shén xiān chuán
○神仙傳
guǎng chéng zi
◎廣成子
guǎng chéng zi zhě, gǔ zhī xiān rén yě. jū kōng tóng zhī shān shí shì zhī zhōng, huáng dì wén ér zào yān, yuē: gǎn wèn zhì dào zhī yào. guǎng chéng zǐ yuē: ěr zhì tiān xià, yún bù dài zú ér yǔ, mù bù dé huáng ér luò, xī zú yǐ yǔ zhì dào zāi! huáng dì tuì ér xián jū, sān yuè fù wǎng jiàn zhī, xī xíng ér qián, zài bài qǐng wèn zhì shēn zhī dào. dá yuē: zhì dào zhī jīng, yǎo yǎo míng míng. wú shì wú tīng, bào shén yǐ jìng, xíng jiāng zì zhèng. bì jìng bì qīng, wú láo ěr xíng, wú yáo ěr jīng, nǎi kě zhǎng shēng. shèn nèi bì wài, duō zhī wèi bài. wǒ shǒu qí yī, ér chù qí hé, gù qiān èr bǎi nián, ér wèi cháng shuāi lǎo. dé wú dào zhě shàng wèi huáng, shī wú dào zhě xià wèi tǔ. zi jiāng qù rǔ, rù wú qióng zhī jiān, yóu wú jí zhī yě, yǔ rì yuè qí guāng, yǔ tiān dì wèi cháng. rén qí jǐn sǐ, ér wǒ dú cún yān!
廣成子者,古之仙人也。居崆峒之山石室之中,黃帝聞而造焉,曰:敢問至道之要。廣成子曰:爾治天下,雲不待族而雨,木不得黃而落,奚足以語至道哉!黃帝退而閒居,三月復往見之,膝行而前,再拜請問治身之道。答曰:至道之精,杳杳冥冥。無視無聽,抱神以靜,形將自正。必靜必清,無勞爾形,無搖爾精,乃可長生。慎內閉外,多知為敗。我守其一,而處其和,故千二百年,而未嘗衰老。得吾道者上為皇,失吾道者下為土。子將去汝,入無窮之間,游無極之野,與日月齊光,與天地為常。人其盡死,而我獨存焉!
ruò shì
◎若士
ruò shì zhě, gǔ zhī xiān rén yě, mò zhī qí xìng míng. yàn rén lú áo zhě, yǐ qín shí yóu hū běi hǎi, jīng hū tài yīn, rù hū xuán què, zhì yú méng gǔ zhī shān, ér jiàn ruò shì yān. qí wèi rén yě, shēn mù ér xuán zhǔn, yuān jiān ér xiū jǐng, fēng shàng ér shā xià, xīn xīn rán fāng yíng fēng ér wǔ. gù jiàn lú áo, yīn dùn táo hū bēi xià. lú réng ér shì zhī, fāng quán guī ké ér shí xiè há. lú áo nǎi yǔ zhī yǔ yuē: wéi yǐ áo yān, bèi qún lí dǎng, qióng guān liù hé zhī wài. yòu ér hǎo yóu, zhǎng shēng ér bù yú, zhōu xíng sì jí, wéi cǐ jí zhī wèi kuī. jīn dǔ fū zǐ yú cǐ, dài kě yǔ áo wèi yǒu hū? ruò shì dàn rán ér xiào yuē: xī! zi zhōng zhōu zhī mín, bù yí yuǎn ér zhì cǐ. cǐ yóu guāng hū rì yuè, ér zài hū liè xīng, bǐ hū bù míng zhī dì, yóu lí ào yě. xī wǒ nán yóu hū shui wǎng shui liǎng zhī yě, běi xī hū chén hēi zhī xiāng, xī qióng yǎo míng zhī shì, dōng guàn hóng dòng zhī guāng. qí xià wú dì, qí shàng wú tiān, shì yān wú jiàn, tīng yān wú wén. qí wài yóu yǒu wò wò zhī sì, qí xíng yī jǔ ér qiān wàn yú lǐ, wú yóu wèi zhī néng jiū yě. jīn zi yóu shǐ zhì yú cǐ, nǎi yǔ qióng guān, qǐ bù lòu zāi! rán zi chù yǐ, wú yǔ hàn màn qī yú jiǔ gāi zhī shàng, bù kě yǐ jiǔ zhù. nǎi jǔ bì sǒng shēn, suì rù yún zhōng. lú áo yǎng ér shì zhī, bù jiàn nǎi zhǐ, huǎng hū ruò yǒu suǒ sàng yě. áo yuē: wú bǐ fū zǐ yě, yóu huáng hú zhī yǔ rǎng chóng yě. zhōng rì xíng bù lí zhǐ chǐ, ér zì yǐ wèi zhī yuǎn, bù yì bēi zāi!
若士者,古之仙人也,莫知其姓名。燕人盧敖者,以秦時游乎北海,經乎太陰,入乎玄闕,至於蒙谷之山,而見若士焉。其為人也,深目而玄准,鳶肩而修頸,豐上而殺下,欣欣然方迎風而舞。顧見盧敖,因遁逃乎碑下。盧仍而視之,方踡龜殼而食蟹蛤。盧敖乃與之語曰:唯以敖焉,背群離黨,窮觀六合之外。幼而好游,長生而不渝,週行四極,唯此極之未窺。今睹夫子於此,殆可與敖為友乎?若士淡然而笑曰:嘻!子中州之民,不宜遠而至此。此猶光乎日月,而載乎列星,比乎不名之地,猶釐奧也。昔我南遊乎氵罔氵兩之野,北息乎沉嘿之鄉,西窮窈冥之室,東貫鴻洞之光。其下無地,其上無天,視焉無見,聽焉無聞。其外猶有沃沃之汜,其行一舉而千萬餘里,吾猶未之能究也。今子游始至於此,乃語窮觀,豈不陋哉!然子處矣,吾與汗漫期於九陔之上,不可以久駐。乃舉臂竦身,遂入雲中。盧敖仰而視之,不見乃止,恍惚若有所喪也。敖曰:吾比夫子也,猶黃鵠之與壤蟲也。終日行不離咫尺,而自以為之遠,不亦悲哉!
shěn wén tài
◎沈文泰
shěn wén tài zhě, jiǔ yí rén yě. dé hóng quán shén dān qù tǔ fú hái nián yì mìng zhī dào, fú zhī yǒu xiào. yù zhī kūn lún, liú ān xī èr qiān yú nián, yǐ chuán lǐ wén yuān, yuē: tǔ fú bù qù, fú yào háng dào wú yì yě. wén yuān suì shòu mì yào, hòu yì shēng xiān. jīn yǐ zhú gēn zhī zhǔ dān, jí huáng bái qù sān shī fǎ, chū cǐ èr rén yǐ.
沈文泰者,九嶷人也。得紅泉神丹去土符還年益命之道,服之有效。欲之崑崙,留安息二千餘年,以傳李文淵,曰:土符不去,服藥行道無益也。文淵遂受秘要,後亦升仙。今以竹根汁煮丹,及黃白、去三屍法,出此二人矣。
huáng chū píng
◎皇初平
huáng chū píng zhě, dān xī rén yě. nián shí wǔ, jiā shǐ mù yáng. yǒu dào shì jiàn qí liáng jǐn, jiāng zhì jīn huá shān shí shì zhī zhōng, sì shí yú nián, xiāo bù fù niàn jiā. qí xiōng chū qǐ, xíng suǒ chū píng, lì nián bù dé. hòu jiàn shì zhōng yǒu yī dào shì, shàn yì, ér wèn zhī yuē: wú dì mù yáng, shī zhī sì shí yú nián, bù zhī cún wáng zhī zài, yuàn jūn yǔ zhàn zhī. dào shì yuē: xī jiàn jīn huá shān zhōng yǒu yī huáng chū píng, fēi jūn dì hū? chū qǐ wén zhī jīng xǐ, jí suí dào shì qù qiú dì, guǒ dé xiāng jiàn, bēi xǐ yǔ bì, xiōng wèn chū píng yuē: mù yáng hé zài? dá yuē: jìn zài shān dōng. chū qǐ wǎng shì zhī, yǎo wú suǒ jiàn, dàn yǒu bái shí lěi lěi, fù wèi dì yuē: shān dōng wú yáng yě. chū píng yuē: yáng zài ěr, xiōng zì bù jiàn. xiōng yǔ chū píng xié wǎng xún zhī, chū píng yán: chì chì yáng qǐ. yú shì bái shí jiē qǐ, chéng yáng shù wàn tóu. xiōng yuē: wǒ dì dú de shén xiān dào, rú cǐ kě xué fǒu? dì yuē: wěi wěi, hǎo dào biàn dé ěr. chū qǐ yú shì biàn shě qī ér, liú jiù chū píng, gòng fú sōng bǎi fú líng. zhì wàn rì, zuò zài lì wáng, rì zhōng wú yǐng, yán yǒu tóng zǐ zhī sè. nǎi jù hái xiāng lǐ, qīn qī sǐ fāng lüè jǐn, nǎi fù hái qù. lín xíng, yǐ fāng jiào nán bó féng, yì xìng wèi chì sōng zǐ yě. chū qǐ gǎi zì wèi lǔ bān, chū píng gǎi zì wèi sōng zǐ. qí hòu fú cǐ yào chéng xiān zhě, qí yǒu shù shí rén.
