strong gé lìng gōng shēng qiǎn nòng zhū ér strong
葛令公生遣弄珠儿
dāng shí wǔ bà shuō zhuāng wáng, bù dàn qiáng liáng yā shàng bāng.
当时五霸说庄王,不但强梁压上邦。
duō shǎo qīng chéng yīn nǚ sè, jué yīng yī shì jǐ wú shuāng.
多少倾城因女色,绝缨一事己无双。
huà shuō chūn qiū shí, chǔ guó yǒu gè zhuāng wáng, xìng bì, míng lǚ, shì wǔ bà zhōng yī bà. nà zhuāng wáng céng dà yàn qún chén yú qǐn diàn, měi rén jù shì. ǒu rán fēng chuī zhú miè, yǒu yī rén cóng àn zhōng qiān měi rén zhī nóng, měi rén chě duàn le tā xì guān de yīng sù, sù yǔ zhuāng wáng, yào tā chá míng zhì zuì. zhuāng wáng xiǎng dào:" jiǔ hòu shū kuáng, rén rén cháng tài. wǒ qǐ wèi yī nǚ zǐ shàng, zuò rén zuì guò, shǐ rén xiào xì? qīng xián hào sè, qǐ bù kě chǐ?" yú shì chū lìng yuē:" jīn rì yǐn jiǔ shén lè, zài zuò bù jué yīng zhě bù huān." bǐ jí zhú zhì, mǎn zuò de guān yīng dōu jiě, jìng bù zhī tiáo xì měi rén de shì nà yí gè. hòu lái jìn chǔ jiāo zhàn, zhuāng wáng wèi jìn bīng suǒ kùn, jiàn jiàn wēi jí. hū yǒu shàng jiàng, shā rén chóng wéi, jiù chū zhuāng wáng. zhuāng wáng dé tuō, wèn:" jiù wǒ zhě wèi shuí?" nà jiāng fǔ fú zài dì, dào:" chén nǎi xī rì jué yīng zhī rén yě. méng wú wáng yǐn bì, bù jiā zuì zé, chén jīn yuàn yǐ sǐ bào ēn." zhuāng wáng dà xǐ dào:" guǎ rén ruò tīng měi rén zhī yán, jǐ sàng wǒ yī yuán měng jiàng yǐ." hòu lái dà bài jìn bīng, zhū hóu dōu pàn jìn guī chǔ, hào wèi yī dài zhī bà. yǒu shī wèi zhèng:
话说春秋时,楚国有个庄王,姓毕,名旅,是五霸中一霸。那庄王曾大宴群臣于寝殿,美人惧侍。偶然风吹烛灭,有一人从暗中牵美人之农,美人扯断了他系冠的缨素,诉与庄王,要他查名治罪。庄王想道:“酒后疏狂,人人常态。我岂为一女子上,坐人罪过,使人笑戏?轻贤好色,岂不可耻?”于是出令曰:“今日饮酒甚乐,在坐不绝缨者不欢。”比及烛至,满座的冠缨都解,竞不知调戏美人的是那一个。后来晋楚交战,庄王为晋兵所困,渐渐危急。忽有上将,杀人重围,救出庄王。庄王得脱,问:“救我者为谁?”那将俯伏在地,道:“臣乃昔日绝缨之人也。蒙吾王隐蔽,不加罪责,臣今愿以死报恩。”庄王大喜道:“寡人若听美人之言,几丧我一员猛将矣。”后来大败晋兵,诸侯都叛晋归楚,号为一代之霸。有诗为证:
měi rén kōng zì jué guān yīng, qǐ wèi é méi shī hǔ chén? mò guài jīng xiāng duō bà qì, lí shān xì huǒ shì hé rén?
美人空自绝冠缨,岂为蛾眉失虎臣?莫怪荆襄多霸气,骊山戏火是何人?
shì rén dù liàng xiá zhǎi, xīn shù kè bó, hái yào sōu tā rén de yǐn guò, xiǎn zì jǐ de jīng míng mò shuō fàn chū bú shì lái, tā kěn qīng ráo le nǐ? zhè bān rén yī shēng yù yuàn wú ēn, dàn yǒu huǎn jí, yě méi rén yǔ tā fēn yōu dū lì le. xiàng chǔ zhuāng wáng chéng bān qì rén xiǎo guò, chéng qí dà yè, zhēn nǎi yīng xióng jǔ dòng, gǔ jīn hǎn yǒu. shuō huà de, nán dào zhēn gè méi yǒu dì èr gè le? kàn gōng, wǒ zài shuō yí gè yǔ nǐ tīng. nǐ dào shì nà yī zhāo rén wù? què shì táng mò wǔ dài shí rén. nà wǔ dài? liáng táng jìn hàn zhōu, shì míng wǔ dài. liáng nǎi zhū wēn, táng nǎi lǐ cún xù, jìn nǎi shí jìng táng, hàn nǎi liú zhī yuǎn, zhōu nǎi guō wēi. fāng cái yào shuō de, zhèng shì liáng cháo zhōng yī yuán hǔ jiàng, xìng gé, míng zhōu, shēng lái xiōng jīn hǎi kuò, zhì liàng shān gāo lì dí wàn fū, shēn jīng bǎi zhàn. tā yuán shì máng yáng shān zhōng tóng zhū wēn qǐ shǒu zuò shì de, hòu lái zhū wēn shòu le táng chán, zuò le dà liáng huáng dì, fēng gé zhōu zhōng shū lìng jiān lǐng jié dù shǐ zhī zhí, zhèn shǒu liàng zhōu. zhè liàng zhōu yǔ hé běi bī jìn, hé běi biàn shì hòu táng lǐ kè yòng dì miàn, suǒ yǐ liáng tài zǔ tè zhe qīn xìn de dà chén zhèn zhōng, tán yā shān dōng, hǔ shì nà hé běi. hé běi rén yǎng tā de wēi míng, chuán chū gè kǒu hào lái, dào shì:" shān dōng yī tiáo gé, wú shì mò liáo bō." cóng cǐ rén dōu chēng wéi" gé lìng gōng". shǒu xià xióng bīng shí wàn, zhàn jiàng rú yún, zì bù bì shuō.
