shuō sān yuán bā huì liù shū zhī fǎ
◎說三元八會六書之法
dào mén dà lùn yuē: yī zhě yīn yáng chū fēn, yǒu sān yuán wǔ dé bā huì zhī qì, yǐ chéng fēi tiān zhī shū, hòu zhuàn wèi bā lóng yún zhuàn míng guāng zhī zhāng. lù xiān shēng jiě sān cái, wèi zhī sān yuán. sān yuán jì lì, wǔ xíng xián jù. yǐ wǔ xíng wèi wǔ wèi, sān wǔ hé hé, wèi zhī bā huì, wèi zhòng shū zhī wén. yòu yǒu bā lóng yún zhuàn míng guāng zhī zhāng, zì rán fēi xuán zhī qì, jié kōng chéng wén zì, fāng yī zhàng, zhào yú zhū tiān zhī nèi, shēng lì yī qiè yě. àn zhēn gào zǐ wēi fū rén shuō, sān yuán bā huì zhī shū jiàn wén zhāng zhī zǔ, bā lóng yún zhuàn shì gēn zōng suǒ qǐ, yǒu shū zhī shǐ yě. yòu yún bā huì shì sān cái wǔ xíng, xíng zài jì pàn zhī hòu. chì shū yún: líng bǎo chì shū wǔ piān zhēn wén, chū yú yuán shǐ zhī xiān. jí cǐ ér lùn, sān yuán yīng fēi sān cái, wǔ dé yīng fēi wǔ xíng yě. cǐ zhèng yīng shì sān bǎo zhàng rén zhī sān qì, sān qì zì yǒu wǔ dé ěr. gù jiǔ tiān shēng shén zhāng yún: tiān dì wàn huà, zì fēi sān yuán suǒ yù, jiǔ qì suǒ dǎo, mò néng shēng yě. yòu yuē: sān qì wèi tiān zhī zūn, jiǔ qì wèi wàn wù zhī gēn. gù zhī cǐ sān yuán zài tiān dì wèi kāi, sān cái wèi shēng zhī qián yě. sòng fǎ shī jiě bā huì, zhǐ shì sān qì wǔ dé. sān yuán zhě: yī yuē hùn dòng tài wú yuán, gāo shàng yù huáng zhī qì èr yuē chì hùn tài wú yuán, wú shàng yù xū zhī qì sān yuē míng jì xuán tōng yuán, wú shàng yù xū zhī qì. wǔ dé zhě, jí sān yuán suǒ yǒu. sān wǔ huì jí yīn yáng hé. yīn yǒu shǎo yīn tài yīn, yáng yǒu shǎo yáng tài yáng, jiù hé zhōng zhī hé, wèi wǔ dé yě. zhuàn zhě, zhuàn yě. zhuàn jí yún shū, wèi zhī yún zhuàn. cǐ jí sān yuán bā huì zhī wén. bā lóng yún zhuàn zhī zhāng, jiē shì tiān shū, sān yuán bā huì zhī lì shì yě. yún zhuàn míng guāng, zé wǔ fú wǔ shèng zhī lì shì yě. bā huì běn wén, fán yī qiān yī bǎi jiǔ zì. qí piān zhēn wén hé liù bǎi liù shí bā zì. shì sān cái zhī yuán gēn, shēng lì tiān dì, kāi huà rén shén wàn wù zhī yóu. gù yún yǒu tiān dào dì dào shén dào rén dào cǐ zhī wèi yě. yù jué yún: xiū yòng cǐ fǎ wǔ piān, jiē fēn zì shù, gè yǒu sì tiáo.
《道門大論》曰:一者陰陽初分,有三元五德八會之氣,以成飛天之書,後撰為八龍雲篆明光之章。陸先生解三才,謂之三元。三元既立,五行咸具。以五行為五位,三五和合,謂之八會,為眾書之文。又有八龍雲篆明光之章,自然飛玄之氣,結空成文字,方一丈,肇於諸天之內,生立一切也。按《真誥》紫微夫人說,三元八會之書、建文章之祖,八龍雲篆是根宗所起,有書之始也。又雲八會是三才五行,形在既判之後。《赤書》云:《靈寶赤書》五篇真文,出於元始之先。即此而論,三元應非三才,五德應非五行也。此正應是三寶丈人之三氣,三氣自有五德耳。故《九天生神章》云:天地萬化,自非三元所育,九氣所導,莫能生也。又曰:三氣為天之尊,九氣為萬物之根。故知此三元在天地未開,三才未生之前也。宋法師解八會,只是三氣五德。三元者:一曰混洞太無元,高上玉皇之氣;二曰赤混太無元,無上玉虛之氣;三曰冥寂玄通元,無上玉虛之氣。五德者,即三元所有。三五會即陰陽和。陰有少陰、太陰,陽有少陽、太陽,就和中之和,為五德也。篆者,撰也。撰集雲書,謂之雲篆。此即三元八會之文。八龍雲篆之章,皆是天書,三元八會之例是也。雲篆明光,則五符五勝之例是也。八會本文,凡一千一百九字。其篇真文合六百六十八字。是三才之元根,生立天地,開化人、神、萬物之由。故云有天道、地道、神道、人道、此之謂也。《玉訣》云:修用此法五篇,皆分字數,各有四條。
yī zhě zhǔ zhào jiǔ tiān shàng dì xiào shén xiān tú lù, qiú xiān zhì zhēn zhī fǎ èr zhě zhǔ zhào tiān sù xīng guān zhèng tiān fèn dù, bǎo guó níng mín zhī dào sān zhě shè zhì fēng dōu liù tiān zhī qì sì zhě chì mìng shuǐ dì zhì zhào lóng niǎo yě. qí zhū tiān nèi yīn, yì tiān yǒu bā zì, sān shí èr tiān hé èr bǎi wǔ shí liù zì. lùn zhū tiān dù shù qī huì dà shèng zhēn xiān míng huì wèi hào suǒ zhì guān fǔ tái chéng chù suǒ shén xiān biàn huà shēng jiàng pǐn cì zhòng mó zhǒng lèi bā guǐ shēng sǐ zhuǎn lún yīn yuán. qí shí sān zì shì wǔ fāng yuán jīng míng hào fú yù qiú xiān liàn shén huà xíng bái rì téng kōng zhī fǎ. yú yī bǎi èr shí èr zì què yuán yīn jiě.