皇初平者,丹溪人也。年十五,家使牧羊。有道士見其良謹,將至金華山石室之中,四十餘年,翛不復念家。其兄初起,行索初平,歷年不得。後見市中有一道士,善《易》,而問之曰:吾弟牧羊,失之四十餘年,不知存亡之在,願君與占之。道士曰:昔見金華山中有一皇初平,非君弟乎?初起聞之驚喜,即隨道士去求弟,果得相見,悲喜語畢,兄問初平曰:牧羊何在?答曰:近在山東。初起往視之,杳無所見,但有白石壘壘,復謂弟曰:山東無羊也。初平曰:羊在耳,兄自不見。兄與初平偕往尋之,初平言:叱叱羊起。於是白石皆起,成羊數萬頭。兄曰:我弟獨得神仙道,如此可學否?弟曰:唯唯,好道便得耳。初起於是便舍妻兒,留就初平,共服松柏、茯苓。至萬日,坐在立亡,日中無影,顏有童子之色。乃俱還鄉里,親戚死方略盡,乃復還去。臨行,以方教南伯逢,易姓為赤松子也。初起改字為魯班,初平改字為松子。其後服此藥成仙者,其有數十人。
shěn jiàn
◎沈建
shěn jiàn zhě, dān yáng rén yě. shì wèi zhǎng lì, ér jiàn dú hǎo dào, bù kěn shì huàn, xué dǎo yǐn fú shí zhī shù, hái nián què lǎo zhī fǎ. yòu néng lǐ bìng, bìng wú qīng kùn, jiàn jiàn zhě yù, fèng zhī zhě shù qiān jiā. měi yuǎn xíng, jì nú shì sān wǔ rén, lǘ yī tóu, yáng shù shí kǒu, gè yǔ yào yī wán, wèi zhǔ rén yuē: dàn lèi wū shè, bù fán yǐn shí yě. biàn cí qù. zhǔ rén dà guài zhī, yún: cǐ jūn suǒ jì nú chù shí wǔ yú kǒu, bìng bù liú cùn zī, dāng rú hé? jiàn qù zhī hòu, zhǔ rén yǐn shí nú shì, nú wén shí qì, jiē tǔ nì bù shì. yòu yǐ cǎo yǔ lǘ yáng, yì bì qù bù shí, gèng yù dǐ chù rén, zhǔ rén nǎi jīng yì zhī. hòu bǎi yú rì, ér nú shì shēn tǐ guāng zé, yì yú shí shí, lǘ yáng jù féi. shěn jiàn sān nián nǎi fǎn, gè fù yǐ yī wán yào yǔ nú shì lǘ yáng, nǎi hái yǐn shí rú gù. jiàn suì duàn gǔ bù shí, néng jǔ shēn fēi xíng, huò qù huò hái. rú cǐ sān bǎi yú nián, nǎi jué jī, bù zhī suǒ zài yě.
沈建者,丹陽人也。世為長吏,而建獨好道,不肯仕宦,學導引服食之術,還年卻老之法。又能理病,病無輕困,見建者愈,奉之者數千家。每遠行,寄奴侍三五人,驢一頭,羊數十口,各與藥一丸,謂主人曰:但累屋舍,不煩飲食也。便辭去。主人大怪之,云:此君所寄奴畜十五餘口,並不留寸資,當如何?建去之後,主人飲食奴侍,奴聞食氣,皆吐逆不視。又以草與驢羊,亦避去不食,更欲牴觸人,主人乃驚異之。後百餘日,而奴侍身體光澤,異於食時,驢羊俱肥。沈建三年乃返,各復以一丸藥與奴侍、驢羊,乃還飲食如故。建遂斷谷不食,能舉身飛行,或去或還。如此三百餘年,乃絕跡,不知所在也。
huá zǐ qī
◎華子期
huá zǐ qī zhě, huái nán rén yě. shī jiǎo lǐ xiān shēng, shòu shān yǐn líng bǎo fāng, yī yuē yī luò fēi guī zhì, èr yuē bái yǔ zhèng jī, sān yuē píng héng jiē hé. fú zhī, rì yǐ hái shǎo, yī rì néng xíng wǔ bǎi lǐ, néng jǔ qiān jīn. yī suì shí yì pí, hòu nǎi dé xiān qù.
華子期者,淮南人也。師角里先生,受山隱靈寶方,一曰《伊洛飛龜秩》,二曰《白禹正機》,三曰《平衡接合》。服之,日以還少,一日能行五百里,能舉千斤。一歲十易皮,後乃得仙去。
wèi bó yáng
◎魏伯陽
wèi bó yáng zhě, wú rén yě, gāo mén zhī zǐ, ér xìng hǎo dào shù, bù kěn shì huàn, xián jū yǎng xìng, shí rén mò zhī qí suǒ cóng lái, wèi zhī zhì mín yǎng shēn ér yǐ. rù shān zuò shén dān, jiāng sān dì zǐ, zhī liǎng dì zǐ xīn bù jǐn chéng. dān chéng, nǎi jiè zhī yuē: jīn dān suī chéng, dāng xiān shì zhī, sì yú bái quǎn. quǎn jí néng fēi zhě, rén kě fú zhī. ruò quǎn sǐ zhě, jí bù kě fú yě. bó yáng rù shān shí, jiāng yī bái quǎn zì suí. yòu dān zhuǎn shù wèi zú, hé hé wèi zhì, zì yǒu dú dān, dú dān fú zhī jiē zàn sǐ. bó yáng gù biàn yǐ dú dān yǔ bái quǎn shí zhī, quǎn jí sǐ. bó yáng nǎi fù wèn zhū dì zǐ yuē: zuò dān kǒng bù chéng, jīn chéng ér yǔ quǎn shí, quǎn yòu sǐ, kǒng shì wèi de shén míng zhī yì. fú zhī kǒng fù rú quǎn, wèi zhī nài hé? dì zǐ yuē: xiān shēng dāng fú zhī fǒu? bó yáng yuē: wú bèi wéi shì lù, wěi jiā rù shān, bù dé xiān dào, wú yì chǐ fù guī. sǐ zhī yǔ shēng, wú dāng fú zhī ěr. bó yáng biàn fú dān, dān rù kǒu jí sǐ. dì zǐ xiāng gù wèi yuē: suǒ yǐ zuò dān zhě, yù qiú zhǎng shēng ěr! ér fú zhī jí sǐ, dāng nài cǐ hé? wéi yī dì zǐ yuē: shī fēi fán rén yě, fú dān ér sǐ, dé wú yǒu yì xié? yòu fú zhī, dān rù kǒu fù sǐ. yú èr dì zǐ nǎi xiāng wèi yuē: zuò dān qiú zhǎng shēng ěr! jīn fú dān jí sǐ, dāng yòng cǐ hé wèi? ruò bù fú cǐ, zì kě dé shù shí nián zài shì jiān huó yě. suì bù fú, nǎi gòng chū shān, yù wèi bó yáng jí sǐ dì zǐ qiú guān mù bìn jù. èr rén qù hòu, bó yáng jí qǐ, jiāng fú dān dì zǐ xìng yú, jí bái quǎn ér qù. féng rù shān fá xīn rén, zuò shǒu shū yǔ xiāng lǐ rén, jì xiè èr dì zǐ. dì zǐ jiàn shū, shǐ dà ào nǎo.
魏伯陽者,吳人也,高門之子,而性好道術,不肯仕宦,閒居養性,時人莫知其所從來,謂之治民養身而已。入山作神丹,將三弟子,知兩弟子心不盡誠。丹成,乃誡之曰:金丹雖成,當先試之,飼於白犬。犬即能飛者,人可服之。若犬死者,即不可服也。伯陽入山時,將一白犬自隨。又丹轉數未足,和合未至,自有毒丹,毒丹服之皆暫死。伯陽故便以毒丹與白犬食之,犬即死。伯陽乃復問諸弟子曰:作丹恐不成,今成而與犬食,犬又死,恐是未得神明之意。服之恐復如犬,為之奈何?弟子曰:先生當服之否?伯陽曰:吾背違世路,委家入山,不得仙道,吾亦恥復歸。死之與生,吾當服之耳。伯陽便服丹,丹入口即死。弟子相顧謂曰:所以作丹者,欲求長生耳!而服之即死,當奈此何?惟一弟子曰:師非凡人也,服丹而死,得無有意邪?又服之,丹入口復死。餘二弟子乃相謂曰:作丹求長生耳!今服丹即死,當用此何為?若不服此,自可得數十年在世間活也。遂不服,乃共出山,欲為伯陽及死弟子求棺木殯具。二人去後,伯陽即起,將服丹弟子姓虞,及白犬而去。逢入山伐薪人,作手書與鄉里人,寄謝二弟子。弟子見書,始大懊惱。
bó yáng zuò cān tóng qì wǔ xiāng lèi fán èr juǎn, qí shuō rú shì jiě shì zhōu yì. qí shí jiǎ jiè yáo xiàng, yǐ lùn zuò dān zhī yì. ér rú zhě bù zhī shén xiān zhī shì, duō zuò yīn yáng zhù zhī, shū shī qí ào zhǐ yǐ.
