yǒu wú shēng zhě, jiāng nán rén, cháng yóu kuài jī, qǔ yī liú shì nǚ wèi qiè. hòu shù nián, wú shēng zǎi xiàn yú yàn mén jùn, yǔ liú shì xié zhī guān. liú shì chū yǐ róu wǎn wén, fán shù nián, qí hòu hū kuàng liè zì shì, bù kě jìn. wǎng wǎng yǒu nì yì zhě, jí fā nù. ōu qí bì pú, huò niè qí jī, xuè qiě shén, ér nù bù kě jiě. wú shēng shǐ zhī liú shì hàn lì, xīn shāo wài zhī. cháng yī rì, wú yǔ yàn mén bù jiàng shù bèi liè yú yě, huò hú tù shén duō, zhì páo shè xià. míng rì, wú shēng chū, liú shì jí qián rù páo shě, qǔ hú tù, shēng dàn zhī qiě jǐn. wú shēng guī, yīn jí hú tù suǒ zài, ér liú shì fǔ rán bù yǔ. wú shēng nù, xùn qí bì, bì yuē:" liú shì shí zhī jǐn yǐ." shēng shǐ yí liú shì wèi tā guài. xún yú, yǒu xiàn lì yǐ yī lù xiàn, wú shēng mìng zhì yú tíng. yǐ ér wú shēng shǐ yán jiāng yuǎn shì. jì chū mén, jí nì shēn qián cì zhī. jiàn liú shì sàn fà tǎn gōng, zì jiē jǐn liè, zhuàng mào dùn yì. lì tíng zhōng, zuǒ shǒu zhí lù, yòu shǒu bá qí bì ér shí zhī. wú shēng dà jù, pū dì bù néng qǐ jiǔ zhī. nǎi zhào lì zú shí shù bèi, chí bīng zhàng ér rù. liú shì jiàn wú shēng lái, jǐn qù rú xiù, tǐng rán lì tíng, nǎi yī yè chā ěr. mù ruò diàn guāng, chǐ rú jǐ rèn, jīn gǔ pán cù, shēn jǐn qīng sè. lì zú jù zhàn chù bù gǎn jìn. ér yè chā sì gù, ruò yǒu suǒ jù. jǐn shí qǐng, hū dōng xiàng ér zǒu, qí shì shén jí, jìng bù zhī suǒ zài.
有吴生者,江南人,尝游会稽,娶一刘氏女为妾。后数年,吴生宰县于雁门郡,与刘氏偕之官。刘氏初以柔婉闻,凡数年,其后忽旷烈自恃,不可禁。往往有逆意者,即发怒。殴其婢仆,或啮其肌,血且甚,而怒不可解。吴生始知刘氏悍戾,心稍外之。尝一日,吴与雁门部将数辈猎于野,获狐兔甚多,致庖舍下。明日,吴生出,刘氏即潜入庖舍,取狐兔,生啖之且尽。吴生归,因诘狐兔所在,而刘氏俛然不语。吴生怒,讯其婢,婢曰:“刘氏食之尽矣。”生始疑刘氏为他怪。旬余,有县吏以一鹿献,吴生命致于庭。已而吴生始言将远适。既出门,即匿身潜伺之。见刘氏散发袒肱,眦皆尽裂,状貌顿异。立庭中,左手执鹿,右手拔其髀而食之。吴生大惧,仆地不能起久之。乃召吏卒十数辈,持兵仗而入。刘氏见吴生来,尽去襦袖,挺然立庭,乃一夜叉耳。目若电光,齿如戟刃,筋骨盘蹙,身尽青色。吏卒俱战怵不敢近。而夜叉四顾,若有所惧。仅食顷,忽东向而走,其势甚疾,竟不知所在。