strong xiǎo shén miào xuē qiáng yù shī dà yuān guó gōng zhǔ zhāo fū
小神廟薛強遇師 大宛國公主招夫
strong
zài shuō lǐ chéng yè yí dào dào mǎ guān, kāi dú zhào yǔ, dāng táng jí ná le xuē yǒng, qí yú jiā rén dōu yǐ táo sàn, zhǐ ná tā fū qī èr rén, guó jiě zhǎng ān ér qù.
再說李承業一到盜馬關,開讀詔語,當堂即拿了薛勇,其餘家人都已逃散,只拿他夫妻二人,國解長安而去。
qiě shuō xuē qiáng yǔ sì gè jiāng zuǒ, zài tài háng shān jìn le xiāng, zhèng huí zhǎng ān lù shàng, wén tīng xuē gāng dà nào huā dēng, tī sǐ huáng zǐ, jīng bēng shèng jià, yī mén jǐn bèi ná rù tiān láo, yòu zài dào mǎ guān ná le xuē yǒng, bù jiǔ jǐn xíng shā lù, dān zǒu le xuē gāng xuē qiáng, zhào bān tiān xià, huà yǐng tú xíng, zhuō dé shí fēn jǐn jí, xuē qiáng yī wén cǐ xìn, hǔ dé hún fēi pò sàn, yī jù huà yě shuō bù chū lái, jiā jiāng dào: sì yé kǔ huí zhǎng ān, bì shòu qí huò, bù rú táo zǒu wèi miào. xuē qiáng dào: sān yé zào cǐ dà zuì, yī mén shòu lù, wǒ yào dú táo, hé rěn fù mǔ shòu zhū? bù rú qián qù zhǎng ān, tóng fù mǔ yī sǐ. jiā jiāng dào: cǐ yán chà yǐ! ruò huí zhǎng ān tóng sǐ, qǐ bù jué le qiān suì de hòu dài? bù rú táo bì, yě hǎo chuán zōng jiē dài. xuē qiáng dào: cǐ yán yǒu lǐ, dàn ěr sì rén tóng háng, wèi miǎn zhe rén dòng yí, zhǐ hǎo fēn lù, gè zì táo zǒu. sì rén tīng le cǐ yán, wú nài zhǐ de fēn lù ér qù.
且說薛強與四個將佐,在太行山進了香,正回長安路上,聞聽薛剛大鬧花燈,踢死皇子,驚崩聖駕,一門盡被拿入天牢,又在盜馬關拿了薛勇,不久盡行殺戮,單走了薛剛、薛強,詔頒天下,畫影圖形,捉得十分緊急,薛強一聞此信,唬得魂飛魄散,一句話也說不出來,家將道:「四爺苦回長安,必受其禍,不如逃走為妙。」薛強道:「三爺造此大罪,一門受戮,我要獨逃,何忍父母受誅?不如前去長安,同父母一死。」家將道:「此言差矣!若回長安同死,豈不絕了千歲的後代?不如逃避,也好傳宗接代。」薛強道:「此言有理,但爾四人同行,未免着人動疑,只好分路,各自逃走。」四人聽了此言,無奈只得分路而去。
qiě shuō xuē qiáng wǎng yàn mén dài jùn ér táo, guǒ rán biàn chù huà yǐng tú xíng, zhuō ná qí jí, bù gǎn cóng dà lù ér xíng, zhǐ xiàng cūn pì xiǎo lù ér táo, zhèng xíng zhī jiān, hū rán yīn yún sì bù, xià qǐ yǔ lái. bìng wú rén jiā kě duǒ, zhǐ jiàn tǔ gǎng zhī xià, yǒu yī zuò tān tā pò miào, yǐn yǐn yǒu xiǎo shén miào sān zì. rù miào jiàn sì xià wú rén, biàn dào shēn xià bài, jiào shēng: shén shèng, wǒ xuē qiáng jīn rì zāo cǐ dà nán, fù mǔ yī mén, jǐn qiú tiān láo, wǒ táo nán zhì cǐ, dàn yuàn shén shèng bì yòu, dé tuō hǔ kǒu, yǒu chù ān shēn, rì hòu chóng zhěng jiā shēng, qíng yuàn chóng xiū miào yǔ, zài sù jīn shēn! zhù bì, zhàn qǐ shēn lái. bù xiǎng shén hòu tiào chū yī gè rén, shuāng shǒu bà xuē qiáng zhuā zhù, hè dào: hǎo dà dǎn, wài biān huà yǐng tú xíng, zhèng yào ná nǐ hé xuē gāng, jīn rì wǒ xiān ná nǐ qù qǐng shǎng! xuē qiáng dà jīng, bǎ nà rén yī kàn, yuán lái shì gè dào rén, máng jiào: dào rén, nǐ dāng zhēn yào ná wǒ qù me? dào rén xiào dào: pín dào tè yǒu huà yǔ nǐ shuō, zài cǐ děng nǐ duō shí, qián yán xiāng xì ěr. wǒ nǎi zhōng nán shān lín dàn rán dà shī mén rén, xìng táng wèi guó gōng lǐ jìng biàn shì. xuē qiáng wén yán, xià bài dào: yuán lái lǎo shī jiù shì xìng táng wèi guó gōng. qǐng wèn lǎo shī, zài cǐ děng dài xuē qiáng, yǒu hé fēn fù? lǐ jìng dào: wǒ jīn quàn nǐ, bù bì mán yuàn xuē gāng, zhè yě shì qián shì zhī chóu. dàn xīn jūn bù jiǔ fèi chù, dà táng tiān xià shǔ yú nǚ zhǔ, rì hòu miè wǔ xìng lǐ, zhōng xìng huáng táng tiān xià, hái zài xuē gāng yǔ nǐ. jīn rì pín dào tè lái sòng nǐ yī gè suǒ zài, wán nǐ sù shì yīn yuán. rì hòu wēi zhèn shān hòu, dú bà yī fāng, děng yǒu le qīn dīng shí èr kǒu, fāng kě guī bǎo tài jí shàng huáng guāng míng dà dì lín fán dí zhēn zhǔ, chóng zhěng lǐ shì jiāng shān. jǐn jì wú yán, sù suí wǒ lái. kàn guān, nǐ dào zhè dà dì lín fán dí zhēn zhǔ shì shuí, jiù shì gāo zōng yuán pèi wáng huáng hòu suǒ shēng de tài zǐ lǐ dàn, yǐn zài jiāng xià wáng fǔ zhōng de biàn shì.
且說薛強往雁門代郡而逃,果然遍處畫影圖形,捉拿其急,不敢從大路而行,只向村僻小路而逃,正行之間,忽然陰雲四布,下起雨來。並無人家可躲,只見土崗之下,有一座坍塌破廟,隱隱有「小神廟」三字。入廟見四下無人,便倒身下拜,叫聲:「神聖,我薛強今日遭此大難,父母一門,盡囚天牢,我逃難至此,但願神聖庇佑,得脫虎口,有處安身,日後重整家聲,情願重修廟宇,再塑金身!」祝畢,站起身來。不想神後跳出一個人,雙手把薛強抓住,喝道:「好大膽,外邊畫影圖形,正要拿你和薛剛,今日我先拿你去請賞!」薛強大驚,把那人一看,原來是個道人,忙叫:「道人,你當真要拿我去麼?」道人笑道:「貧道特有話與你說,在此等你多時,前言相戲耳。我乃終南山林淡然大師門人,興唐魏國公李靖便是。」薛強聞言,下拜道:「原來老師就是興唐魏國公。請問老師,在此等待薛強,有何分付?」李靖道:「我今勸你,不必埋怨薛剛,這也是前世之仇。但新君不久廢黜,大唐天下屬於女主,日後滅武興李,中興皇唐天下,還在薛剛與你。今日貧道特來送你一個所在,完你宿世姻緣。日後威鎮山後,獨霸一方,等有了親丁十二口,方可歸保太極上皇光明大帝臨凡的真主,重整李氏江山。緊記吾言,速隨我來。」看官,你道這大帝臨凡的真主是誰,就是高宗元配王皇后所生的太子李旦,隱在江夏王府中的便是。
dāng xià chū le xiǎo shén miào, lǐ jìng xiù zhōng qǔ chū yī fāng pà zǐ, pù zài dì shàng, jiào xuē qiáng zuò yú pà shàng, fēn fù bì le shuāng yǎn, kǒu zhōng hē shēng dào: qǐ!, yī shēng xiǎng liàng, téng kōng ér qǐ. xuē qiáng jǐn bì shuāng yǎn, shēn ruò fú yún, qǐng kè jiān, bù zhī guò le duō shǎo lù. yòu yī shēng xiǎng, luò yú píng dì. xuē qiáng kāi yǎn kàn shí, bù jiàn le lǐ jìng, què shì huāng jiāo yě dì, bǎ pà zǐ yī kàn, què shì yī kuài shí bǎn. dàn bù zhī cǐ chù shì hé dì fāng, yuǎn yuǎn wàng jiàn yǒu rén ér lái, chuān de yī fú lìng shì yī yàng, tóu fà dǎ zhe liù gǔ jié, suì shàng qián wèn nà rén dào: qǐng wèn zhè lǐ shì hé dì fāng? nà rén dào: zhè lǐ shì dà yuān guó, nà biān jiù shì guó wáng zhù de chéng chí. kàn nǐ dǎ bàn, xiàng shì zhōng guó rén, wèi hé lái cǐ? xuē qiáng dào: jiā fù jīng shāng wài bāng, jiǔ kè wèi huí, xún fǎng zhì cǐ. nà rén dào: nǐ fù jì shì kè shāng, bì zài chéng nèi, kě rù chéng qù wèn. xuē qiáng bié le nà rén, jìng wǎng chéng nèi ér lái. xíng bù shù lǐ, yǐ rù chéng zhōng, zhǐ jiàn rén yān còu jí, jiē shì rè nào. dāng xià tóu le lǚ diàn, chī le chī fàn, ān mián yī yè.