伯陽作《參同契五相類》凡二卷,其說如似解釋《週易》。其實假借爻象,以論作丹之意。而儒者不知神仙之事,多作陰陽注之,殊失其奧旨矣。
shěn xī
◎沈羲
shěn xī zhě, wú jùn rén yě. xué dào yú shǔ zhōng, dàn néng xiāo zāi chú bìng, jiù jì bǎi xìng, bù zhī fú shí yào wù. gōng dé gǎn tiān, tiān shén shí zhī. xī yǔ qī jiǎ shì gòng zài, yì zi fù zhuō kǒng jiā. hái dào féng bái lù chē yī chéng qīng lóng chē yī chéng bái hǔ chē yī chéng, cóng qí shù shí rén, jiē zhū yī, zhàng máo dài jiàn, huī hè mǎn dào. wèn xī yuē: jūn shì dào shì shěn xī fǒu? xī è rán, bù zhī hé děng. dá yuē: shì yě, hé yǐ wèn zhī? qí yuē: xī yǒu gōng yú mín, xīn bù wàng dào. cóng shēng yǐ lái, lǚ xíng wú guò. shòu mìng bù zhǎng, shòu jiāng jǐn yǐ. huáng lǎo mìng qiǎn xiān guān xià lái yíng zhī. shì láng bù yán, bái lù chē shì yě dù shì jūn sī mǎ shēng, qīng lóng chē shì yě sòng yíng shǐ zhě xú fú, bái hǔ chē shì yě. xū yú yǒu sān xiān rén, zhe yǔ yī, chí jié, yǐ bái yù bǎn qīng yù jiè dān yù zì shòu xī, xī bù néng dú, suì zài shēng tiān. ěr shí, dào jiān gēng chú rén, jiē gòng jiàn zhī. bù zhī hé děng, xū yú dà wù, wù jiě shī qí suǒ zài. dàn jiàn xī suǒ chéng chē niú zài tián zhōng shí miáo. huò yǒu shí shì xī chē niú, yǐ yǔ xī jiā. dì zǐ shù bǎi rén, kǒng shì xié mèi jiāng xī rù shān gǔ jiān, nǎi fēn bù yú bǎi lǐ zhī nèi qiú zhī, bù dé. hòu sì bǎi yú nián, qiú hái xiāng lǐ, tuī qiú dé shù shí shì sūn míng huái. huái xǐ yuē: wén xiān rén xiāng chuán, yǒu zǔ xiān rén, xiān rén jīn lái. liú shù shí rì, shuō chū shàng tiān shí yún, bù jiàn tiān dì, dàn jiàn lǎo jūn, lǎo jūn dōng xiàng zuò, zuǒ yòu chì xī bù dé xiè, dàn hēi zuò ér yǐ. gōng diàn yù yù, yǒu rú yún qì, wǔ sè xuán huáng, bù kě míng zì. shì cóng shù bǎi, duō nǚ shǎo nán. tíng zhōng yǒu zhū yù zhī shù, zhòng zhī yè shēng, lóng hǔ bì xié, yóu xì qí jiān. dàn wén láng láng rú tóng tiě shēng, bù kě zhī cè, sì bì xí xí, yǒu fú shū zhe zhī. lǎo jūn shēn xíng, zhǎng yī zhàng, bèi fā wén yī, shēn tǐ yǒu guāng, xū yú shù biàn. yù nǚ chí jīn àn yù bēi shèng yào, cì xī yuē: cǐ shì shén dān, yǐn zhě bù sǐ. fū qī gè dé yī dāo guī. gào yán yǐn bì, bài ér bù xiè. fú yào hòu, cì zǎo èr méi, dà rú jī zi, pú wǔ cùn. qiǎn xī qù yuē: rǔ hái mín jiān, zhì bǎi xìng zhī jí bìng zhě. ruò yù lái shàng jiè, shū cǐ fú xuán zhī gān miǎo, wú dāng yíng rǔ. nǎi yǐ yī fú jí xiān fāng yī shǒu cì xī. xī yǎn hū rú shuì, yǐ zài dì shàng, jīn duō de fú zhě yǐ.
沈羲者,吳郡人也。學道於蜀中,但能消災除病,救濟百姓,不知服食藥物。功德感天,天神識之。羲與妻賈氏共載,詣子婦卓孔家。還道逢白鹿車一乘、青龍車一乘、白虎車一乘,從騎數十人,皆硃衣,仗矛帶劍,輝赫滿道。問羲曰:君是道士沈羲否?羲愕然,不知何等。答曰:是也,何以問之?騎曰:羲有功於民,心不忘道。從生以來,履行無過。受命不長,壽將盡矣。黃老命遣仙官下來迎之。侍郎簿延,白鹿車是也;度世君司馬生,青龍車是也;送迎使者徐福,白虎車是也。須臾有三仙人,著羽衣,持節,以白玉板青玉界丹玉字授羲,羲不能讀,遂載升天。爾時,道間耕鋤人,皆共見之。不知何等,須臾大霧,霧解失其所在。但見羲所乘車牛在田中食苗。或有識是羲車牛,以語羲家。弟子數百人,恐是邪魅將羲入山谷間,乃分布於百里之內求之,不得。後四百餘年,求還鄉里,推求得數十世孫名懷。懷喜曰:聞先人相傳,有祖仙人,仙人今來。留數十日,說初上天時雲,不見天帝,但見老君,老君東向坐,左右敕羲不得謝,但嘿坐而已。宮殿鬱郁,有如雲氣,五色玄黃,不可名字。侍從數百,多女少男。庭中有珠玉之樹,眾芝業生,龍虎辟邪,遊戲其間。但聞琅琅如銅鐵聲,不可知測,四壁習習,有符書著之。老君身形,長一丈,被發文衣,身體有光,須臾數變。玉女持金案玉杯盛藥,賜羲曰:此是神丹,飲者不死。夫妻各得一刀圭。告言飲畢,拜而不謝。服藥後,賜棗二枚,大如雞子,脯五寸。遣羲去曰:汝還民間,治百姓之疾病者。若欲來上界,書此符懸之竿杪,吾當迎汝。乃以一符及仙方一首賜羲。羲奄忽如睡,已在地上,今多得符者矣。
lǐ bā bǎi
◎李八百
lǐ bā bǎi zhě, shǔ rén yě. mò zhī qí míng, lì shì jiàn zhī, shí rén jì zhī yǐ bā bǎi suì, yīn míng yún lǐ bā bǎi. huò yǐn shān lín, huò jū chán shì. zhī táng gōng fáng yǒu zhì, ér bù yù míng shī, yù jiào shòu zhī. nǎi xiān wǎng shì zhī, wèi gōng fáng zuò yōng kè, gōng fáng nǎi bù zhī xiān rén yě. bā bǎi qū shǐ rèn yì, guò yú tā rén, gōng fáng shén ài zhī. hòu bā bǎi zhà wèi bìng, kùn liè yù zú. gōng fáng nǎi mìng yī hé yào, fèi yòng shù shí wàn qián, bù yǐ wèi sǔn. yōu niàn zhī yì, xíng yú yán sè. bā bǎi yòu zhuǎn zuò è chuāng, zhōu biàn shēn tǐ, kuì làn chòu zhuó, bù kě jìn yě. gōng fáng nǎi liú tì yuē: rǔ wèi wú jiā, qín kǔ lì nián, ér dé dǔ jí, wú shén yào rǔ dé yù, wú suǒ lìn xī. ér jīn zhèng ěr, dāng nài rǔ hé? bā bǎi yuē: wú chuāng kě yù, xū dé rén shì zhī. gōng fáng lìng sān bì shì zhī. bā bǎi yòu yuē: bì shì bù néng shǐ jí yù, ruò dé jūn shì yīng yù ěr. gōng fáng jí zì shì zhī. bā bǎi yán: jūn shì fù bù néng shǐ wú yù, ruò dé jūn qī shì zhī, dāng chà. gōng fáng nǎi fù shǐ qī shì zhī. bā bǎi yuē: wú chuāng yǐ chà, yù de sān shí hú zhǐ jiǔ yǐ mù yù, nǎi dāng dōu yù ěr. gōng fáng jí wèi jù jiǔ sān shí hú, zhì yú qì zhōng, yù chuāng jí yù, tǐ rú níng zhī, yì wú yú hén. nǎi gào gōng fáng yuē: wú shì xiān rén, zi yǒu zhì xīn, gù lái xiāng shì, zi dìng kě jiào yě. jīn zhēn xiàng shòu dù shì zhī jué yǐ. shǐ gōng fáng fū qī jí shì chuāng sān bì, yǐ qí yù yú jiǔ zǎo xǐ. jí jiē gèng shǎo, yán sè měi yuè. yǐ dān jīng yī juàn shòu gōng fáng, rù yún tái shān zhōng hé zuò dān, dān chéng, nǎi fú zhī xiān qù yě.
李八百者,蜀人也。莫知其名,歷世見之,時人計之已八百歲,因名雲李八百。或隱山林,或居廛市。知唐公房有志,而不遇明師,欲教授之。乃先往試之,為公房作傭客,公房乃不知仙人也。八百驅使任意,過於他人,公房甚愛之。後八百詐為病,困劣欲卒。公房乃命醫合藥,費用數十萬錢,不以為損。憂念之意,形於顏色。八百又轉作惡瘡,週遍身體,潰爛臭濁,不可近也。公房乃流涕曰:汝為吾家,勤苦歷年,而得篤疾,吾甚要汝得愈,無所吝惜。而今正爾,當奈汝何?八百曰:吾瘡可愈,須得人舐之。公房令三婢舐之。八百又曰:婢舐不能使疾愈,若得君舐應愈耳。公房即自舐之。八百言:君舐復不能使吾愈,若得君妻舐之,當差。公房乃復使妻舐之。八百曰:吾瘡已差,欲得三十斛旨酒以沐浴,乃當都愈耳。公房即為具酒三十斛,至於器中,浴瘡即愈,體如凝脂,亦無餘痕。乃告公房曰:吾是仙人,子有志心,故來相試,子定可教也。今真相授度世之訣矣。使公房夫妻及舐瘡三婢,以其浴餘酒澡洗。即皆更少,顏色美悅。以《丹經》一卷授公房,入雲台山中合作丹,丹成,乃服之仙去也。
lǐ ā
◎李阿
lǐ ā zhě, shǔ rén yě. chuán shì jiàn zhī, bù lǎo rú gù. cháng qǐ shí yú chéng dū shì, suǒ de suí duō shǎo, yǔ pín qióng zhě. yè qù cháo hái, shì rén mò zhī qí suǒ sù. yǒu gǔ qiáng zhě, yí ā shì yì rén, cháng qīn shì zhī. shì suí ā hái suǒ sù, nǎi qù qīng chéng shān zhōng. qiáng hòu yù fù suí ā qù, rán wèi zhī dào, kǒng yǒu hǔ láng, sī chí qí fù dà dāo. ā jiàn ér nù qiáng yuē: rǔ suí wǒ xíng, nà wèi hǔ yě? qǔ qiáng dāo yǐ jī shí, dāo zhé bài. qiáng qiè yōu dāo zhé. zhì dàn fù chū. ā wèn qiáng yuē: rǔ yōu dāo bài yé? yuē: shí chóu fù nù. ā jí qǔ dāo yǐ zuǒ yòu jī dì, dāo fù rú gù. yǐ hái qiáng. qiáng zhú ā hái chéng dū, wèi zhì, dào féng rén bēn chē. ā yǐ jiǎo zhì chē xià lì, qí gǔ jiē zhé, ā jí sǐ. qiáng shǒu shì zhī, xū yú ā qǐ, yǐ shǒu yì jiǎo, ér fù rú cháng. qiáng shí nián shí bā, jiàn ā rú wǔ shí xǔ rén, zhì qiáng nián bā shí yú, ér ā yóu rú gù. yǔ rén yán: bèi kūn lún zhào, dāng qù. suì bù fù hái.
