strong tǔ ǒu tāi strong
土偶胎
xiān jǐng jiān chāo jué sì jiǔ zǐ mǔ táng zài shān diān yī xíng zhě xìng huáng zhǔ gěi xiāng huǒ gù tǔ ǒu zhōng rǔ bì rǔ chuí yú wài yuè zhī měi zhì bì mó fǔ zī xī yī dàn ǒu rén mù dòng suì qǐ xíng xié shǒu rù píng hòu xiá nì zì shì rì yǐ wéi cháng lěi yuè yǐ jī yǐ wò bìng yóu zì lì dēng shān bù yǐ zhǔ sēng yīn cì zhī zhì bàn shān jí yǒu fù rén yíng xiào míng rì wěi qí hòu fù rén fù zhì yǐ zhǔ zhàng jī zhī kēng rán pū dì yú suì tǔ zhōng de yī ér tāi rú shù yuè yùn zhě lìng xíng zhě qǔ guī bào wèi xiè huò yào yǐ shí suì yù
仙井监超觉寺.九子母堂.在山颠.一行者姓黄.主给香火.顾土偶中乳婢.乳垂于外.悦之.每至必摩拊咨惜.一旦.偶人目动.遂起行.携手入屏后狎昵.自是日以为常.累月矣.积以卧病.犹自力登山不已.主僧阴伺之.至半山.即有妇人迎笑.明日尾其后.妇人复至.以拄杖击之.铿然仆地.于碎土中得一儿胎.如数月孕者.令行者取归.暴为屑.和药以食.遂愈.
strong yǒng kāng chàng nǚ strong
永康倡女
yǒng kāng jūn yǒu chàng nǚ yè líng xiǎn wáng miào jiàn mén wài mǎ zú qí rán ér zhǎng róng zhuàng wěi shuò liǎng gǔ wén xiù fēi dòng dì guān mù zhī juàn liàn bù néng qù zhì mù jiā rén qiáng wǎn yǐ guī rú yǒu suǒ shī yì hū hū bù lè guò yī xī yǒu kè zhì qiú sù qí yí guān yǔ suǒ mù zhàng fū děng chàng xǐ bù shèng qíng zì yǐ wéi dé kè wǎn qí rén chí míng jí qù huáng hūn fù lái liú lián shù sù hū qì yuē wǒ shí fēi rén nǎi miào zhōng zú yě yǐ ěr yuè wǒ gù fàn jìn xiāng jiù lǚ bù fù yè zhí wéi zhǔ zhě suǒ jiū dé zuì míng rì dāng zhàng jí liú pèi zhì shí guò ěr jiā mén xìng duō mǎi zhǐ qián zèng wǒ chàng yì qì xǔ zhī rú qī cǐ zú hé tiě xiào xuè liú mǎn tǐ cì miàn yuē pèi mǒu chù èr jiàn zú suí zhī guò cí chàng jiā chàng shè diàn fén qián kū ér sòng zhī tā rì yì miào ǒu rén pū dì yǐ
永康军有倡女.谒灵显王庙.见门外马卒.颀然而长.容状伟硕.两股文绣飞动.谛观慕之.眷恋不能去.至暮.家人强挽以归.如有所失.意忽忽不乐.过一夕.有客至求宿.其仪观与所慕丈夫等.倡喜不胜情.自以为得客晚.其人迟明即去.黄昏复来.留连数宿.忽泣曰.我实非人.乃庙中卒也.以尔悦我.故犯禁相就.屡不赴夜直.为主者所纠得罪.明日当杖脊流配.至时过尔家门.幸多买纸钱赠我.倡亦泣许之.如期.此卒荷铁校.血流满体.刺面曰.配某处.二健卒随之.过辞倡家.倡设奠焚钱.哭而送之.他日诣庙.偶人仆地矣.
