strong jiǎn tiē sēng qiǎo piàn huáng fǔ qī strong
简帖僧巧骗皇甫妻
bái zhù qīng shān rù nèn liáng, chūn cán shí yè xiǎng cháng láng. yǔ mén yǐ zhǔn táo huā làng, yuè diàn xiān shōu guì zǐ xiāng. péng běi hǎi, fèng zhāo yáng, yòu xié shū jiàn lù máng máng. míng zhī cǐ rì dēng yún qù, què xiào rén jiān jǔ zǐ máng.
白苎轻衫入嫩凉,春蚕食叶响长廊。禹门已准桃花浪,月殿先收桂子香。鹏北海,凤朝阳,又携书剑路茫茫。明知此日登云去,却笑人间举子忙。
cháng ān jīng běi yǒu yī zuò xiàn, huàn zuò xián yáng xiàn, lí cháng ān sì shí wǔ lǐ. yí gè guān rén, fù xìng yǔ wén, míng shòu, lí le xián yáng xiàn, lái cháng ān gǎn shì, yī lián sān fān shì bù yù. yǒu gè hún jiā wáng shì, jiàn zhàng fū shì bù zhōng guī lái, bǎ fù xìng wèi tí, zuò yí gè cí ér cháo xiào zhàng fū, míng huàn zuò wàng jiāng nán cí,
长安京北有一座县,唤做咸阳县,离长安四十五里。一个官人,复姓宇文,名绶,离了咸阳县,来长安赶试,一连三番试不遇。有个浑家王氏,见丈夫试不中归来,把复姓为题,做一个词儿嘲笑丈夫,名唤做《望江南》词,
dào shì:
道是:
gōng sūn hèn, duān mù bǐ jù shōu. wǎng niàn xī mén fēn shǒu chù, wén rén jì xìn yuē shēn qiū. tuò bá lèi jiāo liú. yǔ wén qì, mèn jià dú gū zhōu. bù wàng shǒu gōu lóng hǔ bǎng, mù róng yán hǎo yī qí xiū. gān fēn shǒu lǘ qiū.
公孙恨,端木笔俱收。枉念西门分手处,闻人寄信约深秋。拓拔泪交流。宇文弃,闷驾独孤舟。不望手勾龙虎榜,慕容颜好一齐休。甘分守闾丘。
nà wáng shì yì bù jìn, kàn zhe zhàng fū, yòu zuò sì jù shī ér: liáng rén dé yì fù qí cái, hé shì nián nián bèi fàng huí?
那王氏意不尽,看着丈夫,又做四句诗儿:良人得意负奇才,何事年年被放回?
jūn miàn cóng jīn xiū qiè miàn, cǐ fān guī hòu yè jiān lái.
君面从今羞妾面,此番归后夜间来。
yǔ wén jiè yuán cóng cǐ fā fèn dào:" shì bù zhōng, dìng shì bù huí." dào de lái nián, yī jǔ chéng míng le, zhī zài cháng ān zhù, bù kěn guī qù.
宇文解元从此发愤道:“试不中,定是不回。”到得来年,一举成名了,只在长安住,不肯归去。
hún jiā wáng shì, jiàn zhàng fū bù guī, lǐ huì de, dào:" wǒ céng zuò shī cháo tā, kě zhī dào bù guī." xiū yī fēng shū, jiào dāng zhí wáng jí lái:" nǐ yǔ wǒ jiāng zhè shū qù sì shí wǔ lǐ, bǎ yǔ guān rén." shū zhōng qián miàn lüè xù hán xuān, hòu miàn zuò zhǐ cí ér, míng huàn nán kē zi,
浑家王氏,见丈夫不归,理会得,道:“我曾作诗嘲他,可知道不归。”修一封书,叫当直王吉来:“你与我将这书去四十五里,把与官人。”书中前面略叙寒暄,后面做只词儿,名唤《南柯子》,
cí dào:
词道:
què xǐ zào chén shù, dēng kāi bàn yè huā. guǒ rán yīn xìn dào tiān yá, bào dào yù láng dēng dì chū jīng huá. jiù hèn xiāo méi dài, xīn huān shàng liǎn xiá. cóng qián dōu shì wù yí tā, jiāng wèi jīng nián kuáng dàng bù guī jiā.
鹊喜噪晨树,灯开半夜花。果然音信到天涯,报道玉郎登第出京华。旧恨消眉黛,新欢上脸霞。从前都是误疑他,将谓经年狂荡不归家。
zhè cí hòu miàn, yòu xiě sì jù shī dào:
这词后面,又写四句诗道:
cháng ān cǐ qù wú duō dì, yù yù cōng cōng jiā qì fú
长安此去无多地,郁郁葱葱佳气福
liáng rén dé yì zhèng nián shào, jīn yè zuì mián hé chǔ lóu?
良人得意正年少,今夜醉眠何处楼?
yǔ wén shòu jiē dé shū, zhǎn kāi kàn, dú le cí, kàn bà shī, dào:" nǐ qián huí zuò shī, jiào wǒ cóng jīn guī hòu yè jiān lái wǒ jīn shì yù le, què yào wǒ huí!" jiù lǚ dǐ zhōng qǔ chū wén fáng sì bǎo, zuò le zhǐ qū ér, huàn zuò tà suō xíng: zú niè yún tī, shǒu pān xiān guì, xìng míng gāo guà dēng kē jì. mǎ qián hè dào zhuàng yuán lái, jīn ān yù lēi chéng háng zhuì. yàn bà guī lái, zì yóu huā shì, cǐ shí fāng xiǎn píng shēng zhì. xiū shū sù bào fèng lóu rén, zhè huí hǎo gè fēng liú xù.
宇文绶接得书,展开看,读了词,看罢诗,道:“你前回做诗,教我从今归后夜间来;我今试遇了,却要我回!”就旅邸中取出文房四宝,做了只曲儿,唤做《踏莎行》:足蹑云梯,手攀仙桂,姓名高挂登科记。马前喝道状元来,金鞍玉勒成行缀。宴罢归来,恣游花市,此时方显平生志。修书速报凤楼人,这回好个风流婿。
zuò bì zhè cí, qǔ zhāng huā jiān, zhé dié chéng shū, dài yào xiě le fù yǔ hún jiā. zhèng yán mò, jué de shǒu zhòng, rě fān yàn, shuǐ dī ér dǎ shī le zhǐ. zài bǎ yī zhāng zhǐ zhé dié le, xiě chéng yī fēng jiā shū, fù yǔ dāng zhí wáng jí jiào fēn fù jiā zhōng rú rén:" wǒ jīn zài cháng ān shì yù le, dào yè le guī lái. jí qù chuán yǔ rú rén, bú dào yè wǒ bù guī lái."
做毕这词,取张花笺,折叠成书,待要写了付与浑家。正研墨,觉得手重,惹翻砚,水滴儿打湿了纸。再把一张纸折叠了,写成一封家书,付与当直王吉教分付家中孺人:“我今在长安试遇了,到夜了归来。急去传与孺人,不到夜我不归来。”
wáng jí jiē dé shū, chàng le nuò, sì shí wǔ lǐ tián dì, zhí dào jiā zhōng.
