dù líng wéi shì zi, jiā yú hán chéng, yǒu bié shù zài yì běi shí yú lǐ. kāi chéng shí nián qiū, zì yì zhōng yóu yān. rì mù, jiàn yī fù rén, sù yī, qiè yī piáo, zì běi ér lái, wèi wéi yuē:" qiè jū yì běi lǐ zhōng yǒu nián yǐ, jiā shén pín, jīn wèi lǐ xū suǒ rǔ, jiāng sòng yú guān. xìng wú zi zhǐ bǐ shū qí shì, qiè dé yǐ zhí yì yì, jì xuě qí chǐ." wéi nuò zhī. fù rén jí yī wéi zuò tián yě, yī chū yī jiǔ zhī, yuē:" piáo zhōng yǒu jiǔ, yuàn yǔ wú yú jǐn zuì." yú shì zhù jiǔ yī yǐn wéi. wéi fāng jǔ zhī, huì yǒu liè qí cóng xī lái, yǐn shù quǎn. fù rén wàng jiàn, jí dōng zǒu shù shí bù, huà wéi yī hú. wéi dà kǒng, shì shǒu zhōng zhī, nǎi yī dú lóu, jiǔ ruò niú nì zhī zhuàng. wéi yīn bìng rè, yuè yú fāng chōu.
杜陵韦氏子,家于韩城,有别墅在邑北十余里。开成十年秋,自邑中游焉。日暮,见一妇人,素衣,挈一瓢,自北而来,谓韦曰:“妾居邑北里中有年矣,家甚贫,今为里胥所辱,将讼于官。幸吾子纸笔书其事,妾得以执诣邑,冀雪其耻。”韦诺之。妇人即揖韦坐田野,衣出一酒卮,曰:“瓢中有酒,愿与吾于尽醉。”于是注酒一饮韦。韦方举卮,会有猎骑従西来,引数犬。妇人望见,即东走数十步,化为一狐。韦大恐,视手中卮,乃一髑髅,酒若牛溺之状。韦因病热,月余方瘳。