strong rén sǐ wèi niú strong
人死为牛
yǒng kāng jūn dǎo jiāng xiàn rén wáng mǒu zhě yǐ kè hé jiāng zhì chù guān shào xīng wǔ nián wèi sì chuān dōu zhuǎn yùn sī gàn bàn gōng shì bèi xí què yán yú tóng chuān lù gōng yì jǐng suǒ zhào mín qiáng yǔ yuē lǜ lìng bèi chà rèn kè dāng de wǔ qiān jīn zhě zhé qǔ wàn jīn lái suì suǒ shū bù mǎn é zhě jí qí zī wáng xīn zhī qí bù néng rú yuē guī yù mò rù zhī shǐ guān zì jiān jiān jì fù mìng jì shǐ yǐ yán é bèi zēng jiàn zhū xuān fǔ shǐ de lì zhōu lù zhuǎn yùn pàn guān wèi jǐ sǐ méi zhōu péng shān rén yáng shī xī yǐ hé zhōu shǒu dài cì tián jiān mèng wáng lái yè gōng fú hòu chuān chū niú yī wěi fāng jīng dá shì bì yì yǎn wù yán jiàn wáng yùn shǐ lái yī hòu yǒu niú wěi xiāng yǔ wèi liǎo wài bào yī dú shēng jù qǔ huǒ shì zhī dú yǎng shǒu lèi xià shì jì zhe wén yǒu zī zhōng rén mǎ mǒu zhě yì wèi dōu cáo sī gàn guān měi chū jùn yì dū qián wéi yǐ duō wèi guì bù wèn é zhī xū shí yíng suō bì děi wéi qī qiě yǐ cǐ zì fù shǔ rén yǐ qí nüè yú shuā qián mù yuē mǎ shuā huò yǐ wáng jūn shì jǐng zhī mǎ yuē zhèng shǐ jiàn shì shēng liǎng wěi yì hé bì wèn yǐ ér jū fā yú bèi zhī zuǒ chuāng shāo yù fù fā yú yòu liǎng jū xiāng duì wǎn rú zhàng chuāng qí shēn shù cùn gé mó dòng jiàn fèi fǔ chòu mǎn yī shì tóng liáo wǎng wèn bìng mǎ shēng dàn yún dāng yǐ mǒu wèi jiè mǒu huǐ wú jí yě sǐ shí yǔ wáng xiāng jù cái yī nián
永康军导江县人王某者.以刻核疆鸷处官.绍兴五年.为四川都转运司.干办公事.被檄榷盐于潼川路.躬诣井所.召民强与约.率令倍差认课.当得五千斤者.辄取万斤.来岁所输不满额者.籍其赀.王心知其不能如约.规欲没入之.使官自监煎.既复命.计使以盐额倍增.荐诸宣抚使.得利州路转运判官.未几死.眉州彭山人杨师锡.以合州守待次田间.梦王来谒.公服后穿出牛一尾.方惊怛.侍婢亦魇寤.言见王运使来.衣后有牛尾.相语未了.外报一犊生.遽取火视之.犊仰首泪下.事既著闻.有资中人马某者.亦为都漕司干官.每出郡邑督钱.惟以多为贵.不问额之虚实赢缩.必得为期.且以此自负.蜀人以其虐于刷钱.目曰马刷.或以王君事警之.马曰.正使见世生两尾.亦何必问.已而疽发于背之左.疮稍愈.复发于右.两疽相对.宛如杖疮.其深数寸.隔膜洞见肺腑.臭满一室.同僚往问病.马生但云当以某为戒.某悔无及也.死时与王相距才一年.
strong ní huī fāng jì strong
倪辉方技
chéng dū rén ní huī miào yú shù shù jìng kāng dīng wèi zhī chūn wáng shì bù jìng shǔ qù cháo tíng yuǎn yīn yì duàn jué shí zhě yǐ wéi yōu chéng dū cuì yú qí nián qí dòu shěn duó biàn tóng yè huī xún zhī yuē guó shì rú cǐ xiān shēng dāng zhī zhī huī yuē cǐ zhèng gǔ rén suǒ wèi sān yuè wú jūn zhī shí lì jiā yǐ rùn yuè wèi tiān zòng qù nián zhì rùn zài shí yī yuè běi fāng yù shèng huǒ zhì cǐ shuāi xiē jīng chéng gǒu bù shǒu bì yǐ shì yuè shǐ rì guān yǒu xiān jiàn zhī míng yí rùn zài wǔ yuè yǐ zhù huǒ dé yóu yǒu kě fú zhī lǐ jīn wú jí yǐ rán wú yǐ shù tuī zhī guó jiā lì shǔ zhì bǐng wǔ cái yú yī suàn jīn nián wǔ yuè yī rì suàn dāng fù shēng qí shù wú qióng rán qù jīn shàng liǎng yuè wèi zhī néng jí cǐ rì fǒu yīn qǐng yú dòu gè bù kè yú zhī zhàn dé shēn yǒu xū dòu zhī zhàn dé xū yǒu shēn guà chéng xǐ yuē wú yōu yǐ èr kè chū chuán jí jiān jí zhōng chuán ér dìng mò chuán jí jiā sòng zuò dāng cóng shì yù yǒng rán kè zhōng shè shū shén dòng bù chū bǎi rì dāng yǒu dà pèi kě yàn yě èr gōng qiě xǐ qiě jù jì ér wén jīng shī guǒ yǐ rùn yuè xiàn wǔ yuè yī rì shàng jí wèi yú nán jīng shè shū zhì chéng dū yǔ huī shì rì xiāng qù gài jiǔ shí wǔ rì shào xīng èr nián dōng yú zhī zǐ bìng fǔ yǔn wén guò huī huī yuē yǔ jūn xiāng jiàn wú rì yǐ míng nián wú rù è xiàn míng yuē fù zǐ bù xiāng jiàn yù qiǎn xiǎo ér wǎng tā jùn ráng zhī gù yǐ wú jí wú bì sǐ zhì lì chūn rì guǒ sǐ
成都人倪辉.妙于数术.靖康丁未之春.王室不靖.蜀去朝廷远.音驿断绝.识者以为忧.成都倅虞齐年祺窦审度卞同谒.辉询之曰.国势如此.先生当知之.辉曰.此正古人所谓三月无君之时.历家以闰月为天纵.去年置闰在十一月.北方愈盛.火至此衰歇.京城苟不守.必以是月.使日官有先见之明.移闰在五月.以助火德.犹有可扶之理.今无及矣.然吾以数推之.国家历数.至丙午才余一算.今年五月一日.算当复生.其数无穷.然去今尚两月.未知能及此日否.因请虞窦各布课.虞之占得申酉戌.窦之占得戌酉申.卦成.喜曰、无忧矣.二课初传极艰棘.中传而定.末传极佳.宋祚当从是愈永.然课中赦书神动.不出百日.当有大霈.可验也.二公且喜且惧.既而闻京师果以闰月陷.五月一日.上即位于南京.赦书至成都.与辉筮日相去盖九十五日.绍兴二年冬.虞之子并甫允文过辉.辉曰、与君相见无日矣.明年吾入恶限.名曰父子不相见.欲遣小儿往它郡禳之.顾已无及.吾必死.至立春日果死.