李阿者,蜀人也。傳世見之,不老如故。常乞食於成都市,所得隨多少,與貧窮者。夜去朝還,市人莫知其所宿。有古強者,疑阿是異人,常親事之。試隨阿還所宿,乃去青城山中。強後欲復隨阿去,然未知道,恐有虎狼,私持其父大刀。阿見而怒強曰:汝隨我行,那畏虎也?取強刀以擊石,刀折敗。強竊憂刀折。至旦復出。阿問強曰:汝憂刀敗耶?曰:實愁父怒。阿即取刀以左右擊地,刀復如故。以還強。強逐阿還成都,未至,道逢人奔車。阿以腳置車下轢,其骨皆折,阿即死。強守視之,須臾阿起,以手抑腳,而復如常。強時年十八,見阿如五十許人,至強年八十餘,而阿猶如故。語人言:「被崑崙召,當去。」遂不復還。
wáng yuǎn
◎王遠
wáng yuǎn zhě, zì fāng píng, dōng hǎi rén yě. jǔ xiào lián, chú láng zhōng, shāo jiā zhì zhōng sàn dài fū. bó xué wǔ jīng, jiān míng tiān wén tú chèn hé luò zhī yào, nì zhī tiān xià shèng shuāi zhī qī, jiǔ zhōu jí xiōng zhī shì. hàn xiào huán dì wén zhī, lián zhēng bù chū, shǐ jùn guó bī zài, yǐ yì jīng shī. dī tóu bì kǒu, bù kěn dá zhào, nǎi tí gōng mén shàn sì bǎi yú zì, jiē jì fāng lái. dì è zhī, shǐ rén xuē zhī. wài zì shì qù, nèi zì fù jiàn, mò jiē chè rù mù lǐ. fāng píng wú fù zi sūn, xiāng lǐ rén lěi shì chuán shì zhī. tóng jùn gù tài wèi gōng chén dān, wèi fāng píng jià dào shì, dàn xī cháo bài zhī, dàn qǐ fú, yuàn cóng xué dào yě. fāng píng zài dān jiā sān shí yú nián, dān jiā wú jí bìng sǐ sàng, nú bì jiē ān rán, liù chù fán xī, tián cán wàn bèi, shì huàn gāo qiān. hòu yǔ dān yún: wú qī yùn dāng qù, bù dé fù tíng, míng rì rì zhōng dāng fā. zhì shí, fāng píng sǐ, dān zhī qí huà qù, bù gǎn xià zhe dì. dàn bēi tí tàn xī yuē: xiān shēng shě wǒ qù, wǒ jiāng hé hù? jù guān qì, shāo xiāng, jiù chuáng shàng yī zhuāng. zhì sān rì sān yè, hū rán shī qí suǒ zài, yī dài bù jiě, rú shé tuì yě. fāng píng qù hòu bǎi yú rì, dān hōng, huò wèi dān dé fāng píng zhī dào huà qù, huò wèi fāng píng zhī dān jiāng zhōng, gù wěi dān qù yě. fāng píng dōng rù kuò cāng shān, guò wú, zhù xū mén cài jīng jiā.
王遠者,字方平,東海人也。舉孝廉,除郎中,稍加至中散大夫。博學五經,兼明天文、圖讖、河洛之要,逆知天下盛衰之期,九州吉凶之事。漢孝桓帝聞之,連征不出,使郡國逼載,以詣京師。低頭閉口,不肯答詔,乃題宮門扇四百餘字,皆紀方來。帝惡之,使人削之。外字適去,內字復見,墨皆徹入木里。方平無復子孫,鄉里人累世傳事之。同郡故太尉公陳耽,為方平駕道室,旦夕朝拜之,但乞福,願從學道也。方平在耽家三十餘年,耽家無疾病死喪,奴婢皆安然,六畜繁息,田蠶萬倍,仕宦高遷。後語耽云:吾期運當去,不得復停,明日日中當發。至時,方平死,耽知其化去,不敢下著地。但悲啼嘆息曰:先生舍我去,我將何怙?具棺器,燒香,就床上衣裝。至三日三夜,忽然失其所在,衣帶不解,如蛇蛻也。方平去後百餘日,耽薨,或謂耽得方平之道化去,或謂方平知耽將終,故委耽去也。方平東入括蒼山,過吳,住胥門蔡經家。
cài jīng
◎蔡經
cài jīng zhě, xiǎo mín ěr, ér gǔ xiāng dāng dé xiān, fāng píng zhī zhī, gù wǎng qí jiā, wèi jīng yuē: rǔ shēng mìng yīng de dù shì, gù lái qǔ rǔ bǔ guān liáo. rán rǔ shǎo bù zhī dào, jīn qì shǎo ròu duō, bù dé shàng tiān qù, dāng zuò shī jiě. xū yú, rú cóng gǒu dòu zhōng guò ěr. gào yǐ yào yán, nǎi wěi jīng qù. jīng hòu hū shēn tǐ fā rè rú huǒ, yù de shuǐ guàn, jǔ jiā jí shuǐ guàn zhī, rú wò jiāo zhuàng. rú cǐ sān rì zhōng, xiāo hào gǔ jǐn. nǎi rù shì, yǐ bèi zì fù, hū rán shī qí suǒ zài. shì qí bèi zhōng, yǒu pí tóu zú jù cún, rú chán tuì yě.
蔡經者,小民耳,而骨相當得仙,方平知之,故往其家,謂經曰:汝生命應得度世,故來取汝補官僚。然汝少不知道,今氣少肉多,不得上天去,當作屍解。須臾,如從狗竇中過耳。告以要言,乃委經去。經後忽身體發熱如火,欲得水灌,舉家汲水灌之,如沃焦狀。如此三日中,消耗骨盡。乃入室,以被自覆,忽然失其所在。視其被中,有皮頭足俱存,如蟬蛻也。
qù hòu shí yú nián, hū hái jiā. qù shí yǐ lǎo, hái gèng shǎo zhuàng, tóu fà jiē hēi. yǔ jiā yún: qī yuè qī rì, wáng jūn dāng lái guò. dào qí rì kě zuò shù bǎi hú yǐn, yǐ gōng cóng guān. nǎi qù. dào qí rì, jiā jiǎ jiè wèng qì, zuò yǐn shù bǎi hú, luó liè fù zhì tíng zhōng. zhì qí rì, fāng píng guǒ lái. wèi zhì jīng jiā, yī shí jiān dàn wén jīn gǔ xiāo guǎn rén mǎ zhī shēng, bǐ jìn jiē jīng, bù zhī hé děng. jí zhì, jīng jǔ jiā jiē jiàn zhī. fāng píng zhe yuǎn yóu zhī guān, zhū yī, hǔ tóu pán náng, wǔ sè zhī shòu, dài jiàn, huáng sè shǎo bìn, zhǎng duǎn zhōng rén yě. chéng yǔ gài zhī chē, jià wǔ lóng, lóng gè yì sè, qián hòu huī jié, jīng qí dǎo cóng, wēi yí rú dà jiāng jūn chū yě. yǒu shí èr duì wǔ bǎi shì, jiē yǐ là mì fēng qí kǒu, gǔ chuī jiē chéng lín cóng tiān shàng lái xià, xuán jí bù cóng rén dào héng yě. jì zhì, cóng guān jiē bù fù zhī suǒ zài, wéi shàng jiàn fāng píng shēn. zuò xū yú, yǐn jiàn jīng fù xiōng. yīn qiǎn rén yǔ má gū xiāng wèn, yì mò zhī má gū shì hé shén yě. yán: wáng fāng píng jìng bào, jiǔ bù xíng mín jiān, jīn lái zài cǐ, xiǎng gū néng zàn lái yǔ fǒu? yǒu qǐng, xìn hái, dàn wén qí yǔ, bù jiàn suǒ shǐ rén yě. dá yán: má gū zài bài, dàn bù xiāng jiàn, hū yǐ wǔ bǎi yú nián. zūn bēi yǒu xù, xiū jìng wú jiē. sī niàn jiǔ fán, chéng lái zài bǐ, gù dāng gōng dào. ér xiān bǐ zhào, dāng àn xíng péng lái, jīn biàn zàn wǎng. rú shì dāng hái, biàn qīn jìn, yuàn wèi jí qù ěr. rú cǐ liǎng shí jiān, má gū lái yě. lái shí yì xiān wén rén mǎ zhī shēng. jì zhì, cóng guān dāng bàn yú fāng píng yě. má gū zhì, cài jīng yì jǔ jiā jiàn zhī. shì hǎo nǚ zǐ, nián kě shí bā xǔ, yú dǐng zhōng zuò jì, yú fā sàn chuí zhī, zhì yāo. qí yī yǒu wén zhāng, ér fēi jǐn qǐ, guāng cǎi yào rì, bù kě dé míng zì, jiē shì suǒ wú yǒu yě. rù bài fāng píng, fāng píng wèi qǐ lì. zuò dìng, gè jìn xíng chú. jiē jīn pán yù bēi, tiǎn shàn duō shì zhū huá, ér xiāng qì dá yú nèi wài. bāi pú ér xíng zhī, rú xíng bǎi jiǔ, yún shì lín pú yě. má gū zì shuō, jiē dài yǐ lái, jiàn dōng hǎi sān wèi sāng tián. xiàng dào péng lái, shuǐ nǎi qiǎn yú wǎng zhě, huì jiāng lüè bàn yě, qǐ shí fù wèi líng lù hū? fāng píng xiào yuē: shèng rén jiē yán, hǎi zhōng fù xíng yáng chén yě. má gū yù jiàn cài jīng mǔ jí jīng fù, dì fù xīn chǎn shù shí rì, má gū wàng jiàn nǎi zhī zhī, yuē: yī, qiě zhǐ wù qián. suǒ shǎo xǔ mǐ lái, biàn yǐ zhì zhī, shì yǐ duò dì, jiē chéng zhēn zhū. fāng píng xiào yuē: má gū gù zuò shào nián xì yě. wú lǎo yǐ, bù xǐ fù zuò cǐ jiǎo kuài biàn huà yě. fāng píng yǔ jīng jiā rén yuē: wú yù cì rǔ bèi jiǔ. cǐ jiǔ nǎi chū tiān chú, qí wèi chún nóng, fēi sú rén suǒ yí, yǐn zhī huò néng làn rén cháng wèi. jīn dāng yǐ shuǐ tiān zhī, rǔ bèi wù guài yě. nǎi yǐ shuǐ yī dòu, hé jiǔ yī shēng jiǎo zhī, yǐ cì jīng jiā rén. rén yǐn yī shēng xǔ, jiē zuì. liáng jiǔ, jiǔ jǐn. fāng píng yǔ zuǒ yòu yuē: bù zú, fù hái qǔ yě. yǐ yī guàn qián yǔ yú háng lǎo, xiāng wén qiú gū jiǔ. xū yú, xìn hái, dé yī yóu náng, jiǔ wǔ dǒu xǔ. xìn chuán yú háng lǎo dá yán: kǒng dì shàng jiǔ bù zhōng zūn yǐn ěr. yòu má gū shǒu zhǎo bù shì rén xíng, jiē shì niǎo zhǎo. cài jīng xīn yán, bèi dà yǎng shí, dé cǐ zhǎo yǐ pá bèi, dāng jiā yě. fāng píng yǐ zhī jīng xīn zhōng suǒ yán, jí shǐ rén qiān jīng biān zhī. yuē: má gū shén rén yě, rǔ hū wèi qí zhǎo kě pá bèi, hé yě? dàn jiàn biān zhe jīng bèi, yì bù jiàn yǒu rén chí biān zhě. fāng píng gào jīng yuē: wú biān bù kě wàng de yě.