一者主召九天上帝校神仙圖籙,求仙致真之法;二者主召天宿星官正天分度,保國寧民之道;三者攝製酆都六天之氣;四者敕命水帝制召龍鳥也。其諸天內音,一天有八字,三十二天合二百五十六字。論諸天度數期會、大聖真仙名諱位號、所治官府台城處所、神仙變化升降品次、眾魔種類、八鬼生死轉輪因緣。其十三字是五方元精名號、服御求仙、練神化形、白日騰空之法。餘一百二十二字闕元音解。
èr zhě yǎn bā huì wèi lóng fèng zhī wén, wèi zhī lóng shū. cǐ xià jiē xuán shèng suǒ shù, yǐ xiě tiān wén yě.
二者演八會為龍鳳之文,謂之龍書。此下皆玄聖所述,以寫天文也。
sān zhě xuān yuán zhī shí, cāng xié bàng lóng fèng zhī shì, cǎi niǎo jī wèi gǔ wén, yǐ dài jié shéng, jí gǔ tǐ yě.
三者軒轅之時,倉頡傍龍鳳之勢,采鳥跡為古文,以代結繩,即古體也。
sì zhě zhōu shí shǐ zhòu, biàn gǔ wén wèi dà zhuàn.
四者週時史籀,變古文為大篆。
wǔ zhě qín shí chéng miǎo, biàn dà zhuàn wèi xiǎo zhuàn.
五者秦時程邈,變大篆為小篆。
liù zhě qín hòu xū yáng, biàn xiǎo zhuàn wèi lì shū. yòu yún hàn wèi lì shū yuē zuǒ shū, huò yán chéng miǎo yù zhōng suǒ zào, chū yú tú lì, gù yǐ lì wèi míng. cǐ jí wèi liù shū yě.
六者秦後盱陽,變小篆為隸書。又雲漢謂隸書曰佐書,或言程邈獄中所造,出於徒隸,故以隸為名。此即為六書也。
yún zhuàn
◎雲篆
yòu yǒu yún zhuàn míng guāng zhī zhāng, wèi shùn xíng fàn shū. wén bié wèi liù shí sì zhǒng, bō yú sān shí liù tiān. jīn jīng shū xiāng chuán, jiē yǐ lì zì jiě tiān shū, xiāng zá ér xíng yě.
又有雲篆明光之章,為順形梵書。文別為六十四種,播於三十六天。今經書相傳,皆以隸字解天書,相雜而行也。
bā tǐ liù shū liù wén
◎八體六書六文
yī yuē dà zhuàn, èr yuē xiǎo zhuàn, sān yuē kè fú, sì yuē chóng shū, wǔ yuē mó yìn, liù yuē shǔ shū, qī yuē shū shū, bā yuē lì shū. wáng mǎng shí, shǐ sī tú zhēn fēng xiào dìng wén zì, fù yǒu liù shū: yī yuē gǔ wén, kǒng zǐ bì zhōng shū èr yuē qí zì, gǔ wén yì shū sān yuē zhuàn shū sì yuē zuǒ shū, jí lì shū wǔ yuē móu zhuàn, suǒ yǐ mó yìn liù yuē niǎo zhuàn, fān yán yě. cāng xié shǐ shū, yǐ yīng yǒu bǐ. shī yún tóng guǎn, zé shì bǐ yě. ér yán méng tián zào bǐ zhě, gài tián wèi qín jiāng, sān shì yǒu míng, zhì xuē bǐ jīng, néng dú shàn míng yě. hàn hé dì shí, cài lún shǐ zào zhǐ, ěr qián wéi shū jiǎn dié. dié zhě, quán dié yǔ shì yě jiǎn zhě, zài jiǎn ér bù fán yě. dàn zhī běn shì tiān shū jīn jiǎn, yú dì shū yǐ xià bā tǐ liù wén, jiē cóng zhēn chū wài, xué zhě zì gèng xiáng zhī. yòu wèi zhī hé shí shū yú cǐ jīng, zài zhǐ zuò juǎn. jīn wèi jié chū yǐ zì yǒu bǐ. tài zhēn suǒ shū, hé yán wú yě? jí yǐ bā tǐ liù wén děng yé? yǐ tiān zūn zào huà, jù yī qiè fǎ yě. hòu rén chéng yòng, zì yǒu qián hòu ěr. liù wén: yī yuē xiàng xíng, rì yuè shì yě èr yuē zhǐ shì, shàng xià shì yě sān yuē xíng shēng, hé hǎi shì yě sì yuē huì yì, wǔ xìn shì yě wǔ yuē zhuǎn zhù, kǎo lǎo shì yě liù yuē jiǎ jiè, lìng zhǎng shì yě.