王吉接得书,唱了喏,四十五里田地,直到家中。
huà lǐ qiě shuō yǔ wén shòu fā le zhè fēng jiā shū, dāng rì tiān wǎn, kè diàn zhōng wú shèn de shì, biàn qù shuì. fāng cái méng lóng shuì zháo, mèng jiàn guī qù, dào xián yáng xiàn jiā zhōng, jiàn dāng zhí wáng jí zài mén qián yī bì tuō xià cǎo xié xǐ jiǎo. yǔ wén shòu wèn dào:" wáng jí, nǐ zǎo guī le?" zài sì wèn tā bù yīng. yǔ wén shòu jiāo zào, tái qǐ tóu lái kàn shí, jiàn hún jiā wáng shì, bǎ zhe là zhú rù qù fáng lǐ. yǔ wén shòu gǎn shàng lái, jiào:" rú rén, wǒ guī le." hún jiā bù cǎi tā. yòu shuō yī shēng, hún jiā yòu bù cǎi. yǔ wén shòu bù zhī shēn shì mèng lǐ, suí hún jiā rù fáng qù, kàn zhè wáng shì fàng zhú zài zhuó zǐ shàng, qǔ zǎo jiān zhè yī fēng shū, tóu shàng qǔ xià jīn bì ér, yī tī tī kāi fēng pí kàn shí, què shì yī fú bái zhǐ. hún jiā hán xiào, jiù zhú xià bǎ qǐ bǐ lái, yú bái zhǐ shàng xiě le sì jù: bì shā chuāng xià qǐ jiān fēng, yī zhǐ cóng tóu chè dǐ kōng.
话里且说宇文绶发了这封家书,当日天晚,客店中无甚的事,便去睡。方才朦胧睡着,梦见归去,到咸阳县家中,见当直王吉在门前一壁脱下草鞋洗脚。宇文绶问道:“王吉,你早归了?”再四问他不应。宇文绶焦躁,抬起头来看时,见浑家王氏,把着蜡烛入去房里。宇文绶赶上来,叫:“孺人,我归了。”浑家不采他。又说一声,浑家又不采。宇文绶不知身是梦里,随浑家入房去,看这王氏放烛在卓子上,取早间这一封书,头上取下金篦儿,一剔剔开封皮看时,却是一幅白纸。浑家含笑,就烛下把起笔来,于白纸上写了四句:碧纱窗下启缄封,一纸从头彻底空。
zhī rǔ yù guī qíng yì qiè, xiāng sī jǐn zài bù yán zhōng.
知汝欲归情意切,相思尽在不言中。
xiě bì, huàn gè fēng pí, zài lái fēng le. nà hún jiā bǎ jīn bì ér qù tī nà zhú jìn, yī tī tī zài yǔ wén shòu liǎn shàng, chī le yī jīng, sā rán shuì jiào, què zài kè diàn lǐ chuáng shàng shuì, zhú yóu wèi miè. zhuó zǐ shàng kàn shí, guǒ rán cuò fēng le yī fú bái zhǐ guī qù, qǔ yī fú zhǐ xiě zhè sì jù shī. dào de míng rì zǎo fàn hòu, wáng jí bǎ nà fēng huí shū lái, chāi kāi kàn shí, lǐ miàn xiě zhe sì jù shī, biàn shì yè lái mèng lǐ jiàn nà hún jiā zuò de yì bān.
写毕,换个封皮,再来封了。那浑家把金篦儿去剔那烛烬,一剔剔在宇文绶脸上,吃了一惊,撒然睡觉,却在客店里床上睡,烛犹未灭。卓子上看时,果然错封了一幅白纸归去,取一幅纸写这四句诗。到得明日早饭后,王吉把那封回书来,拆开看时,里面写着四句诗,便是夜来梦里见那浑家做的一般。
dāng biàn ān pái háng lǐ, jí shí huí jiā qù.
当便安排行李,即时回家去。
zhè biàn huàn zuò" cuò fēng shū", xià lái shuō de biàn shì" cuò xià shū". yǒu gè guān rén, fū qī liǎng kǒu ér, zhèng zài jiā zuò dì, yí ge rén sòng fēng jiǎn tiě r lái yǔ tā hún jiā. zhǐ yīn zhè fēng jiǎn tiě r, biàn chū yī běn qiāo qī zuò guài de xiǎo shuō lái, zhèng shì:
这便唤做“错封书”,下来说的便是“错下书”。有个官人,夫妻两口儿,正在家坐地,一个人送封简帖儿来与他浑家。只因这封简帖儿,变出一本跷蹊作怪的小说来,正是:
chén suí mǎ zú hé nián jǐn? shì xì rén xīn zǎo wǎn xiū.
尘随马足何年尽?事系人心早晚休。
yǒu zhè gū cí yī shǒu, dān dào zhe jiā rén:
有《鹧鸪词》一首,单道着佳人:
dàn huà méi ér xié chā shū, bù huān niān nòng xiù gōng fū. yún chuāng wù gé shēn shēn chù, jìng fú yún jiān xué cǎo shū. duō yàn lì, gèng qīng mèi.
淡画眉儿斜插梳,不欢拈弄绣工夫。云窗雾阁深深处,静拂云笺学草书。多艳丽,更清妹。
shén xiān biāo gé shì jiān wú. dāng shí zhǐ shuō méi huā shì, xì kàn méi huā què bù rú.
神仙标格世间无。当时只说梅花似,细看梅花却不如。
zài jīng biàn zhōu kāi fēng fǔ zǎo shuò xiàng lǐ, yǒu gè guān rén, fù xìng huáng fǔ, dān míng sōng, běn shēn shì zuǒ bān diàn zhí, nián èr shí liù suì. yǒu gè qī zǐ yáng shì, nián èr shí sì suì. yí gè shí sān suì de yā huán, míng huàn yíng ér. zhǐ zhè sān kǒu, bié wú qīn qī.
在京汴州开封府枣槊巷里,有个官人,复姓皇甫,单名松,本身是左班殿直,年二十六岁。有个妻子杨氏,年二十四岁。一个十三岁的丫鬟,名唤迎儿。只这三口,别无亲戚。
dāng shí huáng fǔ diàn zhí guān chāi qù yā yī ǎo shàng biān, huí lái shì nián jié le.
当时皇甫殿直官差去押衣袄上边,回来是年节了。
zhè zǎo shuò xiàng kǒu yí gè xiǎo xiǎo de chá fāng, kāi chá fāng de huàn zuò wáng èr. dāng rì chá shì yǐ bà, yǐ shì rì zhōng, zhī jiàn yí gè guān rén rù lái. nà guān rén shēng de: nóng méi máo, dà yǎn jīng, jué bí zi, lüè chuò kǒu. tóu shàng guǒ yī dǐng gāo yàng dà tǒng zǐ tóu jīn, zhe yī lǐng dà kuān xiù xié jīn zhě zǐ, xià miàn chèn tiē yī shang, tián xié jìng wà.
这枣槊巷口一个小小的茶坊,开茶坊的唤做王二。当日茶市已罢,已是日中,只见一个官人入来。那官人生得:浓眉毛,大眼睛,蹶鼻子,略绰口。头上裹一顶高样大桶子头巾,着一领大宽袖斜襟褶子,下面衬贴衣裳,甜鞋净袜。
rù lái chá fāng lǐ zuò xià. kāi chá fāng de wáng èr ná zhe chá zhǎn, jìn qián chàng rě fèng chá. nà guān rén jiē chá chī bà, kàn zhe wáng èr dào:" shǎo jiè zhè lǐ děng gè rén." wáng èr dào:" bù fáng." děng duō shí, zhī jiàn yí gè nán nǚ, míng jiào sēng ér, tuō gè pán ér, kǒu zhōng jiào mài ān chún gǔ duò ér. guān rén bǎ shǒu dǎ zhāo, jiào:" mǎi gǔ duò ér."
入来茶坊里坐下。开茶坊的王二拿着茶盏,进前唱喏奉茶。那官人接茶吃罢,看着王二道:“少借这里等个人。”王二道:“不妨。”等多时,只见一个男女,名叫僧儿,托个盘儿,口中叫卖鹌鹑馉饳儿。官人把手打招,叫:“买馉饳儿。”
sēng ér jiàn jiào, tuō pán ér rù chá fāng nèi, fàng zài zhuō shàng, jiāng tiáo miè huáng chuān nà gǔ duò ér, niē xiē yán fàng zài guān rén miàn qián, dào:" guān rén, chī gǔ duò ér." guān rén dào:" wǒ chī, xiān fán nǐ yī jiàn shì." sēng ér dào: bù zhī yào zuò shén me?" nà guān rén zhǐ zhe zǎo shuò xiàng lǐ dì sì jiā, wèn sēng ér:" rèn de zhè rén jiā me?" sēng ér dào:" rèn de, nà lǐ shì huáng fǔ diàn zhí jiā lǐ. diàn zhí yā yī ǎo shàng biān, fāng cái huí jiā." guān rén wèn dào:" tā jiā yǒu jǐ kǒu?" sēng ér dào:" zhǐ shì diàn zhí, yí gè xiǎo niáng zǐ, yí gè xiǎo yǎng niáng." guān rén dào:" nǐ rèn de nà xiǎo niáng zǐ yě bù?" sēng ér dào:" xiǎo niáng zǐ xún cháng bù chū lián ér wài miàn, yǒu shí jiào sēng ér mǎi gǔ duò ér, cháng qù rèn de.
僧儿见叫,托盘儿入茶坊内,放在卓上,将条篾黄穿那馉饳儿,捏些盐放在官人面前,道:“官人,吃馉饳儿。”官人道:“我吃,先烦你一件事。”僧儿道:不知要做什么?”那官人指着枣槊巷里第四家,问僧儿:“认得这人家么?”僧儿道:“认得,那里是皇甫殿直家里。殿直押衣袄上边,方才回家。”官人问道:“他家有几口?”僧儿道:“只是殿直,一个小娘子,一个小养娘。”官人道:“你认得那小娘子也不?”僧儿道:“小娘子寻常不出帘儿外面,有时叫僧儿买馉饳儿,常去认得。
wèn tā zuò shèn me?" guān rén qù yāo lǐ qǔ xià bǎn jīn xiàn qiè ér, dǒu xià wǔ shí lái qián, ān zài sēng ér pán zi lǐ. sēng ér jiàn le, kě shā xǐ huān, chā shǒu bù lí fāng cùn:" gào guān rén, yǒu hé shǐ lìng?" guān rén dào:" wǒ xiāng fán nǐ zé gè." xiù zhōng qǔ chū yī zhāng bái zhǐ, bāo zhe yī duì luò suǒ huán ér, liǎng zhǐ duǎn jīn chāi zi, yí gè jiǎn tiě r, fù yǔ sēng ér, dào:" zhè sān jiàn wù shì, fán nǐ sòng qù shì jiān wèn de xiǎo niáng zǐ. nǐ jiàn diàn zhí, bú yào sòng yǔ tā. jiàn xiǎo niáng zǐ shí, nǐ zhī dào:' guān rén zài sān chuán yǔ, jiāng zhè sān jiàn wù lái yǔ xiǎo niáng zǐ, wàn wàng xiào liú.' nǐ biàn qù, wǒ zhī zài zhè lǐ děng nǐ huí bào."
问他做甚么?”官人去腰里取下版金线箧儿,抖下五十来钱,安在僧儿盘子里。僧儿见了,可煞喜欢,叉手不离方寸:“告官人,有何使令?”官人道:“我相烦你则个。”袖中取出一张白纸,包着一对落索环儿,两只短金钗子,一个简帖儿,付与僧儿,道:“这三件物事,烦你送去适间问的小娘子。你见殿直,不要送与他。见小娘子时,你只道:‘官人再三传语,将这三件物来与小娘子,万望笑留。’你便去,我只在这里等你回报。”
nà sēng ér jiē le sān jiàn wù shì, bǎ pán zi jì zài wáng èr chá fāng guì shàng, sēng ér tuō zhe sān jiàn wù shì, rù zǎo shuò xiàng lái. dào huáng fǔ diàn zhí mén qián, bǎ qīng zhú lián xiān qǐ, tàn yī tàn. dāng shí huáng fǔ diàn zhí zhèng zài qián miàn jiāo yǐ shàng zuò dì, zhī jiàn mài gǔ duò ér de xiǎo sī xiān qǐ lián zi, chāng chāng kuáng kuáng, tàn le yī tàn, biàn zǒu. huáng fǔ diàn zhí kàn zhe nà sī, zhèn wēi yī hē, biàn shì: dāng yáng qiáo shàng zhāng fēi yǒng, yī hē cáo gōng bǎi wàn bīng.
那僧儿接了三件物事,把盘子寄在王二茶坊柜上,僧儿托着三件物事,入枣槊巷来。到皇甫殿直门前,把青竹帘掀起,探一探。当时皇甫殿直正在前面交椅上坐地,只见卖馉饳儿的小厮掀起帘子,猖猖狂狂,探了一探,便走。皇甫殿直看着那厮,震威一喝,便是:当阳桥上张飞勇,一喝曹公百万兵。
hē nà sī yī shēng, wèn dào:" zuò shén me?" nà sī bù gù biàn zǒu. huáng fǔ diàn zhí zhuāi kāi jiǎo, liǎng bù gǎn shàng, zuó nà sī huí lái, wèn dào:" shén yì sī, kàn wǒ yī kàn le biàn zǒu?" nà sī dào:" yí gè guān rén, jiào wǒ bǎ sān jiàn wù shì yǔ xiǎo niáng zǐ, bù jiào bǎ lái yǔ nǐ." diàn zhí wèn dào:" shén me wù shì?" nà sī dào:" nǐ mò wèn, bú yào bǎ yǔ nǐ." huáng fǔ diàn zhí niǎn dé quán tou méi fèng, qù dǐng mén shàng xiè nà sī yī bào, dào:" hǎo hǎo de bǎ chū lái jiào wǒ kàn!" nà sī chī le yī bào, zhǐ de huái lǐ qǔ chū yí gè zhǐ guǒ ér, kǒu lǐ wū zì dào:" jiào wǒ bǎ yǔ xiǎo niáng zǐ, yòu bù jiào bǎ yǔ nǐ, nǐ què dǎ wǒ zé shèn!" huáng fǔ diàn zhí pī shǒu duó le zhǐ bāo ér, dǎ kāi kàn, lǐ miàn yī duì luò suǒ huán ér, yī shuāng duǎn jīn chāi, yí gè jiǎn tiě r. huáng fǔ diàn zhí jiē dé sān jiàn wù shì, chāi kāi jiǎn tiē, kàn shí: mǒu huáng kǒng zài bài shàng qǐ xiǎo niáng zǐ zhuāng qián: jí rì mèng chūn chū shí, gōng wéi yì chù qǐ jū wàn fú. mǒu wài rì hé méng chí bēi zhī kuǎn, shēn qiè yǎng sī, wèi cháng shǎo tì. mǒu ǒu yǐ báo gàn, bù jí qīn yì, liáo yǒu xiǎo cí, míng sù zhōng qíng, yǐ dài miàn bǐng. fú qǐ yì lǎn.
喝那厮一声,问道:“做什么?”那厮不顾便走。皇甫殿直拽开脚,两步赶上,捽那厮回来,问道:“甚意思,看我一看了便走?”那厮道:“一个官人,教我把三件物事与小娘子,不教把来与你。”殿直问道:“什么物事?”那厮道:“你莫问,不要把与你。”皇甫殿直捻得拳头没缝,去顶门上屑那厮一暴,道:“好好的把出来教我看!”那厮吃了一暴,只得怀里取出一个纸裹儿,口里兀自道:“教我把与小娘子,又不教把与你,你却打我则甚!”皇甫殿直劈手夺了纸包儿,打开看,里面一对落索环儿,一双短金钗,一个简帖儿。皇甫殿直接得三件物事,拆开简帖,看时:某惶恐再拜上启小娘子妆前:即日孟春初时,恭惟懿处起居万福。某外日荷蒙持杯之款,深切仰思,未尝少替。某偶以薄干,不及亲诣,聊有小词,名《诉衷情》,以代面禀。伏乞懿览。
cí dào shì:
词道是:
zhī yī fū xù shàng biān huí, ào nǎo suì qíng bēi. luò suǒ huán ér yī duì, jiǎn zi yǔ jīn chāi. yī shōu qǔ, mò yí cāi, qiě kāi huái. zì cóng bié hòu, gū wéi lěng luò, dú shǒu shū zhāi.