strong jiě sān niáng strong
解三娘
xìng zhōu hòu jūn tǒng lǐng zhào fēng shào xīng èr shí qī nián chūn yǐ shuài xí àn bīng zhū jùn cì guǒ zhōu guǎn yú nán chōng yì mìng lì zhì tà zhōng táng yì rén qián bái yuē shì táng yǒu guài yè bì wén kū shēng cháng shí bīn kè zhì cǐ duō bì bù gǎn jiù dàn shě yú tīng zhī xī hé fēng xiào yuē wú qǐ wèi guǐ zhě yé jìng qǐn táng shàng zhì yè jiān kū shēng cóng wài lái ruò yǒu wù zhí fù qǐn suǒ fēng yuē rǔ qǐ yǒu yuān yù yán zhě hū yán zhī wú wèi rǔ zhí fǒu zé jí qù guǒ qù qǐng zhī yòu lái qún cóng zhě jiē wén lǚ shēng zhǐ zhǐ rán míng rì yǐ yǔ tài shǒu wáng zhōng fú fú wáng yǐ wéi wàng yě shì xī fù jùn yàn yè guī fāng jiǔ hān wèi dé mèi yǐ hú chuáng yǐ qì yī nǚ zǐ sàn fà zài qián lì yuē qiè nǎi jiě tōng pàn nǚ sān niáng zhě yě míng lián nú běn zhōng yuán rén zāo luàn rù shǔ shī shēn yú qín sī chá mǎ jì mín hù bù jiā shí jū cǐ guǎn lǐ yǒu nǚ jià jùn shǒu mǎ dài fū zhī zǐ shào jīng yǐ qiè wèi yìng bù xìng yǐ zī mào jiàn sī yú mǎ jūn lǐ shì gào qí fù zhàng qiè zhì sǐ qì yóu wèi jué jí mìng jué dà jiào dǎo xià qiè shī yì zhī jīn sān shí nián yǐ xìng jiāng jūn āi wǒ shǐ de shòu shēng fēng yuē rǔ sǐ xǔ jiǔ shì dài fū rì rì guò cǐ hé bù zǎo zì zhí yuē yí hái sī zàng wèi cháng xū yú wàng shì jiān yǒu shén sī shǒu bù xǔ shǔ chū shí nián qián qiè yè kū chū sù dì shén gào yuē hòu yǒu zhào jiāng jūn lái cǐ shì rǔ yuān huò shēn zhī shí rì yè wàng jiāng jūn zhì gù gǎn yǐ qǐng fēng yuē guǒ rú shì wú dāng niàn zhī nǚ xiè qù qiǎn rén suí shì zhī zhì táng wài qiáng xià méi bú jiàn míng rì zhào sēng wèi sòng fó shū zuò jiàn shì suì xíng wǎn zhì tóng chuān zhī dōng guān xiàn zhǐ xiàn yì nǚ zǐ fù zài qián yǐ shù fà wèi gāo jì fēng yuē wú jì wèi rǔ zuò fó shì hé wéi xiāng zhú yuē jiāng jūn zhī cì gù yǐ dà yǐ dàn bái gǔ shàng zài táng wài qiáng xià fēi jiāng jūn shuí wèi chū zhī fēng yuē wú wèi kè yòu yǐ qù bǐ qǐ néng wéi rǔ chū lì hú bù sù yú jùn shǒu wáng láng zhōng yuē fēi bù zhī yě jǐ mén yǒu shén míng jù róng zhé rù rán qiè zhī yuān fēi wáng láng zhōng bù néng lǐ fēi jiāng jūn wèi dì hé yǐ dá yú wáng láng zhōng hū qiè gǔ bù chū zé qiè bù dé shēng shǐ qiè gǔ huò chū ér dé shēng zài jiāng jūn yī yán wǎn zhuǎn jiān ěr fēng yòu xǔ zhī zài jù qí shì zǒu jiè bái wáng shǒu wáng nǎi fǎng xī shí lǐ hù bù suǒ shǐ cóng zú dú yǒu tán yǒng yī rén zài wěi yǒng fǎng qí gǔ yǒng lǜ shí shù bīng