去後十餘年,忽還家。去時已老,還更少壯,頭髮皆黑。語家云:七月七日,王君當來過。到其日可作數百斛飲,以供從官。乃去。到其日,家假借甕器,作飲數百斛,羅列覆置庭中。至其日,方平果來。未至經家,一時間但聞金鼓簫管、人馬之聲,比近皆驚,不知何等。及至,經舉家皆見之。方平著遠遊之冠,硃衣,虎頭鞶囊,五色之綬,帶劍,黃色少鬢,長短中人也。乘羽蓋之車,駕五龍,龍各異色,前後麾節,旌旗導從,威儀如大將軍出也。有十二隊、五百士,皆以蠟密封其口,鼓吹皆乘麟從天上來下,懸集不從人道行也。既至,從官皆不復知所在,唯尚見方平身。坐須臾,引見經父兄。因遣人與麻姑相問,亦莫知麻姑是何神也。言:王方平敬報,久不行民間,今來在此,想姑能暫來語否?有頃,信還,但聞其語,不見所使人也。答言:麻姑再拜,但不相見,忽已五百餘年。尊卑有序,修敬無階。思念久煩,承來在彼,故當躬到。而先彼詔,當按行蓬萊,今便暫往。如是當還,便親覲,願未即去耳。如此兩時間,麻姑來也。來時亦先聞人馬之聲。既至,從官當半於方平也。麻姑至,蔡經亦舉家見之。是好女子,年可十八許,於頂中作髻,余發散垂之,至腰。其衣有文章,而非錦綺,光彩耀日,不可得名字,皆世所無有也。入拜方平,方平為起立。坐定,各進行廚。皆金盤玉杯,靦膳多是諸華,而香氣達於內外。擘脯而行之,如行柏灸,雲是麟脯也。麻姑自說,接待以來,見東海三為桑田。向到蓬萊,水乃淺於往者,會將略半也,豈時復為陵陸乎?方平笑曰:聖人皆言,海中復行揚塵也。麻姑欲見蔡經母及經婦,弟婦新產數十日,麻姑望見乃知之,曰:噫,且止勿前。索少許米來,便以擲之,視以墮地,皆成真珠。方平笑曰:麻姑故作少年戲也。吾老矣,不喜復作此狡獪變化也。方平語經家人曰:吾欲賜汝輩酒。此酒乃出天廚,其味淳醲,非俗人所宜,飲之或能爛人腸胃。今當以水添之,汝輩勿怪也。乃以水一斗,合酒一升攪之,以賜經家人。人飲一升許,皆醉。良久,酒盡。方平語左右曰:不足,復還取也。以一貫錢與餘杭姥,相聞求酤酒。須臾,信還,得一油囊,酒五斗許。信傳餘杭姥答言:恐地上酒不中尊飲耳。又麻姑手爪不似人形,皆似鳥爪。蔡經心言,背大癢時,得此爪以爬背,當佳也。方平已知經心中所言,即使人牽經鞭之。曰:麻姑神人也,汝忽謂其爪可爬背,何也?但見鞭著經背,亦不見有人持鞭者。方平告經曰:吾鞭不可妄得也。
jīng jiā bǐ shě yǒu xìng chén zhě, shī qí míng zì. cháng bà wèi, wén jīng jiā yǒu shén rén, nǎi yì mén kòu tóu, qiú qǐ bài jiàn. yú shì fāng píng yǐn qián yǔ yǔ, cǐ rén biàn qǐ dé suí cóng qū shǐ, bǐ yú cài jīng. fāng píng yuē: jūn qiě qǐ, xiàng rì lì. fāng píng cóng hòu shì zhī, yán: yī! jūn xīn xié, bù zhèng yú jīng, bù kě jiào yǐ xiān dào yě. dāng shòu jūn dì shàng zhǔ zhě zhī zhí. lín qù, yǐ yī fú bìng yī chuán zhe xiǎo xiāng zhōng, yǐ yǔ chén wèi, gào yán: cǐ bù néng lìng jūn dù shì, néng lìng jūn yán shòu, běn shòu zì chū bǎi suì yě. kě yǐ ráng zāi zhì bìng, bìng zhě mìng wèi zhōng jí wú zuì guò zhě, jūn yǐ fú dào qí jiā, biàn yù yǐ. ruò yǒu xié guǐ xuè shí zuò huò suì zhě, jūn shǐ dài cǐ fú, yǐ chì shè lì, dāng shōu sòng qí guǐ, jūn xīn zhōng dāng yì zhī qí qīng zhòng, lín shí yǐ yì zhì zhī. chén wèi yǐ cǐ fú zhì bìng yǒu xiào, shì zhī zhě shù bǎi jiā, shòu yī bǎi yī shí suì ér sǐ. sǐ hòu zi sūn xíng qí fú, bù fù xiào.
經家比舍有姓陳者,失其名字。嘗罷尉,聞經家有神人,乃詣門叩頭,求乞拜見。於是方平引前與語,此人便乞得隨從驅使,比於蔡經。方平曰:君且起,向日立。方平從後視之,言:噫!君心邪,不正於經,不可教以仙道也。當授君地上主者之職。臨去,以一符並一傳著小箱中,以與陳尉,告言:此不能令君度世,能令君延壽,本壽自出百歲也。可以禳災治病,病者命未終及無罪過者,君以符到其家,便愈矣。若有邪鬼血食作禍祟者,君使帶此符,以敕社吏,當收送其鬼,君心中當亦知其輕重,臨時以意治之。陳尉以此符治病有效,事之者數百家,壽一百一十歲而死。死後子孫行其符,不復效。
fāng píng qù hòu, jīng jiā suǒ zuò shù bǎi hú jiǔ yǐn zài tíng zhōng zhě, jiē jǐn, yì bù jiàn rén yǐn zhī yě. jīng fù mǔ sī wèn jīng yuē: wáng jūn cháng zài hé chù? jīng dá yán: cháng zhì kūn lún, wǎng lái luó fú shān kuò cāng shān, cǐ sān shān shàng jiē yǒu gōng shì rú yī. wáng jūn cháng píng tiān cáo shì, yī rì zhī zhōng, yǔ tiān shàng xiàng lián, fǎn fù zhě shù shí guò, dì shàng wǔ yuè shēng sǐ zhī shì, jiē xiān lái guān wáng jūn. wáng jūn chū, huò bù jǐn jiāng bǎi guān, wéi chéng yī huáng lín, jiāng shí shù rén. měi cháng jiàn shān lín zài xià, qù dì shù bǎi zhàng. suǒ dào zé shān hǎi zhī shén, jiē lái fèng yíng bài yè yě. huò yǒu gàn dào bái yán zhě. hòu shù shí nián, jīng fù zàn guī shěng jiā. fāng píng yǒu shū yǔ chén wèi, zhēn shū shū zì, kuò luò dà ér bù kǎi. xiān shì, rén wú zhī fāng píng míng yuǎn zhě, qǐ cǐ nǎi zhī zhī, chén wèi jiā yú jīn shì shì cún lù wáng jūn shǒu shū, jí qí fú chuán xiǎo xiāng yě.
方平去後,經家所作數百斛酒飲在庭中者,皆盡,亦不見人飲之也。經父母私問經曰:王君常在何處?經答言:常治崑崙,往來羅浮山、括蒼山,此三山上皆有宮室如一。王君常平天曹事,一日之中,與天上相連,反覆者數十過,地上五嶽生死之事,皆先來關王君。王君出,或不盡將百官,唯乘一黃麟,將十數人。每常見山林在下,去地數百丈。所到則山海之神,皆來奉迎拜謁也。或有幹道白言者。後數十年,經復暫歸省家。方平有書與陳尉,真書書字,廓落大而不楷。先是,人無知方平名遠者,起此乃知之,陳尉家於今世世存錄王君手書,及其符傳小箱也。
shè zhèng
◎涉正
shè zhèng zhě, zì xuán zhēn, bā dōng rén yě. shuō qín shǐ huáng shí shì, liǎo liǎo shì jí jiàn yě. hàn mò cóng shù shí dì zǐ rù wú, ér zhèng cháng bì mù, suī xíng yóu bù kāi yě. dì zǐ suí zhī shù shí nián, mò yǒu jiàn qí kāi mù zhě. yǒu yī dì zǐ gù qǐng zhī, zhèng nǎi wèi kāi mù. mù kāi shí, yǒu yīn rú pī lì, ér guāng rú diàn, zhào yú shì yǔ. dì zǐ, jiē bù jué dùn fú, liáng jiǔ nǎi néng qǐ. zhèng yǐ fù hái bì mù. zhèng dào chéng, mò jiàn qí suǒ fú shí shī xíng, ér shòu zhū dì zǐ jiē yǐ xíng qì fáng shì jí fú shí nǎo xiǎo dān yún. lǐ bā bǎi hū zhèng wèi sì bǎi suì ér.