一曰大篆,二曰小篆,三曰刻符,四曰蟲書,五曰摹印,六曰署書,七曰殳書,八曰隸書。王莽時,使司徒甄豐校定文字,復有六書:一曰古文,孔子壁中書;二曰奇字,古文異書;三曰篆書;四曰佐書,即隸書;五曰繆篆,所以摹印;六曰鳥篆,翻言也。倉頡始書,已應有筆。《詩》雲「彤管」,則是筆也。而言蒙恬造筆者,蓋恬為秦將,三世有名,制削筆精,能獨擅名也。漢和帝時,蔡倫始造紙,爾前唯書簡牒。牒者,詮牒語事也;簡者,在簡而不繁也。但知本是天書金簡,餘地書已下八體六文,皆從真出外,學者自更詳之。又未知何時書於此經,在紙作卷。今謂劫初已自有筆。太真所書,何言無也?及以八體六文等耶?以天尊造化,具一切法也。後人承用,自有前後耳。六文:一曰象形,日月是也;二曰指事,上下是也;三曰形聲,河海是也;四曰會意,武信是也;五曰轉注,考老是也;六曰假借,令長是也。
fú zì
◎符字
yī qiè wàn wù, mò bù yǐ jīng qì wèi yòng. gù èr yí sān jǐng, jiē yǐ jīng qì xíng hū qí zhōng. wàn wù jì yǒu, yì yǐ jīng qì xíng hū qí zhōng yě. shì zé wǔ xíng liù wù, mò bù yǒu jīng qì zhě yě. yǐ dào zhī jīng qì bù zhī jiǎn mò, huì wù zhī jīng qì yǐ què xié wěi, fǔ zhù zhèng zhēn zhào huì qún líng, zhì yù shēng sǐ bǎo chí jié yùn, ān zhèn wǔ fāng. rán cǐ fú běn yú jié kōng tài zhēn, yǎng xiě tiān wén, fēn zhì fāng wèi, qū bié tú xiàng fú shū zhī yì. fú zhě, tōng qǔ yún wù xīng chén zhī shì shū zhě, bié xī yīn jù quán liàng zhī zhǐ tú zhě, huà qǔ líng biàn zhī zhuàng. rán fú zhōng yǒu shū, cān shì tú xiàng shū zhōng yǒu tú, xíng shēng bìng yòng. gù yǒu bā tǐ liù wén, gèng xiāng fā xiǎn.
一切萬物,莫不以精氣為用。故二儀三景,皆以精氣行乎其中。萬物既有,亦以精氣行乎其中也。是則五行六物,莫不有精氣者也。以道之精氣布之簡墨,會物之精氣以卻邪偽,輔助正真;召會群靈,制御生死;保持劫運,安鎮五方。然此符本於結空太真,仰寫天文,分置方位,區別圖象符書之異。符者,通取雲物星辰之勢;書者,別析音句銓量之旨;圖者,畫取靈變之狀。然符中有書,參似圖象;書中有圖,形聲並用。故有八體六文,更相發顯。
bā xiǎn
◎八顯
bā xiǎn zhě, yī yuē tiān shū, bā huì shì yě èr yuē shén shū, yún zhuàn shì yě sān yuē dì shū, lóng fèng zhī xiàng yě sì yuē nèi shū, guī lóng yú niǎo suǒ tǔ zhě yě wǔ yuē wài shū, lín jiǎ máo yǔ suǒ zài yě liù yuē guǐ shū, zá tǐ wēi mèi, fēi rén suǒ jiě zhě yě qī yuē zhōng xià shū, cǎo yì yún zhuàn shì yě bā yuē róng yí shū, lèi yú kūn chóng zhě yě. cǐ liù wén bā tǐ, huò jīn zì tóng gǔ, huò gǔ zì tóng jīn, fú cǎi jiāo jiā, gòng chéng yī fǎ, hé wèi yī yòng, gù tóng yì wú dìng yě. cǐ yī sòng fǎ shī suǒ shuō, wèi jiàn zhèng wén. ér sān dòng jīng zhōng fú yǒu zì zhě, rú gǔ wén shàng shū zhōng yǒu gǔ zì, yǔ jīn tóng zhě ěr.
