tiān jiàng shēng mín, kōng tóng zhuān méng, zì hū qíng xìng, cōng míng bù kāi, xùn zhū lǐ, zhuàn xué xíng.
天降生民,倥侗颛蒙,恣乎情性,聪明不开,训诸理,撰《学行》。
jiàng zhōu qì kǒng, chéng yú wáng dào, zhōng hòu dàn zhāng guāi lí, zhū zǐ tú huī, zhuàn wú zi.
降周迄孔,成于王道,终后诞章乖离,诸子图徽,撰《吾子》。
shì yǒu běn zhēn, chén shī yú yì, dòng bù kè, xián běn zhū shēn, zhuàn xiū shēn.
事有本真,陈施于意,动不克,咸本诸身,撰《修身》。
máng máng tiān dào, xī zài shèng kǎo, guò zé shī zhōng, bù jí zé bù zhì, bù kě jiān wǎng, zhuàn wèn dào.
芒芒天道,昔在圣考,过则失中,不及则不至,不可奸罔,撰《问道》。
shén xīn hū huǎng, jīng wěi wàn fāng, shì xì zhū dào dé rén yì lǐ, zhuàn wèn shén.
神心忽恍,经纬万方,事系诸道、德、仁、义、礼,撰《问神》。
míng zhé huáng huáng, páng zhú wú jiāng, xùn yú bù yú, yǐ bǎo tiān mìng, zhuàn wèn míng.
明哲煌煌,旁烛无疆,逊于不虞,以保天命,撰《问明》。
jiǎ yán zhōu yú tiān dì, zàn yú shén míng, yōu hóng héng guǎng, jué yú ěr yán, zhuàn guǎ jiàn.
假言周于天地,赞于神明,幽弘横广,绝于迩言,撰《寡见》。
shèng rén cōng míng yuān yì, jì tiān cè líng, guān hū qún lún, jīng zhū fàn, zhuàn wǔ bǎi.
圣人聪明渊懿,继天测灵,冠乎群伦,经诸范,撰《五百》。
lì zhèng gǔ zhòng, dòng huà tiān xià, mò shàng yú zhōng hé. zhōng hé zhī fā, zài yú zhé mín qíng, zhuàn xiān zhī.
立政鼓众,动化天下,莫尚于中和。中和之发,在于哲民情,撰《先知》。
zhòng ní yǐ lái, guó jūn jiàng xiàng, qīng shì míng chén, cēn cī bù qí, yī gài zhū shèng, zhuàn zhòng lí yuān qiān.
仲尼以来,国君将相,卿士名臣,参差不齐,一概诸圣,撰《重黎》、《渊骞》。
jūn zǐ chún zhōng lǐng wén, chǔn dí jiǎn yā, páng kāi shèng zé, zhuàn jūn zǐ.
君子纯终领闻,蠢迪捡押,旁开圣则,撰《君子》。
xiào mò dà yú níng qīn, níng qīn mò dà yú níng shén, níng shén mò dà yú sì biǎo zhī huān xīn, zhuàn xiào zhì.
孝莫大于宁亲,宁亲莫大于宁神,宁神莫大于四表之欢心,撰《孝至》。