涉正者,字玄真,巴東人也。說秦始皇時事,了了似及見也。漢末從數十弟子入吳,而正常閉目,雖行猶不開也。弟子隨之數十年,莫有見其開目者。有一弟子固請之,正乃為開目。目開時,有音如霹靂,而光如電,照於室宇。弟子,皆不覺頓伏,良久乃能起。正已復還閉目。正道成,莫見其所服食施行,而授諸弟子皆以行氣房室及服石腦小丹雲。李八百呼正為四百歲兒。
sūn bó
◎孫博
sūn bó zhě, hé dōng rén yě. yǒu qīng cái, néng shǔ wén, zhe shī bǎi piān, sòng jīng shù shí wàn yán. wǎn nǎi xué dào, zhì mò zǐ zhī shù, néng shǐ cǎo mù jīn shí jiē wèi huǒ guāng, zhào yào shù shí lǐ zhōng. yì néng lìng shēn chéng huǒ, kǒu zhōng tǔ huǒ, zhǐ huǒ shù shēng cǎo jí jiāo kū, gèng zhǐ zhī jí fù gù. yì néng shǐ sān jūn zhī zhòng gè chéng yī jù huǒ. yǒu zàng rén wáng nú zài jūn zhōng zhě, lèi rì qiú zhī bù dé. bó yǔ nú zhǔ yuē: wú wèi qīng shāo qí yíng shě, nú bì zǒu chū, qīng dàn dāng dì cì zhuō qǔ zhī. yú shì bó yǐ yī chì wán zhì jūn zhōng, xū yú huǒ qǐ zhāng tiān, nú guǒ zǒu chū ér dé zhī. bó nǎi gèng yǐ yī qīng wán zhì huǒ, huǒ jí miè. suǒ fán wū shè bǎi wù xiàng yǐ jiāo rán zhě, jiē xī fù gù. bó měi zuò huǒ yǒu suǒ shāo, tā rén suī yǐ shuǐ guàn zhī, zhōng bù kě miè, xū bó zì zhǐ zhī, nǎi zhǐ ěr. xíng dà shuǐ zhōng, bù dàn jǐ shēn bù zhān, nǎi néng shǐ cóng jǐ zhě shù bǎi rén jiē bù zhān. yòu néng jiāng rén yú shuǐ shàng bù xí zuò, yǐn shí zuò lè, shǐ zhòng rén wǔ yú shuǐ shàng, bù méi bù rú, zhōng rì jǐn huān. qí bìng jí zhě, jiù bó zì zhì, yì wú suǒ yún wèi, zhí zhǐ zhī, yán yù jí yù. yòu shān jiān shí bì jí dì shàng pán shí, bó nǎi rù qí zhōng qù, chū gù jiàn bèi jí liǎng ěr chū shí jiān, liáng jiǔ nǎi méi. yòu néng tūn dāo jiàn shù shí méi, jí cóng bì zhōng chū rù, rú yǒu kǒng xué yě. yǐn jìng wèi dāo, qū dāo wèi jìng, kě jī shí bù gǎi. xū bó zhǐ zhī, nǎi fù gù xíng ěr. hòu rù lín lǜ shān zhōng, hé shén dān xiān qù yǐ.
孫博者,河東人也。有清才,能屬文,著詩百篇,誦經數十萬言。晚乃學道,治墨子之術,能使草木金石皆為火光,照曜數十里中。亦能令身成火,口中吐火,指火樹生草即焦枯,更指之即復故。亦能使三軍之眾各成一聚火。有藏人亡奴在軍中者,累日求之不得。博語奴主曰:吾為卿燒其營舍,奴必走出,卿但當諦伺捉取之。於是博以一赤丸擲軍中,須臾火起張天,奴果走出而得之。博乃更以一青丸擲火,火即滅。所燔屋舍百物向已焦然者,皆悉復故。博每作火有所燒,他人雖以水灌之,終不可滅,須博自止之,乃止耳。行大水中,不但己身不沾,乃能使從己者數百人皆不沾。又能將人於水上布席坐,飲食作樂,使眾人舞於水上,不沒不濡,終日盡歡。其病疾者,就博自治,亦無所云為,直指之,言愈即愈。又山間石壁及地上磐石,博乃入其中去,初故見背及兩耳出石間,良久乃沒。又能吞刀劍數十枚,及從壁中出入,如有孔穴也。引鏡為刀,屈刀為鏡,可積時不改。須博指之,乃復故形耳。後入林濾山中,合神丹仙去矣。
yù zǐ
◎玉子
yù zǐ zhě, xìng zhāng míng zhèn, nán jùn rén yě. shǎo xué zhòng jīng, zhōu yōu yù zhēng zhī, bù chū. nǎi tàn yuē: rén shēng shì jiān, qù shēng zhuǎn yuǎn, qù sǐ zhuǎn jìn yǐ. ér dàn tān fù guì, bù zhī yǎng xìng, mìng jǐn qì jué zé sǐ wèi wáng hóu. jīn yù rú shān, hé yì xíng wèi huī tǔ hū? dú yǒu shén xiān dù shì, kě yǐ wú qióng ěr! nǎi shī sāng zi, jù shòu zhòng shù. nǎi bié zào yī jiā zhī fǎ, zhe dào shū bǎi yǒu yú piān. qí shù yǐ wù kuí wèi zhǔ, ér jīng yú wǔ xíng zhī yì, yǎn qí wēi miào, yǐ yǎng xìng zhì bìng, xiāo zāi sàn huò. néng qǐ piāo fēng, fà wū zhé mù, zuò léi yǔ yún wù. néng yǐ cǎo jiè wǎ shí wèi liù chù lóng hǔ, lì biàn chéng háng. fēn xíng wèi shù bǎi qiān rén. néng bù shè jiāng hǎi. hán shuǐ pēn zhī, jiē chéng zhū yù, suì yì bù biàn yě. huò shí bì qì bù xī, jǔ zhī bù qǐ, tuī zhī bù dòng, qū zhī bù qū, shēn zhī bù zhí, bǎi rì shù shí rì nǎi fù qǐ. yǔ dì zǐ xíng, gè wán ní wèi mǎ yǔ zhī, jiē lìng bì mù, xū yú, jiē chéng dà mǎ, chéng zhī, yī rì xíng qiān lǐ. yòu néng tǔ qì wǔ sè, qǐ shù bǎi zhàng. fēi niǎo guò, zhǐ zhī jí duò dì. lín yuān tóu fú zhào yú biē, jí jiē shàng àn. yòu néng shǐ zhū dì zǐ, jǔ yǎn jí jiàn qiān lǐ zhī wù, yì bù néng jiǔ yě. qí wù kuí shí, yǐ qì shèng shuǐ, zhe liǎng kuí zhī jiān, chuī ér xū zhī, shuǐ shàng zhí yǒu chì guāng huī, huī qǐ yī èr zhàng. yǐ cǐ shuǐ zhì bǎi bìng, bìng zài nèi zhě, yǐn zhī, bìng zài wài zhě, zǎo zhī, jiē biàn lì yù. hòu rù kōng tóng shān hé dān, bái rì shēng tiān.
玉子者,姓章名震,南郡人也。少學眾經,週幽玉征之,不出。乃嘆曰:人生世間,去生轉遠,去死轉近矣。而但貪富貴,不知養性,命盡氣絕則死位王侯。金玉如山,何益形為灰土乎?獨有神仙度世,可以無窮耳!乃師桑子,具受眾術。乃別造一家之法,著道書百有餘篇。其術以務魁為主,而精於五行之意,演其微妙,以養性治病,消災散禍。能起飄風,髮屋折木,作雷雨雲霧。能以草芥瓦石為六畜龍虎,立便成行。分形為數百千人。能步涉江海。含水噴之,皆成珠玉,遂亦不變也。或時閉氣不息,舉之不起,推之不動,屈之不曲,申之不直,百日數十日乃復起。與弟子行,各丸泥為馬與之,皆令閉目,須臾,皆成大馬,乘之,一日行千里。又能吐炁五色,起數百丈。飛鳥過,指之即墮地。臨淵投符召魚鱉,即皆上岸。又能使諸弟子,舉眼即見千里之物,亦不能久也。其務魁時,以器盛水,著兩魁之間,吹而噓之,水上直有赤光輝,輝起一二丈。以此水治百病,病在內者,飲之,病在外者,澡之,皆便立愈。後入崆峒山合丹,白日升天。
tiān mén zi
◎天門子
tiān mén zi zhě, xìng wáng míng gāng, yóu míng bǔ yǎng zhī yào. gù qí jīng yuē: yáng shēng lì yú yín, chún mù zhī jīng yīn shēng lì yú shēn, chún jīn zhī jīng. fū yǐ mù tóu jīn, wú wǎng bù shāng, gù yīn néng pí yáng yě. yīn rén zhe zhī fěn zhě, fǎ jīn zhī bái yě. shì yǐ zhēn rén dào shì, mò bù liú xīn zhù yì, jīng qí wēi miào, shěn qí shèng shuāi. wǒ xíng qīng lóng, bǐ xíng bái hǔ, qǔ bǐ zhū què, qián wǒ xuán wǔ, bù sǐ zhī dào yě. yòu yīn rén zhī qíng, yǒu jí yú yáng, ér wài zì shōu yì, bù kěn qǐng yáng zhě, míng jīn bù wèi mù qū yě. yáng xìng qì gāng zào, zhì jié shū lüè, zhì yú yóu yàn, shēng qì hé róu, yán cí bēi xià, míng mù zhī wèi yú jīn yě. tiān mén zi jì xíng cǐ dào, nián èr bǎi bā shí suì, yóu yǒu tóng nǚ zhī sè. nǎi fú zhū yūn dé xiān, rù xuán zhōu zhōng qù.