世人度量狭窄,心术刻薄,还要搜他人的隐过,显自己的精明;莫说犯出不是来,他肯轻饶了你?这般人一生育怨无恩,但有缓急,也没人与他分忧督力了。像楚庄王惩般弃人小过,成其大业,真乃英雄举动,古今罕有。说话的,难道真个没有第二个了?看宫,我再说一个与你听。你道是那一朝人物?却是唐末五代时人。那五代?粱、唐、晋、汉、周,是名五代。粱乃朱温,唐乃李存勖,晋乃石敬瑭,汉乃刘知远,周乃郭威。方才要说的,正是粱朝中一员虎将,姓葛,名周,生来胸襟海阔,志量山高;力敌万夫,身经百战。他原是芒扬山中同朱温起手做事的,后来朱温受了唐禅,做了大粱皇帝,封葛周中书令兼领节度使之职,镇守亮州。这亮州与河北逼近,河北便是后唐李克用地面,所以粱太祖特着亲信的大臣镇中,弹压山东,虎视那河北。河北人仰他的威名,传出个口号来,道是:“山东一条葛,无事莫撩拨。”从此人都称为“葛令公”。手下雄兵十万,战将如云,自不必说。
qí zhōng dān biǎo yī rén, fù xìng shēn tú, míng tài, qiú shuǐ rén shì, shēn cháng qī chǐ, xiàng mào táng táng lún de hǎo dāo, shè dì hǎo jiàn. xiān qián wèi zēng zāo jì, zhī zài gé lìng gōng zhàng xià zuò gè qīn jūn. hòu lái gé lìng gōng zài zèng shān dǎ wéi, shēn tú tài shè dào yī lù, dāng yǒu yī bān jiào shī qián lái zhēng duó. shēn tú tài zhī shēn dú tún, dǎ yíng le yī bān jiào shī, shǒu tí sǐ lù, dào lìng gōng miàn qián gào zuì. lìng gōng jiàn tā dǎn yǒng, bìng bù jì jiào, dào yǒu xīn tái jǔ tā. cì rì, jiào chǎng yǎn wǔ, kuā tā gōng mǎ shú xián, bǔ tā zuò gè yú hòu, suí shēn tīng yòng. yī yīng jūn qíng dà shì, hǎo shēng zhòng tuō. tā wèi zì jiā pín mò qǔ, zhī zài fǔ tīng ěr fáng nèi qī zhǐ, zhè huǒ shǒu tīng jūn zhuàng dōu chēng tā zuò" tīng tóu". yīn cǐ shàng xià rén děng, shùn kǒu yě dōu huàn zuò" tīng tóu", zhèng shì:
其中单表一人,复姓申徒,名泰,泅水人氏,身长七尺,相貌堂堂;轮的好刀,射的好箭。先前未曾遭际,只在葛令公帐下做个亲军。后来葛令公在甑山打围,申徒泰射倒一鹿,当有一班教师前来争夺。申徒泰只身独臀,打赢了一班教师,手提死鹿,到令公面前告罪。令公见他胆勇,并不计较,到有心抬举他。次日,教场演武,夸他弓马熟闲,补他做个虞候,随身听用。一应军情大事,好生重托。他为自家贫末娶,只在府厅耳房内栖止,这伙守厅军壮都称他做“厅头”。因此上下人等,顺口也都唤做“厅头”,正是:
xiāo hé zhì yù wèi qín lì, hán xìn céng gōng zhí cái láng. huò qū lóng téng jiē yùn huì, nán ér chū chù yòu hé cháng?
萧何治狱为秦吏,韩信曾宫执裁郎。蠖屈龙腾皆运会,男儿出处又何常?
huà fēn liǎng tóu, què shuō gé lìng gōng jī qiè zhòng duō, xián zhái yuàn xiá zhǎi, jiào rén xiāng le dì xíng, zài dōng nán jiǎo wàng dì shàng, lìng chuàng gè yá mén, jí qí hóng lì, xiàn yī nián nèi, wù yào wán gōng. měi yuē chà" tīng tóu" qù diǎn zhá liǎng cì. shí zhí qīng míng jiā jié, jiā jiā shì nǚ tà qīng, chǔ chù yóu rén wán jǐng. gé lìng gōng fēn fù shè yàn yuè yún lóu shàng. zhè gè lóu shì yǎn zhōu chéng zhōng zuì gāo zhī chù, gé lìng gōng yǐn zháo yī bān jī qiè, dēng lóu wán shǎng. yuán lái lìng gōng jī qiè suī duō, qí zhōng zhǐ yǒu yī rén chū sè, míng yuē nòng zhū ér. nà nòng zhū ér shēng de rú hé?
