strong lǐ guì shè jì móu bǎo jìng táng wáng shǒu yì què xīn hūn strong
李貴設計謀寶鏡 唐王守義卻新婚
dāng shí táng wáng zài chéng shàng kàn le, dà jīng shī sè, xià chéng rù cháo, chá diǎn jūn shì, xìng xǐ bù zhé yī rén. táng wáng dào: lǐ chéng yè shén me yāo pái, rú cǐ lì hài? lǐ guì zòu dào: chén zhī cǐ pái chū zài xī fān guó, míng rú yì huǒ lún pái, lín zhèn yòng cǐ, yào fēng fēng zhì, yào huǒ huǒ lái, yào bīng bīng yǒu, yào jiàn jiàn fā, zuì shì lì hài. jīn rì suī bài, bù zhé yī rén, cǐ nǎi wú zhǔ hóng fú suǒ bì ěr. táng wáng dào: cǐ pái yòng hé pò zhī? lǐ guì dào: yù pò cǐ pái, xū dé nǚ juān jìng zhào zhī, qí pái lì suì. táng wáng dào: yòu shì nán shì, rú jīn nà lǐ yǒu nǚ wā jìng? lǐ guì dào: yī gè suǒ zài, què yǒu cǐ bǎo, nǎi chén tóng chuāng hǎo yǒu, xìng táo míng rén, xiāng zhōu rén shì, zǔ dài xiāng chuán, jiā zhōng yǒu cǐ bǎo jìng. táng wáng shuō: táo rén zhī zǐ xiàn bǎo wǔ shì, wèi shān hǎi guān zǒng bīng, tā jiā suī yǒu cǐ bǎo, yān néng qǔ lái? lǐ guì dào: chén yǒu yī jì, kě qǔ cǐ jìng, zhǐ shì mào fàn zhǔ gōng, bù gǎn qǐ zòu. táng wáng dào: rú jīn wēi nán zhī jì, hái shuō shén me mào fàn, yǒu jì kuài shuō, gū bù zuì nǐ,: lǐ guì dào: chén wáng xiōng lǐ fù, yí xià yī zi, míng guó zhà, zì xiǎo wēi chén wèi méi, pìn dìng táo rén zhī nǚ wèi qī, zhǐ yīn guó jiā duō shì, duō nián bù céng wǎng lái. hòu zài zhǎng ān, chén zhí yǐ sǐ, táo rén shàng wèi zhī chén jīn zài cǐ bǎo gōng zhǔ, táo rén yě bù zhī. yī chén yú jiàn, bù ruò zhǔ gōng chōng zuò chén zhí, tóng chén qián wǎng xiāng zhōu jiù qīn, táo rén yòu wèi zēng jiàn guò chén zhí, táo rén jué bù yí xīn, dìng jiāng qí nǚ yǔ zhǔ gōng wán hūn. chéng qīn zhī hòu, zhǔ gōng chéng jī qǔ le bǎo jìng, lái pò zhōu bīng, hé nán zhī yǒu! mǎ zhōu lián chēng miào jì, jí lìng wáng yǐn cáo biāo bàn zuò jiā dīng, táng wáng yī jì bàn zuò xiù shì, jūn chén sì rén shǒu zhì huáng hūn, qiāo qiāo chū chéng, rào guò zhōu yíng, bēn xiāng zhōu ér lái.
當時唐王在城上看了,大驚失色,下城入朝,查點軍士,幸喜不折一人。唐王道:「李承業什麼妖牌,如此厲害?」李貴奏道:「臣知此牌出在西番國,名如意火輪牌,臨陣用此,要風風至,要火火來,要兵兵有,要箭箭發,最是厲害。今日雖敗,不折一人,此乃吾主洪福所庇耳。」唐王道:「此牌用何破之?」李貴道:「欲破此牌,須得女娟鏡照之,其牌立碎。」唐王道:「又是難事,如今那裡有女媧鏡?」李貴道:「一個所在,卻有此寶,乃臣同窗好友,姓陶名仁,湘州人氏,祖代相傳,家中有此寶鏡。」唐王說:「陶仁之子現保武氏,為山海關總兵,他家雖有此寶,焉能取來?」李貴道:「臣有一計,可取此鏡,只是冒犯主公,不敢啟奏。」唐王道:「如今危難之際,還說什麼冒犯,有計快說,孤不罪你,:李貴道:「臣亡兄李富,遺下一子,名國柞,自小微臣為媒,聘定陶仁之女為妻,只因國家多事,多年不曾往來。後在長安,臣侄已死,陶仁尚未知;臣今在此保公主,陶仁也不知。依臣愚見,不若主公充作臣侄,同臣前往湘州就親,陶仁又未曾見過臣侄,陶仁決不疑心,定將其女與主公完婚。成親之後,主公乘機取了寶鏡,來破周兵,何難之有!」馬周連稱妙計,即令王飲、曹彪扮作家丁,唐王依計扮作秀士,君臣四人守至黃昏,悄悄出城,繞過周營,奔湘州而來。