天門子者,姓王名剛,尤明補養之要。故其經曰:陽生立於寅,純木之精;陰生立於申,純金之精。夫以木投金,無往不傷,故陰能疲陽也。陰人著脂粉者,法金之白也。是以真人道士,莫不留心注意,精其微妙,審其盛衰。我行青龍,彼行白虎,取彼硃雀,前我玄武,不死之道也。又陰人之情,有急於陽,而外自收抑,不肯請陽者,明金不為木屈也。陽性炁剛躁,志節疏略,至於游宴,聲炁和柔,言辭卑下,明木之畏於金也。天門子既行此道,年二百八十歲,猶有童女之色。乃服珠縕得仙,入玄洲中去。
nán jí zi
◎南極子
nán jí zi zhě, xìng liǔ míng róng. néng hán fěn chéng jī zi, tǔ zhī shù shí méi, zhǔ ér dàn zhī, yǔ jī zi wú yì. huáng zhōng jiē yú yǒu shǎo xǔ fěn, rú zhǐ duān zhě, qǔ bēi zhòu zhī, jí chéng guī, zhǔ zhī kě shí, cháng zàng jiē jù, ér bēi chéng guī ké. zhǔ qǔ ròu, zé ké hái chéng bēi yǐ. qǔ shuǐ zhòu zhī, jí chéng měi jiǔ, yǐn zhī zuì rén. jǔ shǒu jí chéng dà shù, rén huò zhé qí xì zhī, yǐ cì wū jiān, lián rì yóu zài, yǐ jiàn wēi huài, yǔ zhēn mù wú yì yě. fú yún shuāng dān, dé xiān qù yǐ.
南極子者,姓柳名融。能含粉成雞子,吐之數十枚,煮而啖之,與雞子無異。黃中皆余有少許粉,如指端者,取杯咒之,即成龜,煮之可食,腸臟皆具,而杯成龜殼。煮取肉,則殼還成杯矣。取水咒之,即成美酒,飲之醉人。舉手即成大樹,人或折其細枝,以刺屋間,連日猶在,以漸萎壞,與真木無異也。服雲霜丹,得仙去矣。
huáng lú zi
◎黃盧子
huáng lú zi zhě, xìng gé míng yuè. shén néng zhì bìng, qiān lǐ jì xìng míng, yǔ zhì zhī jiē yù, bù bì jiàn bìng rén shēn yě. shàn jìn zhī dào, jìn hǔ láng bǎi chóng, jiē bù dé dòng, fēi niǎo bù dé qù, shuǐ wèi nì liú yī lǐ. nián èr bǎi bā shí suì, lì jǔ qiān jūn, xíng jí zǒu mǎ. tóu shàng cháng yǒu wǔ sè qì, gāo zhàng yú. tiān xià dà hàn shí, néng dào yuān zhōng zhào lóng chū, cuī cù shǐ shēng tiān, shǐ zuò yǔ, shù shù rú cǐ. yī dàn yǔ qīn gù bié, chéng lóng ér qù, suì bù fù hái yǐ.
黃盧子者,姓葛名越。甚能治病,千里寄姓名,與治之皆愈,不必見病人身也。善禁之道,禁虎狼百蟲,皆不得動,飛鳥不得去,水為逆流一里。年二百八十歲,力舉千鈞,行及走馬。頭上常有五色炁,高丈余。天下大旱時,能到淵中召龍出,催促使升天,使作雨,數數如此。一旦與親故別,乘龍而去,遂不復還矣。
zhāng dào líng
◎張道陵
zhāng dào líng zì fǔ, hàn pèi guó fēng rén yě. běn dà rú shēng, bó zōng wǔ jīng. wǎn nǎi jì cǐ wú yì yú nián mìng, suì xué zhǎng shēng zhī dào. dì zǐ qiān yú rén. qí jiǔ dǐng qì dà yào, wéi fù wáng zhǎng. hòu dé zhào shēng, qī shì jiē guò. dì yī shì, shēng chū dào, mén bù tōng shǐ, mà rǔ zhī, sì shí yú rì, lù shuāng bù qù. dì èr shì, qiǎn shēng yú cǎo zhōng shǒu dào qū shòu, mù qiǎn měi nǚ, zhà yán yuǎn xíng guò jì sù, yǔ shēng jiē chuáng, míng rì yòu chēng jiǎo tòng wèi qù, suì liú shù rì, pō yǐ zī róng diào shēng, shēng zhōng bù shī zhèng. dì sān shì, shēng xíng lù shàng, hū jiàn yí jīn sì shí yú bǐng, shēng qū guò, bù qǔ bù shì. dì sì shì, shēng rù shān fá xīn, sān hǔ jiāo bó zhī, chí qí yī fú, dàn bù shāng. shēng bù kǒng bù, yán sè zì ruò. wèi hǔ yuē: wǒ dào shì yě, shǎo bù lǚ fēi, gù yuǎn qiān lǐ lái shì shī, qiú zhǎng shēng zhī dào, rǔ hé yǐ ěr? qǐ fēi shān guǐ shǐ rǔ lái shì yě? rǔ bù xū ěr? hǔ nǎi qù. dì wǔ shì, shēng shǐ yú shì, mǎi shí yú pǐ wù, yǐ gū zhí, ér wù zhǔ wū yán wèi dé zhí. shēng jí shě qù, bù yǔ zhēng sòng. jiě qí yī fú, mài zhī yú tā jiāo, gèng mǎi ér guī, yì bù shuō zhī. dì liù shì, qiǎn shēng shǒu bié tián gǔ, yǒu yī rén lái qǐ shí, yī bù bì xíng, miàn mù chén gòu, shēn tǐ chuāng nóng, chòu è kě zēng. shēng wèi zhī dòng róng, jí jiě yī yī zhī, yǐ sī liáng wèi shí, yòu yǐ sī mǐ yí zhī. dì qī shì, líng jiāng zhū dì zǐ dēng yún tái shān jué yán zhī shàng, yǒu táo shù dà rú bì, shēng shí bì xià, lín bù cè zhī gǔ, qù shàng yī èr zhàng, táo shù dà yǒu shí. líng gào zhū dì zǐ, yǒu néng dé cǐ táo zhě, dāng fù yǐ dào yào. yú shí fú ér kuī zhī sān bǎi xǔ rén, jiē zhàn piāo què tuì hàn liú, bù gǎn jiǔ lín qí shàng, hái xiè bù néng dé. wéi shēng yī rén yuē: shén zhī suǒ hù, hé xiǎn zhī yǒu? shèng shī zài cǐ, zhōng bù shǐ wú sǐ yú gǔ zhōng yǐ. shī yǒu jiào zhě, shì cǐ táo yǒu kě dé zhī lǐ. nǎi cóng shàng zì zhì, zhèng dé táo shù shàng, zú bù cuō diē. qǔ táo mǎn huái, ér shí bì qiào jùn, wú suǒ pān yuán, bù néng dé hái. yú shì yī yī zhì shàng, táo dé èr bǎi méi. líng nǎi cì zhū dì zǐ gè yī méi, yú èr méi, líng shí yī, liú yī yǐ dài shēng. yú shì líng nǎi lín gǔ, shēn shǒu yǐn shēng. zhòng rén jiē jiàn líng bì bù jiā zhǎng, rú duō yī èr chǐ wù, hū rán yǐn shǒu, shēng yǐ dé hái. réng yǐ xiàng yú yī táo yǔ shēng, shí bì, líng yuē: zhào shēng yóu yǐ zhèng xīn zì tóu táo shàng, zú bù cuō diē, wú jīn yù shì zì tóu, dāng dé táo fǒu? zhòng rén jiē jiàn yán bù kě, wéi zhào shēng wáng zhǎng bù yán. líng suì zì tóu, bù dé táo shàng, bù zhī líng suǒ zài. sì fāng zé jiē lián tiān, xià zé wú dǐ, wǎng wú dào lù, mò bù jīng duō. wéi shēng zhǎng èr rén, hēi rán wú shēng. liáng jiǔ nǎi xiāng wèi yuē: shī zé fù yě. shī zì tóu yú bù cè zhī gǔ, wú děng hé xīn zì ān? nǎi jù zì zhì gǔ zhōng, zhèng duò líng qián. jiàn líng zuò jú jiǎo yù chuáng dòu zhàng zhōng, jiàn shēng zhǎng, xiào yuē: wú zhī rǔ èr rén dāng lái yě. nǎi zhǐ gǔ zhōng, shòu èr rén dào yào.
張道陵字輔,漢沛國豐人也。本大儒生,博綜五經。晚乃計此無益於年命,遂學長生之道。弟子千餘人。其九鼎炁大要,惟付王長。後得趙升,七試皆過。第一試,升初到,門不通使,罵辱之,四十餘日,露霜不去。第二試,遣升於草中守稻驅獸,暮遣美女,詐言遠行過寄宿,與升接床,明日又稱腳痛未去,遂留數日,頗以姿容調升,升終不失正。第三試,升行路上,忽見遺金四十餘餅,升趨過,不取不視。第四試,升入山伐薪,三虎交搏之,持其衣服,但不傷。升不恐怖,顏色自若。謂虎曰:我道士也,少不履非,故遠千里來事師,求長生之道,汝何以爾?豈非山鬼使汝來試也?汝不須爾?虎乃去。第五試,升使於市,買十餘疋物,已估直,而物主誣言未得直。升即捨去,不與爭訟。解其衣服,賣之於他交,更買而歸,亦不說之。第六試,遣升守別田谷,有一人來乞食,衣不蔽形,面目塵垢,身體瘡膿,臭惡可憎。升為之動容,即解衣衣之,以私糧為食,又以私米遺之。第七試,陵將諸弟子登雲台山絕岩之上,有桃樹大如臂,生石壁下,臨不測之谷,去上一二丈,桃樹大有實。陵告諸弟子,有能得此桃者,當付以道要。於時伏而窺之三百許人,皆戰慓卻退汗流,不敢久臨其上,還謝不能得。唯升一人曰:神之所護,何險之有?聖師在此,終不使吾死於谷中矣。師有教者,是此桃有可得之理。乃從上自擲,正得桃樹上,足不蹉跌。取桃滿懷,而石壁峭峻,無所攀緣,不能得還。於是一一擲上,桃得二百枚。陵乃賜諸弟子各一枚,餘二枚,陵食一,留一以待升。於是陵乃臨谷,伸手引升。眾人皆見陵臂不加長,如掇一二尺物,忽然引手,升已得還。仍以向餘一桃與升,食畢,陵曰:趙升猶以正心自投桃上,足不蹉跌,吾今欲試自投,當得桃否?眾人皆諫言不可,唯趙升、王長不言。陵遂自投,不得桃上,不知陵所在。四方則皆連天,下則無底,往無道路,莫不驚咄。唯升、長二人,嘿然無聲。良久乃相謂曰:師則父也。師自投於不測之谷,吾等何心自安?乃俱自擲谷中,正墮陵前。見陵坐局腳玉床斗帳中,見升、長,笑曰:吾知汝二人當來也。乃止谷中,授二人道要。
luán bā
◎欒巴
luán bā zhě, shǔ jùn rén yě. hǎo dào, bù xiū sú shì. tài shǒu yì yǔ xiāng jiàn, qū wèi gōng cáo, dài yǐ shī yǒu zhī lǐ. cháng wèi bā yuē: wén gōng cáo yǒu shén shù, kě shǐ jiàn fǒu? bā yuē: wěi wěi. jí píng zuò, què rù bì zhōng qù, rǎn rǎn rú yún qì zhuàng, xū yú shī bā. ér wén bì wài zuò hǔ shēng, ér hǔ zǒu hái gōng cáo zhái, nǎi bā ěr. hòu rù cháo wèi shàng shū, zhēng dàn dà huì, ér bā hòu zhì, ér pō yǒu zuì tài. jiǔ zhì yòu bù yǐn, jí xī nán xùn zhī. yǒu sī zòu bā dà bù gōng. zhào yǐ wèn bā, bā dùn shǒu yuē: chén xiāng lǐ yǐ chén néng zhì guǐ hù rén, wèi chén lì shēng miào. jīn dàn qí lǎo jiē rù chén miào, bù dé jí wěi zhī, shì yǐ pō yǒu jiǔ tài. shì lái yòu guān chén běn jùn dà huǒ, gù xùn jiǔ wèi yǔ yǐ miè zhī. zhào yuán fù zuò. jí lìng yì mǎ shū wèn chéng dū. guǒ xìn yún: zhēng dàn rì dà huǒ, yǔ zì dōng běi lái miè zhī, ér yǒu jiǔ qì yān.