话分两头,却说葛令公姬妾众多,嫌宅院狭窄,教人相了地形,在东南角旺地上,另创个衙门,极其宏丽,限一年内,务要完工。每曰差“厅头”去点闸两次。时值清明佳节,家家士女踏青,处处游人玩景。葛令公分付设宴岳云楼上。这个楼是兖州城中最高之处,葛令公引着一班姬妾,登楼玩赏。原来令公姬妾虽多,其中只有一人出色,名曰弄珠儿。那弄珠儿生得如何?
mù rú qiū shuǐ, méi shì yuǎn shān. xiǎo kǒu yīng táo, xì yāo yáng liǔ. yāo yàn bù shù tài zhēn, qīng yíng shèng rú fēi yàn. huǎng yí xiān nǚ lín fán shì, xī zǐ nán wēi zǒng bù rú.
目如秋水,眉似远山。小口樱桃,细腰杨柳。妖艳不数太真,轻盈胜如飞燕。恍疑仙女临凡世,西子南威总不如。
gé lìng gōng shí fēn chǒng ài, yuē zé shì cè, yè zé zhuān fáng. zhái yuàn zhōng chēng wéi" zhū niáng". zhè yī rì, tóng zài yuè yún lóu yǐn jiǔ zuò yuè. nà shēn tú tài zài xīn fǔ diǎn zhá le rén gōng, dào lóu qián huí huà. lìng gōng huàn tā shàng lóu, bǎ jīn lián huā jù bēi shǎng tā yī bēi měi jiǔ. shēn tú tài chī le, bài xiè lìng gōng shǎng cì, qǐ zài yī biān. hū rán tái tóu, jiàn lìng gōng shēn biān lì gè měi qiè, míng zhèn hào chǐ, guāng yàn zhào rén. xīn zhōng àn xiǎng:" shì shàng zěn bǎi chéng bān hǎo nǚ zǐ? mò fēi tiān shàng jiàng xià lái de shén xiān me?" nà shēn tú tài zhèng dāng zhuàng nián mù sè zhī jì, kuàng qiě bù céng qǔ qī, hū xī sī yě céng tīng dé rén shuō lìng gōng yǒu gè měi jī, jiào zuò zhū niáng, shí fēn yán sè, zhǐ hèn nán de jiàn miàn! jīn fān jiàn le zhè chū sè de rén wù, liào xiǎng shì tā le. bù jué yī hún piāo dàng, qī pò fēi yáng, yī duì yǎn jīng guāng shè dìng zài zhè nǚ zǐ shēn shàng. zhēn gè shì guān zhī bù zú, kàn zhī yǒu yú. bù dī fáng gé lìng gōng yǒu huà wèn tā, jiào dào:" tīng tóu', zhè gōng chéng jǐ shí kě wán? ya, shēn tú tài, shēn tú tài! wèn nǐ gōng chéng jǐ shí kě wán!" lián lián huàn le jǐ shēng, quán bù dā yìng. zì gǔ dào xīn wú èr yòng, yuán lái shēn tú tài yī xīn duì zhe nà nǚ zǐ shēn shàng chū shén qù le, zhè biān hū huàn, dōu bù tīng dé, yě bù zhī fēn fù de shì shèn huà. gé lìng gōng kàn jiàn shēn tú tài mù bù zhuǎn jīng, yǐ zhī qí yì, xiào le yī xiào, biàn jiào chè le yán xí, yě bù jiào huàn tā, yě bù shuō pò tā chū lái.
葛令公十分宠爱,曰则侍侧,夜则专房。宅院中称为“珠娘”。这一日,同在岳云楼饮酒作乐。那申徒泰在新府点闸了人工,到楼前回话。令公唤他上楼,把金莲花巨杯赏他一杯美酒。申徒泰吃了,拜谢令公赏赐,起在一边。忽然抬头,见令公身边立个美妾,明阵皓齿,光艳照人。心中暗想:“世上怎百惩般好女子?莫非天上降下来的神仙么?”那申徒泰正当壮年慕色之际,况且不曾娶妻,乎昔司也曾听得人说令公有个美姬,叫做珠娘,十分颜色,只恨难得见面!今番见了这出色的人物,料想是他了。不觉一魂飘荡,七魄飞扬,一对眼睛光射定在这女子身上。真个是观之不足,看之有余。不堤防葛令公有话问他,叫道:“厅头’,这工程几时可完?呀,申徒泰,申徒泰!问你工程几时可完!”连连唤了几声,全不答应。自古道心无二用,原来申徒泰一心对着那女子身上出神去了,这边呼唤,都不听得,也不知分付的是甚话。葛令公看见申徒泰目不转睛,已知其意,笑了一笑,便教撤了筵席,也不叫唤他,也不说破他出来。
què shuō fú shì de zhòng jūn xiào kàn jiàn lìng gōng jiào hū bù yīng, dào dū tā niē liǎng bǎ hàn. xìng de lìng gōng bù jiā chēn zé, zhèng bù zhī shèn me yì sī, shǎo bu dé xué yǔ shēn tú tài zhī dào. shēn tú tài tīng bà dà jīng xiǎng dào:" wǒ zhè tiáo xìng mìng, zhī zài zǎo wǎn, bì rán nán bǎo." zhěng zhěng chóu le yī yè. zhèng shì: shì fēi zhǐ wèi xián liáo bō, fán nǎo zhǐ yīn bù lǎo chéng. dào cì rì, lìng gōng shēng tīng lǐ shì, shēn tú tài yuǎn yuǎn zhàn zhe, tóu yě bù gǎn tái qǐ. bā dé sàn yá, zhè yuē jiù wú shì le. yī lián shù rì, shén sī huǎng hū, zuò wò bù ān. gé lìng gōng xiǎo de tā xīn xià yōu huáng, dào bǎ jǐ jù hǎo yán yǔ ān wèi tā, yòu chà tā wǎng xīn fǔ zhuān guǎn cuī dū gōng chéng, dào tā zhá qù. shēn tú tài lí le lìng gōng zuǒ yòu, fēn míng shí le xìng mìng yì bān. cái dé yī fēn ān wěn, yòu pà lìng gōng zài zhè chǎng chāi shǐ nèi xún tā zuì fá, dào dǐ yǒu xiē yí lǜ, shí fēn xiǎo xīn qín jǐn, zǎo yè dū gōng, bù cí xīn kǔ.