知伊夫婿上边回,懊恼碎情杯。落索环儿一对,简子与金钗。伊收取,莫疑猜,且开怀。自从别后,孤帏冷落,独守书斋。
huáng fǔ diàn zhí kàn le jiǎn tiě r, pī kāi méi xià yǎn, yǎo suì kǒu zhōng yá. wèn sēng ér dào:" shuí jiào nǐ bǎ lái?" sēng ér yòng shǒu zhǐ zhe xiàng kǒu wáng èr gē chá fāng lǐ dào:" yǒu gè cū méi máo dà yǎn jīng jué bí zi lüè chuò kǒu de guān rén, jiào wǒ bǎ lái yǔ xiǎo niáng zǐ, bù jiào wǒ bǎ yǔ nǐ." huáng fǔ diàn zhí yì zhī shǒu zuó zhù sēng ér gǒu máo, chū zhè zǎo shuò xiàng, jìng bēn wáng èr gē chá fāng qián lái. sēng ér zhǐ zhe chá fāng dào:" qià cái zài zhè lǐ miàn dǎ de chuáng pù shàng zuò dì de guān rén, jiào wǒ bǎ lái yǔ xiǎo niáng zǐ, yòu bù jiào bǎ yǔ nǐ, nǐ què dǎ wǒ!" huáng fǔ diàn zhí jiàn chá fāng méi rén, mà shēng:" guǐ huà!"
皇甫殿直看了简帖儿,劈开眉下眼,咬碎口中牙。问僧儿道:“谁教你把来?”僧儿用手指着巷口王二哥茶坊里道:“有个粗眉毛、大眼睛、蹶鼻子、略绰口的官人,教我把来与小娘子,不教我把与你。”皇甫殿直一只手捽住僧儿狗毛,出这枣槊巷,径奔王二哥茶坊前来。僧儿指着茶坊道:“恰才在这里面打的床铺上坐地的官人,教我把来与小娘子,又不教把与你,你却打我!”皇甫殿直见茶坊没人,骂声:“鬼话!”
zài zuó sēng ér huí lái, bù yóu kāi chá fāng de wáng èr fēn shuō.
再捽僧儿回来,不由开茶坊的王二分说。
dāng shí dào jiā lǐ, diàn zhí bǎ mén lái guān shàng, qìn lái qìn qù, hǔ dé sēng ér zhàn zuò yī tuán. diàn zhí cóng lǐ miàn jiào chū èr shí sì suì huā zhī yě sì hún jiā chū lái, dào:" nǐ qiě kàn zhè jiàn wù shì!" nà xiǎo niáng zǐ yòu bù zhī shàng jiàn yīn yī, qù jiāo yǐ shàng zuò dì. diàn zhí bǎ nà jiǎn tiě r hé liǎng jiàn wù shì dù yǔ hún jiā kàn. nà fù rén kàn zhe jiǎn tiě r shàng yán yǔ, yě méi lǐ huì chù. diàn zhí dào:" nǐ jiàn wǒ sān ge yuè rì yā yī ǎo shàng biān, bù zhī hé shén rén zài jiā zhōng chī jiǔ?" xiǎo niáng zǐ dào:" wǒ hé nǐ cóng xiǎo fū qī, nǐ qù hòu, hé céng yǒu rén hé wǒ chī jiǔ?" diàn zhí dào:" jì méi rén, zhè sān jiàn wù cóng nà lǐ lái?" xiǎo niáng zǐ dào:" wǒ zěn zhī?" diàn zhí zuǒ shǒu zhǐ, yòu shǒu jǔ, yí gè lòu fēng zhǎng dǎ jiāng qù. xiǎo niáng zǐ zé jiào dé yī shēng, yǎn zhe miàn, kū jiāng rù qù.
当时到家里,殿直把门来关上,搇来搇去,唬得僧儿战做一团。殿直从里面叫出二十四岁花枝也似浑家出来,道:“你且看这件物事!”那小娘子又不知上件因依,去交椅上坐地。殿直把那简帖儿和两件物事度与浑家看。那妇人看着简帖儿上言语,也没理会处。殿直道:“你见我三个月日押衣袄上边,不知和甚人在家中吃酒?”小娘子道:“我和你从小夫妻,你去后,何曾有人和我吃酒?”殿直道:“既没人,这三件物从那里来?”小娘子道:“我怎知?”殿直左手指,右手举,一个漏风掌打将去。小娘子则叫得一声,掩着面,哭将入去。
huáng fǔ diàn zhí zài jiào jiāng shí sān suì yíng ér chū lái, qù bì shàng qǔ xià yī bǎ jiàn pí zi zhú lái fàng zài dì shàng, jiào guò yíng ér lái. kàn zhe yíng ér, shēng de: duǎn gē bó, pí pá tuǐ. pī dé chái, dǎ dé shuǐ. huì chī fàn, néng wō shǐ.
皇甫殿直再叫将十三岁迎儿出来,去壁上取下一把箭篺子竹来放在地上,叫过迎儿来。看着迎儿,生得:短胳膊,琵琶腿。劈得柴,打得水。会吃饭,能窝屎。
huáng fǔ sōng qù yī jià shàng qǔ xià yī tiáo tāo lái, bǎ nī zǐ fù le liǎng zhī shǒu, diào guò wū liáng qù, zhí xià dǎ yī chōu, diào jiāng nī zǐ qǐ qù. ná qǐ jiàn pí zi zhú lái, wèn nà nī zǐ dào:" wǒ chū qù sān ge yuè, xiǎo niáng zǐ zài jiā zhōng hé shén rén chī jiǔ?" nī zǐ dào:" bù céng yǒu rén." huáng fǔ diàn zhí ná qǐ jiàn pí zi zhú, qù nī zǐ tuǐ xià biàn shuāi, shuāi dé nī zǐ shā zhū yě sì jiào. yòu wèn yòu dǎ, nà nī zǐ chī bù dé dǎ, kǒu zhōng dào chū yī jù lái:" sān ge yuè diàn zhí chū qù, xiǎo niáng zǐ yè yè hé gè rén shuì." huáng fǔ diàn zhí dào:" hǎo yě!" fàng xià nī zǐ lái, jiě le tāo, dào:" nǐ qiě lái, wǒ wèn nǐ, shì hé wù shuí shuì?" nà nī zǐ kāi zhuó yǎn lèi dào:" gào diàn zhí, shí bù gǎn xiāng mán, zì cóng diàn zhí chū qù hòu, xiǎo niáng zǐ yè yè hé gè rén shuì. bú shì bié rén, què shì hé yíng ér shuì." huáng fǔ diàn zhí dào:" zhè nī zǐ, què bù nòng wǒ!" hē jiāng guò qù.
皇甫松去衣架上取下一条绦来,把妮子缚了两只手,掉过屋梁去,直下打一抽,吊将妮子起去。拿起箭篺子竹来,问那妮子道:“我出去三个月,小娘子在家中和甚人吃酒?”妮子道:“不曾有人。”皇甫殿直拿起箭篺子竹,去妮子腿下便摔,摔得妮子杀猪也似叫。又问又打,那妮子吃不得打,口中道出一句来:“三个月殿直出去,小娘子夜夜和个人睡。”皇甫殿直道:“好也!”放下妮子来,解了绦,道:“你且来,我问你,是和兀谁睡?”那妮子揩着眼泪道:“告殿直,实不敢相瞒,自从殿直出去后,小娘子夜夜和个人睡。不是别人,却是和迎儿睡。”皇甫殿直道:“这妮子,却不弄我!”喝将过去。
dài yī guǎn suǒ, zǒu chū mén qù, zhuāi shàng nà mén, bǎ suǒ suǒ le.