當下出了小神廟,李靖袖中取出一方帕子,鋪在地上,叫薛強坐於帕上,分付閉了雙眼,口中喝聲道:「起!」,一聲響亮,騰空而起。薛強緊閉雙眼,身若浮雲,頃刻間,不知過了多少路。又一聲響,落於平地。薛強開眼看時,不見了李靖,卻是荒郊野地,把帕子一看,卻是一塊石板。但不知此處是何地方,遠遠望見有人而來,穿的衣服另是一樣,頭髮打着六股結,遂上前問那人道:「請問這裡是何地方?」那人道:「這裡是大宛國,那邊就是國王住的城池。看你打扮,像是中國人,為何來此?」薛強道:「家父經商外邦,久客未回,尋訪至此。」那人道:「你父既是客商,必在城內,可入城去問。」薛強別了那人,竟往城內而來。行不數里,已入城中,只見人煙湊集,街市熱鬧。當下投了旅店,吃了吃飯,安眠一夜。
dào le cì rì tiān míng qǐ lái, yòng guò zǎo fàn, suì zǒu chū diàn qián. jiàn xíng lù zhī rén, dōu dǎ bàn de qí qí zhěng zhěng, yī duì duì yī zhèn zhèn, rú mǎ yǐ yì bān wǎng lái. xuē qiáng wèn diàn zhǔ: jīn rì jiē shàng wèi hé rú cǐ rè nào? diàn zhǔ dào: xiǎo yé, nǐ chū dào cǐ, suǒ yǐ bù zhī. wǒ zhè guó lǐ de guó wáng, shēng le yī gè rú huā sì yù de nǚ ér, míng huàn jiǔ huán gōng zhǔ. qī suì néng wén, yòu shàn yòng bīng, shǒu shǐ yī gān lí huā qiāng, qiāng fǎ jīng qí, gè bāng xián fú. jīn nián zhǎng chéng yī shí qī suì, guó wáng yào yǔ tā zhāo yī gè fù mǎ, gōng zhǔ shuō: yīn yuán yuán shì tiān dìng. qiú fù wáng zài jiào chǎng zhōng dā yī zuò cǎi lóu, dài hái ér zé rì shàng lóu, duì tiān bài zhù, pāo qiú dìng hūn. bù lùn wài bāng běn guó, yě bù lùn xiàng mào chǒu jùn, jí zhāo wèi fù mǎ. guó wáng yī yán, fā zhǐ zài jiào chǎng dā yī zuò cǎi lóu, zé dìng jīn rì, gōng zhǔ zài lóu shàng pāo qiú zhāo fù mǎ. zhè xiē rén dōu dǎ bàn le dào jiào chǎng qù, jù shì xiǎng zuò fù mǎ. xiǎo yé nǐ yě gāi jiào chǎng zhōng qù kàn kàn rè nào. xuē qiáng dào: jì rú cǐ, wǒ jiù qù kàn kàn. suì qǐ shēn chū diàn, zhí wǎng jiào chǎng ér lái. wèi zhī hé rú, qǐng kàn xià huí fēn jiě.
到了次日天明起來,用過早飯,遂走出店前。見行路之人,都打扮的齊齊整整,一隊隊一陣陣,如螞蟻一般往來。薛強問店主:「今日街上為何如此熱鬧?」店主道:「小爺,你初到此,所以不知。我這國里的國王,生了一個如花似玉的女兒,名喚九環公主。七歲能文,又善用兵,手使一杆梨花槍,槍法精奇,各邦咸服。今年長成一十七歲,國王要與他招一個駙馬,公主說:『姻緣原是天定。求父王在教場中搭一座彩樓,待孩兒擇日上樓,對天拜祝,拋球定婚。不論外邦本國,也不論相貌丑俊,即招為駙馬。』國王依言,發旨在教場搭一座彩樓,擇定今日,公主在樓上拋球招駙馬。這些人都打扮了到教場去,俱是想做駙馬。小爺你也該教場中去看看熱鬧。」薛強道:「既如此,我就去看看。」遂起身出店,直往教場而來。未知何如,請看下回分解。