lái qiáng xià fā tǔ qiú zhī fán liǎng rì mí bù dé suǒ zài yǒng zhì yī wū mǔ wèn zhī wū zì chēng shèng pó kǒu zuò guǐ yǔ hū yǒng zé yuē rǔ dāng shí shǒu mái wǒ qǐ zhēn wàng suǒ zài yé jīn fā tǔ chù jí shì dàn shàng qiǎn ěr dāng shí dǎo xià wǒ gài yǐ mù chuáng mù jīn shàng zài ruò dé mù gǔ jí suí zhī dǐng gǔ zuì zài xià qiān wàn wèi wǒ bì qǔ wǒ bù dé dǐng gǔ bù kě shēng yǒng jīng bù fú zhuàng yòu míng rì guǒ dé shī jùn wèi xǐ zàng yú gāo yuán shí shào jīng wèi qú zhōu lín shuǐ wèi wèi jǐ jiù diào pǔ zhōu tuī guān jiàn jiě shì lái shuō dāng rì shì shào jīng jì zhǒng yì zú guān shòu qīng qí sūn chū fù jiào guān shì guǎn yú cǐ cháng wèi zuò jì yú bìng fǔ wèi qú zhōu shǒu shào jīng zhèng zuò wèi yún
兴州后军统领赵丰.绍兴二十七年春.以帅檄按兵诸郡.次果州.馆于南充驿.命吏置榻中堂.驿人前白曰.是堂有怪.夜必闻哭声.常时宾客至此.多避不敢就.但舍于厅之西合.丰笑曰.吾岂畏鬼者耶.竟寝堂上.至夜间哭声从外来.若有物直赴寝所.丰曰.汝岂有冤.欲言者乎.言之.吾为汝直.否则亟去.果去.顷之又来.群从者皆闻履声趾趾然.明日以语太守王中孚弗.王以为妄也.是夕赴郡宴夜归.方酒酣未得寐.倚胡床以憩.一女子散发在前立.曰、妾乃解通判女三娘者也.名莲奴.本中原人.遭乱入蜀.失身于秦司茶马季忞户部.家实居此馆.李有女嫁郡守马大夫之子绍京.以妾为媵.不幸以姿貌见私于马君.李氏告其父.杖妾至死.气犹未绝.即命掘大窖.倒下妾尸瘗之.今三十年矣.幸将军哀我.使得受生.丰曰.汝死许久.士大夫日日过此.何不早自直.曰、遗骸思葬.未尝须臾忘.是间有神司守.不许数出.十年前妾夜哭出诉.地神告曰.后有赵将军来此.是汝冤获伸之时.日夜望将军至.故敢以请.丰曰、果如是.吾当念之.女谢去.遣人随视之.至堂.外墙下.没不见.明日.召僧为诵佛书作荐事.遂行.晚至潼川之东关县.止县驿.女子复在前.已束发为高髻.丰曰、吾既为汝作佛事.何为相逐.曰、将军之赐.固已大矣.但白骨尚在堂外墙下.非将军谁为出之.丰曰.吾为客.又已去彼.岂能为汝出力.胡不诉于郡守王郎中.曰、非不知也.戟门有神明.距容辄入.然妾之冤.非王郎中不能理.非将军为地.何以达于王郎中乎.妾骨不出.则妾不得生.使妾骨获出而得生.在将军一言宛转间耳.丰又许之.再具其事走介白王守.王乃访昔时李户部所使从卒.独有谭咏一人在.委咏访其骨.咏率十数兵来墙下发土求之.凡两日.迷不得所在.咏致一巫母问之.巫自称圣婆.口作鬼语.呼咏责曰.汝当时手埋我.岂真忘所在耶.今发土处即是.但尚浅耳.当时倒下我.盖以木床.木今尚在.若得木.骨即随之.顶骨最在下.千万为我必取.我不得顶骨.不可生.咏惊怖伏状.又明日.果得尸.郡为徙葬于高原.时绍京为渠州邻水尉.未几.就调普州推官.见解氏来.说当日事.绍京继踵亦卒.关寿卿耆孙初赴教官.适馆于此.尝为作记.虞并甫为渠州守.绍京正作尉云.
strong mèng yào fāng strong
梦药方
yú bìng fǔ shào xīng èr shí bā nián zì qú zhōu shǒu bèi zhào zhì lín ān qì běi guō wài jiē dài yuàn yīn dào zhōng mào shǔ dé jí xiè lì lián yuè chóng jiǔ rì mèng zhì yī chù lèi shén xiān jū yī rén bèi fú rú xiān guān yán zhī zuò shì bì jiān yǒu yùn yǔ yào fāng yī zhǐ dú zhī shù guò qí cí yuē shǔ dú zài pí shī qì lián jiǎo bù xiè zé lì bù lì zé nüè dú liàn xióng huáng zhēng miàn huò yào gān cǎo zuò tāng fú zhī ān lè bié zuò zhì liáo yī jiā dà cuò mèng huí shàng néng jì jí lù zhī gài zhì shǔ xiè fāng yě rú fāng fú zhī suì yù
虞并甫.绍兴二十八年.自渠州守被召至临安.憩北郭外接待院.因道中冒暑得疾.泄痢连月.重九日.梦至一处.类神仙居.一人被服如仙官.延之坐.视壁间有韵语药方一纸.读之数过.其词曰.暑毒在脾.湿气连脚.不泄则痢.不痢则疟.独炼雄黄.烝面和药.甘草作汤.服之安乐.别作治疗.医家大错.梦回尚能记.即录之.盖治暑泄方也.如方服之.遂愈.