带一管锁,走出门去,拽上那门,把锁锁了。
zǒu qù zhuǎn wān xiàng kǒu, jiào jiāng sì gè rén lái, shì běn dì fāng suǒ yóu, rú jīn jiào zuò" lián shǒu", yòu jiào zuò" xún jūn". zhāng qiān lǐ wàn dǒng chāo xuē bà sì rén, lái dào mén qián, yòng yào shi kāi le suǒ, tuī kāi mén. cóng lǐ miàn chě chū mài gǔ duò de sēng ér lái, dào:" fán shàng míng shōu lǐng zhè sī." sì rén dào:" fù mǔ guān shǐ lìng, lǐng tái zhǐ." diàn zhí dào:" wèi yào qù, hái yǒu rén lī." cóng lǐ miàn jiào chū shí sān suì de yíng ér, hé èr shí sì suì huā zhī de hún jiā, dào:" hé tā dōu lǐng qù." sì rén chàng rě dào:" gào fù mǔ guān, xiǎo rén zěn gǎn shōu lǐng rú rén?" diàn zhí fà nù dào:" nǐ men bù gǎn lǐng tā, zhè jiàn shì gān rén mìng." xià dǎo sì gè suǒ yóu, zhǐ de lǐng xiǎo niáng zǐ hé yíng ér bìng mài gǔ duò de sēng ér sān ge tóng qù, jiě dào kāi fēng qián dà yǐn tīng xià.
走去转湾巷口,叫将四个人来,是本地方所由,如今叫做“连手”,又叫做“巡军”。张千、李万、董超、薛霸四人,来到门前,用钥匙开了锁,推开门。从里面扯出卖馉饳的僧儿来,道:“烦上名收领这厮。”四人道:“父母官使令,领台旨。”殿直道:“未要去,还有人哩。”从里面叫出十三岁的迎儿,和二十四岁花枝的浑家,道:“和他都领去。”四人唱喏道:“告父母官,小人怎敢收领孺人?”殿直发怒道:“你们不敢领他,这件事干人命。”吓倒四个所由,只得领小娘子和迎儿并卖馉饳的僧儿三个同去,解到开封钱大尹厅下。
huáng fǔ diàn zhí jiù tīng xià chàng le dà yǐn nuò, bǎ nà jiǎn tiě r chéng fù le. qián dà yǐn kàn bà, jí shí jiào yā xià yī ge suǒ shǔ qù chù, jiào jiāng shān qián xíng shān dìng lái. dāng shí shān dìng chéng le zhè jiàn wén zì, jiào sēng ér wèn shí, yīng dào:" zé shì chá fāng lǐ jiàn gè cū méi máo dà yǎn jīng jué bí zi lüè chuò kǒu de guān rén, tā bǎ zhè fēng jiǎn zi lái yǔ xiǎo niáng zǐ, dǎ shā yě zhǐ shì nèn dì gōng zhāo!" wèn zhè yíng ér, yíng ér dào:" jí bù céng yǒu rén lái tóng xiǎo niáng zǐ chī jiǔ, yì bù zhī fù jiǎn tiě r lái de shì hé rén, dǎ shā yě zhǐ shì nèn dì gōng zhāo!" què dài wèn xiǎo niáng zǐ, xiǎo niáng zǐ dào:" zì cóng shào nián fū qī, dōu wú yí gè qīn qī wǎng lái, zhǐ yǒu fū qī èr rén. yì bù zhī bǎ jiǎn tiě r lái de shì hé děng rén?" shān qián xíng shān dìng kàn zhe xiǎo niáng zǐ, shēng de nèn dì shòu ruò, zěn jìn dé dǎ kān? zěn dì xùn wèn tā? cóng lǐ miàn jiāo guǎi jiāng guò lái liǎng gè yù zú, yā chū yí gè zuì rén lái, kàn zhè zuì rén shí: miàn zhǎng cūn lún gǔ, hǎi shēng shèn lài sāi.
皇甫殿直就厅下唱了大尹喏,把那简帖儿呈复了。钱大尹看罢,即时教押下一个所属去处,叫将山前行山定来。当时山定承了这件文字,叫僧儿问时,应道:“则是茶坊里见个粗眉毛、大眼睛、蹶鼻子、略绰口的官人,他把这封简子来与小娘子,打杀也只是恁地供招!”问这迎儿,迎儿道:“即不曾有人来同小娘子吃酒,亦不知付简帖儿来的是何人,打杀也只是恁地供招!”却待问小娘子,小娘子道:“自从少年夫妻,都无一个亲戚往来,只有夫妻二人。亦不知把简帖儿来的是何等人?”山前行山定看着小娘子,生得恁地瘦弱,怎禁得打勘?怎地讯问他?从里面交拐将过来两个狱卒,押出一个罪人来,看这罪人时:面长皴轮骨,胲生渗癞腮。
yóu rú xíng bìng guǐ, dào chù jiàng rén zāi.
犹如行病鬼,到处降人灾。
zhè zuì rén yuán shì gè qiáng dào tou er, chuò hào" jìng shān dài wáng". xiǎo niáng zǐ jiàn zhè zuì rén, bǎ liǎng zhī shǒu yǎn zhe miàn, nà lǐ gǎn kāi yǎn. shān qián xíng hē zhe yù zú dào:" hái bù yǔ wǒ shī xíng!" yù zú bǎ jiā shāo yī niǔ, jiā shāo zài shàng, zuì rén tóu xiàng xià, ná qǐ bǎ jīng zi lái, dǎ dé shā zhū yě sì jiào. shān qián xíng wèn dào:" nǐ céng shā rén yě bù céng?" jìng shān dài wáng yīng dào:" céng shā rén!" yòu wèn:" céng fàng huǒ bù céng?" yīng dào:" céng fàng huǒ!" jiào liǎng gè yù zú bǎ jìng shān dài wáng yā rù láo lǐ qù. shān qián xíng huí zhuǎn tóu lái, kàn zhe xiǎo niáng zǐ dào:" nǐ jiàn jìng shān dài wáng, chī bù dé jǐ zhàng zǐ, shā rén fàng huǒ dōu rèn le. xiǎo niáng zǐ, nǐ yǒu shì, zhǐ hǎo gōng zhāo le. nǐ què rú hé chī de zhè bān zhàng zǐ?" xiǎo niáng zǐ sù dì liǎng xíng lèi xià, dào:" gào qián xíng, dào zhè lǐ yǐn huì bù dé. mì fú zhǐ hé bǐ, zhǐ de yǔ tā gōng zhāo." xiǎo niáng zǐ gōng dào:" zì cóng shào nián fū qī, dōu wú yí gè qīn qī lái wǎng, jí bù zhī bǎ jiǎn tiě r lái de shì shèn sè yàng rén. rú jīn kàn yào shì ér chī shén zuì míng, jiē chū cì dà yǐn bǐ xià." biàn rèn me shuō, wǔ huí sān cì wèn tā, gōng shuō de yī tóng.
这罪人原是个强盗头儿,绰号“静山大王”。小娘子见这罪人,把两只手掩着面,那里敢开眼。山前行喝着狱卒道:“还不与我施行!”狱卒把枷梢一纽,枷梢在上,罪人头向下,拿起把荆子来,打得杀猪也似叫。山前行问道:“你曾杀人也不曾?”静山大王应道:“曾杀人!”又问:“曾放火不曾?”应道:“曾放火!”教两个狱卒把静山大王押入牢里去。山前行回转头来,看着小娘子道:“你见静山大王,吃不得几杖子,杀人放火都认了。小娘子,你有事,只好供招了。你却如何吃得这般杖子?”小娘子簌地两行泪下,道:“告前行,到这里隐讳不得。觅幅纸和笔,只得与他供招。”小娘子供道:“自从少年夫妻,都无一个亲戚来往,即不知把简帖儿来的是甚色样人。如今看要侍儿吃甚罪名,皆出赐大尹笔下。”便恁么说,五回三次问他,供说得一同。
shì cǐ sān rì, shān qián xíng zhèng zài zhōu yá mén qián lì, dào duàn bù xià. měng tái tóu kàn shí, què jiàn huáng fǔ diàn zhí zài miàn qián xiāng yī, wèn jí zhè jiàn shì:" rú hé sān rì lǐ huì zhè jiàn shì bù xià? mò shì jiē le jì jiǎn tiē de rén qián wù, gù yì bù yǔ jué zhè jiàn gōng shì?" shān qián xíng tīng dé, dào:" diàn zhí, rú jīn tái yì yào rú hé?" huáng fǔ sōng dào:" zhǐ shì yào xiū lí le."
