自有計較:二人上下觀覷陳平一遍,心中甚喜,遂扶平登舟。將近中流,二賊欲艙中取刀殺平,平思彼之所以害我者,利我之財也,我苦惜身之所藏,必被贓害矣,乃告賊曰:「某雖過客,亦知水性,願羸身與二公駕舟,庶行乃速耳!」遂將一身衣服.所藏之物,盡行脫去,裸身立於舟上,示無懷挾,二賊私相笑語曰:「吾二人以彼身邊必有所藏,欲利其有,觀裸身而見,則無所藏可知也。」遂無殺平之心,乘順風瞬息過河,陳平上岸,還得性命,急投店中來,已近夜矣,店中人見陳平裸身而來,大驚曰:「子必河中遇賊也。」平哀告曰:「某乃河南客商,楚地買賣,負貨回家,晚行過河,領二家童,皆被殺死,因我苦苦求告,將衣服行李盡行盜去,剩此性命,來投貴店。幸念同鄉,留宿一宵。借舊衣遮體,得命回家,決重報厚德。」店中人聽陳平言語不俗,又見顏貌甚修美,一時各出衣服數件,與平穿着,就請同席飲酒,共宿一夜。
cì rì, chén píng bài xiè diàn zhǔ, xié tóng bàn zhě, suì tóu luò yáng dà lù, jìng wǎng xián yáng ér lái, xiān fǎng gù yǒu wèi wú zhī, bèi dào: xiàng wáng shī zhèng, dú shì qiáng bào, bù nà zhōng yán. bì sāi xián lù, mǒu sù zhī wǒ wáng kuān rén dà dù, hǎo móu néng duàn, rèn xián shǐ néng, gè jǐn suǒ zhǎng, nǎi zhēn mìng zhī zhǔ yě, yuàn bèi chǔ qiān lǐ ér lái, qīng xīn shì zhī, gǎn jí gù rén chuī xū zhī lì, lú fú zhī yán, shǎo dé lù yòng, bù gǎn wàng suǒ zì yě. wèi wú zhī yuē: hàn wáng xū xīn yǐ qiú tiān xià zhī xián, gù sì fāng zhī shì, xīn yuè chéng fú. yuàn yù lì hū qí cháo. ruò xiān shēng bào jīng shì zhī cái, xié qí móu zhī shù, zhì zhī wéi wò, bì néng jiàn cè, wǒ hàn wáng jiàn zhī, bù dài tuī jiàn, bì liú zhòng yòng yě. chén píng bài xiè. yī rì, wèi wú zhī chéng hàn wáng wú shì, yīn gào yuē: chǔ guó chén píng, shēn mù dài wáng shèng dé, jīn qì chǔ zhàng jiàn guī hàn, yǔ chén gù jiù, sù zhī qí néng, wáng ruò liú yòng, bì yǒu bì yì. wáng yuē: cǐ fēi xī rì hóng mén xiāng yù zhī chén píng hū? wú zhī yuē: zhèng shì cǐ rén. wáng yuē: guǎ rén huái niàn cǐ rén rì jiǔ, měi yù yī jiàn bù kě dé, jīn lái tóu xiáng, shí hé wǒ xīn. jí zhào jiàn yuē: xī nián dé jūn wéi chí zhī lì, xìng chū hóng mén, yú xīn zhōng bù wàng. jīn xǐ wèi tóng cháo zhī chén, shén wèi wǒ xīn. xiāng yǔ jìng rì. hàn wáng shén xǐ yuè, biàn wèn: jū chǔ hé guān? píng yuē: zài chǔ wèi dū wèi. shì rì jí bài píng wèi dū wèi, shǐ cān chéng diǎn jūn. rì shì zuǒ yòu. zhū jiāng fēn fēn xiāng yì yuē yī shí wáng mìng zhī tú, luǒ shēn ér lái, wèi zhī qiǎn shēn, suì bài wèi dū wèi, yòu zhāo xī zài wáng zuǒ yòu, kǒng yǒu bù cè zhī biàn. wáng wén zhī, yì jiā yōu hòu.