却说伏侍的众军校看见令公叫呼不应,到督他捏两把汗。幸得令公不加嗔责,正不知甚么意思,少不得学与申徒泰知道。申徒泰听罢大惊想道:“我这条性命,只在早晚,必然难保。”整整愁了一夜。正是:是非只为闲撩拨,烦恼旨因不老成。到次日,令公升厅理事,申徒泰远远站着,头也不敢抬起。巴得散衙,这曰就无事了。一连数日,神思恍惚,坐卧不安。葛令公晓得他心下忧惶,到把几句好言语安慰他,又差他往新府专管催督工程,道他闸去。申徒泰离了令公左右,分明拾了性命一般。才得一分安稳,又怕令公在这场差使内寻他罪罚,到底有些疑虑,十分小心勤谨,早夜督工,不辞辛苦。
hū yī rì, gé lìng gōng chāi yú hòu xǔ gāo lái dū shēn tú tài huí yá. shēn tú tài wén zhī, yòu shì yī fān jīng kǒng, zhàn zhàn jīng jīng de lí le xīn fǔ, dào yá mén nèi cān jiàn. bǐng dào:" chéng ēn xiāng hū huàn, yǒu hé chāi shǐ?" gé lìng gōng dào:" zhǔ shàng zài jiā zhài shī lì, táng bīng fēn dào rù kòu, lǐ cún zhāng yǐn bīng qīn fàn shān dōng jìng jiè. jiàn yǒu běn dì gào jí wén shū dào lái, wǒ chí chū shī jù dí, yīn zhàng xià wú rén, yào nǐ tóng qù." shēn tú tài dào:" ēn xiāng jūn zì, xiǎo rén gǎn bù dào huī." lìng gōng fēn fù jiǎ zhàng kù nèi, qǔ shú tóng kuī jiǎ yī fù, shǎng le shēn tú tài. shēn tú tài bài xiè le, xīn zhōng yī xǐ yī yōu: xǐ de shì gēn lìng gōng chū qù, zhèng hǎo lì gōng: yōu de pà yǒu xiǎo rén chā chí, lìng gōng jì qí qián guò, yī bìng zhì zuì. zhèng shì: qīng lóng zì hǔ tóng háng, jí xiōng quán rán mò bǎo.
忽一日,葛令公差虞候许高来督申徒泰回衙。申徒泰闻知,又是一番惊恐,战战兢兢的离了新府,到衙门内参见。禀道:“承恩相呼唤,有何差使?”葛令公道:“主上在夹寨失利,唐兵分道入寇,李存璋引兵侵犯山东境界。见有本地告急文书到来,我持出师拒敌,因帐下无人,要你同去。”申徒泰道:“恩相钧自,小人敢不道恢。”令公分付甲仗库内,取熟铜盔甲一副,赏了申徒泰。申徒泰拜谢了,心中一喜一忧:喜的是跟令公出去,正好立功:忧的怕有小人差迟,令公记其前过,一并治罪。正是:青龙自虎同行,吉凶全然末保。
què shuō gé lìng gōng jiǎn bīng xuǎn jiāng, jí rì xīng shī. zhēn gè shì jīng qí bì tiān, luó gǔ zhèn dì, yī xíng lái dào jiāo chéng. táng jiāng lǐ cún zhāng zhèng chí gōng chéng, wén de liàng zhōu dà bīng jiāng dào, xiān zhàn zhù yá shān gāo fù qù chù, dà xiǎo xià le yí gè zhài. gé zhōu bīng dào, jiàn shī le dì xíng, dào tuì yī shí lǐ tún zhā, yǐ fáng chōng tū. yī lián sì wǔ rì tiǎo zhàn, lǐ cún zhāng láo shǒu zhài zhà, zhǐ bù zhāo jià. dào dì qī rì, gé zhōu dà jūn bá zhài dōu qǐ, zhí bī lǐ jiā dà zhài xù zhàn. lǐ cún zhāng zǎo zuò zhǔn bèi, zài shān qián jié chéng fāng zhèn, sì miàn yíng dí. zhèn zhōng mái fú zhe gōng jiàn shǒu, dàn qù chōng zhèn de, dōu bèi shè huí. gé lìng gōng qīn zì yǐn bīng zhèn qián kàn le yī huí, jiàn háng liè qí zhěng, rú shān bù dòng, tàn dào:" rén chuán lǐ cún zhāng xiāng xiāng dà zhàn, jīn guān cǐ zhèn, guǒ dà jiàng zhī cái yě." zhè gè fāng zhèn, yī míng" jiǔ gōng bā guà zhèn", xī rì wú zhǔ fū chāi yǔ jìn gōng huì yú huáng chí, yòng cǐ zhèn yǐ qǔ shèng. xū hòu qí juàn dài, zhèn jiǎo shāo luàn, fāng kě chéng zhī. bù rán shí nán gōng yǐ. dāng xià chū lìng, fēn fù yán zhèn xiāng chí, bù xǔ qiè dòng. kàn kàn shēn pái shí fēn, gé lìng gōng jiàn jūn shì men yòu jī yòu kě, jiàn jiàn lì jiǎo bù dìng. yù chí tuì jūn, yòu pà táng bīng chéng shèng zhuī