似此三日,山前行正在州衙门前立,倒断不下。猛抬头看时,却见皇甫殿直在面前相揖,问及这件事:“如何三日理会这件事不下?莫是接了寄简帖的人钱物,故意不与决这件公事?”山前行听得,道:“殿直,如今台意要如何?”皇甫松道:“只是要休离了。”
dāng rì shān qián xíng rù zhōu yá lǐ, dào wǎn yá, bǎ zhè jiàn wén zì chéng le qián dà yǐn.
当日山前行入州衙里,到晚衙,把这件文字呈了钱大尹。
dà yǐn jiào jiāng huáng fǔ diàn zhí lái, dāng tīng wèn dào:" zhuō zéi jiàn zāng, zhuō jiān jiàn shuāng, yòu wú zhèng jiàn, rú hé duàn dé tā zuì?" huáng fǔ sōng gào qián dà yǐn:" sōng rú jīn bù yuàn tóng qī zǐ guī qù, qíng yuàn dāng guān xiū le." dà yǐn tái pàn: tīng cóng fū biàn. diàn zhí zì guī.
大尹叫将皇甫殿直来,当厅问道:“捉贼见赃,捉奸见双,又无证见,如何断得他罪?”皇甫松告钱大尹:“松如今不愿同妻子归去,情愿当官休了。”大尹台判:听从夫便。殿直自归。
sēng ér yíng ér hē chū, gè zì guī qù. zhǐ yǒu xiǎo niáng zǐ jiàn zhàng fū bú yào tā, bǎ tā xiū le, kū chū zhōu yá mén lái, kǒu zhōng zì dào:" zhàng fū yòu bú yào wǒ, yòu méi yí gè qīn qī tóu bèn, jiào wǒ nà lǐ ān shēn? bù ruò wǒ zì xún gè sǐ xiū." zhì tiān hàn zhōu qiáo, kàn zhe jīn shuǐ yín dī biàn hé, qià dài yào tiào jiāng xià qù. zé jiàn hòu miàn yí ge rén, bǎ xiǎo niáng zǐ yī shang yī zuó zuó zhù. huí zhuǎn tóu lái kàn shí, qià shì yí gè pó pó, shēng de: méi fēn liǎng dào xuě, jì wǎn yī wō sī. yǎn hūn yī sì qiū shuǐ wēi hún, fā bái bù ruò chǔ shān yún dàn.
僧儿、迎儿喝出,各自归去。只有小娘子见丈夫不要他,把他休了,哭出州衙门来,口中自道:“丈夫又不要我,又没一个亲戚投奔,教我那里安身?不若我自寻个死休。”至天汉州桥,看着金水银堤汴河,恰待要跳将下去。则见后面一个人,把小娘子衣裳一捽捽住。回转头来看时,恰是一个婆婆,生得:眉分两道雪,髻挽一窝丝。眼昏一似秋水微浑,发白不若楚山云淡。
pó pó dào:" hái ér, nǐ què méi shì xín sǐ zuò shèn me? nǐ rèn de wǒ yě bù?"
婆婆道:“孩儿,你却没事寻死做甚么?你认得我也不?”
xiǎo niáng zǐ dào:" bù shí pó pó." pó pó dào:" wǒ shì nǐ gū gū. zì cóng nǐ jià le lǎo gōng, wǒ jiā hán, pān péi nǐ bù zháo, dào jīn bù lái wǎng. wǒ qián rì tīng dé nǐ yǔ zhàng fū guān sī, wǒ rì zhú zài zhè lǐ cì hou. jīn rì tīng dé dào xiū lí le, nǐ yào tóu shuǐ zuò shèn me?" xiǎo niáng zǐ dào:" wǒ shàng wú piàn wǎ, xià wú lì zhuī, zhàng fū yòu bú yào wǒ, yòu wú qīn qī tóu bèn, bù sǐ gèng dài hé shí!" pó pó dào:" rú jīn qiě tóng nǐ qù gū gū jiā lǐ, kàn hòu rú hé." fù nǚ zì sī liang dào:" zhè pó zǐ zhī tā shì wǒ gū gū yě bú shì, wǒ rú jīn méi tóu bèn chù, qiě zhǐ de suí tā qù le, què zài lǐ huì." jí shí suí zhè gū gū jiā qù kàn shí, jiā lǐ mò shèn me huó jì, què hǎo yí gè fáng shè, yě yǒu fěn qīng zhàng ér, yǒu jiāo yǐ zhuō dèng zhī lèi.
小娘子道:“不识婆婆。”婆婆道:“我是你姑姑。自从你嫁了老公,我家寒,攀陪你不着,到今不来往。我前日听得你与丈夫官司,我日逐在这里伺候。今日听得道休离了,你要投水做甚么?”小娘子道:“我上无片瓦,下无立锥,丈夫又不要我,又无亲戚投奔,不死更待何时!”婆婆道:“如今且同你去姑姑家里,看后如何。”妇女自思量道:“这婆子知他是我姑姑也不是,我如今没投奔处,且只得随他去了,却再理会。”即时随这姑姑家去看时,家里莫甚么活计,却好一个房舍,也有粉青帐儿,有交椅、卓凳之类。
zài zhè gū gū jiā lǐ guò le liǎng sān rì. dāng rì fāng cái chī bà fàn, zé tīng dé wài miàn yí gè guān rén, gāo shēng dà qì jiào dào:" pó zǐ, nǐ bǎ wǒ wù shì qù mài le, rú hé bù bǎ qián lái huán?" nà pó zǐ tīng dé jiào, shī zhāng shī zhì, chū qù yíng jiē lái jiào de guān rén, qǐng rù lái zuò dì. xiǎo niáng zǐ zhuó yǎn kàn shí, jiàn rù lái de rén: cū méi máo, dà yǎn jīng, jué bí zi, lüè chuò kǒu. tóu shàng guǒ yī dǐng gāo yàng dà tǒng zǐ tóu jīn, zhe yī lǐng dà kuān xiù xié jīn zhě zǐ, xià miàn chèn tiē yī shang, tián xié jìng wà.
在这姑姑家里过了两三日。当日方才吃罢饭,则听得外面一个官人,高声大气叫道:“婆子,你把我物事去卖了,如何不把钱来还?”那婆子听得叫,失张失志,出去迎接来叫的官人,请入来坐地。小娘子着眼看时,见入来的人:粗眉毛,大眼睛,蹶鼻子,略绰口。头上裹一顶高样大桶子头巾,着一领大宽袖斜襟褶子,下面衬贴衣裳,甜鞋净袜。
xiǎo niáng zǐ jiàn le, kǒu yù xīn, xīn yù kǒu, dào:" hǎo sì nà sēng ér shuō de jì jiǎn tiě r guān rén." zhī jiàn guān rén rù lái, biàn zuò zài dèng zǐ shàng, dà jīng xiǎo guài dào:" pó zǐ, nǐ bǎ wǒ sān bǎi guàn qián wù shì qù mài le, jīn jīng yí gè yuè rì, bù bǎ qián lái huán." pó zǐ dào:" wù shì zì mài zài rén tóu, wèi dé qián. zhī de shí, jí biàn fù hái guān rén." guān rén dào:" xún cháng jiāo guān qián wù dōng xī, hé cháng āi xǔ duō rì le?