八顯者,一曰天書,八會是也;二曰神書,雲篆是也;三曰地書,龍鳳之象也;四曰內書,龜龍魚鳥所吐者也;五曰外書,鱗甲毛羽所載也;六曰鬼書,雜體微昧,非人所解者也;七曰中夏書,草藝雲篆是也;八曰戎夷書,類於昆蟲者也。此六文八體,或今字同古,或古字同今,符彩交加,共成一法,合為一用,故同異無定也。此依宋法師所說,未見正文。而三洞經中符有字者,如《古文尚書》中有古字,與今同者耳。
yù zì jué
◎玉字訣
tài shàng dào jūn yú nán dān dòng yáng shàng guǎn, wèi xué shì wáng lóng cì shuō cǐ líng wén yù zì zhī jué, dàn wèi zhī dìng shì hé shì suǒ zhù, xué zhě xún zhī. yòu shuō zhū xiū xíng fú jiào wǔ fāng sī cún ráng zāi děng fǎ, rán zhèng shì jiě jué bā huì zhī wén, ér jiù běn wén lǐ zhōng fù míng lǐ, rú jiě zhēn wén zhōng gèng míng gǎn tōng zhī lǐ. dìng zhì jīng yòu yún: chū sī wēi zhī yì, shì zhōng fù yǒu shì, rú yù jué zhōng fù míng chuán jīng jí méng shòu wēi yí zhī shì. rán zhū jīng zhōng fán yǒu jiě jué, jiē tōng wèi zhī yù jué yě.
太上道君於南丹洞陽上館,為學士王龍賜說此靈文玉字之訣,但未知定是何世所注,學者尋之。又說諸修行符醮五方思存禳災等法,然正是解訣八會之文,而就本文理中復明理,如解真文中更明感通之理。《定志經》又云:出思微之義,事中復有事,如玉訣中復明傳經及盟授威儀之事。然諸經中凡有解訣,皆通謂之玉訣也。
huáng wén dì shū
◎皇文帝書
sān huáng jīng yún: huáng wén dì shū, jiē chū zì rán xū wú kōng zhōng, jié qì chéng zì. wú zǔ wú xiān, wú qióng wú jí, suí yùn yǐn jiàn, mián mián cháng cún.
《三皇經》云:皇文帝書,皆出自然虛無空中,結氣成字。無祖無先,無窮無極,隨運隱見,綿綿常存。
tiān shū
◎天書
zhū tiān nèi yīn jīng yún: hū yǒu tiān shū, zì fāng yī zhàng, zì rán jiàn kōng. qí shàng wén cǎi huàn làn, bā jiǎo chuí máng, jīng guāng luàn yǎn, bù kě dé kàn. tiān zhēn huáng rén yuē: sī wén zūn miào, bù pì yú cháng, shì gù kāi dà yǒu zhī shǐ, ér bì tiān guāng míng, yǐ bǎo qí dào ér zūn qí wén. qí zì wǎn ào, fēi fán shū zhī tǐ, gài guì qí miào xiàng ér yǐn qí zhì zhēn yě.
《諸天內音經》云:忽有天書,字方一丈,自然見空。其上文彩煥爛,八角垂芒,精光亂眼,不可得看。天真皇人曰:斯文尊妙,不譬於常,是故開《大有》之始,而閉天光明,以寶其道而尊其文。其字宛奧,非凡書之體,蓋貴其妙象而隱其至真也。
lóng zhāng
◎龍章
líng bǎo jīng yún: chì míng kāi tú, yùn dù zì rán yuán shǐ ān zhèn, fū luò wǔ piān chì shū yù zì, bā wēi lóng wén bǎo zhì jié yùn, shǐ tiān zhǎng cún. cǐ zhī lóng zhāng yě.
《靈寶經》云:赤明開圖,運度自然;元始安鎮,敷落五篇;赤書玉字,八威龍文;保制劫運,使天長存。此之龍章也。
fèng wén
◎鳳文
zǐ fèng chì shū jīng yún: cǐ jīng jiù wén cáng zài tài shàng liù hé zǐ fáng zhī nèi, yǒu liù tóu shī zi jù shòu jiā qiáng, yù tóng yù nǚ shì wèi fèng wén.
《紫鳳赤書經》云:此經舊文藏在太上六合紫房之內,有六頭師子巨獸夾牆,玉童玉女侍衛鳳文。
yù dié jīn shū
◎玉牒金書
sān yuán bù jīng: jiē kè jīn dān zhī shū, shèng yǐ zì rán yún jǐn zhī náng, fēng yǐ sān yuán bǎo shén zhī zhāng, cáng yú jiǔ tiān zhī shàng dà yǒu zhī gōng. wèi zhī yù dié jīn shū. yòu yún: yǐ zǐ yù wèi jiǎn, shēng jīn wèi wén biān yǐ jīn lǚ, chán yǐ qīng sī. tài shàng tài zhēn kē yún: yù dié jīn shū, qī bǎo wèi jiǎn, yòu míng zǐ jiǎn.