次日,陳平拜謝店主,偕同伴者,遂投洛陽大路,徑往咸陽而來,先訪故友魏無知,備道:「項王失政,獨恃強暴,不納忠言。蔽塞賢路,某素知我王寬仁大度,好謀能斷,任賢使能,各盡所長,乃真命之主也,願背楚千里而來,傾心事之,敢藉故人吹噓之力,蘆莩之言,少得錄用,不敢忘所自也。」魏無知曰:「漢王虛心以求天下之賢,故四方之士,心悅誠服。願欲立乎其朝。若先生抱經世之才,挾奇謀之術,置之帷幄,必能建策,我漢王見之,不待推薦,必留重用也。」陳平拜謝。一日,魏無知乘漢王無事,因告曰:「楚國陳平,深慕大王盛德,今棄楚仗劍歸漢,與臣故舊,素知其能,王若留用,必有裨益。」王曰:「此非昔日鴻門相遇之陳平乎?」無知曰:「正是此人。」王曰:「寡人懷念此人日久,每欲一見不可得,今來投降,實合我心。」即召見曰:「昔年得君維持之力,幸出鴻門,於心終不忘。今喜為同朝之臣,甚慰我心。」相語竟日。漢王甚喜悅,便問:「居楚何官?」平曰:「在楚為都尉。」是日即拜平為都尉,使參乘典軍。日侍左右。諸將紛紛相議曰;「一時亡命之徒,裸身而來,未知淺深,遂拜為都尉,又朝夕在王左右,恐有不測之變。」王聞之,益加優厚。
yī rì, zhōu bó děng yán yú wáng yuē: chén píng suī měi rú guān yù, qí zhōng wèi bì yǒu yě, jū jiā cháng dào qí sǎo, lìng wèi hù jūn, duō shòu zhū jiāng jīn. yǐ chén děng guān chén píng wèi rén, nǎi fǎn fù luàn fǎ zhī chén yě. yuàn wáng chá zhī, bù kě wèi jiān guǐ suǒ huò! wáng wén shuō, jí zhào wèi wú zhī zé zhī yuē: rǔ jiàn chén píng kě yòng, jīn guān dào sǎo shòu jīn, xíng jiǎn tān wū, jiàn jǔ fēi qí rén yǐ, rǔ yì yǒu zuì! wú zhī yuē: chén suǒ yán zhě, néng yě, wáng suǒ wén zhě, xíng yě. jīn yǒu wěi shēng xiào yǐ zhī xíng, ér wú yì shèng bài zhī shù, wáng hé xiá yòng zhī hū? yīn zhào píng, yì zé zhī yuē: xiān shēng shì wèi bù zhōng, hòu yòu shì chǔ ér qù, jīn yòu cóng wú yóu, yǒu xìn xíng zhōng zhí zhě, gù rú shì hū? píng yuē: chén pì yī kě yòng zhī wù, suí rén yòng yǔ bù yòng ěr. wèi wáng bù yòng chén, chén gù qù ér guī chǔ chǔ bù néng yòng chén, chén fù qù ér guī dài wáng, yì suí rén suǒ ài ér qǔ yòng yě, sù wén dài wáng néng yòng rén, gù bù cí qiān lǐ ér lái jiàn wáng, wáng yì shí néng yòng zhī, chén qián rì guī hàn zhī shí, dù hé yù zéi, luǒ shēn ér lái, ruò bù shòu jīn, shí wú zī yòng. chéng néng jì huà yǒu kě cǎi zhě, qǔ yòng ér chéng jī, zé dài wáng suǒ yì zhě xiǎo, ér suǒ huò zhě dà. gǒu dài wáng tīng rén yán ér bù yòng chén jì, zé suǒ de zhī jīn, jù zài sī yì, chén bù gǎn yǐn, qǐng fēng shū yú guān, yuàn qǐ hái gǔ yǐ guī gù lǐ, dài wáng zhī ēn dà yǐ! wáng wén píng yán, nǎi shēn xiè chén píng, yì jiā hòu cì. fù yòu qiān bài hù jūn zhōng wèi, shǐ dū hù zhū jiāng, zhū jiāng nǎi bù gǎn fù wèi yì yán yǐ. hàn wáng hòu yù chén píng bù tí.