gǎn, chóu chú bù jué. hū jiàn shēn tú tài zài páng, biàn wèn dào:"' tīng tóu', nǐ yǒu hé gāo jiàn?" shēn tú tài dào:" jù tài yú yì, bǐ jūn suī zhěng, rán yǐ wǒ jūn bǐ dù, bì rán yì bān pí kùn. chéng dé wáng mìng yǒng shì shù rén, chū qí bù yì, jí chí fù dí, tǎng dé xiàn rù qí zhèn, dà jūn jì zhī, shù kě chéng gōng ěr." lìng gōng fǔ qí bèi dào:" wǒ sù zhī rǔ xiāo yǒng néng wéi wǒ xiàn cǐ zhèn fǒu?" shēn tú tài jí biàn diào dāo shàng mǎ, jiào yī shēng:" yǒu zhì qì de kuài gēn wǒ lái pò zéi!" zhàng qián bìng wú yī rén dā yìng shēn tú tài yě bù huí gù, jìng wàng dí jūn bēn qù
却说葛令公简兵选将,即日兴师。真个是旌旗蔽天,锣鼓震地,一行来到郊城。唐将李存璋正持攻城,闻得亮州大兵将到,先占住琊山高阜去处,大小下了一个寨。葛周兵到,见失了地形,倒退一十里屯扎,以防冲突。一连四五日挑战,李存璋牢守寨栅,只不招架。到第七日,葛周大军拔寨都起,直逼李家大寨续战。李存璋早做准备,在山前结成方阵,四面迎敌。阵中埋伏着弓箭手,但去冲阵的,都被射回。葛令公亲自引兵阵前看了一回,见行列齐整,如山不动,叹道:“人传李存璋相乡大战,今观此阵,果大将之才也。”这个方阵,一名“九宫八卦阵”,昔日吴主夫差与晋公会于黄池,用此阵以取胜。须候其倦怠,阵脚稍乱,方可乘之。不然实难攻矣。当下出令,分付严阵相持,不许妾动。看看申牌时分,葛令公见军士们又饥又渴,渐渐立脚不定。欲持退军,又怕唐兵乘胜追赶,踌躇不决。忽见申徒泰在旁,便问道:“‘厅头’,你有何高见?”申徒泰道:“据泰愚意,彼军虽整,然以我军比度,必然一般疲困。诚得亡命勇士数人,出其不意,疾驰赴敌,倘得陷入其阵,大军继之,庶可成功耳。”令公抚其背道:“我素知汝骁勇能为我陷此阵否?”申徒泰即便掉刀上马,叫一声:“有志气的快跟我来破贼!”帐前并无一人答应申徒泰也不回顾,径望敌军奔去
gé zhōu dà jīng! jí lǐng zhòng jiāng, qīn chū zhèn qián jiē yìng. zhī jiàn shēn tú tài yī pǐ mǎ yī bǎ dāo, mǎ bù tíng tí. dāo bù tíng shǒu. mǎ bù tíng tí, jí rú diàn shǎn dāo bù tíng shǒu, kuài ruò fēng lún. bù guǎn yī qī èr shí yī, zhí shā rén zhèn zhōng qù le. yuán lái duì zhèn táng bīng, chū shí kàn jiàn yī rén yī qí, bù jiāng tā wèi yì. shéi zhī shēn tú tài pīn mìng ér lái, zhè bǎ dāo shén chū guǐ mò, yù zhe tā de, jiù rú kǎn guā qiè cài yì bān, wǎng lái zhèn zhōng, rú rù wú rén zhī jìng. qià hǎo yù zhe xiān fēng shěn yàng, zhǐ yī huí hé zhǎn yú mǎ xià, tiào xià mǎ lái, gē le shǒu jí, fù fēi shēn shàng mǎ, shā chū zhèn lái, wú rén lán dǎng. gé zhōu dà jūn jǐ dào, shēn tú tài dà hū dào:" táng jūn zhèn luàn yǐ! yào shā zéi de kuài lái!" shuō bà jiāng shǒu jí pāo yú gé zhōu mǎ qián, fān shēn fù jìn, táng jūn dà luàn. lǐ cún zhāng jìn yā bú zhù, zhǐ de biān mǎ xiān zǒu. táng bīng bèi liáng jiā shā dé qī líng bā luò, zǒu dé kuài de, táo le xìng mìng, lüè chí qīn xiē, jiù wèi shā chǎng zhī guǐ. lǐ cún zhāng. táng cháo míng jiàng, zhè yī zhèn shā dé dà bài kuī shū, wàng fēng ér dùn, qì xià qì xiè mǎ pǐ, bù jì qí shù. liáng jiā dà huò quán shèng. gé lìng gōng duì shēn tú tài dào:" jīn rì pò dí, jiē rǔ yī rén zhī gōng." shēn tú tài kòu tóu dào:" xiǎo rén yǒu hé běn shì! zhǐ zhàng lìng gōng hǔ wēi ěr!" lìng gōng dà xǐ. yī miàn xiě biǎo shēn zòu cháo tíng chuán lìng gǎo shǎng yī jūn, xiū xī tā yī rì, dì sì rì bān shī huí yǎn zhōu qù. guǒ rán shì: xǐ zī zī biān qiāo jīn dēng xiǎng, xiào yín yín qí chàng kǎi gē huí.