小娘子见了,口喻心,心喻口,道:“好似那僧儿说的寄简帖儿官人。”只见官人入来,便坐在凳子上,大惊小怪道:“婆子,你把我三百贯钱物事去卖了,今经一个月日,不把钱来还。”婆子道:“物事自卖在人头,未得钱。支得时,即便付还官人。”官人道:“寻常交关钱物东西,何尝挨许多日了?
tǎo de shí, qiān wàn sòng lái." guān rén shuō le zì qù.
讨得时,千万送来。”官人说了自去。
pó zǐ rù lái, kàn zhe xiǎo niáng zǐ, sù dì liǎng xíng lèi xià, dào:" què shì zěn hǎo?"
婆子入来,看着小娘子,簌地两行泪下,道:“却是怎好?”
xiǎo niáng zǐ wèn dào:" yǒu shén me shì?" pó zǐ dào:" zhè guān rén yuán shì cài zhōu tōng pàn, xìng hóng, rú jīn bù zuò guān, què mài xiē zhū cuì tóu miàn. qián rì yī jiàn wù shì jiào wǒ bǎ qù mài, chī rén jiāo jiā le, dào rú jīn méi zhè qián hái tā, guài tā jiāo zào bù dé. tā qián rì yāng wǒ yī jiàn shì, wǒ yòu bù céng yǔ tā gàn dé." xiǎo niáng zǐ wèn dào:" què shì shèn me shì?" pó zǐ dào:" jiào wǒ tǎo gè xì rén, yào shēng de hǎo de. ruò dé yí gè shì xiǎo niáng zǐ mú yàng qù jià yǔ tā, nà guān rén bì xǐ huān. xiǎo niáng zǐ nǐ rú jīn zài zhè lǐ, lǎo gōng yòu bú yào nǐ, zhōng bù rán bà le? bù ruò tīng gū gū shuō hé, nǐ qù jià le zhè guān rén, nǐ zhōng shēn bù zhì dān wù, qiè dài gū gū yě yǒu gè yǐ kào, bù zhī nǐ yì rú hé?" xiǎo niáng zǐ chén yín bàn shǎng, bù dé yǐ, zhǐ de yī yǔn. pó zǐ qù huí fù le. bù yī rì, zhè guān rén qǔ xiǎo niáng zǐ lái jiā, chéng qí fū fù.
小娘子问道:“有什么事?”婆子道:“这官人原是蔡州通判,姓洪,如今不做官,却卖些珠翠头面。前日一件物事教我把去卖,吃人交加了,到如今没这钱还他,怪他焦躁不得。他前日央我一件事,我又不曾与他干得。”小娘子问道:“却是甚么事?”婆子道:“教我讨个细人,要生得好的。若得一个似小娘子模样去嫁与他,那官人必喜欢。小娘子你如今在这里,老公又不要你,终不然罢了?不若听姑姑说合,你去嫁了这官人,你终身不致担误,挈带姑姑也有个倚靠,不知你意如何?”小娘子沉吟半晌,不得已,只得依允。婆子去回覆了。不一日,这官人娶小娘子来家,成其夫妇。
qūn xún guò le yī nián, dāng nián shì zhēng yuè chū yī rì. huáng fǔ diàn zhí zì cóng xiū le hún jiā, zài jiā zhōng wú hǎo kuàng. zhèng shì:
逡巡过了一年,当年是正月初一日。皇甫殿直自从休了浑家,在家中无好况。正是:
shí jiān fēng huǒ xìng, shāo le suì hán xīn.
时间风火性,烧了岁寒心。
zì sī liang dào:" měi nián zhēng yuè chū yī rì, fū qī liǎng gè, shuāng shuāng dì shàng běn zhōu dà xiàng guó sì lǐ shāo xiāng. wǒ jīn nián què dú zì yí gè, bù zhī wǒ hún jiā nà lǐ qù le?" sù dì liǎng xíng lèi xià, mèn mèn bù yǐ. zhǐ de miǎn qiǎng zhe yī lǐng zǐ luó shān, shǒu lǐ bǎ zhe yín xiāng hé, lái dà xiàng guó sì lǐ shāo xiāng.
自思量道:“每年正月初一日,夫妻两个,双双地上本州大相国寺里烧香。我今年却独自一个,不知我浑家那里去了?”簌地两行泪下,闷闷不已。只得勉强着一领紫罗衫,手里把着银香盒,来大相国寺里烧香。
dào sì zhōng shāo le xiāng, qià dài chū sì mén, zhī jiàn yí gè guān rén lǐng zhe yí gè fù nǚ. kàn nà guān rén shí, cū méi máo, dà yǎn jīng, jué bí zi, lüè chuò kǒu lǐng zhe de fù nǚ, què biàn shì tā hún jiā. dāng shí zhàng fū kàn zhe hún jiā, hún jiā yòu qù zhe zhàng fū, liǎng gè sì mù xiāng shì, zhǐ shì bù gǎn yán yǔ. nà guān rén tóng fù nǚ liǎng gè rù dà xiàng guó sì lǐ qù. huáng fǔ sōng zài zhè shān mén tóu zhèng chén yín jiān, jiàn yí gè dǎ xiāng yóu qián de xíng zhě, zhèng zài nà li dǎ xiāng yóu qián. kàn jiàn zhè liǎng rén rù qù, kǒu lǐ dào:" nǐ hài de wǒ kǔ, nǐ zhè hàn, rú jīn què zài zhè lǐ!" dà tà bù gǎn rù sì lái.
到寺中烧了香,恰待出寺门,只见一个官人领着一个妇女。看那官人时,粗眉毛,大眼睛,蹶鼻子,略绰口;领着的妇女,却便是他浑家。当时丈夫看着浑家,浑家又觑着丈夫,两个四目相视,只是不敢言语。那官人同妇女两个入大相国寺里去。皇甫松在这山门头正沉吟间,见一个打香油钱的行者,正在那里打香油钱。看见这两人入去,口里道:“你害得我苦,你这汉,如今却在这里!”大踏步赶入寺来。
huáng fǔ diàn zhí jiàn xíng zhě gǎn zhè liǎng rén, dāng shí hū zhù xíng zhě dào:" wǔ jiè, nǐ mò dài yào gǎn zhè liǎng gè rén shǎng qù?" nà xíng zhě dào:" biàn shì. shuō bù dé, wǒ shòu zhè hàn kǔ, dào jīn rì tái tóu bù qǐ, zhǐ shì wèi tā." huáng fǔ diàn zhí dào:" nǐ rèn de zhè gè fù nǚ me?" xíng zhě dào:" bù shí." diàn zhí dào:" biàn shì wǒ de hún jiā."
皇甫殿直见行者赶这两人,当时呼住行者道:“五戒,你莫待要赶这两个人上去?”那行者道:“便是。说不得,我受这汉苦,到今日抬头不起,只是为他。”皇甫殿直道:“你认得这个妇女么?”行者道:“不识。”殿直道:“便是我的浑家。”
xíng zhě wèn:" rú hé què suí zhe tā?" huáng fǔ diàn zhí bǎ sòng jiǎn tiě r hé xiū lí de shàng jiàn shì duì xíng zhě shuō le yī biàn. xíng zhě dào:" què shì zěn dì!" xíng zhě què wèn huáng fǔ diàn zhí:" guān rén rèn de zhè gè rén me?" diàn zhí dào:" bù rèn de." xíng zhě dào:" zhè hàn yuán shì zhōu dōng fán tái sì lǐ yí gè hé shàng, kǔ xíng biàn shì tái sì lǐ xíng zhě. wǒ zhè běn shī, què shì fán tái sì lǐ jiān yuàn, shǒu tóu yǒu bǎi shí qián, tì dù zhè sī zuò shī.