yī rì dào le xiāng zhōu táo fǔ mén qián, wáng qīn tóu jìn míng tiě, mén gōng jiē tiē, rù nèi chéng shàng, táo rén jiàn tiē shàng xiě zhe yīn juàn dì lǐ guì lǜ zhí zǐ xù guó xiáng dùn shǒu bài, suì máng máng chū yíng. yíng rén dà tīng, lǐ guì táng wáng yǔ táo rén xíng guò lǐ zuò xià, táo rén jiàn nǚ xù xiàng mào bù fán, xīn zhōng dà xǐ, suì dào: zì yǔ rén xiōng bié hòu, shí yǒu yú nián, liǎng xià yīn xìn gé jué, wú cóng wèn hòu, zhèng sī xiǎo nǚ nián yǐ jí jī, wàn nán chí huǎn, jīn xìng jià lín, qīn shì kě wán. lǐ guì dào: cǐ shì xiǎo dì shí kè zài xīn, qīn wèi míng lì suǒ qiān, suǒ yǐ yán chí. jīn sòng shě zhí qián lái jiù qīn, wài jù bái yín èr bǎi liǎng, shǎo zhù xǐ yán zhī fèi, qǐ xiōng xiào nà. táo rén dào: yòu láo fèi xīn, jì méng hòu cì, quán qiě shōu xià, zé rì wán hūn, yě wán yī jiàn xīn shì. suì bèi xí kuǎn dài. xí bà, táo rén sòng lǐ guì shū zhí dào shū fáng zhōng ān xiē, zì jìn qù yǔ fū rén shāng yì, zé rì wán hūn.
一日到了湘州陶府門前,王欽投進名帖,門公接帖,入內呈上,陶仁見帖上寫着「姻眷弟李貴率侄子婿國祥頓首拜」,遂忙忙出迎。迎人大廳,李貴、唐王與陶仁行過禮坐下,陶仁見女婿相貌不凡,心中大喜,遂道:「自與仁兄別後,十有餘年,兩下音信隔絕,無從問候,正思小女年已及笄,萬難遲緩,今幸駕臨,親事可完。」李貴道:「此事小弟時刻在心,親為名利所牽,所以延遲。今送舍侄前來就親,外具白銀二百兩,少助喜筵之費,乞兄笑納。」陶仁道:「又勞費心,既蒙厚賜,權且收下,擇日完婚,也完一件心事。」遂備席款待。席罷,陶仁送李貴叔侄到書房中安歇,自進去與夫人商議,擇日完婚。
dìng le jí rì, zhāng dēng jié cǎi, gǔ lè xuān tiān, táng wáng yǔ xiǎo jiě èr wèi xīn rén, chū tīng bài le tiān dì, yòu bài le táo rén fū fù, rán hòu fū fù jiāo bài, sòng rù dòng fáng. cǐ shí lǐ guì yīn jūn chén zhī fēn, bù biàn xíng lǐ, jiǎ tuī fù tòng, shuì zài shū fáng. táng wáng xiǎo jiě dòng fáng zhōng yǐn guò huā yán, xú mā mā dào: yè shēn le, gū yé xiǎo jiě qǐng ān zhì bà. táng wáng dào: mā mā qǐng biàn. xú mā mā fú shì xiǎo jiě jiě yī jiù qǐn. yòu qǐng táng wáng jiù qǐn, táng wáng dào: mā mā zì biàn, bù xiāo zài cǐ. xú mā mā bìng zhòng yā huán guān mén chū fáng qù le. táng wáng tuō le yī jīn, shàng xià xiǎo yī chuān zhe, lìng zì yī tóu shuì le. táo xiǎo jiě yī rì xīn hūn, qíng qù wèi lǐng, yòu bù hǎo qù lā tā.