《三元布經》:皆刻金丹之書,盛以自然雲錦之囊,封以三元寶神之章,藏於九天之上大有之宮。謂之玉牒金書。又云:以紫玉為簡,生金為文;編以金縷,纏以青絲。《太上太真科》云:玉牒金書,七寶為簡,又名紫簡。
shí zì
◎石字
běn háng jīng yún: dào yán xī chán lí shì jiè, duì wáng yǒu nǚ, zì guà yīn. shēng réng bù yán, nián zhì shí sì. wáng guài zhī yān. nǎi qì nǚ yú nán fú zhǎng sāng zhī ā kōng shān zhī zhōng. nǚ xíng shān zhōu zā, hū yǔ shén rén huì yú dān líng zhī shě bó lín zhī xià. shén zhí guà yīn yòu shǒu, tí chì shí zhī shàng. yǔ guà yīn yuē: rǔ suī bù néng yán, kě yì cǐ yě. tiān wèi qí gǎn, mǐn qí jí, qiǎn zhū gōng líng tóng, xià jiào guà yīn zhì shēn zhī shù, shòu qí chì shū bā zì. guà yīn yú shì néng yán. líng bǎo yù jué jīng yún: dào gào ā qiū céng yuē: rǔ qián shēng yǔ nán jí zūn shén tóng zài chán lí shì jiè, yú dān líng zhī shě bó lín zhī xià, tóng fā dào yì. ěr shí nán jí xìng huáng, zì dù míng, zhí rǔ yòu shǒu, jù tí chì shí, yǐ jì xìng míng nán gōng. jí shū rǔ bǐ jī tí yú nán xuān. jīn yóu shàng zài, shí zì yì cún. rǔ yì zhī bù? qiū céng xīn wù, jǔ mù jí jiàn nán jí suǒ zhǔ nán bì kè shū yún: tài jiǎ suì qī yuè yī rì, huáng dù míng wáng ā qiū céng tóng yú dān líng bó lín xià fā yuàn. hé èr shí sān zì, zì shén fēn míng.
《本行經》云:道言昔禪黎世界,隊王有女,字絓音。生仍不言,年至十四。王怪之焉。乃棄女於南浮長桑之阿、空山之中。女行山週匝,忽與神人會于丹陵之舍、柏林之下。神執絓音右手,題赤石之上。語絓音曰:「汝雖不能言,可憶此也。」天為其感,愍其疾,遣硃宮靈童,下教絓音治身之術,授其赤書八字。絓音於是能言。《靈寶玉訣經》云:道告阿丘曾曰:「汝前生與南極尊神同在禪黎世界,于丹陵之舍、柏林之下,同發道意。爾時南極姓皇,字度明,執汝右手,俱題赤石,以記姓名南宮。即書汝筆跡題於南軒。今猶尚在,石字亦存。汝憶之不?」丘曾心悟,舉目即見南極所主南壁刻書云:太甲歲七月一日,皇度明王、阿丘曾同于丹陵柏林下發願。合二十三字,字甚分明。
tí sù
◎題素
wǔ fú jīng yún: wǔ fú yī tòng, shū yǐ nán hé zhī zēng nán hé, chì sè zēng yě. fēng yǐ jīn yīng zhī hán yìn yǐ xuán dōu zhī zhāng fù zhèn shuǐ dòng xuán zhī jūn. xiān gōng qǐng wèn jīng yún: dào dé shàng xià jīng jí dòng zhēn xuán jīng sān huáng tiān wén shàng qīng zhòng piān yǒng děng, jiē shì tài shàng suǒ zhuàn ér wèi wén, shū yú nán hé zhī zēng, gù yuē tí sù yě.
《五符經》云:《五符》一通,書以南和之繒;南和,赤色繒也。封以金英之函;印以玄都之章;付震水洞玄之君。《仙公請問經》云:《道德上下經》及《洞真玄經》、《三皇天文》、《上清眾篇詠》等,皆是太上所撰而為文,書於南和之繒,故曰題素也。
yù zì
◎玉字
nèi yīn yù zì jīng yún: tiān zhēn huáng rén yuē: zhū tiān nèi yīn, zì rán yù zì, zì fāng yī zhàng, zì rán ér jiàn kōng xuán zhī shàng, bā jiǎo chuí máng, jīng guāng luàn yǎn. líng shū bā huì, zì wú zhèng xíng. qí qù wǎn ào, nán kě xún xiáng. jiē zhū tiān zhī zhōng dà fàn yǐn yǔ, jié fēi xuán zhī qì, hé hé wǔ fāng zhī yīn, shēng yú yuán shǐ zhī shàng, chū yú kōng dòng zhī zhōng, suí yùn kāi dù, pǔ chéng tiān dì zhī gōng.
《內音玉字經》云:天真皇人曰:《諸天內音》,自然玉字,字方一丈,自然而見空玄之上,八角垂芒,精光亂眼。靈書八會,字無正形。其趣宛奧,難可尋詳。皆諸天之中大梵隱語,結飛玄之氣,合和五方之音,生於元始之上,出於空洞之中,隨運開度,普成天地之功。
tiān zūn mìng tiān zhēn huáng rén zhù jiě qí zhèng yīn, shǐ huáng dào qīng chàng, zé bèi shí fāng. huáng rén bù gǎn wéi mìng, àn bǐ zhù jiě zhī yuē: xíng hún dùn sàng, lǜ wǒ suǒ jiàn, liáo zhù qí wén. wǔ hé zhī yì, qí dào zú yǐ kāi dù tiān rén yě. hé hé wǔ fāng wú liàng zhī yīn, yǐ chéng zhū tiān nèi yīn, gù yuē wǔ hé zhī yì yě.