strong mèng shǔ gōng rén strong
孟蜀宫人
chén jiǎ zì yuán fù xiān jǐng rén shòu rén wéi chéng dū shǒu lǐ xī měi qiú guǎn kè shè yú zhì shì táng dōng piān zhī shuāng zhú zhāi shào xīng èr shí yī nián sì yuè xī měi huàn huā huí dé jí xún rì jiān jiǎ yǐ qǐn wén táng shàng fù rén yǔ xiào shēng jí qǐ yìng mén kuī guān yǒu nǚ zǐ shí yú jiē sháo ài hǎo róng sè ér yī fú jié shù pō yǔ shì sú yì huò zuò huò lì huò bù tíng zhōng jiǎ yóu yí qí wèi shuài jiā rén yǐ zhǔ rén wēng bìng zhé chū dàn guài qí duō yě qǐng zhī yī rén yuē zhōng yè wú yǐ wéi lè hé fù shī hū jí kǒu zhàn yuē wǎn yǔ lián xiān méi zǐ huáng wǎn yún juǎn yǔ yuè qīn láng shù yīn bǎ jiǔ bù chéng yǐn shí zhe wú qíng gèng duàn cháng yī rén yīng shēng dá zhī yuē jiù shí yī fú jǐn yún xiá bú dào yíng xiān bú shì jiā jīn rì lóu tái hún bù shí zhī yīn gǔ mù jì xuān huá yú rén fāng zhuì sī jiǎ wèi qí shī yǔ bù lèi rén fāng wù wèi guǐ wù hū jì wú suǒ jiàn hòu yǐ yǔ shǔ jùn fù lǎo jiē yún wáng shì yǒu guó shí cháng zào xuān huá diàn yú mó hē chí shàng míng jiàn yú wǔ dài shǐ mèng shì yīn zhī jīn jùn táng nǎi qí gù zhǐ fù shī zhī guǐ gài gōng qiè yún xī měi bìng suì bù qǐ jiù shǔ jùn rì bū bù jī gǔ jī zhī zé wén fù rén kū shēng shù shí wèi qún zhě xiāng chuán mèng shì cháng yòng bū shí shā gōng rén yǐ gǔ shēng wèi jié gù guǐ wén zhī zhé kū chéng xuān shǐ sūn wò yǐ líng xiá shè shuài shì wéi wén jì zhī mìng jī gǔ rú yí kū yì zhǐ hòu fù bà yún jiǎ yǐ shào xīng sān shí nián dēng yǐ kē
陈甲、字元父.仙井仁寿人.为成都守李西美璆馆客.舍于治事堂东偏之双竹斋.绍兴二十一年四月.西美浣花回得疾.旬日间甲已寝.闻堂上妇人语笑声.即起映门窥观.有女子十余.皆韶艾好容色.而衣服结束.颇与世俗异.或坐或立.或步庭中.甲犹疑其为帅家人.以主人翁病辄出.但怪其多也.顷之.一人曰.中夜无以为乐.盍赋诗乎.即口占曰.晚雨廉纤梅子黄.晚云卷雨月侵廊.树阴把酒不成饮.识著无情更断肠.一人应声答之曰.旧时衣服尽云霞.不到迎仙不是家.今日楼台浑不识.秪因古木记宣华.余人方缀思.甲味其诗语不类人.方悟为鬼物.忽寂无所见.后以语蜀郡父老.皆云王氏有国时.尝造宣华殿于摩诃池上.名见于五代史.孟氏因之.今郡堂乃其故址.赋诗之鬼.盖宫妾云.西美病遂不起.旧蜀郡日晡不击鼓.击之则闻妇人哭声数十为群者.相传孟氏尝用晡时杀宫人.以鼓声为节.故鬼闻之辄哭.承宣使孙渥.以铃辖摄帅事.为文祭之.命击鼓如仪.哭亦止.后复罢云.甲以绍兴三十年登乙科.
strong yú fù fó tóu strong
鱼腹佛头
zī zhōu rén hé cí qī fàn shì shì fú shén jǐn jiā cháng pēng yú yǐ kū fù jiàn zhī guǒ yī wù jí jiān rèn pōu zhī nǎi èr fó tóu yě qí jiā zhuó mù wèi quán tǐ yǐ chéng zhī zhì jīn gōng yǎng cí yǐ xuān hé jiǎ chén dēng kē hòu wèi kāi zhōu shǒu bā shì jiē yú bìng fǔ shuō fàn shì qí biǎo zǐ yě
资州人何慈妻范氏.事佛甚谨.家尝烹鱼.已刳腹.见脂裹一物极坚韧.剖之乃二佛头也.其家斫木为全体以承之.至今供养.慈以宣和甲辰登科.后为开州守.八事皆虞并甫说.范氏其表姊也.