一日,周勃等言於王曰:「陳平雖美如冠玉,其中未必有也,居家嘗盜其嫂,令為護軍,多受諸將金。以臣等觀陳平為人,乃反覆亂法之臣也。願王察之,不可為奸宄所惑!」王聞說,即召魏無知.責之曰:「汝薦陳平可用,今觀盜嫂受金,行檢貪污,薦舉非其人矣,汝亦有罪!」無知曰:「臣所言者,能也,王所聞者,行也。今有尾生孝已之行,而無益勝敗之數,王何暇用之乎?」因召平,亦責之曰:「先生事魏不終,後又事楚而去,今又從吾游,有信行忠直者,固如是乎?」平曰:「臣譬一可用之物,隨人用與不用耳。魏王不用臣,臣故去而歸楚;楚不能用臣,臣復去而歸大王,亦隨人所愛而取用也,素聞大王能用人,故不辭千里而來見王,王亦實能用之,臣前日歸漢之時,渡河遇賊,裸身而來,若不受金,實無資用。誠能計畫有可采者,取用而成績,則大王所抑者小,而所獲者大。苟大王聽人言而不用臣計,則所得之金,俱在私翼,臣不敢隱,請封輸於官,願乞骸骨以歸故里,大王之恩大矣!」王聞平言,乃深謝陳平,益加厚賜。復又遷拜護軍中尉,使督護諸將,諸將乃不敢復為異言矣。漢王厚遇陳平不題。
què shuō hán xìn chāi rén fēi bào hàn wáng, yǐ dé hé nèi, wáng shén xǐ. yòu jiàn gè lù zhū hóu nà kuǎn guī jiàng, gè guó qí móu yǒng gǎn zhī shì, yì jiē shùn fù. hū yòu zuǒ yòu lái bào xià hóu yīng yǐn cháng shān wáng zhāng ěr tóu xiáng, wáng yuē: zhāng ěr zì yòu yǔ chén yú wèi wěn jǐng jiāo, jí lì wèi wáng, gè bù xiāng xié, zuó wén chén yú shā zhāng ěr jiā shǔ, zhuī ěr zhǐ cún wǔ qí, jīn lái tóu xiáng, yì gū niǎo bēn lín, shè zhě wàng de yě, jí zhào xiāng jiàn. xià hóu yīng yǐn zhāng ěr rù jiàn hàn wáng, wáng yuē: jiǔ mù xián wáng shèng míng, jīn lái xiāng jiàn, shí wèi kě huái. zhāng ěr qì yuē: chén ěr yǔ chén yú zì yòu xiāng jiāo shén shàn, jīn wèi sī chóu, shā chén jiā shǔ, zhōng shēn zhī hèn, bù gòng dài tiān. gōng wén bì xià ruì zhēng wǔ xīng, tiān rén xié yīng, fǎn chǔ zhī dào, ér yì zhī yǐ kuān rén, zhēn tiān xià zhǔ, mín zhī fù mǔ yě! yuàn yán jǐng guī jiàng, tǎng méng lù yòng, tā rì dé zhān chǐ tǔ, bào yī jiā zhī chóu, xuě zhōng shēn zhī hèn, chén suī gān nǎo tú dì, yì wú suǒ hàn yě. hàn wáng dà xǐ, suì zhòng yòng zhāng ěr, réng yǐ cháng shān wáng hū zhī.