天尊命天真皇人註解其正音,使皇道清暢,澤被十方。皇人不敢違命,按筆註解之曰:形魂頓喪,率我所見,聊注其文。五合之義,其道足以開度天人也。和合五方無量之音,以成《諸天內音》,故曰五合之義也。
wén shēng dōng
◎文生東
tài píng jīng yún: wén zhě, shēng yú dōng, míng yú nán, gù tiān wén shēng dōng běi, gù shū chū dōng běi, ér tiān jiàn qí xiàng. hǔ yǒu wén zhāng jiā zài yín, lóng yǒu wén zhāng jiā zài chén. wén zhě shēng yú dōng, shèng yú nán. shì zhī zhēn wén chū chū zài dōng běi yě.
《太平經》云:文者,生於東,明於南,故天文生東北,故書出東北,而天見其象。虎有文章家在寅,龍有文章家在辰。文者生於東,盛於南。是知真文初出在東北也。
yù lù
◎玉籙
yù qīng yǐn shū: yǒu dì jiǎn jīn shū xuán yù lù jí, kě yǐ chuán xuán yǔ yù jīng yě. yòu yún zì fēi dì tú yù lù zhě, bù dé wén jiàn shàng huáng yù huì yù qīng zhī yǐn shū, jīn xuán yǐn xuán zhī yǔ jīng yě.
《玉清隱書》:有帝簡金書玄玉籙籍,可以傳《玄羽玉經》也。又雲自非帝圖玉籙者,不得聞見上皇玉慧玉清之隱書,金玄隱玄之羽經也。
yù piān
◎玉篇
zhòng piān xù yún: yuán shǐ mìng tài zhēn àn bǐ, yù fēi fú yán, zhù jīn wèi jiǎn, kè shū yù piān. wǔ lǎo zhǎng lù, mì yú jiǔ líng xiān dōu zhī gōng, yún yùn ér shòu gé xiān gōng zhī jīng yě.
《眾篇序》云:元始命太真按筆,玉妃拂筵,鑄金為簡,刻書玉篇。五老掌籙,秘於九靈仙都之宮,雲蘊而授葛仙公之經也。
yù zhá
◎玉札
jīn gēn jīng yún: tài shàng dà dào jūn yǐ dà dòng zhēn jīng fù shàng xiàng qīng tóng jūn, zhǎng lù yú dōng huá qīng gōng, shǐ chuán hòu shèng yīng wèi zhēn rén zhě. cǐ jīn jiǎn yù zhá, chū zì tài shàng líng dōu zhī gōng, kè yù wèi zhī.
《金根經》云:太上大道君以《大洞真經》付上相青童君,掌籙於東華青宮,使傳後聖應為真人者。此金簡玉札,出自太上靈都之宮,刻玉為之。
dān shū mò lù
◎丹書墨籙
tài zhēn kē yún: dān jiǎn zhě, nǎi zhū qī zhī jiǎn, míng huǒ zhǔ yáng yě. mò lù zhě, yǐ mò shū wén, míng shuǐ zhǔ yīn yě. rén xué zhǎng shēng, zūn zhī bù sǐ, gù míng dān jiǎn mò lù, mì bù wàng chuán.
《太真科》云:丹簡者,乃硃漆之簡,明火主陽也。墨籙者,以墨書文,明水主陰也。人學長生,遵之不死,故名丹簡墨籙,秘不妄傳。
yù cè
◎玉策
tiān huáng shǒu zhí fēi xiān yù cè, rén huáng shǒu zhí shàng huáng bǎo mìng yù cè, dì huáng shǒu zhí yuán huáng dìng lù yù cè.
天皇手執飛仙玉策,人皇手執上皇保命玉策,地皇手執元皇定籙玉策。
fú lián zhī shū
◎福連之書
sān shí jiǔ zhāng jīng yuē: tài shàng yǒu qióng yǔ zhī mén, hé yán wèi tāi mìng zhī wáng, xuán yī wèi sān qì zhī zūn, yuán lǎo wèi shàng dì zhī bīn, bìng fú zhào shēn, shén tái kān míng yú fú lián zhī jiǎn. yòu yuē: tài shàng jīn jiǎn yù zhá wèi fú lián zhī shū.
《三十九章經》曰:太上有瓊羽之門,合延為胎命之王,玄一為三氣之尊,元老為上帝之賓,並扶兆身,神台刊名於福連之簡。又曰:太上金簡玉札為福連之書。
láng qiú qióng wén
◎琅虬瓊文
fēi xíng yǔ jīng yún: jīn shū yù lù, nǎi láng qiú qióng wén yě.
《飛行羽經》云:金書玉籙,乃琅虬瓊文也。
bái yín zhī biān
◎白銀之編
jīn fáng dù mìng jīng yún: tài cháng líng shén dōu gōng zhōng, yǒu jīn fáng dù mìng huí nián zhī jué. jiē zhù jīn wèi jiǎn, kè bái yín zhī biān, zǐ bǐ shū biān yě.
《金房度命經》云:太常靈神都宮中,有金房度命回年之訣。皆鑄金為簡,刻白銀之編,紫筆書編也。
chì shū
◎赤書
yù jué jīng yún: yuán shǐ chì shū wǔ piān zhēn wén, zhì yǐ wǔ dì, dǎo yǐ yīn yáng, zhuǎn lún jiǔ tiān zhī niǔ, yùn míng wǔ xīng zhī guāng yě.