strong xú guó huá strong
徐国华
jiàn ān rén xú guó huá xuān hé zhōng rù tài xué mèng dēng gāo lóu shàng lóu xuán dà jīn zhōng yǒu jīn jiǎ wěi rén lì zhōng páng shì xú jī zhōng ér yán yuē èr shí qī jiǎ zài jī yún guān bù guò yuán wài sān jī yún xì qī kē xú wù ér yán yuē xíng bì qǔ kē jiǎ guān zhì wài láng zú yǐ yīn jì yú dú zhōng dàn bù néng xiǎo qī kē èr shí qī jiǎ zhī shuō jìng kāng bǐng wǔ hú qí gōng chéng xiáng xù zhū shēng duō bìng jiǎo qì sǐ xú yì yǐ shì jí zhōng xiāng rén dǒng zòng jǔ yù zàng zhī dōng chéng mù yuán ér yuán zhōng liè zhào yǐ wú yú dì nǎi yǔ hòu sǐ zhě jiē yì yú yuán wài dǒng yǐ biāo jiē shí qí chù zhèng jū dì èr shí qī xíng zhī dì qī xué guī yàn qí fù yīn chū qí shǒu shū zé mèng zhōng shén gào wú shǎo chà zhě níng guó rén dé shēng shuō
建安人徐国华.宣和中入太学.梦登高楼上.楼悬大金钟.有金甲伟人立钟旁.视徐击钟而言曰、二十七甲.再击.云、官不过员外.三击.云、系七科.徐悟而言曰.行必取科甲.官至外郎足矣.因记于牍中.但不能晓七科二十七甲之说.靖康丙午.胡骑攻城.庠序诸生.多病脚气死.徐亦以是疾终.乡人董纵矩.欲葬之东城墓园.而垣中列兆.已无余地.乃与后死者皆瘗于垣外.董以标揭识其处.正居第二十七行之第七穴.归唁其父.因出其手书.则梦中神告.无少差者.宁国人□德升说.
strong qīng huī tíng strong
清辉亭
guǎng xī zhāo zhōu zuì wéi lì dú zhī dì ér shān shuǐ pō qīng wǎn jùn pǔ yǒu tíng míng tiān huì jiàn yán zhōng jùn shǒu lǐ pī yǐ yǔ jīn guó nián hào tóng yù gèng zhī qǐ míng yú yù gōng xú shī chuān jiǔ ér wèi dé yǒu fàn zī zhě wèi yì yuē qīng huī yǐ jiē bǎng xú yè lǐ tóng zuò tíng shàng shǎo yān cè zhàng yú sì yú shì jī rǎng zhōng yǒu piàn shí bān bān rú wén zì rán mìng qǔ ér dí zhī nǎi qiū jùn suǒ zuò jì qí lüè yún yǔ zé shèng dé cǐ tíng míng yuē tiān huì qǔ qí jǐng wù zì rán yě hòu mǒu nián yuè rì dāng yǒu sú zǐ yì míng qīng huī zhě kě wèi yī xiào kǎo fàn shēng chū mìng míng zhī rì bù shǎo chà
广西昭州.最为疠毒之地.而山水颇清婉.郡圃有亭名天绘.建炎中.郡守李丕.以与金国年号同.欲更之.乞名于寓公徐师川.久而未得.有范滋者.为易曰清辉.已揭榜.徐谒李同坐亭上.少焉策杖于四隅.视积壤中有片石.班班如文字然.命取而涤之.乃丘浚所作记.其略云.予择胜得此亭.名曰天绘.取其景物自然也.后某年月日.当有俗子易名清辉者.可为一笑.考范生初命名之日不少差.
strong bā jiāo jīng strong
巴蕉精
xīng huà rén chén chén chóng níng zhōng yǐ shàng shū dé zuì sòng dé ān fǔ xué zì sòng zhāi yǔ jùn shì liú lǐ èr shēng tóng tà lǐ zài nèi chén jū zhōng liú zuì chù wài yī xī liú jué tǐ pàn shén rè jiàn yī wù rú qiàn bèi bāo guǒ wò qí páng dà jù míng yè xiān èr rén wèi qǐn jìng qū chuáng nèi yǔ lǐ yì wèi lǐ suǒ dǔ yì rán jiē bù gǎn yán zhì yè zhēng jù biàn chù chén yuē qǐ yǒu suǒ wèi xié wǒ qǐng cháng zhī jì qǐn wén hù wài tàn xī shēng ruò yù rù ér bù gǎn zhě tā xī chén xiān jiù zhěn liú zòu cè fāng lái bù dé yǐ fù jū wài jiàn rú qián shí shǐ yǐ shí gào chén chén fèn rán yǐ shēn dāng zhī fù wén yǒu shēng jí dà hū ér chū qí wù liàng qiāng yuè chuāng wài zhì bā jiāo cóng ér miè míng rì jǐn fá qù jiāo yòu chuān dì zhàng yú wú suǒ de zì shì guài suì jué xián yí wèi bā jiāo jīng yún huáng zǐ hēng yàn zhì shuō huáng dé ān rén yě
兴化人陈忱.崇宁中.以上书得罪.送德安府学自讼斋.与郡士刘李二生同榻.李在内.陈居中.刘最处外.一夕刘觉.体畔甚热.见一物.如茜被包裹卧其旁.大惧.明夜先二人未寝.径趋床内.与李易位.李所睹亦然.皆不敢言.至夜争据便处.陈曰.岂有所畏邪.我请尝之.既寝.闻户外叹息声.若欲入而不敢者.他夕陈先就枕.刘奏厕方来.不得已复居外.见如前时.始以实告陈.陈奋然以身当之.复闻有声.即大呼而出.其物踉蹡越窗外.至巴蕉丛而灭.明日尽伐去蕉.又穿地丈余.无所得.自是怪遂绝.咸疑为巴蕉精云.黄子亨彦质说.黄德安人也.