卻說韓信差人飛報漢王,已得河內,王甚喜。又見各路諸侯納款歸降,各國奇謀勇敢之士,亦皆順附。忽又左右來報夏侯嬰引常山王張耳投降,王曰:「張耳自幼與陳餘為刎頸交,即立為王,各不相協,昨聞陳餘殺張耳家屬,追耳止存五騎,今來投降,亦孤鳥奔林,射者望的也,」即召相見。夏侯嬰引張耳入見漢王,王曰:「久慕賢王盛名,今來相見,實慰渴懷。」張耳泣曰:「臣耳與陳餘自幼相交甚善,今為私仇,殺臣家屬,終身之恨,不共戴天。恭聞陛下瑞徵五星,天人協應,反楚之道,而易之以寬仁,真天下主,民之父母也!願延頸歸降,倘蒙錄用,他日得沾尺土,報一家之仇,雪終身之恨,臣雖肝腦塗地,亦無所憾也。」漢王大喜,遂重用張耳,仍以常山王呼之。
hàn wáng yòu jiàn zhāng ěr guī jiàng, jiǎ shì yún jí, suì yǔ qún chén shāng yì yuē: guǎ rén zì chū bāo zhōng yǐ lái, gè lù zhū hóu shùn yīng, bīng mǎ jí jù sì shí yú wàn, yì yù jǔ bīng ér dōng zhù zā luò yáng, yǔ hán xìn rén mǎ huì hé tóng fá chǔ, rǔ děng yǐ wèi hé rú? qún chén yuē: dài wáng bīng wēi yì zhèn, suǒ xiàng wú dí, zhèng dāng jiǎng lǜ sān jūn, yǐ fá wú dào, chén yì dé dōng guī yǐ jiàn gù tǔ yě. zhāng liáng yuē: dài wáng bīng wēi suī zhèn, ér suì xīng wèi lì, kǒng dōng zhēng yì nán qǔ shèng. yǐ chén yú jiàn, dāng yǎng wēi xù ruì, xū dài míng nián, nǎi qí shí yě. wáng yuē: guǎ rén dōng guī zhī xīn, wú rì bù juàn juàn yú huái, jiǔ qī yú cǐ, fēi wǒ zhì yě! suì bù tīng zhāng liáng zhī yán, fēn fù dà xiǎo wén wǔ jiāng zuǒ, zé rì qǐ bīng jiù qǐng tài gōng lǚ hòu tóng háng, qún chén wén hàn wáng dōng zhēng, gè rén xīn xǐ, shù rì sān jūn zhěng diǎn qí bèi, lái zòu hàn wáng yuē: mǎ bù jūn zú, yǐ diǎn sì shí yú wàn, dà xiǎo jiāng zuǒ èr bǎi yú yuán, qǐng wáng chē jià qǐ xíng. yú shì hàn wáng chāi rén yuē huì hán xìn, jù zhì luò yáng qǔ qí, dà duì jūn bīng, jìng wǎng hé nán dà lù jìn fā. wèi zhī fá chǔ shèng fù rú hé? qiě kàn xià huí fēn jiě.
漢王又見張耳歸降,甲士雲集,遂與群臣商議曰:「寡人自出褒中以來,各路諸侯順應,兵馬集聚四十餘萬,意欲舉兵而東駐紮洛陽,與韓信人馬會合同伐楚,汝等以為何如?」群臣曰:「大王兵威益振,所向無敵,正當獎率三軍,以伐無道,臣亦得東歸以見故土也。」張良曰:「大王兵威雖振,而歲星未利,恐東征亦難取勝。以臣愚見,當養威蓄銳,須待明年,乃其時也。」王曰:「寡人東歸之心,無日不倦倦於懷,久棲於此,非我志也!」遂不聽張良之言,吩咐大小文武將佐,擇日起兵、就請太公、呂后同行,群臣聞漢王東征,各人心喜,數日三軍整點齊備,來奏漢王曰:「馬步軍卒,已點四十餘萬,大小將佐二百餘員,請王車駕啟行。」於是漢王差人約會韓信,俱至洛陽取齊,大隊軍兵,徑往河南大路進發。未知伐楚勝負如何?且看下回分解。