葛周大惊!急领众将,亲出阵前接应。只见申徒泰一匹马、一把刀,马不停蹄。刀不停手。马不停蹄,疾如电闪;刀不停手,快若风轮。不管一七二十一,直杀人阵中去了。原来对阵唐兵,初时看见一人一骑,不将他为意。谁知申徒泰拼命而来,这把刀神出鬼没,遇着他的,就如砍瓜切菜一般,往来阵中,如入无人之镜。恰好遇着先锋沈样,只一回合斩于马下,跳下马来,割了首级,复飞身上马,杀出阵来,无人拦挡。葛周大军己到,申徒泰大呼道:“唐军阵乱矣!要杀贼的快来!”说罢将首级抛于葛周马前,番身复进,唐军大乱。李存璋禁押不住,只得鞭马先走。唐兵被粱家杀得七零八落,走得快的,逃了性命,略迟侵些,就为沙场之鬼。李存璋。唐朝名将,这一阵杀得大败亏输,望风而遁,弃下器械马匹,不计其数。粱家大获全胜。葛令公对申徒泰道:“今日破敌,皆汝一人之功。”申徒泰叩头道:“小人有何本事!旨仗令公虎威耳!”令公大喜。一面写表申奏朝廷;传令搞赏一军,休息他一日,第四日班师回兖州去。果然是:喜孜孜鞭敲金蹬响,笑吟吟齐唱凯歌回。
què shuō gé lìng gōng huí yá, zhòng shì qiè luó bài chēng mào. lìng gōng xiào dào:" wèi jiāng zhě chū shī pò zéi, zì shì běn fèn cháng shì, hé zú wèi xǐ!" zhǐ zhe nòng zhū ér duì zhòng qiè shuō dào:" nǐ men zhòng rén zhǐ gāi mào tā de xǐ." zhòng qiè dào:" xiàng gōng jīn rì pò dí, bǎo quán dì fāng, cháo tíng bì yǒu ēn shǎng. fán shì jīn zhì de, jūn shòu qí róng, wèi hé zhǐ shì zhū niáng zhī xǐ?" lìng gōng dào:" cǐ fān chū shī, quán kuī zhàng xià yī rén lì zhàn chéng gōng. wú wù chóu shǎng tā, yù jiāng cǐ jī zèng yǔ wèi qī. tā zhōng shēn yǒu tuō, qǐ bù kě xǐ?" nòng zhū ér shì zhe hū yuē chǒng ài, hái bù xìn shì zhēn, dài xiào de shuō dào:" xiàng gōng xiū de qǔ xiào." lìng gōng dào:" wǒ shēng píng bù zuò xì yán, jǐ céng qǔ kù shàng liù shí wàn qián, dū nǐ jù bàn zī zhuāng qù le. zhǐ jīn wǎn biàn zài xī fáng dú sù, bù gǎn láo nǐ shì jiǔ." nòng zhū ér tīng bà dà jīng, bù jué lèi rú yǔ xià, guì bǐng dào:" jiàn qiè zì shì jīn zhì, lěi nián yǐ lái, wèi zēng dé zuì. jīn yī dàn qì zhī tā rén, jiàn qiè yǒu sǐ ér jǐ, jué nán cóng mìng." lìng gōng dà xiào dào:" chī nī zǐ, wǒ fēi mù shí, qǐ yǔ nǐ wú qíng? dàn qián rì yuè yún lóu yǐn yàn zhī shí, wǒ jiàn cǐ rén mù bù zhuǎn jīng, xiǎo de tā zhōng qíng yǔ rǔ. cǐ rén shào nián wèi qǔ, xīn lì dà gōng, fēi rǔ bù zú yǐ kuài qí yì ěr." nòng zhū ér chě zhù lìng gōng yī xié, chè jiāo chè chī, gàn bù kěn, wàn bù kěn, zhǐ shì bù kěn cóng mìng. lìng gōng dào:" jīn rì zhī shì, yě yóu bù dé nǐ. zuò rén de qī, qiáng sì zuò rén de qiè. cǐ rén jiāng lái gōng míng, bù ruò yú wǒ, nǎi rǔ fú fèn dāng rán. wǒ yòu bù céng wù nǐ, hé xū bēi yuàn!" jiào zhòng qī fú qǐ zhū niáng," mò yào tí kū." zhòng qiè wèi píng shí zhū niáng yǒu zhuān fáng zhī chǒng, mǎn dǔ zi hèn tā, bā bù dé niǎn tā chū qù. jīn rì wén cǐ xiāo xī, zhèng zhōng qí huái, yī yōng shàng qián, tuō tuō zhuài zhuāi, fú tā dào xī fáng qù, zhuó shí wō bàn tā, quàn jiě tā. nòng zhū ér cǐ shí yě wú kě nài hé, xiǎng zhe lìng gōng yīng xióng xìng zi, zài ér nǚ tóu shàng bù shí fēn liú liàn, tàn le kǒu qì, zhǐ de bà le. cóng cǐ yuē wèi shǐ, lìng gōng měi yè lún dào liǎng míng jī qiè, xiàn zhū niáng xī fáng yàn sù, zài bú yào tā xiāng jiàn. yǒu shī wèi zhèng:
却说葛令公回衙,众侍妾罗拜称贸。令公笑道:“为将者出师破贼,自是本分常事,何足为喜!”指着弄珠儿对众妾说道:“你们众人只该贸他的喜。”众妾道:“相公今日破敌,保全地方,朝廷必有恩赏。凡侍巾栉的,均受其荣,为何只是珠娘之喜?”令公道:“此番出师,全亏帐下一人力战成功。无物酬赏他,预将此姬赠与为妻。他终身有托,岂不可喜?”弄珠儿恃着乎曰宠爱,还不信是真,带笑的说道:“相公休得取笑。”令公道:“我生平不作戏言,己曾取库上六十万钱,督你具办资妆去了。只今晚便在西房独宿,不敢劳你侍酒。”弄珠儿听罢大惊,不觉泪如雨下,跪禀道:“贱妾自侍巾栉,累年以来,未曾得罪。今一旦弃之他人,贱妾有死而己,决难从命。”令公大笑道:“痴妮子,我非木石,岂与你无情?但前日岳云楼饮宴之时,我见此人目不转睛,晓得他钟情与汝。此人少年未娶,新立大功,非汝不足以快其意耳。”弄珠儿扯住令公衣挟,撤娇撤痴,干不肯,万不肯,只是不肯从命。令公道:“今日之事,也由不得你。做人的妻,强似做人的妾。此人将来功名,不弱于我,乃汝福分当然。我又不曾误你,何须悲怨!”教众妻扶起珠娘,“莫要啼哭。”众妾为平时珠娘有专房之宠,满肚子恨他,巴不得捻他出去。今日闻此消息,正中其怀,一拥上前,拖拖拽拽,扶他到西房去,着实窝伴他,劝解他。弄珠儿此时也无可奈何,想着令公英雄性子,在儿女头上不十分留恋,叹了口气,只得罢了。从此曰为始,令公每夜轮道两名姬妾,陷珠娘西房宴宿,再不要他相见。有诗为证:
xī rì zhuān fáng chǒng, jīn zhāo zhào jiàn xī. fēi guān qíng dà báo, yóu kǒng dòng qíng chī.