strong yáo zhòng sì guǐ strong
姚仲四鬼
yáo zhòng shǐ wèi wú jiè jūn dà jiàng cháng yǔ dí rén zhàn xiǎo niù wú yù zhū zhī zhòng yuē yǐ pí jiàng sì rén yǐn jūn xiān tuì gù bài wú zhào sì jiāng zhǎn zhī ér shì zhòng hòu shù suì zhòng lǐng bīng sù shān yì jiàn sì wú shǒu rén jiē zhǎng èr chǐ xǔ yī yú tíng yuē wǒ bèi bài shì dāng sǐ rán gōng bù yán zé kě quán jīn jiē sǐ gù lái suǒ mìng zhòng yuē xiàng zhě bēn běi wǒ zì yīng yǐ jūn fǎ xíng zhū jì qū yì xiāng dài ér shǎo shī jiàn zé wǒ ruò bù zì míng zé dài rǔ cáo sǐ yǐ sì rén yuē dāng shí zhī tuì dàn zé yī rén xiān dùn zhě zú yǐ sè zé hé zhì shì zhòng wú yǐ duì sì guǐ jiàn xuān bó yù shàng hū yǒu bái xū lǎo rén chū yú dì yì zhǎng èr chǐ yú jí zhī yuē rǔ děng bài jūn fú fǎ nǎi qí fēn ān dé fù sù chì qù zhī yīng shēng ér méi lǎo rén yì bú jiàn rén yǐ shì zhī zhòng zhī bì guì yòu shí nián yǐ jié dù shǐ dū tǒng xìng yuán jūn lù bīn zhì fū shuō
姚仲.始为吴玠军大将.尝与敌人战小衂.吴欲诛之.仲曰.以裨将四人引军先退.故败.吴召四将斩之而释仲.后数岁.仲领兵宿山驿.见四无首人.皆长二尺许.揖于庭.曰、我辈败事当死.然公不言则可全.今皆死.故来索命.仲曰.向者奔北.我自应以军法行诛.既屈意相贷.而少师见责.我若不自明.则代汝曹死矣.四人曰.当时之退.但择一人先遁者.足以塞责.何至是.仲无以对.四鬼渐喧勃欲上.忽有白须老人出于地.亦长二尺余.诘之曰.汝等败军伏法.乃其分.安得复诉.叱去之.应声而没.老人亦不见.人以是知仲之必贵.又十年.以节度使都统兴元军.路彬质夫说.
strong chén mào lín mèng strong
陈茂林梦
fú zhōu cháng lè shì rén chén mào lín mèng zhì dà diàn xià yǔ shù shí rén bān yè hù jì yún guān zhí chū lín cháo yí wèi shú jì wù wèi bì dēng dì wèi lóng shǒu yè zhì zūn yě suì gēng míng mèng zhào shào xīng shí qī nián wèi jiě tóu fù lù míng yàn yǔ tóng jiàn sòng zhě yè dà chéng diàn jiù lì yǐ nián chǐ zuì gāo zhě wéi shǒu chén bù kě yuē wú wèi jǔ shǒu yīng shuài xiān duō shì zhòng mò yǔ zhī zhēng jì fén xiāng dāng zài bài lǐ bì chén wù xià sān bài yǒu wén qí mèng zhě xiào yuē cǐ suǒ wèi guān zhí chū lín cháo yí wèi shú yě chén yì wǎng rán yí wèi yǐ yīng mèng guǒ bù dì lín zhī qí shǎo yǐng shuō
福州长乐士人陈茂林.梦至大殿下.与数十人班谒.笏记云.官职初临.朝仪未熟.既寤.谓必登第为龙首.谒至尊也.遂更名梦兆.绍兴十七年.为解头.赴鹿鸣燕.与同荐送者谒大成殿.旧例以年齿最高者为首.陈不可.曰、吾为举首.应率先多士.众莫与之争.既焚香.当再拜礼毕.陈误下三拜.有闻其梦者.笑曰、此所谓官职初临朝仪未熟也.陈亦惘然.疑为已应梦果不第.林之奇少颖说.