《玉訣經》云:元始赤書五篇真文,置以五帝,導以陰陽,轉輪九天之紐,運明五星之光也。
huǒ liàn zhēn wén
◎火煉真文
běn xiàng jīng yuē: wú xī chì míng yuán nián, yǔ gāo shàng dà shèng yù dì yú cǐ tǔ zhōng liàn qí zhēn wén, yǐ huǒ yíng fā zì xíng. ěr shí zhēn wén huǒ lòu yú chù, qì shēng huà wèi qī bǎo lín, shì yǐ zhī yè chéng zǐ shū, jīn dì yín lòu yù wén qí zhōng, jí zhū lóng qín měng shòu yī qiè shén chóng, cháng shí lín lù, zhēn qì rù shēn, mìng jiē dé zhǎng shòu, sān qiān wàn jié. dāng zhōng zhī hòu, jiē zhuǎn huà wèi fēi xiān, cóng dào bù chuò, yì dé zhèng zhēn wú wèi zhī dào.
《本相經》曰:吾昔赤明元年,與高上大聖玉帝於此土中煉其真文,以火瑩發字形。爾時真文火漏余處,氣生化為七寶林,是以枝葉成紫書,金地銀鏤玉文其中,及諸龍禽猛獸一切神蟲,常食林露,真氣入身,命皆得長壽,三千萬劫。當終之後,皆轉化為飛仙,從道不輟,亦得正真無為之道。
jīn hú mò zhī zì
◎金壺墨汁字
shèng jì yún: fú tí guó xiàn shàn shū èr rén, zhà lǎo zhà shǎo, yǐn xíng zé chū yǐng, wén shēng zé cáng xíng. shí chū jīn hú sì cùn, shàng yǒu wǔ lóng zhī jiǎn, fēng yǐ qīng ní. hú zhōng yǒu hēi zhī ruò chún qī, sǎ mù shí jiē chéng zhuàn lì kē dǒu zhī zì, jì zào huà rén lún zhī shǐ. lǎo jūn zhuàn dào jīng chuí shí wàn yán, jiē xiě yǐ yù dié, biān yǐ jīn shéng, zhù yǐ yù hán. jí jīn hú zhī jǐn, fú tí èr rén nǎi yù kū xīn lì xuè, yǐ dài mò yān.
《聖紀》云:浮提國獻善書二人,乍老乍少,隱形則出影,聞聲則藏形。時出金壺四寸,上有五龍之檢,封以青泥。壺中有黑汁若淳漆,灑木石皆成篆隸科斗之字,記造化人倫之始。老君撰《道經》垂十萬言,皆寫以玉牒,編以金繩,貯以玉函。及金壺汁盡,浮提二人乃欲刳心瀝血,以代墨焉。
qióng zhá
◎瓊札
yù qīng yǐn shū jīn hǔ fú yún: yù yí chì wén, zhāo rì tóng yú jié lín huáng zhāng, yǔ yuè gòng jū. shàng qīng xiāo mó jīng: qǐ dòng mén yú xī lín, xún líng jī yú dān xué. fā yuán tiān zhī zhū guì, wàng shàng qīng zhī qióng zhá. xuán shū jì kè yú yù zhāng, jiàng míng shǐ kān yú líng què. sì yù sān yuán yú xuán gōng, liù zào wǔ lǎo yú líng shì.
《玉清隱書金虎符》云:《郁儀赤文》,招日同輿;《結璘黃章》,與月共居。《上清消魔經》:啟洞門於希林,尋靈跡于丹穴。發元天之硃匱,望上清之瓊札。玄書既刻於玉章,絳名始刊於靈闕。四遇三元於玄宮,六造五老於靈室。
zǐ zì
◎紫字
bā sù jīng yún: bā sù zhēn jīng xuán wén, shēng yú tài kōng zhī nèi, jiàn yú xī guī zhī shān, xuán pǔ zhī shàng, jī shí zhī yīn. bā sù gāo xuán yǔ zhāng, líng wén yù hū dòng biāo, zǐ zì huàn hū qióng lín, shén guāng liú huī yú jiǔ yuán, jīn yīn xū lǎng yú zǐ tiān. wén wēi huàn hè, qì bù zǐ tíng. zhòng zhēn yàn lǐ, chēng qìng shàng qīng.