定了吉日,張燈結彩,鼓樂喧天,唐王與小姐二位新人,出廳拜了天地,又拜了陶仁夫婦,然後夫婦交拜,送入洞房。此時李貴因君臣之分,不便行禮,假推腹痛,睡在書房。唐王、小姐洞房中飲過花筵,徐媽媽道:「夜深了,姑爺、小姐請安置罷。」唐王道:「媽媽請便。」徐媽媽服侍小姐解衣就寢。又請唐王就寢,唐王道:「媽媽自便,不消在此。」徐媽媽並眾丫環關門出房去了。唐王脫了衣巾,上下小衣穿着,另自一頭睡了。陶小姐一日新婚,情趣未領,又不好去拉他。
dào le cì rì, táng wáng qǐ shēn, lái zhì wài tīng, lǐ guì xiān yào huí hàn yáng, àn àn zhǔ fù táng wáng, zài cǐ tǐ liàn xīn hūn, dāng liú xīn dé biàn qǔ le bǎo jìng, sù huí hàn yáng, yǐ miǎn zhòng xīn yōu lǜ. táng wáng yǔn nuò. lǐ guì chū lái zuò bié yào xíng, táo rén dào: sān cháo wèi guò, wèi hé biàn yào qǐ shēn? lǐ guì dào: xiǎo dì yǔ yī yǒu yuē dìng zài sì zhōu xiāng huì, suǒ yǐ jí yú yào xíng. táo rén fāng liú bú zhù, zhǐ de bèi jiǔ jiàn xíng. jiǔ bà, lǐ guì yòu àn zhǔ fù wáng qīn cáo biāo: xiǎo xīn bǎo zhe zhǔ gōng, dé le bǎo jìng, jí biàn tóng zhǔ gōng sù huí. èr rén yīng yǔn, lǐ guì zì huí hàn yáng qù le.
到了次日,唐王起身,來至外廳,李貴先要回漢陽,暗暗囑咐唐王,「在此體戀新婚,當留心得便取了寶鏡,速回漢陽,以免眾心憂慮。」唐王允諾。李貴出來作別要行,陶仁道:「三朝未過,為何便要起身?」李貴道:「小弟與一友約定在泗州相會,所以急於要行。」陶仁芳留不住,只得備酒餞行。酒罷,李貴又暗囑咐王欽、曹彪:「小心保着主公,得了寶鏡,即便同主公速回。」二人應允,李貴自回漢陽去了。
táng wáng zì yǔ xiǎo jiě chéng qīn hòu, yè yè hé yī ér shuì, bìng bù jìn shēn, quán wú bàn fēn huān qíng. yī rì, xiǎo jiě duì jìng shū zhuāng, àn xiǎng: zhàng fū róng mào, zhēn zhēn kě ài, zhǐ hèn tā yè yè yī bù jiě dài, quán wú yī diǎn fū qī zhī qíng. xiǎng dào méi xìng zhī chù, bù jué lèi xià. xú mā mā zài páng kàn jiàn, jiù jiào: xiǎo jiě, jià le zhè yàng hǎo gū yé, zhèng gāi huān xǐ, wèi hé fǎn shēng bù yuè? xiǎo jiě dào: tā yè yè hé yī ér shuì, rú tóng sǐ shī, yǒu shèn huān xǐ!
唐王自與小姐成親後,夜夜和衣而睡,並不近身,全無半分歡情。一日,小姐對鏡梳妝,暗想:「丈夫容貌,真真可愛,只恨他夜夜衣不解帶,全無一點夫妻之情。」想到沒興之處,不覺淚下。徐媽媽在旁看見,就叫:「小姐,嫁了這樣好姑爺,正該歡喜,為何反生不悅?」小姐道:「他夜夜和衣而睡,如同死屍,有甚歡喜!」
xú mā mā wén yán, quán rán bù xìn, shǒu zhì wǎn jiān, gū yé xiǎo jiě dōu shàng chuáng shuì le, suì qiāo dì rù fáng, lái zhì chuáng biān, jiē kāi zhàng zi, shēn shǒu xiàng bèi zhōng yī mō, bù jué jīng yà, jiào shēng: gū yé, nǐ hǎo chī ya! shào nián fū fù, zhèng shì rú yú dé shuǐ, wèi hé chuān zhuó yī kù ér shuì? táng wáng dào: nǐ yǒu suǒ bù zhī, wǒ dāng chū tóng shū fù zài biān tíng, hū dé yī bìng, jǐ hū shēn sǐ, céng xǔ xià tài háng shān xiāng yuàn wèi hái. shū fù lín xíng zhī shí, fēn fù wǒ děng tā sì zhōu huí lái, jí tóng wǒ qù hái yuàn. hái le xiāng yuàn, fāng kě tuō yī, suǒ yǐ hé yī ér shuì. xú mā mā dào: yuán lái wèi cǐ. gū yé rú cǐ lǎo chéng, zhè yě nán dé tàn xī ér qù. yù zhī hòu shì, zài kàn xià huí.
徐媽媽聞言,全然不信,守至晚間,姑爺、小姐都上床睡了,遂悄地入房,來至床邊,揭開帳子,伸手向被中一摸,不覺驚訝,叫聲:「姑爺,你好痴呀!少年夫婦,正是如魚得水,為何穿着衣褲而睡?」唐王道:「你有所不知,我當初同叔父在邊庭,忽得一病,幾乎身死,曾許下太行山香願未還。叔父臨行之時,分付我等他泗州回來,即同我去還願。還了香願,方可脫衣,所以和衣而睡。」徐媽媽道:「原來為此。姑爺如此老成,這也難得」嘆息而去。欲知後事,再看下回。