昔日专房宠,今朝召见稀。非关情大薄,犹恐动情痴。
zài shuō shēn tú tài zì jiū chéng huí hòu, kǒu bù yán gōng, bǐng guò lìng gōng, yī jù yuē zài xīn fǔ dū gōng qù le. zhè yuē gōng chéng bào wán, qià hǎo kù lì yě lái bīn dào:" liù shí wàn qián zī zhuāng, jù jǐ bèi xià, fú qǐ jūn zì." lìng gōng dào:" quán qiě chù xià, chí yí fǔ hòu qǔ yòng." yī miàn fēn fù yīn yáng shēng zé gè jí yuē, hé jiā qiān zài xīn fǔ zhù jū, dú liú xià nòng zhū ér jí yā huán yǎng niáng shù shí rén. kù lì dú le jūn tiē, jiāng liù shí wàn qián zī zhuāng, dōu bān lái jiù yá mén nèi, bǎi shè dé qí qí zhěng zhěng, huā duī jǐn cù. zhòng rén dōu yí dào:" lìng gōng liú zhè jiù yá mén zuò wài zhái, gù cǐ chóng xīn bǎi shè." shéi zhī qí zhōng jiù lǐ!
再说申徒泰自究城回后,口不言功,禀过令公,依据曰在新府督工去了。这曰工程报完,恰好库吏也来宾道:“六十万钱资妆,惧己备下,伏乞钧自。”令公道:“权且畜下,持移府后取用。”一面分付阴阳生择个吉曰,阖家迁在新府住居,独留下弄珠儿及丫环、养娘数十人。库吏毒了钧帖,将六十万钱资妆,都搬来旧衙门内,摆设得齐齐整整,花堆锦簇。众人都疑道:“令公留这旧衙门做外宅,故此重新摆设。”谁知其中就里!
zhè yuē, shēn tú tài tóng zhe yì bān yú hòu, zhèng zài xīn fǔ shēng nuò qìng mào. lìng gōng dú huàn shēn tú tài shàng qián, shuō dào:" jiū chéng zhī gōng, jiǔ wèi tú bào. wén rǔ shàng wèi qǔ qī, xiǎo qiè pō gōng yán sè, tè dú zèng wèi pèi. báo yù zī zhuāng, dōu zài jiù fǔ. jīn rì shì shàng jí zhī yuē, biàn kě jiù bǐ chéng qīn, jiù bǎ zhè zhái yuàn pàn yǔ nǐ fū qī jū zhù." shēn tú tài tīng dé, dào xià dé miàn rú tǔ sè, bú zhù de kē tóu, zhī dào dé gè" bù gǎn" èr zì, nà lǐ hái shuō de chū shén me shuō huà! lìng gōng yòu dào:" dà zhàng fū yì qì xiāng xǔ, tóu lú kě duàn, hé kuàng yī qiè! wǒ zhǔ zhāng yǐ dìng, xiū de tuī zǔ." shēn tú tài jǐ zì qiān ràng, lìng gōng fēn fù zhòng yú hòu, dū tā pī hóng chā huā, suí bān yuè gōng zòu dòng gǔ yuè. zhòng yú hòu hè dào:" shēn tú tài, bài xiè le lìng gōng!" shēn tú tài qià sì mèng lǐ yì bān, bài le jǐ bài, bù yóu zì shēn zuò zhǔ, zhòng rén yōng tā chū fǔ shàng mǎ. lè rén yíng dǎo ér qù, zhí dào jiù fǔ. zhī jiàn jiù shí yī bān zhí tīng de jūn zhuàng, yù xiān lǐng le jūn zhǐ, dōu lái cān jiē. qián tīng hòu táng, xuán huā jié cǎi. yā huán yǎng niáng děng yǐn chū xīn rén jiāo bài, gǔ yuè xuān tiān, zuò qǐ huā zhú cù xí. shēn tú tài dìng jīng kàn shí, nà nǚ zǐ zhèng shì yuè yún lóu zhōng suǒ jiàn. dāng shí zhī dào shì tiān shàng shén xiān, shà shí chū xiàn. yīn wèi tān kàn tā yán sè, xiǎn xiē ér huò qí dà huò, sàng le xìng mìng. shéi zhī jīn rì děng xián sī zuò le bǎi nián juàn shǔ, qǐ fēi jiǎo xìng? jìn dào nèi zhái, zhī jiàn qì yòng gōng zhàng, jiàn jiàn xīn, sè sè bèi, fēn míng zuān rù jǐn xiù wō zhōng, hǎo shēng guò yì bù qù. dàng wǎn jiù zài xī fáng ān zhì, fū qī huān xǐ, zì bù bì shuō.