《八素經》云:《八素真經》玄文,生於太空之內,見於西龜之山,玄圃之上,積石之陰。《八素高玄羽章》,靈文郁乎洞標,紫字煥乎瓊林,神光流輝於九元,金音虛朗於紫天。文威煥赫,氣布紫庭。眾真晏禮,稱慶上清。
zì rán zhī zì
◎自然之字
yù dì qī shèng xuán jì yún: ěr nǎi huí tiān jiǔ xiāo, bái jiǎn qīng lù, shàng shèng dì jūn shòu yú jiǔ kōng, jié fēi xuán zǐ qì zì rán zhī zì, xuán jì hòu xué dé dào zhī míng. líng yīn yùn hé, yù lǎng bǐng zhēn. huò yǐ zì tǐ, huò yǐ yǐn yīn, shàng xià sì huì, jiē biǎo xuán míng. kōng shēng kè shū guǎng líng zhī táng, jiù wén yǒu shí wàn yù yán. zì wú zhèng lèi, yùn wú zhèng yīn. zì fēi shàng shèng, mò néng yì tōng. jī qī qiān nián, ér hòu kūn lún zhī shì, běi dòng zhī yuán, zì fāng yī zhàng, wén wèi huàn làn. sì hé chuí máng, xū shēng àn ài, ruò cún ruò wáng. liú guāng zǐ qì fú qí huì, huáng jīn yě liàn yíng qí wén. suì jīng lèi jié, zì tǐ xiān míng. zhì shàng huáng yuán nián jiǔ yuè shí qī rì, qī shèng qí líng qīng zhāi zhǎng gōng, jīn qīng méng tiān, bèi wēi shì gào líng, fèng shòu líng wén. gāo shàng jiě qí qū zhì, qī shèng tōng qí miào yīn. jì wèi huí tiān jiǔ xiāo dé dào zhī piān. kè yǐ bái yín zhī jiǎn, jié yǐ fēi qīng zhī wén, cáng yú yún jǐn zhī náng, fēng yǐ qǐ mìng zhī zhāng. fù yú wǔ lǎo xiān dōu zuǒ xiān gōng, zhǎng lù qióng gōng yě.
《玉帝七聖玄記》云:爾乃回天九霄,白簡青籙,上聖帝君受於九空,結飛玄紫氣自然之字,玄記後學得道之名。靈音韻合,玉朗稟真。或以字體,或以隱音,上下四會,皆表玄名。空生刻書廣靈之堂,舊文有十萬玉言。字無正類,韻無正音。自非上聖,莫能意通。積七千年,而後崑崙之室,北洞之源,字方一丈,文蔚煥爛。四合垂芒,虛生晻曖,若存若亡。流光紫氣拂其穢,黃金冶煉瑩其文。遂經累劫,字體鮮明。至上皇元年九月十七日,七聖齊靈清齋長宮,金青盟天,《貝危》誓告靈,奉受靈文。高上解其曲滯,七聖通其妙音。記為回天九霄得道之篇。刻以白銀之簡,結以飛青之文,藏於雲錦之囊,封以啟命之章。付於五老仙都左仙公,掌錄瓊宮也。
sì huì chéng zì
◎四會成字
yù dì qī shèng xuán jì yún: qī shèng xuán jì huí tiān shàng wén, huò yǐ yùn hé, huò yǐ zhī lèi xiāng cān, huò shàng xià sì huì yǐ chéng zì. yīn huò biāo qí zhèng, huì huò dān fù xiāng jiān. jiē chū xuán gǔ kōng dòng zhī zhōng, gāo zhēn zhuàn jí yǐ míng líng wén. hòu xué zhī rén, ruò yǒu xuán míng zhě dé jiàn cǐ wén. qīng kōng shù chū jiǎo qiè míng, sì sī suǒ bǎo, wǔ dì jì míng yě.
《玉帝七聖玄記》云:《七聖玄記回天上文》,或以韻合,或以支類相參,或上下四會以成字。音或標其正,諱或單復相兼。皆出玄古空洞之中,高真撰集以明靈文。後學之人,若有玄名者得見此文。青空捒初角切名,四司所保,五帝記名也。
láng jiǎn ruǐ shū
◎琅簡蕊書
bā sù jīng yún: xī huá gōng yǒu láng jiǎn ruǐ shū, dāng wèi zhēn rén zhě nǎi dé cǐ wén.
《八素經》云:西華宮有琅簡蕊書,當為真人者乃得此文。
shí gōng
◎石碽
sān dòng zhū náng yún: xī wáng mǔ yǐ shàng huáng yuán nián qī yuè, yú nán fú dòng shì xià jiào, yǐ shòu qīng xū zhēn rén wáng jūn, chuán yú xià yǔ. yǔ fēng wén yú nán fú dòng shì shí guì zhī zhōng. yì yǒu zuò cǐ gōng zhě. gù wǔ fú yún jiǔ tiān líng shū yóu fēng yú shí gōng shì yě. jīn jiǎn zhū zì, lèi wú cǐ gōng zì yě. yù jué xià yún: wǔ lǎo zhēn wén fēng tí yù guì, yì qí lì yě. kǒng líng fú huì jī jì yún: huì jī shān nán yǒu wǎn wěi shān, qí shàng yǒu shí, sú hū wèi shí kuì. bì lì gàn yún, lèi tī rán hòu zhì yān. xī yǔ zhì hóng shuǐ, jué gōng wèi jiù, zhāi yú cǐ shān, fā shí kuì dé jīn jiǎn zì, yǐ zhī shān hé tǐ shì. yú shì shū dǎo bǎi chuān, gè jǐn qí yí yě.
《三洞珠囊》云:西王母以上皇元年七月,於南浮洞室下教,以授清虛真人王君,傳於夏禹。禹封文於南浮洞室石匱之中。硛有作此碽者。故《五符》雲九天靈書猶封於石碽是也。今檢諸字,類無此碽字也。《玉訣》下云:五老真文封題玉匱,亦其例也。孔靈符《會稽記》云:會稽山南有宛委山,其上有石,俗呼為石簣。壁立干雲,累梯然後至焉。昔禹治洪水,厥功未就,齋於此山,發石簣得金簡字,以知山河體勢。於是疏導百川,各盡其宜也。