strong zhāng dé zhāo strong
张德昭
jiàn yáng rén zhāng dé zhāo lǎo yú jìn shì yǐ tè ēn bǔ guān dé shāng hán jí wèi huáng yī rén chí fú dǎi qù zhì yōu fǔ kàng shēng tíng xià yuē zhuī dào jiàn zhōu zhāng dé zhāo wáng zhě nù yuē mìng ěr zhuī mǒu zhōu kǒng zhāo dé jīn wù hé yě fù lì zhì qí zuì mìng zhāng hái zhāng kěn yuē yè rú bái shǒu yǐ jǐn dé yī guān jīn rì huò zhì cǐ yù yī zhī shòu lù jǐ hé xìng āi xǔ zhī zhǔ zhě yuē tiān jī lǐ bù róng xiè shòu shù nán yán yě yòu bài qǐ guān lù suǒ zhì zé chén sī yí shí rú yuè jí zhě yuē wèi zhì zuò yì zhāng suì chū féng yī bì yú tú wèn suǒ yǐ lái yuē dào cǐ yǐ shù rì jiā zhōng bìng wú yàng nǎi qián xíng dǐ shēn gǔ biān zú diē ér wù wèn qí jiā shǐ zhī cǐ bì xiāng jì sǐ cái yī rì ěr zhāng yì yù fǎng liú yàn chòng zi huī yú chóng ān shān zhōng yǐ shì gào yuē lǎo yǐ jù fù róng wàng jīn xià shè chéng bù wèi guǒ ruò suǒ yán dé zǎi yī yì yóu xū shí nián jiān zì xǐ yě shì suì diào bǔ tīng zhī qīng liú wèi zhì guān yú suì huì xiàn lìng bà qù zàn shè qí zhì suì wáng jù rù míng shí jǐn sān nián liú kǒu fǔ shuō
建阳人张德昭.老于进士.以特恩补官.得伤寒疾.为黄衣人持符逮去.至幽府.抗声廷下曰.追到建州张德昭.王者怒曰.命尔追某州孔昭德.今误何也.付吏治其罪.命张还.张恳曰.业儒白首矣.仅得一官.今日获至此.欲一知寿禄几何.幸哀许之.主者曰.天机理不容泄.寿数难言也.又拜乞官禄所至.则沉思移时.如阅籍者.曰、位至作邑.张遂出.逢一婢于途.问所以来.曰、到此已数日.家中并无恙.乃前行.抵深谷边.足跌而寤.问其家.始知此婢相继死.才一日耳.张益愈.访刘彦冲子翚于崇安山中.以事告.曰、老矣.讵复荣望.今下摄承簿尉.果若所言.得宰一邑.犹须十年间.□自喜也.是岁调补汀之清流尉.至官逾岁.会县令罢去.暂摄其治.遂亡.距入冥时仅三年.刘口甫说.
strong xiá shān sōng strong
峡山松
guǎng zhōu qīng yuǎn xiàn zhī dōng xiá shān sì shān chuān pán yū lín mù mào shèng yǒu gǔ fēi lái diàn diàn xī nán shí bù xǔ dà sōng bàng yá ér shēng pó suō yǎn gài dà guān yuán nián shí yuè nán chāng rén huáng chéng shǐ qián shī yù bà guǎng fǔ bīng guān běi hái yǐ zhōu sì xià cóng zhě fǔ sōng gēn qǔ zhī zhào yè míng nián diàn zhí qián jí lǎo zì guǎng rú lián zhōu guò sì mèng yī sǒu bìn xū pó rán miàn yǒu chóu sè yuē wú jū cǐ sān bǎi nián bù xìng zhí gōng zhī zōng rén bù néng jí cóng zhě zhì fǔ wú xī yǐ dài zhú shǐ wǒ zhì jīn xuè liú gōng néng wéi bái fāng zhàng lǎo shī chū háo fà lì bǔ zhì shù jī máng fēng fā zuò wú dòng yáo zhī huàn dé zhōng tiān nián wèi cì dà yǐ jí lǎo wèn qí xìng shì jí suǒ jū yuē wú fēi yuán shǒu fāng zú nǎi zhí wù zhōng hán líng xìng zhě fēi lái zhī xī nán jí suǒ chǔ yě xìng wú wàng jí lǎo jué yí qí sōng yě yǐ shén yì zhāng zhuó xū sì qǐ guān jiāng rù gào shí xiǎo zhōng wèi míng fù gān qǐn zhì míng zé zhōu rén jiě lǜ yǐ shù lǐ chàng rán bù néng wàng guò hán guāng yǐ yǔ lìng jiàn ān péng qiú zhèng hé èr nián qiú jiě guān rú guǎng fǔ guò sì jí yǐ jí lǎo yán fǎng zhī guǒ jiàn jù sōng qù gēn yíng chǐ pí fū shāng bō gāo yè liú zhù bù zhǐ gài qī nián yǐ nǎi bái zhǔ sēng hé tǔ yǐ bǔ zhī wéi dà zhú hù qí wài qǔ jiāng rén hú yù zuò sōng mèng jì shù qí shì yǔ cháng wǎng lái shì sì sōng zhì jīn yóu cún
广州清远县之东峡山寺.山川盘纡.林木茂盛.有古飞来殿.殿西南十步许.大松傍崖而生.婆娑偃盖.大观元年十月.南昌人皇城使钱师愈.罢广府兵官北还.檥舟寺下.从者斧松根.取脂照夜.明年.殿直钱吉老.自广如连州.过寺.梦一叟鬓须皤然.面有愁色.曰、吾居此三百年.不幸值公之宗人.不能戢从者.至斧吾膝以代烛.使我至今血流.公能为白方丈老师.出毫发力补治.庶几盲风发作.无动摇之患.得终天年.为赐大矣.吉老问其姓氏及所居.曰、吾非圆首方足.乃植物中含灵性者.飞来之西南.即所处也.幸无忘.吉老觉.疑其松也.以神异彰灼.须寺启关.将入告.时晓钟未鸣.复甘寝.至明.则舟人解繂已数里.怅然不能忘.过浛光.以语令建安彭銶.政和二年.銶解官如广府.过寺即以吉老言访之.果见巨松去根盈尺.皮肤伤剥.膏液流注不止.盖七年矣.乃白主僧和土以补之.围大竹护其外.曲江人胡愈作松梦记述其事.予尝往来是寺.松至今犹存.