这曰,申徒泰同着一般虞候,正在新府声喏庆贸。令公独唤申徒泰上前,说道:“究城之功,久未图报。闻汝尚未娶妻,小妾颇工颜色,特毒赠为配。薄育资妆,都在旧府。今日是上吉之曰,便可就彼成亲,就把这宅院判与你夫妻居住。”申徒泰听得,到吓得面如土色,不住的磕头,只道得个“不敢”二字,那里还说得出什么说话!令公又道:“大丈夫意气相许,头颅可断,何况一妾!我主张已定,休得推阻。”申徒泰几自谦让,令公分付众虞候,督他披红插花,随班乐工奏动鼓乐。众虞候喝道:“申徒泰,拜谢了令公!”申徒泰恰似梦里一般,拜了几拜,不由自身做主,众人拥他出府上马。乐人迎导而去,直到旧府。只见旧时一班直厅的军壮,预先领了钧旨,都来参揭。前厅后堂,悬花结彩。丫环、养娘等引出新人交拜,鼓乐喧天,做起花烛簇席。申徒泰定睛看时,那女子正是岳云楼中所见。当时只道是天上神仙,霎时出现。因为贪看他颜色,险些儿获其大祸,丧了性命。谁知今日等闲司做了百年眷属,岂非侥幸?进到内宅,只见器用供帐,件件新,色色备,分明钻入锦绣窝中,好生过意不去。当晚就在西房安置,夫妻欢喜,自不必说。
cì rì, shuāng shuāng liǎng kǒu ér dōu dào xīn fǔ bài xiè gé lìng gōng. lìng gōng fēn fù guà le huí bì pái, bù xiāo xiāng jiàn. gāng cái zhuǎn shēn huí qù, bù duō shí, mén shàng bào dào lìng zì lái le, shēn tú tài huāng máng yíng zhe mǎ tóu xià guì yíng jiē. gé lìng gōng xià mǎ fú qǐ, zhí zhì tīng shàng. lìng gōng pěng chū gào shēn yī dào, qǐng shēn tú tài wèi cān móu zhī zhí. yuán lái nà shí zuò zhèn shǐ de, dōu qǐng dé yǒu kòng tóu gào shēn, dàn shì jūn zhōng hé yòng guān yuán, suí tā tián xiě qǔ yòng, rán hòu zòu wén cháo tíng, wú yǒu bù huī. kuàng qiě shēn tú tài yǐ yǒu gōng jī shēn zòu qù le, cháo tíng zì rán yōu lù de. lìng gōng jiào qǔ gōng dài yǔ shēn tú tài huàn le, yǐ lǐ xiāng jiē. zì cǐ shēn tú tài xǐ luò le" tīng tóu" èr zì, gǎn xiè lìng gōng bù jìn.
次日,双双两口儿都到新府拜谢葛令公。令公分付挂了回避牌,不消相见。刚才转身回去,不多时,门上报到令自来了,申徒泰慌忙迎着马头下跪迎接。葛令公下马扶起,直至厅上。令公捧出告身一道,请申徒泰为参谋之职。原来那时做镇使的,都请得有空头告身,但是军中合用官员,随他填写取用,然后奏闻朝廷,无有不恢。况且申徒泰已有功绩申奏去了,朝廷自然优录的。令公教取宫带与申徒泰换了,以礼相接。自此申徒泰洗落了“厅头”二字,感谢令公不尽。
yī rì, yǔ hún jiā xián huà, wèn jí lìng gōng píng yuē chéng bān chǒng ài, rú hé gē shè dé xià? nòng zhū ér xù qǐ yuè yún lóu mù bù zhuǎn jīng zhī yǔ," lìng gōng shuō nǐ zhōng qíng yú qiè, tè dì gē ài xiāng zèng." shēn tú tài tīng bà, cái xiǎo de lìng gōng tǐ xī rén qíng, zhòng xián qīng sè, zhēn dà zhàng fū zhī suǒ wéi yě. zhè yī jié chuán chū, jūn zhōng dōu zhī dào le, méi yí ge rén bù kuā yáng lìng gōng rén dé, dōu yuàn dū tā chū lì jìn sǐ. zhōng lìng gōng zhī shì, rén xīn yuè fú, dì fāng ān jìng. hòu rén yǒu shī zàn yún
一日,与浑家闲话,问及令公平曰惩般宠爱,如何割舍得下?弄珠儿叙起岳云楼目不转睛之语,“令公说你钟情于妾,特地割爱相赠。”申徒泰听罢,才晓得令公体悉人情,重贤轻色,真大丈夫之所为也。这一节传出,军中都知道了,没一个人不夸扬令公仁德,都愿督他出力尽死。终令公之世,人心悦服,地方安静。后人有诗赞云
chāng xián qīng sè gǔ jīn xī, fǎn yuàn wèi ēn shì gèng qí. shì jiè yǎn zhōu gōng báo kàn, huáng jīn tái shàng yǒu míng jī.
昌贤轻色古今稀,反怨为恩事更奇。试借兖州功薄看,黄金台上有名姬。