行者问:“如何却随着他?”皇甫殿直把送简帖儿和休离的上件事对行者说了一遍。行者道:“却是怎地!”行者却问皇甫殿直:“官人认得这个人么?”殿直道:“不认得。”行者道:“这汉原是州东墦台寺里一个和尚,苦行便是台寺里行者。我这本师,却是墦台寺里监院,手头有百十钱,剃度这厮做师。
yī nián yǐ qián shí, zhè sī tōu le běn shī èr bǎi liǎng yín qì, táo zǒu le, lèi wǒ chī le hǎo xiē kǎo dǎ. jīn gǎn chū sì lái, méi tǎo fàn chī chù. zuì guò zhè dà xiàng guó sì lǐ zhī sì sī rèn, liú kǔ xíng zài cǐ jiān dǎ xiāng yóu qián. jīn rì zhuàng jiàn zhè sī, què zěn dì xiū de!" fāng cái shuō bà, zhī jiàn zhè hé shàng jiāng zhe tā hún jiā, cóng sì láng xià chū lái. xíng zhě qiān yī bá bù, què dài qù zuó zhè sī. huáng fǔ diàn zhí chě zhù xíng zhě, shǎn nà shēn yǐ zài shān mén yī bì, dào:" qiě bú yào zuó tā, wǒ hé nǐ wěi zhè sī qù, kàn nà lǐ zhuó luò, què yǔ tā guān sī." liǎng gè hòu dì wěi jiāng lái.
一年已前时,这厮偷了本师二百两银器,逃走了,累我吃了好些拷打。今赶出寺来,没讨饭吃处。罪过这大相国寺里知寺厮认,留苦行在此间打香油钱。今日撞见这厮,却怎地休得!”方才说罢,只见这和尚将着他浑家,从寺廊下出来。行者牵衣拔步,却待去捽这厮。皇甫殿直扯住行者,闪那身已在山门一壁,道:“且不要捽他,我和你尾这厮去,看那里着落,却与他官司。”两个后地尾将来。
huà fēn liǎng tóu. qiě shuō nà fù rén jiàn le zhàng fū, yǎn lèi wāng wāng, rù qù dà xiàng guó sì lǐ shāo le xiāng chū lái. zhè hàn yí lù shàng què wèn zhè fù rén dào:" xiǎo niáng zǐ, rú hé nǐ jiàn le zhàng fū biàn yǎn lèi chū? wǒ bù róng yì dé nǐ lái. wǒ dāng chū cóng nǐ mén qián guò, jiàn nǐ zài lián zi xià lì dì, jiàn nǐ shēng de hǎo, yǒu xīn zài nǐ chù. jīn rì dé nǐ zuò fū qī, yě fēi tōng róng yì." liǎng gè shuō lái shuō qù, qià dào jiā zhōng mén qián. rù mén qù, nà fù rén wèn dào:" dāng chū zhè gè jiǎn tiě r, què shì wù shuí bǎ lái?" zhè hàn dào:" hǎo jiào nǐ dé zhī, biàn shì wǒ jiào mài gǔ duò de sēng ér bǎ lái nǐ de. nǐ zhàng fū zhōng le wǒ jì, zhēn gè biàn bǎ nǐ xiū le." fù rén tīng dé shuō, zuó zhù nà hàn, jiào shēng qū, bù zhī gāo dī. nà hàn jiàn nà fù rén jiào jiāng qǐ lái, què huāng le, jiù bǎ zhī shǒu qù kè zhe tā bó xiàng, zhǐ wàng huài tā xìng mìng. wài miàn huáng fǔ diàn zhí hé xíng zhě wěi zhe tā. liǎng rén lái dào mén shǒu, jiàn tā men rù qù, tīng dé lǐ miàn dà jīng xiǎo guài, qiǎng jiāng rù qù kàn shí, jiàn kè zhe tā hún jiā, chuài xìng mìng. huáng fǔ diàn zhí hé zhè xíng zhě liǎng gè, jí shí bǎ zhè hàn lái zhuō le, jiě dào kāi fēng fǔ qián dà yǐn tīng xià. zhè qián dà yǐn shì shuí?
话分两头。且说那妇人见了丈夫,眼泪汪汪,入去大相国寺里烧了香出来。这汉一路上却问这妇人道:“小娘子,如何你见了丈夫便眼泪出?我不容易得你来。我当初从你门前过,见你在帘子下立地,见你生得好,有心在你处。今日得你做夫妻,也非通容易。”两个说来说去,恰到家中门前。入门去,那妇人问道:“当初这个简帖儿,却是兀谁把来?”这汉道:“好教你得知,便是我教卖馉饳的僧儿把来你的。你丈夫中了我计,真个便把你休了。”妇人听得说,捽住那汉,叫声屈,不知高低。那汉见那妇人叫将起来,却慌了,就把只手去克着他脖项,指望坏他性命。外面皇甫殿直和行者尾着他。两人来到门首,见他们入去,听得里面大惊小怪,抢将入去看时,见克着他浑家,踹性命。皇甫殿直和这行者两个,即时把这汉来捉了,解到开封府钱大尹厅下。这钱大尹是谁?
chū zé zhuàng shì xié biān, rù zé jiā rén pěng bì. shì shì xuē zōng bù duàn, zǐ sūn chū rù jīn mén. tā shì liǎng zhè qián wáng zǐ, wú yuè guó wáng sūn.
出则壮士携鞭,入则佳人捧臂。世世靴踪不断,子孙出入金门。他是两浙钱王子,吴越国王孙。
dà yǐn shēng tīng, bǎ zhè jiàn shì jiě dào tīng xià. huáng fǔ diàn zhí hé zhè hún jiā, bǎ qián miàn shuō guò de huà, duì qián dà yǐn lì lì cóng tóu shuō le yī biàn. qián dà yǐn dà nù, jiào zuǒ yòu suǒ zhǎng jiā bǎ hé shàng jiā le. dāng tīng xùn yī bǎi tuǐ huā, yā xià zuǒ sī lǐ yuàn, jiào jìn qíng gēn kān zhè jiàn gōng shì. kān zhèng le, huáng fǔ sōng zé lǐng hún jiā guī qù, zài chéng fū qī xíng zhě dāng tīng gěi shǎng. hé shàng dà qíng xiǎo jié, yī yī dōu rèn le: bù hé shè móu jiān piàn, hòu lái yòu bù hé móu hài zhè fù rén xìng mìng. zhǔn" zá fàn" duàn, hé zhòng zhàng chǔ sǐ zhè pó zǐ bù hé jiǎ zhuāng gū gū, tóng móu bù shǒu, yì hé biān guǎn lín zhōu. dāng rì tuī chū zhè hé shàng lái, yí gè shū huì xiān shēng kàn jiàn, jiù fǎ chǎng shàng zuò le yì zhī qū ér, huàn zuò nán xiāng zǐ:
大尹升厅,把这件事解到厅下。皇甫殿直和这浑家,把前面说过的话,对钱大尹历历从头说了一遍。钱大尹大怒,教左右索长枷把和尚枷了。当厅讯一百腿花,押下左司理院,教尽情根勘这件公事。勘正了,皇甫松责领浑家归去,再成夫妻;行者当厅给赏。和尚大情小节,一一都认了:不合设谋奸骗,后来又不合谋害这妇人性命。准“杂犯”断,合重杖处死;这婆子不合假妆姑姑,同谋不首,亦合编管邻州。当日推出这和尚来,一个书会先生看见,就法场上做了一只曲儿,唤作《南乡子》:
zěn jiàn yī sēng rén, fàn làn pù mō shòu diǎn xíng. àn kuǎn yǐ chéng zhāo zhuàng le, zāo xíng. bàng shā kūn qiú shì wàn mín. yán lù zhòng rén tīng, yóu niàn gāo wáng guān shì yīn. hù fǎ xǐ shén qí hé zhǎng, dī shēng. guǒ wèi jīn gāng bù huài shēn.
怎见一僧人,犯滥铺摸受典刑。案款已成招状了,遭刑。棒杀髡囚示万民。沿路众人听,犹念高王观世音。护法喜神齐合掌,低声。果谓金刚不坏身。