欒巴者,蜀郡人也。好道,不修俗事。太守詣與相見,屈為功曹,待以師友之禮。嘗謂巴曰:聞功曹有神術,可使見否?巴曰:唯唯。即平坐,卻入壁中去,冉冉如雲氣狀,須臾失巴。而聞壁外作虎聲,而虎走還功曹宅,乃巴耳。後入朝為尚書,正旦大會,而巴後至,而頗有醉態。酒至又不飲,即西南噀之。有司奏巴大不恭。詔以問巴,巴頓首曰:臣鄉里以臣能治鬼護人,為臣立生廟。今旦耆老皆入臣廟,不得即委之,是以頗有酒態。適來又觀臣本郡大火,故噀酒為雨以滅之。詔原復坐。即令驛馬書問成都。果信云:正旦日大火,雨自東北來滅之,而有酒氣焉。
huái nán wáng bā gōng
◎淮南王八公
huái nán wáng liú ān, gāo huáng dì zhī sūn. hǎo rú xué fāng jì, zuò nèi shū èr shí yī piān. yòu zhe hóng bǎo wàn bì sān juǎn, lùn biàn huà zhī dào. yǒu bā gōng wǎng yì zhī, mén lì zì yǐ yì nán wèn zhī yuē: wáng shàng yù de yán nián què qī zhǎng shēng bù lǎo zhī dào, zhōng yù de bó wù qià wén jīng yì rù wēi zhī dà rú, xià yù de yǒng gǎn wǔ lì gāng dǐng bào hǔ héng xíng zhī zhuàng shì. jīn xiān shēng jiē qí yǐ, zì wú zhù shuāi zhī shù bì yù zhī qì yě, qǐ néng jiū sān fén wǔ diǎn bā suǒ jiǔ qiū, gōu shēn zhì yuǎn, qióng lǐ jǐn xìng hū? sān zhě bìng fá, bù gǎn xiāng tōng. gōng xiào yuē: wén wáng qīn xián hǎo shì tǔ wò bù juàn, gǒu yǒu yī jiè, mò bù bì zhì. gǔ rén guì jiǔ jiǔ zhī xué, yǎng míng fèi zhī shì, chéng yù shì mǎ zhě yǐ zhì qí lín, shī guō shēng yǐ zhāo qún yàn. wú děng suī bǐ, bù hé suǒ qiú, gù yuǎn zhì shēn, yù yī jiàn wáng. jiù lìng wú yì, yì bù zuò sǔn, yún hé xiàn zhī, nì jiàn xián zé? ruò wáng bì jiàn shào nián zé wèi zhī yǒu dào, jiàn chuí bái zé wèi zhī yōng rén, kǒng fēi fā shí qǔ yù tàn yuān suǒ zhū zhī wèi yě. báo wú děng lǎo, jǐn yǐ shǎo yǐ. yán bì, bā gōng huà wèi shí wǔ tóng zǐ, lù jì qīng bìn, sè rú táo huā. yú shì mén lì jīng sǒng, chí yǐ bái wáng. wáng wén zhī, bù jí lǚ, jí tú xiǎn chū yíng, yǐ dēng sī xiān zhī tái, zhāng jǐn qǐ zhī wéi, shè xiàng yá zhī chuáng, fán bǎi hé zhī xiāng, jìn jīn yù zhī jī, chuān dì zǐ zhī lǚ, běi miàn gǒng shǒu ér yán yuē: ān yǐ fán cái, shǎo hǎo dào dé, jī suǒ shì yè, chén lún liú sú, bù néng yí lèi, zhēn sǒu shān lín. rán sù yè jī kě, sī yuàn shén míng, mù yù gòu huì, jīng chéng fú báo. bào qíng bù chàng, miǎo ruò yún ní. bù tú hòu xìng, dào jūn jiàng qū. shì ān lù mìng, dāng méng bá zhuó. xǐ jù píng yíng, bù zhī suǒ cuò. wéi qǐ dào jūn āi ér jiào zhī, zé míng líng jiǎ yì, qù dì fēi yǐ. bā gōng biàn yǐ chéng lǎo rén yǐ, gào wáng yuē: suī fù qiǎn shí, jù bèi xiān xué, zhī wáng hǎo dào, gù lái xiāng cóng. bù zhī yì hé suǒ yù? wú yī rén néng zuò zhì fēng yǔ, lì qǐ yún wù, huà dì wèi jiāng hé, cuō tǔ wèi shān yuè yī rén néng bēng gāo sāi yuān, mù hǔ bào, zhì lóng shé, yì shén guǐ yī rén néng fēn xíng yì mào, zuò zài lì wáng, yǐn bì liù jūn, bái rì jǐn míng yī rén néng chéng xū bù kōng, qǐ hǎi líng yān, chū rù wú jiān, hū xī qiān lǐ yī rén néng rù huǒ bù jiāo, rù shuǐ bù shī, rèn zhī bù shāng, shè zhī bù zhōng, dōng dòng bù hán, xià shǔ bù hàn yī rén néng qiān biàn wàn huà, zì yì suǒ wèi, qín shòu cǎo mù, lì chéng zhuǎn xǐ, wàn wù líng yuè, yí háng gōng shì yī rén néng fáng zāi dù è, pì què zhòng hài, yán nián yì shòu, zhǎng shēng jiǔ shì yī rén néng jiān ní chéng jīn, duàn qiān wèi yín, shuǐ liàn bā shí, fēi téng liú zhū, chéng lóng jià yún, fú yóu tài qīng. zài wáng suǒ yù. ān yú shì dàn xī cháo bài, shēn jìn jiǔ guǒ. xiān qǐ shì zhī biàn huà fēng yǔ yún wù, wú bù yǒu xiào. suì shòu dān jīng jí sān shí liù shuǐ yín děng fāng.
淮南王劉安,高皇帝之孫。好儒學方技,作《內書》二十一篇。又著《鴻寶萬畢》三卷,論變化之道。有八公往詣之,門吏自以意難問之曰:王上欲得延年卻期、長生不老之道,中欲得博物洽聞、精義入微之大儒,下欲得勇敢武力、扛鼎暴虎橫行之壯士。今先生皆耆矣,自無駐衰之術、賁育之氣也,豈能究《三墳》、《五典》、《八索》、《九丘》,鈎深致遠,窮理盡性乎?三者並乏,不敢相通。公笑曰:聞王欽賢好士、吐握不倦,苟有一介,莫不畢至。古人貴九九之學,養鳴吠之士,誠欲市馬者以致騏驎,師郭生以招群彥。吾等雖鄙,不合所求,故遠致身,欲一見王。就令無益,亦不作損,云何限之,逆見嫌擇?若王必見少年則謂之有道,見垂白則謂之庸人,恐非發石取玉、探淵索珠之謂也。薄吾等老,謹以少矣。言畢,八公化為十五童子,露髻青鬢,色如桃花。於是門吏驚悚,馳以白王。王聞之,不及履,即徒跣出迎,以登思仙之台,張錦綺之帷,設象牙之床,燔百和之香,進金玉之機,穿弟子之履,北面拱手而言曰:安以凡材,少好道德,羈鎖世業,沉淪流俗,不能遺類,貞藪山林。然夙夜饑渴,思願神明,沐浴垢穢,精誠浮薄。抱情不暢,邈若雲泥。不圖厚幸,道君降屈。是安祿命,當蒙拔擢。喜懼屏營,不知所措。唯乞道君哀而教之,則螟蛉假翼,去地飛矣。八公便以成老人矣,告王曰:雖復淺識,具備先學,知王好道,故來相從。不知意何所欲?吾一人能坐致風雨,立起雲霧,畫地為江河,撮土為山嶽;一人能崩高塞淵,牧虎豹,致龍蛇,役神鬼;一人能分形易貌,坐在立亡,隱蔽六軍,白日盡暝;一人能乘虛步空,起海陵煙,出入無間,呼吸千里;一人能入火不焦,入水不濕,刃之不傷,射之不中,冬凍不寒,夏暑不汗;一人能千變萬化,恣意所為,禽獸草木,立成轉徙,萬物陵岳,移行宮室;一人能防災度厄,辟卻眾害,延年益壽,長生久視;一人能煎泥成金,鍛鉛為銀,水煉八石,飛騰琉珠,乘龍駕雲,浮游太清。在王所欲。安於是旦夕朝拜,身進酒果。先乞試之變化風雨雲霧,無不有效。遂受《丹經》及《三十六水銀》等方。