zhēn yuán shí sì nián qiū, yǒu yì niǎo, qí sè qīng, zhuàng lèi jiū què, xiáng yú suī yáng zhī jiāo, zhǐ cóng mù zhōng. yǒu qún niǎo qiān lèi, jù lǜ qí lèi, liè yú zuǒ yòu qián hòu, ér yòu zhāo xī gè xián fēi chóng dào liáng yǐ xiàn yān. shì niǎo měi fēi, zé qún niǎo xián zào ér dǎo qí qián, xián yì qí páng, xián yōng qí hòu, ruò chuán huàn jīng wèi zhī zhuàng. zhǐ zé huán ér xiàng yān, suī rén chén shì tiān zǐ zhī lǐ, wú yǐ jiā yǐ. suī yáng rén xián shì yě zòng guān, yǐ wéi yǔ zú zhī líng zhě. rán qí zhuàng bù lèi luán fèng, yóu shì yì qí zhī. shí lǐ áo kè yú suī yáng, áo yuē:" cǐ zhēn fèng niǎo yě." yú shì zuò zhī fèng yī zhāng, bèi shū qí shì.
贞元十四年秋,有异鸟,其色青,状类鸠鹊,翔于睢阳之郊,止丛木中。有群鸟千类,俱率其类,列于左右前后,而又朝夕各衔蜚虫稻梁以献焉。是鸟每飞,则群鸟咸噪而导其前,咸翼其旁,咸拥其后,若传唤惊卫之状。止则环而向焉,虽人臣侍天子之礼,无以加矣。睢阳人咸适野纵观,以为羽族之灵者。然其状不类鸾凤,由是益奇之。时李翱客于睢阳,翱曰:“此真凤鸟也。”于是作《知凤》一章,备书其事。